- A...
Để phòng ngự tăng trưởng, Tinh Khải Thánh Đế kêu thảm một tiếng, "đinh đinh đinh" Thủy tinh quang khải bên ngoài thân trong khoảnh khắc phá thành mảnh nhỏ, thân thể tinh thể hóa ở trong kim từ phong bạo phá thủng lỗ chỗ, không thành hình người.
- Cái gì! Tiểu tử này cảnh giới linh hồn...
Nguyệt Thiên Đế Tôn đã ở dưới Từ Huyền phản kích, thân hình liên tục thối lui, kêu lên một tiếng đau đớn.
Trong lúc nhất thời, hai vị Đại Đế dưới Từ Huyền phản kích rút lui lại.
Đặc biệt Tinh Khải Thánh Đế, thân thể hầu như bị cắn nát, đang nhanh chóng chữa trị, tràn đầy nguy cơ.
Rồi đột nhiên chớp mắt một cái, kim từ phong bạo kia biến mất không thấy.
Hô!
Từ Huyền phun ra một ngụm trọc khí, giữa mi tâm hiện ra một tia đau nhức.
Thời khắc mấu chốt, Vu Độc nguyền rủa quấn thân.
Trải qua mấy năm nay nỗ lực, Vu Độc nguyền rủa trong cơ thể Từ Huyền đã luyện hóa một hai tầng, đối với nó có năng lực áp chế nhất định.
Nhưng mà, nếu là chiến đấu kịch liệt vô cùng, sẽ đơn giản câu dẫn ra Vu Độc trong cơ thể.
Từ Huyền buông tay, để Tinh Khải Thánh Đế hiểm trở bảo trụ một mạng, thân thể hầu như phá thành mảnh nhỏ miễn cưỡng bắt đầu tổ hợp, khép lại, nhưng thương thế nguyên khí tổn hao rất nhiều.
Kim từ phong bạo kia nếu lại kiên trì thời gian một lần hô hấp, Tinh Khải Thánh Đế hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
- Nguyệt Thiên Đế Tôn! Từ Huyền này thực lực kinh khủng như vậy, nghe đồn hắn chém giết qua Đế Tôn, cũng cùng với Tông Như Ma có ước chiến trăm năm, xem ra không giả. Lấy thực lực của hai người chúng ta, mặc dù có thể thủ thắng, nhưng muốn chém giết hắn, cũng không có hi vọng.
Tinh Khải Thánh Đế một bên thần niệm truyền âm, lại vừa bỏ chạy đi.
- Trước chớ vội đi, Từ Huyền này nhìn qua vết thương cũ chưa lành, trong cơ thể có điểm dị dạng.
Nguyệt Thiên Đế Tôn lạnh lùng nói.
Tinh Khải Thánh Đế thần niệm tự nhiên cũng tập trung vào Từ Huyền, không khỏi khẽ "di" một tiếng.
Mà lúc này, Từ Huyền vừa lúc khống chế được Vu Độc nguyền rủa trong cơ thể.
Hắn cười lạnh một tiếng, rồi đột nhiên lấy ra một thiết bình đặc chế, phát ra yêu hồng huyết dịch xích kim quang trạch.
Cô lỗ cô lỗ...
Từ Huyền ăn vào một lọ Hóa Vu Huyết.
Không tốt!
Chế trụ hắn!
Nguyệt Thiên Đế Tôn và Tinh Khải Thánh Đế đồng thời biến sắc.
Hai người đồng thời nghĩ đến có chút lời kể lại liên quan đến Từ Huyền.
- Giết!
Giới diện bỗng dưng chấn động, thể phách huyết mạch lực lượng vô cùng mở rộng, chiếm cứ, phong cấm hư không phụ cận đó.
Ầm...
Chỉ thấy một đạo xích kim rực rỡ, giống như hỏa cầu thiêu đốt "lôi đinh", oanh trúng thân thể Tinh Khải Thánh Đế.
Đạo "lôi đình" kia tựa như Viễn Cổ hoang dã cự thú vượt thời không mà đến, không hề có dấu hiệu oanh trúng thân thể hắn.
Băng oanh!
Tinh Khải Thánh Đế còn không có phản ứng lại, thân thể vừa mới thành hình tinh thể, trong nháy mắt hôi phi yên diệt.
Thuấn sát hoàn mỹ!
Ấm kim lôi đình rực rỡ kia, dần dần bày biện ra thân hình Từ Huyền, vừa vặn thay thế được vị trí ban đầu của Tinh Khải Thánh Đế.
Tê!
Nguyệt Thiên Đế Tôn trong lòng mát lạnh, hấp một ngụm lãnh khí.
Tinh Khải Thánh Đế hơi chút chậm chễ trong chớp mắt, đã bị Từ Huyền lấy bí thuật bá đạo, trong nháy mắt miểu sát, quả thực không dám tưởng tượng.
Lúc này huyết mạch, nguyên lực trong cơ thể Từ Huyền không hề bảo lưu thả ra, mượn khí thế này, Từ Huyền thành công thi triển ra thuấn sát thập phần hoàn mỹ.
Thuấn sát kia uy năng oanh kích khiến Nguyệt Thiên Đế Tôn run sợ.
Tinh Khải Thánh Đế am hiểu thần thông phòng ngự. Nhưng dù cho hắn bị vây ở trong trạng thái cực mạnh, gặp phải thuấn thuấn thập phần hoàn mỹ cũng khó có dư địa phản kháng, cũng tuyệt không có sinh cơ.
- Tiếp theo, lập tức đến phiên ngươi...
Ánh mắt Từ Huyền lạnh lùng như điện, hàn mang âm sâm, âm thầm ngưng tụ lĩnh vực khí huyết toàn thân.
Muốn thi triển thuấn sát lần thứ hai, cần, thăng thêm chút ẩn chứa, ngưng tụ. Dù sao lĩnh vực huyết nhục vừa mới bạo phát qua có một lần.
Chi chi ông...
Từ Huyền tế ra một ngụm kiếm quang kim từ, kim văn huyễn lệ tận trời rung chuyển Thiên Vũ. Dẫn phát một hồi tử vong kim từ phong bạo, giết về phía Nguyệt Thiên Đế Tôn.
Lúc này ăn vào Hóa Vu Huyết, thực lực huyết mạch cũng không cần kiềm chế, Từ Huyền sức chiến đấu kéo lên một tầng thứ khác.
Phốc xuy...
Kiếm quang chém chết nơi đi qua vạn sự vạn vật, đem hàng tỉ ánh trăng thôi xán tê tói, thậm chí cắt tới Hằng Cổ Thiên Nguyệt của Nguyệt Thiên Đế Tôn.
Hằng Cổ Thiên Nguyệt khổng lồ kia hiện ra một tia rạn nứt, nhanh chóng phục hồi như cũ, cùng lực lượng kim từ kiếm quang chống lại.
- Từ Huyền...cừu hận ngày hôm nay, tương lai tất báo!
Nguyệt Thiên Đế Tôn hít sâu một hơi. Thân ảnh hư vô ngân xán mang theo Tuyên Cổ Thiên Nguyệt hóa thành nguyệt hoa quang thúc rực rõ chói mắt, bắn về phía Giới Thiên Hoang Vực xa xôi.
- Thuấn sát...
Một thanh âm băng lãnh lôi đình vang vọng hoang vực ngoại tầng.
Băng oanh!
Lôi đình xích kim rực rỡ, trống rỗng phủ xuống như thiểm điện oanh trúng nguyệt hoa quang trụ rực rỡ. Bị kích trúng vị trí không gian vũ trụ một trận lay động đổ nát, dẫn động Không Gian Phong Bạo cấm kỵ tử vong.
Rơi vào tử vong phong bạo của Giới Thiên Hoang Vực cho dù là Đế Tôn cũng sẽ đối mặt với nguy cơ.
Nhưng mà, thân ảnh ám kim như Ma thần chậm rãi ngưng, đứng giữa đại địa, vững chắc bình ổn không bị Không Gian Phong Bạo ảnh hưởng.
Răng rắc!
Cùng lúc đó, ngoài vài vạn dặm, một đoàn Ngân Diễm Nguyệt Lượng nhất thời tứ phân ngũ liệt, hiện ra thân ảnh hư vô ngân xán của Nguyệt Thiên Đế Tôn.
Thân hình của Nguyệt Thiên Đế Tôn phá thành mảnh nhỏ, lại như vô hình vô chất, phảng phất như quang thái, trong nháy mắt ngưng tụ, cười lạnh nói:
- Thân thể ta đã chuyển hóa thành hình thành ánh trăng coi như là Đế Tôn, tam đại Thần Sư đích thân tới đây cũng không giết chết được ta...
Tiếng nói vừa dứt, hắn lần thứ hai hóa thành ánh trăng quang thúc chạy trối chết đi...
- Xâm phạm Tiểu Ngư Giới ta, sinh linh đồ thán, lúc này còn muốn chạy?
Từ Huyền cười lạnh một tiếng, dứt khoát đuổi theo tới.
Hắn vừa mới ăn vào Hóa Vu Huyết, lực lượng huyết mạch có thể không hề hạn chế phát huy, tự nhiên sẽ không lãng phí cơ hội.
Dưới trạng thái lúc này, tốc độ của hắn hoàn toàn không thua kém Nguyệt Thiên Đế Tôn, thậm chí ngầm thắng nửa trù, liều mạng đuổi tới.
...
Đồng thời, ở trong không gian Tiểu Ngư Giới.
Từ Huyền Từ Huyền nhất cử chém giết Tinh Khải Thánh Đế, đánh trọng thương giết lui Nguyệt Thiên Đế Tôn, vương triều sĩ khí tăng nhiều.
Tiểu Ngư Giới vô số cường giả bản thổ tâm thần phấn chấn, không khỏi hò hét lên.
Một ít giới ngoại cường giả trú nhập giới này, kinh hãi chấn động ngây ra như phỗng, đối với phiến thổ địa này, cùng với Tinh Phong vương triều sản sinh kính nể thật sâu.
Tinh Phong vương triều một đám cao tầng theo bước tiến của Từ Huyền giết tới Giới Thiên Hoang Vực.
Ở trong không gian loạn hiện ra hai thiếu nữ khuôn mặt tuyệt sắc, có năm sáu phần tương tự nhau.
- Tỷ tỷ, không nghĩ tới hắn có thể lấy thực lực bản thân chiến thắng hai vị Đế Tôn.
Thiếu nữ một thân bích thường, băng mỹ như tuyết đầu đông hơi kinh dị nói.
Để phòng ngự tăng trưởng, Tinh Khải Thánh Đế kêu thảm một tiếng, "đinh đinh đinh" Thủy tinh quang khải bên ngoài thân trong khoảnh khắc phá thành mảnh nhỏ, thân thể tinh thể hóa ở trong kim từ phong bạo phá thủng lỗ chỗ, không thành hình người.
- Cái gì! Tiểu tử này cảnh giới linh hồn...
Nguyệt Thiên Đế Tôn đã ở dưới Từ Huyền phản kích, thân hình liên tục thối lui, kêu lên một tiếng đau đớn.
Trong lúc nhất thời, hai vị Đại Đế dưới Từ Huyền phản kích rút lui lại.
Đặc biệt Tinh Khải Thánh Đế, thân thể hầu như bị cắn nát, đang nhanh chóng chữa trị, tràn đầy nguy cơ.
Rồi đột nhiên chớp mắt một cái, kim từ phong bạo kia biến mất không thấy.
Hô!
Từ Huyền phun ra một ngụm trọc khí, giữa mi tâm hiện ra một tia đau nhức.
Thời khắc mấu chốt, Vu Độc nguyền rủa quấn thân.
Trải qua mấy năm nay nỗ lực, Vu Độc nguyền rủa trong cơ thể Từ Huyền đã luyện hóa một hai tầng, đối với nó có năng lực áp chế nhất định.
Nhưng mà, nếu là chiến đấu kịch liệt vô cùng, sẽ đơn giản câu dẫn ra Vu Độc trong cơ thể.
Từ Huyền buông tay, để Tinh Khải Thánh Đế hiểm trở bảo trụ một mạng, thân thể hầu như phá thành mảnh nhỏ miễn cưỡng bắt đầu tổ hợp, khép lại, nhưng thương thế nguyên khí tổn hao rất nhiều.
Kim từ phong bạo kia nếu lại kiên trì thời gian một lần hô hấp, Tinh Khải Thánh Đế hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
- Nguyệt Thiên Đế Tôn! Từ Huyền này thực lực kinh khủng như vậy, nghe đồn hắn chém giết qua Đế Tôn, cũng cùng với Tông Như Ma có ước chiến trăm năm, xem ra không giả. Lấy thực lực của hai người chúng ta, mặc dù có thể thủ thắng, nhưng muốn chém giết hắn, cũng không có hi vọng.
Tinh Khải Thánh Đế một bên thần niệm truyền âm, lại vừa bỏ chạy đi.
- Trước chớ vội đi, Từ Huyền này nhìn qua vết thương cũ chưa lành, trong cơ thể có điểm dị dạng.
Nguyệt Thiên Đế Tôn lạnh lùng nói.
Tinh Khải Thánh Đế thần niệm tự nhiên cũng tập trung vào Từ Huyền, không khỏi khẽ "di" một tiếng.
Mà lúc này, Từ Huyền vừa lúc khống chế được Vu Độc nguyền rủa trong cơ thể.
Hắn cười lạnh một tiếng, rồi đột nhiên lấy ra một thiết bình đặc chế, phát ra yêu hồng huyết dịch xích kim quang trạch.
Cô lỗ cô lỗ...
Từ Huyền ăn vào một lọ Hóa Vu Huyết.
Không tốt!
Chế trụ hắn!
Nguyệt Thiên Đế Tôn và Tinh Khải Thánh Đế đồng thời biến sắc.
Hai người đồng thời nghĩ đến có chút lời kể lại liên quan đến Từ Huyền.
- Giết!
Giới diện bỗng dưng chấn động, thể phách huyết mạch lực lượng vô cùng mở rộng, chiếm cứ, phong cấm hư không phụ cận đó.
Ầm...
Chỉ thấy một đạo xích kim rực rỡ, giống như hỏa cầu thiêu đốt "lôi đinh", oanh trúng thân thể Tinh Khải Thánh Đế.
Đạo "lôi đình" kia tựa như Viễn Cổ hoang dã cự thú vượt thời không mà đến, không hề có dấu hiệu oanh trúng thân thể hắn.
Băng oanh!
Tinh Khải Thánh Đế còn không có phản ứng lại, thân thể vừa mới thành hình tinh thể, trong nháy mắt hôi phi yên diệt.
Thuấn sát hoàn mỹ!
Ấm kim lôi đình rực rỡ kia, dần dần bày biện ra thân hình Từ Huyền, vừa vặn thay thế được vị trí ban đầu của Tinh Khải Thánh Đế.
Tê!
Nguyệt Thiên Đế Tôn trong lòng mát lạnh, hấp một ngụm lãnh khí.
Tinh Khải Thánh Đế hơi chút chậm chễ trong chớp mắt, đã bị Từ Huyền lấy bí thuật bá đạo, trong nháy mắt miểu sát, quả thực không dám tưởng tượng.
Lúc này huyết mạch, nguyên lực trong cơ thể Từ Huyền không hề bảo lưu thả ra, mượn khí thế này, Từ Huyền thành công thi triển ra thuấn sát thập phần hoàn mỹ.
Thuấn sát kia uy năng oanh kích khiến Nguyệt Thiên Đế Tôn run sợ.
Tinh Khải Thánh Đế am hiểu thần thông phòng ngự. Nhưng dù cho hắn bị vây ở trong trạng thái cực mạnh, gặp phải thuấn thuấn thập phần hoàn mỹ cũng khó có dư địa phản kháng, cũng tuyệt không có sinh cơ.
- Tiếp theo, lập tức đến phiên ngươi...
Ánh mắt Từ Huyền lạnh lùng như điện, hàn mang âm sâm, âm thầm ngưng tụ lĩnh vực khí huyết toàn thân.
Muốn thi triển thuấn sát lần thứ hai, cần, thăng thêm chút ẩn chứa, ngưng tụ. Dù sao lĩnh vực huyết nhục vừa mới bạo phát qua có một lần.
Chi chi ông...
Từ Huyền tế ra một ngụm kiếm quang kim từ, kim văn huyễn lệ tận trời rung chuyển Thiên Vũ. Dẫn phát một hồi tử vong kim từ phong bạo, giết về phía Nguyệt Thiên Đế Tôn.
Lúc này ăn vào Hóa Vu Huyết, thực lực huyết mạch cũng không cần kiềm chế, Từ Huyền sức chiến đấu kéo lên một tầng thứ khác.
Phốc xuy...
Kiếm quang chém chết nơi đi qua vạn sự vạn vật, đem hàng tỉ ánh trăng thôi xán tê tói, thậm chí cắt tới Hằng Cổ Thiên Nguyệt của Nguyệt Thiên Đế Tôn.
Hằng Cổ Thiên Nguyệt khổng lồ kia hiện ra một tia rạn nứt, nhanh chóng phục hồi như cũ, cùng lực lượng kim từ kiếm quang chống lại.
- Từ Huyền...cừu hận ngày hôm nay, tương lai tất báo!
Nguyệt Thiên Đế Tôn hít sâu một hơi. Thân ảnh hư vô ngân xán mang theo Tuyên Cổ Thiên Nguyệt hóa thành nguyệt hoa quang thúc rực rõ chói mắt, bắn về phía Giới Thiên Hoang Vực xa xôi.
- Thuấn sát...
Một thanh âm băng lãnh lôi đình vang vọng hoang vực ngoại tầng.
Băng oanh!
Lôi đình xích kim rực rỡ, trống rỗng phủ xuống như thiểm điện oanh trúng nguyệt hoa quang trụ rực rỡ. Bị kích trúng vị trí không gian vũ trụ một trận lay động đổ nát, dẫn động Không Gian Phong Bạo cấm kỵ tử vong.
Rơi vào tử vong phong bạo của Giới Thiên Hoang Vực cho dù là Đế Tôn cũng sẽ đối mặt với nguy cơ.
Nhưng mà, thân ảnh ám kim như Ma thần chậm rãi ngưng, đứng giữa đại địa, vững chắc bình ổn không bị Không Gian Phong Bạo ảnh hưởng.
Răng rắc!
Cùng lúc đó, ngoài vài vạn dặm, một đoàn Ngân Diễm Nguyệt Lượng nhất thời tứ phân ngũ liệt, hiện ra thân ảnh hư vô ngân xán của Nguyệt Thiên Đế Tôn.
Thân hình của Nguyệt Thiên Đế Tôn phá thành mảnh nhỏ, lại như vô hình vô chất, phảng phất như quang thái, trong nháy mắt ngưng tụ, cười lạnh nói:
- Thân thể ta đã chuyển hóa thành hình thành ánh trăng coi như là Đế Tôn, tam đại Thần Sư đích thân tới đây cũng không giết chết được ta...
Tiếng nói vừa dứt, hắn lần thứ hai hóa thành ánh trăng quang thúc chạy trối chết đi...
- Xâm phạm Tiểu Ngư Giới ta, sinh linh đồ thán, lúc này còn muốn chạy?
Từ Huyền cười lạnh một tiếng, dứt khoát đuổi theo tới.
Hắn vừa mới ăn vào Hóa Vu Huyết, lực lượng huyết mạch có thể không hề hạn chế phát huy, tự nhiên sẽ không lãng phí cơ hội.
Dưới trạng thái lúc này, tốc độ của hắn hoàn toàn không thua kém Nguyệt Thiên Đế Tôn, thậm chí ngầm thắng nửa trù, liều mạng đuổi tới.
...
Đồng thời, ở trong không gian Tiểu Ngư Giới.
Từ Huyền Từ Huyền nhất cử chém giết Tinh Khải Thánh Đế, đánh trọng thương giết lui Nguyệt Thiên Đế Tôn, vương triều sĩ khí tăng nhiều.
Tiểu Ngư Giới vô số cường giả bản thổ tâm thần phấn chấn, không khỏi hò hét lên.
Một ít giới ngoại cường giả trú nhập giới này, kinh hãi chấn động ngây ra như phỗng, đối với phiến thổ địa này, cùng với Tinh Phong vương triều sản sinh kính nể thật sâu.
Tinh Phong vương triều một đám cao tầng theo bước tiến của Từ Huyền giết tới Giới Thiên Hoang Vực.
Ở trong không gian loạn hiện ra hai thiếu nữ khuôn mặt tuyệt sắc, có năm sáu phần tương tự nhau.
- Tỷ tỷ, không nghĩ tới hắn có thể lấy thực lực bản thân chiến thắng hai vị Đế Tôn.
Thiếu nữ một thân bích thường, băng mỹ như tuyết đầu đông hơi kinh dị nói.