Thiền Phức Nhi con mắt thoáng đỏ lên, vui đến phát khóc, tự nhiên cười nói, còn hơn muôn tía nghìn hồng, giống như hoa tiên tử.
Cùng Từ Huyền mắt đối mắt. Đôi mắt dễ thương của Thiền Phức Nhi linh động hoạt bát, lại hào không nhượng bộ.
Từ Huyền có thể làm chỉ là ôm lấy nàng, thâm tình vừa hôn.
- Phức nhi, lần này ta trở về, tài liệu Bất Diệt Yêu Long đan toàn bộ gom góp đủ!.!
Từ Huyền trên mặt vui vẻ, lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật giao cho Thiền Phức Nhi.
- Cái này so với dự liệu của Phức Nhi nhanh hơn mấy lần!.!
Thiền Phức Nhi kinh hỉ ngoài ý muốn.
Dựa theo dự tính của nàng, muốn gom góp tốt những tài liệu này, ít nhất phải hơn hai mươi năm, thậm chí lâu hơn.
Từ Huyền sở dĩ có thể nhanh như vậy gom góp đủ, tự nhiên cùng kinh nghiệm của hắn có quan hệ.
Lần này ra ngoài “Lịch lãm rèn luyện”, Từ Huyền đi qua Nguyệt Hoa Giới phồn hoa nhất, cũng đi qua hoàng thiên bổn nguyên giới, dưới sự trợ giúp của Hiên Phẫn, phát động lực lượng Hoàng Thiên Thánh Triều hỗ trợ gom góp tài liệu, tốc độ nhanh lắm.
Kế tiếp, Từ Huyền cùng Thiền Phức Nhi thương nghị công việc liên quan đến luyện chế “Bất Diệt Yêu Long đan”.
Trong đó tài liệu trọng yếu chính là “Diệt Thế Hắc Giao Long”.
Diệt Thế Hắc Giao Long bị phong cấm trong Thiên Cơ thành cổ, quanh năm được cho ăn, tu vi vậy mà đột phá đến anh biến trung kỳ.
Bất quá như vậy cũng càng tốt, thực lực Hắc Giao Long càng cường, dược hiệu bất diệt Bất Diệt Yêu Long đan càng tốt.
Vì luyện chế tốt Bất Diệt Yêu Long đan, Thiền Phức Nhi thậm chí mời mấy vị đại sư luyện đan ở thánh địa Đan Dược Giới, Linh Phương Giới đến đây hiệp trợ.
Thời gian chuẩn bị cũng mất mấy tháng.
Rốt cục vào một ngày, Thiền Phức Nhi bắt đầu luyện chế Bất Diệt Yêu Long đan.
Từ Huyền liền nắm chặt thời gian, bắt đầu luyện hóa vu độc, cũng thử đột phá Bất Diệt Kim Thân tầng thứ tư.
Nhưng mà Kim Thân tầng thứ tư quả thực là một đường ranh giới cự đại.
Muốn vượt qua cái hào rộng này, sao mà gian nan!.!
Đường ranh giới Kim Thân này đã cản trở tiến bộ của Từ Huyền nhiều năm.
- Đành phải đợi Bất Diệt Yêu Long đan rồi…
Từ Huyền khẽ thở dài một cái.
Kế tiếp, trọng tâm của hắn như cũ vẫn là luyện hóa vu độc.
Vì thế, hắn tìm tới công chúa yêu ngư, Tuyết Vi.
Vị công chúa nhân ngư này có được truyền thừa huyết mạch Thần Hoang cao quý nhất, cùng với dung nhan tuyệt mỹ nhất, có thể nói là Thần Hoang đệ nhất dị tộc mỹ nữ.
- Ước định chủ tớ của ta và ngươi đã vượt qua kỳ hạn lâu rồi. Năm đó ta từng đáp ứng trong năm mươi năm, không cướp đi trinh tiết của ngươi, trừ phi là ngươi tự nguyện…
Từ Huyền trong ánh mắt bao hàm ôn nhu nhìn Tuyết Vi.
Ngày xưa ở Tiểu Ngư Giới, trong năm tháng Từ Huyền gian khổ nhất, người làm bạn với hắn lâu nhất, không thể nghi ngờ chính là Tuyết Vi.
Hai người sóng vai, trải qua quá nhiều sinh ly tử biệt, cảm tình với nhau cũng không thể dùng ngôn ngữ để diễn tả.
Giờ khắc này, dưới ánh mắt Từ Huyền, thân thể mềm mại của Tuyết Vi khẽ run rẩy, trong đôi mắt tình cảm phức tạp, nhưng có chút do dự.
Có lẽ là xuất phát từ ngượng ngùng, nàng bước không ra một bước kia.
Chính vào lúc này, một cánh tay cường ngạnh hữu lực dùng sức ôm công chúa dị tộc cao quý khuynh quốc khuynh thành này vào trong ngực.
- Chủ nhân…
Thân thể của Tuyết Vi nhỏ nhắn mềm mại, nhu nhược giống như không có xương, run rẩy ngã vào trong lòng ngực của hắn, nước da trắng như tuyết tinh tế tỉ mỉ như mỡ dê, nổi lên một tầng ôn hồng.
Từ Huyền lẳng lặng ngưng mắt nhìn dung nhan hoàn mỹ trong suốt này, không khỏi nhớ tới năm đó lần đầu nhìn thấy công chúa yêu ngư kinh diễm.
Cho đến hôm nay, loại cảm giác kinh diễm này vẫn mãnh liệt như trước.
Tuyết Vi rốt cục cố lấy dũng khí, đôi mắt sáng óng ánh như bảo thạch, hơi vài phần ngượng ngùng. Cùng Từ Huyền trực diện tương đối, rất nghiêm túc nói:
- Chủ nhân, ngươi xác thực muốn Nếu như vậy, ngươi sẽ kích động đến Thượng Cổ nguyền rủa kia…
Tại Thượng Cổ Thần Hoang, mỗi đời công chúa yêu ngư, thiết yếu phải bảo trì thân thể băng thanh ngọc khiết, nam tử cướp lấy trinh tiết của nàng sẽ bị yêu ngư nguyền rủa, thừa nhận ác mộng đáng sợ.
Nhìn qua Tuyết Vi thánh khiết bộ dáng rất nghiêm túc, một đoàn hỏa diễm trong cơ thể Từ Huyền đằng đằng bốc cháy lên.
- Hắc hắc, ta không tin lực lượng nguyền rủa này có thể mạnh hơn vu độc!.!
Từ Huyền cười xấu xa, một tay xẹt qua mái tóc như thác nước của Tuyết Vi, nâng gương mặt xinh đẹp tuyệt mỹ lên trước mắt, hung hăng hôn lên cặp môi đỏ mọng mát lạnh mềm nhẵn kia, cái tay còn lại cực kỳ không thành thật, trèo lên bộ ngực sữa tuyết trắng mê người.
Sau khi đạt tới Hóa Anh kỳ, hình thể của yêu tộc cùng nhân loại cơ hồ không sai biệt lắm, trừ phi hóa thành bản tôn.
Huống chi Tuyết Vi cũng không phải là yêu tộc, mà là loại nhân chủng tộc.
Dưới thế công của Từ Huyền, Tuyết Vi dần dần mất phương hướng, yêu kiều thấp giọng, con ngươi giống như bảo thạch màu lam, hiện động sắc thái vui sướng kỳ dị, thân thể mềm mại vặn vẹo, mái tóc như thác nước phất phới lên, quanh quẩn một tầng điện quang lam tử mông lung, có một loại vẻ đẹp dã tính.
Cho đến cuối cùng, Từ Huyền đột phá váy của nàng, phủ lướt đến hạ thể.
- Chủ nhân, nguyền rủa kia…
Thân thể mềm mại của Tuyết Vi run lên, đôi mi Đôi mi thanh tú cau lại.
Từ Huyền không khỏi cảm động trìu mến, cho đến giờ khắc này, Tuyết Vi vẫn như cũ, lo lắng nguyền rủa của yêu ngư tộc kia.
Không nói hai lời, Từ Huyền dùng thực tế hành động, thẳng tiến địa phương thần bí của thân thể công chúa thanh sơn mỹ ngọc.
Nháy mắt đã phá vỡ tầng màng mỏng cấm kị kia, Từ Huyền chỉ cảm thấy một cổ dòng điện lạnh buốt, mang theo một cổ lực lượng đáng sợ rót vào huyết nhục cùng tứ chi bách hài của mình.
A…. .
Thân thể Từ Huyền co rút một hồi, đó là một loại thống khổ và khoái hoạt cùng tồn tại, lửa nóng và lạnh buốt tê dại cùng tồn tại.
- Cái này là lực lượng nguyền rủa của yêu ngư tộc?
Từ Huyền cảm thụ biến hóa bên trong thể phách.
Cổ lực lượng nguyền rủa này cũng không phải cường hoành dã man, lại ôn nhu dị thường, bất tri bất giác rót vào trong cơ thể.
Tiếp theo trong nháy mắt, Từ Huyền cảm giác tinh khí sinh mệnh trong cơ thể từng chút một ngưng kết.
Đặc biệt là thẳng tiến bộ vị trong cơ thể Tuyết Vi, cơ hồ mất đi tri giác.
Cổ lực lượng nguyền rủa này cường đại vượt qua dư liệu của Từ Huyền, dựa theo loại xu thế này, hắn rất có thể sẽ biến thành một hoạt tử nhân, sinh cơ đóng cửa, trở thành một tồn tại giống như “Tiêu bản”.
Nguyền rủa cấm kị của Yêu ngư cổ tộc, nguyên ở huyết mạch, uy lực cùng tu vi của công chúa yêu ngư có quan hệ.
Hết lần này tới lần khác, cảnh giới tu vi của Tuyết Vi cũng không tính là thấp, đã tiếp cận anh biến trung kỳ đỉnh phong. Bởi vậy cổ lực lượng nguyền rủa này cường đại vượt qua tưởng tượng.
Đương nhiên so với vu độc nguyền rủa tự nhiên không đáng giá nhắc tới.
Từ Huyền thúc dục lực lượng Hỏa Chi Tâm, hỏa nguyên tinh khí trong cơ thể rào rạt thiêu đốt, cùng cổ lực lượng kia đan vào cùng một chỗ.
Cùng Từ Huyền mắt đối mắt. Đôi mắt dễ thương của Thiền Phức Nhi linh động hoạt bát, lại hào không nhượng bộ.
Từ Huyền có thể làm chỉ là ôm lấy nàng, thâm tình vừa hôn.
- Phức nhi, lần này ta trở về, tài liệu Bất Diệt Yêu Long đan toàn bộ gom góp đủ!.!
Từ Huyền trên mặt vui vẻ, lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật giao cho Thiền Phức Nhi.
- Cái này so với dự liệu của Phức Nhi nhanh hơn mấy lần!.!
Thiền Phức Nhi kinh hỉ ngoài ý muốn.
Dựa theo dự tính của nàng, muốn gom góp tốt những tài liệu này, ít nhất phải hơn hai mươi năm, thậm chí lâu hơn.
Từ Huyền sở dĩ có thể nhanh như vậy gom góp đủ, tự nhiên cùng kinh nghiệm của hắn có quan hệ.
Lần này ra ngoài “Lịch lãm rèn luyện”, Từ Huyền đi qua Nguyệt Hoa Giới phồn hoa nhất, cũng đi qua hoàng thiên bổn nguyên giới, dưới sự trợ giúp của Hiên Phẫn, phát động lực lượng Hoàng Thiên Thánh Triều hỗ trợ gom góp tài liệu, tốc độ nhanh lắm.
Kế tiếp, Từ Huyền cùng Thiền Phức Nhi thương nghị công việc liên quan đến luyện chế “Bất Diệt Yêu Long đan”.
Trong đó tài liệu trọng yếu chính là “Diệt Thế Hắc Giao Long”.
Diệt Thế Hắc Giao Long bị phong cấm trong Thiên Cơ thành cổ, quanh năm được cho ăn, tu vi vậy mà đột phá đến anh biến trung kỳ.
Bất quá như vậy cũng càng tốt, thực lực Hắc Giao Long càng cường, dược hiệu bất diệt Bất Diệt Yêu Long đan càng tốt.
Vì luyện chế tốt Bất Diệt Yêu Long đan, Thiền Phức Nhi thậm chí mời mấy vị đại sư luyện đan ở thánh địa Đan Dược Giới, Linh Phương Giới đến đây hiệp trợ.
Thời gian chuẩn bị cũng mất mấy tháng.
Rốt cục vào một ngày, Thiền Phức Nhi bắt đầu luyện chế Bất Diệt Yêu Long đan.
Từ Huyền liền nắm chặt thời gian, bắt đầu luyện hóa vu độc, cũng thử đột phá Bất Diệt Kim Thân tầng thứ tư.
Nhưng mà Kim Thân tầng thứ tư quả thực là một đường ranh giới cự đại.
Muốn vượt qua cái hào rộng này, sao mà gian nan!.!
Đường ranh giới Kim Thân này đã cản trở tiến bộ của Từ Huyền nhiều năm.
- Đành phải đợi Bất Diệt Yêu Long đan rồi…
Từ Huyền khẽ thở dài một cái.
Kế tiếp, trọng tâm của hắn như cũ vẫn là luyện hóa vu độc.
Vì thế, hắn tìm tới công chúa yêu ngư, Tuyết Vi.
Vị công chúa nhân ngư này có được truyền thừa huyết mạch Thần Hoang cao quý nhất, cùng với dung nhan tuyệt mỹ nhất, có thể nói là Thần Hoang đệ nhất dị tộc mỹ nữ.
- Ước định chủ tớ của ta và ngươi đã vượt qua kỳ hạn lâu rồi. Năm đó ta từng đáp ứng trong năm mươi năm, không cướp đi trinh tiết của ngươi, trừ phi là ngươi tự nguyện…
Từ Huyền trong ánh mắt bao hàm ôn nhu nhìn Tuyết Vi.
Ngày xưa ở Tiểu Ngư Giới, trong năm tháng Từ Huyền gian khổ nhất, người làm bạn với hắn lâu nhất, không thể nghi ngờ chính là Tuyết Vi.
Hai người sóng vai, trải qua quá nhiều sinh ly tử biệt, cảm tình với nhau cũng không thể dùng ngôn ngữ để diễn tả.
Giờ khắc này, dưới ánh mắt Từ Huyền, thân thể mềm mại của Tuyết Vi khẽ run rẩy, trong đôi mắt tình cảm phức tạp, nhưng có chút do dự.
Có lẽ là xuất phát từ ngượng ngùng, nàng bước không ra một bước kia.
Chính vào lúc này, một cánh tay cường ngạnh hữu lực dùng sức ôm công chúa dị tộc cao quý khuynh quốc khuynh thành này vào trong ngực.
- Chủ nhân…
Thân thể của Tuyết Vi nhỏ nhắn mềm mại, nhu nhược giống như không có xương, run rẩy ngã vào trong lòng ngực của hắn, nước da trắng như tuyết tinh tế tỉ mỉ như mỡ dê, nổi lên một tầng ôn hồng.
Từ Huyền lẳng lặng ngưng mắt nhìn dung nhan hoàn mỹ trong suốt này, không khỏi nhớ tới năm đó lần đầu nhìn thấy công chúa yêu ngư kinh diễm.
Cho đến hôm nay, loại cảm giác kinh diễm này vẫn mãnh liệt như trước.
Tuyết Vi rốt cục cố lấy dũng khí, đôi mắt sáng óng ánh như bảo thạch, hơi vài phần ngượng ngùng. Cùng Từ Huyền trực diện tương đối, rất nghiêm túc nói:
- Chủ nhân, ngươi xác thực muốn Nếu như vậy, ngươi sẽ kích động đến Thượng Cổ nguyền rủa kia…
Tại Thượng Cổ Thần Hoang, mỗi đời công chúa yêu ngư, thiết yếu phải bảo trì thân thể băng thanh ngọc khiết, nam tử cướp lấy trinh tiết của nàng sẽ bị yêu ngư nguyền rủa, thừa nhận ác mộng đáng sợ.
Nhìn qua Tuyết Vi thánh khiết bộ dáng rất nghiêm túc, một đoàn hỏa diễm trong cơ thể Từ Huyền đằng đằng bốc cháy lên.
- Hắc hắc, ta không tin lực lượng nguyền rủa này có thể mạnh hơn vu độc!.!
Từ Huyền cười xấu xa, một tay xẹt qua mái tóc như thác nước của Tuyết Vi, nâng gương mặt xinh đẹp tuyệt mỹ lên trước mắt, hung hăng hôn lên cặp môi đỏ mọng mát lạnh mềm nhẵn kia, cái tay còn lại cực kỳ không thành thật, trèo lên bộ ngực sữa tuyết trắng mê người.
Sau khi đạt tới Hóa Anh kỳ, hình thể của yêu tộc cùng nhân loại cơ hồ không sai biệt lắm, trừ phi hóa thành bản tôn.
Huống chi Tuyết Vi cũng không phải là yêu tộc, mà là loại nhân chủng tộc.
Dưới thế công của Từ Huyền, Tuyết Vi dần dần mất phương hướng, yêu kiều thấp giọng, con ngươi giống như bảo thạch màu lam, hiện động sắc thái vui sướng kỳ dị, thân thể mềm mại vặn vẹo, mái tóc như thác nước phất phới lên, quanh quẩn một tầng điện quang lam tử mông lung, có một loại vẻ đẹp dã tính.
Cho đến cuối cùng, Từ Huyền đột phá váy của nàng, phủ lướt đến hạ thể.
- Chủ nhân, nguyền rủa kia…
Thân thể mềm mại của Tuyết Vi run lên, đôi mi Đôi mi thanh tú cau lại.
Từ Huyền không khỏi cảm động trìu mến, cho đến giờ khắc này, Tuyết Vi vẫn như cũ, lo lắng nguyền rủa của yêu ngư tộc kia.
Không nói hai lời, Từ Huyền dùng thực tế hành động, thẳng tiến địa phương thần bí của thân thể công chúa thanh sơn mỹ ngọc.
Nháy mắt đã phá vỡ tầng màng mỏng cấm kị kia, Từ Huyền chỉ cảm thấy một cổ dòng điện lạnh buốt, mang theo một cổ lực lượng đáng sợ rót vào huyết nhục cùng tứ chi bách hài của mình.
A…. .
Thân thể Từ Huyền co rút một hồi, đó là một loại thống khổ và khoái hoạt cùng tồn tại, lửa nóng và lạnh buốt tê dại cùng tồn tại.
- Cái này là lực lượng nguyền rủa của yêu ngư tộc?
Từ Huyền cảm thụ biến hóa bên trong thể phách.
Cổ lực lượng nguyền rủa này cũng không phải cường hoành dã man, lại ôn nhu dị thường, bất tri bất giác rót vào trong cơ thể.
Tiếp theo trong nháy mắt, Từ Huyền cảm giác tinh khí sinh mệnh trong cơ thể từng chút một ngưng kết.
Đặc biệt là thẳng tiến bộ vị trong cơ thể Tuyết Vi, cơ hồ mất đi tri giác.
Cổ lực lượng nguyền rủa này cường đại vượt qua dư liệu của Từ Huyền, dựa theo loại xu thế này, hắn rất có thể sẽ biến thành một hoạt tử nhân, sinh cơ đóng cửa, trở thành một tồn tại giống như “Tiêu bản”.
Nguyền rủa cấm kị của Yêu ngư cổ tộc, nguyên ở huyết mạch, uy lực cùng tu vi của công chúa yêu ngư có quan hệ.
Hết lần này tới lần khác, cảnh giới tu vi của Tuyết Vi cũng không tính là thấp, đã tiếp cận anh biến trung kỳ đỉnh phong. Bởi vậy cổ lực lượng nguyền rủa này cường đại vượt qua tưởng tượng.
Đương nhiên so với vu độc nguyền rủa tự nhiên không đáng giá nhắc tới.
Từ Huyền thúc dục lực lượng Hỏa Chi Tâm, hỏa nguyên tinh khí trong cơ thể rào rạt thiêu đốt, cùng cổ lực lượng kia đan vào cùng một chỗ.