Trong Mộng Huyễn Thiên Đường lần nữa oanh động một mảnh.
- Có tính sau không!.! Một tiểu mao đầu Anh Biến Kỳ há có thể đặt song song với Tam đại thần sư chứ.
- Điều này thực sự là một vũ nhục đối với Đế Tôn, Đại Đế chúng ta.
Một ít người, thần sắc không phục, không cam lòng, thấp giọng phát ra kháng nghị.
Đế Tôn, Đại Đế còn có chút lý trí đưa ánh mắt quăng về phía Thiên Sư và Ma Sư trên Mộng Huyễn Thiên Đài, hi vọng được bọn hắn nhận thức cùng tán thành.
Nhưng mà, Thiên Sư cùng Ma Sư, sắc mặt bình tĩnh, gợn sóng không sợ hãi.
Đối với sự nhập tọa của Từ Huyền, hai đại thần sư, đều không có phản ứng gì dị thường.
Trên trận dần dần an tĩnh lại.
Đã đến lúc này, một vài người hơi chút thông minh đều có thể thấy được. Từ Huyền có thể xếp vào một trong Tam đại Mộng Huyễn Thiên Đài, nhất định là đã nhận được sự tán thành của Thiên Sư
Hơn nữa nhìn phản ứng, ngay cả Ma Sư cũng không có bất kỳ dị nghị gì.
Nói cách khác, Từ Huyền rất có thể đồng thời đạt được sự tán thành của hai đại thần sư.
- Trên người Từ Huyền này đến cùng có bí mật gì?
Bọn người Tuyệt Vô Ảnh, kể cả một ít Đế Tôn Đại Đế, lần đầu tiên phải đánh giá cẩn thận Từ Huyền.
Toàn trường nhiều cường giả đỉnh phong chú mục như vậy, loại áp lực này mạnh không thể tưởng tượng nổi.
Từ Huyền lại thản nhiên mà ngồi, hồn lực của mộng hồi tầng bảy dùng phương thức huyền bí khó lường vận chuyển trên cơ thể.
Thần huyễn Thiên Sư rốt cục mở miệng, trên khuôn mặt lạnh lùng, hiển hiện một tia ấm áp vui vẻ hiếm thấy:
- Có thể đồng thời nghênh đón Tông đạo hữu, Từ đạo hữu, Mộng Huyễn Thiên Đường vẻ vang cho kẻ hèn này.
Hiển nhiên, Thần huyễn Thiên Sư và Tông Như Ma, Từ Huyền, đều là lần đầu chính thức gặp.
Lời vừa nói ra, một đám Đế Tôn, Đại Đế bên dưới đều kinh ngạc thất sắc.
Trong miệng của Thiên Sư đã đề cập đến Từ Huyền, ẩn ẩn có ý tứ đưa hắn lên cùng cấp độ với mình và Ma Sư.
Từ đó, chuyện Từ Huyền nhập tọa Mộng Huyễn Thiên Đài lại không dị nghị gì nữa.
- Danh tiếng Thiên Sư quả nhiên danh bất hư truyền.
Ánh mắt Tông Như Ma dừng lại thật lâu trên người Thần huyễn Thiên Sư.
Rồi đột nhiên, hắn xoay chuyển ánh mắt, cuối cùng rơi xuống trên người Từ Huyền, khóe miệng nổi lên một tia cười quỷ quyệt:
- Từ Huyền, chúng ta lại gặp mặt, gần đây tốt chứ Thời hạn ước hẹn trăm năm kia, đã trải qua hơn nửa rồi đấy.
- Làm phiền Ma Sư nhắc nhở, đến kỳ hạn trăm năm, Từ Huyền tự sẽ đến phó ước.
Từ Huyền không rảnh suy tư nói.
- Tốt.
Tông Như Ma gật đầu liếc nhìn hắn, sắc mặt lộ ra chờ mong, ngược lại xa xa giằng co với Thiên Sư.
- Hôm nay mời Tông đạo hữu tới, ý là muốn luận bàn một hai.
Thần huyễn Thiên Sư chủ động lên tiếng.
Trên trận lại chấn động một mảnh.
Đều là một trong Tam đại thần sư, Thiên Sư tuyệt đối có tư cách đưa ra tỷ thí với Ma Sư.
- Ngày hôm nay, Tông mỗ đợi đã lâu.
Trong đồng tử của Tông Như Ma hiện động kỳ dị sáng bóng, có chút dừng lại:
- Ngoài ra, Cửu Tinh chi tranh kia cũng nên phân ra thắng bại, sau khi chúng ta rời khỏi ngoại giới vực Tam đại thần sư, cần một người nối nghiệp.
- Như ngươi mong muốn, chúng ta đều không nhúng tay vào chuyện đấu võ của hậu bối.
Thần huyễn Thiên Sư, hơi thâm ý nhìn Tông Như Ma.
Lời vừa rơi xuống.
Trong đám người phía dưới, đi ra một thiếu niên tóc trắng tịch liêu cô đơn, thanh âm lãnh tịch khàn giọng:
- Cửu Tinh chi tranh giành, vào hôm nay sẽ có kết thúc.
Cô Huyền một đầu tóc trắng không gió mà bay, cổ khí tức khô lão tang thương trên người càng ngày càng đậm, như một lão nhân xế chiều vậy.
Dứt lời.
Ánh mắt của hắn, dừng lại trên người Tuyệt Vô Ảnh.
Trên trận bỗng dưng yên tĩnh.
Đối với đấu võ cuối cùng của Thiên Tung Cửu Tinh, tất cả mọi người đều tràn ngập hứng thú.
Đến ngày nay, bốn người cuối cùng còn lại, mỗi người đều là người nổi bật trong Thiên Tung Cửu Tinh cả.
Trong bọn họ là bất luận người nào, tương lai đều không thể nghi ngờ có thể tấn chức Đế Tôn, thậm chí có tư cách nối nghiệp Tam đại thần sư.
- Cô Huyền, khiếu chiến của ngươi, ta tiếp nhận.
Tuyệt Vô Ảnh một thân hoàng kim Long bào, chậm rãi đi ra trong đám người.
Chính giữa Mộng Huyễn Thiên Đường có một đài thi đấu, nhìn qua chỉ có phạm vi vài dặm, kì thực không gian bên trong cũng phải ngàn dặm.
Hơn nữa thân ở Mộng Huyễn Thiên Đường, không gian áp súc hạn chế ở đây thậm chí còn mạnh hơn bổn nguyên giới gấp mấy lần.
Đặc biệt là bước vào Mộng Huyễn Cạnh Kỹ Đài, Tuyệt Vô Ảnh sắc mặt hơi đổi.
Cô Huyền thân hình trầm xuống, đồng tử ngưng tụ.
Ở trong này, thần thông thực lực của bọn hắn bị hạn chế áp súc đến một cực hạn đáng sợ.
Cho dù là Đế Tôn, cũng khó khăn có thể làm tổn hại một viên gạch ngói ở đây.
Quân hoàng bình thường tiến vào đây, có thể đứng ổn cũng không dễ dàng rồi.
Tử Long chiến kích trong tay Tuyệt Vô Ảnh nhẹ nhàng nhảy lên, đẩy ra một đạo Tử Long quang vân, phun ra nuốt vào ra vài thước.
Lực lượng thần thông, bị hạn chế áp súc cao độ.
Cửu điện hạ nếu là mãnh lực một kích, có thể bổ ra không gian của tiểu giới diện, thậm chí mang đến tai nạn cho thế giới. Cái gì Diệt Thế Hắc Giao Long, Viễn Cổ Cự Ma, ở dưới một kích kia, đều sẽ bay tro chôn vùi.
Trải qua tụ lực trong khoảng thời gian này, lực lượng huyết mạch trong cơ thể Cửu điện hạ tiến thêm một bước kích phát.
Lúc hắn toàn lực phát động huyết mạch lực lượng, trên trán, làn da sẽ hiển hiện một tia Tử Kim Long Văn. Phát ra một loại khí tức cao quý tuyên cổ.
Ngoài ra, hoàng kim long bào và Tử Long chiến kích trong tay hắn đều là truyền thừa thánh khí bát, cửu phẩm, mang theo Chư Thiên số mệnh gia trì, tăng phúc uy lực, tăng phúc tinh khí thần bản thân… thậm chí còn gia tăng khí vận.
Từ Huyền ngồi trên Mộng Huyễn Thiên Đài quan chiến, có thể toàn cảnh bao quát Mộng huyễn cạnh kĩ đài.
Giờ phút này, thần sắc của hắn cũng có chút động, Cửu điện hạ tuy rằng không phải vương triều Đại Đế, nhưng thân là Cửu điện hạ, lạ có hoàng tộc truyền thừa thánh khí nên mang theo thánh triều số mệnh vô cùng khổng lồ.
Số mệnh của Hoàng Thiên thánh triều vô cùng khổng lồ, vượt qua xa Tinh Phong vương triều có thể so sánh. Dù Cửu điện hạ chỉ có thể mang theo một bộ phận cực nhỏ nhưng số lượng kia cũng không phải chuyện đùa.
Đương nhiên, so thuần khiết và tinh túy, số mệnh của Hoàng Thiên thánh triều, xa xa không bì kịp Tinh Phong vương triều.
Nếu không Từ Huyền cũng sẽ không bảo Linh Ngọc Tiên Y đi Tiểu Ngư Giới, bố cục nghi thức phục sinh.
- Oanh!.!
- Có tính sau không!.! Một tiểu mao đầu Anh Biến Kỳ há có thể đặt song song với Tam đại thần sư chứ.
- Điều này thực sự là một vũ nhục đối với Đế Tôn, Đại Đế chúng ta.
Một ít người, thần sắc không phục, không cam lòng, thấp giọng phát ra kháng nghị.
Đế Tôn, Đại Đế còn có chút lý trí đưa ánh mắt quăng về phía Thiên Sư và Ma Sư trên Mộng Huyễn Thiên Đài, hi vọng được bọn hắn nhận thức cùng tán thành.
Nhưng mà, Thiên Sư cùng Ma Sư, sắc mặt bình tĩnh, gợn sóng không sợ hãi.
Đối với sự nhập tọa của Từ Huyền, hai đại thần sư, đều không có phản ứng gì dị thường.
Trên trận dần dần an tĩnh lại.
Đã đến lúc này, một vài người hơi chút thông minh đều có thể thấy được. Từ Huyền có thể xếp vào một trong Tam đại Mộng Huyễn Thiên Đài, nhất định là đã nhận được sự tán thành của Thiên Sư
Hơn nữa nhìn phản ứng, ngay cả Ma Sư cũng không có bất kỳ dị nghị gì.
Nói cách khác, Từ Huyền rất có thể đồng thời đạt được sự tán thành của hai đại thần sư.
- Trên người Từ Huyền này đến cùng có bí mật gì?
Bọn người Tuyệt Vô Ảnh, kể cả một ít Đế Tôn Đại Đế, lần đầu tiên phải đánh giá cẩn thận Từ Huyền.
Toàn trường nhiều cường giả đỉnh phong chú mục như vậy, loại áp lực này mạnh không thể tưởng tượng nổi.
Từ Huyền lại thản nhiên mà ngồi, hồn lực của mộng hồi tầng bảy dùng phương thức huyền bí khó lường vận chuyển trên cơ thể.
Thần huyễn Thiên Sư rốt cục mở miệng, trên khuôn mặt lạnh lùng, hiển hiện một tia ấm áp vui vẻ hiếm thấy:
- Có thể đồng thời nghênh đón Tông đạo hữu, Từ đạo hữu, Mộng Huyễn Thiên Đường vẻ vang cho kẻ hèn này.
Hiển nhiên, Thần huyễn Thiên Sư và Tông Như Ma, Từ Huyền, đều là lần đầu chính thức gặp.
Lời vừa nói ra, một đám Đế Tôn, Đại Đế bên dưới đều kinh ngạc thất sắc.
Trong miệng của Thiên Sư đã đề cập đến Từ Huyền, ẩn ẩn có ý tứ đưa hắn lên cùng cấp độ với mình và Ma Sư.
Từ đó, chuyện Từ Huyền nhập tọa Mộng Huyễn Thiên Đài lại không dị nghị gì nữa.
- Danh tiếng Thiên Sư quả nhiên danh bất hư truyền.
Ánh mắt Tông Như Ma dừng lại thật lâu trên người Thần huyễn Thiên Sư.
Rồi đột nhiên, hắn xoay chuyển ánh mắt, cuối cùng rơi xuống trên người Từ Huyền, khóe miệng nổi lên một tia cười quỷ quyệt:
- Từ Huyền, chúng ta lại gặp mặt, gần đây tốt chứ Thời hạn ước hẹn trăm năm kia, đã trải qua hơn nửa rồi đấy.
- Làm phiền Ma Sư nhắc nhở, đến kỳ hạn trăm năm, Từ Huyền tự sẽ đến phó ước.
Từ Huyền không rảnh suy tư nói.
- Tốt.
Tông Như Ma gật đầu liếc nhìn hắn, sắc mặt lộ ra chờ mong, ngược lại xa xa giằng co với Thiên Sư.
- Hôm nay mời Tông đạo hữu tới, ý là muốn luận bàn một hai.
Thần huyễn Thiên Sư chủ động lên tiếng.
Trên trận lại chấn động một mảnh.
Đều là một trong Tam đại thần sư, Thiên Sư tuyệt đối có tư cách đưa ra tỷ thí với Ma Sư.
- Ngày hôm nay, Tông mỗ đợi đã lâu.
Trong đồng tử của Tông Như Ma hiện động kỳ dị sáng bóng, có chút dừng lại:
- Ngoài ra, Cửu Tinh chi tranh kia cũng nên phân ra thắng bại, sau khi chúng ta rời khỏi ngoại giới vực Tam đại thần sư, cần một người nối nghiệp.
- Như ngươi mong muốn, chúng ta đều không nhúng tay vào chuyện đấu võ của hậu bối.
Thần huyễn Thiên Sư, hơi thâm ý nhìn Tông Như Ma.
Lời vừa rơi xuống.
Trong đám người phía dưới, đi ra một thiếu niên tóc trắng tịch liêu cô đơn, thanh âm lãnh tịch khàn giọng:
- Cửu Tinh chi tranh giành, vào hôm nay sẽ có kết thúc.
Cô Huyền một đầu tóc trắng không gió mà bay, cổ khí tức khô lão tang thương trên người càng ngày càng đậm, như một lão nhân xế chiều vậy.
Dứt lời.
Ánh mắt của hắn, dừng lại trên người Tuyệt Vô Ảnh.
Trên trận bỗng dưng yên tĩnh.
Đối với đấu võ cuối cùng của Thiên Tung Cửu Tinh, tất cả mọi người đều tràn ngập hứng thú.
Đến ngày nay, bốn người cuối cùng còn lại, mỗi người đều là người nổi bật trong Thiên Tung Cửu Tinh cả.
Trong bọn họ là bất luận người nào, tương lai đều không thể nghi ngờ có thể tấn chức Đế Tôn, thậm chí có tư cách nối nghiệp Tam đại thần sư.
- Cô Huyền, khiếu chiến của ngươi, ta tiếp nhận.
Tuyệt Vô Ảnh một thân hoàng kim Long bào, chậm rãi đi ra trong đám người.
Chính giữa Mộng Huyễn Thiên Đường có một đài thi đấu, nhìn qua chỉ có phạm vi vài dặm, kì thực không gian bên trong cũng phải ngàn dặm.
Hơn nữa thân ở Mộng Huyễn Thiên Đường, không gian áp súc hạn chế ở đây thậm chí còn mạnh hơn bổn nguyên giới gấp mấy lần.
Đặc biệt là bước vào Mộng Huyễn Cạnh Kỹ Đài, Tuyệt Vô Ảnh sắc mặt hơi đổi.
Cô Huyền thân hình trầm xuống, đồng tử ngưng tụ.
Ở trong này, thần thông thực lực của bọn hắn bị hạn chế áp súc đến một cực hạn đáng sợ.
Cho dù là Đế Tôn, cũng khó khăn có thể làm tổn hại một viên gạch ngói ở đây.
Quân hoàng bình thường tiến vào đây, có thể đứng ổn cũng không dễ dàng rồi.
Tử Long chiến kích trong tay Tuyệt Vô Ảnh nhẹ nhàng nhảy lên, đẩy ra một đạo Tử Long quang vân, phun ra nuốt vào ra vài thước.
Lực lượng thần thông, bị hạn chế áp súc cao độ.
Cửu điện hạ nếu là mãnh lực một kích, có thể bổ ra không gian của tiểu giới diện, thậm chí mang đến tai nạn cho thế giới. Cái gì Diệt Thế Hắc Giao Long, Viễn Cổ Cự Ma, ở dưới một kích kia, đều sẽ bay tro chôn vùi.
Trải qua tụ lực trong khoảng thời gian này, lực lượng huyết mạch trong cơ thể Cửu điện hạ tiến thêm một bước kích phát.
Lúc hắn toàn lực phát động huyết mạch lực lượng, trên trán, làn da sẽ hiển hiện một tia Tử Kim Long Văn. Phát ra một loại khí tức cao quý tuyên cổ.
Ngoài ra, hoàng kim long bào và Tử Long chiến kích trong tay hắn đều là truyền thừa thánh khí bát, cửu phẩm, mang theo Chư Thiên số mệnh gia trì, tăng phúc uy lực, tăng phúc tinh khí thần bản thân… thậm chí còn gia tăng khí vận.
Từ Huyền ngồi trên Mộng Huyễn Thiên Đài quan chiến, có thể toàn cảnh bao quát Mộng huyễn cạnh kĩ đài.
Giờ phút này, thần sắc của hắn cũng có chút động, Cửu điện hạ tuy rằng không phải vương triều Đại Đế, nhưng thân là Cửu điện hạ, lạ có hoàng tộc truyền thừa thánh khí nên mang theo thánh triều số mệnh vô cùng khổng lồ.
Số mệnh của Hoàng Thiên thánh triều vô cùng khổng lồ, vượt qua xa Tinh Phong vương triều có thể so sánh. Dù Cửu điện hạ chỉ có thể mang theo một bộ phận cực nhỏ nhưng số lượng kia cũng không phải chuyện đùa.
Đương nhiên, so thuần khiết và tinh túy, số mệnh của Hoàng Thiên thánh triều, xa xa không bì kịp Tinh Phong vương triều.
Nếu không Từ Huyền cũng sẽ không bảo Linh Ngọc Tiên Y đi Tiểu Ngư Giới, bố cục nghi thức phục sinh.
- Oanh!.!