Lão giả áo xám kia, Côn Nhiên biết lai lịch Thất Linh Giải Thôi trong tay Từ Huyền, vẻ mặt kinh ngạc khó hiểu, thần sắc có vẻ như vật trong tay Từ Huyền cực kỳ không giống bình thường.
Từ Huyền cũng không nói nhảm, xuất ra hai thiết giáp thị vệ, tay cầm tấm chắn bằng đồng đỏ và Huyền thép cự kiếm đánh về hướng lão giả áo xám.
- Xem ra ngươi thu hoạch khôi ít khôi lỗi của Thiên Cơ tộc tại Thành cổ.
Ánh mắt Lão giả áo xám bắt đầu trở nên cực nóng bỏng, ý niệm khẽ động, thu hồi kỳ phiên màu đen tiêu hao nguyên khí, tàn ảnh màu xám nhoáng 1 cái, trong khoảnh khắc đã lướt đến trước người Từ Huyền.
Về phần hai đại thiết giáp thị vệ kia, ngay cả bóng dáng của hắn cũng không chạm đến được.
Tốc độ thật nhanh!
Tâm thần Từ Huyền run lên, vừa mới kịp phản ứng lại thì chưởng ấn của lão giả áo xám kia đã tới trước người.
- Bành!
Một vòng bảo vệ ánh sáng màu đen nhánh giao thoa chấn động trước người Từ Huyền, lại xé nứt tầng cương lực bên ngoài thân hắn.
Từ Huyền kêu lên một tiếng, thân hình nhanh chóng thối lui.
Tốc độ đối phương quá nhanh, hắn trốn không kịp, chỉ có thể huy động cánh tay che chắn những bộ vị yếu hại.
- Lực phòng ngự tiểu tử này thật hảo cường.
Lão giả áo xám kinh ngạc không nhỏ.
- Sưu sưu!
Lúc này, hai cỗ thiết giáp khôi lỗi đuổi giết tới sau lưng, tốc độ tương đối với lão giả áo xám.
Nhân cơ hội này, Từ Huyền hét lớn một tiếng, đánh ra một đơn chưởng, nguyên lực nóng bỏng giống như hỏa vang, tiếng bạo nổ vang lên, đủ để khiêu chiến cường giả luyện thần thất, bát trọng.
Xu thế này chính là tiền hậu giáp kích.
- Khẩu hưởng.
Lão giả áo xám vận khởi pháp lực, mũ rộng vành trên đỉnh đầu bỗng nhiên bắn ra một vòng ô quang, lướt thẳng ra bốn phương tám hướng.
- Bành bành!
Hai cỗ thiết giáp khôi lỗi trực tiếp bị quét bay ra ngoài, quay cuồng trên mặt đất, thậm chí mặt ngoài tấm chắn còn hiện ra những vết rạn thật nhỏ.
Tuy công kích của Từ Huyền mạnh nhưng cấp độ lão giả áo xám kia đã rất cao, dù về chất lượng thì hắn chiếm ưu thế nhưng vừa mới tiếp xúc đã bị khe hở đen nhánh kia đẩy lui ra ngoài mấy trượng.
Cũng may thân thể hắn cường hoành, lại có tầng ngân cương hộ thể nên cũng chỉ bị thương nhẹ.
Từ Huyền dứt khoát phất tay, thu hồi hai cỗ khôi lỗi lại vào trong Tinh Hải. Trong giao chiến, ngay cả hắn cũng đều hữu tâm vô lực thì đừng nói gì đến hai cỗ khôi lỗi này.
Sau đó hắn hít sâu một hơi, liền chuẩn bị phát động bổn mạng thần thông.
- Xuyến!
Lão giả áo xám như ảnh tùy hình, tốc độ công kích càng tăng thêm, lại đánh gãy thần thông của hắn.
Tốc độ đối phương quá nhanh, cấp độ pháp lực lại cao, Từ Huyền hoàn toàn bị áp chế, liên tục bại lui.
Hắn nhiều lần thử phản kích, nhưng cũng chỉ lộ ra càng nhiều sơ hở và đều bị lão giả áo xám đánh lui, rất là phiền muộn.
Mặt khác, cho dù lão giả áo xám chiếm cứ ưu thế nhưng cũng không phải nhẹ nhàng như biểu hiện ở bên ngoài.
Tại Di Lạc Cổ Thành, hắn bị thương rất nặng. Giờ phút này, phần lớn pháp lực còn thừa lại không nhiều lắm đều dùng để áp chế thương thế.
Nếu như trong vòng nửa canh giờ, hắn không giải quyết được Từ Huyền thì hắn cũng xong đời.
Trong lúc liên tục truy đuổi, trong mắt lão giả áo xám cũng lộ ra vẻ lo lắng.
Từ Huyền rất nhanh cảm thấy được điểm ấy, không cầu chiến thắng, chỉ tận lực kéo dài thời gian. Thân thể hắn cường đại, dùng nguyên lực sung túc thì cũng có thể kéo chết đối phương.
- Toàn lực phòng ngự, hắn không làm gì được ngươi. Huống chi ngân cương thân thể của ngươi đã cần như có chút thành tựu, vừa vặn dùng hắn làm đá mài đao.
Tàn hồn kiếp trước thình lình nói trong đầu.
Con mắt Từ Huyền sáng ngời, hít sâu một hơi, khí huyết trong cơ thể co rút lại, tầng cương lực hơi mờ di động bên ngoài thân càng phát ra vẻ sáng ngời.
- Bang bang!
Mỗi một chưởng mỗi một quyền của lão giả áo xám cũng đều có thể đột phá tầng cương lực của Từ Huyền, nhưng thân thể thứ hai cũng rất mạnh, rất khó tạo thành tổn thương cho hắn.
Từ Huyền vừa đánh vừa lui, toàn lực phòng ngự, tầng cương lực bên ngoài thân lần lượt bị nghiền nát từng bộ phận, đều bị hắn thúc dục khí huyết tu bổ lại.
Trong quá trình bị nghiền nát và tu bổ lại tầng cương lực, Từ Huyền càng vận dụng thành thạo thần thông cương lực hơn.
Trong lúc khí huyết trong cơ thể lần lượt quanh quẩn, ngưng tụ, đánh tan, cũng chậm rãi có tiến bộ.
Lão giả áo xám đã kinh sợ, tăng thế công lần nữa, đánh tầng cương lự của Từ Huyền thành từng mảnh nhỏ.
Từ Huyền bị kích thương, lập tức lăn mình quay cuồng ngay tại chỗ, trong lúc nguy cơ. Hắn mãnh liệt cắn răng, bỗng nhiên điều động nguyên lực khí huyết cả đời mình.
- Ông!
Tầng cương lực màu bạc lại hiện ra lần nữa, vẫn là hơi mờ. Nhưng lúc này càng thêm ngưng thực my lệ, thậm chí ẩn ẩn truyền đến một hồi âm thanh rất nhỏ, bên trong có huyễn quang di động.
Từ Huyền cảm giác tầng ngân cương đã xảy ra biến hóa nào đó, khí huyết trong cơ thể đổ như sấm, mỗi một tấc huyết nhục đều tăng lên, đột phá gông cùm xiềng xích nào đó.
Dưới áp bách nguy cơ từng bước này, tiềm lực Từ Huyền bị nghiền ép thật sâu, lại khiến thân thể của hắn trùng kích đến thành tựu cảnh giới.
Lúc hắn đứng thẳng lần nữa, cỗ khí tức thể tu thần bí cổ xưa kia đã khiến lão giả áo xám triệt để biến sắc.
Cảnh giới đúc thể tăng lên, cũng có nghĩa là độ tinh khiết của huyết mạch Từ Huyền đã tăng lên.
Lão giả áo xám phát giác được, trong lúc bị mình áp chế thì đối phương đã có đột phá.
Đối với cấp độ Ngưng Đan như hắn mà nói, tu giả Luyện thần kỳ đột phá nho nhỏ một cái thì cũng tựa hồ không có gì khác nhau.
Nhưng lão giả áo xám càng thêm kinh gấp trong nội tâm, đánh cả buổi cũng không khiến đối phương trọng thương, còn khiến tiểu tử này đột phá, cái này cũng quá đáng giận rồi.
Từ Huyền lại mỉm cười, không công kích, chỉ phòng thủ, tấn chức ngân cương có chút thành tựu, lực phòng ngự bản thân tăng lên một cấp độ mới, lực tự bảo vệ thân mình đại tăng.
- Tiểu tử, chịu chết đi!
Lão giả áo xám gào thét một tiếng, hoàn toàn bị chọc giận, cũng không muốn bắt giữ đối phương nữa, cũng không để ý thương thế trong cơ thể, trong nháy mắt lộ ra một tia điên cuồng, triệu tập pháp lực nhiều hơn.
Trong nháy mắt, tử ô quang mang trong tay hắn tăng hơn gấp đôi, thân đồng núi san, phát ra thanh âm rít gào, hung hăng đánh ra một chưởng lên người Từ Huyền.
Từ Huyền vẫn là toàn lực phòng ngự, đứng thế trung bình tấn, ngưng tụ khí huyết nguyên lực đến mức tận cùng, tầng cương lực màu bạc bên ngoài thân càng bắn ra quang mang minh nhuận mỹ lệ, khí tức cường đại mang phong cách cổ xưa kia thậm chí còn mở ra phạm vi hơn một trượng.
Lão giả áo xám gặp được một tầng lực cản, công kích mạnh hơn gấp đôi lúc trước ngang nhiên bổ trúng tầng cương lực màu bạc kia.
Linh áp đáng sợ kia khiến Từ Huyền bị ép tới mức cơ hồ không thể thở nổi, không nghĩ tới đối phương lại nguyện ý trả một cái giá lớn như thế.
- Beng!
Từ Huyền cũng không nói nhảm, xuất ra hai thiết giáp thị vệ, tay cầm tấm chắn bằng đồng đỏ và Huyền thép cự kiếm đánh về hướng lão giả áo xám.
- Xem ra ngươi thu hoạch khôi ít khôi lỗi của Thiên Cơ tộc tại Thành cổ.
Ánh mắt Lão giả áo xám bắt đầu trở nên cực nóng bỏng, ý niệm khẽ động, thu hồi kỳ phiên màu đen tiêu hao nguyên khí, tàn ảnh màu xám nhoáng 1 cái, trong khoảnh khắc đã lướt đến trước người Từ Huyền.
Về phần hai đại thiết giáp thị vệ kia, ngay cả bóng dáng của hắn cũng không chạm đến được.
Tốc độ thật nhanh!
Tâm thần Từ Huyền run lên, vừa mới kịp phản ứng lại thì chưởng ấn của lão giả áo xám kia đã tới trước người.
- Bành!
Một vòng bảo vệ ánh sáng màu đen nhánh giao thoa chấn động trước người Từ Huyền, lại xé nứt tầng cương lực bên ngoài thân hắn.
Từ Huyền kêu lên một tiếng, thân hình nhanh chóng thối lui.
Tốc độ đối phương quá nhanh, hắn trốn không kịp, chỉ có thể huy động cánh tay che chắn những bộ vị yếu hại.
- Lực phòng ngự tiểu tử này thật hảo cường.
Lão giả áo xám kinh ngạc không nhỏ.
- Sưu sưu!
Lúc này, hai cỗ thiết giáp khôi lỗi đuổi giết tới sau lưng, tốc độ tương đối với lão giả áo xám.
Nhân cơ hội này, Từ Huyền hét lớn một tiếng, đánh ra một đơn chưởng, nguyên lực nóng bỏng giống như hỏa vang, tiếng bạo nổ vang lên, đủ để khiêu chiến cường giả luyện thần thất, bát trọng.
Xu thế này chính là tiền hậu giáp kích.
- Khẩu hưởng.
Lão giả áo xám vận khởi pháp lực, mũ rộng vành trên đỉnh đầu bỗng nhiên bắn ra một vòng ô quang, lướt thẳng ra bốn phương tám hướng.
- Bành bành!
Hai cỗ thiết giáp khôi lỗi trực tiếp bị quét bay ra ngoài, quay cuồng trên mặt đất, thậm chí mặt ngoài tấm chắn còn hiện ra những vết rạn thật nhỏ.
Tuy công kích của Từ Huyền mạnh nhưng cấp độ lão giả áo xám kia đã rất cao, dù về chất lượng thì hắn chiếm ưu thế nhưng vừa mới tiếp xúc đã bị khe hở đen nhánh kia đẩy lui ra ngoài mấy trượng.
Cũng may thân thể hắn cường hoành, lại có tầng ngân cương hộ thể nên cũng chỉ bị thương nhẹ.
Từ Huyền dứt khoát phất tay, thu hồi hai cỗ khôi lỗi lại vào trong Tinh Hải. Trong giao chiến, ngay cả hắn cũng đều hữu tâm vô lực thì đừng nói gì đến hai cỗ khôi lỗi này.
Sau đó hắn hít sâu một hơi, liền chuẩn bị phát động bổn mạng thần thông.
- Xuyến!
Lão giả áo xám như ảnh tùy hình, tốc độ công kích càng tăng thêm, lại đánh gãy thần thông của hắn.
Tốc độ đối phương quá nhanh, cấp độ pháp lực lại cao, Từ Huyền hoàn toàn bị áp chế, liên tục bại lui.
Hắn nhiều lần thử phản kích, nhưng cũng chỉ lộ ra càng nhiều sơ hở và đều bị lão giả áo xám đánh lui, rất là phiền muộn.
Mặt khác, cho dù lão giả áo xám chiếm cứ ưu thế nhưng cũng không phải nhẹ nhàng như biểu hiện ở bên ngoài.
Tại Di Lạc Cổ Thành, hắn bị thương rất nặng. Giờ phút này, phần lớn pháp lực còn thừa lại không nhiều lắm đều dùng để áp chế thương thế.
Nếu như trong vòng nửa canh giờ, hắn không giải quyết được Từ Huyền thì hắn cũng xong đời.
Trong lúc liên tục truy đuổi, trong mắt lão giả áo xám cũng lộ ra vẻ lo lắng.
Từ Huyền rất nhanh cảm thấy được điểm ấy, không cầu chiến thắng, chỉ tận lực kéo dài thời gian. Thân thể hắn cường đại, dùng nguyên lực sung túc thì cũng có thể kéo chết đối phương.
- Toàn lực phòng ngự, hắn không làm gì được ngươi. Huống chi ngân cương thân thể của ngươi đã cần như có chút thành tựu, vừa vặn dùng hắn làm đá mài đao.
Tàn hồn kiếp trước thình lình nói trong đầu.
Con mắt Từ Huyền sáng ngời, hít sâu một hơi, khí huyết trong cơ thể co rút lại, tầng cương lực hơi mờ di động bên ngoài thân càng phát ra vẻ sáng ngời.
- Bang bang!
Mỗi một chưởng mỗi một quyền của lão giả áo xám cũng đều có thể đột phá tầng cương lực của Từ Huyền, nhưng thân thể thứ hai cũng rất mạnh, rất khó tạo thành tổn thương cho hắn.
Từ Huyền vừa đánh vừa lui, toàn lực phòng ngự, tầng cương lực bên ngoài thân lần lượt bị nghiền nát từng bộ phận, đều bị hắn thúc dục khí huyết tu bổ lại.
Trong quá trình bị nghiền nát và tu bổ lại tầng cương lực, Từ Huyền càng vận dụng thành thạo thần thông cương lực hơn.
Trong lúc khí huyết trong cơ thể lần lượt quanh quẩn, ngưng tụ, đánh tan, cũng chậm rãi có tiến bộ.
Lão giả áo xám đã kinh sợ, tăng thế công lần nữa, đánh tầng cương lự của Từ Huyền thành từng mảnh nhỏ.
Từ Huyền bị kích thương, lập tức lăn mình quay cuồng ngay tại chỗ, trong lúc nguy cơ. Hắn mãnh liệt cắn răng, bỗng nhiên điều động nguyên lực khí huyết cả đời mình.
- Ông!
Tầng cương lực màu bạc lại hiện ra lần nữa, vẫn là hơi mờ. Nhưng lúc này càng thêm ngưng thực my lệ, thậm chí ẩn ẩn truyền đến một hồi âm thanh rất nhỏ, bên trong có huyễn quang di động.
Từ Huyền cảm giác tầng ngân cương đã xảy ra biến hóa nào đó, khí huyết trong cơ thể đổ như sấm, mỗi một tấc huyết nhục đều tăng lên, đột phá gông cùm xiềng xích nào đó.
Dưới áp bách nguy cơ từng bước này, tiềm lực Từ Huyền bị nghiền ép thật sâu, lại khiến thân thể của hắn trùng kích đến thành tựu cảnh giới.
Lúc hắn đứng thẳng lần nữa, cỗ khí tức thể tu thần bí cổ xưa kia đã khiến lão giả áo xám triệt để biến sắc.
Cảnh giới đúc thể tăng lên, cũng có nghĩa là độ tinh khiết của huyết mạch Từ Huyền đã tăng lên.
Lão giả áo xám phát giác được, trong lúc bị mình áp chế thì đối phương đã có đột phá.
Đối với cấp độ Ngưng Đan như hắn mà nói, tu giả Luyện thần kỳ đột phá nho nhỏ một cái thì cũng tựa hồ không có gì khác nhau.
Nhưng lão giả áo xám càng thêm kinh gấp trong nội tâm, đánh cả buổi cũng không khiến đối phương trọng thương, còn khiến tiểu tử này đột phá, cái này cũng quá đáng giận rồi.
Từ Huyền lại mỉm cười, không công kích, chỉ phòng thủ, tấn chức ngân cương có chút thành tựu, lực phòng ngự bản thân tăng lên một cấp độ mới, lực tự bảo vệ thân mình đại tăng.
- Tiểu tử, chịu chết đi!
Lão giả áo xám gào thét một tiếng, hoàn toàn bị chọc giận, cũng không muốn bắt giữ đối phương nữa, cũng không để ý thương thế trong cơ thể, trong nháy mắt lộ ra một tia điên cuồng, triệu tập pháp lực nhiều hơn.
Trong nháy mắt, tử ô quang mang trong tay hắn tăng hơn gấp đôi, thân đồng núi san, phát ra thanh âm rít gào, hung hăng đánh ra một chưởng lên người Từ Huyền.
Từ Huyền vẫn là toàn lực phòng ngự, đứng thế trung bình tấn, ngưng tụ khí huyết nguyên lực đến mức tận cùng, tầng cương lực màu bạc bên ngoài thân càng bắn ra quang mang minh nhuận mỹ lệ, khí tức cường đại mang phong cách cổ xưa kia thậm chí còn mở ra phạm vi hơn một trượng.
Lão giả áo xám gặp được một tầng lực cản, công kích mạnh hơn gấp đôi lúc trước ngang nhiên bổ trúng tầng cương lực màu bạc kia.
Linh áp đáng sợ kia khiến Từ Huyền bị ép tới mức cơ hồ không thể thở nổi, không nghĩ tới đối phương lại nguyện ý trả một cái giá lớn như thế.
- Beng!