Nhìn cô gái xinh đẹp quần áo thẳng thớm trước mắt, Lam Phát Ngân Tôn có cái nhìn tục tĩu, miệng phát ra tiếng cười khúc khích.
Bạch Đầu Thiên Ông vẻ mặt nặng nề, liếc Tuyết Ẩn Cuồng Đao bên cạnh rồi truyền âm nói:
- Ngươi có biết lai lịch của ba cô gái này không?
Tuyết Ẩn Cuồng Đao lắc nhẹ, trầm ngâm trả lời:
- Cảm giác trên người bọn chúng có yêu khí, dường như thuộc về một loại linh dị nào đó.
Bạch Đầu Thiên Ông nói:
- Ta lo lắng bọn chúng đến từ một thời đại khác.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao không để ý lắm đáp:
- Bất kể cô ta đến từ nơi nào, chúng ta có gì mà phải e ngại bọn họ?
Bạch Đầu Thiên Ông vẻ mặt kỳ dị, trầm giọng nói:
- Nếu như ta không lầm, ba cô gái này không phải hạng dễ đối phó.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao sửng người, liếc Lam Phát Ngân Tôn đang mê đắm, nói với Bạch Đầu Thiên Ông:
- Sợ câu nói của ngươi không làm cho Ngân Tôn tin được.
Bạch Đầu Thiên Ông hừ giọng nói:
- Ăn trái đắng rồi thì hắn tự nhiên sẽ trở thành ngoan ngoãn.
Bên cạnh, Lam Phát Ngân Tôn căn bản không thèm để ý đến đối thoại giữa Bạch Đầu Thiên Ông và Tuyết Ẩn Cuồng Đao, ánh mắt cứ trừng trừng nhìn ba cô gái trước mặt, ánh mắt đánh giá cô gái sáng sủa nhất đứng gần nhất. Ba cô gái này dung mạo xinh đẹp, người đứng trước y phục hoa lệ rực rỡ, xinh đẹp nhất. Còn hai cô kia hơi kém một chút, một cô áo xanh lục một cô áo hồng, thật là quyến rũ.
Liếc Lam Phát Ngân Tôn một cái, cô gái y phục hoa lệ đứng đầu nũng nịu nói:
- Nhìn cái gì, có bản lĩnh thì cứ tới đây.
Lam Phát Ngân Tôn cười dâm nói:
- Bản lĩnh thì đương nhiên có, bất quá trước hết hỏi vài câu, tên các cô là gì?
Cô gái y phục hoa lệ yêu kiều quyến rũ nói :
- Chúng ta đến từ Hắc Ngục sâm lâm, ta là Thải Điệp tiên tử, bọn họ là Lục Điệp tiên tử và Hồng Điệp tiên tử. Các ngươi là người nào vậy?
Lam Phát Ngân Tôn cười đáp:
- Chúng ta là ba người đứng trước trong Ngũ đại thần tướng của Ngũ Sắc Thiên Vực, bản tôn là Lam Phát Ngân Tôn, bọn họ là Bạch Đầu Thiên Ông và Tuyết Ẩn Cuồng Đao.
Thải Điệp tiên tử cười duyên nói:
- Ba đối với ba vừa thích hợp, đến đây, chúng ta ở chỗ này.
Tay ngọc khẽ phất, Thải Điệp tiên tử thể hiện một tư thế hấp dẫn.
Lam Phát Ngân Tôn cười dâm nói:
- Đừng gấp, bản tôn đảm bảo sẽ khiến ngươi thỏa mãn.
Bạch Đầu Thiên Ông nhắc nhở:
- Ngân Tôn, người đến thì không có ý tốt, không nên khinh thường.
Lam Phát Ngân Tôn lơ đễnh nói:
- Thiên hạ mang chuyện tốt đến, các ngươi hà tất phải khước từ.
Thải Điệp tiên tử cười duyên nói:
- Vậy là sao, nếu không có duyên thì làm sao có thể gặp gỡ được?
Bạch Đầu Thiên Ông lạnh lùng đáp:
- Yêu nghiệt lớn gan, còn không nhanh rời đi.
Lục Điệp tiên tử dịu dàng nói:
- Tóc đã bạc trắng rồi, còn nóng tính đến như vậy, xem ra phải giảm nhiệt cho ông mới được.
Lam Phát Ngân Tôn nghe vậy cười lớn, tán thưởng:
- Nói hay lắm, nói giỏi lắm. Xem thử cô có bản lĩnh này hay không, có thể giải trừ cơn nóng giận của hắn không. Ha ha ha …
Lục Điệp tiên tử vẻ mặt yêu mị, khẽ lẩm bẩm:
- Có bản lĩnh hay không đương nhiên phải thử qua mới có thể biết được, ông nói có bản lĩnh hay không?
Ánh mắt hấp dẫn như nước, Lục Điệp tiên tử bay thẳng đến Bạch Đầu Thiên Ông.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao thấy vậy, cười nói:
- Bạch lão đầu, diễm phúc hiếm có ngươi phải trân trọng cho tốt.
Bạch Đầu Thiên Ông trong lòng rất giận, thấy Lục Điệp tiên tử đang bay đến gần, toàn thân lóe lên ánh sáng, một luồng khí thế mạnh mẽ chớp mắt đã khuếch tán thẳng ra bốn phía.
Duyên dáng kêu to một tiếng, Lục Điệp tiên tử kêu lên:
- Ồ, gió thật là lớn, thiếu chút nữa ta đã bị thổi bay đi mười vạn tám ngàn dặm rồi.
Thân thể xoay chuyển, Lục Điệp tiên tử tung mình thật ưu nhã, dễ dàng né tránh được sóng khí khuếch tán do Bạch Đầu Thiên Ông phát xuất, xích lại gần hơn.
Ánh mắt hơi thất kinh, Bạch Đầu Thiên Ông tay phải đưa ra trước, lòng bàn tay ánh sáng lấp lánh, chớp mắt đã ngưng tụ thành một quả cầu ánh sáng rực rỡ, theo sự khống chế của lão chỉ trong chớp mắt đã hóa thành một kết giới trong suốt ngăn cách ngay trước mặt của Lục Điệp tiên tử.
Sóng mắt khẽ động, Lục Điệp tiên tử khẽ lẩm bẩm nũng nịu, hai tay trước ngực bắt một thế kỳ quái, đợi khi đến gần kết giới ánh sáng đó, nhẹ nhàng phất lên trên kết giới ánh sáng. Lập tức, bề mặt kết giới ánh sáng lấp lánh xuất hiện đường vân hình lưới khuếch tán, nhanh chóng kéo dài cả kết giới. Sau đó, kết giới phong kín theo những đường vân đó mà vỡ tan thành từng mảnh, hóa thành vô số mảnh nhỏ biến mất giữa không khí.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Lam Phát Ngân Tôn và Tuyết Ẩn Cuồng Đao đang cười lớn đều biến hẳn sắc mặt, lập tức thôi cười, vẻ mặt xuất hiện sự nghiêm trọng. Lúc này, Thải Điệp tiên tử và Hồng Điệp tiên tử tiến lên, chia nhau nhắm thẳng Lam Phát Ngân Tôn và Tuyết Ẩn Cuồng Đao ép đến.
Nhìn Thải Điệp tiên tử trước mặt, Lam Phát Ngân Tôn trầm giọng nói:
- Các ngươi là dị linh loài bướm?
Thải Điệp tiên tử dịu dàng đáp:
- Ngươi bây giờ mới tỉnh ngộ, quả thật là quá trễ rồi.
Chữ rồi vừa thoát ra, Thải Điệp tiên tử đột nhiên ép gần trong ba thước, hai tay chớp mắt đã hóa thành một đôi cánh trên lưng, hệt như cánh chim vậy, dự tính bao trùm lấy Lam Phát Ngân Tôn vào trong đó. Bật cười lạnh, Lam Phát Ngân Tôn lập tức lùi lại vài thước, né tránh một chiêu của Thải Điệp tiên tử, phất tay tự một mũi nhọn đâm thẳng vào vị trí tim của Thải Điệp. Bật cười âm hiểm một tiếng, Thải Điệp tiên tử nụ cười mất đi ngay, vẻ mặt tỏ ra tàn khốc dị thường, khôi phục lại nguyên hình cánh tay, hời hợt múa lên nhẹ nhàng mấy cái trước ngực liền xuất hiện một dải màu sắc rực rỡ tung hoành đan xen. Khi cây Phong Vương thứ của Lam Phát Ngân Tôn tiến vào khu vực đầy những dải nhiều màu sắc, một loạt chấn động dày đặc vô cùng từ trên Phong Vương thứ truyền lại, lập tức làm tan rã thế công của Lam Phát Ngân Tôn, chấn động cả thân thể của lão.
Hơi kinh ngạc, Lam Phát Ngân Tôn cất tiếng hỏi:
- Ngươi dùng thứ đồ chơi gì vậy?
Thải Điệp tiên tử cười lạnh đáp:
- Đây là Câu Hồn Ti Tuyến, kỹ thuật bí mật đặc thù của bộ lạc Thải Điệp chúng ta.
Dứt lời, hai tay Thải Điệp tiên tử múa lên hệt như đang vẽ tranh, mười ngón tay mảnh khảnh hệt như đang khảy đàn, mồi khi xẹt qua một khu vực liền xuất hiện một số dải màu sắc rực rỡ. Cứ như vậy, theo hai tay của Thải Điệp tiên tử múa lên, dải màu dày đặc tung hoành đan xen phân bố khắp nơi, hình thành một lưới sáng màu sắc sặc sỡ trùm cả trời đất, chụp thẳng đến Lam Phát Ngân Tôn. Phát hiện không ổn, Lam Phát Ngân Tôn phóng thẳng khí thế ra, trước hết bố trí một kết giới phòng ngự quanh người, sau đó mới múa Phong Vương thứ trong tay phát xuất hàng ngàn hàng vạn điểm sáng màu xanh lam bay thẳng đến Thải Điệp tiên tử. Rất nhanh, điểm sáng do Lam Phát Ngân Tôn phát ra gặp phải dải màu của Thải Điệp tiên tử, hai bên va qua đập lại, cuối cùng những điểm sáng do Lam Phát Ngân Tôn phát xuất bị dải màu của Thải Điệp tiên tử hấp thu mất, còn quay ngược lại công kích Lam Phát Ngân Tôn. Hơn nữa, khi những dải màu rực rỡ đó gặp phải kết giới phòng ngự của Lam Phát Ngân Tôn, những dải màu liền như đao sắc không gì ngăn được dễ dàng xé nát kết giới, tiếp tục ép gần đến Lam Phát Ngân Tôn.
Cảm giác được nguy cơ, Lam Phát Ngân Tôn rống to giận dữ một tiếng, toàn thân ánh xanh lam lóe lên, chớp mắt đã biến mất không còn thấy nữa, nhưng chốc lát sau lại xuất hiện trên không trung cách chục trược, huyền diệu vô cùng né tránh được công kích của Thải Điệp tiên tử.
Cũng đúng lúc đó, Bạch Đầu Thiên Ông và Tuyết Ẩn Cuồng Đao nghênh chiến với Lục Điệp tiên tử và Hồng Điệp tiên tử, cũng gặp tình trạng tương tự, bị ép cho phải chọn lựa né tránh, đến bên cạnh Lam Phát Ngân Tôn.
Bật cười kỳ lạ, Thải Điệp tiên tử khuôn mặt xinh đẹp với nụ cười tàn khốc, thống lĩnh Lục Điệp tiên tử và Hồng Điệp tiên tử bay lên không trung, đến gần ba người Lam Phát Ngân Tôn.
- Thế nào, các ngươi có chút bản lĩnh đấy à?
Giọng nói mềm mại nhưng ẩn ý lại gây tổn thương vô cùng.
Lam Phát Ngân Tôn giận dữ nói:
- Câm miệng, ngươi là thứ gì, dám coi thường bản tôn.
Thải Điệp tiên tử hoàn toàn không tức giận, châm chọc:
- Té ra lời này gây thương tổn sự tự tôn của ngươi, ta còn tưởng ngươi không hề có chút tự tôn nào.
Lam Phát Ngân Tôn giận dữ vô cùng, muốn xông lên nhưng bị Bạch Đầu Thiên Ông ngăn lại.
- Ngân Tôn chớ nóng nảy, mới đầu giao đấu chúng ta không hiểu được tường tận bọn họ, khó trách chịu thiệt thòi, chuyện này không phải là chuyện lớn gì cả. Bây giờ ta có một đối sách, phỏng chừng có hiệu quả.
Lam Phát Ngân Tôn giận dự nghiến răng hỏi lại:
- Đối sách thế nào?
Bạch Đầu Thiên Ông liếc vẻ mặt tự phụ của Thải Điệp tiên tử, cười âm hiểm trả lời:
- Bọn họ nếu như là thuộc bộ lạc Thải Điệp, thế thì chân thân tất là con bướm. Nếu muốn đối phó với bọn họ, biện pháp hữu hiệu nhất chính là hỏa công, hoặc là đóng băng bọn họ cũng được. Phương diện này Cuồng Đao tương đối quen thuộc, hãy để Cuồng Đao đi gặp các cô ta.
Lam Phát Ngân Tôn nghĩ lại thấy có lý, liền lên tiếng ra lệnh:
- Cuồng Đao, trông vào ngươi rồi.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao vâng một tiếng, bay đến trước mặt Thải Điệp tiên tử, toàn thân ánh đỏ tăng vọt, chớp mắt đã hóa thành lửa đỏ hừng hực phân tán ra khắp chung quanh. Thấy vậy, Lục Điệp tiên tử và Hồng Điệp tiên tử đều biến hẳn sắc mặt, vội vàng lùi lại phía sau. Thải Điệp tiên tử thì mặt không chút thay đổi, ánh mắt lạnh lùng âm hiểm toát ra mấy phần lạnh lẽo.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao quan sát vẻ mặt của Thải Điệp tiên tử, Lạc Nhạn đao trong tay múa lên, thân đao đỏ rực chớp mắt đã đầy lửa đỏ chém thẳng đến Thải Điệp tiên tử.
Hai tay múa lên không ngừng, Thải Điệp tiên tử ngay khi Tuyết Ẩn Cuồng Đao phát động công kích đã đi trước một bước bắt đầu phòng ngự.
Đến lúc này, khi làn đao đỏ rực của Tuyết Ẩn Cuồng Đao chém xuống, vừa hay những dải màu rực rỡ do Thải Điệp tiên tử phát ra ngăn lại, phát ra ánh sáng tung tóe, hoa lửa vãi ra, sức mạnh lũy kế đột nhiên vỡ nát, lập tức hất Tuyết Ẩn Cuồng Đao lùi lại.
Hơi kinh ngạc, Tuyết Ẩn Cuồng Đao quay đầu nhìn Bạch Đầu Thiên Ông, chất vấn:
- Bạch lão đầu, đối sách của ngươi dường như không được?
Bạch Đầu Thiên Ông cau mày nói:
- Từ phản ứng của Lục Điệp tiên tử và Hồng Điệp tiên tử có thể thấy được, bọn họ thật sự có tính sợ hãi hỏa công nhất định. Chẳng qua bọn họ đều có thực lực đáng sợ, lửa bình thường phỏng chừng không có tác dụng gì lên bọn họ được, phải dùng đến Tam Muội chân hỏa mới được.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao chần chừ một lúc, gật đầu nói:
- Được, ta tin ngươi thêm một lần nữa.
Phi thân bay lên, Tuyết Ẩn Cuồng Đao lần này thúc động Tam Muội chân hỏa trong cơ thể của mình, hình thành một kết giới ánh sáng màu xanh lam quanh người, khiến cho khuôn mặt của Thải Điệp tiên tử lộ ra vẻ bất an.
Múa đao công kích, Tuyết Ẩn Cuồng Đao mỗi chiêu mỗi thức đầu ẩn chứa Tam Muội chân hỏa trong đó, điều này khiến cho Thải Điệp tiên tử không dám đỡ thẳng, đành phải né tránh.
Thấy vậy, Lam Phát Ngân Tôn lớn giọng nói:
- Cuồng Đao, giết sạch bọn chúng.
Hồng Điệp tiên tử nghe vậy, vội vàng nói:
- Tộc trưởng, chi bằng chúng ta hãy rút lui trước đã.
Thải Điệp tiên tử hừ giận một tiếng, chớp mắt đã lùi lại đến bên Hồng Điệp tiên tử, trừng mắt Tuyết Ẩn Cuồng Đao quát lên:
- Lần này tạm thời ghi nhớ trước, có cơ hội chúng ta nhất định sẽ trả lại gấp mười lần.
Xoay người, Thải Điệp tiên tử ba người lập tức bắn mình đi nhanh.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao không hề truy kích, quay ngược lại bên Bạch Đầu Thiên Ông và Lam Phát Ngân Tôn, khẽ nói:
- Bọn chúng xảo trá quỷ dị, xem ra không dễ đối phó chút nào.
Lam Phát Ngân Tôn hừ giọng nói:
- Sớm muộn có ngày ta sẽ giết sạch bọn chúng.
Bạch Đầu Thiên Ông nghi hoặc nói:
- Hắc Ngục sâm lâm bọn chúng nói ra rất xa lạ, thật ra bọn chúng từ đâu đến, có đồng loại hay không, điểm này chúng ta phải chú ý đến.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao nói:
- Ta lại thấy sự xuất hiện của bọn họ có lợi cho chúng ta, ít ra chúng ta có thể lợi dụng bọn họ để đối phó với những thứ chướng ngại vật như Đằng Long cốc.
Bạch Đầu Thiên Ông hừ giọng nói:
- Sợ là Đằng Long cốc cũng suy nghĩ như vậy.
Lam Phát Ngân Tôn nói:
- Đủ rồi, tranh luận những chuyện này có tác dụng gì? Hay là hãy tìm hiểu tình hình của Băng Nguyên rõ ràng trước đã, sau đó mới tính toán kế sách.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao hỏi:
- Vậy liên quan đến tình trạng của Hồng Vân Ngũ Thải Lan …
Lam Phát Ngân Tôn nói:
- Chuyện này ngươi không cần phải lo lắng, ta phỏng chừng đây là trò đùa bỡn của Xà Ma mà thôi.
Bạch Đầu Thiên Ông vẻ mặt hơi biến, hỏi lại:
- Nói như vậy, vài ngày nữa Xà Ma có khả năng sẽ xuất hiện.
Lam Phát Ngân Tôn trầm ngâm:
- Phỏng chừng Xà Ma cũng cảm ứng được nhân gian có biến, có thể sẽ nhắc đến việc xuất hiện. Được rồi, không nói những chuyện đó nữa, hay là chúng ta hãy chia nhau hành động, mỗi người phụ trách một lĩnh vực, vào lúc trời vào đêm thì đến gặp nơi này.
Dứt lời, Lam Phát Ngân Tôn lập tức lóe lên đi liền, chỉ còn lại Tuyết Ẩn Cuồng Đao và Bạch Đầu Thiên Ông im lặng giây lát rồi sau đó cũng chia nhau bỏ đi.
Bạch Đầu Thiên Ông vẻ mặt nặng nề, liếc Tuyết Ẩn Cuồng Đao bên cạnh rồi truyền âm nói:
- Ngươi có biết lai lịch của ba cô gái này không?
Tuyết Ẩn Cuồng Đao lắc nhẹ, trầm ngâm trả lời:
- Cảm giác trên người bọn chúng có yêu khí, dường như thuộc về một loại linh dị nào đó.
Bạch Đầu Thiên Ông nói:
- Ta lo lắng bọn chúng đến từ một thời đại khác.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao không để ý lắm đáp:
- Bất kể cô ta đến từ nơi nào, chúng ta có gì mà phải e ngại bọn họ?
Bạch Đầu Thiên Ông vẻ mặt kỳ dị, trầm giọng nói:
- Nếu như ta không lầm, ba cô gái này không phải hạng dễ đối phó.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao sửng người, liếc Lam Phát Ngân Tôn đang mê đắm, nói với Bạch Đầu Thiên Ông:
- Sợ câu nói của ngươi không làm cho Ngân Tôn tin được.
Bạch Đầu Thiên Ông hừ giọng nói:
- Ăn trái đắng rồi thì hắn tự nhiên sẽ trở thành ngoan ngoãn.
Bên cạnh, Lam Phát Ngân Tôn căn bản không thèm để ý đến đối thoại giữa Bạch Đầu Thiên Ông và Tuyết Ẩn Cuồng Đao, ánh mắt cứ trừng trừng nhìn ba cô gái trước mặt, ánh mắt đánh giá cô gái sáng sủa nhất đứng gần nhất. Ba cô gái này dung mạo xinh đẹp, người đứng trước y phục hoa lệ rực rỡ, xinh đẹp nhất. Còn hai cô kia hơi kém một chút, một cô áo xanh lục một cô áo hồng, thật là quyến rũ.
Liếc Lam Phát Ngân Tôn một cái, cô gái y phục hoa lệ đứng đầu nũng nịu nói:
- Nhìn cái gì, có bản lĩnh thì cứ tới đây.
Lam Phát Ngân Tôn cười dâm nói:
- Bản lĩnh thì đương nhiên có, bất quá trước hết hỏi vài câu, tên các cô là gì?
Cô gái y phục hoa lệ yêu kiều quyến rũ nói :
- Chúng ta đến từ Hắc Ngục sâm lâm, ta là Thải Điệp tiên tử, bọn họ là Lục Điệp tiên tử và Hồng Điệp tiên tử. Các ngươi là người nào vậy?
Lam Phát Ngân Tôn cười đáp:
- Chúng ta là ba người đứng trước trong Ngũ đại thần tướng của Ngũ Sắc Thiên Vực, bản tôn là Lam Phát Ngân Tôn, bọn họ là Bạch Đầu Thiên Ông và Tuyết Ẩn Cuồng Đao.
Thải Điệp tiên tử cười duyên nói:
- Ba đối với ba vừa thích hợp, đến đây, chúng ta ở chỗ này.
Tay ngọc khẽ phất, Thải Điệp tiên tử thể hiện một tư thế hấp dẫn.
Lam Phát Ngân Tôn cười dâm nói:
- Đừng gấp, bản tôn đảm bảo sẽ khiến ngươi thỏa mãn.
Bạch Đầu Thiên Ông nhắc nhở:
- Ngân Tôn, người đến thì không có ý tốt, không nên khinh thường.
Lam Phát Ngân Tôn lơ đễnh nói:
- Thiên hạ mang chuyện tốt đến, các ngươi hà tất phải khước từ.
Thải Điệp tiên tử cười duyên nói:
- Vậy là sao, nếu không có duyên thì làm sao có thể gặp gỡ được?
Bạch Đầu Thiên Ông lạnh lùng đáp:
- Yêu nghiệt lớn gan, còn không nhanh rời đi.
Lục Điệp tiên tử dịu dàng nói:
- Tóc đã bạc trắng rồi, còn nóng tính đến như vậy, xem ra phải giảm nhiệt cho ông mới được.
Lam Phát Ngân Tôn nghe vậy cười lớn, tán thưởng:
- Nói hay lắm, nói giỏi lắm. Xem thử cô có bản lĩnh này hay không, có thể giải trừ cơn nóng giận của hắn không. Ha ha ha …
Lục Điệp tiên tử vẻ mặt yêu mị, khẽ lẩm bẩm:
- Có bản lĩnh hay không đương nhiên phải thử qua mới có thể biết được, ông nói có bản lĩnh hay không?
Ánh mắt hấp dẫn như nước, Lục Điệp tiên tử bay thẳng đến Bạch Đầu Thiên Ông.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao thấy vậy, cười nói:
- Bạch lão đầu, diễm phúc hiếm có ngươi phải trân trọng cho tốt.
Bạch Đầu Thiên Ông trong lòng rất giận, thấy Lục Điệp tiên tử đang bay đến gần, toàn thân lóe lên ánh sáng, một luồng khí thế mạnh mẽ chớp mắt đã khuếch tán thẳng ra bốn phía.
Duyên dáng kêu to một tiếng, Lục Điệp tiên tử kêu lên:
- Ồ, gió thật là lớn, thiếu chút nữa ta đã bị thổi bay đi mười vạn tám ngàn dặm rồi.
Thân thể xoay chuyển, Lục Điệp tiên tử tung mình thật ưu nhã, dễ dàng né tránh được sóng khí khuếch tán do Bạch Đầu Thiên Ông phát xuất, xích lại gần hơn.
Ánh mắt hơi thất kinh, Bạch Đầu Thiên Ông tay phải đưa ra trước, lòng bàn tay ánh sáng lấp lánh, chớp mắt đã ngưng tụ thành một quả cầu ánh sáng rực rỡ, theo sự khống chế của lão chỉ trong chớp mắt đã hóa thành một kết giới trong suốt ngăn cách ngay trước mặt của Lục Điệp tiên tử.
Sóng mắt khẽ động, Lục Điệp tiên tử khẽ lẩm bẩm nũng nịu, hai tay trước ngực bắt một thế kỳ quái, đợi khi đến gần kết giới ánh sáng đó, nhẹ nhàng phất lên trên kết giới ánh sáng. Lập tức, bề mặt kết giới ánh sáng lấp lánh xuất hiện đường vân hình lưới khuếch tán, nhanh chóng kéo dài cả kết giới. Sau đó, kết giới phong kín theo những đường vân đó mà vỡ tan thành từng mảnh, hóa thành vô số mảnh nhỏ biến mất giữa không khí.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Lam Phát Ngân Tôn và Tuyết Ẩn Cuồng Đao đang cười lớn đều biến hẳn sắc mặt, lập tức thôi cười, vẻ mặt xuất hiện sự nghiêm trọng. Lúc này, Thải Điệp tiên tử và Hồng Điệp tiên tử tiến lên, chia nhau nhắm thẳng Lam Phát Ngân Tôn và Tuyết Ẩn Cuồng Đao ép đến.
Nhìn Thải Điệp tiên tử trước mặt, Lam Phát Ngân Tôn trầm giọng nói:
- Các ngươi là dị linh loài bướm?
Thải Điệp tiên tử dịu dàng đáp:
- Ngươi bây giờ mới tỉnh ngộ, quả thật là quá trễ rồi.
Chữ rồi vừa thoát ra, Thải Điệp tiên tử đột nhiên ép gần trong ba thước, hai tay chớp mắt đã hóa thành một đôi cánh trên lưng, hệt như cánh chim vậy, dự tính bao trùm lấy Lam Phát Ngân Tôn vào trong đó. Bật cười lạnh, Lam Phát Ngân Tôn lập tức lùi lại vài thước, né tránh một chiêu của Thải Điệp tiên tử, phất tay tự một mũi nhọn đâm thẳng vào vị trí tim của Thải Điệp. Bật cười âm hiểm một tiếng, Thải Điệp tiên tử nụ cười mất đi ngay, vẻ mặt tỏ ra tàn khốc dị thường, khôi phục lại nguyên hình cánh tay, hời hợt múa lên nhẹ nhàng mấy cái trước ngực liền xuất hiện một dải màu sắc rực rỡ tung hoành đan xen. Khi cây Phong Vương thứ của Lam Phát Ngân Tôn tiến vào khu vực đầy những dải nhiều màu sắc, một loạt chấn động dày đặc vô cùng từ trên Phong Vương thứ truyền lại, lập tức làm tan rã thế công của Lam Phát Ngân Tôn, chấn động cả thân thể của lão.
Hơi kinh ngạc, Lam Phát Ngân Tôn cất tiếng hỏi:
- Ngươi dùng thứ đồ chơi gì vậy?
Thải Điệp tiên tử cười lạnh đáp:
- Đây là Câu Hồn Ti Tuyến, kỹ thuật bí mật đặc thù của bộ lạc Thải Điệp chúng ta.
Dứt lời, hai tay Thải Điệp tiên tử múa lên hệt như đang vẽ tranh, mười ngón tay mảnh khảnh hệt như đang khảy đàn, mồi khi xẹt qua một khu vực liền xuất hiện một số dải màu sắc rực rỡ. Cứ như vậy, theo hai tay của Thải Điệp tiên tử múa lên, dải màu dày đặc tung hoành đan xen phân bố khắp nơi, hình thành một lưới sáng màu sắc sặc sỡ trùm cả trời đất, chụp thẳng đến Lam Phát Ngân Tôn. Phát hiện không ổn, Lam Phát Ngân Tôn phóng thẳng khí thế ra, trước hết bố trí một kết giới phòng ngự quanh người, sau đó mới múa Phong Vương thứ trong tay phát xuất hàng ngàn hàng vạn điểm sáng màu xanh lam bay thẳng đến Thải Điệp tiên tử. Rất nhanh, điểm sáng do Lam Phát Ngân Tôn phát ra gặp phải dải màu của Thải Điệp tiên tử, hai bên va qua đập lại, cuối cùng những điểm sáng do Lam Phát Ngân Tôn phát xuất bị dải màu của Thải Điệp tiên tử hấp thu mất, còn quay ngược lại công kích Lam Phát Ngân Tôn. Hơn nữa, khi những dải màu rực rỡ đó gặp phải kết giới phòng ngự của Lam Phát Ngân Tôn, những dải màu liền như đao sắc không gì ngăn được dễ dàng xé nát kết giới, tiếp tục ép gần đến Lam Phát Ngân Tôn.
Cảm giác được nguy cơ, Lam Phát Ngân Tôn rống to giận dữ một tiếng, toàn thân ánh xanh lam lóe lên, chớp mắt đã biến mất không còn thấy nữa, nhưng chốc lát sau lại xuất hiện trên không trung cách chục trược, huyền diệu vô cùng né tránh được công kích của Thải Điệp tiên tử.
Cũng đúng lúc đó, Bạch Đầu Thiên Ông và Tuyết Ẩn Cuồng Đao nghênh chiến với Lục Điệp tiên tử và Hồng Điệp tiên tử, cũng gặp tình trạng tương tự, bị ép cho phải chọn lựa né tránh, đến bên cạnh Lam Phát Ngân Tôn.
Bật cười kỳ lạ, Thải Điệp tiên tử khuôn mặt xinh đẹp với nụ cười tàn khốc, thống lĩnh Lục Điệp tiên tử và Hồng Điệp tiên tử bay lên không trung, đến gần ba người Lam Phát Ngân Tôn.
- Thế nào, các ngươi có chút bản lĩnh đấy à?
Giọng nói mềm mại nhưng ẩn ý lại gây tổn thương vô cùng.
Lam Phát Ngân Tôn giận dữ nói:
- Câm miệng, ngươi là thứ gì, dám coi thường bản tôn.
Thải Điệp tiên tử hoàn toàn không tức giận, châm chọc:
- Té ra lời này gây thương tổn sự tự tôn của ngươi, ta còn tưởng ngươi không hề có chút tự tôn nào.
Lam Phát Ngân Tôn giận dữ vô cùng, muốn xông lên nhưng bị Bạch Đầu Thiên Ông ngăn lại.
- Ngân Tôn chớ nóng nảy, mới đầu giao đấu chúng ta không hiểu được tường tận bọn họ, khó trách chịu thiệt thòi, chuyện này không phải là chuyện lớn gì cả. Bây giờ ta có một đối sách, phỏng chừng có hiệu quả.
Lam Phát Ngân Tôn giận dự nghiến răng hỏi lại:
- Đối sách thế nào?
Bạch Đầu Thiên Ông liếc vẻ mặt tự phụ của Thải Điệp tiên tử, cười âm hiểm trả lời:
- Bọn họ nếu như là thuộc bộ lạc Thải Điệp, thế thì chân thân tất là con bướm. Nếu muốn đối phó với bọn họ, biện pháp hữu hiệu nhất chính là hỏa công, hoặc là đóng băng bọn họ cũng được. Phương diện này Cuồng Đao tương đối quen thuộc, hãy để Cuồng Đao đi gặp các cô ta.
Lam Phát Ngân Tôn nghĩ lại thấy có lý, liền lên tiếng ra lệnh:
- Cuồng Đao, trông vào ngươi rồi.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao vâng một tiếng, bay đến trước mặt Thải Điệp tiên tử, toàn thân ánh đỏ tăng vọt, chớp mắt đã hóa thành lửa đỏ hừng hực phân tán ra khắp chung quanh. Thấy vậy, Lục Điệp tiên tử và Hồng Điệp tiên tử đều biến hẳn sắc mặt, vội vàng lùi lại phía sau. Thải Điệp tiên tử thì mặt không chút thay đổi, ánh mắt lạnh lùng âm hiểm toát ra mấy phần lạnh lẽo.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao quan sát vẻ mặt của Thải Điệp tiên tử, Lạc Nhạn đao trong tay múa lên, thân đao đỏ rực chớp mắt đã đầy lửa đỏ chém thẳng đến Thải Điệp tiên tử.
Hai tay múa lên không ngừng, Thải Điệp tiên tử ngay khi Tuyết Ẩn Cuồng Đao phát động công kích đã đi trước một bước bắt đầu phòng ngự.
Đến lúc này, khi làn đao đỏ rực của Tuyết Ẩn Cuồng Đao chém xuống, vừa hay những dải màu rực rỡ do Thải Điệp tiên tử phát ra ngăn lại, phát ra ánh sáng tung tóe, hoa lửa vãi ra, sức mạnh lũy kế đột nhiên vỡ nát, lập tức hất Tuyết Ẩn Cuồng Đao lùi lại.
Hơi kinh ngạc, Tuyết Ẩn Cuồng Đao quay đầu nhìn Bạch Đầu Thiên Ông, chất vấn:
- Bạch lão đầu, đối sách của ngươi dường như không được?
Bạch Đầu Thiên Ông cau mày nói:
- Từ phản ứng của Lục Điệp tiên tử và Hồng Điệp tiên tử có thể thấy được, bọn họ thật sự có tính sợ hãi hỏa công nhất định. Chẳng qua bọn họ đều có thực lực đáng sợ, lửa bình thường phỏng chừng không có tác dụng gì lên bọn họ được, phải dùng đến Tam Muội chân hỏa mới được.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao chần chừ một lúc, gật đầu nói:
- Được, ta tin ngươi thêm một lần nữa.
Phi thân bay lên, Tuyết Ẩn Cuồng Đao lần này thúc động Tam Muội chân hỏa trong cơ thể của mình, hình thành một kết giới ánh sáng màu xanh lam quanh người, khiến cho khuôn mặt của Thải Điệp tiên tử lộ ra vẻ bất an.
Múa đao công kích, Tuyết Ẩn Cuồng Đao mỗi chiêu mỗi thức đầu ẩn chứa Tam Muội chân hỏa trong đó, điều này khiến cho Thải Điệp tiên tử không dám đỡ thẳng, đành phải né tránh.
Thấy vậy, Lam Phát Ngân Tôn lớn giọng nói:
- Cuồng Đao, giết sạch bọn chúng.
Hồng Điệp tiên tử nghe vậy, vội vàng nói:
- Tộc trưởng, chi bằng chúng ta hãy rút lui trước đã.
Thải Điệp tiên tử hừ giận một tiếng, chớp mắt đã lùi lại đến bên Hồng Điệp tiên tử, trừng mắt Tuyết Ẩn Cuồng Đao quát lên:
- Lần này tạm thời ghi nhớ trước, có cơ hội chúng ta nhất định sẽ trả lại gấp mười lần.
Xoay người, Thải Điệp tiên tử ba người lập tức bắn mình đi nhanh.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao không hề truy kích, quay ngược lại bên Bạch Đầu Thiên Ông và Lam Phát Ngân Tôn, khẽ nói:
- Bọn chúng xảo trá quỷ dị, xem ra không dễ đối phó chút nào.
Lam Phát Ngân Tôn hừ giọng nói:
- Sớm muộn có ngày ta sẽ giết sạch bọn chúng.
Bạch Đầu Thiên Ông nghi hoặc nói:
- Hắc Ngục sâm lâm bọn chúng nói ra rất xa lạ, thật ra bọn chúng từ đâu đến, có đồng loại hay không, điểm này chúng ta phải chú ý đến.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao nói:
- Ta lại thấy sự xuất hiện của bọn họ có lợi cho chúng ta, ít ra chúng ta có thể lợi dụng bọn họ để đối phó với những thứ chướng ngại vật như Đằng Long cốc.
Bạch Đầu Thiên Ông hừ giọng nói:
- Sợ là Đằng Long cốc cũng suy nghĩ như vậy.
Lam Phát Ngân Tôn nói:
- Đủ rồi, tranh luận những chuyện này có tác dụng gì? Hay là hãy tìm hiểu tình hình của Băng Nguyên rõ ràng trước đã, sau đó mới tính toán kế sách.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao hỏi:
- Vậy liên quan đến tình trạng của Hồng Vân Ngũ Thải Lan …
Lam Phát Ngân Tôn nói:
- Chuyện này ngươi không cần phải lo lắng, ta phỏng chừng đây là trò đùa bỡn của Xà Ma mà thôi.
Bạch Đầu Thiên Ông vẻ mặt hơi biến, hỏi lại:
- Nói như vậy, vài ngày nữa Xà Ma có khả năng sẽ xuất hiện.
Lam Phát Ngân Tôn trầm ngâm:
- Phỏng chừng Xà Ma cũng cảm ứng được nhân gian có biến, có thể sẽ nhắc đến việc xuất hiện. Được rồi, không nói những chuyện đó nữa, hay là chúng ta hãy chia nhau hành động, mỗi người phụ trách một lĩnh vực, vào lúc trời vào đêm thì đến gặp nơi này.
Dứt lời, Lam Phát Ngân Tôn lập tức lóe lên đi liền, chỉ còn lại Tuyết Ẩn Cuồng Đao và Bạch Đầu Thiên Ông im lặng giây lát rồi sau đó cũng chia nhau bỏ đi.