Tiếp theo là Quách Dược Sư, cũng không thừa nhận tội của mình. Âu Dương liền hỏi:
" Vì sao Thường Thắng quân của ngươi mặc Liêu phục? Là không quên Khiết Đan, hay là mưu đồ khởi binh?"
Quách Dược Sư trả lời:
" Yêu thích cá nhân mà thôi."
" Ha ha."
Một đại thần cười nói:
" Cấm quân Đại Tống, cá nhân ngươi yêu thích? Nói, vì sao?"
Quách Dược Sư cười khổ:
" Thật là yêu thích của cá nhân."
Mấy người đồng thanh nói:
" Kéo xuống, đại hình hầu hạ."
Khai Phong phủ doãn nói:
" Các vị đại nhân, không bằng dâng lên Long Tỉnh Hàng Châu nhé?"
" Được, được."
Mọi người gật đầu.
...
Sau nửa canh giờ, Quách Dược Sư được kéo về lại, hắn kiên quyết phủ nhận bản thân cấu kết Hoàn Nhan Tông Bật mặc dù Âu Dương kiên nhẫn cùng hắn nói: Ngươi nhận là chết, không nhận cũng là chết, tội tình phải làm khổ bản thân như vậy? Quách Dược Sư chính là kiên quyết không nhận tội.
Vì vậy hắn lại bị kéo xuống dụng hình. Lăn qua lăn lại đến xế chiều, Quách Dược Sư vẫn cứng miệng. Âu Dương đến địa phương dụng hình dạo một vòng, cầm bản cung có dấu tay của Quách Dược Sư trở về. Tiếp theo tuyên Đồng Quán. Về phần Quách Dược Sư, nếu không muốn chọn cách chết thoải mái, chỉ có thể là bị tra tấn mà chết.
Với Đồng Quán mọi người vẫn tương đối khách khí, ban cho chỗ ngồi. Nhưng Đồng Quán vừa tiến đến đã xưng mình là tội thần. Nói mình tư tâm sử dụng, bao dung chuyện Quách Dược Sư ở bên trong không nên làm. Hắn rất thông minh, hắn biết rõ có không ít người biết rõ Triệu Ngọc bởi vì chuyện Quách Dược Sư mà viết thư mắng hắn. Cho nên dứt khoát nhận tội cho rồi. Đương nhiên, hắn không phải nhận tội mưu nghịch, mà là nhận tội nuông chiều Quách Dược Sư.
Cùng người thông minh nói chuyện, tất cả mọi người đều vui vẻ. Một vụ án lớn, thời gian một ngày liền xử xong xuôi tất cả. Đại Lý Tự sau khi sửa sang lại, đem gửi bản thảo đi cho báo Hoàng Gia, để báo Hoàng Gia đưa tin quá trình thẩm án.
...
Những ngày tiếp theo vẫn là quốc gia đại sự, chuyển giao quân quyền. Vấn đề này có khó khăn cố định. Nhạc Phi, Hàn Thế Trung là ủng hộ binh quyền giao hoàng đế. Triều đình và tất cả tướng lãnh gặp mặt ở Liêu Cẩm Châu, hồi đàm phán này vô cùng khó khăn. Nhạc Hàn hai người đồng ý ở thời kì phi thường ràng buộc cấm quân, tạm thời nghe điều khiển của giám quốc, nhưng kiên trì thủy chung muốn trả lại quyền cho hoàng gia. So sánh thì, Trương Tuấn và Lưu Kỳ đơn giản hơn nhiều, bọn họ không hỏi qua chính trị, đồng ý triều đình lấy quân đội làm chủ đạo. Cuối cùng sau khi đàm phàm, triều đình loại bỏ chức vụ của Nhạc Phi, Hàn Thế Trung. Điều Hàn Thế Trung đến Đông Kinh đảm nhiệm Thái úy, điều Nhạc Phi đến Quân Cơ xứ, tiếp nhận chức vụ Đồng Quán. Hai người lưu lại ghế trống lãnh đạo để cho Ngô Giới và Lương Hồng Ngọc tiếp nhận chức vụ.
Đợt đàm phán này kéo dài ba tháng mới kết thúc, có điều cuối cùng là vững vàng quá độ, Âu Dương vô cùng cảm tạ hai tướng quân hiểu lý lẽ. Hàn tướng quân thì lại trả lời, chiều hướng phát triển, nếu bọn họ không đồng ý, rất có thể bị người có dụng ý khác lợi dụng, khơi mào nội chiến.
Còn Âu Dương và chủ tướng Lương Hồng Ngọc tiếp nhận chức vụ hạm đội Hàng Châu gặp mặt, nhưng lại xấu hổ. Lương Hồng Ngọc sự nghiệp bừng sáng, có công lớn với Đại Tống và hạm đội Hàng Châu. Nhưng cũng bởi vì như vậy, lời hứa trở về làm thê tử cũng là càng ngày càng xa.
Ở Cẩm Châu, Âu Dương cự tuyệt yêu cầu uyển chuyển thoái thác của nàng, ngược lại bờ biển ước hẹn. Âu Dương rất thẳng thắn:
" Ngươi vẫn là chuyên tâm làm tướng quân của ngươi đi."
Lương Hồng Ngọc hỏi:
" Có ý gì?"
" Trở về Đông Kinh sau khi xử lý thêm một vài việc vắt, ta sẽ xin nghỉ ở nhà, không quan tâm chuyện triều đình."
Âu Dương nói:
" Ta hi vọng có một hồng nhan tri kỷ cùng ta trải qua nửa đời còn lại."
"..."
Lương Hồng Ngọc hỏi:
" Ngươi có nữ nhân khác?"
"..."
Âu Dương sau khi trầm tư nói:
" Đúng vậy."
" "Là ngươi nói, có được tất có mất."
Lương Hồng Ngọc nói:
" Thái thượng hoàng thân phận nữ tử, hơn mười năm sống một mình trong nội cung, mới khiến cho Đại Tống phồn vinh hưng thịnh. Ngươi nếu không tiêu tan hết gia tài, bây giờ chỉ sợ cũng có ngàn vạn thân gia."
Thi thể Triệu Ngọc không tìm được, phong làm thái thượng hoàng.
Một ngày vợ chồng trăm ngày ái ân, trăm ngày vợ chồng tứ hải phân ly. Đối với tiểu tình lữ bởi vì các loại nguyên nhân, ở bờ biển kết thúc tình yêu mặt đất và dưới đáy kéo dài bảy năm. Sau khi hai người hữu hảo nắm tay, Âu Dương gật đầu, rồi sau đó một mình rời khỏi.
Thời gian dài và tương lai vĩnh viễn gì đó, cũng là nguyên nhân khiến cho Âu Dương xuống tay với Triệu Ngọc, lúc Âu Dương xuống tay với Triệu Ngọc cũng là lúc từ bỏ cơ hội hàn gắn lại với Lương Hồng Ngọc, hai người chính thức ly hôn.
Ngày hôm sau, Âu Dương rời khỏi Cẩm Châu trở về Đông Kinh. Chuyện đều xử lý gần như ổn thỏa cả rồi. Âu Dương đến Đông Kinh liền đưa lên đơn xin nghỉ. Từ Xứ Nhân không biết tính cách Âu Dương, nhìn triều cục, cục diện chính trị, dân gian cơ bản đã ổn định, cho nên liền phê chuẩn cho Âu Dương có lương ngày nghỉ, tương đương chức vị hữu tướng trường kỳ để trống. Chờ có yêu cầu, hoặc là Âu Dương cho rằng có lúc cần thiết, Âu Dương sẽ trở lại trên vị trí này. Ít nhất trong hai mươi năm, lực ảnh hưởng của Âu Dương sẽ không bởi vì hắn rời khỏi mà suy giảm.
Lúc Âu Dương rời khỏi Đông Kinh, quân Tây Bắc, quân Vĩnh Hưng sau khi đổi tên chính thức trở thành biên quân, đồn trú ở Đông Bắc và Tây Bắc. Quân lộ Hà Bắc thu về đến Hà Bắc, phối hợp tác chiến bốn phương. Đồng thời từ tam quân lộ điều động tướng lãnh và binh sĩ tạo thành quân lộ Tây Bắc mới, quân đường Tây Bắc mới phụ trách quân lộ Tây Bắc trước kia và quân lộ Vĩnh Hưng. Cũng chính là lực lượng tác chiến chủ yếu với Thổ Phiên.
Bởi vì Nhạc Phi thống lĩnh Quân Cơ xứ, đang nghiên cứu khả năng tác chiến với Thổ Phiên, Đại Tống dường như không thích ứng quá thời kỳ không có chiến tranh.
...
Âu Dương về tới nhà ở Dương Bình, đã qua thời gian gần một năm.
Bên hồ bơi, Kim nương đang xem báo chí, Triệu Ngọc bơi lội trong hồ. Kim nương thấy Âu Dương, rất thức thời cáo lui rời khỏi.
Triệu Ngọc nằm ở trên mặt nước nói:
" Trẫm xem báo chí suy tính, ngươi ngày hôm qua nên đến rồi."
Trải qua rèn luyện. Nàng rất nhanh nắm giữ được bí quyết bơi lội.
" Thượng Cốc kẹt xe."
Âu Dương lấy cái ghế ngồi ở bên bể bơi nói:
" Ta đã xử lý tốt mọi chuyện. Hoàng đế ngươi có vừa lòng không?"
Biệt thự này ngoại trừ Kim nương ra, chỉ có bọn Lưu Huệ Lan, Triển Minh, Âu Bình và Trương Tam có thể đi vào. Nô bộc đã cho lui toàn bộ.
" Vì sao Thường Thắng quân của ngươi mặc Liêu phục? Là không quên Khiết Đan, hay là mưu đồ khởi binh?"
Quách Dược Sư trả lời:
" Yêu thích cá nhân mà thôi."
" Ha ha."
Một đại thần cười nói:
" Cấm quân Đại Tống, cá nhân ngươi yêu thích? Nói, vì sao?"
Quách Dược Sư cười khổ:
" Thật là yêu thích của cá nhân."
Mấy người đồng thanh nói:
" Kéo xuống, đại hình hầu hạ."
Khai Phong phủ doãn nói:
" Các vị đại nhân, không bằng dâng lên Long Tỉnh Hàng Châu nhé?"
" Được, được."
Mọi người gật đầu.
...
Sau nửa canh giờ, Quách Dược Sư được kéo về lại, hắn kiên quyết phủ nhận bản thân cấu kết Hoàn Nhan Tông Bật mặc dù Âu Dương kiên nhẫn cùng hắn nói: Ngươi nhận là chết, không nhận cũng là chết, tội tình phải làm khổ bản thân như vậy? Quách Dược Sư chính là kiên quyết không nhận tội.
Vì vậy hắn lại bị kéo xuống dụng hình. Lăn qua lăn lại đến xế chiều, Quách Dược Sư vẫn cứng miệng. Âu Dương đến địa phương dụng hình dạo một vòng, cầm bản cung có dấu tay của Quách Dược Sư trở về. Tiếp theo tuyên Đồng Quán. Về phần Quách Dược Sư, nếu không muốn chọn cách chết thoải mái, chỉ có thể là bị tra tấn mà chết.
Với Đồng Quán mọi người vẫn tương đối khách khí, ban cho chỗ ngồi. Nhưng Đồng Quán vừa tiến đến đã xưng mình là tội thần. Nói mình tư tâm sử dụng, bao dung chuyện Quách Dược Sư ở bên trong không nên làm. Hắn rất thông minh, hắn biết rõ có không ít người biết rõ Triệu Ngọc bởi vì chuyện Quách Dược Sư mà viết thư mắng hắn. Cho nên dứt khoát nhận tội cho rồi. Đương nhiên, hắn không phải nhận tội mưu nghịch, mà là nhận tội nuông chiều Quách Dược Sư.
Cùng người thông minh nói chuyện, tất cả mọi người đều vui vẻ. Một vụ án lớn, thời gian một ngày liền xử xong xuôi tất cả. Đại Lý Tự sau khi sửa sang lại, đem gửi bản thảo đi cho báo Hoàng Gia, để báo Hoàng Gia đưa tin quá trình thẩm án.
...
Những ngày tiếp theo vẫn là quốc gia đại sự, chuyển giao quân quyền. Vấn đề này có khó khăn cố định. Nhạc Phi, Hàn Thế Trung là ủng hộ binh quyền giao hoàng đế. Triều đình và tất cả tướng lãnh gặp mặt ở Liêu Cẩm Châu, hồi đàm phán này vô cùng khó khăn. Nhạc Hàn hai người đồng ý ở thời kì phi thường ràng buộc cấm quân, tạm thời nghe điều khiển của giám quốc, nhưng kiên trì thủy chung muốn trả lại quyền cho hoàng gia. So sánh thì, Trương Tuấn và Lưu Kỳ đơn giản hơn nhiều, bọn họ không hỏi qua chính trị, đồng ý triều đình lấy quân đội làm chủ đạo. Cuối cùng sau khi đàm phàm, triều đình loại bỏ chức vụ của Nhạc Phi, Hàn Thế Trung. Điều Hàn Thế Trung đến Đông Kinh đảm nhiệm Thái úy, điều Nhạc Phi đến Quân Cơ xứ, tiếp nhận chức vụ Đồng Quán. Hai người lưu lại ghế trống lãnh đạo để cho Ngô Giới và Lương Hồng Ngọc tiếp nhận chức vụ.
Đợt đàm phán này kéo dài ba tháng mới kết thúc, có điều cuối cùng là vững vàng quá độ, Âu Dương vô cùng cảm tạ hai tướng quân hiểu lý lẽ. Hàn tướng quân thì lại trả lời, chiều hướng phát triển, nếu bọn họ không đồng ý, rất có thể bị người có dụng ý khác lợi dụng, khơi mào nội chiến.
Còn Âu Dương và chủ tướng Lương Hồng Ngọc tiếp nhận chức vụ hạm đội Hàng Châu gặp mặt, nhưng lại xấu hổ. Lương Hồng Ngọc sự nghiệp bừng sáng, có công lớn với Đại Tống và hạm đội Hàng Châu. Nhưng cũng bởi vì như vậy, lời hứa trở về làm thê tử cũng là càng ngày càng xa.
Ở Cẩm Châu, Âu Dương cự tuyệt yêu cầu uyển chuyển thoái thác của nàng, ngược lại bờ biển ước hẹn. Âu Dương rất thẳng thắn:
" Ngươi vẫn là chuyên tâm làm tướng quân của ngươi đi."
Lương Hồng Ngọc hỏi:
" Có ý gì?"
" Trở về Đông Kinh sau khi xử lý thêm một vài việc vắt, ta sẽ xin nghỉ ở nhà, không quan tâm chuyện triều đình."
Âu Dương nói:
" Ta hi vọng có một hồng nhan tri kỷ cùng ta trải qua nửa đời còn lại."
"..."
Lương Hồng Ngọc hỏi:
" Ngươi có nữ nhân khác?"
"..."
Âu Dương sau khi trầm tư nói:
" Đúng vậy."
" "Là ngươi nói, có được tất có mất."
Lương Hồng Ngọc nói:
" Thái thượng hoàng thân phận nữ tử, hơn mười năm sống một mình trong nội cung, mới khiến cho Đại Tống phồn vinh hưng thịnh. Ngươi nếu không tiêu tan hết gia tài, bây giờ chỉ sợ cũng có ngàn vạn thân gia."
Thi thể Triệu Ngọc không tìm được, phong làm thái thượng hoàng.
Một ngày vợ chồng trăm ngày ái ân, trăm ngày vợ chồng tứ hải phân ly. Đối với tiểu tình lữ bởi vì các loại nguyên nhân, ở bờ biển kết thúc tình yêu mặt đất và dưới đáy kéo dài bảy năm. Sau khi hai người hữu hảo nắm tay, Âu Dương gật đầu, rồi sau đó một mình rời khỏi.
Thời gian dài và tương lai vĩnh viễn gì đó, cũng là nguyên nhân khiến cho Âu Dương xuống tay với Triệu Ngọc, lúc Âu Dương xuống tay với Triệu Ngọc cũng là lúc từ bỏ cơ hội hàn gắn lại với Lương Hồng Ngọc, hai người chính thức ly hôn.
Ngày hôm sau, Âu Dương rời khỏi Cẩm Châu trở về Đông Kinh. Chuyện đều xử lý gần như ổn thỏa cả rồi. Âu Dương đến Đông Kinh liền đưa lên đơn xin nghỉ. Từ Xứ Nhân không biết tính cách Âu Dương, nhìn triều cục, cục diện chính trị, dân gian cơ bản đã ổn định, cho nên liền phê chuẩn cho Âu Dương có lương ngày nghỉ, tương đương chức vị hữu tướng trường kỳ để trống. Chờ có yêu cầu, hoặc là Âu Dương cho rằng có lúc cần thiết, Âu Dương sẽ trở lại trên vị trí này. Ít nhất trong hai mươi năm, lực ảnh hưởng của Âu Dương sẽ không bởi vì hắn rời khỏi mà suy giảm.
Lúc Âu Dương rời khỏi Đông Kinh, quân Tây Bắc, quân Vĩnh Hưng sau khi đổi tên chính thức trở thành biên quân, đồn trú ở Đông Bắc và Tây Bắc. Quân lộ Hà Bắc thu về đến Hà Bắc, phối hợp tác chiến bốn phương. Đồng thời từ tam quân lộ điều động tướng lãnh và binh sĩ tạo thành quân lộ Tây Bắc mới, quân đường Tây Bắc mới phụ trách quân lộ Tây Bắc trước kia và quân lộ Vĩnh Hưng. Cũng chính là lực lượng tác chiến chủ yếu với Thổ Phiên.
Bởi vì Nhạc Phi thống lĩnh Quân Cơ xứ, đang nghiên cứu khả năng tác chiến với Thổ Phiên, Đại Tống dường như không thích ứng quá thời kỳ không có chiến tranh.
...
Âu Dương về tới nhà ở Dương Bình, đã qua thời gian gần một năm.
Bên hồ bơi, Kim nương đang xem báo chí, Triệu Ngọc bơi lội trong hồ. Kim nương thấy Âu Dương, rất thức thời cáo lui rời khỏi.
Triệu Ngọc nằm ở trên mặt nước nói:
" Trẫm xem báo chí suy tính, ngươi ngày hôm qua nên đến rồi."
Trải qua rèn luyện. Nàng rất nhanh nắm giữ được bí quyết bơi lội.
" Thượng Cốc kẹt xe."
Âu Dương lấy cái ghế ngồi ở bên bể bơi nói:
" Ta đã xử lý tốt mọi chuyện. Hoàng đế ngươi có vừa lòng không?"
Biệt thự này ngoại trừ Kim nương ra, chỉ có bọn Lưu Huệ Lan, Triển Minh, Âu Bình và Trương Tam có thể đi vào. Nô bộc đã cho lui toàn bộ.