Giờ phút này, ngay cả Thần Hư Đế Tôn cũng phải lên tiếng nhắc nhở.
- Băng Phong Tiên Tử đáng sợ như thế, linh hồn cảnh giới của nàng cơ hồ bằng được với Đế Tôn rồi.
Từ Huyền rời đi thật xa, liền cảm nhận được một cổ hàn ý đâm thẳng vào linh hồn.
- Chạy mau --
- Coi chừng, mau tránh ra!
Cường giả địch ta song phương đều phải né khỏi Băng Phong Tiên Tử.
Băng Phong Tiên Tử tu luyện Băng Phong Tuyệt Vực, bao phủ một phiến Thiên địa, phàm là người tới gần khu vực thì khó thoát khỏi ác mộng đóng băng được.
Hơn nữa thêm vào cửu phẩm truyền thừa thánh khí Băng Cương Thần Châu ngay cả nửa bước Đế Tôn, cũng không dám tới gần Băng Phong Tiên Tử.
Hoàng Thiên thánh triều một phương, lòng người bàng hoàng, chúng cường giả trốn cũng không kịp.
Bá!
Vào một thời khắc, Băng Phong Tiên Tử nhanh chóng lướt về phía Từ Huyền.
Trên thực tế, Băng Phong Tiên Tử mới vừa vặn xuất quan không lâu, cũng không nhận ra Từ Huyền.
Lập tức hai đại Thiên Tung Cửu Tinh, sắp đối mặt nhau.
Chúng cường giả trong trận, trong mắt ẩn ẩn tràn ngập chờ mong. . .
Bất Diệt Viêm Thần gặp được Băng Phong Tiên Tử, sẽ là kết quả như thế nào?
Trước đây, thực lực của Từ Huyền một lần uy hiếp chiến trường, thuấn sát hết thảy, từ Đại thống lĩnh đến nửa bước Đế Tôn, thậm chí Thần Hư phân thần cũng không thể may mắn thoát khỏi
Mà Băng Phong Tiên Tử, thì lại đóng băng bóp chết hết thảy.
Đều là Thiên Tung Cửu Tinh, Từ Huyền tự nhiên sẽ không tránh khỏi Băng Phong Tiên Tử, khí tức Bất Diệt Kim Thân toàn lực phóng thích.
- Ồ!
Trong mắt Băng Phong Tiên Tử xẹt qua một tia dị sắc, thậm chí còn có người không e ngại mình.
Thanh niên đối diện thân thể quanh quẩn một tầng Ám Kim quang mang, chất phác cổ xưa, bắt đầu nổi lên một cổ khí lực khí tức áp bách Thiên địa.
Trong quá trình tới gần, ngay cả Băng Phong Tiên Tử cũng cảm nhận được một tia áp bách.
Xèo... xèo ~
Cực băng phong vực bên ngoài thân nàng truyền đến dị thanh rất nhỏ.
- Hàn lực thật đáng sợ. . . So với Lam Đế lúc trước còn mạnh hơn vài lần.
Từ Huyền chỉ cảm thấy một cổ cực hạn hàn ý, lập tức xâm nhập vào trong cơ thể, hư không chung quanh hắn đều bị đóng băng lại.
Đầu tiên là hai chân của hắn, lạnh cứng run lên, ẩn ẩn mất đi tri giác.
Cổ hàn ý đáng sợ này vậy mà đột phá Kim Thân, rót vào trong cơ thể, thậm chí lan tràn vào tận linh hồn
Trong nháy mắt kia, Từ Huyền phảng phất như lâm vào tầng băng vậy, cổ khốc lạnh lẻo ý kia khiến hắn không khỏi rùng mình một cái.
Một tầng băng sương hơi mỏng chậm rãi lan tràn bên ngoài thân Từ Huyền, động tác của hắn, trở nên chậm chạp, cứng ngắc vô cùng.
Đối thủ một lần là tồn tại bài danh phía trên trong Thiên Tung Cửu Tinh, tu luyện công pháp truyền thuyết như Băng Phong Tuyệt Vực, lại có cửu phẩm truyền thừa thánh khí Băng Cương Thần Châu
Lúc này đây xuất quan, Băng Phong Tiên Tử đã đẩy Cực Hàn thần thông lên đến một độ cao mới.
- Tốc chiến tốc thắng!
Từ Huyền chuẩn bị huyết mạch lĩnh vực, chuẩn bị thi triển Thuấn sát.
PHỐC!
Băng Phong Tiên Tử trong miệng phun ra một đoàn hàn lưu trắng hếu.
Hô chi --
Từ Huyền thân thể cứng đờ, toàn thân lập tức bị băng tinh bao trùm, hóa thành một tòa băng điêu, dưới ánh mặt trời chiếu xuống, tách ra quang huy sáng trong lạnh như băng. . .
Cùng lúc đó.
Một vị Thiên Tung Cửu Tinh khác, Thái Âm Tử Thần, cũng đã gia nhập chiến trường.
- Khặc khặ-x-xxxxx kiệt. . .
Một quang toàn màu đen tối tăm rậm rạp hiển hiện trong Giới Thiên Hoang Vực.
Thái Âm Tử Thần sừng sững đứng giữa quang toàn màu đen kia.
Nơi hắn hiện thân, không phải là tầng chiến đấu của Đại thống lĩnh và nửa bước Đế Tôn!
Cái gì!
Một ít Đế Tôn đang đại chiến trong lòng máy động, nhìn về phía trên.
- Thái Âm Tử Thần này thật cuồng vọng, rõ ràng giết đến chỗ đám Đế Tôn.
Cửu điện hạ Tuyệt Vô Ảnh đang cùng Đế Tôn giao phong liền nhíu mày.
- Thái Âm chi nhãn!
Thái Âm Tử Thần hai tay chống nạnh, tử vong hàn ý lan tràn.
Tiếp theo, trong đôi mắt hắn ngưng hiện lên một trăng tròn màu đen đen kịt lành lạnh.
A... Ông ~
Một đạo Tử Vong Chi Quang đen kịt trong suốt từ Thái Âm chi nhãn như trăng tròn màu đen phóng ra ngoài.
- Ah!
Một vị Đế Tôn của Hoàng Thiên thánh triều đang chiến đấu liền kêu rên một tiếng, bị một tầng gợn sóng trong suốt màu đen bao phủ, thân hình đứng thẳng bất động run lên, sắc mặt tái nhợt.
Chiến trường trên không giới thiên, vô số tu giả bị cử động của Thái Âm Tử Thần khiến kinh hãi, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ, ngừng thở.
- Khặc khặ-x-xxxxx kiệt. . .
Thân ảnh đen kịt khô gầy như cây gậy trúc kia hai tay chống nạnh, đạp giữa quang toàn màu đen vặn vẹo co rút lại.
Trong hai tròng mắt hắn ngưng hiện một vòng trăng tròn tử vong âm trầm khủng bố, đúng là vô thượng cấm thuật trong truyền thuyết ngoại giới vực -- Thái Âm chi nhãn.
Thiên địa hữu Nhật Nguyệt.
Tuyên cổ kim nhật, tên viết Thái Dương; tinh không chi nguyệt, là Thái Âm.
Mà hai con ngươi của Thái Âm Tử Thần vậy mà lại hóa thành hình thái Thái Âm, dung nhập Cực Âm chi khí vào trong linh hồn bí thuật, sinh ra Thái Âm chi nhãn cấm kị tử vong.
Bỗng nhiên tập kích, Thái Âm chi nhãn một lần hành động làm bị thương một vị Đế Tôn của Hoàng Thiên thánh triều.
Giờ phút này, một tầng gợn sóng trong suốt màu đen quanh quẩn toàn thân Đế Tôn kia.
Vị Đế Tôn kia, thân hình lạnh cứng một chớp mắt, lại nghênh đón mãnh lực công kích của Đế Tôn quân địch.
Oa!
Hai tướng giáp công, vị Đế Tôn này liền nhổ ra một búng máu.
- Thái Âm chi hỏa!
Thân ảnh đen kịt sừng sững ở trung tâm quang toàn màu đen, trong cặp Thái Âm chi nhãn kia bắn ra ra một đoàn tử âm hắc diễm hơi mờ.
PHỐC oanh --
Thái Âm chi hỏa lan tràn khắp toàn thân Đế Tôn kia, khí lực, rào rạt bốc cháy lên.
- Ah. . .
Từ linh hồn truyền đến một tiếng kêu thảm thiết, vị Đế Tôn kia dưới cả hai giao kích, bị Thái Âm chi hỏa đốt cháy thành khói đen, vẫn lạc tại chỗ.
Một vị Đế Tôn cao cao tại thượng, vẫn lạc tại chỗ.
Trong chốc lát, đám Đế Tôn ở sâu trong Giới Thiên Hoang Vực liền rùng mình.
Thậm chí ngay cả hai vị bổn nguyên giới đại đế đang giao phong thân hình cũng hơi khẽ chấn động.
Đế Tôn vẫn lạc!
Đây tuyệt đối không phải là chuyện đùa, đủ để chấn động ngoại giới vực.
Cửu điện hạ Tuyệt Vô Ảnh, ngược lại hít một hơi, hơi có vẻ hoảng sợ nhìn qua Thái Âm Tử Thần kia.
Trải qua thời gian dài, trong Thiên Tung Cửu Tinh hắn có thể nói là người nổi bật, sức chiến đấu một lần được xưng đệ nhất.
Nhưng là Thiên Tung Cửu Tinh, hắn không có khả năng đều từng giao thủ qua được.
Như Thái Âm Tử Thần, vô cùng thần bí, lại thí dụ như Cô Huyền tam đệ tử Tông Như Ma, tính cách hẻo lánh, rất ít giao phong với cường giả bên ngoài.
Cho nên, cái hắn gọi là chiến đấu đệ nhất, chỉ là bài danh trong suy nghĩ đại chúng thôi.
Luận tu vị, Thái Âm Tử Thần cũng ngang với hắn.
Cho dù so linh hồn cảnh giới, Thái Âm Tử Thần tựa hồ bước vào cấp độ Đế Tôn sớm hơn so với hắn.
Hơn nữa Thái Âm Tử Thần tu luyện chính là Tử Vong linh hồn cấm thuật Thái Âm chi nhãn, thi triển cấm kị sát chiêu, có thể uy hiếp đến tánh mạng Đế Tôn.
- Băng Phong Tiên Tử đáng sợ như thế, linh hồn cảnh giới của nàng cơ hồ bằng được với Đế Tôn rồi.
Từ Huyền rời đi thật xa, liền cảm nhận được một cổ hàn ý đâm thẳng vào linh hồn.
- Chạy mau --
- Coi chừng, mau tránh ra!
Cường giả địch ta song phương đều phải né khỏi Băng Phong Tiên Tử.
Băng Phong Tiên Tử tu luyện Băng Phong Tuyệt Vực, bao phủ một phiến Thiên địa, phàm là người tới gần khu vực thì khó thoát khỏi ác mộng đóng băng được.
Hơn nữa thêm vào cửu phẩm truyền thừa thánh khí Băng Cương Thần Châu ngay cả nửa bước Đế Tôn, cũng không dám tới gần Băng Phong Tiên Tử.
Hoàng Thiên thánh triều một phương, lòng người bàng hoàng, chúng cường giả trốn cũng không kịp.
Bá!
Vào một thời khắc, Băng Phong Tiên Tử nhanh chóng lướt về phía Từ Huyền.
Trên thực tế, Băng Phong Tiên Tử mới vừa vặn xuất quan không lâu, cũng không nhận ra Từ Huyền.
Lập tức hai đại Thiên Tung Cửu Tinh, sắp đối mặt nhau.
Chúng cường giả trong trận, trong mắt ẩn ẩn tràn ngập chờ mong. . .
Bất Diệt Viêm Thần gặp được Băng Phong Tiên Tử, sẽ là kết quả như thế nào?
Trước đây, thực lực của Từ Huyền một lần uy hiếp chiến trường, thuấn sát hết thảy, từ Đại thống lĩnh đến nửa bước Đế Tôn, thậm chí Thần Hư phân thần cũng không thể may mắn thoát khỏi
Mà Băng Phong Tiên Tử, thì lại đóng băng bóp chết hết thảy.
Đều là Thiên Tung Cửu Tinh, Từ Huyền tự nhiên sẽ không tránh khỏi Băng Phong Tiên Tử, khí tức Bất Diệt Kim Thân toàn lực phóng thích.
- Ồ!
Trong mắt Băng Phong Tiên Tử xẹt qua một tia dị sắc, thậm chí còn có người không e ngại mình.
Thanh niên đối diện thân thể quanh quẩn một tầng Ám Kim quang mang, chất phác cổ xưa, bắt đầu nổi lên một cổ khí lực khí tức áp bách Thiên địa.
Trong quá trình tới gần, ngay cả Băng Phong Tiên Tử cũng cảm nhận được một tia áp bách.
Xèo... xèo ~
Cực băng phong vực bên ngoài thân nàng truyền đến dị thanh rất nhỏ.
- Hàn lực thật đáng sợ. . . So với Lam Đế lúc trước còn mạnh hơn vài lần.
Từ Huyền chỉ cảm thấy một cổ cực hạn hàn ý, lập tức xâm nhập vào trong cơ thể, hư không chung quanh hắn đều bị đóng băng lại.
Đầu tiên là hai chân của hắn, lạnh cứng run lên, ẩn ẩn mất đi tri giác.
Cổ hàn ý đáng sợ này vậy mà đột phá Kim Thân, rót vào trong cơ thể, thậm chí lan tràn vào tận linh hồn
Trong nháy mắt kia, Từ Huyền phảng phất như lâm vào tầng băng vậy, cổ khốc lạnh lẻo ý kia khiến hắn không khỏi rùng mình một cái.
Một tầng băng sương hơi mỏng chậm rãi lan tràn bên ngoài thân Từ Huyền, động tác của hắn, trở nên chậm chạp, cứng ngắc vô cùng.
Đối thủ một lần là tồn tại bài danh phía trên trong Thiên Tung Cửu Tinh, tu luyện công pháp truyền thuyết như Băng Phong Tuyệt Vực, lại có cửu phẩm truyền thừa thánh khí Băng Cương Thần Châu
Lúc này đây xuất quan, Băng Phong Tiên Tử đã đẩy Cực Hàn thần thông lên đến một độ cao mới.
- Tốc chiến tốc thắng!
Từ Huyền chuẩn bị huyết mạch lĩnh vực, chuẩn bị thi triển Thuấn sát.
PHỐC!
Băng Phong Tiên Tử trong miệng phun ra một đoàn hàn lưu trắng hếu.
Hô chi --
Từ Huyền thân thể cứng đờ, toàn thân lập tức bị băng tinh bao trùm, hóa thành một tòa băng điêu, dưới ánh mặt trời chiếu xuống, tách ra quang huy sáng trong lạnh như băng. . .
Cùng lúc đó.
Một vị Thiên Tung Cửu Tinh khác, Thái Âm Tử Thần, cũng đã gia nhập chiến trường.
- Khặc khặ-x-xxxxx kiệt. . .
Một quang toàn màu đen tối tăm rậm rạp hiển hiện trong Giới Thiên Hoang Vực.
Thái Âm Tử Thần sừng sững đứng giữa quang toàn màu đen kia.
Nơi hắn hiện thân, không phải là tầng chiến đấu của Đại thống lĩnh và nửa bước Đế Tôn!
Cái gì!
Một ít Đế Tôn đang đại chiến trong lòng máy động, nhìn về phía trên.
- Thái Âm Tử Thần này thật cuồng vọng, rõ ràng giết đến chỗ đám Đế Tôn.
Cửu điện hạ Tuyệt Vô Ảnh đang cùng Đế Tôn giao phong liền nhíu mày.
- Thái Âm chi nhãn!
Thái Âm Tử Thần hai tay chống nạnh, tử vong hàn ý lan tràn.
Tiếp theo, trong đôi mắt hắn ngưng hiện lên một trăng tròn màu đen đen kịt lành lạnh.
A... Ông ~
Một đạo Tử Vong Chi Quang đen kịt trong suốt từ Thái Âm chi nhãn như trăng tròn màu đen phóng ra ngoài.
- Ah!
Một vị Đế Tôn của Hoàng Thiên thánh triều đang chiến đấu liền kêu rên một tiếng, bị một tầng gợn sóng trong suốt màu đen bao phủ, thân hình đứng thẳng bất động run lên, sắc mặt tái nhợt.
Chiến trường trên không giới thiên, vô số tu giả bị cử động của Thái Âm Tử Thần khiến kinh hãi, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ, ngừng thở.
- Khặc khặ-x-xxxxx kiệt. . .
Thân ảnh đen kịt khô gầy như cây gậy trúc kia hai tay chống nạnh, đạp giữa quang toàn màu đen vặn vẹo co rút lại.
Trong hai tròng mắt hắn ngưng hiện một vòng trăng tròn tử vong âm trầm khủng bố, đúng là vô thượng cấm thuật trong truyền thuyết ngoại giới vực -- Thái Âm chi nhãn.
Thiên địa hữu Nhật Nguyệt.
Tuyên cổ kim nhật, tên viết Thái Dương; tinh không chi nguyệt, là Thái Âm.
Mà hai con ngươi của Thái Âm Tử Thần vậy mà lại hóa thành hình thái Thái Âm, dung nhập Cực Âm chi khí vào trong linh hồn bí thuật, sinh ra Thái Âm chi nhãn cấm kị tử vong.
Bỗng nhiên tập kích, Thái Âm chi nhãn một lần hành động làm bị thương một vị Đế Tôn của Hoàng Thiên thánh triều.
Giờ phút này, một tầng gợn sóng trong suốt màu đen quanh quẩn toàn thân Đế Tôn kia.
Vị Đế Tôn kia, thân hình lạnh cứng một chớp mắt, lại nghênh đón mãnh lực công kích của Đế Tôn quân địch.
Oa!
Hai tướng giáp công, vị Đế Tôn này liền nhổ ra một búng máu.
- Thái Âm chi hỏa!
Thân ảnh đen kịt sừng sững ở trung tâm quang toàn màu đen, trong cặp Thái Âm chi nhãn kia bắn ra ra một đoàn tử âm hắc diễm hơi mờ.
PHỐC oanh --
Thái Âm chi hỏa lan tràn khắp toàn thân Đế Tôn kia, khí lực, rào rạt bốc cháy lên.
- Ah. . .
Từ linh hồn truyền đến một tiếng kêu thảm thiết, vị Đế Tôn kia dưới cả hai giao kích, bị Thái Âm chi hỏa đốt cháy thành khói đen, vẫn lạc tại chỗ.
Một vị Đế Tôn cao cao tại thượng, vẫn lạc tại chỗ.
Trong chốc lát, đám Đế Tôn ở sâu trong Giới Thiên Hoang Vực liền rùng mình.
Thậm chí ngay cả hai vị bổn nguyên giới đại đế đang giao phong thân hình cũng hơi khẽ chấn động.
Đế Tôn vẫn lạc!
Đây tuyệt đối không phải là chuyện đùa, đủ để chấn động ngoại giới vực.
Cửu điện hạ Tuyệt Vô Ảnh, ngược lại hít một hơi, hơi có vẻ hoảng sợ nhìn qua Thái Âm Tử Thần kia.
Trải qua thời gian dài, trong Thiên Tung Cửu Tinh hắn có thể nói là người nổi bật, sức chiến đấu một lần được xưng đệ nhất.
Nhưng là Thiên Tung Cửu Tinh, hắn không có khả năng đều từng giao thủ qua được.
Như Thái Âm Tử Thần, vô cùng thần bí, lại thí dụ như Cô Huyền tam đệ tử Tông Như Ma, tính cách hẻo lánh, rất ít giao phong với cường giả bên ngoài.
Cho nên, cái hắn gọi là chiến đấu đệ nhất, chỉ là bài danh trong suy nghĩ đại chúng thôi.
Luận tu vị, Thái Âm Tử Thần cũng ngang với hắn.
Cho dù so linh hồn cảnh giới, Thái Âm Tử Thần tựa hồ bước vào cấp độ Đế Tôn sớm hơn so với hắn.
Hơn nữa Thái Âm Tử Thần tu luyện chính là Tử Vong linh hồn cấm thuật Thái Âm chi nhãn, thi triển cấm kị sát chiêu, có thể uy hiếp đến tánh mạng Đế Tôn.