Năng lượng ngầm tàn sát dưới đất, cùng với linh khí nồng hậu từ gốc bàn đào vạn năm phát ra đang giằng co với nhau, biến thành màn sương trắng như mây.
Hạ giới trong lúc nhất thời, giống như Thiên đình.
Trương Dương Vô Ảnh Tia Chớp ở trong đó, như đang ở giữa tầng mây, đối đầu gay gắt với Tam nhãn thú phía đối diện kia.
Năng lượng ngưng tụ lại của Hàn Tuyền Kiếm trong tay Trương Dương càng nhiều, Tam nhãn thú đối diện kia càng kiêng kỵ, lúc này, năng lượng bao hàm cơn tức giận vô tận của Tam nhãn thú truyền vào trong đầu Trương Dương, nhưng không mảy may tổn hại tới Trương Dương.
Độ tinh khiết năng lượng của lưỡi kiếm vẫn luôn gia tăng, Trương Dương hiện tại đã chẳng để ý đến điều gì khác, mũi kiếm sớm đã đã tập trung vào Tam nhãn thú.
Vô Ảnh Tia Chớp nhìn thấy Trương Dương sử dụng PHá Thiên kiếm pháp thức thứ hai, đã sớm né tránh qua một bên, uy lực của thế kiếm này quá lớn, chúng nó cũng cần né tránh, để tránh bị tổn thương!
Tam nhãn thú hiện tại đã giống như chó ngao Tây Tạng bị đông cứng trong khối băng , bên ngoài thân thể của nó, sương trắng đọng lại đã hóa thành thực thể, phong tỏa ở bên trong.
Tầng ngoài cùng, là do linh khí nhẹ nhất đọng lại kết thành, mà sau linh khí, lại là tầng do nó điều động năng lượng thiên địa đọng lại, tầng này dày nhất, nhưng thế này vẫn chưa đủ.
Tam nhãn thú ngoác cái miệng lớn dính máu của mình ra, khói độc màu đen lại 1 lần nữa từ trong miệng phun ra, khói độc không ngừng từ trong miệng phun ra, những sương độc này cùng những năng lượng ngưng tụ thành cái lồng năng lượng đọng lại thành một tầng, tương đương với lên một đạo song bảo hiểm!
Mặc dù như vậy, có thể né tránh một kiếm này của Trương Dương hay không, Tam nhãn thú không nắm chắc, nhưng hiện tại ngoại trừ ngạnh kháng ở ngoài, nó không còn biện pháp nào khác!
- Phá!
Sau súc thế, trường kiếm Trương Dương điểm ra, chùm năng lượng ánh sáng ngưng tụ nén ép thành một đoàn kia trong khoảng khắc theo mũi kiếm chỉ thẳng về tam nhãn thần, hóa thành một đạo kiếm quang, giống như cầu vồng từ trước đến nay chưa từng có!
Ầm!
Mũi kiếm này đánh vào bên ngoài cơ thể Tam nhãn thú, tầng thứ nhất do linh khí đọng lại tạo thành vòng bảo hộ, trực tiếp bị phá nát, không chịu nổi một kích!
Mà tiếng vang này, khiến cho vùng đất dưới chân lay động, tuy rằng không bằng động tĩnh lúc Tam nhãn thú này đột phá Đại viên mãn ban nãy, nhưng đủ để khiến cho rất nhiều người chú ý!
Có một vị lão nhân đang chạy như điên trong rừng.
Lão nhân kia, chính là ông cụ Trương Bình Lỗ đang vội vàng xông vào. Lão tiến vào cánh rừng cũng được một khoảng thời gian rồi, nhưng đoạn đường này dù có chạy điên cuồng thì dường như cũng chạy vòng tròn, đi tới đi lui, đều là cánh rừng như vậy. Không có bất kỳ khác biệt.
Lão đã ý thức được, mình bị vây ở trong một kỳ môn ảo trận, muốn muốn đi ra ngoài, thì nhất định phải phá trận mà ra!
Đột nhiên, thân hình ông cụ dừng lại, dưới chân chấn động, một nguồn năng lượng được truyền đến trước tiên khiến lão ý thức được hình như Trương Dương dường đã một lần nữa sử dụng Phá Thiên kiếm pháp.
Quả nhiên, Dương Dương gặp phải nguy hiểm!
Ông cụ lòng nóng như lửa đốt, nhưng cánh rừng này,lão vẫn không tìm được lối ra!
- Chít chít!
Một con khỉ đột nhiên hiện ra trong rừng này. Ông cụ đột nhiên giật mình, đây không ngờ là một con linh thú tầng bốn, nhưngcon khỉ này căn bản không có để ý tới ông cụ mà tiếp tục chạy thục mạng về phía trước.
Ông cụ quyết định thật nhanh. Đi theo sau con khỉ này.
Chỉ chốc lát.
Ông cụ đã đứng ở ngoài cánh rừng, trở lại trên bình nguyên nhà họ Long. Còn con khỉ kia, sau khi ra khỏi cánh rừng đã chạy không còn thấy bóng dáng tăm hơi
Ông cụ tức giận dậm chân, không có cách nào khác! :
Ở ngoài bình nguyên nhà họ Long, vài Đại viên mãn cũng đều cảm ứng được dao động của năng lượng này!
Đại viên mãn nhà họ Chu vẫn đứng ở trước doanh địa của nhà mình, trên mặt hai người, đều rất kinh ngạc.
Đứng ở bên Đại viên mãn nhà họ Chu, Đế Vạn Cổ vẻ mặt đầy oán hận, dao động của năng lượng này, ông ta từng đích thân thể nghiệm qua nên không thể không biết!
- Nhà họ Trương có Đại viên mãn vẫn còn ở tại bình nguyên nhà họ Long, nhịn thêm tí nữa, nhịn thêm tí nữa…
Trước doanh địa nhà họ Lý ở Thục Sơn, thủ hộ giả Lý Kiếm gác tay đứng ở doanh địa phía trước nhà mình, chau mày, một mình nỉ non.
Phía trước doanh địa nhà họ Hoa, Hoa Phi Thiên cảm nhận được dao động năng lượng đó là khác biệt nhất, y nhìn phương hướng cánh rừng kia, bật thốt lên:
- Chẳng lẽ, Trương Dương đã giao thủ với linh thú tấn thăng Đại viên mãn kia sao!
Phía trước doanh địa Thiếu Lâm, bên cạnh Thích Minh đại sư, một đạo sĩ người mặc đạo bào đứng đó, đạo sĩ kia, rõ ràng chính là Đại viên mãn Võ Đang.
Đại viên mãn Võ Đang lúc này không ngờ đi tới phía trước doanh địa Thiếu Lâm.
Dưới chân Côn Luân, các đại môn phái, thế gia rối hết cả lên, cuối cùng đã xông tới một chỗ cách núi Côn Luân trước bình nguyên nhà họ Long không xa.
Lúc này bọn họ mới phát hiện, ở doanh địa họ Lý, họ Hoa, Thiếu Lâm, Võ Đang sớm đã trú đóng ở nơi này , tương đối im lặng, một chút động tĩnh cũng không có, điều này đã tạt cho bọn họ 1 gáo nước lạnh.
Mấy đại thế gia, môn phái này đều không có động tĩnh gì, bọn họ đến thì có thể làm gì chứ?
Cuối cùng chưởng môn trưởng bối các môn phái thế gia tỉnh táo lại, cũng bắt đầu ràng buộc đệ tử môn hạ của mình, sự rối loạn này, mới hơi có chút chuyển biến tốt đẹp.
Một đồi loạn thạch bị mọi người bỏ qua, Long Giang trốn ở chỗ này rất lâu đợi đến sau khi dư chấn nguồn năng lượng thứ hai truyền đến, rốt cục mừng rỡ như điên!
- Đã đánh nhau sao? Đã đánh nhau sao? Rốt cục đã đánh nhau a, ha ha, ha ha ha ha...
Long Giang cười ha ha, hưng phấn vui sướng hoa chân múa tay!
Chấn động Côn Luân lúc trước, không khiến cho Long Giang vui sướng như thế, ngược lại là nguồn năng lượng thứ hai truyền đến, khiến Long Giang vô cùng vui sướng!
Gã tưởng lầm đây là tín hiệu cuối cùng mấy Đại viên mãn đã đánh, cho nên mới vui như vậy!
- Cuối cùng ta không cần phải trốn nữa rồi, Long gia, cuối cùng đã tới thời khắc bắt ngươi nợ máu trả bằng máu rồi!
Sau khi Long Giang cười xong, từ trong một hang đá , đem ra một quả pháo, tiện tay châm, sau đó dốc toàn lực ném lên không trung!
Pháo này cũng không phải là pháo bình thường, sau khi ném lên không trung nổ tung, lúc này bầu trời đêm hóa thành pháo hoa, xông thẳng lên trời.
Ở trên núi Côn Lôn, Long Thủ Tứ ẩn thân trong tấm trường bào màu đen nhìn thấy pháo hoa trên không trung kia, lập tức dừng bước.
- Tứ thúc, sao chúng ta không đi nữa?
Phía sau y, một đám đệ tử nhà họ Long đi theo, đám con cháu nhà họ Long đều là ở ngoài Côn Sơn tìm kiếm phản đồ nhà họ Long.
- Đúng vậy, tứ thúc, lúc trước chú biến mất gần một tháng, giờ cuối cùng đã trở lại, vừa lúc, chúng ta phải khẩn trương về bình nguyên nhà họ Long đi, tộc trưởng nói rồi, hiện tại đã ngưng lùng bắt tên phản đồ đó rồi!
Một vị đệ tử khác nhà họ Long cũng đã đi tới, nói với Long Thủ Tứ.
- Ha ha, các ngươi, tứ thúc có việc cần các ngươi phải hỗ trợ, không biết các ngươi có giúp hay không?
Long Thủ Tứ đột nhiên khẽ mỉm cười, nhìn vài tên đệ tử nhà họ Long phía sau y, lên tiếng hỏi.
- Giúp cái gì ạ?
Mấy đệ tử nhà họ Long liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó dò hỏi.
Trong mắt Long Thủ Tứ, toàn là tia giảo hoạt, y nhìn mấy tên đệ tử nhà họ Long , không trả lời ngay, mà chỉ cười hắc hắc không chút hảo ý.
…
…
Dưới đất, khoảng cách Hàn Tuyền Kiếm của Trương Dương với Tam nhãn thú không quá nửa thước!
Sau khi chùm sáng năng lượng ở mũi kiếm đánh nát vòng bảo hộ thứ hai được tạo bởi năng lượng đ bên ngoài cơ thể Tam nhãn thú, cuối cùng dừng ở vòng bảo hộ thứ ba do khói độc màu đen ngưng đọng thành.
Chùm sáng năng lượng ở mũi kiếm không ngừng đè xuống vòng bảo hộ từ khói độc màu đen ngưng đọng lthành, Tam nhãn thú liên tiếp lui về phía sau, tuy nhiên giữa điện hoa đá lửa, nó cũng đã lùi đến ven hồ, hai cái chân đã chạm vào nước hồ.
Vòng sáng năng lượng của lưỡi kiếm không ngừng tiến lên phía trước, lúc này, vòng bảo hộ khói độc màu đen kia rốt cục không thể chịu đựng, thình thịch vỡ vụn!
Nhưng lúc này, Tam nhãn thú đột nhiên phát giác Hàn Tuyền Kiếm trong tay Trương Dương đã vô lực khóa chặt chính mình, nó trong chốc lát khi phá nát vòng bảo hộ khói độc màu đen, cấp tốc nhảy lên không trung, né tránh một kiếm này của Trương Dương!
Bịch!
Vòng sang năng lượng đó trực tiếp đánh xuống dưới đất giữa hồ, lập tức, hồ nước bùng nổ lên, mấy con cá chép vàng dưới đáy nước kia tiếp tục không có cách nào thoát khỏi, bị nguồn năng lượng này trực tiếp làm nổ trên không trung, sau khi rơi vào trong hồ nước, nổi bụng trắng, lơ lửng trên mặt nước, mất đi cơ hội sống.
Rốt cuộc Phá Thiên kiếm pháp thức thứ hai Trương Dương sử dụng không phải là lực lượng năm tầng chân chính, tuy Tam nhãn thú vừa tiến vào Đại viên mãn tuy rằng chống cự rất chật vật, nhưng cuối cùng chống cự được.
- Ha ha, rốt cuộc cũng không phải đòn công kích tầng năm chân chính, con người, ngươi không phải cường giả tầng năm!
Sau khi Tam nhãn thú trở xuống mặt đất, mặc dù rất chật vật, nhưng cuối cùng nó cũng thoát khỏi mũi kiếm của Trương Dương.
Trương Dương thu hồi Hàn Tuyền Kiếm, nhìn Tam nhãn thú kia, mặt ngoài bình tĩnh, nhưng trong lòng sớm đã dậy sóng.
Tam nhãn thú này, chỉ là vừa mới trở thành Đại viên mãn, không ngờ lợi hại như thế, thật không biết, linh thú tầng năm Dẫn Long Sơn núi Trường Bạch kia, lại lợi hại tới mức nào?
- Có bản lĩnh, ngươi hãy sử dụng một lần nữa chiêu vừa rồi đi!
Tam nhãn thú gầm thét một tiếng, đột nhiên ngưng tụ lại năng lượng thiên địa bốn phía, lần này, đến lượt nó tiến công!
Sau khi chứng kiến kiếm pháp của Trương Dương, nó cũng không dám lên mặt nữa, cho nên lần này, nó dốc toàn lực đánh ra, căn bản sẽ không cho Trương Dương cơ hội ra một chiêu kiếm nữa!
- Chít chít chít chit!
- Chi chi chi!
Vô Ảnh cùng Tia Chớp đứng rất xa, lúc này, hai đứa chúng nó căn bản không kịp qua trợ giúp Trương Dương, vì thế lập tức kêu lên, nhắc nhở Trương Dương ngàn vạn lần phải cẩn thận độc của Tam nhãn thú!
Tam nhãn thú thân đứng đầu thập đại độc vật, lợi hại nhất, đương nhiên độc của nó là kịch độc!
Năng lượng thiên địa bị nó điều động, cũng chỉ là ngụy trang dụ dỗ Trương Dương chú ý, nó chính thức tiến công, là kịch độc phun ra từ trong miệng !
May mắn có Vô Ảnh cùng Tia Chớp nhắc nhở, Trương Dương đột nhiên giật mình năng lượng thiên địa ngưng tụ ở trước người Tam nhãn thú bất quá chỉ là cái ngụy trang, Hàn Tuyền Kiếm trong tay trực tiếp nhấc lên, lúc này mới chặn được một đạokhói độc màu đen rất nhỏ như châm kia!
Tinh!
Hàn Tuyền Kiếm chấn động mạnh một cái, Trương Dương liền lùi mấy bước, chỉ cảm thấy chỗ cầm kiếm tê dại, sương độc tuy rằng bị ngăn trở, nhưng sức mạnh vẫn truyền tới!
- Đi chết đi, con người!
Đúng lúc này, Tam nhãn thú đột nhiên cấp tốc hiện ra ở phía sau Trương Dương, mở to cái mồm đầy máu của mình, trong miệng răng nanh lóe ra hàn quang!
Một ngụm đột nhiên cắn xuống, nó định cắn vào vai Trương Dương!
Một bàn tay của Trương Dương tê dại, lúc này không thể rút kiếm ra ngăn cản, còn vòng bảo hộ do năng lượng tích lại bên ngoài cơ thể Trương Dương, đã bị Tam nhãn thú ung dung cắn phá!
Giờ khắc này, ngàn cân treo sợi tóc , vô cùng hung hiểm!
Hạ giới trong lúc nhất thời, giống như Thiên đình.
Trương Dương Vô Ảnh Tia Chớp ở trong đó, như đang ở giữa tầng mây, đối đầu gay gắt với Tam nhãn thú phía đối diện kia.
Năng lượng ngưng tụ lại của Hàn Tuyền Kiếm trong tay Trương Dương càng nhiều, Tam nhãn thú đối diện kia càng kiêng kỵ, lúc này, năng lượng bao hàm cơn tức giận vô tận của Tam nhãn thú truyền vào trong đầu Trương Dương, nhưng không mảy may tổn hại tới Trương Dương.
Độ tinh khiết năng lượng của lưỡi kiếm vẫn luôn gia tăng, Trương Dương hiện tại đã chẳng để ý đến điều gì khác, mũi kiếm sớm đã đã tập trung vào Tam nhãn thú.
Vô Ảnh Tia Chớp nhìn thấy Trương Dương sử dụng PHá Thiên kiếm pháp thức thứ hai, đã sớm né tránh qua một bên, uy lực của thế kiếm này quá lớn, chúng nó cũng cần né tránh, để tránh bị tổn thương!
Tam nhãn thú hiện tại đã giống như chó ngao Tây Tạng bị đông cứng trong khối băng , bên ngoài thân thể của nó, sương trắng đọng lại đã hóa thành thực thể, phong tỏa ở bên trong.
Tầng ngoài cùng, là do linh khí nhẹ nhất đọng lại kết thành, mà sau linh khí, lại là tầng do nó điều động năng lượng thiên địa đọng lại, tầng này dày nhất, nhưng thế này vẫn chưa đủ.
Tam nhãn thú ngoác cái miệng lớn dính máu của mình ra, khói độc màu đen lại 1 lần nữa từ trong miệng phun ra, khói độc không ngừng từ trong miệng phun ra, những sương độc này cùng những năng lượng ngưng tụ thành cái lồng năng lượng đọng lại thành một tầng, tương đương với lên một đạo song bảo hiểm!
Mặc dù như vậy, có thể né tránh một kiếm này của Trương Dương hay không, Tam nhãn thú không nắm chắc, nhưng hiện tại ngoại trừ ngạnh kháng ở ngoài, nó không còn biện pháp nào khác!
- Phá!
Sau súc thế, trường kiếm Trương Dương điểm ra, chùm năng lượng ánh sáng ngưng tụ nén ép thành một đoàn kia trong khoảng khắc theo mũi kiếm chỉ thẳng về tam nhãn thần, hóa thành một đạo kiếm quang, giống như cầu vồng từ trước đến nay chưa từng có!
Ầm!
Mũi kiếm này đánh vào bên ngoài cơ thể Tam nhãn thú, tầng thứ nhất do linh khí đọng lại tạo thành vòng bảo hộ, trực tiếp bị phá nát, không chịu nổi một kích!
Mà tiếng vang này, khiến cho vùng đất dưới chân lay động, tuy rằng không bằng động tĩnh lúc Tam nhãn thú này đột phá Đại viên mãn ban nãy, nhưng đủ để khiến cho rất nhiều người chú ý!
Có một vị lão nhân đang chạy như điên trong rừng.
Lão nhân kia, chính là ông cụ Trương Bình Lỗ đang vội vàng xông vào. Lão tiến vào cánh rừng cũng được một khoảng thời gian rồi, nhưng đoạn đường này dù có chạy điên cuồng thì dường như cũng chạy vòng tròn, đi tới đi lui, đều là cánh rừng như vậy. Không có bất kỳ khác biệt.
Lão đã ý thức được, mình bị vây ở trong một kỳ môn ảo trận, muốn muốn đi ra ngoài, thì nhất định phải phá trận mà ra!
Đột nhiên, thân hình ông cụ dừng lại, dưới chân chấn động, một nguồn năng lượng được truyền đến trước tiên khiến lão ý thức được hình như Trương Dương dường đã một lần nữa sử dụng Phá Thiên kiếm pháp.
Quả nhiên, Dương Dương gặp phải nguy hiểm!
Ông cụ lòng nóng như lửa đốt, nhưng cánh rừng này,lão vẫn không tìm được lối ra!
- Chít chít!
Một con khỉ đột nhiên hiện ra trong rừng này. Ông cụ đột nhiên giật mình, đây không ngờ là một con linh thú tầng bốn, nhưngcon khỉ này căn bản không có để ý tới ông cụ mà tiếp tục chạy thục mạng về phía trước.
Ông cụ quyết định thật nhanh. Đi theo sau con khỉ này.
Chỉ chốc lát.
Ông cụ đã đứng ở ngoài cánh rừng, trở lại trên bình nguyên nhà họ Long. Còn con khỉ kia, sau khi ra khỏi cánh rừng đã chạy không còn thấy bóng dáng tăm hơi
Ông cụ tức giận dậm chân, không có cách nào khác! :
Ở ngoài bình nguyên nhà họ Long, vài Đại viên mãn cũng đều cảm ứng được dao động của năng lượng này!
Đại viên mãn nhà họ Chu vẫn đứng ở trước doanh địa của nhà mình, trên mặt hai người, đều rất kinh ngạc.
Đứng ở bên Đại viên mãn nhà họ Chu, Đế Vạn Cổ vẻ mặt đầy oán hận, dao động của năng lượng này, ông ta từng đích thân thể nghiệm qua nên không thể không biết!
- Nhà họ Trương có Đại viên mãn vẫn còn ở tại bình nguyên nhà họ Long, nhịn thêm tí nữa, nhịn thêm tí nữa…
Trước doanh địa nhà họ Lý ở Thục Sơn, thủ hộ giả Lý Kiếm gác tay đứng ở doanh địa phía trước nhà mình, chau mày, một mình nỉ non.
Phía trước doanh địa nhà họ Hoa, Hoa Phi Thiên cảm nhận được dao động năng lượng đó là khác biệt nhất, y nhìn phương hướng cánh rừng kia, bật thốt lên:
- Chẳng lẽ, Trương Dương đã giao thủ với linh thú tấn thăng Đại viên mãn kia sao!
Phía trước doanh địa Thiếu Lâm, bên cạnh Thích Minh đại sư, một đạo sĩ người mặc đạo bào đứng đó, đạo sĩ kia, rõ ràng chính là Đại viên mãn Võ Đang.
Đại viên mãn Võ Đang lúc này không ngờ đi tới phía trước doanh địa Thiếu Lâm.
Dưới chân Côn Luân, các đại môn phái, thế gia rối hết cả lên, cuối cùng đã xông tới một chỗ cách núi Côn Luân trước bình nguyên nhà họ Long không xa.
Lúc này bọn họ mới phát hiện, ở doanh địa họ Lý, họ Hoa, Thiếu Lâm, Võ Đang sớm đã trú đóng ở nơi này , tương đối im lặng, một chút động tĩnh cũng không có, điều này đã tạt cho bọn họ 1 gáo nước lạnh.
Mấy đại thế gia, môn phái này đều không có động tĩnh gì, bọn họ đến thì có thể làm gì chứ?
Cuối cùng chưởng môn trưởng bối các môn phái thế gia tỉnh táo lại, cũng bắt đầu ràng buộc đệ tử môn hạ của mình, sự rối loạn này, mới hơi có chút chuyển biến tốt đẹp.
Một đồi loạn thạch bị mọi người bỏ qua, Long Giang trốn ở chỗ này rất lâu đợi đến sau khi dư chấn nguồn năng lượng thứ hai truyền đến, rốt cục mừng rỡ như điên!
- Đã đánh nhau sao? Đã đánh nhau sao? Rốt cục đã đánh nhau a, ha ha, ha ha ha ha...
Long Giang cười ha ha, hưng phấn vui sướng hoa chân múa tay!
Chấn động Côn Luân lúc trước, không khiến cho Long Giang vui sướng như thế, ngược lại là nguồn năng lượng thứ hai truyền đến, khiến Long Giang vô cùng vui sướng!
Gã tưởng lầm đây là tín hiệu cuối cùng mấy Đại viên mãn đã đánh, cho nên mới vui như vậy!
- Cuối cùng ta không cần phải trốn nữa rồi, Long gia, cuối cùng đã tới thời khắc bắt ngươi nợ máu trả bằng máu rồi!
Sau khi Long Giang cười xong, từ trong một hang đá , đem ra một quả pháo, tiện tay châm, sau đó dốc toàn lực ném lên không trung!
Pháo này cũng không phải là pháo bình thường, sau khi ném lên không trung nổ tung, lúc này bầu trời đêm hóa thành pháo hoa, xông thẳng lên trời.
Ở trên núi Côn Lôn, Long Thủ Tứ ẩn thân trong tấm trường bào màu đen nhìn thấy pháo hoa trên không trung kia, lập tức dừng bước.
- Tứ thúc, sao chúng ta không đi nữa?
Phía sau y, một đám đệ tử nhà họ Long đi theo, đám con cháu nhà họ Long đều là ở ngoài Côn Sơn tìm kiếm phản đồ nhà họ Long.
- Đúng vậy, tứ thúc, lúc trước chú biến mất gần một tháng, giờ cuối cùng đã trở lại, vừa lúc, chúng ta phải khẩn trương về bình nguyên nhà họ Long đi, tộc trưởng nói rồi, hiện tại đã ngưng lùng bắt tên phản đồ đó rồi!
Một vị đệ tử khác nhà họ Long cũng đã đi tới, nói với Long Thủ Tứ.
- Ha ha, các ngươi, tứ thúc có việc cần các ngươi phải hỗ trợ, không biết các ngươi có giúp hay không?
Long Thủ Tứ đột nhiên khẽ mỉm cười, nhìn vài tên đệ tử nhà họ Long phía sau y, lên tiếng hỏi.
- Giúp cái gì ạ?
Mấy đệ tử nhà họ Long liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó dò hỏi.
Trong mắt Long Thủ Tứ, toàn là tia giảo hoạt, y nhìn mấy tên đệ tử nhà họ Long , không trả lời ngay, mà chỉ cười hắc hắc không chút hảo ý.
…
…
Dưới đất, khoảng cách Hàn Tuyền Kiếm của Trương Dương với Tam nhãn thú không quá nửa thước!
Sau khi chùm sáng năng lượng ở mũi kiếm đánh nát vòng bảo hộ thứ hai được tạo bởi năng lượng đ bên ngoài cơ thể Tam nhãn thú, cuối cùng dừng ở vòng bảo hộ thứ ba do khói độc màu đen ngưng đọng thành.
Chùm sáng năng lượng ở mũi kiếm không ngừng đè xuống vòng bảo hộ từ khói độc màu đen ngưng đọng lthành, Tam nhãn thú liên tiếp lui về phía sau, tuy nhiên giữa điện hoa đá lửa, nó cũng đã lùi đến ven hồ, hai cái chân đã chạm vào nước hồ.
Vòng sáng năng lượng của lưỡi kiếm không ngừng tiến lên phía trước, lúc này, vòng bảo hộ khói độc màu đen kia rốt cục không thể chịu đựng, thình thịch vỡ vụn!
Nhưng lúc này, Tam nhãn thú đột nhiên phát giác Hàn Tuyền Kiếm trong tay Trương Dương đã vô lực khóa chặt chính mình, nó trong chốc lát khi phá nát vòng bảo hộ khói độc màu đen, cấp tốc nhảy lên không trung, né tránh một kiếm này của Trương Dương!
Bịch!
Vòng sang năng lượng đó trực tiếp đánh xuống dưới đất giữa hồ, lập tức, hồ nước bùng nổ lên, mấy con cá chép vàng dưới đáy nước kia tiếp tục không có cách nào thoát khỏi, bị nguồn năng lượng này trực tiếp làm nổ trên không trung, sau khi rơi vào trong hồ nước, nổi bụng trắng, lơ lửng trên mặt nước, mất đi cơ hội sống.
Rốt cuộc Phá Thiên kiếm pháp thức thứ hai Trương Dương sử dụng không phải là lực lượng năm tầng chân chính, tuy Tam nhãn thú vừa tiến vào Đại viên mãn tuy rằng chống cự rất chật vật, nhưng cuối cùng chống cự được.
- Ha ha, rốt cuộc cũng không phải đòn công kích tầng năm chân chính, con người, ngươi không phải cường giả tầng năm!
Sau khi Tam nhãn thú trở xuống mặt đất, mặc dù rất chật vật, nhưng cuối cùng nó cũng thoát khỏi mũi kiếm của Trương Dương.
Trương Dương thu hồi Hàn Tuyền Kiếm, nhìn Tam nhãn thú kia, mặt ngoài bình tĩnh, nhưng trong lòng sớm đã dậy sóng.
Tam nhãn thú này, chỉ là vừa mới trở thành Đại viên mãn, không ngờ lợi hại như thế, thật không biết, linh thú tầng năm Dẫn Long Sơn núi Trường Bạch kia, lại lợi hại tới mức nào?
- Có bản lĩnh, ngươi hãy sử dụng một lần nữa chiêu vừa rồi đi!
Tam nhãn thú gầm thét một tiếng, đột nhiên ngưng tụ lại năng lượng thiên địa bốn phía, lần này, đến lượt nó tiến công!
Sau khi chứng kiến kiếm pháp của Trương Dương, nó cũng không dám lên mặt nữa, cho nên lần này, nó dốc toàn lực đánh ra, căn bản sẽ không cho Trương Dương cơ hội ra một chiêu kiếm nữa!
- Chít chít chít chit!
- Chi chi chi!
Vô Ảnh cùng Tia Chớp đứng rất xa, lúc này, hai đứa chúng nó căn bản không kịp qua trợ giúp Trương Dương, vì thế lập tức kêu lên, nhắc nhở Trương Dương ngàn vạn lần phải cẩn thận độc của Tam nhãn thú!
Tam nhãn thú thân đứng đầu thập đại độc vật, lợi hại nhất, đương nhiên độc của nó là kịch độc!
Năng lượng thiên địa bị nó điều động, cũng chỉ là ngụy trang dụ dỗ Trương Dương chú ý, nó chính thức tiến công, là kịch độc phun ra từ trong miệng !
May mắn có Vô Ảnh cùng Tia Chớp nhắc nhở, Trương Dương đột nhiên giật mình năng lượng thiên địa ngưng tụ ở trước người Tam nhãn thú bất quá chỉ là cái ngụy trang, Hàn Tuyền Kiếm trong tay trực tiếp nhấc lên, lúc này mới chặn được một đạokhói độc màu đen rất nhỏ như châm kia!
Tinh!
Hàn Tuyền Kiếm chấn động mạnh một cái, Trương Dương liền lùi mấy bước, chỉ cảm thấy chỗ cầm kiếm tê dại, sương độc tuy rằng bị ngăn trở, nhưng sức mạnh vẫn truyền tới!
- Đi chết đi, con người!
Đúng lúc này, Tam nhãn thú đột nhiên cấp tốc hiện ra ở phía sau Trương Dương, mở to cái mồm đầy máu của mình, trong miệng răng nanh lóe ra hàn quang!
Một ngụm đột nhiên cắn xuống, nó định cắn vào vai Trương Dương!
Một bàn tay của Trương Dương tê dại, lúc này không thể rút kiếm ra ngăn cản, còn vòng bảo hộ do năng lượng tích lại bên ngoài cơ thể Trương Dương, đã bị Tam nhãn thú ung dung cắn phá!
Giờ khắc này, ngàn cân treo sợi tóc , vô cùng hung hiểm!