Lúc cơ thể diễn sinh ra Viêm Long chi tâm, tu vi Từ Huyền có thể nói là đột nhiên tăng mạnh, tiến triển cực nhanh.
Giờ phút này, tu vi hắn đạt tới luyện thần lục trọng đỉnh phong, và hắn cũng đã kiệt lực áp chế.
- Thời gian không đến một tháng, liên tục đột phá hai giai, cái này hoàn toàn là một kỳ tích, chẳng lẽ hắn gặp phải kỳ ngộ gì trong Thiên Cơ thành cổ mà không muốn cho người khác biết?
Đối với tốc độ tu luyện của Từ Huyền, Uông Thủy vô cùng sợ hãi.
Nếu không có đại kỳ ngộ gì, coi như là thiên tài cũng khó có được tốc độ tu luyện như vậy.
Bản thân Từ Huyền có được tiềm năng thiên tài tốc độ, lại thêm Thiên Hỏa linh dịch cùng nhân tố Hỏa chi tâm thai nghén. Như vậy tốc độ tu luyện của hắn cũng quá kinh thế hãi tục rồi.
Tối thiểu là ở số tuổi thọ giống nhau, giờ phút này tiến độ tu luyện của hắn khó khăn lắm mới vượt qua kiếp trước mà thôi, có lẽ qua một thời gian ngắn thì cũng bị đuổi theo, không thể không thừa nhận tư chất cùng ngộ tinh đáng sợ ở kiếp trước của hắn.
Ước chừng nửa ngày sau, mọi người đã khôi phục lại 7 8 thành nguyên khí.
- Rầm rầm rầm răng rắc...
Cát thuyền bị sa trùng xé ra một vứt nứt dài vài thước, tiếp theo nhanh chóng khuếch trương, thậm chí có mấy sa trùng đã tấn công đến.
- Phá vòng vây lần cuối cùng!
Trong mắt Từ Huyền lóe lên lệ quang, một cỗ viêm lực vô hình che tứ phương.
Theo những nhịp đập hô hấp mạnh mẽ của hắn, những sa trùng đang tiếp cận kia đột nhiên bị bốc cháy.
Bốn người Uông Thủy và Yên Mi lập tức đứng lên, theo sát phía sau, tâm thần rung động.
- Oanh!
Từ Huyền hét lớn một tiếng, đơn chưởng vỗ một cái, quang mang màu đỏ chớp động.
Chỉ một thoáng, theo một chưởng kia, khí tức khói lửa gió bão gào thét đã trực tiếp đánh xuyên qua Cát thuyền.
- Keng... Tạch!
Cát thuyền kim loại cứng rắn kia bị một chưởng đánh vỡ, chia năm xẻ bảy, một mảnh áng sáng màu đỏ đánh ra bốn phương tám hướng, thoáng cái diệt sát gần trăm sa trùng ở bốn phía.
Một chưởng kia, theo thứ tự chỉ cần đơn giản bổ một phát, lại đánh vỡ sự cân bằng của lực lượng thiên địa tự nhiên.
Viêm khí gào thét tàn sát bừa bãi, theo quyền chưởng của Từ Huyền, cuồng vũ bốn phía, diệt sát từng vòng sa trùng, lưu lại một đống thi thể bị cháy đen.
Bốn người Yên Mi theo sát phía sau, nguyên một đám đều trợn mắt há hốc mồm, thể xác và tinh thần triệt để rung động. Trận trận sóng nhiệt vung lên quần áo, tóc tai bọn hắn.
Chỉ ba hơi thở, không gian phụ cận hình thành một mảng chân không cháy đen, không còn một sa trùng nào.
Càng lúc càng lớn, những sa trùng đang chạy đến run rợ không hiểu.
Từ Huyền đứng thẳng ở bên trong tầng cát tối đen như mực, tầng ngân cương trong suốt vô hình huyễn sáng, gạt toàn bộ cát ra, trên người không dính một hạt bụi nào.
Tầm đó hắn hô hấp, Viêm long chi tâm trong cơ thể nhảy lên mạnh mẽ, hỏa nguyên chi khí tinh túy cùng những dòng chảy nhỏ không hiểu trong ẩn mạch. Một cỗ Viêm hỏa đại thế đánh vỡ sự cân băng thiên địa tự nhiên, mỗi một phần hỏa linh chi khí đều đang run sợ, hình thành đại thế viêm khí gào thét tàn sát bừa bãi.
- Đi!
Từ Huyền kinh hô quát một tiếng, thân hình tháo chạy lên trên tầng cát, đánh một quyền ra đằng sau, trực tiếp xuyên đá ráp sâu vài chục trượng, những nơi đi qua đều mở ra một thông đạo thiêu đốt bằng lửa.
Bốn người sau lưng đều tháo chạy theo Từ Huyền.
Nhưng vị trí của mọi người ở quá sâu trong tầng cát, không có khả năng đến mặt đất trong thời gian ngắn.
Trong quá trình này, những sa trùng kia giống như dòng sông, liên tục không ngừng đánh tới.
Sâu trong tầng cát truyền đến một tiếng gào thét kinh hồn, khu vực phụ cận chấn động mãnh liệt, ảnh hưởng đến phạm vi một dặm, vô số sa trùng bị ảnh hưởng của cỗ khí tức kia, nhưng vẫn không sợ chết đánh tới.
- Không tốt, sa trùng vương!
Sắc mặt mọi người đều biến đổi.
Lúc Sa trùng vương xuất trận, chúng sa trùng điên cuồng công kích, vây chặt bốn phía tầng cát này như nêm cối.
- Sa trùng trong phạm vi một dặm này tính bằng đơn vị hàng nghìn, nếu như không giết chết sa trùng vương thì năm người chúng ta tối đa chỉ có thể chạy ra 1 2 người.
Từ Huyền hít sâu một hơi, Hỏa chi tâm nhảy lên trong lòng, một cỗ viêm khí màu đỏ hội tụ lại trong lòng bàn tay.
- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!
Tim đập quỷ dị kinh hồn, dùng Từ Huyền làm trung tâm, lan tràn ra 4 phương 8 hướng.
Tim đập trong cơ thể hiện ra tinh trạch màu hồng, co rút lại rồi nhảy lên, rung chuyển tán ra hỏa linh chi khí ảnh hưởng toàn bộ phiến thiên địa này.
Nhiệt độ chung quanh bỗng nhiên tăng vọt, phảng phất như không khí cũng đều sôi trào lên. Mấy người bên cạnh Từ Huyền, trên trán chảy ra mồ hôi, tim đập liên hồi, khí huyết di động. Cũng may là thần thông của Từ Huyền cũng không ảnh hưởng đến bọn họ..
Ngay tại tiếp theo, bốn phương tám hướng truyền đến từng đợt tiếng kêu thảm thiết.
Từng đoàn sa trùng vọt tới, trái tim đột nhiên thiêu đốt liên hồi, bạo thể mà vong.
Giờ phút này, tu vi hắn đạt tới luyện thần lục trọng đỉnh phong, và hắn cũng đã kiệt lực áp chế.
- Thời gian không đến một tháng, liên tục đột phá hai giai, cái này hoàn toàn là một kỳ tích, chẳng lẽ hắn gặp phải kỳ ngộ gì trong Thiên Cơ thành cổ mà không muốn cho người khác biết?
Đối với tốc độ tu luyện của Từ Huyền, Uông Thủy vô cùng sợ hãi.
Nếu không có đại kỳ ngộ gì, coi như là thiên tài cũng khó có được tốc độ tu luyện như vậy.
Bản thân Từ Huyền có được tiềm năng thiên tài tốc độ, lại thêm Thiên Hỏa linh dịch cùng nhân tố Hỏa chi tâm thai nghén. Như vậy tốc độ tu luyện của hắn cũng quá kinh thế hãi tục rồi.
Tối thiểu là ở số tuổi thọ giống nhau, giờ phút này tiến độ tu luyện của hắn khó khăn lắm mới vượt qua kiếp trước mà thôi, có lẽ qua một thời gian ngắn thì cũng bị đuổi theo, không thể không thừa nhận tư chất cùng ngộ tinh đáng sợ ở kiếp trước của hắn.
Ước chừng nửa ngày sau, mọi người đã khôi phục lại 7 8 thành nguyên khí.
- Rầm rầm rầm răng rắc...
Cát thuyền bị sa trùng xé ra một vứt nứt dài vài thước, tiếp theo nhanh chóng khuếch trương, thậm chí có mấy sa trùng đã tấn công đến.
- Phá vòng vây lần cuối cùng!
Trong mắt Từ Huyền lóe lên lệ quang, một cỗ viêm lực vô hình che tứ phương.
Theo những nhịp đập hô hấp mạnh mẽ của hắn, những sa trùng đang tiếp cận kia đột nhiên bị bốc cháy.
Bốn người Uông Thủy và Yên Mi lập tức đứng lên, theo sát phía sau, tâm thần rung động.
- Oanh!
Từ Huyền hét lớn một tiếng, đơn chưởng vỗ một cái, quang mang màu đỏ chớp động.
Chỉ một thoáng, theo một chưởng kia, khí tức khói lửa gió bão gào thét đã trực tiếp đánh xuyên qua Cát thuyền.
- Keng... Tạch!
Cát thuyền kim loại cứng rắn kia bị một chưởng đánh vỡ, chia năm xẻ bảy, một mảnh áng sáng màu đỏ đánh ra bốn phương tám hướng, thoáng cái diệt sát gần trăm sa trùng ở bốn phía.
Một chưởng kia, theo thứ tự chỉ cần đơn giản bổ một phát, lại đánh vỡ sự cân bằng của lực lượng thiên địa tự nhiên.
Viêm khí gào thét tàn sát bừa bãi, theo quyền chưởng của Từ Huyền, cuồng vũ bốn phía, diệt sát từng vòng sa trùng, lưu lại một đống thi thể bị cháy đen.
Bốn người Yên Mi theo sát phía sau, nguyên một đám đều trợn mắt há hốc mồm, thể xác và tinh thần triệt để rung động. Trận trận sóng nhiệt vung lên quần áo, tóc tai bọn hắn.
Chỉ ba hơi thở, không gian phụ cận hình thành một mảng chân không cháy đen, không còn một sa trùng nào.
Càng lúc càng lớn, những sa trùng đang chạy đến run rợ không hiểu.
Từ Huyền đứng thẳng ở bên trong tầng cát tối đen như mực, tầng ngân cương trong suốt vô hình huyễn sáng, gạt toàn bộ cát ra, trên người không dính một hạt bụi nào.
Tầm đó hắn hô hấp, Viêm long chi tâm trong cơ thể nhảy lên mạnh mẽ, hỏa nguyên chi khí tinh túy cùng những dòng chảy nhỏ không hiểu trong ẩn mạch. Một cỗ Viêm hỏa đại thế đánh vỡ sự cân băng thiên địa tự nhiên, mỗi một phần hỏa linh chi khí đều đang run sợ, hình thành đại thế viêm khí gào thét tàn sát bừa bãi.
- Đi!
Từ Huyền kinh hô quát một tiếng, thân hình tháo chạy lên trên tầng cát, đánh một quyền ra đằng sau, trực tiếp xuyên đá ráp sâu vài chục trượng, những nơi đi qua đều mở ra một thông đạo thiêu đốt bằng lửa.
Bốn người sau lưng đều tháo chạy theo Từ Huyền.
Nhưng vị trí của mọi người ở quá sâu trong tầng cát, không có khả năng đến mặt đất trong thời gian ngắn.
Trong quá trình này, những sa trùng kia giống như dòng sông, liên tục không ngừng đánh tới.
Sâu trong tầng cát truyền đến một tiếng gào thét kinh hồn, khu vực phụ cận chấn động mãnh liệt, ảnh hưởng đến phạm vi một dặm, vô số sa trùng bị ảnh hưởng của cỗ khí tức kia, nhưng vẫn không sợ chết đánh tới.
- Không tốt, sa trùng vương!
Sắc mặt mọi người đều biến đổi.
Lúc Sa trùng vương xuất trận, chúng sa trùng điên cuồng công kích, vây chặt bốn phía tầng cát này như nêm cối.
- Sa trùng trong phạm vi một dặm này tính bằng đơn vị hàng nghìn, nếu như không giết chết sa trùng vương thì năm người chúng ta tối đa chỉ có thể chạy ra 1 2 người.
Từ Huyền hít sâu một hơi, Hỏa chi tâm nhảy lên trong lòng, một cỗ viêm khí màu đỏ hội tụ lại trong lòng bàn tay.
- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!
Tim đập quỷ dị kinh hồn, dùng Từ Huyền làm trung tâm, lan tràn ra 4 phương 8 hướng.
Tim đập trong cơ thể hiện ra tinh trạch màu hồng, co rút lại rồi nhảy lên, rung chuyển tán ra hỏa linh chi khí ảnh hưởng toàn bộ phiến thiên địa này.
Nhiệt độ chung quanh bỗng nhiên tăng vọt, phảng phất như không khí cũng đều sôi trào lên. Mấy người bên cạnh Từ Huyền, trên trán chảy ra mồ hôi, tim đập liên hồi, khí huyết di động. Cũng may là thần thông của Từ Huyền cũng không ảnh hưởng đến bọn họ..
Ngay tại tiếp theo, bốn phương tám hướng truyền đến từng đợt tiếng kêu thảm thiết.
Từng đoàn sa trùng vọt tới, trái tim đột nhiên thiêu đốt liên hồi, bạo thể mà vong.