Thứ nữ công lược

Chương 120: Gia yến

Tiểu nha hoàn mang một phu nhân mặc đoạn bối tử màu xanh két đi đến.
Nàng bất quá ba mươi bảy, ba mươi tám tuổi, dáng người trung bình, hơi gầy chút, mũi to bè, bộ dạng rất được, nhưng ánh mắt cực kỳ đoan trang, vì thế có vẻ có chút nghiêm túc.
” Hầu Gia, phu nhân!” Nàng cung kính cho Thập Nhất Nương cùng Từ Lệnh Nghi hành lễ, cử chỉ lộ ra sự đặc biệt của nữ tử thế gia tao nhã cùng rụt rè.
Thập Nhất Nương nhìn thấy không khỏi thầm khen một tiếng.
Kiều Liên Phòng cùng so sánh với mẫu thân nàng hơi có chút”Họa da hổ thì dễ mà học cốt cách hổ thì khó” cảm giác.
Chắc là do nguyên nhân như thế, Thập Nhất Nương nhìn thấy không khỏi khẽ lắc đầu.
Nếu không phải bị kéo đến cái chuyện này, Kiều Liên Phòng không cần sớm muộn đi thỉnh an mình, Kiều thái thái như thế nào có thể bị đãi ngộ như vậy — làm mẫu thân thiếp thất, nàng không được xem là thân thích của Từ gia, đến xem nữ nhân, cần phải được Thập Nhất Nương đồng ý không nói, còn phải đi cửa nách.
Từ Lệnh Nghi không có trả lời, chỉ gật đầu, thái độ có vẻ thực lạnh lùng. Thập Nhất Nương đành phải cười nói:” Kiều thái thái có chuyện gì?”
Ánh mắt Kiều thái thái tối sầm lại, thấp giọng nói:” Thiếp thân đến cám ơn Hầu Gia cùng phu nhân. Phụ thân Liên Phòng qua đời sớm, ta dưới gối chỉ có một nữ nhi này, đối với nàng kì vọng thâm hậu. Ba tuổi học vỡ lòng, năm tuổi đọc chư tử. Nhưng trí tuệ, lúc còn nhỏ, được vợ chồng quốc công gia yêu thích. Mang nàng theo bên người giáo dưỡng. Mà ta là một nữ tắc ở trong nhà, kiến thức ít, tầm mắt hạn hẹp, đem nàng như trân bảo, hiện tại dưỡng thành cái tính tình không rành thế sự.” Nói xong, ngồi xổm xuống, thật sâu hành một cái phúc lễ,” Nếu nàng có cái gì thất lễ, còn thỉnh Hầu Gia cùng phu nhân vì nàng có tang phụ phân lúc còn nhỏ thông cảm nhiều hơn, thiếp thân cảm kích vô cùng!”
Ha! Không nghĩ tới vị Kiều thái thái này cũng thực biết nói chuyện!
Đã nói phụ thân Kiều Liên Phòng sớm đi, do quả mẫu nuôi lớn thân thế đáng thương; còn nói nữ nhi mình là như thế nào tài tình xuất chúng; còn nói quan hệ Kiều Liên Phòng cùng Trình Quốc Công vợ chồng cùng tính cách cao ngạo Kiều Liên Phòng đều là do mình nuông chiều.
Thật sự là cái người kỳ diệu. Thập Nhất Nương không khỏi ngẩng đầu xem Từ Lệnh Nghi. Vừa lúc nhìn đến ánh mắt Từ Lệnh Nghi lướt lại đây.
Thần sắc hắn có chút hờn dỗi, giống như đang nói, đây là chuyện gia sự của nữ nhân các người, chẳng lẽ còn phải để ta ra mặt hay sao!
Trong lòng Thập Nhất Nương âm thầm thở dài một hơi, tiến lên vài bước giúp đỡ Kiều thái thái:” Ngài khiêm tốn. Kiều muội muội hành chỉ có lễ, tính cách ôn nhu, Hầu Gia cùng ta đều thực thích. Kiều thái thái không cần lo lắng nàng ở phủ sống không tốt.”
Nhẹ nhàng phản kích một chút—khi ngươi nói lời này có ý tứ gì, chẳng lẽ là Kiều Liên Phòng hướng ngươi tố khổ, hoặc là ngươi cảm thấy nữ nhi mình chịu ủy khuất.
Kiều thái thái đứng dậy, tươi cười khéo nhìn Thập Nhất Nương:” Nguyên nhân chính là do Liên Phòng ở trong này sống thật sự tốt, thiếp thân mới cảm thấy bất an. Bất quá là chút phong hàn nho nhỏ thôi, thế nhưng thỉnh vài vị thái y tốt cấp nàng chẩn mạch. Còn sai người mời thiếp thân đến xem nàng. Thật sự là lạm quyền, thiếp thân rất sợ hãi.” Là nói nữ nhi mình lạm quyền, hay vẫn là nói mình đối với Kiều Liên Phòng như vậy là lạm quyền?
Thập Nhất Nương hơi cười:” Hầu Gia cư xử khoan hậu, tỉ muội chúng ta cũng phải hiểu nổi khổ tâm Hầu Gia, cùng tốt đẹp mĩ mãn mới được. Không thể nói lạm quyền hay không lạm quyền. Huống chi thỉnh Kiều thái thái đến xem kiều muội muội là chủ ý của Hầu Gia. Kiều thái thái muốn cảm tạ, liền dặn bảo Kiều muội muội sớm một chút nhanh khỏe lên, tận tâm tận ý hầu hạ Hầu Gia tốt là được.”
Kiều thái thái nghe ánh mắt chợt lóe, ánh mắt xoay chuyển liếc mắt Từ Lệnh Nghi một cái.
Từ Lệnh Nghi đứng ở nơi đó, tuy rằng thẳng như cây tùng, nhưng khóe miệng hơi cong tiết lộ không kiên nhẫn.
Nàng mỉm cười, khom đầu gối cấp Thập Nhất Nương hành lễ:” Đa tạ phu nhân dạy bảo, thiếp thân nhớ kỹ. Nhất định dặn bảo Liên Phòng tận tâm hầu hạ Hầu Gia, cùng các tỉ muội hòa thuận ở chung.”
Thập Nhất Nương cười cười, nói:” Thời điểm không còn sớm, ta cùng Hầu Gia còn muốn đi thỉnh an thái phu nhân. Ta sớm dặn bảo phòng bếp chuẩn bị bàn tiệc, Kiều thái thái ở trong này ăn cơm chiều rồi hãy trở về!”
Kiều thái thái cảm kích nói tạ ơn, khom người tiễn Từ Lệnh Nghi cùng Thập Nhất Nương ra cửa.
Bên ngoài ngọc vũ quỳnh lâu, tuyết lớn bay tán loạn.
Cũng may đến chỗ thái phu nhân nơi đó một đường đều là hành lang uốn khúc, không cần bung dù, cũng không mang guốc gỗ, Thập Nhất Nương cước bộ nhẹ nhàng đi theo phía sau Từ Lệnh Nghi.
Ở chỗ rẽ, Từ Lệnh Nghi đột nhiên quay đầu lại:” Cẩn thận trơn.”
Thập Nhất Nương ngạc nhiên cúi đầu.
Tảng đá chuyên được mài thành các kẽ, chính là vì phòng trơn trợt, hành lang uốn khúc có nửa trượng bề rộng, chính là vì phòng ngừa mưa tuyết hắt vào làm ướt — như thế nào đột nhiên nhắc tới trơn với không trơn?
Nàng lại ngẩng đầu, Từ Lệnh Nghi đã đi nhanh về phía trước.
Nhìn bóng dáng hắn đi xa, Thập Nhất Nương không dám chần chờ, cất bước cùng đi lên.
Trong phòng đã đốt lửa, ấm áp như mùa xuân. Nho nhỏ lưu hương bạc trên bếp trăm hoa hương tùng bách tươi mát như có như không bay phiêu đãng ở trong phòng, khiến cho phòng ở thêm mấy phân ấm áp.
Thái phu nhân ngồi dựa vào gối dựa cẩm đoạn màu vàng ở Lâm Song đại kháng, cười tủm tỉm nhìn trước kháng Truân ca mặc áo choàng lụa đỏ thẫm khắc hồ lô đang rung đùi đắc ý đọc thuộc ( Ấu học quỳnh lâm):”…… Lí quả thực là sơ một nguyên đán, nhân ngày là sơ bảy linh thần. Nguyên ngày hiến quân lấy tiêu hoa tụng, vi chúc hà linh; nguyên ngày ẩm nhân lấy đồ tô tửu, khả trừ vưu dịch.”
Từ Lệnh Khoan ngồi ở dưới tay thái phu nhân, Từ Lệnh Trữ ngồi ở đối diện Từ Lệnh Khoan, Ngũ phu nhân mặc thông tụ áo màu đỏ thẫm thiêu hoa mẫu đơn nở, bởi vì do có thai, khí sắc nàng cực tốt, vẻ mặt hồng quang lần lượt hướng về phía trượng phu ngồi, Tam phu nhân đứng ở phía sau Từ Lệnh Trữ
Biên ghế con là con lớn nhất Từ Tự Cần cùng tiểu nhi tử Từ Tự Kiệm ngồi, Từ Tự Dụ ngồi ở bên người Từ Tự Kiệm, hai người cách khoảng hai thước.
Hắn là người thứ nhất thấy phụ thân cùng kế mẫu đi vào, lập tức đứng lên, cung kính kêu một tiếng” Phụ thân”,” Mẫu thân”.

Truân ca ngâm nga bị đánh gảy, hắn quay đầu lại liếc mắt nhìn Từ Lệnh Nghi một cái, lập tức chậm chạp chạy đến bên người thái phu nhân, bắt lấy vạt áo thái phu nhân, khẩn trương nhìn Từ Lệnh Nghi.
Trong phòng những người khác cũng đều đứng dậy hành lễ Từ Lệnh Nghi. Từ Lệnh Nghi hướng tới trưởng tử gật đầu, sau đó trả lễ cùng các huynh đệ xung quanh, ngồi xuống đối diện thái phu nhân.
Thập Nhất Nương đứng ở bên người Ngũ phu nhân.” Học thuộc (Ấu học quỳnh lâm)?” Hắn cười nhìn Truân ca bị tổ mẫu ôm ở trong lòng,” Cùng ai học? ”
Trong mắt Truân ca toát ra mê mang, thái phu nhân nhẹ nhàng đẩy hắn một chút” Cha ngươi hỏi ngươi đó”, hắn lúc này mới phục hồi tinh thần lại, thấp giọng nói:” Là tổ mẫu dạy!” Sau đó ngẩng đầu trộm đánh giá thần sắc Từ Lệnh Nghi, thấy mặt hắn vẫn mang tươi cười, không có chút không kiên nhẫn, có chút lấy lòng lễ phép bổ sung,” Là tổ mẫu dạy. Nói sắp qua năm, phải biết quy củ qua năm……”
Nghe Truân ca miệng búng sữa trả lời, Từ Lệnh Nghi không có giống như bình thường lộ ra biểu tình không vui, ngược lại cười gật gật đầu:” Không tồi, không tồi. Đi theo tổ mẫu, quả nhiên học chút quy củ.”
Truân ca nghe xong liền hướng tới Trinh tỷ nhi ngồi ở bên cạnh thái phu nhân mân miệng cười, trong mắt lộ ra vài phần đắc ý.
Từ Lệnh Nghi thấy đứa con một chút cũng không có kiên nhẫn, mi nhíu lại, thái phu nhân nhìn thấy không tốt, vội cười nói:” Các ngươi hôm nay như thế nào mà trễ như vậy mới đến, chúng ta đều chờ các ngươi dọn cơm, người khác không nói, Ngũ đệ muội ngươi chính là người có thai, đợi lát nữa còn muốn phải về hậu hoa viên. Trời giá rét, nếu va chạm thì làm sao, lúc đó ta liền trói ngươi đi bồi tội cho Tiểu Ngũ.”
Ngũ phu nhân nghe xong che tay áo cười. Từ lệnh Khoan đã có chút sợ hãi: “Không cần, không cần.” Lại cảm thấy lời này không ổn, sửa lời nói: “Sẽ không, sẽ chiếu cố tốt Đan Dương, sẽ không cho nàng bị va chạm … … Tứ ca không cần bồi tội với ta.” Thái phu nhân nghe cười ha hả, chính là Từ Lệnh Nghi, cũng lộ ra tươi cười khó được, những người khác tự nhiên không cần nhẫn nhịn, đều cười lên.
Thập Nhất Nương lại nhân cơ hội này đánh giá ba cái đứa nhỏ đối diện.
Nhỏ nhất Từ Tự Kiệm miệng ngây ngô cười, từ trong lộ ra cao hứng.
Từ Tự Dụ cũng đang cười, một đôi ánh mắt lại lộ ra lạnh lùng cùng xa cách. Nhìn Từ Tự Cần, tươi cười có vài phần chua sót.
Đây là nàng lần thứ hai phát hiện Từ Tự Cần cười khổ đối với Từ Tự Dụ…… trong đám con cháu, chỉ có hai người bọn họ là ở ngoại viện một mình thiết sân, nghe nói, hai sân lần lượt làm nhanh. Từ Tự Dụ năm nay mới mười một tuổi, mình kiếp trước ở tuổi này của hắn cũng bị người xưng là thiếu niên lão thành, nhưng như vậy, cũng cùng tiểu bảo mẫu cách vách chơi thật sự tốt, nói cho nàng chơi đàn dương cầm là cỡ nào buồn tẻ, mình là cỡ nào “Bất hạnh”…… Từ Tự Dụ cùng Từ Tự Cần có thể cũng như vậy hay không?
” Ngụy Tử,” Thái phu nhân tươi cười đầy mặt phân phó,” Dọn cơm đi! Hôm nay lão Tam tặng vịt hoang, ta cho phòng bếp làm lẩu vịt hoang, tất cả mọi người nếm thử chút.”
Từ Lệnh Nghi giúp đỡ thái phu nhân, những người khác vây quanh hai người đi gian phía đông chỗ ăn cơm.
Chỗ ăn cơm sớm bày ba cái bàn, thái phu nhân cùng mấy đứa con một bàn, các con dâu một bàn, cho mấy đứa nhỏ một bàn.
Thái phu nhân cùng Từ Lệnh Nghi vây quanh ngồi xuống, mấy tiểu bối cũng đều nhũ nương bên người hầu hạ ngồi, Ngũ phu nhân là tình huống đặc thù, xin lỗi một tiếng, cũng từ Thạch mama hầu hạ ngồi xuống, Tam phu nhân cùng Thập Nhất Nương thì giúp đỡ Ngụy Tử cùng Diêu Hoàng bày biện chén bát, thái phu nhân liền cười khiển trách hai người:”…… lúc này cần ân cần cái gì, đều ngồi xuống cho ta ăn ngon cơm.”
Hai người vẫn là đem bát đĩa của thái phu nhân cùng một tiều bối dọn xong, lúc này mới ngồi xuống.
Nha hoàn, bà tử bắt đầu mang đồ ăn.
Thái phu nhân cùng nhóm đứa con trò chuyện chuyện hàng ngày:” Hôm nay tuyết rơi cũng thật sớm, lúc này mới đầu tháng mười một đâu!”
Từ Lệnh Nghi cười nói:” Ai nói không phải. Sơn Đông, Thiểm Tây, Hà Bắc, Hà Nam tất cả đều có sổ con thiên tai tuyết rơi trình lên, Hoàng Thượng mấy ngày nay đang vội cùng nội các thương lượng tình hình thiên tai các nơi đó!”
Thái phu nhân là người tín phật, nghe xong không khỏi lo lắng:”Tuyết này nếu không ngừng, chỉ sợ năm nay phải có người chết.”
” Nương, chúng ta có phát chẩn thí cháo hay không?” Từ Lệnh Khoan hỏi.
Thái phu nhân cùng Từ Lệnh Trữ đều nhìn Từ Lệnh Nghi.
Từ Lệnh Nghi cười nói:”Mọi năm như thế nào làm việc, năm nay vẫn như thế làm việc.”
Thái phu nhân đã có mấy phân do dự:” Muốn thương lượng cùng hoàng hậu nương nương hay không…..”
Trong phòng mọi người không hẹn mà cùng yên tĩnh xuống.
Từ Lệnh Nghi cười nói:” Chúng ta nếu lo sợ không đâu, ngược lại làm cho người ta cảm thấy quái dị. Chuyện này ta sẽ nhìn xung quanh. Đến lúc đó chỉ sợ phải phiền nương vất vả một phen.”
Thái phu nhân gật gật đầu:” Liền xử lý như vậy?”
Mọi người nghe xong đều thở nhẹ nhõm một hơi.
Từ Lệnh Trữ liền cười nói:” Ta đây trước chuẩn bị thóc gạo. Nếu phát chẩn thí cháo, không thể để nước cơm chiếu bóng người đi?”
Thái phu nhân gật đầu cười, thực vừa lòng cách nói Từ Lệnh Trữ:” Sớm chuẩn bị một chút. Nếu tuyết này cứ như vậy rơi xuống, trên đường rét lợi hại, chỉ sợ đến lúc đó đường không dễ đi.”
” Nương yên tâm, ta biết sâu cạn.” Từ Lệnh Trữ cung kính đáp lời.
Thái phu nhân hơi gật đầu, Thập Nhất Nương lại phát hiện ngồi ở đối diện mình ánh mắt hạt châu Tam phu nhân trượt chuyển đi.

back top