Từ Huyền không khỏi có chút thất vọng.
Bất quá, nơi này dầu gì cũng là địa phương kiếp trước lưu lại, Từ Huyền muốn lục soát cẩn thận.
Nơi sâu xa động phủ, một ít vật phẩm, trong mười mấy vạn năm, cũng chỉ còn lại một số ít.
Nhưng cho dù là còn lại một ít vật phẩm, tài nguyên lưu lại, phế liệu các loại,… đối với tuyệt đại đa số tu giả ngoại giới vực mà nói, như cũ là giá trị liên thành.
Nhưng mà bên trong Độn Thiên thần hoàn của Từ Huyền, xếp vào lượng lớn trân bảo tài nguyên của bí cảnh động thiên kiếp trước, đương nhiên sẽ không động tâm đối với những thứ này.
Hắn một đường thâm nhập, hững hờ thu lấy một ít vật phẩm lưu lại.
Đi tới nơi nào đó.
Thân hình Từ Huyền đột nhiên dừng lại, cảm nhận được một cỗ sóng chấn động linh hồn thuần túy.
Hắn ghé mắt nhìn lại, phát hiện một cái ao, đường kính mấy chục trượng.
Bên trong cái ao kia, chứa đựng một loại chất lỏng vô sắc trong suốt, hiện ra huỳnh quang màu tím kỳ dị, mộng ảo mê ly, liếc mắt một cái, cũng làm cho tâm tình không tự chủ lạc lối, không thể tự kiềm chế.
Cỗ sóng chấn động linh hồn thuần túy này, liền đến từ chất lỏng vô sắc trong suốt này, làm cho người ta có một loại thân thiết ôn hòa.
- Thiên Nhất hồn thủy!
Trong đầu tàn hồn kiếp trước bật thốt lên.
- Cái gì! Ngươi là nói, này là Quy Hồn thủy trong truyền thuyết ?
Từ Huyền tim đập tăng nhanh.
Quy Hồn thủy, ở bên trong Tiên Hà văn cũng xưng là Thiên Nhất hồn thủy, nắm giữ kỳ hiệu tụ hồn, chữa trị linh hồn,… nếu như cứu giúp đúng lúc, linh hồn bị phá tán cũng có thể trong nháy mắt chữa trị, công hiệu có thể nói nghịch thiên.
Công hiệu phẩm cấp Quy Hồn thủy này, chỉ ở trên Thiên Huyền linh dịch.
Đồng thời, dịch này cũng là tài liệu then chốt phục sinh Trương Vũ Hàm.
Thế nhưng, qua nhiều năm như vậy, Từ Huyền qua lại vô số giới, bao quát bản nguyên giới, cũng không có tìm được Quy Hồn thủy.
Không nghĩ tới lần này tới Nguyệt Hoa giới, dĩ nhiên tìm được hồn thủy thần kỳ trong truyền thuyết này.
Từ Huyền không chút do dự, lập tức sử dụng Bích long ấm thu lấy Quy Hồn thủy.
- . . . , Thiên Nhất hồn thủy?
Bên trong Bích long ấm truyền đến một trận rồng gầm kinh hồn, hiển nhiên đến từ Chân Long kiếp trước thu lấy.
Quy Hồn thủy này, thật là không như bình thường, ngay cả thượng cổ Chân Long đều bị kinh động, dáng vẻ rục rà rục rịch.
- Tiểu tử, Thiên Nhất hồn thủy này, có thể dành cho ta một ít hay không.
Âm thanh Chân Long, ở bên tai quanh quẩn.
Từ Huyền tự nhiên không để ý tới.
Nếu như đạt được Thiên Nhất hồn thủy này, chỉ có thể giúp thực lực Chân Long kia tăng mạnh, đối với Từ Huyền bất lợi.
- Chà chà, không biết hồn thủy trong truyền thuyết này, hiệu quả như thế nào?
Trong tay Từ Huyền nâng lên một đoàn hồn thủy.
- Không thể!
Tàn hồn kiếp trước lên tiếng ngăn cản:
- Thiên nhất hồn thủy này, ngoại trừ tác dụng tụ hồn, tu hồn, còn có lực lượng lớn mạnh linh hồn, củng cố xúc tiến cảnh giới linh hồn, nếu ngươi uống một cái, không chừng sẽ không át chế được, để cảnh giới linh hồn đột phá Thần hư kỳ.
- A?
Từ Huyền thất kinh, hắn sớm đoán được Thiên nhất hồn thủy không tầm thường, nhưng không ngờ lại có hiệu quả cỡ này.
Bởi vì trong động thiên kiếp trước, cảnh giới linh hồn Từ Huyền trong nhất mộng năm mươi năm, phạm vi tăng lên quá lớn, cảnh giới không ổn định, vẫn không có triệt để hấp thu.
Dù cho trải qua những năm này, cỗ linh hồn ý cảnh tăng trưởng kia, dần dần hướng tới ổn định, hấp thu bảy tám phần, nhưng trọng điểm của Từ Huyền, như cũ là tu luyện Kim thân cùng tăng tu vi lên.
- Đương nhiên, ngươi là Viễn cổ thể tu, ngay cả lực lượng linh hồn, đều ngưng tụ ở trong huyết thân thể phách, ngươi ngâm mình ở bên trong Thiên nhất hồn thủy, cũng có thể giúp củng cố lực lượng linh hồn, khiến cảnh giới thanh minh.
Tàn hồn kiếp trước lại cười nói.
- Được!
Từ Huyền gật đầu một cái .
Hắn ở trong động phủ này, lại nhiều lần lục soát, không có phát hiện dị tượng gì.
Sau đó, hắn dựa theo tàn hồn kiếp trước đề nghị, bắt đầu ngâm mình ở bên trong Thiên nhất hồn thủy.
Toàn thân đắm chìm trong Thiên nhất hồn thủy, phương diện linh hồn của Từ Huyền, một mảnh ấm áp ôn hoà.
Phương diện linh hồn của Từ Huyền, hiện lên đường viền thân thể, bởi vì là viễn cổ thể tu, ngay cả hồn phách cũng hòa vào trong mỗi một phần huyết nhục xương cốt. Cứ như vậy, hồn phách viễn cổ thể tu, không dễ dàng bị phá hủy, đạt được bảo vệ càng mạnh hơn.
Ở trong Thiên nhất hồn thủy, tâm thần Từ Huyền dần dần phiêu hốt, thân thể có một loại vũ hóa thành tiên, cưỡi gió bay đi.
- Nếu không thích hợp tu luyện Mộng Hồi đại pháp, vậy ta cứ tiếp tục tìm hiểu hoàn thiện Thuấn sát.
Từ Huyền nhắm mắt lại, bắt đầu thôi diễn Thuấn sát kia.
Quá trình tìm hiểu thôi diễn, thời gian nhanh chóng trôi qua.
Chớp mắt, một tháng trôi qua, Từ Huyền tựa hồ còn chưa thức tỉnh.
Mà ở lối vào bí phủ cấm địa, một đám cao tầng Triệu gia, đợi đến không nhịn được.
- Chẳng lẽ Từ Huyền kia đã vẫn lạc trong bí phủ?
Gia chủ Triệu Dương nói.
- Khả năng không lớn.
Tộc trưởng Triệu Vũ Quang lắc đầu, sắc mặt càng ngày càng ngưng trọng:
- Là một trong Thiên Túng Cửu Tinh, Từ Huyền kia sao dễ dàng chết đi, thậm chí ngay cả nửa điểm động tĩnh cũng không có.
- Lâu như vậy chưa xuất hiện, có phải mang ý nghĩa Từ Huyền ở bên trong bí phủ, có kỳ ngộ lớn lao hay không .
Một Anh biến trưởng lão, cẩn thận từng li từng tí nói.
Lời vừa nói ra, vẻ mặt mọi người đều biến đổi.
Tộc trưởng Triệu Vũ Quang, sắc mặt rùng mình:
- Cái này cũng là chuyện ta lo lắng!
Đang ở đám cao tầng Triệu gia thấp thỏm lo lắng.
- Từ Huyền ở đâu?
Một tiếng quát chói tai kinh thiên địa, từ trời cao truyền đến. . .
Ngô vù!
Xung quanh nguyệt quang màu bạc lạnh lẽo, từ trên trời giáng xuống, mang theo sát khí uy nghiêm đáng sợ, giống như thủy ngân, một tia không lọt, bao trùm toàn bộ Yến Lạc thành.
- Này là sức mạnh gì. . .
Tộc trưởng Triệu Vũ Quang trong lòng phát lạnh, nguyệt quang kia trút xuống, trực xâm linh hồn lạnh lẽo.
Vô số cường giả Yến Lạc thành, ngưỡng vọng trên không. Liền thấy trung tâm nguyệt huy đầy trời kia, có một vòng trăng sáng thê lương, toả ra một cỗ thần uy lay động hư không đại giới.
Trăng sáng kia, thật ra là một chùm sáng, phảng phất ngưng tụ sức mạnh vũ trụ thời không quanh thân.
Trong chùm sáng, mơ hồ có thể thấy được một nam tử Nguyệt bào, vẻ mặt âm lệ, đằng đằng sát khí.
Ý niệm của người này, gần như hồn lực của Thần hư đế tôn, áp bách toàn bộ Yến Lạc thành.
Giờ khắc này, vô số Nguyên thần đại đạo trong Yến Lạc thành, tâm thần sợ run.
Cường như Triệu gia tộc trường, cấp bậc đại Quân hoàng Triệu Vũ Quang, đều có một loại cảm giác không cách nào thở dốc.
Triệu Vũ Quang ngóng nhìn đỉnh đầu kia, tối nghĩa phun ra vài chữ:
- Nửa bước đế tôn!
- Người tới thật giống như là đại đệ tử Phó Ngọc của Nguyệt Thiên Đế tôn, có người nói, Dạ Thương một trong Thiên Túng Cửu Tinh, cũng xuất từ môn hạ của Nguyệt Thiên Đế tôn.
Gia chủ Triệu Dương thần thức truyền âm nói.
Hồn lực nửa bước Thần hư kinh thiên, thủy ngân không ngừng tràn ngập toàn bộ Yến Lạc thành, chưởng khống biến hóa trong thiên địa.
Bất quá, nơi này dầu gì cũng là địa phương kiếp trước lưu lại, Từ Huyền muốn lục soát cẩn thận.
Nơi sâu xa động phủ, một ít vật phẩm, trong mười mấy vạn năm, cũng chỉ còn lại một số ít.
Nhưng cho dù là còn lại một ít vật phẩm, tài nguyên lưu lại, phế liệu các loại,… đối với tuyệt đại đa số tu giả ngoại giới vực mà nói, như cũ là giá trị liên thành.
Nhưng mà bên trong Độn Thiên thần hoàn của Từ Huyền, xếp vào lượng lớn trân bảo tài nguyên của bí cảnh động thiên kiếp trước, đương nhiên sẽ không động tâm đối với những thứ này.
Hắn một đường thâm nhập, hững hờ thu lấy một ít vật phẩm lưu lại.
Đi tới nơi nào đó.
Thân hình Từ Huyền đột nhiên dừng lại, cảm nhận được một cỗ sóng chấn động linh hồn thuần túy.
Hắn ghé mắt nhìn lại, phát hiện một cái ao, đường kính mấy chục trượng.
Bên trong cái ao kia, chứa đựng một loại chất lỏng vô sắc trong suốt, hiện ra huỳnh quang màu tím kỳ dị, mộng ảo mê ly, liếc mắt một cái, cũng làm cho tâm tình không tự chủ lạc lối, không thể tự kiềm chế.
Cỗ sóng chấn động linh hồn thuần túy này, liền đến từ chất lỏng vô sắc trong suốt này, làm cho người ta có một loại thân thiết ôn hòa.
- Thiên Nhất hồn thủy!
Trong đầu tàn hồn kiếp trước bật thốt lên.
- Cái gì! Ngươi là nói, này là Quy Hồn thủy trong truyền thuyết ?
Từ Huyền tim đập tăng nhanh.
Quy Hồn thủy, ở bên trong Tiên Hà văn cũng xưng là Thiên Nhất hồn thủy, nắm giữ kỳ hiệu tụ hồn, chữa trị linh hồn,… nếu như cứu giúp đúng lúc, linh hồn bị phá tán cũng có thể trong nháy mắt chữa trị, công hiệu có thể nói nghịch thiên.
Công hiệu phẩm cấp Quy Hồn thủy này, chỉ ở trên Thiên Huyền linh dịch.
Đồng thời, dịch này cũng là tài liệu then chốt phục sinh Trương Vũ Hàm.
Thế nhưng, qua nhiều năm như vậy, Từ Huyền qua lại vô số giới, bao quát bản nguyên giới, cũng không có tìm được Quy Hồn thủy.
Không nghĩ tới lần này tới Nguyệt Hoa giới, dĩ nhiên tìm được hồn thủy thần kỳ trong truyền thuyết này.
Từ Huyền không chút do dự, lập tức sử dụng Bích long ấm thu lấy Quy Hồn thủy.
- . . . , Thiên Nhất hồn thủy?
Bên trong Bích long ấm truyền đến một trận rồng gầm kinh hồn, hiển nhiên đến từ Chân Long kiếp trước thu lấy.
Quy Hồn thủy này, thật là không như bình thường, ngay cả thượng cổ Chân Long đều bị kinh động, dáng vẻ rục rà rục rịch.
- Tiểu tử, Thiên Nhất hồn thủy này, có thể dành cho ta một ít hay không.
Âm thanh Chân Long, ở bên tai quanh quẩn.
Từ Huyền tự nhiên không để ý tới.
Nếu như đạt được Thiên Nhất hồn thủy này, chỉ có thể giúp thực lực Chân Long kia tăng mạnh, đối với Từ Huyền bất lợi.
- Chà chà, không biết hồn thủy trong truyền thuyết này, hiệu quả như thế nào?
Trong tay Từ Huyền nâng lên một đoàn hồn thủy.
- Không thể!
Tàn hồn kiếp trước lên tiếng ngăn cản:
- Thiên nhất hồn thủy này, ngoại trừ tác dụng tụ hồn, tu hồn, còn có lực lượng lớn mạnh linh hồn, củng cố xúc tiến cảnh giới linh hồn, nếu ngươi uống một cái, không chừng sẽ không át chế được, để cảnh giới linh hồn đột phá Thần hư kỳ.
- A?
Từ Huyền thất kinh, hắn sớm đoán được Thiên nhất hồn thủy không tầm thường, nhưng không ngờ lại có hiệu quả cỡ này.
Bởi vì trong động thiên kiếp trước, cảnh giới linh hồn Từ Huyền trong nhất mộng năm mươi năm, phạm vi tăng lên quá lớn, cảnh giới không ổn định, vẫn không có triệt để hấp thu.
Dù cho trải qua những năm này, cỗ linh hồn ý cảnh tăng trưởng kia, dần dần hướng tới ổn định, hấp thu bảy tám phần, nhưng trọng điểm của Từ Huyền, như cũ là tu luyện Kim thân cùng tăng tu vi lên.
- Đương nhiên, ngươi là Viễn cổ thể tu, ngay cả lực lượng linh hồn, đều ngưng tụ ở trong huyết thân thể phách, ngươi ngâm mình ở bên trong Thiên nhất hồn thủy, cũng có thể giúp củng cố lực lượng linh hồn, khiến cảnh giới thanh minh.
Tàn hồn kiếp trước lại cười nói.
- Được!
Từ Huyền gật đầu một cái .
Hắn ở trong động phủ này, lại nhiều lần lục soát, không có phát hiện dị tượng gì.
Sau đó, hắn dựa theo tàn hồn kiếp trước đề nghị, bắt đầu ngâm mình ở bên trong Thiên nhất hồn thủy.
Toàn thân đắm chìm trong Thiên nhất hồn thủy, phương diện linh hồn của Từ Huyền, một mảnh ấm áp ôn hoà.
Phương diện linh hồn của Từ Huyền, hiện lên đường viền thân thể, bởi vì là viễn cổ thể tu, ngay cả hồn phách cũng hòa vào trong mỗi một phần huyết nhục xương cốt. Cứ như vậy, hồn phách viễn cổ thể tu, không dễ dàng bị phá hủy, đạt được bảo vệ càng mạnh hơn.
Ở trong Thiên nhất hồn thủy, tâm thần Từ Huyền dần dần phiêu hốt, thân thể có một loại vũ hóa thành tiên, cưỡi gió bay đi.
- Nếu không thích hợp tu luyện Mộng Hồi đại pháp, vậy ta cứ tiếp tục tìm hiểu hoàn thiện Thuấn sát.
Từ Huyền nhắm mắt lại, bắt đầu thôi diễn Thuấn sát kia.
Quá trình tìm hiểu thôi diễn, thời gian nhanh chóng trôi qua.
Chớp mắt, một tháng trôi qua, Từ Huyền tựa hồ còn chưa thức tỉnh.
Mà ở lối vào bí phủ cấm địa, một đám cao tầng Triệu gia, đợi đến không nhịn được.
- Chẳng lẽ Từ Huyền kia đã vẫn lạc trong bí phủ?
Gia chủ Triệu Dương nói.
- Khả năng không lớn.
Tộc trưởng Triệu Vũ Quang lắc đầu, sắc mặt càng ngày càng ngưng trọng:
- Là một trong Thiên Túng Cửu Tinh, Từ Huyền kia sao dễ dàng chết đi, thậm chí ngay cả nửa điểm động tĩnh cũng không có.
- Lâu như vậy chưa xuất hiện, có phải mang ý nghĩa Từ Huyền ở bên trong bí phủ, có kỳ ngộ lớn lao hay không .
Một Anh biến trưởng lão, cẩn thận từng li từng tí nói.
Lời vừa nói ra, vẻ mặt mọi người đều biến đổi.
Tộc trưởng Triệu Vũ Quang, sắc mặt rùng mình:
- Cái này cũng là chuyện ta lo lắng!
Đang ở đám cao tầng Triệu gia thấp thỏm lo lắng.
- Từ Huyền ở đâu?
Một tiếng quát chói tai kinh thiên địa, từ trời cao truyền đến. . .
Ngô vù!
Xung quanh nguyệt quang màu bạc lạnh lẽo, từ trên trời giáng xuống, mang theo sát khí uy nghiêm đáng sợ, giống như thủy ngân, một tia không lọt, bao trùm toàn bộ Yến Lạc thành.
- Này là sức mạnh gì. . .
Tộc trưởng Triệu Vũ Quang trong lòng phát lạnh, nguyệt quang kia trút xuống, trực xâm linh hồn lạnh lẽo.
Vô số cường giả Yến Lạc thành, ngưỡng vọng trên không. Liền thấy trung tâm nguyệt huy đầy trời kia, có một vòng trăng sáng thê lương, toả ra một cỗ thần uy lay động hư không đại giới.
Trăng sáng kia, thật ra là một chùm sáng, phảng phất ngưng tụ sức mạnh vũ trụ thời không quanh thân.
Trong chùm sáng, mơ hồ có thể thấy được một nam tử Nguyệt bào, vẻ mặt âm lệ, đằng đằng sát khí.
Ý niệm của người này, gần như hồn lực của Thần hư đế tôn, áp bách toàn bộ Yến Lạc thành.
Giờ khắc này, vô số Nguyên thần đại đạo trong Yến Lạc thành, tâm thần sợ run.
Cường như Triệu gia tộc trường, cấp bậc đại Quân hoàng Triệu Vũ Quang, đều có một loại cảm giác không cách nào thở dốc.
Triệu Vũ Quang ngóng nhìn đỉnh đầu kia, tối nghĩa phun ra vài chữ:
- Nửa bước đế tôn!
- Người tới thật giống như là đại đệ tử Phó Ngọc của Nguyệt Thiên Đế tôn, có người nói, Dạ Thương một trong Thiên Túng Cửu Tinh, cũng xuất từ môn hạ của Nguyệt Thiên Đế tôn.
Gia chủ Triệu Dương thần thức truyền âm nói.
Hồn lực nửa bước Thần hư kinh thiên, thủy ngân không ngừng tràn ngập toàn bộ Yến Lạc thành, chưởng khống biến hóa trong thiên địa.