Chương 14: Nhật ký rời nhà trốn đi (2)
Vào sáng ngày hôm sau, Lý Miêu gửi cho cô tin nhắn đầu tiên: “Ở nhà ngủ có ngon không?”
Tiễn Phiêu Phiêu nhắn lại: “Ngủ ngon lắm.”
Buổi trưa, Lý Miêu gửi tới tin nhắn thứ hai: “Tối nay về nhà đi thôi.”
Tiễn Phiêu Phiêu nhắn lại: “Anh nghĩ hay nhỉ.”
Lý Miêu không nhắn lại nữa….
Đến giữa trưa, Tiễn Phiêu Phiêu không kiềm chế nổi, chủ động nhắn tin cho anh: “Muốn em về nhà, thì tự mình đến nhà mẹ đón em.”
Lý Miêu tiếp tục không nhắn lại….
Đối phương không có lòng thành, đàm phán hoàn toàn hỏng bét. Lúc tan tầm, Tiễn Phiêu Phiêu bình tĩnh ngồi lên xe bus về nhà mẹ.
Tiễn Phiêu Phiêu ở nhà mẹ tròn một tuần, ngoại trừ việc hay bị mẹ Phiêu tra hỏi linh tinh, buổi sáng chỉ cần dậy sớm nửa tiếng để ra trạm xe bus. Ở nhà mẹ vốn rất sung sướng, áo đưa tận tay, cơm đưa tận mồm, trước khi ngủ còn có người trải giường rũ chăn, quả thực là sướng như tiên!
Tuy sống rất sung sướng, Tiễn Phiêu Phiêu vẫn hi vọng Lý Miêu có thành ý một chút, ngoan ngoãn đến nhà mẹ đón cô về, nhưng bằng cái đạo đứa kia của anh thì…Thôi, mỗi ngày gọi điện thăm hỏi cũng là tốt lắm rồi.
Ngày thứ nhất: “Mai em về nhé?” Đáp: “Hừ.”
Ngày thứ hai: “Còn chưa ở đủ sao?” Đáp: “Haizz”
Ngày thứ ba: “Em định ở bao lâu” Đáp: “Tùy tâm trạng.”
Ngày thứ tư: “Em phải có chừng mực thôi chứ.” Đáp: “Anh tới đón em đi.”
Lý Miêu từ chối: “Không được, nhỡ bố mẹ em đuổi anh ra thì xấu hổ lắm!”
Tiễn Phiêu Phiêu: “Ừ, anh cũng biết là anh sai trước!”
Lý Miêu ngụy biện: “Anh không sai, nhưng mà, ai biết được em có ở trước mặt bố mẹ đổi trắng thay đen khiến anh mang tiếng xấu không chứ!”
Ngày thứ năm,….Là những bậc cha mẹ vợ hiểu được nghĩa lớn, lấy đại cục làm trọng, mẹ phiêu chủ động đuổi Tiễn Phiêu Phiêu ra khỏi nhà: “Này, tối nay con còn dám quay lại đây thử xem!”
Bởi vậy, Lý Miêu không đánh mà thắng. Mẹ Phiêu thực sự là ô dù to lớn của Lý Miêu….
PS:
Tuy Lý Miêu mạnh miệng không chịu thừa nhận sai lầm, khiến Tiễn Phiêu Phiêu phải về nhà mẹ đẻ, phá hỏng không khí hài hòa trong gia đình, nhưng buổi tối ngày hôm sau, anh đã chủ động làm lành, còn chịu khó giặt sạch một đống quần áo. Vậy cũng coi như hối lỗi rồi, đúng là trẻ nhỏ dễ dạy. Vì thế, Tiễn Phiêu Phiêu quyết định, người lớn không thèm chấp trẻ con, cô sẽ không tranh chấp với Lý Miêu nữa….
Chuyện rời nhà trốn đi đến đây là kết thúc.
Vào sáng ngày hôm sau, Lý Miêu gửi cho cô tin nhắn đầu tiên: “Ở nhà ngủ có ngon không?”
Tiễn Phiêu Phiêu nhắn lại: “Ngủ ngon lắm.”
Buổi trưa, Lý Miêu gửi tới tin nhắn thứ hai: “Tối nay về nhà đi thôi.”
Tiễn Phiêu Phiêu nhắn lại: “Anh nghĩ hay nhỉ.”
Lý Miêu không nhắn lại nữa….
Đến giữa trưa, Tiễn Phiêu Phiêu không kiềm chế nổi, chủ động nhắn tin cho anh: “Muốn em về nhà, thì tự mình đến nhà mẹ đón em.”
Lý Miêu tiếp tục không nhắn lại….
Đối phương không có lòng thành, đàm phán hoàn toàn hỏng bét. Lúc tan tầm, Tiễn Phiêu Phiêu bình tĩnh ngồi lên xe bus về nhà mẹ.
Tiễn Phiêu Phiêu ở nhà mẹ tròn một tuần, ngoại trừ việc hay bị mẹ Phiêu tra hỏi linh tinh, buổi sáng chỉ cần dậy sớm nửa tiếng để ra trạm xe bus. Ở nhà mẹ vốn rất sung sướng, áo đưa tận tay, cơm đưa tận mồm, trước khi ngủ còn có người trải giường rũ chăn, quả thực là sướng như tiên!
Tuy sống rất sung sướng, Tiễn Phiêu Phiêu vẫn hi vọng Lý Miêu có thành ý một chút, ngoan ngoãn đến nhà mẹ đón cô về, nhưng bằng cái đạo đứa kia của anh thì…Thôi, mỗi ngày gọi điện thăm hỏi cũng là tốt lắm rồi.
Ngày thứ nhất: “Mai em về nhé?” Đáp: “Hừ.”
Ngày thứ hai: “Còn chưa ở đủ sao?” Đáp: “Haizz”
Ngày thứ ba: “Em định ở bao lâu” Đáp: “Tùy tâm trạng.”
Ngày thứ tư: “Em phải có chừng mực thôi chứ.” Đáp: “Anh tới đón em đi.”
Lý Miêu từ chối: “Không được, nhỡ bố mẹ em đuổi anh ra thì xấu hổ lắm!”
Tiễn Phiêu Phiêu: “Ừ, anh cũng biết là anh sai trước!”
Lý Miêu ngụy biện: “Anh không sai, nhưng mà, ai biết được em có ở trước mặt bố mẹ đổi trắng thay đen khiến anh mang tiếng xấu không chứ!”
Ngày thứ năm,….Là những bậc cha mẹ vợ hiểu được nghĩa lớn, lấy đại cục làm trọng, mẹ phiêu chủ động đuổi Tiễn Phiêu Phiêu ra khỏi nhà: “Này, tối nay con còn dám quay lại đây thử xem!”
Bởi vậy, Lý Miêu không đánh mà thắng. Mẹ Phiêu thực sự là ô dù to lớn của Lý Miêu….
PS:
Tuy Lý Miêu mạnh miệng không chịu thừa nhận sai lầm, khiến Tiễn Phiêu Phiêu phải về nhà mẹ đẻ, phá hỏng không khí hài hòa trong gia đình, nhưng buổi tối ngày hôm sau, anh đã chủ động làm lành, còn chịu khó giặt sạch một đống quần áo. Vậy cũng coi như hối lỗi rồi, đúng là trẻ nhỏ dễ dạy. Vì thế, Tiễn Phiêu Phiêu quyết định, người lớn không thèm chấp trẻ con, cô sẽ không tranh chấp với Lý Miêu nữa….
Chuyện rời nhà trốn đi đến đây là kết thúc.