Thất phu nhân

Chương 72: Thiên hạ đệ nhất ghen phụ

Tròng mắt Vũ Mặc Phong loé lên, hắn muốn biết tiếp theo nàng sẽ nói cái gì.
“Tại sao lại nói như vậy?”
Tròng lòng Lộ Tùy Tâm âm thầm liếc mắt về hướng Vũ Mặc Phong, coi như là đang khiêu chiến quyền uy của ngươi thì có nhất thiết bắt nàng tiếp tục quỳ hay không? Hay là muốn biểu hiện hắn chí cao vô thượng?
“Những thứ khác ta cũng không nói, ta chỉ nói một việc mà nữ nhân làm được, mà nam nhân không thể làm được, chỉ bằng điểm này thôi nữ nhân cũng đủ tư cách để đánh đồng với nam nhân rồi!Đó chính là công lao lớn nhất của người phụ nữ, chính là làm mẹ” lời Lộ Tùy Tâm vừa nói ra, dân chúng bên ngoài mỗi người đều có ý kiến. Nữ nhân đại đa số là kinh ngạc với nữ tử có suy nghĩ sâu xa kia: nữ nhân có thật là công lao lớn như nàng nói hay không? Mà nam nhân thì ngạc nhiên không dứt: nói gì vậy? đây là thiên chức của nữ nhân, tại sao lại nói tới công lao ở đây?
Vũ Mặc Phong nhìn dân chúng xôn xao, thần sắc các vị trong sảnh khác nhau, hai đạo lông mày tự động nhướng lên: “Dương phu nhân, điểm này trẫm không phủ nhận, nhưng điều đó với việc xuất hiện của ngươi thì có quan hệ gì?”
Đương nhiên là có quan hệ! Lộ Tùy Tâm khẽ mỉm cười: “Xin hỏi Huyền pháp trưởng lão, chúng sinh ngang hàng, có phải như vậy không?”
Huyền pháp trưởng lão? Huyền pháp đại sư nổi danh nhất Thiên vũ cũng tới, cơ hồ tất cả mọi người đều kinh hãi.
“A di đà phật ~” một tiếng hô già nua vang lên bên tai, vừa như rất xa truyền đến, để cho đám người ngày càng sục sôi! Huyền pháp trưởng lão là cao tăng đắc đạo của thiên chùa, việc hắn đến làm cho trong lòng nhiều người cũng biến hoá.
Trên mặt Hà Tĩnh Nhi kinh ngạc, không dám tin, việc xuất hiện của vị trưởng lão này khiến cho nàng cảm thấy bất an. Uông Tùy Tâm xem ra đều đã chuẩn bị.
Vũ Mặc Hiên khẽ thở dài hướng trưởng lão hành lễ: “Đại sư..”
Vũ Mặc Phong cũng đứng lên, tỏ thái độ tôn trọng. Những người khác thấy vậy cũng vội vàng đứng theo thi lễ với người đang ở trong đám đông.
“A di đà phật, nữ thí chủ nói rất đúng, phật pháp có nói, chúng sinh ngang hàng” Huyền pháp trưởng lão mặc một bộ y phục vải xám cũng không di chuyển, chỉ hướng Lộ Tùy Tâm đang quỳ trên mặt đất khẽ gật đầu.
“Cảm tạ đại sư” Lộ Tùy Tâm hành lễ, rồi lại chuyển về hướng Vũ Mặc Phong.
“Hoàng thượng, trong thiên hạ này, hoàng thổ, nhân dân đều là của quân vương, đối với dân có quyền sinh sát tuyệt đối, bách tính thiên hạ đều làm chủ, là khí chất vương giả trời ban. Cho nên, quân vương muốn dân chết, dân phải chết, muốn dân quỳ, dân không dám đứng, bởi vì Hoàng thượng chính là trời của bách tính” hơi ngừng một chút, không để ý tới những người xung quanh đang chết lặng.
“Hôm nay cho dù có mạo phạm tới long diện, ta cũng phải nói ra những lời này. Trời cao khi ban cho Hoàng thượng long uy cũng là giao cho Hoàng thượng một nhiệm vụ, đó chính là nghe được tiếng lòng của bách tính. Hôm nay thánh chỉ tứ hôn này là đế vương chi lệnh, là thiên đại phúc phận, là nhân duyên đã tu luyện ba kiếp, vốn là nên cảm kích tạ ơn. Nhưng mà lại không phải phúc phận của dân phụ, lại càng không phải kỳ vọng của dân phụ. Phật nói chúng sinh ngang hàng bình đẳng, trời cao cho Hoàng thượng có tấm lòng thương dân như con, như vậy dân phụ sinh ra cũng là một thành viên ở trong đó, cũng là con dân của Hoàng thượng. Thân là bách tính, giờ phút này tiếng lòng của dân phụ là không muốn, không đồng ý trượng phu của ta lấy tiểu thiếp. Xin Hoàng thượng minh xét, cảm thông cho tiếng lòng của dân phụ”
Hà học sĩ nhíu chặt mày lại: “Từ xưa tới nay nữ nhân phải có tam tòng tứ đức, tứ đức là chỉ * công, dung, ngôn, hạnh*. Làm một nữ nhân chuẩn mực, đầu tiên: là phẩm hạnh, con người phải ngay thẳng chính trực, sau đó là dung mạo, phải biết lấy lễ nghĩa phong thái đàng hoàng làm trọng, không nên lỗ mãng tuỳ tiện; ngôn, là chỉ cách nói chuyện đúng mực đúng vai vế tôn ti trật tự, và hiểu được người khác nói gì, cũng biết mình nên nói những lời như thế nào cho phù hợp; còn có trị gia, bao gồm nuôi dạy con cái, kính lão yêu trẻ, cần kiệm tiết kiệm trong cuộc sống…”
“Hà đại nhân có nguyện cùng người khác chung vợ không?”một câu trâu ngựa không liên quan như một đao phong cắt đứt Hà học sĩ đang thao thao bất tuyệt.
Phốc…cái gì? Mọi người nghe lời phản bác của cô gái liền trợn mắt há hốc mồm nhìn nàng đang nói chuyện.
“Ngươi…ngươi… vô liêm sỉ…dám nói ra những lời kinh hãi thế tục như thế”
“Đúng rồi, nam nhân tất nhiên không muốn cùng người khác chung vợ, nếu như vậy cũng là phạm vào tội không thể tha thứ, như vậy…”
Lộ Tùy Tâm không đợi Vũ Mặc Phong cho phép mà tự mình đứng lên, nàng nhận ra việc nói mấy thứ bình đẳng ngang hàng, thương dân như con với mấy cổ nhân này đúng là nhảm nhí! Lãng phí miệng lưỡi của nàng mà vẫn không đạt được mục đích.
“Như vậy sao bắt nữ nhân phải chung chồng với người khác?”
“Ngươi…”
“Tu thân, dưỡng tính, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ. Nam nhân quan trọng nhất là thứ gì? Đó chính là trách nhiệm, chung thuỷ với thê tử mới là điều cơ bản nhất của nam nhân nhưng cũng là việc tất cả bọn họ đều không thể làm được! ngược lại còn đắc ý, tự nhận mình là một thân chính nghĩa, đứng ngạo nghễ trong đất trời. Như vậy sao lại không thể có nam nhân không thành gia lập thất? nếu như một nam nhân không lập gia thất mà đem một lời nhiệt huyết nói ra thiên hạ thì có gì đáng trách, như vậy nếu lấy thê, vì sao ngay cả điều cơ bản nhất là chung thuỷ cũng không làm được? vậy thì nói gì đến trách nhiệm?”
Lộ Tùy Tâm hạ mắt xuống, lời nói như sấm chớp oanh tạc trên đỉnh đầu của mọi người.
“Tu thân, dưỡng tính, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ, Dương phu nhân có thể giải thích nét đặc biệt trong đó được hay không” vũ mặc hiên bật thốt lên làm cho mọi người cũng phục hồi tinh thần.
“Lấy thê phải lấy hiền thê, nếu vậy lấy phu thì lấy cái gì? Nam nhân không chung thuỷ thì có ích lợi gì?” Lộ Tùy Tâm nhìn Dương Á Sơ nói.
Dương Á Sơ khẽ mỉm cười, nhìn thật sâu vào nương tử của hắn. Nương tử của hắn, những lời nói ra làm cho người ta vĩnh viễn cũng không theo kịp.
Hà học sĩ tròng mắt híp lại: “Thứ cho bản quan nói thẳng, Dương phu nhân nếu yêu cầu nam nhân chung thuỷ, như vậy Dương phu nhân thì sao? vì sao lại không chung thuỷ?” tất cả lại một lần nữa ngu ngơ. Đúng vậy a, thân phận Dương phu nhân đúng là rất đặc biệt.
Trong con ngươi Vũ Mặc Nhiên bắn ra lệ quang, cũng muốn nghe xem nàng sẽ trả lời vấn đề này như thế nào.
Vũ Mặc Hiên thì khẽ kinh ngạc, Hà đại nhân đúng là không lưu tình.
Vũ Mặc Phong ngồi lại trên ghế, không nói lời nào. Cúi thấp đầu tựa hồ như đang suy nghĩ vấn đề nào đó.
Thần khí Dương Á Sơ vẫn nhàn nhã, hắn tin nương tử của hắn tuyệt đối biết cách ứng phó.
Lộ Tùy Tâm khẽ mỉm cười: “Uông Tùy Tâm gặp người không phù hợp, chẳng lẽ lại phải tuân theo thiên mệnh? Nếu ta có gặp được một người mà toàn tâm muốn chung thuỷ, như vậy sao lại không thể rời đi? Thân thể tự do thì sao lại không thể tái giá lấy một nam nhân toàn tâm yêu ta?”
Vũ Mặc Nhiên gắt gao nhìn nàng, nàng nói gặp người không phù hợp? là hắn không cho nàng được tình cảm giống như Dương Á Sơ sao? lãnh mâu mang thần thái phức tạp, hiện tại hắn mới biết nàng cần tình cảm như thế nào, kiên quyết như thế, thật sự mong muốn cả đời này chỉ một phu một thê sao?
“Ngươi đây là đang nguỵ biện”
“Nguỵ biện? ha ha, ta chỉ cầu xin phu quân ta chỉ lấy mình ta, mà phu quân ta còn không có ý kiến, mắc mớ gì nhiều người nói ra nói vào như vậy? hay là các ngươi sợ? bởi vì các ngươi không làm được nên mới không muốn người khác mở tiền lệ?”
Lộ Tùy Tâm đi tới trước mặt Hà Tĩnh Nhi, nhìn sâu một cái giai nhân đang ngây người ở đó.
“Hà tiểu thư, ngươi biết rõ phu thê ta tình cảm sâu nặng, vì sao nhất định phải chen vào? Đây không phải ngươi đang giúp người khác đạt được nguyện vọng rồi hay sao?”
“Tỷ tỷ…” trên mặt Hà Tĩnh Nhi tràn đầy uỷ khuất.
“Hà tiểu thư, ngươi có thể uỷ khuất mình cùng người khác chia sẻ tướng công, nhưng thứ lỗi, ta không làm được, không cách nào chấp nhận được! thế nhân nói ta là ghen phụ ta cũng vui vẻ chịu đựng, bởi vì ta muốn cả đời một phu một thê, thà thiếu chứ không thừa! cho nên ta cự tuyệt việc ngươi chen vào”
“Đồ yêu nữ này…ngươi là yêu nữ, chỗ này là nơi để ngươi nói những lời tà đạo sao” Hà đại nhân tức giận hô to.
“Dương phu nhân, có thể giải thích cho trẫm tu thân, dưỡng tính, tề gia, trị quốc bình thiên hạ này một chút hay không?”
Vũ Mặc Phong ngẩng đầu lên đánh giá nàng cẩn thận. Hắn biết nàng rất đặc biệt, nhưng giờ phút này tư tưởng của nàng làm hắn thật sự rung động. Lần đầu tiên hắn nghe thấy nữ nhân yêu cầu nam nhân chung thuỷ, nàng có biết nàng đang nói gì hay không? Hắn bây giờ mới hiểu vì sao nàng lại chọn Dương Á Sơ, bởi vì trừ Dương Á Sơ, không ai có thể đáp ứng được yêu cầu của nàng.
Lời nàng nói mặc dù kinh hãi thế tục, nhưng bên trong lại hàm chứa trị quốc chi đạo vô hạn. Tâm tư khiếp sợ, cho nên hắn mới không lên tiếng ngăn cản
Mày liễu Lộ Tùy Tâm khẽ nhếch, Vũ Mặc Phong giờ phút này còn có thời gian nhàn rỗi hỏi nàng vấn đề này sao?
“Hoàng thượng, ta nghĩ cấn đề này trong lòng ngài cũng đã có đáp án, bây giờ ta chỉ hy vọng được nghe câu trả lời của ngài”
“Ngươi cũng biết những lời này là phạm vào nữ đức?” thần sắc Vũ Mặc Phong làm cho người khác không biết hắn đang nghĩ cái gì, nhưng lời nói ra làm cho có người vui có người buồn.
Dương Á Sơ tiến lên phía trước, nhẹ nhàng ôm cô gái đang khiêu chiến quyền uy tại chỗ này, tư tưởng của nàng căn bản không được chấp nhận trên đời, nhưng vẫn còn có hắn a. Mặc dù biết sẽ không ai chấp nhận được, nhưng hắn vẫn nguyện ý làm cho nàng nói ra.
“Hoàng thượng, thảo dân Dương Á Sơ tạ ân điển của Hoàng thượng đối với Dương gia, nhưng thảo dân không muốn phụ lòng kỳ vọng của thê tử. Mặc dù lời này không ai chấp nhận nhưng có thảo dân đồng ý với thê tử, đó là cả đời chung thuỷ. Thảo dân không có chí lớn, không có hoài bão lớn lao, chỉ muốn làm tốt trách nhiệm cơ bản của một nam nhân mà thôi. Yêu thương thê tử, giáo dục hài tử, đây chính là trách nhiệm của thảo dân. Mong Hoàng thượng thành toàn”
Khuôn mặt Hà Tĩnh Nhi nước mắt trút xuống thành dòng, đi tới bên cạnh hai người chậm rãi quỳ xuống nói: “Tướng công, Tĩnh nhi sẽ không tranh thủ tình cảm với tỷ tỷ, Tĩnh nhi chỉ cần đứng ở một nơi xa nhìn tướng công là được rồi…”
“Hà tiểu thư, chúng ta chưa kết thúc nghi lễ, cho nên ta cũng không phải tướng công của ngươi” Dương Á Sơ nhàn nhạt nói, cũng không để ý tới gương mặt mềm mại như hoa lê đái vũ.
“Tĩnh nhi…” Hà đại nhân nhíu chặt lông mày, nhìn bốn phía, nếu như hôm nay không vào cửa Dương gia thì sau này Tĩnh nhi làm gì còn mặt mũi gặp người khác nữa? triều thần văn võ bá quan sẽ bàn luận gì sau lưng của hắn? không được… “Hoàng thượng, quân vô hí ngôn, thánh chỉ cũng đã ban, Dương gia bây giờ đổi ý quả thực không đem uy nghiêm của Hoàng thượng để vào trong mắt a, mong Hoàng thượng minh xét”

“Hoàng thượng, muội muội đúng là có tình với Dương công tử, nếu không với điều kiện của muội muội sao lại cam chịu làm thiếp cho người ta như vậy? cho nên muội muội sẽ chung sống hoà hảo với Dương phu nhân” Trữ phi cũng từ sững sờ hồi phục lại tinh thần chậm rãi nói.
“Hoàng thượng, người xưa đã nói, quân từ giúp người thành đạt. Dương công tử cùng Dương phu nhân tình cảm sâu nặng, khó có được lòng chung thuỷ như thế, Hoàng thượng sao lại làm khó không thành toàn cho họ?”Vũ Mặc Hiên cũng quỳ trên mặt đất lo lắng nói, Tuỳ Tâm vì Dương Á Sơ mà làm như vậy? tự mình lấy thân thử nghiệm?
Lúc này người dân xung quanh cũng bàn luận to nhỏ, có đồng ý Dương phu nhân, cũng có ủng hộ Hà Tĩnh Nhi.
“Hoàng thượng, đệ đệ của thảo dân cùng đệ muội phu thê giao hoà, kính xin Hoàng thượng thành toàn, huỷ bỏ việc tứ hôn này” Dương Viễn Chi cũng tiến lên nói. Hắn rốt cuộc cũng hiểu thần sắc vừa rồi của Dương Á Sơ. Trong lòng có rung động, tư tưởng của đệ muội đúng là không cách nào tưởng tượng ra a. Nàng có biết hay không chỉ chốc lát thôi, danh xưng ghen phụ sẽ truyền đi khắp thiên hạ!
“Dương lão gia, ngươi nói sao?” Vũ Mặc Phong hỏi Dương lão gia vẫn chưa hề lên tiếng.
“Bẩm Hoàng thượng, này…thảo dân cầu xin Hoàng thượng mở một mặt lưới” Dương lão gia cung kính nói. Đây là số kiếp của Dương gia a, mà Á Sơ cũng nhất quyết theo đuổi, mà còn…ai…chuyện cho tới mức này hắn còn có thể nói cái gì? Nàng đã là dâu của Dương gia, là nữ nhân Á Sơ dùng hết tâm lực để che chở.
Vũ Mặc Phong chuyển ánh mắt hướng tới Lộ Tùy Tâm: “Dương phu nhân có biết tội?”
Tội? Lộ Tùy Tâm khẽ mỉm cười. ngẩng đầu lên: “Biết tội” nơi này là cổ đại không tồn tại nhân quyền, lời nàng nói có thể làm cho nàng chết ngàn lần. Bất quá nàng dám đứng ra nói tất nhiên không phải hành động theo cảm tính, miệng lưỡi phải linh hoạt. Nàng cũng đã dự tính cẩn thận về mối quan hệ lợi hại này nên mới nói. Chẳng qua chỉ nói nhiều điểm mấu chốt mà thôi, bất quá cũng coi như xứng đáng.
“Biết tội? Tốt, biết tội thì vương pháp khó có thể khai ân. Người đâu, đem ghen phụ Dương phu nhân giam vào Thiên lao, chờ hỏi tội” lời vừa nói ra, toàn trường đều sợ hãi. Dân chúng bên ngoài cũng câm như hến, không ai dám phát ra bất kì âm thanh nào. Dù sao mạo phạm thiên uy chính là tội lớn, Dương phu nhân đánh ghen đúng là to gan lớn mật a!
Tử Vân cùng Linh nhi không dám lên tiếng nghe Hoàng thượng muốn bắt giam tiểu thư không khỏi nóng ruột cùng xông lên, lại bị Phương Mạc Ngôn điểm huyệt ngăn lại, đây là ý của sư thúc. Nhìn cô gái trong sảnh, khoé miệng Phương Mạc Ngôn lộ ra cười, nàng quả thật rất đặc biệt, thản nhiên không đứng cùng thế nhân.
Dương Á Sơ nhẹ nhàng cầm lấy tay Lộ Tùy Tâm, dùng sức một chút, ý bảo nàng đừng lo.
Lộ Tùy Tâm ngẩng đầu cười với hắn, nàng một chút cũng không lo lắng, Dương Á Sơ sẽ cứu nàng ra ngoài, chỉ là ngồi tù thôi mà. Bất quá cái danh ghen phụ nha, thật đúng là nàng không thích ứng được. Nàng thành ra ghen phụ rồi sao?
“Hoàng thượng, tiểu nữ…”
“Hà ái khanh, phu thê cần phải đồng tâm. Nếu Dương Á Sơ không yêu lệnh ái, lệnh ái gả cho hắn cũng sẽ không có hạnh phúc. Trẫm sẽ chọn một hiền tế khác vừa ý Hà ái khanh”
“Không…Hoàng thượng, thần nữ mặc dù chưa vào cửa Dương gia, nhưng chuyện thần nữ gả vào Dương gia mọi người đều biết…thần nữ sau này sao có thể nhìn mặt người khác?” Hà Tĩnh Nhi bước lên quỳ trên mặt đất vừa khóc vừa nói. Nàng nhất định phải gả vào Dương gia, nếu không nàng còn mặt mũi nào để sống nữa? nàng sẽ khiến bọn họ phải hối hận chuyện hôm nay.
“Hà tiểu thư, ngươi muốn vào cửa Dương phải chỉ có một điều kiện tiên quyết, chính là Dương Á Sơ phải bỏ ta, nếu không ta sẽ không chấp nhận ngươi. Ta dám mạo hiểm nhận cái danh ghen phụ này thì sẽ dám nói những lời như vậy” Lộ Tùy Tâm nghiêm nghị nhìn Hà Tĩnh Nhi cố chấp không từ bỏ ý định, nàng đã cho quá nhiều cơ hội rồi.
“Nếu như hôm nay Dương Á Sơ bỏ ta, như vậy ta chấp nhận, còn nếu không, danh ghen phụ này ta đã định làm rồi” Lộ Tùy Tâm nhìn Dương Á Sơ ý bảo hắn nói tiếp.
“Bẩm Hoàng thượng, thảo dân không thể nào hưu thê, nương tử là trời cao ban cho thảo dân, thảo dân cũng chỉ có một lòng, đã trao toàn bộ cho nương tử rồi,không thể phụ cả đời Hà tiểu thư được”Dương Á Sơ thành tâm nói. Trong lòng đang tính toán không biết trong ba ngày có thể cứu nương tử hắn ra không, hắn sẽ không để nàng ở quá lâu trong đó, xem ra Vũ Mặc Phong cũng suy đoán đến mục đích của hắn.
“Ngươi…” Hà Tĩnh Nhi chỉ cảm thấy trong lòng dâng lên một cỗ hận ý nồng đậm, bọn họ sao có thể đối với nàng như vậy?
“A di đà phật, kiếp trước người làm việc gì, kiếp này nhận được quả ấy, tất cả đều là thiên ý, nữ thí chủ sao vẫn cưỡng cầu?” thiên đạo đã định, ai cũng không thể tránh được.
Vũ Mặc Phong đưa mắt tới chỗ Trữ phi, ý bảo nàng tiến lên trấn an.
Trữ phi mặc dù không biết nói gì nhưng nhìn ánh mắt cũng biết quyết định của Hoàng thượng, bước lên phía Hà Tĩnh Nhi: “Tĩnh nhi, muội cũng đừng chấp nhặt cùng ghen phụ này” nữ nhân như thế vì sao lại có nam nhân toàn tâm toàn ý như vậy? Trữ phi không phủ nhận ghen tỵ trong lòng nhưng vì an ủi muội muội mà vẫn phải nói lời làm tổn hại người.
“tỷ…” Hà Tĩnh Nhi cũng biết tất cả đã chấm dứt, đành phải ngã vào trong ngực Trữ phi khóc nấc lên. Nàng không cam lòng.
Lộ Tùy Tâm nhẹ nhàng thở dài, rốt cuộc cũng giải quyết xong! Bất quá bây giờ cái chính là nàng phải ngồi nhà lao, không biết phòng giam cổ đại như thế nào đây?
“Nương tử…” Dương Á Sơ không nỡ nhìn Lộ Tùy Tâm, mặc dù rất nhanh sẽ đón được nàng ra nhưng hắn vẫn không muốn nàng chịu khổ sở này. Hắn biết nàng sẽ không xảy ra chuyện gì, Vũ Mặc Phong cùng Vũ Mặc Nhiên sẽ không làm gì tổn hại tới nàng. Thứ Vũ Mặc Phong muốn là ở trong tay hắn, tự nhiên sẽ đối tốt với nàng.
“Được rồi, ta đi nhà lao ở mấy ngày, ngươi cũng đừng nghĩ quá nhiều, ta sẽ nhanh chóng ra thôi” tướng công nhà nàng đang nắm thóp gì mạch sống của Thiên vũ a, sao lại muốn nàng đi làm con tin? Bất quá cũng tốt, vừa có thể giải quyết Hà Tĩnh Nhi, lại còn có thể xử lý xong chuyện Dương gia, làm con tin của hắn cũng không có gì thiệt.
Vũ Mặc Nhiên ý bảo cấm vệ quân lên áp tải người, vẫn còn vì câu nói gặp người không phù hợp của nàng mà canh cánh trong lòng. Hắn là thật lòng xin lỗi nàng, nhưng sao nàng không cho hắn thêm một cơ hội nữa, hắn sẽ chứng minh cho nàng thấy, so với Dương Á Sơ hắn không hề thua kém!
Nhìn nàng bị áp giải đi, Dương Á Sơ híp mắt lại. Ba ngày, chỉ cần ba ngày hắn sẽ khiến Vũ Mặc Phong phải thả nàng.
Đợi đến lúc nàng đi ra, hắn sẽ mang nàng rời đi, nàng muốn đi đâu cũng được, chỉ cần được ở bên cạnh nàng hắn cũng mãn nguyện.
Người vây bên ngoài cũng thần sắc không đồng nhất.
Lưu Tinh thoát khỏi đám người chen chúc, nhanh chóng rời đi. Cô gái này không biết lá gan to đến đâu, lại dám coi ghen tuông là điều đương nhiên. Xem ra hắn phải nhanh báo tin này cho thái tử!
Thân Như Ca khó có thể tin vào những gì nàng nhìn thấy, nghe thấy. Đây tất cả dường như chỉ là một giấc mộng, không dám tin như vậy. Nàng không biết nàng ta tại sao cam tâm làm một ghen phụ chứ không chấp nhận Hà Tĩnh Nhi vào cửa. Nàng không biết nàng ta sao lại có dũng khí không sợ miệng lưỡi thế nhân như vậy, từ đâu mà có tư tưởng đó, yêu cầu phu quân chung thuỷ?. Những lời phản bác này chỉ sợ trên đời duy nhất mình nàng dám nói ra mà thôi. Nàng giống như một điều bí ẩn, làm cho người khác không nhịn được muốn tới gần.
Đám người cũng lần lượt rời đi, dân chúng phục hồi lại tinh thần.
“sách sách, Dương phu nhân thật đúng là đang ghen tị a, dám ngăn cản tiểu thiếp vào cửa”
“Đúng vậy a, lại còn muốn nam nhân chung thuỷ sao?”
“Cũng thật là, nàng quả thực không đem nam nhân để vào trong mắt”
“Ghen phụ…ghen phụ…”
Các nam nhân mang giọng giễu cợt bàn luận. Quyền lợi bị uy hiếp đương nhiên là phải phản kích… những người này cơ hồ vì Hoàng thượng áp giải nữ nhân không biết sống chết này mà cảm thấy khuây khoả. Trên đời mà nhiều nữ nhân như vậy thiên chẳng phải phản rồi sao? Dương công tử cũng quá vô năng, lấy một thê tử thất đức như thế.
Mà nữ nhân còn lại sắc mặt khác nhau. Có hâm mộ, có sợ hãi, còn có cả xem thường.
Lễ thành thân vì một chính thất ghen tuông mà đổ vỡ. Dân chúng kinh thành hiện tại đều thấy đồng tình với Hà tiểu thư này.
Ai bảo nàng đụng phải thiên hạ đệ nhất ghen phụ này a? hơn nữa người ta Dương công tử còn vui vẻ chịu đựng, đem ghen phụ như trân châu bảo vật, còn đem Hà tiểu thư dịu dàng như hoa thành tiểu thiếp ngoài ý muốn.
Ai, không giải thích được, không giả thích được a…
Lộ Tùy Tâm nhìn nơi này một chút, đây là nhà lao sao? nhà lao mà cũng có chỗ tốt như vậy sao? nói nhà lao không bằng nói một gian phòng mười mấy thước, có giường, có chăn đầy đủ. Nhà lao cổ đại tốt như vậy a?
Nàng không biết đây là nhà lao đặc biệt chỉ nhốt những người trong hoàng thất làm những chuyện sai lầm, điều kiện tất nhiên không hề kém nơi nào.
Đội trưởng nhà lao cung kính nói với Lộ Tùy Tâm: “Phu nhân, ngài ở đây nghỉ ngơi thật tốt, có chuyện gì có thể gọi ta”
Quan nhân chỗ này căn bản cũng có địa vị, tất nhiên là phải khách khí. Huốn chi vừa rồi Hiên vương cùng Lộ vương đã đặc biệt dặn phải chiếu cố tới nàng tốt nhất, không phải là canh chừng, là chiếu cố a! Hắn cũng cảm thấy tò mò với thân phận cô gái này, có thể làm cho Lộ vương cùng Hiên vương đồng thời quan tâm như vậy tất có chỗ phi thường.
Hơn nữa thần sắc cô gái này không những không sợ còn rất bình tĩnh, Từ đội trưởng nhà lao tin chắc cô gái này vô cùng đặc biệt.
Hy vọng Tử Vân không quá lo lắng, còn Dương Á Sơ đừng quá gấp gáp, điều kiện tốt như vậy, hắn toàn toàn có thể từ từ triển khai kế hoạch.
Nàng ở chỗ này cũng đang suy nghĩ kĩ càng, bước kế tiếp tướng công nàng sẽ làm thê nào.
Còn Hà Tĩnh Nhi kia không thể không đề phòng…nữ nhân khi hận rất đáng sợ, sau này nàng mới biết người muốn nàng chết chính là Nhị phu nhân Lộ vương phủ. Bởi vì Tử Vân nói Vũ Mặc Nhiên giết Nhị phu nhân cùng nha hoàn thiếp thân của nàng ta nên trong lòng nàng cũng đã hiểu rõ.
Nàng công khai ngăn cản Hà Tĩnh Nhi vào cửa, phá vỡ mộng đẹp của nàng. Theo tâm tư của nàng ta nhất định là hận muốn xông lên bóp chết nàng a!

back top