Hiểu qua được tình hình này, ý thức của Thiên Lân tiếp tục khuếch trương, lợi dụng thần diệu của Băng Thần quyết, khuếch đại phạm vi lên gấp đôi. Cứ như vậy, trên mặt đất đã truyền lại rất nhiều tin tức, bao gồm cả địa điểm ẩn núp của Ngũ Sắc Thiên Vực, vị trí hiện nay của mọi người trong Đằng Long cốc, địa điểm mà Hắc Ma, U Ảo Vũ Tiên, Thiên Tàm lão tổ, Tỏa Hồn đang trốn tránh, tất cả đều phản hồi tinh tường trở lại. Còn bên dưới tầng băng, Thiên Lân lại phát hiện một số thi thể ở vùng ven. Số lượng các thi thể tương đối ít, có vẻ như càng ra xa càng giảm bớt số lượng dần.
Nắm vững tình hình đại khái rồi, Thiên Lân đem một phần lớn tinh lực trong ý thức phóng ra ngoài chú ý vào những thi thể ở dưới tầng băng đó, bắt đầu thăm dò cẩn thận, nhanh chóng tìm kiếm. Ban đầu, Thiên Lân đối với chuyện này chỉ là hiếu kỳ mà thôi, trong lòng không nghĩ nhiều gì cả. Nhưng sau đó, Thiên Lân sau khi thăm dò phân tích cẩn thận, lại có được phát hiện kinh người. Vài ngàn năm trước, linh khí trên nhân gian dư dả, người thú đều hỗn tạp. Phép tu luyện đầu tiên hết chính là từ tộc thú vật truyền qua loài người, sau đó lại bị loại người vượt hẳn lên trên, quay ngược lại khắc chế tộc thú vật, bức bách cho trăm ngàn tộc thú phải lùi khỏi trung nguyên phì nhiêu, sống lưu vong ở vùng biên hoang hoặc là giữa vùng núi non hiểm ác. Thời đại đó, bất kể động thực vật, chỉ cần có thể hấp thu đủ linh khí liền có thể tu luyện được. Thế cho nên yêu thú hoành hành, trăm tộc chinh chiến. Đến sau này, phong cách này ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự phát triển của loài người, khơi lên sự bất mãn từ loài người, từ đó khiến cho trăm tộc đại chiến, cứ vậy kéo dài mãi đến hơn ngàn năm. Băng Nguyên chính là điểm kết thúc của trận đại chiến này, trăm ngàn chủng tộc tề tụ về đây, tất cả chém giết đẫm máu, không chết không thôi, khiến cho hơn chín phần những người tham chiến đều chết ở nơi này, thi thể chồng chất như núi.
Sau đó, nhân gian xuất hiện biến hóa to lớn. Linh khí vốn dĩ tràn ngập đột ngột giảm hẳn nồng độ, khiến cho người tu đạo gặp khó khăn tăng thêm, không ít người liền ào ào chịu thua, hình thành lên giới Tu Chân và thế tục rõ ràng. Hiện nay, thế tục nhân khẩu khá nhiều, thịnh vượng chưa từng có. Tu Chân giới lại cao thủ điêu linh, còn chịu ảnh hưởng của hoàn cảnh, không còn được như năm xưa.Do bởi biến hóa khác lạ thần bí kia, khiến cho cả nhân gian linh khí giảm hẳn, điều này tạo nên trở ngại rất lớn cho người tu đạo, ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc người tu đạo thành Phật thành tiên.
Năm xưa, người tu đạo muốn có được thực lực cảnh giới Quy Tiên, chỉ cần tư chất không yếu ớt, bình thường chỉ cần mười năm, còn muốn có được thực lực cảnh giới Thiên Tiên, cũng không quá trăm năm. Hiện nay, người tu đạo muốn tiến vào cảnh giới Quy Tiên, thông thường cả trăm năm cũng không được như ý nguyện. Cảnh giới Thiên Tiên càng cao đến không với tới, ngàn năm trôi qua cũng khó mà thực hiện được. Nguyên nhân của nó thì linh khí là quan trọng nhất.
Điểm này, trong lòng Thiên Lân hiểu rõ, nhưng hắn ra đời quá muộn, không hiểu được tình hình cụ thể của nhân gian năm xưa, chỉ bằng tưởng tượng rất khó mà suy đoán chuẩn xác được. Mà hiện nay, Thiên Lân có được phát hiện rất quan trọng. Ngàn vạn thi thể ở dưới tầng băng này đã cho hắn rút ra một kết luận bất ngờ kinh người. Nói cách đơn giản, những thi thể này tuy bảo tồn qua vài ngàn năm, cơ thể huyết nhục đã bị ăn mòn, hoặc tiêu tan, sớm đã không thể nào nhìn rõ được diện mạo, nhưng năng lượng bọn họ lưu lại một phần, lại được bảo trì hoàn hảo không chút tổn hại. Hiện nay, người tầm thường sau khi chết rồi, nếu vứt ở nơi sơn dã, thi thể sau khi bị chảy rửa, huyết nhục hóa thành khí tử thi tan vào lòng đất, có thể bồi dưỡng cỏ cây quanh đó. Điều này cho thấy, người ta sau khi chết đi, linh khí trong cơ thể còn chưa hoàn toàn tan rã, có một bộ phận bảo lưu trong cơ thể huyết nhục, tùy lúc mà mất đi hay tan vào trong bùn đất.
Vào lúc xưa, những chiến sĩ trăm tộc đó không người nào lại không có được thực lực to lớn, hấp thu một lượng lớn linh khí trời đất, sau khi họ chết rồi, phần lớn linh khí đã bị tiêu tan, nhưng linh khí còn tồn lưu lại trong cơ thể huyết nhục đại khái được bảo tồn về sau. Khi đó, những linh khí còn tồn lưu lại chỉ chiếm một hai phần của tổng thể thực lực cá nhân, không tính là phong phú gì cả. Nhưng thực lực của những chiến sĩ trăm tộc kia ít ra cũng tương đương với người tu đạo đạt cảnh giới Quy Tiên, thậm chí đến mức cảnh giới Địa Tiên. Một hai phần linh khí còn lưu lại trong cơ thể huyết nhục của bọn họ đối với hiện nay rõ ràng là không hề bình thường. Ngoài ra, số lượng những thi thể đó rất nhiều, sau khi chết không lâu đã bị phong ấn, linh khí lơ lửng trong không khí cũng bị phong ấn hoàn toàn đến hiện nay, mãi cho đến khi Thái Huyền Hỏa Quy ra đời mới có một phần linh khí tự lổ hổng tràn ra nhân gian. Vì thế, về tổng thể, trên chín phần linh khí vẫn tiếp tục bị tầng băng che phủ, một phần thấm vào trong tầng băng và bùn đất, đại bộ phận vẫn giữ nguyên trạng thái.
Nắm vững được tình hình này rồi, trong não Thiên Lân lập tức nghĩ ra ngay phương pháp ứng phó, vừa hấp thu luồng sức mạnh này, vừa tiến hành thăm dò tầng nấc sâu hơn. Do luồng sức mạnh đó vô cùng to lớn, lại vô cùng phức tạp, Thiên Lân vì tận hết khả năng thu được lợi ích đến mức thập toàn thập mỹ, liền điều chỉnh trạng thái thân thể, thi triển Thần Tàm Cửu Biến pháp quyết, lợi dụng đặc tính của băng tàm, đồng thời vận chuyển trong cơ thể Băng Thần quyết, Đạo gia Thái Huyền Liệt Thiên đạo, Nho gia Hạo Nhiên Thiên Cương, Quỷ vực Hóa Hồn đại pháp, phân công rõ ràng để hấp thu luồng sức mạnh to lớn đó.
Biện pháp của Thiên Lân có phần khác thường, theo lý thuyết muốn hấp thu luồng sức mạnh đó, chắc chắn phải chuyên tâm tập trung, dùng một pháp quyết duy nhất làm môi giới, như vậy tốc độ mới có thể đạt đến mức nhanh nhất. Nhưng Thiên Lân hiện nay lại làm theo con đường riêng, điều này là vì thế nào đây? Nói đến điểm này, có liên quan đến những người khác và luồng sức mạnh to lớn đó. Đối với người bình thường, luồng sức mạnh đó chắc chắn có tính đơn nhất, rất dễ dàng hấp thu. Nhưng trên thực tế kết quả lại có tính tương phản, luồng sức mạnh kia tính chất phức tạp, hỗn hợp của vài thuộc tính khác nhau, rất khó mà hấp thu và giữ lại. Nói đơn giản, luồng sức mạnh đó theo phương pháp phân loại khác nhau sẽ có rất nhiều phương thức phân chia khác nhau, trong đó phương thức chủ yếu nhất phân chia có hai loại. Thứ nhất, luồng sức mạnh to lớn đó chia thành trạng thái cố định và trạng thái lưu động, hai điều này tỷ lệ tương đương, không hơn nhau nhiều lắm. Thứ hai, chiếu theo việc dùng thuộc tính để phân chia sức mạnh, luồng sức mạnh khổng lồ đó bao gồm sức mạnh âm dương ngũ hành. Mỗi cái đều có phân lượng khác nhau, hoàn toàn không có bình đẳng giống nhau.
Chiếu theo phương thức phân loại thứ nhất, linh khí lưu động bình thường tương đối dễ dàng hấp thu, linh khí cố định bảo tồn bên trong những thi thể kia, muốn hấp thu có phần phức tạp một chút. Chiếu theo phương thức phân loại thứ hai, sức mạnh âm dương ngũ hành đối với Thiên Lân thì hoàn toàn không quá khác biệt. Nhưng để dù vật cho đúng chức năng, hệ thống phân chia được Thiên Lân dùng Thần Tàm Cửu Biến pháp quyết làm căn bản, trên cơ sở này đồng thời vận hành Băng Thần quyết, Thái Huyền Liệt Thiên đạo, Hạo Nhiên Thiên Cương, Hóa Hồn đại pháp, chiếu theo đặc tính của những luồng sức mạnh đó mà ra tay tương ứng.
Đối với người tu đạo, bản thân tu luyện vài loại phương pháp hoàn toàn không có gì ly kỳ, nhưng đồng thời trong cơ thể lại vận hành vài loại pháp quyết thì là chuyện khá là nguy hiểm, hơi không cẩn thận một chút là có thể bị tẩu hỏa nhập ma, kinh mạch đại loạn, sống không bằng chết. Điểm này Thiên Lân tự nhiên hiểu rõ ràng, nhưng hắn lại hoàn toàn không lo lắng, bởi vì Thần Tàm Cửu Biến huyền diệu vô cùng, có thể dễ dàng giải quyết những vấn đề mà người tu đạo lo lắng nhất. Đồng thời, sau khi Thiên Lân sống lại, thân thể trải qua việc tổ chức lại, gần như hoàn mỹ, căn bản sẽ không xuất hiện tình trạng kinh mạch thác loạn, tẩu hỏa nhập ma.
Thời gian trôi qua trông yên lặng. Thiên Lân làm hai việc cùng lúc, vừa thúc động pháp quyết hấp thu luồng sức mạnh dưới tầng băng kia, vừa thăm dò tình hình bên trong của những thi thể đó. Để có thể lợi dụng thời gian một cách hữu hiệu, Thiên Lân trước tiên hấp thu lấy phần linh khí lưu động vào trong người trước. Do Thiên Lân tinh thông rất nhiều pháp quyết chính tà, âm dương ngũ hành đều có biết đến, vì thế khi hấp thu linh khí có phần thuận buồm xuôi gió, tiến triển vô cùng thuận lợi. Đồng thời, khi Thiên Lân hấp thu linh khí, pháp quyết Thần Tàm Cửu Biến trong cơ thể vẫn chiếu theo thuộc tính của linh khí mà thúc động pháp quyết sở học tương ứng của Thiên Lân, phân hóa và hấp thu một cách hợp lý, đưa đến mức hỗ trợ lẫn nhau tận thiện tận mỹ. Đối với phương diện khác, Thiên Lân cũng đang tăng cường thăm dò linh khí còn lưu lại trên các thi thể, phát hiện linh khí cố định tồn tại rất khác biệt so với linh khí lưu động, rõ ràng càng thêm phần thần bí.
Nắm vững tình hình đại khái rồi, Thiên Lân đem một phần lớn tinh lực trong ý thức phóng ra ngoài chú ý vào những thi thể ở dưới tầng băng đó, bắt đầu thăm dò cẩn thận, nhanh chóng tìm kiếm. Ban đầu, Thiên Lân đối với chuyện này chỉ là hiếu kỳ mà thôi, trong lòng không nghĩ nhiều gì cả. Nhưng sau đó, Thiên Lân sau khi thăm dò phân tích cẩn thận, lại có được phát hiện kinh người. Vài ngàn năm trước, linh khí trên nhân gian dư dả, người thú đều hỗn tạp. Phép tu luyện đầu tiên hết chính là từ tộc thú vật truyền qua loài người, sau đó lại bị loại người vượt hẳn lên trên, quay ngược lại khắc chế tộc thú vật, bức bách cho trăm ngàn tộc thú phải lùi khỏi trung nguyên phì nhiêu, sống lưu vong ở vùng biên hoang hoặc là giữa vùng núi non hiểm ác. Thời đại đó, bất kể động thực vật, chỉ cần có thể hấp thu đủ linh khí liền có thể tu luyện được. Thế cho nên yêu thú hoành hành, trăm tộc chinh chiến. Đến sau này, phong cách này ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự phát triển của loài người, khơi lên sự bất mãn từ loài người, từ đó khiến cho trăm tộc đại chiến, cứ vậy kéo dài mãi đến hơn ngàn năm. Băng Nguyên chính là điểm kết thúc của trận đại chiến này, trăm ngàn chủng tộc tề tụ về đây, tất cả chém giết đẫm máu, không chết không thôi, khiến cho hơn chín phần những người tham chiến đều chết ở nơi này, thi thể chồng chất như núi.
Sau đó, nhân gian xuất hiện biến hóa to lớn. Linh khí vốn dĩ tràn ngập đột ngột giảm hẳn nồng độ, khiến cho người tu đạo gặp khó khăn tăng thêm, không ít người liền ào ào chịu thua, hình thành lên giới Tu Chân và thế tục rõ ràng. Hiện nay, thế tục nhân khẩu khá nhiều, thịnh vượng chưa từng có. Tu Chân giới lại cao thủ điêu linh, còn chịu ảnh hưởng của hoàn cảnh, không còn được như năm xưa.Do bởi biến hóa khác lạ thần bí kia, khiến cho cả nhân gian linh khí giảm hẳn, điều này tạo nên trở ngại rất lớn cho người tu đạo, ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc người tu đạo thành Phật thành tiên.
Năm xưa, người tu đạo muốn có được thực lực cảnh giới Quy Tiên, chỉ cần tư chất không yếu ớt, bình thường chỉ cần mười năm, còn muốn có được thực lực cảnh giới Thiên Tiên, cũng không quá trăm năm. Hiện nay, người tu đạo muốn tiến vào cảnh giới Quy Tiên, thông thường cả trăm năm cũng không được như ý nguyện. Cảnh giới Thiên Tiên càng cao đến không với tới, ngàn năm trôi qua cũng khó mà thực hiện được. Nguyên nhân của nó thì linh khí là quan trọng nhất.
Điểm này, trong lòng Thiên Lân hiểu rõ, nhưng hắn ra đời quá muộn, không hiểu được tình hình cụ thể của nhân gian năm xưa, chỉ bằng tưởng tượng rất khó mà suy đoán chuẩn xác được. Mà hiện nay, Thiên Lân có được phát hiện rất quan trọng. Ngàn vạn thi thể ở dưới tầng băng này đã cho hắn rút ra một kết luận bất ngờ kinh người. Nói cách đơn giản, những thi thể này tuy bảo tồn qua vài ngàn năm, cơ thể huyết nhục đã bị ăn mòn, hoặc tiêu tan, sớm đã không thể nào nhìn rõ được diện mạo, nhưng năng lượng bọn họ lưu lại một phần, lại được bảo trì hoàn hảo không chút tổn hại. Hiện nay, người tầm thường sau khi chết rồi, nếu vứt ở nơi sơn dã, thi thể sau khi bị chảy rửa, huyết nhục hóa thành khí tử thi tan vào lòng đất, có thể bồi dưỡng cỏ cây quanh đó. Điều này cho thấy, người ta sau khi chết đi, linh khí trong cơ thể còn chưa hoàn toàn tan rã, có một bộ phận bảo lưu trong cơ thể huyết nhục, tùy lúc mà mất đi hay tan vào trong bùn đất.
Vào lúc xưa, những chiến sĩ trăm tộc đó không người nào lại không có được thực lực to lớn, hấp thu một lượng lớn linh khí trời đất, sau khi họ chết rồi, phần lớn linh khí đã bị tiêu tan, nhưng linh khí còn tồn lưu lại trong cơ thể huyết nhục đại khái được bảo tồn về sau. Khi đó, những linh khí còn tồn lưu lại chỉ chiếm một hai phần của tổng thể thực lực cá nhân, không tính là phong phú gì cả. Nhưng thực lực của những chiến sĩ trăm tộc kia ít ra cũng tương đương với người tu đạo đạt cảnh giới Quy Tiên, thậm chí đến mức cảnh giới Địa Tiên. Một hai phần linh khí còn lưu lại trong cơ thể huyết nhục của bọn họ đối với hiện nay rõ ràng là không hề bình thường. Ngoài ra, số lượng những thi thể đó rất nhiều, sau khi chết không lâu đã bị phong ấn, linh khí lơ lửng trong không khí cũng bị phong ấn hoàn toàn đến hiện nay, mãi cho đến khi Thái Huyền Hỏa Quy ra đời mới có một phần linh khí tự lổ hổng tràn ra nhân gian. Vì thế, về tổng thể, trên chín phần linh khí vẫn tiếp tục bị tầng băng che phủ, một phần thấm vào trong tầng băng và bùn đất, đại bộ phận vẫn giữ nguyên trạng thái.
Nắm vững được tình hình này rồi, trong não Thiên Lân lập tức nghĩ ra ngay phương pháp ứng phó, vừa hấp thu luồng sức mạnh này, vừa tiến hành thăm dò tầng nấc sâu hơn. Do luồng sức mạnh đó vô cùng to lớn, lại vô cùng phức tạp, Thiên Lân vì tận hết khả năng thu được lợi ích đến mức thập toàn thập mỹ, liền điều chỉnh trạng thái thân thể, thi triển Thần Tàm Cửu Biến pháp quyết, lợi dụng đặc tính của băng tàm, đồng thời vận chuyển trong cơ thể Băng Thần quyết, Đạo gia Thái Huyền Liệt Thiên đạo, Nho gia Hạo Nhiên Thiên Cương, Quỷ vực Hóa Hồn đại pháp, phân công rõ ràng để hấp thu luồng sức mạnh to lớn đó.
Biện pháp của Thiên Lân có phần khác thường, theo lý thuyết muốn hấp thu luồng sức mạnh đó, chắc chắn phải chuyên tâm tập trung, dùng một pháp quyết duy nhất làm môi giới, như vậy tốc độ mới có thể đạt đến mức nhanh nhất. Nhưng Thiên Lân hiện nay lại làm theo con đường riêng, điều này là vì thế nào đây? Nói đến điểm này, có liên quan đến những người khác và luồng sức mạnh to lớn đó. Đối với người bình thường, luồng sức mạnh đó chắc chắn có tính đơn nhất, rất dễ dàng hấp thu. Nhưng trên thực tế kết quả lại có tính tương phản, luồng sức mạnh kia tính chất phức tạp, hỗn hợp của vài thuộc tính khác nhau, rất khó mà hấp thu và giữ lại. Nói đơn giản, luồng sức mạnh đó theo phương pháp phân loại khác nhau sẽ có rất nhiều phương thức phân chia khác nhau, trong đó phương thức chủ yếu nhất phân chia có hai loại. Thứ nhất, luồng sức mạnh to lớn đó chia thành trạng thái cố định và trạng thái lưu động, hai điều này tỷ lệ tương đương, không hơn nhau nhiều lắm. Thứ hai, chiếu theo việc dùng thuộc tính để phân chia sức mạnh, luồng sức mạnh khổng lồ đó bao gồm sức mạnh âm dương ngũ hành. Mỗi cái đều có phân lượng khác nhau, hoàn toàn không có bình đẳng giống nhau.
Chiếu theo phương thức phân loại thứ nhất, linh khí lưu động bình thường tương đối dễ dàng hấp thu, linh khí cố định bảo tồn bên trong những thi thể kia, muốn hấp thu có phần phức tạp một chút. Chiếu theo phương thức phân loại thứ hai, sức mạnh âm dương ngũ hành đối với Thiên Lân thì hoàn toàn không quá khác biệt. Nhưng để dù vật cho đúng chức năng, hệ thống phân chia được Thiên Lân dùng Thần Tàm Cửu Biến pháp quyết làm căn bản, trên cơ sở này đồng thời vận hành Băng Thần quyết, Thái Huyền Liệt Thiên đạo, Hạo Nhiên Thiên Cương, Hóa Hồn đại pháp, chiếu theo đặc tính của những luồng sức mạnh đó mà ra tay tương ứng.
Đối với người tu đạo, bản thân tu luyện vài loại phương pháp hoàn toàn không có gì ly kỳ, nhưng đồng thời trong cơ thể lại vận hành vài loại pháp quyết thì là chuyện khá là nguy hiểm, hơi không cẩn thận một chút là có thể bị tẩu hỏa nhập ma, kinh mạch đại loạn, sống không bằng chết. Điểm này Thiên Lân tự nhiên hiểu rõ ràng, nhưng hắn lại hoàn toàn không lo lắng, bởi vì Thần Tàm Cửu Biến huyền diệu vô cùng, có thể dễ dàng giải quyết những vấn đề mà người tu đạo lo lắng nhất. Đồng thời, sau khi Thiên Lân sống lại, thân thể trải qua việc tổ chức lại, gần như hoàn mỹ, căn bản sẽ không xuất hiện tình trạng kinh mạch thác loạn, tẩu hỏa nhập ma.
Thời gian trôi qua trông yên lặng. Thiên Lân làm hai việc cùng lúc, vừa thúc động pháp quyết hấp thu luồng sức mạnh dưới tầng băng kia, vừa thăm dò tình hình bên trong của những thi thể đó. Để có thể lợi dụng thời gian một cách hữu hiệu, Thiên Lân trước tiên hấp thu lấy phần linh khí lưu động vào trong người trước. Do Thiên Lân tinh thông rất nhiều pháp quyết chính tà, âm dương ngũ hành đều có biết đến, vì thế khi hấp thu linh khí có phần thuận buồm xuôi gió, tiến triển vô cùng thuận lợi. Đồng thời, khi Thiên Lân hấp thu linh khí, pháp quyết Thần Tàm Cửu Biến trong cơ thể vẫn chiếu theo thuộc tính của linh khí mà thúc động pháp quyết sở học tương ứng của Thiên Lân, phân hóa và hấp thu một cách hợp lý, đưa đến mức hỗ trợ lẫn nhau tận thiện tận mỹ. Đối với phương diện khác, Thiên Lân cũng đang tăng cường thăm dò linh khí còn lưu lại trên các thi thể, phát hiện linh khí cố định tồn tại rất khác biệt so với linh khí lưu động, rõ ràng càng thêm phần thần bí.