Tiếp thu tin tức của Tân Nguyệt phát ra, Thiên Ly thần kiếm đột nhiên chấn động, tiếng kiếm kêu chói tai như thiên lôi đánh xuống, chớp mắt đã bộc phát ra khí tức bức người. Thời khắc đó, song phương giao chiến ở đó đều cảm nhận được luồng khí tức này, trong lòng không khỏi chấn động, lại thêm phần nhận thức với sự vĩ đại của Thiên Ly thần kiếm. Thiên Tàm luôn chú ý đến động tĩnh của thần kiếm, sau khi phát hiện được rồi, tâm thần đột nhiên khẩn trương, một dấu hiệu không hay dâng lên trong lòng, khiến y cảm thấy lạnh lòng.
Thời khắc này đây, Thiên Tàm đã có mấy phần khiếp sợ, ý nghĩ đầu tiên chính là bỏ chạy, nhưng sau khi suy xét một chút, y lại bỏ đi ý tưởng này. Trấn tĩnh trở lại, Thiên Tàm quyết tâm buông tay liều mạng, y đã từng thất bại trong tay của Thiên Lân, nhưng lại cho là sẽ không thua Tân Nguyệt. Phân tích tình thế trước mắt, Thiên Tàm thấy trở ngại lớn nhất chính là Thiên Ly thần kiếm, nếu như có thể né được kiếm này thì chuyện đánh bại Tân Nguyệt rất dễ dàng.
Nghĩ đến đây, Thiên Tàm đột nhiên bắn mình lên, thân thể phân thành năm giữa không trung, sau đó mỗi bóng hình lại phân thành năm, cứ liên tục tiếp diễn không ngừng, chỉ trong chốc lát đã ảo hóa thành vài trăm ngàn bóng hình. Hoàn thành bước này rồi, Thiên Tàm cấp tốc bay thẳng đến Tân Nguyệt, vừa phát xuất công kích tinh thần, vừa múa chưởng đánh ra, phóng đến một lượng lớn Thiên Tàm ti để vây khốn Tân Nguyệt. Đối mặt với tấn công của Thiên Tàm, Tân Nguyệt thân thể run lên, khuôn mặt xinh đẹp cau chặt mày, mơ hồ toát ra vài phần thống khổ. Tung mình lùi lại, Tân Nguyệt chăm chú nhìn địch nhân trước mắt, tốc độ không nhanh không chậm ẩn chứa huyền cơ bên trong.
Ở giữa chiến trường, Thiên Ly thần kiếm kỳ lạ vô cùng, thân kiếm hóa thành ngàn vạn, dùng phương thức giống nhau chém nét ảo ảnh đầy trời. Khi Tân Nguyệt bị công kích, toát ra vẻ thống khổ, Thiên Ly thần kiếm lập tức cảm ứng được tình trạng của Tân Nguyệt, thân kiếm lóe lên xông đến, dùng một phương thức kỳ lạ đặc biệt lập tức nhập vào huyệt mi tâm của Tân Nguyệt. Thời khắc đó, Thiên Ly thần kiếm hóa thành một luồng ý thức dung nhập vào trong trung khu thần kinh của Tân Nguyệt, chuyển hóa thành một thanh kiếm vô hình dễ dàng đánh lui tinh thần dị lực do Thiên Tàm phát xuất để giải trừ khốn khó của Tân Nguyệt.
Ngừng lại, Tân Nguyệt nhìn địch nhân, trong mắt lấp lánh ánh sáng kỳ lạ toát ra vài phần thần bí. Thiên Tàm đuổi theo không ngừng, thế đi rất gấp, khi phát hiện được ánh mắt của Tân Nguyệt có phần khác lạ thì đã không kịp né tránh rồi, chỉ đành tăng cường sức mạnh xông thẳng lên thôi. Thời khắc đó, Thiên Tàm đã bỏ hết lo lắng, trong lòng chỉ có một ý nghĩ duy nhất là giết chết Tân Nguyệt. Vì thế, Thiên Tàm đề thăng tu vi lên đến cực hạn, cả người trong quá trình xông đến dần dần hóa thành ánh sáng mô tả tốc độ xung kích mạnh đến thế nào.
Ánh nhạt lóe lên, thiên nhãn mở ra. Trên trán của Tân Nguyệt lấp lánh ánh sáng lạ lùng, chớp mắt đã bắn ra một chùm ánh sáng luân chuyển đón lấy Thiên Tàm đang xông đến. Luồng sáng luân chuyển đó có phần kỳ lạ, trong quá trình tiến lên đón gió bành trướng, lập tức hóa thành một thanh trường kiếm có hào quang màu lưu ly. Chỉ chốc lát sau, Thiên Tàm và Thiên Ly thần kiếm đập thẳng vào nhau. Thiên Ly thần kiếm chỉ hơi sáng lên liền xuyên qua thân thể Thiên Tàm. Thiên Tàm thế phóng tới không ngừng, lập tức chụp thẳng đến trước mặt Tân Nguyệt, Thiên Tàm ti trắng bạc đổ xuống như nước bao lấy quanh người Tân Nguyệt.
Đảo mình giữa không trung, bóng kiếm tứ bề. Tân Nguyệt múa kiếm chuyển động, dùng Tàn Tình kiếm làm vũ khí để thi triển Thiên Tuyệt trảm pháp, mạnh mẽ chém nát Thiên Tàm ti trước mặt, hất bắn Thiên Tàm đang xông đến bay thẳng ra ngoài. Tung mình truy kích, Tân Nguyệt kiếm khí như mây, Tàn Tình kiếm chưa từng ra khỏi vỏ tuy không sắc bén lắm nhưng Thiên Tuyệt trảm pháp lại không gì ngăn được. Đồng thời, Thiên Ly thần kiếm cũng tự động phản hồi phối hợp với hành động của Tân Nguyệt, hình thành thế hai mặt giáp công.
Cảm nhận được nguy hiểm ập đến, Thiên Tàm quát lên như sấm, trong tình thế vô cùng bất lợi, Thiên Tàm đã có một quyết định khiến người ta kinh hãi. Lúc này, Thiên Ly thần kiếm và Tân Nguyệt từ hai phía khác nhau đồng thời tiến gần đến Thiên Tàm, khi đến bên mình y, Thiên Tàm không ngờ không né tránh, thẳng thắn đỡ lấy một chiêu này của Tân Nguyệt. Thấy vậy, Tân Nguyệt hơi kinh ngạc, đang chuẩn bị rút lại thối lui, ai ngờ thân thể Thiên Tàm đột nhiên bành trướng ra, khôi phục lại hình dạng con tằm, lập tức cuốn lấy Tân Nguyệt và Thiên Ly thần kiếm vào trong đó, hơn nữa còn dùng sức thu nhỏ lại.
Biến cố bất ngờ khiến Tân Nguyệt tâm thần hơi dao động, sau khi cố gắng chống cự vài lần nhưng lại không thoát khỏi được sức trói buộc bằng cơ thể của Thiên Tàm. Thiên Ly thần kiếm phát hiện được tình hình như vậy, mũi kiếm sắc bén đâm chọt khắp nơi, ý đồ muốn đâm xuyên qua cơ thể huyết nhục của Thiên Tàm, đáng tiếc da thịt Thiên Tàm có tính dẻo dai vô cùng, không hề kém chút nào so với Thiên Tàm ti. Như vậy, Thiên Ly thần kiếm không cách gì thoát khỏi khó khăn, cũng hỗ trợ Tân Nguyệt không được. Thiên Tàm lúc này trong lòng rất hận thù, trước đây đã thất bại liên miên, làm tiêu tốn hết quá nhiều sức nhẫn nại của y, khiến y không có lòng giằng co, chỉ một lòng muốn đưa Tân Nguyệt vào chỗ chết. Bây giờ, Thiên Tàm nắm lấy cơ hội, không tiếc cơ thể huyết nhục làm giá phải trả, chỉ mong bóp chết tươi Tân Nguyệt để tiết mối hận trong lòng.
Ở trong cảnh nguy hiểm, Tân Nguyệt nhanh chóng khôi phục lại bình tĩnh, sau khi đại khái nắm vững được tình thế trước mắt, Tân Nguyệt trong lòng nổi lên mấy phần khổ sở. Theo tình hình trước mắt cho thấy, Thiên Tàm thân là một kỳ thú có tuổi thọ hai ngàn năm, thể hình to lớn, sức mạnh vô cùng, thân thể gầy ốm của Tân Nguyệt hoàn toàn không thể nào so được. Đối với phương thức công kích trước mắt của Thiên Tàm, tuy có phần nguyên thủy một chút, nhưng lại khiến Tân Nguyệt khó mà chống cự được, không cách nào dùng sức mạnh để chiến thắng địch nhân.
Hiểu rõ tình hình rồi, Tân Nguyệt hoàn toàn không nổi giận, trong não ý nghĩ biến chuyển, lập tức trên người hào quang lấp lánh, xuất hiện Bát Nữ Huyền Phượng giáp. Sau đó, Tân Nguyệt thúc động pháp quyết, dùng khí băng lạnh làm lá chắn bảo vệ, ngưng tụ quanh người một lượng lớn khí lạnh, tự phát kết thành một cái tượng đá để chống lại sức co rút của cơ thể Thiên Tàm. Do cơ thể Thiên Tàm vô cùng dẻo dai, khi gặp phải khối băng cứng rắn, sức mạnh co rút giữa cơ thể bị băng cứng chuyển đi, không cách nào tạo nên uy hiếp cho Tân Nguyệt.
Đối với điểm này, Thiên Tàm hoàn toàn không kinh ngạc, y tiếp tục co rút cơ thể, tích lũy sức trói buộc đến cực hạn. Trong lúc đó, mắt Thiên Tàm lóe lên một chút không nỡ, càng thêm phần hận thù, còn có mấy phần khổ sở không muốn thừa nhận. Chăm chú nhìn lên trời, Thiên Tàm trong lòng đầy tức giận, hận thù nói:
- Tân Nguyệt, ta sẽ khiến cho ngươi phải biết, chọc giận ta là một sự đáng ăn năn nhất trong cuộc đời của ngươi.
Nghiến răng nghiến lợi, Thiên Tàm sau khi nói xong, thân thể co nhỏ đột nhiên phát nổ, chọn lựa tự hủy.
Thời khắc đó, Thiên Tàm vì tiêu diệt Tân Nguyệt, không tiếc trả giá bằng cơ thể để phát xuất một chiêu đáng sợ. Gặp phải loại đả kích như vậy, Tân Nguyệt bị hất bay tại chỗ, miệng phun máu tươi thành vòi, thân thể bị thương không nhẹ. May mà Tân Nguyệt đã chuẩn bị tốt rồi, Bát Nữ Huyền Phượng giáp chịu phần lớn sức nổ, như vậy mới khiến cho thân thể của Tân Nguyệt không chịu quá nhiều thương tổn. Còn đối với Thiên Ly thần kiếm, nó vốn vô cùng cứng rắn, vụ nổ này không ảnh hưởng nó một chút nào, chỉ bắn tung nó đi ra xa mà thôi.
Một chiêu thành công, Thiên Tàm thừa thắng xông lên, nguyên thần phá không xông đến, lợi dụng lúc tâm thần Tân Nguyệt u mê, đột nhiên bám lấy vào người của nàng, ý đồ đoạt lấy nguyên thần của nàng, chiếm lấy thân thể của nàng. Lúc này, tâm thần Tân Nguyệt không ổn nhất định, ý thức phòng ngự hơi yếu ớt, nhanh chóng bị Thiên Tàm tấn công vào trung khu đại não, thân thể mất đi phản ứng, Thiên Tàm đối với việc này phấn chấn vô cùng, tập trung ý niệm toàn lực tiến công, nhanh chóng ép thẳng đến linh hồn của Tân Nguyệt.
Thời khắc đó, Tân Nguyệt phát xuất một tin tức bài xích, tự động phong ấn đường nối với não vực, bắt đầu phản kích gian nan. Do Tân Nguyệt bản tính lạnh lẽo, ý chí kiên định, phòng tuyến não vực của nàng mạnh hơn người thường rất nhiều, điều này tạo nên trở lực rất lớn đối với công kích của Thiên Tàm. Đồng thời, Tân Nguyệt đã từng dung hợp thành một với Thiên Ly thần kiếm, sức mạnh tinh thần trong não vực đã gia tăng rất nhiều, điều này cũng tăng cường năng lực phòng thủ của nàng.
Tấn công mạnh không được, Thiên Tàm trong lòng hơi nóng nảy, sau khi suy tư một chút, y đột nhiên thu lại một bộ phận nguyên thần, bắt đầu phá hủy đại não thần kinh của Tân Nguyệt. Ý của Thiên Tàm rất rõ ràng, nếu không đoạt được quyền khống chế thân thể Tân Nguyệt, thế thì phá hủy nàng để tránh sau này lại xuất hiện những chuyện phiền phức không cần thiết. Tính toán của Thiên Tàm vô cùng phù hợp, nhưng y cũng không làm được như ý. Nguyên nhân chính là do Thiên Ly thần kiếm kịp thời quay về, vừa hay làm rối loạn kế sách của y.
Thần kiếm vừa nhập vào trong não, mọi việc đều thuận lợi. Thiên Tàm tuy tinh thần dị lực mạnh mẽ vô cùng, nhưng khi đối mặt với Thiên Ly thần kiếm lại vẫn không hề theo kịp được. Loại tình hình như vậy, Thiên Tàm trước đây đã từng tự mình cảm nhận. Hiện nay lần thứ hai đối mặt, y tuy không hề cam lòng, lại cũng không cách nào đảo chuyển sự đã định. Rút lui khỏi đại não của Tân Nguyệt, Thiên Tàm đột nhiên nảy sinh ý muốn bỉ đi, chỉ vì cuộc chiến vừa rồi khiến y đã tâm tàn ý lạnh.
Song đến thì dễ mà đi lại quá khó. Trong lúc Thiên Tàm đang do dự có bỏ qua Thiên Tàm lão tổ để một mình bỏ đi hay không, trên tránh Tân Nguyệt lóe lên ánh sáng, Thiên Ly thần kiếm phá không ập đến, phát xuất một làn sáng rực rỡ lập tức vây phủ lấy nguyên thần của Thiên Tàm. La lên thất thanh, Thiên Tàm hết sức né tránh nhưng lồng sáng do Thiên Ly thần kiếm phát ra đã kết liền lạc với nhau, sớm phong kín đường lùi. Ở trong tình cảnh khốn khó, Thiên Tàm ra sức phản kích, sức phá hủy mạnh mẽ tác dụng lên lồng sáng đó, hất cho lồng sáng nhanh chóng bành trướng, nhưng trước sau vẫn không cách nào phá vỡ nó đư
Thời khắc này đây, Thiên Tàm đã có mấy phần khiếp sợ, ý nghĩ đầu tiên chính là bỏ chạy, nhưng sau khi suy xét một chút, y lại bỏ đi ý tưởng này. Trấn tĩnh trở lại, Thiên Tàm quyết tâm buông tay liều mạng, y đã từng thất bại trong tay của Thiên Lân, nhưng lại cho là sẽ không thua Tân Nguyệt. Phân tích tình thế trước mắt, Thiên Tàm thấy trở ngại lớn nhất chính là Thiên Ly thần kiếm, nếu như có thể né được kiếm này thì chuyện đánh bại Tân Nguyệt rất dễ dàng.
Nghĩ đến đây, Thiên Tàm đột nhiên bắn mình lên, thân thể phân thành năm giữa không trung, sau đó mỗi bóng hình lại phân thành năm, cứ liên tục tiếp diễn không ngừng, chỉ trong chốc lát đã ảo hóa thành vài trăm ngàn bóng hình. Hoàn thành bước này rồi, Thiên Tàm cấp tốc bay thẳng đến Tân Nguyệt, vừa phát xuất công kích tinh thần, vừa múa chưởng đánh ra, phóng đến một lượng lớn Thiên Tàm ti để vây khốn Tân Nguyệt. Đối mặt với tấn công của Thiên Tàm, Tân Nguyệt thân thể run lên, khuôn mặt xinh đẹp cau chặt mày, mơ hồ toát ra vài phần thống khổ. Tung mình lùi lại, Tân Nguyệt chăm chú nhìn địch nhân trước mắt, tốc độ không nhanh không chậm ẩn chứa huyền cơ bên trong.
Ở giữa chiến trường, Thiên Ly thần kiếm kỳ lạ vô cùng, thân kiếm hóa thành ngàn vạn, dùng phương thức giống nhau chém nét ảo ảnh đầy trời. Khi Tân Nguyệt bị công kích, toát ra vẻ thống khổ, Thiên Ly thần kiếm lập tức cảm ứng được tình trạng của Tân Nguyệt, thân kiếm lóe lên xông đến, dùng một phương thức kỳ lạ đặc biệt lập tức nhập vào huyệt mi tâm của Tân Nguyệt. Thời khắc đó, Thiên Ly thần kiếm hóa thành một luồng ý thức dung nhập vào trong trung khu thần kinh của Tân Nguyệt, chuyển hóa thành một thanh kiếm vô hình dễ dàng đánh lui tinh thần dị lực do Thiên Tàm phát xuất để giải trừ khốn khó của Tân Nguyệt.
Ngừng lại, Tân Nguyệt nhìn địch nhân, trong mắt lấp lánh ánh sáng kỳ lạ toát ra vài phần thần bí. Thiên Tàm đuổi theo không ngừng, thế đi rất gấp, khi phát hiện được ánh mắt của Tân Nguyệt có phần khác lạ thì đã không kịp né tránh rồi, chỉ đành tăng cường sức mạnh xông thẳng lên thôi. Thời khắc đó, Thiên Tàm đã bỏ hết lo lắng, trong lòng chỉ có một ý nghĩ duy nhất là giết chết Tân Nguyệt. Vì thế, Thiên Tàm đề thăng tu vi lên đến cực hạn, cả người trong quá trình xông đến dần dần hóa thành ánh sáng mô tả tốc độ xung kích mạnh đến thế nào.
Ánh nhạt lóe lên, thiên nhãn mở ra. Trên trán của Tân Nguyệt lấp lánh ánh sáng lạ lùng, chớp mắt đã bắn ra một chùm ánh sáng luân chuyển đón lấy Thiên Tàm đang xông đến. Luồng sáng luân chuyển đó có phần kỳ lạ, trong quá trình tiến lên đón gió bành trướng, lập tức hóa thành một thanh trường kiếm có hào quang màu lưu ly. Chỉ chốc lát sau, Thiên Tàm và Thiên Ly thần kiếm đập thẳng vào nhau. Thiên Ly thần kiếm chỉ hơi sáng lên liền xuyên qua thân thể Thiên Tàm. Thiên Tàm thế phóng tới không ngừng, lập tức chụp thẳng đến trước mặt Tân Nguyệt, Thiên Tàm ti trắng bạc đổ xuống như nước bao lấy quanh người Tân Nguyệt.
Đảo mình giữa không trung, bóng kiếm tứ bề. Tân Nguyệt múa kiếm chuyển động, dùng Tàn Tình kiếm làm vũ khí để thi triển Thiên Tuyệt trảm pháp, mạnh mẽ chém nát Thiên Tàm ti trước mặt, hất bắn Thiên Tàm đang xông đến bay thẳng ra ngoài. Tung mình truy kích, Tân Nguyệt kiếm khí như mây, Tàn Tình kiếm chưa từng ra khỏi vỏ tuy không sắc bén lắm nhưng Thiên Tuyệt trảm pháp lại không gì ngăn được. Đồng thời, Thiên Ly thần kiếm cũng tự động phản hồi phối hợp với hành động của Tân Nguyệt, hình thành thế hai mặt giáp công.
Cảm nhận được nguy hiểm ập đến, Thiên Tàm quát lên như sấm, trong tình thế vô cùng bất lợi, Thiên Tàm đã có một quyết định khiến người ta kinh hãi. Lúc này, Thiên Ly thần kiếm và Tân Nguyệt từ hai phía khác nhau đồng thời tiến gần đến Thiên Tàm, khi đến bên mình y, Thiên Tàm không ngờ không né tránh, thẳng thắn đỡ lấy một chiêu này của Tân Nguyệt. Thấy vậy, Tân Nguyệt hơi kinh ngạc, đang chuẩn bị rút lại thối lui, ai ngờ thân thể Thiên Tàm đột nhiên bành trướng ra, khôi phục lại hình dạng con tằm, lập tức cuốn lấy Tân Nguyệt và Thiên Ly thần kiếm vào trong đó, hơn nữa còn dùng sức thu nhỏ lại.
Biến cố bất ngờ khiến Tân Nguyệt tâm thần hơi dao động, sau khi cố gắng chống cự vài lần nhưng lại không thoát khỏi được sức trói buộc bằng cơ thể của Thiên Tàm. Thiên Ly thần kiếm phát hiện được tình hình như vậy, mũi kiếm sắc bén đâm chọt khắp nơi, ý đồ muốn đâm xuyên qua cơ thể huyết nhục của Thiên Tàm, đáng tiếc da thịt Thiên Tàm có tính dẻo dai vô cùng, không hề kém chút nào so với Thiên Tàm ti. Như vậy, Thiên Ly thần kiếm không cách gì thoát khỏi khó khăn, cũng hỗ trợ Tân Nguyệt không được. Thiên Tàm lúc này trong lòng rất hận thù, trước đây đã thất bại liên miên, làm tiêu tốn hết quá nhiều sức nhẫn nại của y, khiến y không có lòng giằng co, chỉ một lòng muốn đưa Tân Nguyệt vào chỗ chết. Bây giờ, Thiên Tàm nắm lấy cơ hội, không tiếc cơ thể huyết nhục làm giá phải trả, chỉ mong bóp chết tươi Tân Nguyệt để tiết mối hận trong lòng.
Ở trong cảnh nguy hiểm, Tân Nguyệt nhanh chóng khôi phục lại bình tĩnh, sau khi đại khái nắm vững được tình thế trước mắt, Tân Nguyệt trong lòng nổi lên mấy phần khổ sở. Theo tình hình trước mắt cho thấy, Thiên Tàm thân là một kỳ thú có tuổi thọ hai ngàn năm, thể hình to lớn, sức mạnh vô cùng, thân thể gầy ốm của Tân Nguyệt hoàn toàn không thể nào so được. Đối với phương thức công kích trước mắt của Thiên Tàm, tuy có phần nguyên thủy một chút, nhưng lại khiến Tân Nguyệt khó mà chống cự được, không cách nào dùng sức mạnh để chiến thắng địch nhân.
Hiểu rõ tình hình rồi, Tân Nguyệt hoàn toàn không nổi giận, trong não ý nghĩ biến chuyển, lập tức trên người hào quang lấp lánh, xuất hiện Bát Nữ Huyền Phượng giáp. Sau đó, Tân Nguyệt thúc động pháp quyết, dùng khí băng lạnh làm lá chắn bảo vệ, ngưng tụ quanh người một lượng lớn khí lạnh, tự phát kết thành một cái tượng đá để chống lại sức co rút của cơ thể Thiên Tàm. Do cơ thể Thiên Tàm vô cùng dẻo dai, khi gặp phải khối băng cứng rắn, sức mạnh co rút giữa cơ thể bị băng cứng chuyển đi, không cách nào tạo nên uy hiếp cho Tân Nguyệt.
Đối với điểm này, Thiên Tàm hoàn toàn không kinh ngạc, y tiếp tục co rút cơ thể, tích lũy sức trói buộc đến cực hạn. Trong lúc đó, mắt Thiên Tàm lóe lên một chút không nỡ, càng thêm phần hận thù, còn có mấy phần khổ sở không muốn thừa nhận. Chăm chú nhìn lên trời, Thiên Tàm trong lòng đầy tức giận, hận thù nói:
- Tân Nguyệt, ta sẽ khiến cho ngươi phải biết, chọc giận ta là một sự đáng ăn năn nhất trong cuộc đời của ngươi.
Nghiến răng nghiến lợi, Thiên Tàm sau khi nói xong, thân thể co nhỏ đột nhiên phát nổ, chọn lựa tự hủy.
Thời khắc đó, Thiên Tàm vì tiêu diệt Tân Nguyệt, không tiếc trả giá bằng cơ thể để phát xuất một chiêu đáng sợ. Gặp phải loại đả kích như vậy, Tân Nguyệt bị hất bay tại chỗ, miệng phun máu tươi thành vòi, thân thể bị thương không nhẹ. May mà Tân Nguyệt đã chuẩn bị tốt rồi, Bát Nữ Huyền Phượng giáp chịu phần lớn sức nổ, như vậy mới khiến cho thân thể của Tân Nguyệt không chịu quá nhiều thương tổn. Còn đối với Thiên Ly thần kiếm, nó vốn vô cùng cứng rắn, vụ nổ này không ảnh hưởng nó một chút nào, chỉ bắn tung nó đi ra xa mà thôi.
Một chiêu thành công, Thiên Tàm thừa thắng xông lên, nguyên thần phá không xông đến, lợi dụng lúc tâm thần Tân Nguyệt u mê, đột nhiên bám lấy vào người của nàng, ý đồ đoạt lấy nguyên thần của nàng, chiếm lấy thân thể của nàng. Lúc này, tâm thần Tân Nguyệt không ổn nhất định, ý thức phòng ngự hơi yếu ớt, nhanh chóng bị Thiên Tàm tấn công vào trung khu đại não, thân thể mất đi phản ứng, Thiên Tàm đối với việc này phấn chấn vô cùng, tập trung ý niệm toàn lực tiến công, nhanh chóng ép thẳng đến linh hồn của Tân Nguyệt.
Thời khắc đó, Tân Nguyệt phát xuất một tin tức bài xích, tự động phong ấn đường nối với não vực, bắt đầu phản kích gian nan. Do Tân Nguyệt bản tính lạnh lẽo, ý chí kiên định, phòng tuyến não vực của nàng mạnh hơn người thường rất nhiều, điều này tạo nên trở lực rất lớn đối với công kích của Thiên Tàm. Đồng thời, Tân Nguyệt đã từng dung hợp thành một với Thiên Ly thần kiếm, sức mạnh tinh thần trong não vực đã gia tăng rất nhiều, điều này cũng tăng cường năng lực phòng thủ của nàng.
Tấn công mạnh không được, Thiên Tàm trong lòng hơi nóng nảy, sau khi suy tư một chút, y đột nhiên thu lại một bộ phận nguyên thần, bắt đầu phá hủy đại não thần kinh của Tân Nguyệt. Ý của Thiên Tàm rất rõ ràng, nếu không đoạt được quyền khống chế thân thể Tân Nguyệt, thế thì phá hủy nàng để tránh sau này lại xuất hiện những chuyện phiền phức không cần thiết. Tính toán của Thiên Tàm vô cùng phù hợp, nhưng y cũng không làm được như ý. Nguyên nhân chính là do Thiên Ly thần kiếm kịp thời quay về, vừa hay làm rối loạn kế sách của y.
Thần kiếm vừa nhập vào trong não, mọi việc đều thuận lợi. Thiên Tàm tuy tinh thần dị lực mạnh mẽ vô cùng, nhưng khi đối mặt với Thiên Ly thần kiếm lại vẫn không hề theo kịp được. Loại tình hình như vậy, Thiên Tàm trước đây đã từng tự mình cảm nhận. Hiện nay lần thứ hai đối mặt, y tuy không hề cam lòng, lại cũng không cách nào đảo chuyển sự đã định. Rút lui khỏi đại não của Tân Nguyệt, Thiên Tàm đột nhiên nảy sinh ý muốn bỉ đi, chỉ vì cuộc chiến vừa rồi khiến y đã tâm tàn ý lạnh.
Song đến thì dễ mà đi lại quá khó. Trong lúc Thiên Tàm đang do dự có bỏ qua Thiên Tàm lão tổ để một mình bỏ đi hay không, trên tránh Tân Nguyệt lóe lên ánh sáng, Thiên Ly thần kiếm phá không ập đến, phát xuất một làn sáng rực rỡ lập tức vây phủ lấy nguyên thần của Thiên Tàm. La lên thất thanh, Thiên Tàm hết sức né tránh nhưng lồng sáng do Thiên Ly thần kiếm phát ra đã kết liền lạc với nhau, sớm phong kín đường lùi. Ở trong tình cảnh khốn khó, Thiên Tàm ra sức phản kích, sức phá hủy mạnh mẽ tác dụng lên lồng sáng đó, hất cho lồng sáng nhanh chóng bành trướng, nhưng trước sau vẫn không cách nào phá vỡ nó đư