Sau khi biết thanh đao Thôn Chính đã hoàn toàn mất đi đặc tính của yêu đao thì Y Hạ Khi Đạo Thuận đột nhiên thẳng tay ném đao xuống đất.
Chỗ thần kỳ nhất của Yêu đao Thôn Chính là có thể trợ giúp ninja nội kình tứ đẳng đề cao thực lực, thậm chí giúp bọn họ tạm thời phát huy ra thực lực của người tu luyện đại viên mãn, nhưng bây giờ từ trên yêu đao y không còn cảm ứng được bất kỳ hơi thở nào của năng lượng nên có thể nói thanh Thôn Chính đao này căn bản đã là một thanh đao Nhật bình thường hết nỗi.
- Ngươi đã làm gì với quốc bảo của bọn ta vậy?
Y Hạ Khi nhìn Trương Dương, giận dữ đến không kìm được.
- Đao đã trả lại cho ông rồi, bây giờ đem người của ta trả lại cho ta!
Trương Dương lạnh lùng nhìn Y Hạ Khi Đạo Thuận, căn bản chẳng thèm giải thích lấy một câu, chỉ chờ y đem Yến Diệp Phi và Lý Quyên giao ra thì sẽ trực tiếp chém chết y, cả đám đồng lõa trong rừng kia cũng sẽ không tha một đứa nào.
"Ta sẽ giết ngươi trước, kế đến thịt luôn bốn tên này, các ngươi đều sẽ chạy không thoát!"
Y Hạ Khi trở lại trên phế tích, rút thanh đao Nhật đen nhánh vẫn cắm trên đó ra nhìn chằm chằm Trương Dương thầm nhủ.
Phía sau chỗ y đứng chính là chỗ đất ban đầu Khương gia dùng để trồng hoa anh túc, ngay chỗ giáp với vách đá có cắm hai cột cây khô, mà trên đó chính là Yến Diệp Phi và Lý Quyên, hai người bọn họ treo lơ lửng phía ngoài vách đá, bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống vách đá tan xương nát thịt, tình hình rất không ổn.
Trương Dương từ rất xa đã thấy được bọn họ, biết đây là thủ đoạn dự phòng khi vạn nhất của Y Hạ Khi Đạo Thuận, nếu như y có chuyện gì ngoài ý muốn thì Yến Diệp Phi và Lý Quyên chính là hai lá bài chủ chốt trong tay để bảo vệ tính mạng cho y.
"Phải mau giết sạch đám ninja Nhật Bản mới được!"
- Ngươi cho là quốc bảo Thôn Chính của đại đế quốc Nhật Bản bọn ta chỉ có một thanh sao?
Lúc này, Y Hạ Khi Đạo Thuận lại giận dữ hét lên một tiếng, tiếp đó rút đao ra, lao xuống nhằm hướng Trương Dương.
Xoạt!
Trường đao ra khỏi vỏ kéo theo vô số quang ảnh.
Thì ra thanh đao này của y cũng là Thôn Chính đao, chỉ là không có tà khí như thanh Thôn Chính kia, thanh Thôn Chính đao này chỉ có một khí thế sắc bén chưa từng có từ trước đến nay.
Thôn Chính đao chẳng qua là loại đao được một thợ rèn nổi tiếng trong lịch sử Nhật Bản tênThôn Chính làm ra, lưu truyền đến nay cũng không phải ít, thấy đối phương vừa lấy ra một thanh Thôn Chính đao cũng chẳng thể làm Trương Dương ngạc nhiên cho lắm.
Hắn nheo mắt lại, Hàn Tuyền Kiếm cũng đã cầm trong tay, đối phương có Thôn Chính đao xem ra là một thần binh lợi khí, không thể khinh thường.
Hơn nữa đối phương cũng là đại viên mãn, Trương Dương không hề giấu bài nữa, khí thế của hắn đột nhiên phóng đại hết cỡ, trên người phảng phất có khí thế ngạo thị thiên hạ bất khả xâm phạm.
Nghênh kiếm mà chĩa xuống thế như cầu vồng.
Trên người Trương Dương lưu động một chùm ánh sáng năng lượng màu trắng nhạt, đối mặt với Y Hạ Khi Đạo Thuận, Trương Dương nhìn qua như có tia thần vận mờ ảo kiểu không câu chấp coi y vào đâu cả.
Hai bên cũng không có bất kỳ sự giao tiếp nào nữa mà tự nhiên lại không cần gì khách sáo, đao kiếm giờ chính là ngôn ngữ duy nhất để họ giao tiếp.
Hai đại viên mãn bắt đầu đánh nhau khiến cả phế tích lập tức giống như gặp phải cơn lốc xoáy, những thứ hài cốt đá vụn kia cũng bị thổi lên rối rít, sau đó hung hăng rơi xuống.
Trương Dương phải lưu tâm đến Vợ chồng Yến Diệp Phi và Lý Quyên bên kia vách đá để hai người không bị năng lượng lan đến, cho nên có phần phân tâm để điều khiển phạm vi năng lượng, với tình thế như vậy mà hắn giao thủ với Y Hạ Khi Đạo Thuận vẫn không hề rơi vào thế hạ phong.
Trưởng lão Nghiêm gia và Đường Tiểu Lan có Truy Phong bảo vệ, còn hai nhóc Vô Ảnh, Tia chớp thì ở một bên mắt chằm chằm nhìn vào, chấn động năng lượng từ trận chiến giữa Trương Dương và Y Hạ Khi Đạo Thuận căn bản không lan tới đây, chỉ khổ cho đám người áo đen ở trong rừng.
Đám áo đen này thực lực căn bản không tới đâu, chúng có tác dụng nhiều nhất cũng chính là thu thập tình báo hoặc là hỗ trợ xử lý một số chuyện trộm cắp thường tình, Trương Dương và Y Hạ Khi Đạo Thuận lần đầu tiên giao thủ khiến chấn động năng lượng lan đến làm chúng đều phun ra máu, còn khi Trương Dương cùng Y Hạ Khi Đạo Thuận giao thủ lần thứ hai thì người nào người nấy nhất tề sắc mặt trắng xanh rồi hôn mê, đã không chịu nổi nữa.
Tất cả chuyện đó Y Hạ Khi Đạo Thuận căn bản không để tâm, trong mắt y giờ chỉ có mỗi mình Trương Dương.
- A!
Y Hạ Khi Đạo Thuận vừa bắt đầu đã khồng chiếm được tiện nghi, lập tức lui về phía sau, sau đó thân tách làm bốn, bốn phân thân lại đồng thời vung đao xuất hiện ở bốn phương tám hướng giáp công Trương Dương.
- Nhẫn thuật…ảnh phân thân!
Lần này cũng không phải là chiêu thức lúc trước hắn gặp phải ở trong con hẻm nhỏ tại Trường Kinh, dựa vào sức mạnh của yêu đao Thôn Chính để miễn cưỡng tạo ra phân thân, căn bản không có thực lực, phân thân của Y Hạ Khi Đạo Thuận từng cái đều mang theo năng lượng bản thể của y, thực lực không hề tầm thường, bốn phân thân cùng tấn công tạo ra uy lực lớn mấy lần, áp lực với hắn cũng theo đó tăng lên.
Trương Dương lúc trước đã tỷ thí với hai vị đại viên mãn là Hoa Phi Thiên, Hoàng Long Sĩ, đối với chuyện phân thân bằng năng lượng cùng tiến công sớm đã không xa lạ, thậm chí có thể nói bây giờ Trương Dương đối phó với chiêu phân thân bằng năng lượng của đại viên mãn đã có nắm vững nhất định.
- Binh binh binh binh ~~~
Hàn Tuyền Kiếm trực tiếp ra khỏi vỏ, kéo theo năng lượng trời đất mà Trương Dương ngưng tụ đã lâu, ở giữa không trung xẹt qua vô số kiếm quang màu trắng nhạt, đan vào thành một vỏ bọc phòng thủ cực lớn, mặc cho đao phong của Y Hạ Khi Đạo Thuận từ hướng nào bổ tới cũng sẽ bị Hàn Tuyền Kiếm chặn lại, không cách nào tiến tới thêm.
- Phá Thiên kiếm pháp, thức thứ nhất!
Bắt được một khe hở, Hàn Tuyền Kiếm trong tay Trương Dương kiếm thế đột biến, phản thủ vi công, một luồng năng lượng trời đất lớn hơn nữa dọc theo kiếm phong của Hàn Tuyền Kiếm mà phóng lên cao.
Kiếm ý lập tức tỏa ra tràn ngập cả một vùng trời, uy hiếp thẳng tới bốn phân thân của Y Hạ Khi Đạo Thuận.
Phá Thiên kiếm pháp tinh diệu đến ngay cả thiên tài tu luyện, như Hoa Phi Thiên, thực lực hùng hậu như Hoàng Long Sĩ cũng không thể chống cự, Y Hạ Khi Đạo Thuận đối mặt với nó lại càng một chút cũng không biết.
Chẳng qua là nhận thức được nguy hiểm phía sau, bản năng khiến cho Y Hạ Khi Đạo Thuận phải rời khỏi phạm vi kiếm quang của Trương Dương mà lui ra ngoài.
Phốc phốc phốc!
Rầm rầm rầm!
Phía sau Y Hạ Khi Đạo Thuận trong phạm vi kiếm ý đích thực xuất hiện những mũi kiếm vô hình, ba phân thân bằng năng lượng càng không cách nào chống cự kiếm quang của Trương Dương, ba đạo kiếm quang lướt ngang qua phía sau ba phân thân bằng năng lượng của Y Hạ Khi Đạo Thuận, ba phân thân bằng năng lượng phút chốc vỡ vụn hóa thành khói trắng.
Y Hạ Khi đứng ở ngoài mười bước có hơn, nắm chặt Thôn Chính đao trong tay.
Thanh Thôn Chính đao trong tay y nơi lưỡi dao sắc bén nay đã có thêm một lỗ hổng mà mắt thường không cách nào nhìn thấy được nhưng lại khiến cho thanh đao này không còn khí thế sắc bén như lúc ban đầu nữa.
Hàn Tuyền Kiếm phối hợp với kiếm kỹ Phá Thiên kiếm pháp ngũ đẳng tạo thành sức sát thương ngay cả thần binh cũng không thể chịu nổi, thanh yêu đao này chỉ có một lỗ hổng nho nhỏ đã đủ để chứng tỏ mức trân quý của nó, tuyệt đối không kém gì một thanh yêu đao Thôn Chính.
Y Hạ Khi suy nghĩ cẩn thận tất cả những gì xảy ra phía sau, mắt nhìn Trương Dương trở nên rất là phức tạp, tràn đầy sự hâm mộ, đố kỵ và càng thêm sự tham lam mãnh liệt đến điên cuồng.
Y chẳng những muốn giết chết Trương Dương, dùng máu tươi của một đại viên mãn như Trương Dương một lần nữa nuôi nấng thanh yêu đao Thôn Chính đã mất đi tà khí kia, mà còn muốn cướp đi món thần binh lợi khí trong tay Trương Dương nữa.
Thần binh lợi khí như vậy mà mang về Nhật Bản , dùng thủ pháp đặc biệt của bọn họ tôi luyện thêm một lần nữa thì hiển nhiên sẽ trở thành thần binh càng mạnh hơn, có thể giúp cho người sử dụng trở nên mạnh hơn rất nhiều.
- Nhẫn thuật- Thiên đao trảm!
Y Hạ Khi Đạo Thuận hét lớn một tiếng, hoàn toàn sử xuất ra nhẫn thuật mạnh nhất, đối phó Trương Dương nhất định phải dùng chiêu số lợi hại nhất, không để cho đối phương có bất kỳ cơ hội nào thở ra hơi, trực tiếp đánh ngã đối phương.
Tiếng nói vừa dứt, thân ảnh Y Hạ Khi Đạo Thuận đã biến mất ở giữa không trung.
Đột nhiên, chung quanh Trương Dương trên dưới bốn phương tám hướng đồng thời xuất hiện một thanh Thôn Chính đao sắc bén tiến công Trương Dương từ mọi phía.
Phương thức tấn công cơ hồ giống như thủ pháp của ngũ đẳng, có uy lực giống như Phá Thiên nhất kiếm, mà lại mơ hồ có cả khả năng chống đỡ.
Trương Dương lâm nguy không loạn, hắn vừa nhìn đã nhận ra đây chỉ là thủ thuật che mắt của đối phương, còn thật ra Y Hạ Khi Đạo Thuận vẫn chỉ lợi dụng tốc độ của mình để tạo thành chiêu thức che mắt thiên đao trảm vừa rồi, nếu thật là chiêu thức tấn công của ngũ đẳng thì hắn tuyệt đối sẽ không sử xuất ra nhẹ nhàng như vậy.
Thủ pháp tấn công của Y Hạ Khi Đạo Thuận so với mới vừa rồi còn ác liệt hơn, mỗi một đao đều nhằm vào chỗ yếu hại trên cơ thể Trương Dương, mỗi một đao đều hàm chứa ý tất sát tuyệt đối .
Trương Dương rõ ràng có thể dùng tốc độ cực hạn để thoát khỏi thiên đao trảm của đối phương nhưng dưới chân hắn lại không có bất kỳ động tác nào mà vững vàng ghim lại nghênh đón bằng Hàn Tuyền Kiếm, đối kháng chính diện.
Y Hạ Khi Đạo Thuận hoàn toàn coi Trương Dương là kẻ địch sinh tử, giữa hai người cuối cùng sẽ chỉ có một có thể sống sót, không phải là Trương Dương chết thì chính là Y Hạ Khi Đạo Thuận phải chết.
Cuộc chiến sinh tử với Trương Dương đã không phải là kinh nghiệm lần đầu tiên rồi, lúc ở bình nguyên Long gia, vì giúp Long gia giải trừ nguy cơ uy hiếp từ các thế gia ngàn năm, cùng đại viên mãn quyết chiến sinh tử đã đạt được kinh nghiệm thực chiến vô cùng quý giá, cho nên nay đối kháng chính diện, Trương Dương có lòng tin đến mười phần.
Ngược lại, Y Hạ Khi Đạo Thuận ở Nhật Bản sau khi tu luyện thành đại viên mãn thì chưa có đối thủ, cho dù đối thủ có thực lực đến gần thì đối mặt với một chiêu thiên đao trảm này có khi không kịp chạy trốn đã bị chém thành vô số mảnh, nếu không trọng thương bởi chiêu này thì cũng vô lực tái chiến, đâu ra người có thể giống như Trương Dương kháng cự lại tất cả đao thế, phòng ngự được đến giọt nước không lọt, hơn thế đồng thời lại còn có thể thỉnh thoảng xuất kiếm, phản công lại một lần.
Uy tín lâu năm như đại viên mãn Ma Môn Đế Vạn Phương cũng không phải là đối thủ của Trương Dương, huống chi là tay ninja Nhật Bản vừa mới lên đại viên mãn này.
- Phá cho ta!
Trương Dương đột nhiên tung mình nhảy ra giữa không trung, rống lớn một tiếng, có một năng lượng khổng lồ với tốc độ mắt thường có thể thấy được nhanh chóng ngưng tụ chung quanh hai tay đang nắm chặt Hàn Tuyền Kiếm của hắn.
Cỗ năng lượng này có độ tinh khiết càng cao, giống như sương trắng đem Hàn Tuyền Kiếm bao vây ở bên trong, làm cho người ta không thấy thân ảnh của bảo kiếm đâu cả.
Vô số Thôn Chính đao theo nhịp Trương Dương nhảy lên vẫn xuất hiện ở bốn phương tám hướng không ngừng tiến công Trương Dương, nhưng lúc này tất cả Thôn Chính đao cũng thật giống như chém vào một tấm giáp năng lượng, không cách nào đến gần Trương Dương một chút nào.
Thiên đao trảm của Y Hạ Khi Đạo Thuận cứ như vậy bị phá vỡ dễ dàng, lộ ra thân ảnh y cấp tốc lui về phía sau, trong quá trình lui về sau y ngẩng đầu nhìn Trương Dương giữa không trung, y thoáng mở to hai mắt mà nhìn, hoàn toàn không thể tin được, thân thể gấp đến độ thậm chí còn dại ra một chút.
Trương Dương nhảy lên với kiếm thế một mực tăng tiến, căn bản không có ý dừng lại.
- Lên!
Trương Dương khẽ quát một tiếng, Hàn Tuyền Kiếm giơ lên hướng về phía trước, năng lượng không ngừng bị áp súc đi vào, phạm vi màn sương trắng chung quanh Hàn Tuyền Kiếm cũng lớn thêm, nhưng lúc này lại càng trắng hơn, cơ hồ tựa như một khối thực thể mà không phải là thứ hư ảo nữa.
Độ tinh khiết của khối năng lượng này bị áp súc lợi hại hơn rồi.
Trương Dương trong lòng không ngừng mặc niệm khẩu quyết của Phá Thiên kiếm pháp, dựa theo xu thế của kiếm pháp mà không ngừng hoàn thiện, lúc này trên người của hắn cũng có áp lực rất lớn. :
Phá yêu kiếm pháp thức thứ hai!
Trải qua cuộc đại chiến lần trước ở Long gia, hắn đã có thể nắm giữ loại kiếm kỹ mạnh mẽ này, lúc sử dụng lại một chiêu này thêm lần nữa so với lần trước còn thuần thục hơn, thêm mạnh mẽ hơn.
Đại viên mãn chiến đấu với nhau, chẳng những so đấu thực lực mà còn so đấu tâm thái, Y Hạ Khi Đạo Thuận từ lúc bắt đầu đã đem hai người Yến Diệp Phi và Lý Quyên đặt ở phía sau bên trên vách đá coi như bước chuẩn bị cuối cùng.
Nói cách khác, từ lúc vừa mới bắt đầu y đã chuẩn bị tâm lý thua cuộc, không có quyết tâm tất thắng, bây giờ bại bởi Trương Dương cũng không có gì lạ.
Nhưng điều này cũng không trách được Y Hạ Khi Đạo Thuận, y đã coi trọng thực lực của Trương Dương hết cỡ mà vẫn không ngờ Trương Dương thậm chí lợi hại hơn thế, y đã tu luyện viên mãn mà ngay cả khả năng uy hiếp Trương Dương cũng không có.
Giờ phút này năng lượng Trương Dương ngưng tụ đã vượt rất ra khỏi sức tưởng tượng của y, y bị Hàn Tuyền Kiếm khoá lấy rồi mới có thể cảm ứng được loại cảm giác kinh khủng này, cảm giác rằng chỉ một giây tiếp theo bản thân sẽ tro tàn khói lạnh như băng.
Y Hạ Khi Đạo Thuận nét mặt trở nên ngưng trọng hơn, trán mơ hồ chảy ra một tia mồ hôi, tim nhanh chóng nhảy ngược lên .
Bây giờ y đã cảm giác rõ ràng rằng thần binh bảo kiếm trong tay Trương Dương đã hoàn toàn khoá lấy y rồi,y căn bản trốn không thoát.
Mà cơ hội duy nhất của y chính là trước lúc kiếm của Trương Dương chém xuống phải chạy trốn tới bên trên vách đá, chỉ cần chạy trốn tới bên cạnh Yến Diệp Phi và Lý Quyên thì y không tin chuyện Trương Dương sẽ hăng máu mặc nguy cơ giết chết cả hai người này mà mạo muội xuất thủ.
Y Hạ Khi Đạo Thuận bây giờ đã có cảm giác rất rõ ràng.
- Thôi chết!
Y Hạ Khi Đạo Thuận sắc mặt biến đổi mạnh mẽ, quát to một tiếng bỏ chạy, y chạy như điên về phía vị trí hai vợ chồng Yến Diệp Phi và Lý Quyên trên vách đá.
- Trương Dương, nếu như ngươi vẫn muốn giết ta thì cả hai người kia cũng phải chết theo.
Y Hạ Khi Đạo Thuận từ lúc mới bắt đầu đã coi Yến Diệp Phi và Lý Quyên là con tin cuối cùng,
- Trương tiên sinh, không cần lo cho bọn tôi, giết hắn đi!
- Trương tiên sinh, bọn tôi sẽ không liên lụy tới ngài, không cần bận tâm nữa, mau giết hắn đi!
Yến Diệp Phi và Lý Quyên đã nhìn thấu tính toán của Y Hạ Khi Đạo Thuận, hai người liếc mắt nhìn nhau, lộ ra một vẻ thấy chết không nao núng, hướng về phía Trương Dương đang ở giữa giữa không trung mà kêu lớn.
Bọn họ căn bản không muốn trở thành trở ngại cho Trương Dương nên mới kêu lên như thế, nhưng họ không biết là vào giờ khắc này, mức độ trung thành của bọn họ đối với Trương Dương đã tăng lên rất cao.
Trong nháy mắt này, thời gian tựa hồ trôi qua rất chậm.
Hàn Tuyền Kiếm được năng lượng có độ tinh khiết cực cao bao vây lấy, tất cả cũng chỉ là chuyện xảy ra trong chớp mắt, nhưng đối Trương Dương đang nhảy lên giữa không trung mà nói, thời gian vẫn như dài dằng dặc.
Trong chút thời gian này, hắn phải suy tính thật rõ ràng.
Y Hạ Khi Đạo Thuận trong nháy mắt mặc dù không thể hoàn toàn chạy đến trên vách đá nhưng có thể một kiếm này đi xuống vẫn sẽ làm vách đá sụp xuống, khi đó, Yến Diệp Phi và Lý Quyên cũng sẽ rơi xuống dưới vách đá ngàn trượng của Nhạn Minh Sơn vách đá, tuyệt đối không còn cơ hội sống sót.
Chỗ thần kỳ nhất của Yêu đao Thôn Chính là có thể trợ giúp ninja nội kình tứ đẳng đề cao thực lực, thậm chí giúp bọn họ tạm thời phát huy ra thực lực của người tu luyện đại viên mãn, nhưng bây giờ từ trên yêu đao y không còn cảm ứng được bất kỳ hơi thở nào của năng lượng nên có thể nói thanh Thôn Chính đao này căn bản đã là một thanh đao Nhật bình thường hết nỗi.
- Ngươi đã làm gì với quốc bảo của bọn ta vậy?
Y Hạ Khi nhìn Trương Dương, giận dữ đến không kìm được.
- Đao đã trả lại cho ông rồi, bây giờ đem người của ta trả lại cho ta!
Trương Dương lạnh lùng nhìn Y Hạ Khi Đạo Thuận, căn bản chẳng thèm giải thích lấy một câu, chỉ chờ y đem Yến Diệp Phi và Lý Quyên giao ra thì sẽ trực tiếp chém chết y, cả đám đồng lõa trong rừng kia cũng sẽ không tha một đứa nào.
"Ta sẽ giết ngươi trước, kế đến thịt luôn bốn tên này, các ngươi đều sẽ chạy không thoát!"
Y Hạ Khi trở lại trên phế tích, rút thanh đao Nhật đen nhánh vẫn cắm trên đó ra nhìn chằm chằm Trương Dương thầm nhủ.
Phía sau chỗ y đứng chính là chỗ đất ban đầu Khương gia dùng để trồng hoa anh túc, ngay chỗ giáp với vách đá có cắm hai cột cây khô, mà trên đó chính là Yến Diệp Phi và Lý Quyên, hai người bọn họ treo lơ lửng phía ngoài vách đá, bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống vách đá tan xương nát thịt, tình hình rất không ổn.
Trương Dương từ rất xa đã thấy được bọn họ, biết đây là thủ đoạn dự phòng khi vạn nhất của Y Hạ Khi Đạo Thuận, nếu như y có chuyện gì ngoài ý muốn thì Yến Diệp Phi và Lý Quyên chính là hai lá bài chủ chốt trong tay để bảo vệ tính mạng cho y.
"Phải mau giết sạch đám ninja Nhật Bản mới được!"
- Ngươi cho là quốc bảo Thôn Chính của đại đế quốc Nhật Bản bọn ta chỉ có một thanh sao?
Lúc này, Y Hạ Khi Đạo Thuận lại giận dữ hét lên một tiếng, tiếp đó rút đao ra, lao xuống nhằm hướng Trương Dương.
Xoạt!
Trường đao ra khỏi vỏ kéo theo vô số quang ảnh.
Thì ra thanh đao này của y cũng là Thôn Chính đao, chỉ là không có tà khí như thanh Thôn Chính kia, thanh Thôn Chính đao này chỉ có một khí thế sắc bén chưa từng có từ trước đến nay.
Thôn Chính đao chẳng qua là loại đao được một thợ rèn nổi tiếng trong lịch sử Nhật Bản tênThôn Chính làm ra, lưu truyền đến nay cũng không phải ít, thấy đối phương vừa lấy ra một thanh Thôn Chính đao cũng chẳng thể làm Trương Dương ngạc nhiên cho lắm.
Hắn nheo mắt lại, Hàn Tuyền Kiếm cũng đã cầm trong tay, đối phương có Thôn Chính đao xem ra là một thần binh lợi khí, không thể khinh thường.
Hơn nữa đối phương cũng là đại viên mãn, Trương Dương không hề giấu bài nữa, khí thế của hắn đột nhiên phóng đại hết cỡ, trên người phảng phất có khí thế ngạo thị thiên hạ bất khả xâm phạm.
Nghênh kiếm mà chĩa xuống thế như cầu vồng.
Trên người Trương Dương lưu động một chùm ánh sáng năng lượng màu trắng nhạt, đối mặt với Y Hạ Khi Đạo Thuận, Trương Dương nhìn qua như có tia thần vận mờ ảo kiểu không câu chấp coi y vào đâu cả.
Hai bên cũng không có bất kỳ sự giao tiếp nào nữa mà tự nhiên lại không cần gì khách sáo, đao kiếm giờ chính là ngôn ngữ duy nhất để họ giao tiếp.
Hai đại viên mãn bắt đầu đánh nhau khiến cả phế tích lập tức giống như gặp phải cơn lốc xoáy, những thứ hài cốt đá vụn kia cũng bị thổi lên rối rít, sau đó hung hăng rơi xuống.
Trương Dương phải lưu tâm đến Vợ chồng Yến Diệp Phi và Lý Quyên bên kia vách đá để hai người không bị năng lượng lan đến, cho nên có phần phân tâm để điều khiển phạm vi năng lượng, với tình thế như vậy mà hắn giao thủ với Y Hạ Khi Đạo Thuận vẫn không hề rơi vào thế hạ phong.
Trưởng lão Nghiêm gia và Đường Tiểu Lan có Truy Phong bảo vệ, còn hai nhóc Vô Ảnh, Tia chớp thì ở một bên mắt chằm chằm nhìn vào, chấn động năng lượng từ trận chiến giữa Trương Dương và Y Hạ Khi Đạo Thuận căn bản không lan tới đây, chỉ khổ cho đám người áo đen ở trong rừng.
Đám áo đen này thực lực căn bản không tới đâu, chúng có tác dụng nhiều nhất cũng chính là thu thập tình báo hoặc là hỗ trợ xử lý một số chuyện trộm cắp thường tình, Trương Dương và Y Hạ Khi Đạo Thuận lần đầu tiên giao thủ khiến chấn động năng lượng lan đến làm chúng đều phun ra máu, còn khi Trương Dương cùng Y Hạ Khi Đạo Thuận giao thủ lần thứ hai thì người nào người nấy nhất tề sắc mặt trắng xanh rồi hôn mê, đã không chịu nổi nữa.
Tất cả chuyện đó Y Hạ Khi Đạo Thuận căn bản không để tâm, trong mắt y giờ chỉ có mỗi mình Trương Dương.
- A!
Y Hạ Khi Đạo Thuận vừa bắt đầu đã khồng chiếm được tiện nghi, lập tức lui về phía sau, sau đó thân tách làm bốn, bốn phân thân lại đồng thời vung đao xuất hiện ở bốn phương tám hướng giáp công Trương Dương.
- Nhẫn thuật…ảnh phân thân!
Lần này cũng không phải là chiêu thức lúc trước hắn gặp phải ở trong con hẻm nhỏ tại Trường Kinh, dựa vào sức mạnh của yêu đao Thôn Chính để miễn cưỡng tạo ra phân thân, căn bản không có thực lực, phân thân của Y Hạ Khi Đạo Thuận từng cái đều mang theo năng lượng bản thể của y, thực lực không hề tầm thường, bốn phân thân cùng tấn công tạo ra uy lực lớn mấy lần, áp lực với hắn cũng theo đó tăng lên.
Trương Dương lúc trước đã tỷ thí với hai vị đại viên mãn là Hoa Phi Thiên, Hoàng Long Sĩ, đối với chuyện phân thân bằng năng lượng cùng tiến công sớm đã không xa lạ, thậm chí có thể nói bây giờ Trương Dương đối phó với chiêu phân thân bằng năng lượng của đại viên mãn đã có nắm vững nhất định.
- Binh binh binh binh ~~~
Hàn Tuyền Kiếm trực tiếp ra khỏi vỏ, kéo theo năng lượng trời đất mà Trương Dương ngưng tụ đã lâu, ở giữa không trung xẹt qua vô số kiếm quang màu trắng nhạt, đan vào thành một vỏ bọc phòng thủ cực lớn, mặc cho đao phong của Y Hạ Khi Đạo Thuận từ hướng nào bổ tới cũng sẽ bị Hàn Tuyền Kiếm chặn lại, không cách nào tiến tới thêm.
- Phá Thiên kiếm pháp, thức thứ nhất!
Bắt được một khe hở, Hàn Tuyền Kiếm trong tay Trương Dương kiếm thế đột biến, phản thủ vi công, một luồng năng lượng trời đất lớn hơn nữa dọc theo kiếm phong của Hàn Tuyền Kiếm mà phóng lên cao.
Kiếm ý lập tức tỏa ra tràn ngập cả một vùng trời, uy hiếp thẳng tới bốn phân thân của Y Hạ Khi Đạo Thuận.
Phá Thiên kiếm pháp tinh diệu đến ngay cả thiên tài tu luyện, như Hoa Phi Thiên, thực lực hùng hậu như Hoàng Long Sĩ cũng không thể chống cự, Y Hạ Khi Đạo Thuận đối mặt với nó lại càng một chút cũng không biết.
Chẳng qua là nhận thức được nguy hiểm phía sau, bản năng khiến cho Y Hạ Khi Đạo Thuận phải rời khỏi phạm vi kiếm quang của Trương Dương mà lui ra ngoài.
Phốc phốc phốc!
Rầm rầm rầm!
Phía sau Y Hạ Khi Đạo Thuận trong phạm vi kiếm ý đích thực xuất hiện những mũi kiếm vô hình, ba phân thân bằng năng lượng càng không cách nào chống cự kiếm quang của Trương Dương, ba đạo kiếm quang lướt ngang qua phía sau ba phân thân bằng năng lượng của Y Hạ Khi Đạo Thuận, ba phân thân bằng năng lượng phút chốc vỡ vụn hóa thành khói trắng.
Y Hạ Khi đứng ở ngoài mười bước có hơn, nắm chặt Thôn Chính đao trong tay.
Thanh Thôn Chính đao trong tay y nơi lưỡi dao sắc bén nay đã có thêm một lỗ hổng mà mắt thường không cách nào nhìn thấy được nhưng lại khiến cho thanh đao này không còn khí thế sắc bén như lúc ban đầu nữa.
Hàn Tuyền Kiếm phối hợp với kiếm kỹ Phá Thiên kiếm pháp ngũ đẳng tạo thành sức sát thương ngay cả thần binh cũng không thể chịu nổi, thanh yêu đao này chỉ có một lỗ hổng nho nhỏ đã đủ để chứng tỏ mức trân quý của nó, tuyệt đối không kém gì một thanh yêu đao Thôn Chính.
Y Hạ Khi suy nghĩ cẩn thận tất cả những gì xảy ra phía sau, mắt nhìn Trương Dương trở nên rất là phức tạp, tràn đầy sự hâm mộ, đố kỵ và càng thêm sự tham lam mãnh liệt đến điên cuồng.
Y chẳng những muốn giết chết Trương Dương, dùng máu tươi của một đại viên mãn như Trương Dương một lần nữa nuôi nấng thanh yêu đao Thôn Chính đã mất đi tà khí kia, mà còn muốn cướp đi món thần binh lợi khí trong tay Trương Dương nữa.
Thần binh lợi khí như vậy mà mang về Nhật Bản , dùng thủ pháp đặc biệt của bọn họ tôi luyện thêm một lần nữa thì hiển nhiên sẽ trở thành thần binh càng mạnh hơn, có thể giúp cho người sử dụng trở nên mạnh hơn rất nhiều.
- Nhẫn thuật- Thiên đao trảm!
Y Hạ Khi Đạo Thuận hét lớn một tiếng, hoàn toàn sử xuất ra nhẫn thuật mạnh nhất, đối phó Trương Dương nhất định phải dùng chiêu số lợi hại nhất, không để cho đối phương có bất kỳ cơ hội nào thở ra hơi, trực tiếp đánh ngã đối phương.
Tiếng nói vừa dứt, thân ảnh Y Hạ Khi Đạo Thuận đã biến mất ở giữa không trung.
Đột nhiên, chung quanh Trương Dương trên dưới bốn phương tám hướng đồng thời xuất hiện một thanh Thôn Chính đao sắc bén tiến công Trương Dương từ mọi phía.
Phương thức tấn công cơ hồ giống như thủ pháp của ngũ đẳng, có uy lực giống như Phá Thiên nhất kiếm, mà lại mơ hồ có cả khả năng chống đỡ.
Trương Dương lâm nguy không loạn, hắn vừa nhìn đã nhận ra đây chỉ là thủ thuật che mắt của đối phương, còn thật ra Y Hạ Khi Đạo Thuận vẫn chỉ lợi dụng tốc độ của mình để tạo thành chiêu thức che mắt thiên đao trảm vừa rồi, nếu thật là chiêu thức tấn công của ngũ đẳng thì hắn tuyệt đối sẽ không sử xuất ra nhẹ nhàng như vậy.
Thủ pháp tấn công của Y Hạ Khi Đạo Thuận so với mới vừa rồi còn ác liệt hơn, mỗi một đao đều nhằm vào chỗ yếu hại trên cơ thể Trương Dương, mỗi một đao đều hàm chứa ý tất sát tuyệt đối .
Trương Dương rõ ràng có thể dùng tốc độ cực hạn để thoát khỏi thiên đao trảm của đối phương nhưng dưới chân hắn lại không có bất kỳ động tác nào mà vững vàng ghim lại nghênh đón bằng Hàn Tuyền Kiếm, đối kháng chính diện.
Y Hạ Khi Đạo Thuận hoàn toàn coi Trương Dương là kẻ địch sinh tử, giữa hai người cuối cùng sẽ chỉ có một có thể sống sót, không phải là Trương Dương chết thì chính là Y Hạ Khi Đạo Thuận phải chết.
Cuộc chiến sinh tử với Trương Dương đã không phải là kinh nghiệm lần đầu tiên rồi, lúc ở bình nguyên Long gia, vì giúp Long gia giải trừ nguy cơ uy hiếp từ các thế gia ngàn năm, cùng đại viên mãn quyết chiến sinh tử đã đạt được kinh nghiệm thực chiến vô cùng quý giá, cho nên nay đối kháng chính diện, Trương Dương có lòng tin đến mười phần.
Ngược lại, Y Hạ Khi Đạo Thuận ở Nhật Bản sau khi tu luyện thành đại viên mãn thì chưa có đối thủ, cho dù đối thủ có thực lực đến gần thì đối mặt với một chiêu thiên đao trảm này có khi không kịp chạy trốn đã bị chém thành vô số mảnh, nếu không trọng thương bởi chiêu này thì cũng vô lực tái chiến, đâu ra người có thể giống như Trương Dương kháng cự lại tất cả đao thế, phòng ngự được đến giọt nước không lọt, hơn thế đồng thời lại còn có thể thỉnh thoảng xuất kiếm, phản công lại một lần.
Uy tín lâu năm như đại viên mãn Ma Môn Đế Vạn Phương cũng không phải là đối thủ của Trương Dương, huống chi là tay ninja Nhật Bản vừa mới lên đại viên mãn này.
- Phá cho ta!
Trương Dương đột nhiên tung mình nhảy ra giữa không trung, rống lớn một tiếng, có một năng lượng khổng lồ với tốc độ mắt thường có thể thấy được nhanh chóng ngưng tụ chung quanh hai tay đang nắm chặt Hàn Tuyền Kiếm của hắn.
Cỗ năng lượng này có độ tinh khiết càng cao, giống như sương trắng đem Hàn Tuyền Kiếm bao vây ở bên trong, làm cho người ta không thấy thân ảnh của bảo kiếm đâu cả.
Vô số Thôn Chính đao theo nhịp Trương Dương nhảy lên vẫn xuất hiện ở bốn phương tám hướng không ngừng tiến công Trương Dương, nhưng lúc này tất cả Thôn Chính đao cũng thật giống như chém vào một tấm giáp năng lượng, không cách nào đến gần Trương Dương một chút nào.
Thiên đao trảm của Y Hạ Khi Đạo Thuận cứ như vậy bị phá vỡ dễ dàng, lộ ra thân ảnh y cấp tốc lui về phía sau, trong quá trình lui về sau y ngẩng đầu nhìn Trương Dương giữa không trung, y thoáng mở to hai mắt mà nhìn, hoàn toàn không thể tin được, thân thể gấp đến độ thậm chí còn dại ra một chút.
Trương Dương nhảy lên với kiếm thế một mực tăng tiến, căn bản không có ý dừng lại.
- Lên!
Trương Dương khẽ quát một tiếng, Hàn Tuyền Kiếm giơ lên hướng về phía trước, năng lượng không ngừng bị áp súc đi vào, phạm vi màn sương trắng chung quanh Hàn Tuyền Kiếm cũng lớn thêm, nhưng lúc này lại càng trắng hơn, cơ hồ tựa như một khối thực thể mà không phải là thứ hư ảo nữa.
Độ tinh khiết của khối năng lượng này bị áp súc lợi hại hơn rồi.
Trương Dương trong lòng không ngừng mặc niệm khẩu quyết của Phá Thiên kiếm pháp, dựa theo xu thế của kiếm pháp mà không ngừng hoàn thiện, lúc này trên người của hắn cũng có áp lực rất lớn. :
Phá yêu kiếm pháp thức thứ hai!
Trải qua cuộc đại chiến lần trước ở Long gia, hắn đã có thể nắm giữ loại kiếm kỹ mạnh mẽ này, lúc sử dụng lại một chiêu này thêm lần nữa so với lần trước còn thuần thục hơn, thêm mạnh mẽ hơn.
Đại viên mãn chiến đấu với nhau, chẳng những so đấu thực lực mà còn so đấu tâm thái, Y Hạ Khi Đạo Thuận từ lúc bắt đầu đã đem hai người Yến Diệp Phi và Lý Quyên đặt ở phía sau bên trên vách đá coi như bước chuẩn bị cuối cùng.
Nói cách khác, từ lúc vừa mới bắt đầu y đã chuẩn bị tâm lý thua cuộc, không có quyết tâm tất thắng, bây giờ bại bởi Trương Dương cũng không có gì lạ.
Nhưng điều này cũng không trách được Y Hạ Khi Đạo Thuận, y đã coi trọng thực lực của Trương Dương hết cỡ mà vẫn không ngờ Trương Dương thậm chí lợi hại hơn thế, y đã tu luyện viên mãn mà ngay cả khả năng uy hiếp Trương Dương cũng không có.
Giờ phút này năng lượng Trương Dương ngưng tụ đã vượt rất ra khỏi sức tưởng tượng của y, y bị Hàn Tuyền Kiếm khoá lấy rồi mới có thể cảm ứng được loại cảm giác kinh khủng này, cảm giác rằng chỉ một giây tiếp theo bản thân sẽ tro tàn khói lạnh như băng.
Y Hạ Khi Đạo Thuận nét mặt trở nên ngưng trọng hơn, trán mơ hồ chảy ra một tia mồ hôi, tim nhanh chóng nhảy ngược lên .
Bây giờ y đã cảm giác rõ ràng rằng thần binh bảo kiếm trong tay Trương Dương đã hoàn toàn khoá lấy y rồi,y căn bản trốn không thoát.
Mà cơ hội duy nhất của y chính là trước lúc kiếm của Trương Dương chém xuống phải chạy trốn tới bên trên vách đá, chỉ cần chạy trốn tới bên cạnh Yến Diệp Phi và Lý Quyên thì y không tin chuyện Trương Dương sẽ hăng máu mặc nguy cơ giết chết cả hai người này mà mạo muội xuất thủ.
Y Hạ Khi Đạo Thuận bây giờ đã có cảm giác rất rõ ràng.
- Thôi chết!
Y Hạ Khi Đạo Thuận sắc mặt biến đổi mạnh mẽ, quát to một tiếng bỏ chạy, y chạy như điên về phía vị trí hai vợ chồng Yến Diệp Phi và Lý Quyên trên vách đá.
- Trương Dương, nếu như ngươi vẫn muốn giết ta thì cả hai người kia cũng phải chết theo.
Y Hạ Khi Đạo Thuận từ lúc mới bắt đầu đã coi Yến Diệp Phi và Lý Quyên là con tin cuối cùng,
- Trương tiên sinh, không cần lo cho bọn tôi, giết hắn đi!
- Trương tiên sinh, bọn tôi sẽ không liên lụy tới ngài, không cần bận tâm nữa, mau giết hắn đi!
Yến Diệp Phi và Lý Quyên đã nhìn thấu tính toán của Y Hạ Khi Đạo Thuận, hai người liếc mắt nhìn nhau, lộ ra một vẻ thấy chết không nao núng, hướng về phía Trương Dương đang ở giữa giữa không trung mà kêu lớn.
Bọn họ căn bản không muốn trở thành trở ngại cho Trương Dương nên mới kêu lên như thế, nhưng họ không biết là vào giờ khắc này, mức độ trung thành của bọn họ đối với Trương Dương đã tăng lên rất cao.
Trong nháy mắt này, thời gian tựa hồ trôi qua rất chậm.
Hàn Tuyền Kiếm được năng lượng có độ tinh khiết cực cao bao vây lấy, tất cả cũng chỉ là chuyện xảy ra trong chớp mắt, nhưng đối Trương Dương đang nhảy lên giữa không trung mà nói, thời gian vẫn như dài dằng dặc.
Trong chút thời gian này, hắn phải suy tính thật rõ ràng.
Y Hạ Khi Đạo Thuận trong nháy mắt mặc dù không thể hoàn toàn chạy đến trên vách đá nhưng có thể một kiếm này đi xuống vẫn sẽ làm vách đá sụp xuống, khi đó, Yến Diệp Phi và Lý Quyên cũng sẽ rơi xuống dưới vách đá ngàn trượng của Nhạn Minh Sơn vách đá, tuyệt đối không còn cơ hội sống sót.