Trương Phong ở trong hưng phấn cũng lãnh tĩnh hơn bình thường, thả chậm tốc độ truy kích lộ ra vẻ cảnh giác.
Giữa không trung, hai thân ảnh cận thân giao thác, bỗng nhiên phân ra.
- Từ Huyền! Trừ nhục thân mạnh mẽ, công kích cường đại ra, ngươi còn có thần thông gì nữa?
Đông Phương Bá tựa hồ thăm dò tình huống của Từ Huyền, trong vẻ mặt lãnh tiếu, song chưởng mở ra, huyết mạch trong cơ thể gấp gáp rung động, toàn thân hiện lên một tầng tử sắc sát quang dày một thước, một cổ cuồng phong bạo ngược để cây cối phụ cận tàn phá thành một mảnh hỗn độn.
Càng làm cho người ta kinh tâm là, trong lòng bàn tay Đông Phương Bá đột nhiên lộ ra một tầng tử sắc huyết quang yêu dị, dường như Ác Long dữ tợn nữu khúc, càng ở giữa không trung điên cuồng nhảy múa, rít gào khẽ kêu, để sinh linh phương viên vài dặm, thể xác và tinh thần đều run rẩy.
Cái này do huyết mạch dẫn đạo truyền thừa bí kỹ, để Trương gia phàm là Luyện Thần Tiên Sư, sắc mặt đại biến.
- Không tốt! Đây là Huyết Sát Tử Quang trong lời đồn của Đông Phương gia có thể khắc chế đại đa số tiên pháp thế gian, sinh linh dính phải sẽ lập tức hóa thành huyết thủy...
Hồ lão sắc mặt đột nhiên biến đổi, chỉ kịp nhắc nhở nói:
- Từ huynh đệ, mau tránh ra!
- Khặc khặc... Thiếu chủ lại học được Huyết Sát Tử Quang bí thuật này coi như là Luyện Thần trọng trọng Tiên Sư cũng không dám ngạnh đỡ nó. Chúng ta cùng nhau chặn lại, tiểu tử kia chết chắc.
Lão giả khô gầy ẩn nấp trong sơn lâm, cười quỷ dị phi thân bắn về phía Từ Huyền.
- Bí thuật này e là sẽ tiêu hao tinh huyết, thiếu chủ không để ý đại giới muốn giết chết tiểu tử họ Từ.
Phiền Cửu Cô không dám chần chừ, theo lão giả khô gầy cùng nhau giết về phía Từ Huyền.
Sưu sưu trong sơn lâm đột nhiên bay ra hai gã Luyện Thần Tiên Sư, đồng thời giết về phía Từ Huyền, một biến cố này hoàn toàn chuẩn bị không kịp.
Tình hình lúc này, Từ Huyền tương đương với phải đối mặt với ba đại Luyện Thần Tiên Sư.
- Không xong! Nhanh đi cứu Từ huynh!
Trương Phong trong con người hiện lên kinh sợ, nghĩ cách cứu viện Từ Huyền.
Thế nhưng Đông Phương gia ba người võ tu mặt đen lại lập tức xuất thủ ngăn cản, cho dù không thể chặn đứng thành công, cũng có thể kéo dài bọn họ thời gian hai ba lần hô hấp.
Thời gian hai ba lần hô hấp, ở trong cao thủ giao chiến, đủ để quyết định mấy lần sinh tử.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh!
Đông Phương Bá trong lòng bàn tay ngưng tụ ngưng tụ Huyết Sát Tử Quang đáng sợ, sau đó, trước tiên đánh về phía Từ Huyền.
Một cổ cảm giác nguy cơ, trong lòng Từ Huyền lan tràn ra, thần cảm liên tục nhảy lên, Nguyệt Quang Bí Châu trong cơ thể cũng thấp giọng run rẩy một tiếng, tựa hồ đang dự báo cái gì đó.
- Hừ, ai nói ta chỉ có thân thể, không có thần thông?
Từ Huyền cười lạnh một tiếng, không chút nào né tránh, hít sâu một hơi, giữa bàn tay bỗng nhiên ngưng tụ ra một đoàn viêm hỏa thiêu đốt nhân tâm, bên trong bích u tàn quang lóe ra không ngừng.
Trong sát na, toàn thân trên dưới của hắn hiện lên một tầng hồng sắc diễm quang, như một hỏa diễm thần nhân, khí tức nóng rực phô thiên cái địa đánh về phía bốn phương tám hướng, nơi đi qua, cây cối đều hóa thành cháy đen, Tu Giả bị lan đến gần, pháp bào trên người lập tức thiêu đốt, điên cuồng tê rống. Đông Phương Bá huy vũ ra sát tử quang như tử long, vừa mới tiếp cận trước người Từ Huyền, thanh thế lập tức giảm mạnh ba phần.
Phanh phốc xuy xuy...
Trong tay Từ Huyền viêm bạo chân hỏa cương liệt trong khoảnh khắc cùng Tử Sát huyết quang kia đan vào cùng một chỗ, khí thế người trước cuồng bạo, lại cùng với một cổ viêm hỏa độc quang, thẩm thấu đến trước người Đông Phương Bá. Chỉ là một phu một lần hô hấp, Huyết Sát Tử Quang liên tục bong ra từng màng bại lui, trong lúc hai người giao kích đằng khởi một cổ tử hắc sắc yên khí.
- Ngao tê!
Đông Phương Bá ngao kêu một tiếng, trên trán mồ hôi nóng chảy ròng, cả người bị độc viêm ăn mòn thiêu đốt, cùng chân lực sát khí giao nhau, trên da đen tím một mảnh, trên pháp bào từng phiến cháy đen.
Hiển nhiên bản mạng viêm hỏa của Từ Huyền đã thắng dễ dàng Đông Phương Bá một bậc, người sau thống khổ kêu rống, Huyết Sát Tử Quang toàn bộ thu hồi hộ thể, liên tục bại lui, như chó nhà có tang.
Từ Huyền cũng kinh dị không ngớt, không nghĩ tới chính mình mượn Độc Hỏa Tam Dương Đan cùng với đặc tính bản thân tu luyện ra chân hỏa lại kinh khủng như vậy.
Lấy xu thế này tiếp tục xuống phía dưới, cố gắng có cơ hội chém giết Đông Phương Bá. Chỉ là lúc trước hắn chuẩn bị không kịp.
- Chịu chết đi!
Vừa vặn vào lúc này, trong mắt lão giả khô gầy kia lệ quang lóe ra, từ bên sườn tập kích mà đến, một trảo hóa thành âm hàn hắc khí cuồn cuộn đâm về phía đầu Từ Huyền.
Từ Huyền chỉ đành buông tha truy sát Đông Phương Bá nhưng giữa lòng bàn tay độc viêm hỏa, thuận thế vung lên, hung hăng đánh về phía lão giả khô gầy.
Lão giả khô gầy là Luyện Thần tứ trọng ma tu, trên đường tập kích, vốn tưởng rằng có cơ để thừa nhịp, cũng không ngờ được Tử Sát huyết quang chỉ đáng sợ của Đông Phương thiếu chủ kiên trì một tức công phu cũng đã bại lui.
Xích sắc viêm hỏa cùng với bích u dị quang trong khoảnh khắc để âm hàn ma khí của lão giả khô gầy thôn phệ hoàn toàn, bẻ gãy nghiền nát hình như người trước vừa vặn đem người sau khắc chế, dường như hỏa diễm gặp phải cây cỏ khô.
- Không tốt...
Lão giả khô gầy như đặt mình trong hỏa hải, Từ Huyền kia chân hỏa viêm độc cương liệt đã tập hợp đến phụ cận muốn tránh cũng không được.
Hắn miễn cưỡng vận khởi hộ thể ma khí, lại bị viêm độc chi hỏa kia đơn giản đột phá rất nhanh đốt cháy ở trên người.
Trong sát na, thân thể lão giả khô gầy bị viêm quang đốt cháy tàn phá, càng có bích u viêm độc ăn mòn vào trong cơ thể, nội ngoại dày vò, thân thể rất nhanh đỏ bừng như đèn lồng.
Tiếng kêu thảm thiết thê lương liên miên, truyền khắp bầu trời sơn lâm, lấy tu vi ma khí Luyện Thần tứ trọng của lão giả khô gầy lại không cách nào ngăn trở viêm độc chân hỏa kia phá diệt ăn mòn, rất nhanh cả người ở giữa không trùng ào ào thiêu đốt, trong tuyệt vọng phát sinh tiếng hò hét.
- Giết...Theo ta!
Thế nhưng không ai cứu hắn, Đông Phương Bá cũng thừa thụ độc hỏa dư lực thiêu đốt ăn mòn, trên khuôn mặt xanh đen dữ tợn, cường lực áp chế cổ viêm độc đáng sợ này, trong sợ hãi vô cùng, chạy về phía xa.
- Chậc chậc, viêm độc chân hỏa này uy năng so với ta dự liệu còn muốn đáng sợ hơn, chí cương chí viêm, trong cuồng bạo lại quỷ dị khó chơi, hoàn toàn áp chế thế gian đại đa số tiên pháp thần thông, đối với công pháp ma đạo kia càng là khắc tinh thiên địch.
Trong đầu truyền đến tiếng sợ hãi than của tàn hồn kiếp trước.
Từ Huyền cũng giật mình một cái, liên tục bước lên phía trước, nhặt lấy túi trữ vật của lão giả khô gầy.
Đây chính là ma tu Luyện Thần tứ trọng, chiến lợi phẩm của hắn tất nhiên hơn xa Luyện Thần nhất nhị trọng.
Hưu đinh!
Đúng lúc này một đạo băng kiếm lam oánh từ giữa không trung bổ tới, Từ Huyền né tránh không kịp, trên cánh tay nhiều ra một đạo vết máu, thân hình nhoáng lên tại chỗ.
Giữa không trung, hai thân ảnh cận thân giao thác, bỗng nhiên phân ra.
- Từ Huyền! Trừ nhục thân mạnh mẽ, công kích cường đại ra, ngươi còn có thần thông gì nữa?
Đông Phương Bá tựa hồ thăm dò tình huống của Từ Huyền, trong vẻ mặt lãnh tiếu, song chưởng mở ra, huyết mạch trong cơ thể gấp gáp rung động, toàn thân hiện lên một tầng tử sắc sát quang dày một thước, một cổ cuồng phong bạo ngược để cây cối phụ cận tàn phá thành một mảnh hỗn độn.
Càng làm cho người ta kinh tâm là, trong lòng bàn tay Đông Phương Bá đột nhiên lộ ra một tầng tử sắc huyết quang yêu dị, dường như Ác Long dữ tợn nữu khúc, càng ở giữa không trung điên cuồng nhảy múa, rít gào khẽ kêu, để sinh linh phương viên vài dặm, thể xác và tinh thần đều run rẩy.
Cái này do huyết mạch dẫn đạo truyền thừa bí kỹ, để Trương gia phàm là Luyện Thần Tiên Sư, sắc mặt đại biến.
- Không tốt! Đây là Huyết Sát Tử Quang trong lời đồn của Đông Phương gia có thể khắc chế đại đa số tiên pháp thế gian, sinh linh dính phải sẽ lập tức hóa thành huyết thủy...
Hồ lão sắc mặt đột nhiên biến đổi, chỉ kịp nhắc nhở nói:
- Từ huynh đệ, mau tránh ra!
- Khặc khặc... Thiếu chủ lại học được Huyết Sát Tử Quang bí thuật này coi như là Luyện Thần trọng trọng Tiên Sư cũng không dám ngạnh đỡ nó. Chúng ta cùng nhau chặn lại, tiểu tử kia chết chắc.
Lão giả khô gầy ẩn nấp trong sơn lâm, cười quỷ dị phi thân bắn về phía Từ Huyền.
- Bí thuật này e là sẽ tiêu hao tinh huyết, thiếu chủ không để ý đại giới muốn giết chết tiểu tử họ Từ.
Phiền Cửu Cô không dám chần chừ, theo lão giả khô gầy cùng nhau giết về phía Từ Huyền.
Sưu sưu trong sơn lâm đột nhiên bay ra hai gã Luyện Thần Tiên Sư, đồng thời giết về phía Từ Huyền, một biến cố này hoàn toàn chuẩn bị không kịp.
Tình hình lúc này, Từ Huyền tương đương với phải đối mặt với ba đại Luyện Thần Tiên Sư.
- Không xong! Nhanh đi cứu Từ huynh!
Trương Phong trong con người hiện lên kinh sợ, nghĩ cách cứu viện Từ Huyền.
Thế nhưng Đông Phương gia ba người võ tu mặt đen lại lập tức xuất thủ ngăn cản, cho dù không thể chặn đứng thành công, cũng có thể kéo dài bọn họ thời gian hai ba lần hô hấp.
Thời gian hai ba lần hô hấp, ở trong cao thủ giao chiến, đủ để quyết định mấy lần sinh tử.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh!
Đông Phương Bá trong lòng bàn tay ngưng tụ ngưng tụ Huyết Sát Tử Quang đáng sợ, sau đó, trước tiên đánh về phía Từ Huyền.
Một cổ cảm giác nguy cơ, trong lòng Từ Huyền lan tràn ra, thần cảm liên tục nhảy lên, Nguyệt Quang Bí Châu trong cơ thể cũng thấp giọng run rẩy một tiếng, tựa hồ đang dự báo cái gì đó.
- Hừ, ai nói ta chỉ có thân thể, không có thần thông?
Từ Huyền cười lạnh một tiếng, không chút nào né tránh, hít sâu một hơi, giữa bàn tay bỗng nhiên ngưng tụ ra một đoàn viêm hỏa thiêu đốt nhân tâm, bên trong bích u tàn quang lóe ra không ngừng.
Trong sát na, toàn thân trên dưới của hắn hiện lên một tầng hồng sắc diễm quang, như một hỏa diễm thần nhân, khí tức nóng rực phô thiên cái địa đánh về phía bốn phương tám hướng, nơi đi qua, cây cối đều hóa thành cháy đen, Tu Giả bị lan đến gần, pháp bào trên người lập tức thiêu đốt, điên cuồng tê rống. Đông Phương Bá huy vũ ra sát tử quang như tử long, vừa mới tiếp cận trước người Từ Huyền, thanh thế lập tức giảm mạnh ba phần.
Phanh phốc xuy xuy...
Trong tay Từ Huyền viêm bạo chân hỏa cương liệt trong khoảnh khắc cùng Tử Sát huyết quang kia đan vào cùng một chỗ, khí thế người trước cuồng bạo, lại cùng với một cổ viêm hỏa độc quang, thẩm thấu đến trước người Đông Phương Bá. Chỉ là một phu một lần hô hấp, Huyết Sát Tử Quang liên tục bong ra từng màng bại lui, trong lúc hai người giao kích đằng khởi một cổ tử hắc sắc yên khí.
- Ngao tê!
Đông Phương Bá ngao kêu một tiếng, trên trán mồ hôi nóng chảy ròng, cả người bị độc viêm ăn mòn thiêu đốt, cùng chân lực sát khí giao nhau, trên da đen tím một mảnh, trên pháp bào từng phiến cháy đen.
Hiển nhiên bản mạng viêm hỏa của Từ Huyền đã thắng dễ dàng Đông Phương Bá một bậc, người sau thống khổ kêu rống, Huyết Sát Tử Quang toàn bộ thu hồi hộ thể, liên tục bại lui, như chó nhà có tang.
Từ Huyền cũng kinh dị không ngớt, không nghĩ tới chính mình mượn Độc Hỏa Tam Dương Đan cùng với đặc tính bản thân tu luyện ra chân hỏa lại kinh khủng như vậy.
Lấy xu thế này tiếp tục xuống phía dưới, cố gắng có cơ hội chém giết Đông Phương Bá. Chỉ là lúc trước hắn chuẩn bị không kịp.
- Chịu chết đi!
Vừa vặn vào lúc này, trong mắt lão giả khô gầy kia lệ quang lóe ra, từ bên sườn tập kích mà đến, một trảo hóa thành âm hàn hắc khí cuồn cuộn đâm về phía đầu Từ Huyền.
Từ Huyền chỉ đành buông tha truy sát Đông Phương Bá nhưng giữa lòng bàn tay độc viêm hỏa, thuận thế vung lên, hung hăng đánh về phía lão giả khô gầy.
Lão giả khô gầy là Luyện Thần tứ trọng ma tu, trên đường tập kích, vốn tưởng rằng có cơ để thừa nhịp, cũng không ngờ được Tử Sát huyết quang chỉ đáng sợ của Đông Phương thiếu chủ kiên trì một tức công phu cũng đã bại lui.
Xích sắc viêm hỏa cùng với bích u dị quang trong khoảnh khắc để âm hàn ma khí của lão giả khô gầy thôn phệ hoàn toàn, bẻ gãy nghiền nát hình như người trước vừa vặn đem người sau khắc chế, dường như hỏa diễm gặp phải cây cỏ khô.
- Không tốt...
Lão giả khô gầy như đặt mình trong hỏa hải, Từ Huyền kia chân hỏa viêm độc cương liệt đã tập hợp đến phụ cận muốn tránh cũng không được.
Hắn miễn cưỡng vận khởi hộ thể ma khí, lại bị viêm độc chi hỏa kia đơn giản đột phá rất nhanh đốt cháy ở trên người.
Trong sát na, thân thể lão giả khô gầy bị viêm quang đốt cháy tàn phá, càng có bích u viêm độc ăn mòn vào trong cơ thể, nội ngoại dày vò, thân thể rất nhanh đỏ bừng như đèn lồng.
Tiếng kêu thảm thiết thê lương liên miên, truyền khắp bầu trời sơn lâm, lấy tu vi ma khí Luyện Thần tứ trọng của lão giả khô gầy lại không cách nào ngăn trở viêm độc chân hỏa kia phá diệt ăn mòn, rất nhanh cả người ở giữa không trùng ào ào thiêu đốt, trong tuyệt vọng phát sinh tiếng hò hét.
- Giết...Theo ta!
Thế nhưng không ai cứu hắn, Đông Phương Bá cũng thừa thụ độc hỏa dư lực thiêu đốt ăn mòn, trên khuôn mặt xanh đen dữ tợn, cường lực áp chế cổ viêm độc đáng sợ này, trong sợ hãi vô cùng, chạy về phía xa.
- Chậc chậc, viêm độc chân hỏa này uy năng so với ta dự liệu còn muốn đáng sợ hơn, chí cương chí viêm, trong cuồng bạo lại quỷ dị khó chơi, hoàn toàn áp chế thế gian đại đa số tiên pháp thần thông, đối với công pháp ma đạo kia càng là khắc tinh thiên địch.
Trong đầu truyền đến tiếng sợ hãi than của tàn hồn kiếp trước.
Từ Huyền cũng giật mình một cái, liên tục bước lên phía trước, nhặt lấy túi trữ vật của lão giả khô gầy.
Đây chính là ma tu Luyện Thần tứ trọng, chiến lợi phẩm của hắn tất nhiên hơn xa Luyện Thần nhất nhị trọng.
Hưu đinh!
Đúng lúc này một đạo băng kiếm lam oánh từ giữa không trung bổ tới, Từ Huyền né tránh không kịp, trên cánh tay nhiều ra một đạo vết máu, thân hình nhoáng lên tại chỗ.