Tiễn con rể xong, Đại lão gia trở về nhà chính. Đại thái thái không khỏi cười lạnh:” Chớ không phải trong nhà quá xoàng xĩnh, quốc cữu gia ngồi ngại bẩn?”
Đại lão gia cau mày:” Ngươi nói bậy cái gì đó? Hầu Gia không phải người như vậy. Qủa thật Hoàng Thượng có việc tìm hắn thương lượng– ngươi không phải không biết, Liễu các lão cáo lão hồi hương, trong triều đủ loại việc, về công hắn là trọng thần trong triều, về tư hắn là quốc cữu gia, sao có thể không đếm xỉa đến……”
“Ta thật không biết khi nào thì hắn trở thành đại học sĩ?” Đại thái thái tuy giọng phúng trào, nhưng so với vừa rồi dịu đi không ít.
“Ngươi đến Yến Kinh còn không có đến xem Liễu phu nhân đâu” Đại lão gia cũng không muốn nói nhiều cùng đại thái, chỉ nhắc nhở nàng,”Sáng mai các nàng liền lên đường rồi, ngươi bớt chút thời gian đi thăm đi! Còn có chỗ Tam đệ muội, xem có thể cần giúp được gì hay không.”
” Ta còn đợi ngươi nói.” Đại thái thái xẳng giọng,” Mọi vật ta đã sớm chuẩn bị tốt. Sẽ chờ ngươi trở về cùng nhau đi qua.” Lại kêu Lạc Kiều thay quần áo cho Đại lão gia, hai vợ chồng ra cửa đi Liễu phủ.
Ngũ Nương ở trong phòng đắp mặt gội đầu, Thập Nhất Nương thì làm xiêm y cho Truân ca trong phòng.
******
Ngày hôm sau, xe ngựa Từ gia tới đón các nàng đầu giờ tị ba khắc đến, vừa lúc đại thái thái đem việc trong nhà dặn dò xong.
La Đại phu nhân, cùng đại thái thái ngồi xe ngựa thứ nhất, Ngũ Nương cùng Thập Nhất Nương ngồi chiếc xe ngựa thứ hai, Hứa mama cùng Hưu ca, nhũ nương Hưu ca ngồi chiếc xe ngựa thứ ba, nhóm Hổ Phách, Đông Thanh, Tử Vi, Tử Uyển ngồi chiếc xe ngựa thứ tư, mấy mama và thô sử bà tử của thái phu nhân phái tới đón các nàng cùng La gia ngồi xe ngựa thứ năm cùng thứ sáu, còn có ba mươi mấy hộ vệ, chậm rãi ra ngõ Cung Huyền hướng Hà Hoa Lý đi.
Đến Từ gia, đúng lúc là đầu trưa.
Các nàng trước là đi gặp Nguyên Nương.
Văn di nương đã sớm đến, mọi người chào hỏi nhau, Truân ca liền cùng Hưu ca cười hì hì ôm nhau, hai người tay trong tay muốn đi hậu hoa viên xem cá chép rực rỡ.
“Hôm nay ngươi phải cùng Hưu ca đi chỗ tổ mẫu ăn cơm.” Tiếng Nguyên Nương ấm áp lời nói nhỏ nhẹ,” Đợi ăn cơm xong, cho Ngụy Tử tỷ tỷ mang các ngươi đi nhìn cá chép rực rỡ. Được không?”
Truân ca nhu thuận gật đầu, Hưu ca cũng nói “Tốt”, giành được sự tán dương của người lớn.
Mọi người còn nói chuyện phiếm, sau đó thì cùng Văn di nương cùng đi chỗ thái phu nhân nơi đó.
Thái phu nhân mang theo một Tiểu cô nương tám, chín tuổi mặc áo lụa mỏng nhỏ màu đỏ đợi ở tiền sảnh.
Truân ca vừa thấy tiểu cô nương kia, liền cao hứng hô “Trinh tỷ nhi”, sau đó giãy dụa rời lòng ngực của nhũ nương xuống, chạy tới Tiểu cô nương kia.
Trên mặt tiểu cô nương cười trong suốt dắt tay hắn, nói:”Sao ngươi lại bỏ rơi Hưu ca.”
Truân ca ngượng ngùng thấp đầu, nhỏ giọng kêu tiếng “Hưu ca”.
Hưu ca cũng không để ý, chạy qua kéo tay Truân ca, hướng tiểu cô nương kia kêu một tiếng “Biểu tỷ”.
Trong Từ gia cùng lứa với Truân ca này, chỉ có một nữ hài tử do Văn di nương sinh. Không cần suy nghĩ nhiều, Thập Nhất Nương cũng biết tiểu cô nương này chính là trưởng nữ của Từ Lệnh Nghi.
Nàng không khỏi cẩn thận liếc mắt đánh giá Trinh tỷ nhi một cái.
Vóc người cao giống như những đứa trẻ đồng lứa, làn da trắng như tuyết, mày rậm mắt to, hoàn toàn bất đồng với vẻ nhỏ xinh của Văn di nương.
Hoặc là, bộ dạng giống phụ thân?
Thập Nhất Nương suy nghĩ, Trinh tỷ nhi đã hướng về phía Văn di nương kêu một tiếng” Di nương”.
Văn di nương nghe vẻ mặt cười, kêu một tiếng “Đại tiểu thư”.
Thái phu nhân đã cười cho người ta thưởng thỏi bạc cho Hưu ca.
Hưu ca miệng búng sữa nói cám ơn thái phu nhân, thái phu nhân ôm Hưu ca không ngừng khích lệ:” Đứa nhỏ này, thật sự là làm người ta thích!”
Đáy mắt Đại thái thái tất cả đều là ý cười, khiêm tốn một hồi, La Đại phu nhân, Ngũ Nương, Thập Nhất Nương cùng Văn di nương tiến lên hành lễ cho thái phu nhân, hàng người nói nói cười cười đi sương phòng ngày thường thái phu nhân ăn cơm.
Mọi người vừa mới ngồi xuống, thì có tiểu nha hoàn đến bẩm: “Trình Quốc Công phu nhân cùng tiểu thư đến.”
“Mau mời!” thanh âm Thái phu nhân mới vừa dứt, Kiều phu nhân mang theo Kiều gia Lục tiểu thư lần trước gặp qua đi đến.
Hôm nay Kiều phu nhân mặc bộ áo màu đỏ tay áo dập lỗ hình kim tiền, búi tóc hình mẫu đơn, ở giữa đeo sợi dây xích vàng đan phượng nhả tơ miệng ngậm khối bốn viên minh châu quý giá, bên phải cài một đóa hồng bảo thạch lớn, cách ăn mặc thập phần hoa lệ. Kiều gia tiểu thư mặc bộ hoa bối tử vàng nhạt thêu hoa văn xanh lá mạ, búi tóc đoạn mã kế*, cắm chuông đung đưa khi bước, đeo bông tai hổ phách có hoa cẩm ngọc tử anh đung đưa bên lỗ tai, bộ dáng ôn nhu quyến rũ.
Thập Nhất Nương không khỏi liếc mắt xem Ngũ Nương bên người một cái.
Nàng hôm nay mặc bộ hoa bối tử* màu thạch lựu hồng hoa văn đồng tiền khắp nơi, búi tóc cao, cắm trâm vàng như ý, ba cành cảnh thái lam cẩn san hô hồng, lổ tai đeo hoa tai vàng ròng phỉ thúy màu thạch mắt mèo đung đưa, hoa lệ nhưng mang theo ba phần đoan trang.
Lại nhìn mình.
Búi tóc song la kế*, cũng đeo hai đóa hoa lụa thạch lựu hồng lớn bằng móng tay, tai đeo hoa tai chân trâu bạc đung đưa, mặc bộ hoa bối tử màu xanh biếc hoa văn ánh mây…… Có chút hơi trẻ con.
Thập Nhất Nương thực vừa lòng với hiệu quả như vậy, khóe miệng hơi cong lên.
Mọi người chào hỏi rồi ngồi xuống, nha hoàn mang trà bánh ra, Ngụy Tử thì mang theo Trinh tỷ nhi, Truân ca, Hưu ca đi noãn phòng.
Còn có tiếng cười từ ngoài cửa truyền đến:” Ta đến chậm, khách quý đừng trách.” Tiếng nói vừa dứt, một đám nha hoàn, bà tử vây quanh thiếu phu nhân hai mươi năm, sáu tuổi đi đến.
Nàng dáng người thướt tha, mặc bộ hoa bối tử đỏ thẫm trăm bướm vàng đùa hoa, búi tóc hình tâm trái đào(*), ở giữa trước cài một nhành đầy hoa bằng vàng ròng rất khéo léo, bên phải cài một đóa hoa Đại Tây Dương có lá cẩn ngọc châu quý giá, mày liễu mắt tròn như trái hạnh, trang điểm giản dị, thần thái sáng láng, nhanh nhẹn giỏi giang.
Thập Nhất Nương nhìn thấy lạ mặt, Kiều Lục tiểu thư kia thì quen biết, liền cười đứng lên kêu một tiếng” Tam phu nhân”.
Tam phu nhân? Thì ra là thê tử của Từ Lệnh Trữ thứ huynh của Từ Lệnh Nghi!
Ngũ Nương cùng Thập Nhất Nương nghe cũng đứng lên theo.
Đại thái thái đã chào hỏi người mới đến:” Tam phu nhân, đã lâu không gặp?”
Tam phu nhân bước lên phía trước khom đầu gối hành lễ đại thái thái, cười nói:” Ta đến chậm, đại thái thái chớ trách.”
Đại thái thái vội nắm tay Tam phu nhân: “Cũng không có gì, ngươi ngày càng xinh đẹp!”
” Cám ơn đại thái thái khích lệ.” Tam phu nhân khách khí xã giao vài câu cùng đại thái thái, lại chào hỏi cùng Kiều phu nhân, lúc này mới cười trong suốt chào hỏi Kiều gia Lục tiểu thư: “Liên Phòng, ngươi chính là khách quý!”
Nguyên lai Kiều gia Lục tiểu thư kêu Liên Phòng a!
Trong lòng Thập Nhất Nương thầm nghĩ.
Kiều phu nhân liếc mắt nhìn một cái thái phu nhân:”Nàng cổng ngoài không thấy cổng trong không ra. Cả ngày không phải làm thêu thùa may vá, chính là dạy chữ cho mấy chất nữ nhận thức.”
Kiều gia Lục tiểu thư nghe vậy sắc mặt đỏ hồng, hỏi Tam phu nhân: “Sao không thấy hai vị chất nhi?”
Tam phu nhân cười nói: “Còn không có tan học.” Sau đó xoay người đánh giá Ngũ Nương cùng Thập Nhất Nương:” Ta nói là ai đây? Xa xa nhìn thấy, dường giống như tiên nữ. Thì ra là thân gia tiểu thư!”
Đại thái thái nghe xong vội vàng hướng Tam phu nhân giới thiệu Ngũ Nương cùng Thập Nhất Nương.
Thập Nhất Nương nghe đại thái thái nói qua, Từ gia Tam phu nhân có phụ thân là con thứ của Trung Cần Bá Cam gia, khổ đọc không ngừng, hai mươi mốt tuổi đậu tú tài, bốn mươi bốn tuổi đậu cử nhân, hiện giờ cùng La Chấn Hưng ở Quốc Tử Giám đọc sách……
Nghe cách nói của nàng này, cùng người Kiều gia rất quen thuộc…… Là phạm vi xã giao của Kiều phu nhân thực lớn? Hay là nói, nhà quyền quý ở Yến Kinh đều rắc rối phức tạp?
Nàng càng tin tưởng giả thuyết phía sau.
Ánh mắt Thập Nhất Nương hơi đổi.
Mọi người làm lễ ra mắt, La Đại phu nhân, đã cười chào hỏi Tam phu nhân.
Tam phu nhân cười nắm tay nàng, xẳng giọng:” Đại tẩu chính là nhớ kỹ ngươi, cũng không đến nhiều một chút.”
La Đại phu nhân, cười nói:” Hiện giờ nương đến Yến Kinh, trong nhà có người chủ trì, ta nhất định phải đến nhiều hơn, đến lúc đó chỉ sợ ngươi ngại.”
Hai người hàn huyên vài câu, Tam phu nhân tiến lên hành lễ thái phu nhân, cười hướng thái phu nhân giải thích nói:” Tam gia đã trở lại, ta hầu hạ hắn rửa mặt, cho nên mới đến muộn, mẫu thân đừng trách.”
Thái phu nhân vẻ mặt ôn hòa gật đầu, nói:” Lão Tam đã trở lại sao?”
” Vâng!” Tam phu nhân cung kính nói,” Vừa trở về. Vốn định lập tức đến thỉnh an mẫu thân. Nghe nói mẫu thân bên này có khách, nên đi nghỉ ngơi trước.” Lại hướng Kiều phu nhân cùng đại thái thái giải thích:” Nhà của chúng ta tam gia đi Thiên Tân thu sổ sách.”
Từ Lệnh Trữ xuất thân tú tài, Từ gia cho hắn bỏ đồng tri tứ phẩm, không có làm quan, giúp đỡ quản lý trong nhà.
Thái phu nhân hơi nghiêng đầu, cười đứng dậy:” Thân gia thái thái ngồi ở nơi này nghe ta nói chuyện phiếm, chỉ sợ sớm đói. Chúng ta đi phòng khách, thân gia thái thái cũng nếm thử chút hương vị Yến Kinh chúng ta– tuy là kém Giang Nam, nhưng cũng có hương vị riêng.”
Tam phu nhân bước lên phía trước đỡ thái phu nhân.
“Thái phu nhân khách khí.” Đại thái thái khách khí nói,” Yến Kinh là kinh kì trọng địa, làm sao mà trấn nhỏ như Giang Nam chúng ta có thể sánh bằng!”
Ngũ Nương tiến lên đỡ đại thái thái, Thập Nhất Nươngthì yên lặng đi theo phía sau hai người, để lại Trinh tỷ nhi, Truân ca cùng Hưu ca ở trong phòng của thái phu nhân, mọi người nói nói cười cười đi phòng khách năm gian mới của thái phu nhân.
Trên đường, Kiều phu nhân cười đối với đại thái thái nói:” Nơi này vốn là thư phòng không dùng đến. Ngũ gia hiếu thuận, năm trước đem cải tạo thành phòng khách, ở sân làm sân khấu kịch cho thái phu nhân, gọi là gì ‘điểm xuân đường’.” Lại ngẩng mặt hỏi thái phu nhân, “Là tên này? Ta nhớ không lầm chớ!”
“Là tên này!” Thái phu nhân tươi cười đến đáy mắt, thấy ra, nàng phi thường cao hứng có người nói chuyện này,” Hắn nha, chính là thích tự làm khổ. Còn muốn mua mấy đứa nhỏ trở về thỉnh người dạy diễn, làm một gánh hát trong nhà. Nói về sau có việc vui gì, cũng không cần mời người bên ngoài, miễn cho khó chịu.”
” Đây là chuyện tốt a!” Kiều phu nhân cười nói,” Nếu không có như ý, nơi ta còn có mấy tiểu nha hoàn thông minh lanh lợi, đều còn không có ghi tên, ta coi bô dạng so với cái gì ‘đức âm ban’ tiến cung xướng diễn cho hoàng hậu nương nương tốt hơn nhiều.”
Hễ là lời của thái phu nhân, thì Kiều phu nhân liền tiếp lời, nàng lại một mực nói như chuyện đó chỉ các nàng mới quen thuộc, vô tình cố ý đem đại thái thái vắng vẻ một bên. Bộ dáng Thái phu nhân không cảm kích chút nào, thỉnh thoảng nói mấy câu cùng đại thái thái.
” Thân gia thái thái có thích xem diễn hay không?” Nàng cười nói,”Yến Kinh hai năm này ra cái gánh hát ‘đức âm ban’, từ Dương Châu đến, chuyên hát điệu hát Dực Dương. Sinh nhật Hoàng hậu nương nương, Hoàng Thượng còn khâm điểm cho tiến cung hiến nghệ. Hiện tại cả Yến Kinh mọi người đều đuổi theo gánh hát đức âm ban xem diễn, bọn hắn hát hí khúc ‘liền viên quán’ nghe nói buổi diễn chật ních bạo mãn, một nhà khó cầu đâu!”
Đại thái thái cười nói:” Đức âm ban từng đến Hàng Châu phủ chúng ta hát hí khúc, cũng rất nổi danh. Chính là ta đa phần ở nhà, còn chưa từng nghe qua đức âm ban diễn.”
Thái phu nhân nghe xong liền cười nói: “Nếu không vài ngày tới chúng ta thỉnh biểu diễn tại nhà?”
” Điều nầy thật xấu hổ!” Đại thái thái khéo léo từ chối,” Đây là chỗ nội viện ……”
” Ta thấy chủ ý này tốt!” Kiều phu nhân cười đánh gảy lời đại thái thái, “Ngài không biết, Ngũ gia chúng ta thích nhất là nghe diễn, nhưng mà Hầu Gia ngại phiền. Mỗi lần Ngũ gia thấy Hầu Gia thì kinh sợ bay nhanh tựa như chim én ……” Lại thấp giọng nói,” Cùng với việc cho nhóm đàn ông đi ra ngoài, không bằng vui chơi ngay tại nhà.”
Đại lão gia cau mày:” Ngươi nói bậy cái gì đó? Hầu Gia không phải người như vậy. Qủa thật Hoàng Thượng có việc tìm hắn thương lượng– ngươi không phải không biết, Liễu các lão cáo lão hồi hương, trong triều đủ loại việc, về công hắn là trọng thần trong triều, về tư hắn là quốc cữu gia, sao có thể không đếm xỉa đến……”
“Ta thật không biết khi nào thì hắn trở thành đại học sĩ?” Đại thái thái tuy giọng phúng trào, nhưng so với vừa rồi dịu đi không ít.
“Ngươi đến Yến Kinh còn không có đến xem Liễu phu nhân đâu” Đại lão gia cũng không muốn nói nhiều cùng đại thái, chỉ nhắc nhở nàng,”Sáng mai các nàng liền lên đường rồi, ngươi bớt chút thời gian đi thăm đi! Còn có chỗ Tam đệ muội, xem có thể cần giúp được gì hay không.”
” Ta còn đợi ngươi nói.” Đại thái thái xẳng giọng,” Mọi vật ta đã sớm chuẩn bị tốt. Sẽ chờ ngươi trở về cùng nhau đi qua.” Lại kêu Lạc Kiều thay quần áo cho Đại lão gia, hai vợ chồng ra cửa đi Liễu phủ.
Ngũ Nương ở trong phòng đắp mặt gội đầu, Thập Nhất Nương thì làm xiêm y cho Truân ca trong phòng.
******
Ngày hôm sau, xe ngựa Từ gia tới đón các nàng đầu giờ tị ba khắc đến, vừa lúc đại thái thái đem việc trong nhà dặn dò xong.
La Đại phu nhân, cùng đại thái thái ngồi xe ngựa thứ nhất, Ngũ Nương cùng Thập Nhất Nương ngồi chiếc xe ngựa thứ hai, Hứa mama cùng Hưu ca, nhũ nương Hưu ca ngồi chiếc xe ngựa thứ ba, nhóm Hổ Phách, Đông Thanh, Tử Vi, Tử Uyển ngồi chiếc xe ngựa thứ tư, mấy mama và thô sử bà tử của thái phu nhân phái tới đón các nàng cùng La gia ngồi xe ngựa thứ năm cùng thứ sáu, còn có ba mươi mấy hộ vệ, chậm rãi ra ngõ Cung Huyền hướng Hà Hoa Lý đi.
Đến Từ gia, đúng lúc là đầu trưa.
Các nàng trước là đi gặp Nguyên Nương.
Văn di nương đã sớm đến, mọi người chào hỏi nhau, Truân ca liền cùng Hưu ca cười hì hì ôm nhau, hai người tay trong tay muốn đi hậu hoa viên xem cá chép rực rỡ.
“Hôm nay ngươi phải cùng Hưu ca đi chỗ tổ mẫu ăn cơm.” Tiếng Nguyên Nương ấm áp lời nói nhỏ nhẹ,” Đợi ăn cơm xong, cho Ngụy Tử tỷ tỷ mang các ngươi đi nhìn cá chép rực rỡ. Được không?”
Truân ca nhu thuận gật đầu, Hưu ca cũng nói “Tốt”, giành được sự tán dương của người lớn.
Mọi người còn nói chuyện phiếm, sau đó thì cùng Văn di nương cùng đi chỗ thái phu nhân nơi đó.
Thái phu nhân mang theo một Tiểu cô nương tám, chín tuổi mặc áo lụa mỏng nhỏ màu đỏ đợi ở tiền sảnh.
Truân ca vừa thấy tiểu cô nương kia, liền cao hứng hô “Trinh tỷ nhi”, sau đó giãy dụa rời lòng ngực của nhũ nương xuống, chạy tới Tiểu cô nương kia.
Trên mặt tiểu cô nương cười trong suốt dắt tay hắn, nói:”Sao ngươi lại bỏ rơi Hưu ca.”
Truân ca ngượng ngùng thấp đầu, nhỏ giọng kêu tiếng “Hưu ca”.
Hưu ca cũng không để ý, chạy qua kéo tay Truân ca, hướng tiểu cô nương kia kêu một tiếng “Biểu tỷ”.
Trong Từ gia cùng lứa với Truân ca này, chỉ có một nữ hài tử do Văn di nương sinh. Không cần suy nghĩ nhiều, Thập Nhất Nương cũng biết tiểu cô nương này chính là trưởng nữ của Từ Lệnh Nghi.
Nàng không khỏi cẩn thận liếc mắt đánh giá Trinh tỷ nhi một cái.
Vóc người cao giống như những đứa trẻ đồng lứa, làn da trắng như tuyết, mày rậm mắt to, hoàn toàn bất đồng với vẻ nhỏ xinh của Văn di nương.
Hoặc là, bộ dạng giống phụ thân?
Thập Nhất Nương suy nghĩ, Trinh tỷ nhi đã hướng về phía Văn di nương kêu một tiếng” Di nương”.
Văn di nương nghe vẻ mặt cười, kêu một tiếng “Đại tiểu thư”.
Thái phu nhân đã cười cho người ta thưởng thỏi bạc cho Hưu ca.
Hưu ca miệng búng sữa nói cám ơn thái phu nhân, thái phu nhân ôm Hưu ca không ngừng khích lệ:” Đứa nhỏ này, thật sự là làm người ta thích!”
Đáy mắt Đại thái thái tất cả đều là ý cười, khiêm tốn một hồi, La Đại phu nhân, Ngũ Nương, Thập Nhất Nương cùng Văn di nương tiến lên hành lễ cho thái phu nhân, hàng người nói nói cười cười đi sương phòng ngày thường thái phu nhân ăn cơm.
Mọi người vừa mới ngồi xuống, thì có tiểu nha hoàn đến bẩm: “Trình Quốc Công phu nhân cùng tiểu thư đến.”
“Mau mời!” thanh âm Thái phu nhân mới vừa dứt, Kiều phu nhân mang theo Kiều gia Lục tiểu thư lần trước gặp qua đi đến.
Hôm nay Kiều phu nhân mặc bộ áo màu đỏ tay áo dập lỗ hình kim tiền, búi tóc hình mẫu đơn, ở giữa đeo sợi dây xích vàng đan phượng nhả tơ miệng ngậm khối bốn viên minh châu quý giá, bên phải cài một đóa hồng bảo thạch lớn, cách ăn mặc thập phần hoa lệ. Kiều gia tiểu thư mặc bộ hoa bối tử vàng nhạt thêu hoa văn xanh lá mạ, búi tóc đoạn mã kế*, cắm chuông đung đưa khi bước, đeo bông tai hổ phách có hoa cẩm ngọc tử anh đung đưa bên lỗ tai, bộ dáng ôn nhu quyến rũ.
Thập Nhất Nương không khỏi liếc mắt xem Ngũ Nương bên người một cái.
Nàng hôm nay mặc bộ hoa bối tử* màu thạch lựu hồng hoa văn đồng tiền khắp nơi, búi tóc cao, cắm trâm vàng như ý, ba cành cảnh thái lam cẩn san hô hồng, lổ tai đeo hoa tai vàng ròng phỉ thúy màu thạch mắt mèo đung đưa, hoa lệ nhưng mang theo ba phần đoan trang.
Lại nhìn mình.
Búi tóc song la kế*, cũng đeo hai đóa hoa lụa thạch lựu hồng lớn bằng móng tay, tai đeo hoa tai chân trâu bạc đung đưa, mặc bộ hoa bối tử màu xanh biếc hoa văn ánh mây…… Có chút hơi trẻ con.
Thập Nhất Nương thực vừa lòng với hiệu quả như vậy, khóe miệng hơi cong lên.
Mọi người chào hỏi rồi ngồi xuống, nha hoàn mang trà bánh ra, Ngụy Tử thì mang theo Trinh tỷ nhi, Truân ca, Hưu ca đi noãn phòng.
Còn có tiếng cười từ ngoài cửa truyền đến:” Ta đến chậm, khách quý đừng trách.” Tiếng nói vừa dứt, một đám nha hoàn, bà tử vây quanh thiếu phu nhân hai mươi năm, sáu tuổi đi đến.
Nàng dáng người thướt tha, mặc bộ hoa bối tử đỏ thẫm trăm bướm vàng đùa hoa, búi tóc hình tâm trái đào(*), ở giữa trước cài một nhành đầy hoa bằng vàng ròng rất khéo léo, bên phải cài một đóa hoa Đại Tây Dương có lá cẩn ngọc châu quý giá, mày liễu mắt tròn như trái hạnh, trang điểm giản dị, thần thái sáng láng, nhanh nhẹn giỏi giang.
Thập Nhất Nương nhìn thấy lạ mặt, Kiều Lục tiểu thư kia thì quen biết, liền cười đứng lên kêu một tiếng” Tam phu nhân”.
Tam phu nhân? Thì ra là thê tử của Từ Lệnh Trữ thứ huynh của Từ Lệnh Nghi!
Ngũ Nương cùng Thập Nhất Nương nghe cũng đứng lên theo.
Đại thái thái đã chào hỏi người mới đến:” Tam phu nhân, đã lâu không gặp?”
Tam phu nhân bước lên phía trước khom đầu gối hành lễ đại thái thái, cười nói:” Ta đến chậm, đại thái thái chớ trách.”
Đại thái thái vội nắm tay Tam phu nhân: “Cũng không có gì, ngươi ngày càng xinh đẹp!”
” Cám ơn đại thái thái khích lệ.” Tam phu nhân khách khí xã giao vài câu cùng đại thái thái, lại chào hỏi cùng Kiều phu nhân, lúc này mới cười trong suốt chào hỏi Kiều gia Lục tiểu thư: “Liên Phòng, ngươi chính là khách quý!”
Nguyên lai Kiều gia Lục tiểu thư kêu Liên Phòng a!
Trong lòng Thập Nhất Nương thầm nghĩ.
Kiều phu nhân liếc mắt nhìn một cái thái phu nhân:”Nàng cổng ngoài không thấy cổng trong không ra. Cả ngày không phải làm thêu thùa may vá, chính là dạy chữ cho mấy chất nữ nhận thức.”
Kiều gia Lục tiểu thư nghe vậy sắc mặt đỏ hồng, hỏi Tam phu nhân: “Sao không thấy hai vị chất nhi?”
Tam phu nhân cười nói: “Còn không có tan học.” Sau đó xoay người đánh giá Ngũ Nương cùng Thập Nhất Nương:” Ta nói là ai đây? Xa xa nhìn thấy, dường giống như tiên nữ. Thì ra là thân gia tiểu thư!”
Đại thái thái nghe xong vội vàng hướng Tam phu nhân giới thiệu Ngũ Nương cùng Thập Nhất Nương.
Thập Nhất Nương nghe đại thái thái nói qua, Từ gia Tam phu nhân có phụ thân là con thứ của Trung Cần Bá Cam gia, khổ đọc không ngừng, hai mươi mốt tuổi đậu tú tài, bốn mươi bốn tuổi đậu cử nhân, hiện giờ cùng La Chấn Hưng ở Quốc Tử Giám đọc sách……
Nghe cách nói của nàng này, cùng người Kiều gia rất quen thuộc…… Là phạm vi xã giao của Kiều phu nhân thực lớn? Hay là nói, nhà quyền quý ở Yến Kinh đều rắc rối phức tạp?
Nàng càng tin tưởng giả thuyết phía sau.
Ánh mắt Thập Nhất Nương hơi đổi.
Mọi người làm lễ ra mắt, La Đại phu nhân, đã cười chào hỏi Tam phu nhân.
Tam phu nhân cười nắm tay nàng, xẳng giọng:” Đại tẩu chính là nhớ kỹ ngươi, cũng không đến nhiều một chút.”
La Đại phu nhân, cười nói:” Hiện giờ nương đến Yến Kinh, trong nhà có người chủ trì, ta nhất định phải đến nhiều hơn, đến lúc đó chỉ sợ ngươi ngại.”
Hai người hàn huyên vài câu, Tam phu nhân tiến lên hành lễ thái phu nhân, cười hướng thái phu nhân giải thích nói:” Tam gia đã trở lại, ta hầu hạ hắn rửa mặt, cho nên mới đến muộn, mẫu thân đừng trách.”
Thái phu nhân vẻ mặt ôn hòa gật đầu, nói:” Lão Tam đã trở lại sao?”
” Vâng!” Tam phu nhân cung kính nói,” Vừa trở về. Vốn định lập tức đến thỉnh an mẫu thân. Nghe nói mẫu thân bên này có khách, nên đi nghỉ ngơi trước.” Lại hướng Kiều phu nhân cùng đại thái thái giải thích:” Nhà của chúng ta tam gia đi Thiên Tân thu sổ sách.”
Từ Lệnh Trữ xuất thân tú tài, Từ gia cho hắn bỏ đồng tri tứ phẩm, không có làm quan, giúp đỡ quản lý trong nhà.
Thái phu nhân hơi nghiêng đầu, cười đứng dậy:” Thân gia thái thái ngồi ở nơi này nghe ta nói chuyện phiếm, chỉ sợ sớm đói. Chúng ta đi phòng khách, thân gia thái thái cũng nếm thử chút hương vị Yến Kinh chúng ta– tuy là kém Giang Nam, nhưng cũng có hương vị riêng.”
Tam phu nhân bước lên phía trước đỡ thái phu nhân.
“Thái phu nhân khách khí.” Đại thái thái khách khí nói,” Yến Kinh là kinh kì trọng địa, làm sao mà trấn nhỏ như Giang Nam chúng ta có thể sánh bằng!”
Ngũ Nương tiến lên đỡ đại thái thái, Thập Nhất Nươngthì yên lặng đi theo phía sau hai người, để lại Trinh tỷ nhi, Truân ca cùng Hưu ca ở trong phòng của thái phu nhân, mọi người nói nói cười cười đi phòng khách năm gian mới của thái phu nhân.
Trên đường, Kiều phu nhân cười đối với đại thái thái nói:” Nơi này vốn là thư phòng không dùng đến. Ngũ gia hiếu thuận, năm trước đem cải tạo thành phòng khách, ở sân làm sân khấu kịch cho thái phu nhân, gọi là gì ‘điểm xuân đường’.” Lại ngẩng mặt hỏi thái phu nhân, “Là tên này? Ta nhớ không lầm chớ!”
“Là tên này!” Thái phu nhân tươi cười đến đáy mắt, thấy ra, nàng phi thường cao hứng có người nói chuyện này,” Hắn nha, chính là thích tự làm khổ. Còn muốn mua mấy đứa nhỏ trở về thỉnh người dạy diễn, làm một gánh hát trong nhà. Nói về sau có việc vui gì, cũng không cần mời người bên ngoài, miễn cho khó chịu.”
” Đây là chuyện tốt a!” Kiều phu nhân cười nói,” Nếu không có như ý, nơi ta còn có mấy tiểu nha hoàn thông minh lanh lợi, đều còn không có ghi tên, ta coi bô dạng so với cái gì ‘đức âm ban’ tiến cung xướng diễn cho hoàng hậu nương nương tốt hơn nhiều.”
Hễ là lời của thái phu nhân, thì Kiều phu nhân liền tiếp lời, nàng lại một mực nói như chuyện đó chỉ các nàng mới quen thuộc, vô tình cố ý đem đại thái thái vắng vẻ một bên. Bộ dáng Thái phu nhân không cảm kích chút nào, thỉnh thoảng nói mấy câu cùng đại thái thái.
” Thân gia thái thái có thích xem diễn hay không?” Nàng cười nói,”Yến Kinh hai năm này ra cái gánh hát ‘đức âm ban’, từ Dương Châu đến, chuyên hát điệu hát Dực Dương. Sinh nhật Hoàng hậu nương nương, Hoàng Thượng còn khâm điểm cho tiến cung hiến nghệ. Hiện tại cả Yến Kinh mọi người đều đuổi theo gánh hát đức âm ban xem diễn, bọn hắn hát hí khúc ‘liền viên quán’ nghe nói buổi diễn chật ních bạo mãn, một nhà khó cầu đâu!”
Đại thái thái cười nói:” Đức âm ban từng đến Hàng Châu phủ chúng ta hát hí khúc, cũng rất nổi danh. Chính là ta đa phần ở nhà, còn chưa từng nghe qua đức âm ban diễn.”
Thái phu nhân nghe xong liền cười nói: “Nếu không vài ngày tới chúng ta thỉnh biểu diễn tại nhà?”
” Điều nầy thật xấu hổ!” Đại thái thái khéo léo từ chối,” Đây là chỗ nội viện ……”
” Ta thấy chủ ý này tốt!” Kiều phu nhân cười đánh gảy lời đại thái thái, “Ngài không biết, Ngũ gia chúng ta thích nhất là nghe diễn, nhưng mà Hầu Gia ngại phiền. Mỗi lần Ngũ gia thấy Hầu Gia thì kinh sợ bay nhanh tựa như chim én ……” Lại thấp giọng nói,” Cùng với việc cho nhóm đàn ông đi ra ngoài, không bằng vui chơi ngay tại nhà.”