Thập Nhất Nương hướng tới Trinh tỷ nhi đưa cái ánh mắt, ý bảo nàng tạm thời lảnh tránh, lại sợ nàng suy nghĩ nhiều, liền vượt qua tiến đến thấp giọng giải thích một câu:” Phụ thân ngươi lúc này trở về, cũng không biết xảy ra chuyện gì, ta đi nhìn xem.”
Trinh tỷ nhi rất hiểu biết gật đầu:” Mẫu thân nhanh đi!” Thập Nhất Nương vén bức rèm vào nhà. Từ Lệnh Nghi đã do Xuân Mạt, Hạ Y hầu hạ tiến vào tịnh thất thay quần áo.
Thập Nhất Nương cho người ta dâng trà nóng, ngồi ở Lâm Song đại kháng nội thất đợi Từ Lệnh Nghi. Từ Lệnh Nghi rất nhanh liền rửa ráy xong, mặc tiết y bạch lăng đi ra, vạt áo mở lộ ra bộ ngực kiện tráng.
Hắn phân phó Xuân Mạt cùng Hạ Y:” Các ngươi lui ra đi, nơi này có phu nhân hầu hạ là được.” Hai người đặt trực chuyết trữ ti màu lam đặt ở kháng, khuất tất hành lễ lui đi xuống. Thập Nhất Nương biết hắn đây là có chuyện muốn nói, cũng sai hầu hạ bên người xuống, tiến lên giúp hắn mặc y phục. Nhìn trước mắt tóc đen thùi sáng bóng, nghe trong tóc tản ra mùi thơm ngát thoang thoảng, Từ Lệnh Nghi tâm tình đột nhiên bình tĩnh xuống. Hắn có chút không đành lòng đánh vỡ yên lặng của giờ phút này, rồi lại hiểu được, lúc này không đợi người… Suy nghĩ một lát, có chút bất đắc dĩ nói:” Ngũ hoàng tử ba ngày trước liền chết bệnh!” Ngũ hoàng tử chết bệnh, nhưng lại là ba ngày trước… Vậy mấy ngày nay rốt cuộc đã xảy ra cái gì? Người nhìn không thấy tình huống tương lai đều sợ hãi theo bản năng. Tay Thập Nhất Nương run lên, cài nút hai lần vẫn không cài được.
“Hoàng hậu nương nương không sao chứ?” Ấu tử qua đời, khẳng định không tốt. Nhưng nàng tâm loạn như ma, theo bản năng thấp giọng hỏi.
Từ Lệnh Nghi nhìn thấy tay trắng nõn nhỏ bé của nàng run nhè nhẹ, biết trong lòng nàng bối rối, nhẹ nhàng đem tay của nàng bao ở lòng bàn tay:” Ngày hôm qua buổi tối mới được tin tức. Khóc một đêm, hôm nay trời chưa sáng liền khởi hành hồi cung……” Nói xong, an ủi nàng,” Ngươi đừng lo lắng, ta trước tiên được tin tức, đã an bài……” Nhưng giờ phút này, chân tướng là cái gì cũng không trọng yếu, trọng yếu chính là Hoàng Thượng có phản ứng gì.
“Hoàng Thượng nói như thế nào?” Nàng lẳng lặng để hắn nắm tay mình, cảm giác được lo lắng trong lòng bàn tay chậm rãi truyền lại đây…… Nàng hiện tại cần thở một cái, cho mình có thể kiên cường đi đối mặt với gió lốc sắp đến.
Từ Lệnh Nghi trong mắt hiện lên sự thưởng thức. Nữ nhân thường truy vấn chi tiết tỉ mỉ mà lẫn lộn đầu đuôi, Thập Nhất Nương lại trực chỉ sự kiện mấu chốt.
Hắn không khỏi cẩn thận đánh giá người trước mắt.
Lông mày cong cong hình lá liễu, mũi thanh tú rất thẳng, một đôi ánh mắt sáng ngời trong suốt, gương mặt trắng nõn như tuyết đầu mùa có vẻ yên tĩnh mà an bình, làm cho hắn nghĩ đến ấm ngọc, yên tĩnh ôn nhu tốt đẹp, mượt mà ôn hòa…… Nhìn thấy khiến cho người ta cảm thấy cảnh đẹp vui ý, thực thoải mái. Suy nghĩ, hắn không khỏi gắt gao nắm lấy tay trong lòng bàn tay, cảm thụ bàn tay nõn nà trơn mền tinh tế tỉ mỉ của nàng.
” Hoàng thượng hạ chỉ, tang lễ dành cho thân vương.” Từ Lệnh Nghi thấp giọng nói,” Lễ bộ đang dự tính chuyện này, ngày mai có kết quả.” Thanh âm im bặt dừng lại.
Có đôi khi, đế vương sẽ áp dụng thủ thuật cân bằng…… Tang lễ dành cho thân vương. Cũng không có nghĩa Hoàng Thượng sẽ truy cứu chuyện này, có đôi khi, là một loại bồi thường.
Ý niệm trong đầu hiện lên, Thập Nhất Nương lập tức ý thức được Từ Lệnh Nghi hẳn là có chuyện muốn nói với nàng.
Lúc này, thời gian rất trọng yếu, nàng không thể bồi hắn chơi trò ” Ngươi đoán ta đoán”.
Thập Nhất Nương trực tiếp hỏi:” Hầu Gia cần thiếp thân làm cái gì? Trực tiếp phân phó!”
Thật sự là nhanh nhạy……
Từ Lệnh Nghi trong mắt có hào quang không che dấu, rất vừa lòng:” Ta vào nội vụ phủ trình bài tử, đợi lát nữa ngươi liền bồi nương tiến cung nhìn hoàng hậu nương nương.”
Tuy hai người tỷ đệ cùng nhau từ Tây Sơn trở về, nhưng dù sao quân thần có khác, không thể gặp mặt tùy tiện.
Thập Nhất Nương suy nghĩ, nói:” Hầu Gia có cái gì muốn ta nói cho hoàng hậu nương nương?”
“Không cần.” Thê tử phản ứng một lần nữa chứng minh ấn tượng của hắn đối với nàng. Từ Lệnh Nghi hơi gật đầu,” Hoàng Thượng đối hoàng hậu nương nương thủy chung nhiều năm như một, thứ nhất là hoàng hậu nương nương không can thiệp triều chính, thứ hai là hoàng hậu nương nương thủy chung kính trọng Hoàng Thượng là phu quân mà không phải là kính trọng đế vương. Ngươi phải chặt chẽ nhớ rõ điểm này, không thể cho hoàng hậu nương nương sinh ra ý niệm khác trong đầu. Chỉ cần Hoàng Thượng trước sau như một trọng hoàng hậu nương nương, Từ gia chúng ta sẽ không có chuyện gì. Ngươi hiểu được?” Thập Nhất Nương gật đầu:” Thiếp thân hiểu được. Hiện tại cục diện đối chúng ta có lợi, hoàng hậu nương nương nếu tâm sinh oán hận, xấu hổ của Hoàng Thượng tăng lên dần dần.” Trong lòng trước nay chưa từng có lạnh thế. Ngũ hoàng tử chết đi, chỉ mẫu thân hắn khóc vì hắn. Những người khác dù có nước mắt, cũng là do áp lực sinh tồn, che dấu dã tâm trần tục…. Nàng rút tay từ trong lòng bàn tay hắn, giúp hắn khoác thêm ngoại y:” Thiếp thân khi nào khởi hành thì thích hợp?”
Bàn tay đột nhiên bị hụt hẫng, Từ Lệnh Nghi cảm thụ được lòng bàn tay vắng vẻ, đột nhiên cảm thấy có chút mất mát. Nhưng hắn cũng không muốn truy cứu loại cảm xúc kỳ diệu khó hiểu này, hắn còn có chuyện quan trọng hơn.
” Không biết phải đợi bao lâu mới có thể nhìn thấy hoàng hậu nương nương.” Thanh âm hắn thực lạnh,” Ăn cơm lại đi. Hiện tại quan trọng nhất chính là ổn định hoàng hậu nương nương, không thể xảy ra biến cố, chuyện khác, đều có ta ra mặt!” Hắn nét mặt nghiêm trọng, ánh mắt lạnh lẽo, như rút gươm khỏi vỏ, hàn khí bốn phía, hiện lên sát khí.
Thập Nhất Nương rùng mình một cái. Nàng lần đầu tiên ý thức được, người đứng ở trước mặt nàng, là một tướng quân chỉ huy thiên quân vạn mã, là một quân nhân tôi luyện qua sống chết, vì sống sót không chút do dự dùng đao chặt đứt bụi gai phía trước hắn!
Biết Ngũ hoàng tử chết, thái phu nhân so với Thập Nhất Nương tưởng tượng bình tĩnh rất nhiều. Nàng nhắm mắt lại, thần sắc mỏi mệt dựa vào gối dựa, khóe mắt có nước mắt lóe ra. Lại hầu hạ ăn cơm, Tam phu nhân thần sắc khủng hoảng đứng ở phía sau thái phu nhân, thở mạnh cũng không dám.” Nương, đây là chuyện không ai muốn, không ai muốn phát sinh.” Từ Lệnh Nghi ngồi ở bên người thái phu nhân, thấp giọng an ủi nàng.
“Cũng may đại hoàng tử cùng Tam hoàng tử đều không có chuyện. Đây cũng là trong bất hạnh có vạn hạnh.” Thái phu nhân một tiếng cũng không nói. Từ Lệnh Nghi nhìn Thập Nhất Nương. Thập Nhất Nương lập tức tiến lên, thấp giọng nói:” Nương, hoàng hậu nương nương còn không biết thương tâm như thế nào đâu? Còn có đại hoàng tử cùng Tam hoàng tử, mới vừa mất ấu đệ, không thể mất đi sự che chở của hoàng hậu nương nương…….”
Thái phu nhân đột nhiên mở to mắt, ánh mắt sắc bén, trầm giọng nói:” Truyền lệnh đi!” Thanh âm cực kỳ bình tĩnh, lý trí. Từ Lệnh Nghi cùng Thập Nhất Nương đều thở dài nhẹ nhõm một hơi. Có chút chuyện, chỉ có thể là thái phu nhân đi nói…..
Lúc này, tối kị nhất xúc động. Tam phu nhân nghe được như đại xá chạy đi kêu nha hoàn.
Bọn họ ăn cơm qua loa, Tam phu nhân hầu hạ thái phu nhân mặc đại trang, Thập Nhất Nương cũng trở về nhà thay đổi quần áo một lần nữa. Cùng Từ Lệnh Nghi cùng đi phật đường với thái phu nhân.
Quỳ gối trên nệm bồ đoàn thì thào cầu nguyện một phen, lúc này mới đứng dậy nói:” Đi thôi!” Thập Nhất Nương cung kính lên tiếng ”Vâng”, giúp đỡ thái phu nhân, do Từ Lệnh Nghi tự mình hộ tống lên xe ngựa. Đến đông môn, xuống xe ngựa mới vừa dừng lại, có nội thị đi ra nghênh đón:” Thái phu nhân, ngài đã tới!” Lại cho Thập Nhất Nương hành lễ:” Phu nhân!” Thập Nhất Nương tập trung nhìn, thế nhưng là Lôi công công. Hắn vẻ mặt ưu sầu, cung kính đem hai người nghênh đón đến Khôn Trữ Cung. Một đường, có thể nhìn cung nữ nội thị treo lụa trắng. Đến Khôn Trữ Cung, thấy một đại đội cung nữ nội thị đứng chậm rãi ở trong viện. Thấy các nàng tiến vào, lập tức có nội thị trắng trẻo mập mạp nghênh đón, một mặt cho các nàng hành lễ, một mặt thấp giọng nói:” Hoàng Thượng ở bên trong, thỉnh thái phu nhân cùng phu nhân từ từ.”
“Đa tạ Hạ công công.” Thái phu nhân hướng nội thị kia nói cám ơn, cùng Thập Nhất Nương ở cửa đợi. Lôi công công liền mang ghế con đến:” Thái phu nhân ngồi xuống đợi đi!” Thái phu nhân cảm ơn ý tốt, như vẫn đứng như trước:” Quy củ không thể phế.” Đang nói, thì có tiểu nội thị từ đông noãn các đi ra:” Hoàng Thượng truyền Thái phu nhân Vĩnh Bình Hầu phủ cùng phu nhân vào yết kiến.” Lại khom người mời hai người:” Thái phu nhân, phu nhân, mời theo nô tì.”
Lôi công công nghe xong vội ở một bên hầu hạ hai người tiến đông noãn các. Thập Nhất Nương không dám dò xét, ngoan ngoãn giúp đỡ thái phu nhân tiến noãn các, đi theo thái phu nhân hành lễ khấu đầu. Có thanh âm nam nhân ôn hòa nói:” Cấp thái phu nhân ghế ngồi.” Thập Nhất Nương biết người nói chuyện chính là hoàng đế, thì càng thêm cẩn thận, đầu cũng không ngẩng một chút, ánh mắt nhìn chằm chằm thảm phú quý hoa nở màu đỏ thẫm dưới chân. Lập tức có cung nữ mang ghế con đến. Thái phu nhân liền xưng không dám.” Nơi này cũng không có người ngoài, thái phu nhân không cần đa lễ!” Thái phu nhân luôn nói cám ơn, lúc này mới nửa ngồi ở ghế con. Thập Nhất Nương lập tức đi theo đứng ở phía sau thái phu nhân, chợt nghe đến thanh âm hoàng hậu nương nương:” Làm cho ngài quan tâm! Hoàng hậu nương nương còn thỉnh bảo trọng thân thể.” Thập Nhất Nương nghe được hoàng hậu nương nương thấp giọng khóc.” Lệnh Thần,” Hoàng Thượng nhẹ giọng khuyên hoàng hậu nương nương,” Ngươi đều khóc một ngày một đêm, cẩn thận khóc hỏng mắt. Còn có hai vị hoàng nhi cần ngươi chiếu cố, còn có lục cung cần ngươi cai quản…… Huống chi thái phu nhân ở trong này, ngươi như vậy, thái phu nhân cũng thương tâm theo.” Thập Nhất Nương nghe vội lấy khăn tay lau khóe mắt, tất cả mọi người đều thương tâm, nàng nếu thờ ơ tóm lại là không tốt. So sánh với Ngũ hoàng tử chưa bao giờ gặp mặt chết đi, nàng càng lo lắng cho Từ Lệnh Nghi, không biết hắn đang làm chuyện gì? Không biết Từ gia có thể vượt qua nguy cơ này hay không. Hoàng hậu nương nương nghe liền dần dần bớt khóc.” Nơi này có thái phu nhân ở cùng ngươi, trẫm trước hết hồi Càn Thanh cung– còn phải cùng lễ bộ thương lượng chút chuyện.” Hoàng Thượng nói xong, Thập Nhất Nương chợt nghe đến một trận tiếng quần áo ma xát xột xoạt,” Ngươi đừng đứng dậy.” Hoàng Thượng lại nói,”Nghỉ ngơi cho tốt. Đợi lát nữa ta lại đến thăm ngươi.” Chẳng lẽ hoàng hậu nương nương bởi vì thương tâm đã nằm giường không dậy nổi…… Ý niệm chợt lóe trong đầu, Thập Nhất Nương nhanh chóng hướng tới chỗ nói chuyện liếc mắt một cái. Sau la trướng màu vàng sáng ngũ long phủng phúc quả nhiên hoàng hậu nương nương đang nằm, một nam tử thân hình cao lớn anh tuấn chưa kịp dịch góc chăn cho nàng.” Thần thiếp như thế nào nằm……” Hoàng hậu nương nương lời còn chưa dứt, Hoàng Thượng đã thở dài một hơi,” Lệnh Thần, hôm nay liền phá lệ một lần…… Trong lòng trẫm thật sự là……” Sau đó đứng dậy, bước đi như gió qua người Thập Nhất Nương rồi đi ra ngoài. Thập Nhất Nương lúc này mới dám ngẩng đầu. Thấy hoàng hậu nương nương nằm ở nghênh chẩm anh anh khóc lên. Thái phu nhân nhìn thấy cũng khóc theo. Thập Nhất Nương vội đưa khăn tay đi qua. Thái phu nhân tiếp nhận khăn, một mặt khóc, một mặt thấp giọng nói:” Đáng thương đại hoàng tử cùng Tam hoàng tử, một cái đang trên đường nóng vội như lửa đốt, một cái chỉ có thể trơ mắt nhìn thấy mẫu thân thương tâm……”
Trinh tỷ nhi rất hiểu biết gật đầu:” Mẫu thân nhanh đi!” Thập Nhất Nương vén bức rèm vào nhà. Từ Lệnh Nghi đã do Xuân Mạt, Hạ Y hầu hạ tiến vào tịnh thất thay quần áo.
Thập Nhất Nương cho người ta dâng trà nóng, ngồi ở Lâm Song đại kháng nội thất đợi Từ Lệnh Nghi. Từ Lệnh Nghi rất nhanh liền rửa ráy xong, mặc tiết y bạch lăng đi ra, vạt áo mở lộ ra bộ ngực kiện tráng.
Hắn phân phó Xuân Mạt cùng Hạ Y:” Các ngươi lui ra đi, nơi này có phu nhân hầu hạ là được.” Hai người đặt trực chuyết trữ ti màu lam đặt ở kháng, khuất tất hành lễ lui đi xuống. Thập Nhất Nương biết hắn đây là có chuyện muốn nói, cũng sai hầu hạ bên người xuống, tiến lên giúp hắn mặc y phục. Nhìn trước mắt tóc đen thùi sáng bóng, nghe trong tóc tản ra mùi thơm ngát thoang thoảng, Từ Lệnh Nghi tâm tình đột nhiên bình tĩnh xuống. Hắn có chút không đành lòng đánh vỡ yên lặng của giờ phút này, rồi lại hiểu được, lúc này không đợi người… Suy nghĩ một lát, có chút bất đắc dĩ nói:” Ngũ hoàng tử ba ngày trước liền chết bệnh!” Ngũ hoàng tử chết bệnh, nhưng lại là ba ngày trước… Vậy mấy ngày nay rốt cuộc đã xảy ra cái gì? Người nhìn không thấy tình huống tương lai đều sợ hãi theo bản năng. Tay Thập Nhất Nương run lên, cài nút hai lần vẫn không cài được.
“Hoàng hậu nương nương không sao chứ?” Ấu tử qua đời, khẳng định không tốt. Nhưng nàng tâm loạn như ma, theo bản năng thấp giọng hỏi.
Từ Lệnh Nghi nhìn thấy tay trắng nõn nhỏ bé của nàng run nhè nhẹ, biết trong lòng nàng bối rối, nhẹ nhàng đem tay của nàng bao ở lòng bàn tay:” Ngày hôm qua buổi tối mới được tin tức. Khóc một đêm, hôm nay trời chưa sáng liền khởi hành hồi cung……” Nói xong, an ủi nàng,” Ngươi đừng lo lắng, ta trước tiên được tin tức, đã an bài……” Nhưng giờ phút này, chân tướng là cái gì cũng không trọng yếu, trọng yếu chính là Hoàng Thượng có phản ứng gì.
“Hoàng Thượng nói như thế nào?” Nàng lẳng lặng để hắn nắm tay mình, cảm giác được lo lắng trong lòng bàn tay chậm rãi truyền lại đây…… Nàng hiện tại cần thở một cái, cho mình có thể kiên cường đi đối mặt với gió lốc sắp đến.
Từ Lệnh Nghi trong mắt hiện lên sự thưởng thức. Nữ nhân thường truy vấn chi tiết tỉ mỉ mà lẫn lộn đầu đuôi, Thập Nhất Nương lại trực chỉ sự kiện mấu chốt.
Hắn không khỏi cẩn thận đánh giá người trước mắt.
Lông mày cong cong hình lá liễu, mũi thanh tú rất thẳng, một đôi ánh mắt sáng ngời trong suốt, gương mặt trắng nõn như tuyết đầu mùa có vẻ yên tĩnh mà an bình, làm cho hắn nghĩ đến ấm ngọc, yên tĩnh ôn nhu tốt đẹp, mượt mà ôn hòa…… Nhìn thấy khiến cho người ta cảm thấy cảnh đẹp vui ý, thực thoải mái. Suy nghĩ, hắn không khỏi gắt gao nắm lấy tay trong lòng bàn tay, cảm thụ bàn tay nõn nà trơn mền tinh tế tỉ mỉ của nàng.
” Hoàng thượng hạ chỉ, tang lễ dành cho thân vương.” Từ Lệnh Nghi thấp giọng nói,” Lễ bộ đang dự tính chuyện này, ngày mai có kết quả.” Thanh âm im bặt dừng lại.
Có đôi khi, đế vương sẽ áp dụng thủ thuật cân bằng…… Tang lễ dành cho thân vương. Cũng không có nghĩa Hoàng Thượng sẽ truy cứu chuyện này, có đôi khi, là một loại bồi thường.
Ý niệm trong đầu hiện lên, Thập Nhất Nương lập tức ý thức được Từ Lệnh Nghi hẳn là có chuyện muốn nói với nàng.
Lúc này, thời gian rất trọng yếu, nàng không thể bồi hắn chơi trò ” Ngươi đoán ta đoán”.
Thập Nhất Nương trực tiếp hỏi:” Hầu Gia cần thiếp thân làm cái gì? Trực tiếp phân phó!”
Thật sự là nhanh nhạy……
Từ Lệnh Nghi trong mắt có hào quang không che dấu, rất vừa lòng:” Ta vào nội vụ phủ trình bài tử, đợi lát nữa ngươi liền bồi nương tiến cung nhìn hoàng hậu nương nương.”
Tuy hai người tỷ đệ cùng nhau từ Tây Sơn trở về, nhưng dù sao quân thần có khác, không thể gặp mặt tùy tiện.
Thập Nhất Nương suy nghĩ, nói:” Hầu Gia có cái gì muốn ta nói cho hoàng hậu nương nương?”
“Không cần.” Thê tử phản ứng một lần nữa chứng minh ấn tượng của hắn đối với nàng. Từ Lệnh Nghi hơi gật đầu,” Hoàng Thượng đối hoàng hậu nương nương thủy chung nhiều năm như một, thứ nhất là hoàng hậu nương nương không can thiệp triều chính, thứ hai là hoàng hậu nương nương thủy chung kính trọng Hoàng Thượng là phu quân mà không phải là kính trọng đế vương. Ngươi phải chặt chẽ nhớ rõ điểm này, không thể cho hoàng hậu nương nương sinh ra ý niệm khác trong đầu. Chỉ cần Hoàng Thượng trước sau như một trọng hoàng hậu nương nương, Từ gia chúng ta sẽ không có chuyện gì. Ngươi hiểu được?” Thập Nhất Nương gật đầu:” Thiếp thân hiểu được. Hiện tại cục diện đối chúng ta có lợi, hoàng hậu nương nương nếu tâm sinh oán hận, xấu hổ của Hoàng Thượng tăng lên dần dần.” Trong lòng trước nay chưa từng có lạnh thế. Ngũ hoàng tử chết đi, chỉ mẫu thân hắn khóc vì hắn. Những người khác dù có nước mắt, cũng là do áp lực sinh tồn, che dấu dã tâm trần tục…. Nàng rút tay từ trong lòng bàn tay hắn, giúp hắn khoác thêm ngoại y:” Thiếp thân khi nào khởi hành thì thích hợp?”
Bàn tay đột nhiên bị hụt hẫng, Từ Lệnh Nghi cảm thụ được lòng bàn tay vắng vẻ, đột nhiên cảm thấy có chút mất mát. Nhưng hắn cũng không muốn truy cứu loại cảm xúc kỳ diệu khó hiểu này, hắn còn có chuyện quan trọng hơn.
” Không biết phải đợi bao lâu mới có thể nhìn thấy hoàng hậu nương nương.” Thanh âm hắn thực lạnh,” Ăn cơm lại đi. Hiện tại quan trọng nhất chính là ổn định hoàng hậu nương nương, không thể xảy ra biến cố, chuyện khác, đều có ta ra mặt!” Hắn nét mặt nghiêm trọng, ánh mắt lạnh lẽo, như rút gươm khỏi vỏ, hàn khí bốn phía, hiện lên sát khí.
Thập Nhất Nương rùng mình một cái. Nàng lần đầu tiên ý thức được, người đứng ở trước mặt nàng, là một tướng quân chỉ huy thiên quân vạn mã, là một quân nhân tôi luyện qua sống chết, vì sống sót không chút do dự dùng đao chặt đứt bụi gai phía trước hắn!
Biết Ngũ hoàng tử chết, thái phu nhân so với Thập Nhất Nương tưởng tượng bình tĩnh rất nhiều. Nàng nhắm mắt lại, thần sắc mỏi mệt dựa vào gối dựa, khóe mắt có nước mắt lóe ra. Lại hầu hạ ăn cơm, Tam phu nhân thần sắc khủng hoảng đứng ở phía sau thái phu nhân, thở mạnh cũng không dám.” Nương, đây là chuyện không ai muốn, không ai muốn phát sinh.” Từ Lệnh Nghi ngồi ở bên người thái phu nhân, thấp giọng an ủi nàng.
“Cũng may đại hoàng tử cùng Tam hoàng tử đều không có chuyện. Đây cũng là trong bất hạnh có vạn hạnh.” Thái phu nhân một tiếng cũng không nói. Từ Lệnh Nghi nhìn Thập Nhất Nương. Thập Nhất Nương lập tức tiến lên, thấp giọng nói:” Nương, hoàng hậu nương nương còn không biết thương tâm như thế nào đâu? Còn có đại hoàng tử cùng Tam hoàng tử, mới vừa mất ấu đệ, không thể mất đi sự che chở của hoàng hậu nương nương…….”
Thái phu nhân đột nhiên mở to mắt, ánh mắt sắc bén, trầm giọng nói:” Truyền lệnh đi!” Thanh âm cực kỳ bình tĩnh, lý trí. Từ Lệnh Nghi cùng Thập Nhất Nương đều thở dài nhẹ nhõm một hơi. Có chút chuyện, chỉ có thể là thái phu nhân đi nói…..
Lúc này, tối kị nhất xúc động. Tam phu nhân nghe được như đại xá chạy đi kêu nha hoàn.
Bọn họ ăn cơm qua loa, Tam phu nhân hầu hạ thái phu nhân mặc đại trang, Thập Nhất Nương cũng trở về nhà thay đổi quần áo một lần nữa. Cùng Từ Lệnh Nghi cùng đi phật đường với thái phu nhân.
Quỳ gối trên nệm bồ đoàn thì thào cầu nguyện một phen, lúc này mới đứng dậy nói:” Đi thôi!” Thập Nhất Nương cung kính lên tiếng ”Vâng”, giúp đỡ thái phu nhân, do Từ Lệnh Nghi tự mình hộ tống lên xe ngựa. Đến đông môn, xuống xe ngựa mới vừa dừng lại, có nội thị đi ra nghênh đón:” Thái phu nhân, ngài đã tới!” Lại cho Thập Nhất Nương hành lễ:” Phu nhân!” Thập Nhất Nương tập trung nhìn, thế nhưng là Lôi công công. Hắn vẻ mặt ưu sầu, cung kính đem hai người nghênh đón đến Khôn Trữ Cung. Một đường, có thể nhìn cung nữ nội thị treo lụa trắng. Đến Khôn Trữ Cung, thấy một đại đội cung nữ nội thị đứng chậm rãi ở trong viện. Thấy các nàng tiến vào, lập tức có nội thị trắng trẻo mập mạp nghênh đón, một mặt cho các nàng hành lễ, một mặt thấp giọng nói:” Hoàng Thượng ở bên trong, thỉnh thái phu nhân cùng phu nhân từ từ.”
“Đa tạ Hạ công công.” Thái phu nhân hướng nội thị kia nói cám ơn, cùng Thập Nhất Nương ở cửa đợi. Lôi công công liền mang ghế con đến:” Thái phu nhân ngồi xuống đợi đi!” Thái phu nhân cảm ơn ý tốt, như vẫn đứng như trước:” Quy củ không thể phế.” Đang nói, thì có tiểu nội thị từ đông noãn các đi ra:” Hoàng Thượng truyền Thái phu nhân Vĩnh Bình Hầu phủ cùng phu nhân vào yết kiến.” Lại khom người mời hai người:” Thái phu nhân, phu nhân, mời theo nô tì.”
Lôi công công nghe xong vội ở một bên hầu hạ hai người tiến đông noãn các. Thập Nhất Nương không dám dò xét, ngoan ngoãn giúp đỡ thái phu nhân tiến noãn các, đi theo thái phu nhân hành lễ khấu đầu. Có thanh âm nam nhân ôn hòa nói:” Cấp thái phu nhân ghế ngồi.” Thập Nhất Nương biết người nói chuyện chính là hoàng đế, thì càng thêm cẩn thận, đầu cũng không ngẩng một chút, ánh mắt nhìn chằm chằm thảm phú quý hoa nở màu đỏ thẫm dưới chân. Lập tức có cung nữ mang ghế con đến. Thái phu nhân liền xưng không dám.” Nơi này cũng không có người ngoài, thái phu nhân không cần đa lễ!” Thái phu nhân luôn nói cám ơn, lúc này mới nửa ngồi ở ghế con. Thập Nhất Nương lập tức đi theo đứng ở phía sau thái phu nhân, chợt nghe đến thanh âm hoàng hậu nương nương:” Làm cho ngài quan tâm! Hoàng hậu nương nương còn thỉnh bảo trọng thân thể.” Thập Nhất Nương nghe được hoàng hậu nương nương thấp giọng khóc.” Lệnh Thần,” Hoàng Thượng nhẹ giọng khuyên hoàng hậu nương nương,” Ngươi đều khóc một ngày một đêm, cẩn thận khóc hỏng mắt. Còn có hai vị hoàng nhi cần ngươi chiếu cố, còn có lục cung cần ngươi cai quản…… Huống chi thái phu nhân ở trong này, ngươi như vậy, thái phu nhân cũng thương tâm theo.” Thập Nhất Nương nghe vội lấy khăn tay lau khóe mắt, tất cả mọi người đều thương tâm, nàng nếu thờ ơ tóm lại là không tốt. So sánh với Ngũ hoàng tử chưa bao giờ gặp mặt chết đi, nàng càng lo lắng cho Từ Lệnh Nghi, không biết hắn đang làm chuyện gì? Không biết Từ gia có thể vượt qua nguy cơ này hay không. Hoàng hậu nương nương nghe liền dần dần bớt khóc.” Nơi này có thái phu nhân ở cùng ngươi, trẫm trước hết hồi Càn Thanh cung– còn phải cùng lễ bộ thương lượng chút chuyện.” Hoàng Thượng nói xong, Thập Nhất Nương chợt nghe đến một trận tiếng quần áo ma xát xột xoạt,” Ngươi đừng đứng dậy.” Hoàng Thượng lại nói,”Nghỉ ngơi cho tốt. Đợi lát nữa ta lại đến thăm ngươi.” Chẳng lẽ hoàng hậu nương nương bởi vì thương tâm đã nằm giường không dậy nổi…… Ý niệm chợt lóe trong đầu, Thập Nhất Nương nhanh chóng hướng tới chỗ nói chuyện liếc mắt một cái. Sau la trướng màu vàng sáng ngũ long phủng phúc quả nhiên hoàng hậu nương nương đang nằm, một nam tử thân hình cao lớn anh tuấn chưa kịp dịch góc chăn cho nàng.” Thần thiếp như thế nào nằm……” Hoàng hậu nương nương lời còn chưa dứt, Hoàng Thượng đã thở dài một hơi,” Lệnh Thần, hôm nay liền phá lệ một lần…… Trong lòng trẫm thật sự là……” Sau đó đứng dậy, bước đi như gió qua người Thập Nhất Nương rồi đi ra ngoài. Thập Nhất Nương lúc này mới dám ngẩng đầu. Thấy hoàng hậu nương nương nằm ở nghênh chẩm anh anh khóc lên. Thái phu nhân nhìn thấy cũng khóc theo. Thập Nhất Nương vội đưa khăn tay đi qua. Thái phu nhân tiếp nhận khăn, một mặt khóc, một mặt thấp giọng nói:” Đáng thương đại hoàng tử cùng Tam hoàng tử, một cái đang trên đường nóng vội như lửa đốt, một cái chỉ có thể trơ mắt nhìn thấy mẫu thân thương tâm……”