Chương 4: Bảo kê của Lý Miêu
Sau lần bị ba mẹ Tiễn Phiêu Phiêu bắt gặp, Lý Miêu thuận lợi lấy được giấy thông hành của mẹ Phiêu, có thể chính thức ra vào nhà của Tiễn Phiêu Phiêu.
Cuối tuần, mẹ Phiêu liền sai khiến Tiễn Phiêu Phiêu: “Gọi Tiểu Lý đến nhà ăn cơm.”
“Con gái mẹ tuổi trẻ xinh đẹp, không cần phải gấp gáp như thế có được không?” Tiễn Phiêu Phiêu bất bình phản đối.
“Cha mẹ cậu ấy đều không ở bên, sống một mình cơm không đủ no áo không đủấm.Cho dù là người xa lạ, cũng phải biết đồng cảm, huống chi người ta còn là bạn của mày?Sao một chút lòng thông cảm mà mày cũng không có thế?Còn là con gái mẹ sinh sao?”
Mẹ ơi, mẹ chắc chắn người mình đang miêu tả là Lý Miêu mà không phải chú bé bán diêm?
Không những ăn bữa trưa mà còn muốn ăn bữa tối, mẹ Phiêu cực kỳnhiệt tình: “Tiểu Lý, ngày mai vẫn là cuối tuần, không bận gì thì lại tới ăn cơm nhé.”
“Thôi ạ, làm phiền cô rồi.”Lý Miêu cũng coi như biết ngại.
“Không phiền, nhà lúc nào chẳng phải nấu cơm. Cháu nói thích ăn bánh chẻo đúng không? Ngày mai cô chuẩn bị làm bánh chẻo đây.”
“Vậy thì cháu cảm ơn ạ.” Lý Miêu tiếp tục thuận theo.
“Rốt cuộc ai mới là người hẹn hò cùng Lý Miêu chứ?”Chờ Lý Miêu đi rồi, Tiễn Phiêu Phiêu tròn mắt lên nhìn mẹ Phiêu.
“Làm người không nên ích kỷ như vậy con gái. Để một mình cậu ấy ra ngoài ăn cơm thật là tốn kém. Đến nhà mình ăn cơm, cậu ấy còn có thể tiết kiệm tiền, đúng không?”
Tiễn Phiêu Phiêu không nỡ nói cho mẹ Phiêu, tên Lý Miêu kia tuy không có nhiều tiền, nhưng chi tiêu rất xa xỉ, xe bus hơi chật một chút, anh ta liền đi taxi, mà xe bus cuối tuần đều rất đông người. Đi taxi một lần hết tám mươi đồng, mà theo giá tiền thời bấy giờ, một đĩa bánh chẻo chỉ hai mươi đồng mà thôi…
Cứ như vậy, nhờ sự nhiệt tình mời gọi của mẹ Phiêu, quan hệ giữa Tiễn Phiêu Phiêu và Lý Miêu chuyển từ thửhẹn hò sang chính thức hẹn hò.
Phải chăng trong lòng mỗi người mẹ, đều xem con gái mình giống như hàng ế lâu ngày, hễ có cơ hội tống khứ đi, liền chỉ hận không thể bán phá giá kèm khuyến mãi mua một tặng sáu?
Sau lần bị ba mẹ Tiễn Phiêu Phiêu bắt gặp, Lý Miêu thuận lợi lấy được giấy thông hành của mẹ Phiêu, có thể chính thức ra vào nhà của Tiễn Phiêu Phiêu.
Cuối tuần, mẹ Phiêu liền sai khiến Tiễn Phiêu Phiêu: “Gọi Tiểu Lý đến nhà ăn cơm.”
“Con gái mẹ tuổi trẻ xinh đẹp, không cần phải gấp gáp như thế có được không?” Tiễn Phiêu Phiêu bất bình phản đối.
“Cha mẹ cậu ấy đều không ở bên, sống một mình cơm không đủ no áo không đủấm.Cho dù là người xa lạ, cũng phải biết đồng cảm, huống chi người ta còn là bạn của mày?Sao một chút lòng thông cảm mà mày cũng không có thế?Còn là con gái mẹ sinh sao?”
Mẹ ơi, mẹ chắc chắn người mình đang miêu tả là Lý Miêu mà không phải chú bé bán diêm?
Không những ăn bữa trưa mà còn muốn ăn bữa tối, mẹ Phiêu cực kỳnhiệt tình: “Tiểu Lý, ngày mai vẫn là cuối tuần, không bận gì thì lại tới ăn cơm nhé.”
“Thôi ạ, làm phiền cô rồi.”Lý Miêu cũng coi như biết ngại.
“Không phiền, nhà lúc nào chẳng phải nấu cơm. Cháu nói thích ăn bánh chẻo đúng không? Ngày mai cô chuẩn bị làm bánh chẻo đây.”
“Vậy thì cháu cảm ơn ạ.” Lý Miêu tiếp tục thuận theo.
“Rốt cuộc ai mới là người hẹn hò cùng Lý Miêu chứ?”Chờ Lý Miêu đi rồi, Tiễn Phiêu Phiêu tròn mắt lên nhìn mẹ Phiêu.
“Làm người không nên ích kỷ như vậy con gái. Để một mình cậu ấy ra ngoài ăn cơm thật là tốn kém. Đến nhà mình ăn cơm, cậu ấy còn có thể tiết kiệm tiền, đúng không?”
Tiễn Phiêu Phiêu không nỡ nói cho mẹ Phiêu, tên Lý Miêu kia tuy không có nhiều tiền, nhưng chi tiêu rất xa xỉ, xe bus hơi chật một chút, anh ta liền đi taxi, mà xe bus cuối tuần đều rất đông người. Đi taxi một lần hết tám mươi đồng, mà theo giá tiền thời bấy giờ, một đĩa bánh chẻo chỉ hai mươi đồng mà thôi…
Cứ như vậy, nhờ sự nhiệt tình mời gọi của mẹ Phiêu, quan hệ giữa Tiễn Phiêu Phiêu và Lý Miêu chuyển từ thửhẹn hò sang chính thức hẹn hò.
Phải chăng trong lòng mỗi người mẹ, đều xem con gái mình giống như hàng ế lâu ngày, hễ có cơ hội tống khứ đi, liền chỉ hận không thể bán phá giá kèm khuyến mãi mua một tặng sáu?