Nhưng nếu như Thất Linh đồng tước trong tay Từ Huyền là thật, như vậy vật trong Khổng Tước Thánh điện kia là...
Khổng Tước lão bà cảm giác thất thố nghiêm trọng, nếu như để cho ngoại giới cùng dị tộc khác biết được, chí bảo của Khổng Tước nhất tộc vậy mà mất tích, bị nhân loại đoạt được, cái kia còn có tư cách gì dừng chân trong Thần hoang?
...
Đưa mắt nhìn Khổng Tước lão bà chạy ra khỏi phạm vi thần thức, Từ Huyền có vài tia không cam lòng, nhưng sau đó xoay người, trở lại Hỏa Nhai phủ.
- Chủ nhân trở lại.
Tuyết Vi trong động phủ chờ đã lâu, lúc này chứng kiến Từ Huyền bình yên vô sự trở lại, cũng là hơi buông lỏng một hơi, trận chiến này liền giết hai đại Ngưng Đan kỳ, chiến lợi phẩm đều ở trên tay Tuyết Vi, nàng cũng ngoan ngoãn giao cho Từ Huyền.
Từ Huyền sửa sang lại chiến lợi phẩm, rất nhiều thứ đều hư hao ở trong chiến đấu, thí dụ như Kim Lang đại Vương bị Thất Linh tước linh đốt cháy, hóa thành tro tàn, chỉ còn lại có Thanh Đồng trường kích kia là bảo vật nguyên vẹn.
Túi trữ vật của Thư Ngọc San, ngược lại là nguyên vẹn, bên trong có vài trăm khối chính phẩm linh thạch, kể cả Bảo khí kia, còn có đại lượng linh đan, linh phù...
- Chậc chậc, diệt sát một Ngưng Đan kỳ, so với ta ở trong Hoàng Long thành chinh chiến hơn một năm thu hoạch còn nhiều hơn.
Từ Huyền cảm thấy mỹ mãn, duy nhất tiếc nuối là để cho Khổng Tước lão bà kia đào tẩu.
- Chủ nhân, không nghĩ tới trên tay ngài trừ Phương Thiên Họa Kích ra, còn có Thất Linh đồng tước là truyền thừa chi bảo của Khổng Tước tộc, đây chính là tồn tại bài danh thứ ba trong ba mươi sáu kiện kỳ bảo truyền thuyết của Thần hoang. Từ xa xưa tới nay, vật ấy đều đặt ở Khổng Tước thánh điện, với tư cách trấn tộc chi bảo, cực ít sử dụng. Hơn nữa với tư cách truyền thừa chi bảo, không phải hậu duệ Khổng Tước nhất tộc, là khó có thể khống chế nắm giữ vật ấy, không biết chủ nhân là như thế nào làm được?
Yêu Ngư công chúa Tuyết Vi, cảm thấy ngoài ý muốn nói.
- Ha ha ha! Khổng Tước nhất tộc trấn tộc chi bảo?
Lúc này đến phiên Từ Huyền kinh hỉ ngoài ý muốn, khó trách lúc ấy dùng Thất Linh Đồng Tước diệt sát Kim Lang đại Vương, Khổng Tước lão bà kia biểu lộ cực kỳ đặc sắc.
Như vậy tính toán, trong tay Từ Huyền đã có hai kiện truyền thuyết kỳ bảo, theo thứ tự là thiết sách cùng Thất Linh đồng tước. Thiết sách kia bài danh còn không rõ.
Nghĩ đến Thiết Dực Long hư hao, Từ Huyền lấy ra Thiết sách, đầu nhập tài liệu linh thạch, tiến hành chữa trị cùng tinh luyện.
Sau khi Từ Huyền hỏi thăm xuống, Tuyết Vi trầm ngâm một lát đáp:
- Cái này có thể là Thiên Giới Sách thần bí nhất của Thiên Cơ tộc, bài danh thứ bảy, địa vị gần với Thiên Cơ Lệnh đứng đầu ba mươi sáu kiện kỳ bảo.
- Thiên Giới Sách?
Con mắt Từ Huyền sáng ngời, rốt cuộc biết được danh tự của vật này.
Bất quá, tin tức cụ thể có quan hệ tới Thiên Giới Sách, Tuyết Vi cũng không rõ ràng lắm.
Năm sáu ngày sau, tu bổ Thiết Dực Long Khôi Lỗi hoàn thành, Từ Huyền cân nhắc gom góp tài liệu, vì nó thăng cấp luyện chế.
Bất quá, thời điểm hắn mở ra trang thứ tư Thiên Giới Sách, phát hiện trận đồ một tờ này, từ nguyên lai ảm đạm không ánh sáng, đã khôi phục đến màu sắc sáng ngời bình thường.
Trang thứ ba là luyện chế ra Thiết Dực Long Khôi Lỗi cường đại. Như vậy trang thứ tư có thể chế tạo Khôi Lỗi cường hoành hạng gì?
Từ Huyền đem thần thức rót vào, xem thật lâu, mở to mắt, thở dài một hơi:
- Trang thứ tư này đồng dạng là sáng tạo Khôi Lỗi mới, thực lực cường hoành, ít nhất đạt tới Ngưng Đan hậu kỳ, thậm chí rất cao. Nhưng tài liệu sưu tập cần thiết, so với trang thứ ba càng nhiều hơn không chỉ mười lần...
Rồi sau đó một thời gian ngắn, Từ Huyền ở Hỏa Nhai phủ bế quan, củng cố tu vi cảnh giới.
Một tháng điên cuồng tăng lên kia, hoặc nhiều hoặc ít, mang đến cho thân thể một ít di chứng, không có khả năng trong thời gian ngắn thanh trừ.
Từ Huyền hít sâu một hơi, Hỏa chi tâm trong thân thể lưu chuyển ra một tia quang khí hồng ngọc, dung nhập hệ thống Tỳ chủ thổ, cuối cùng chuyển hóa làm một phần Thổ Nguyên lực, dung nhập Thổ tỳ.
Bản thân hắn là Hỏa thuộc tính, thông qua loại huyền ảo này, từ Hỏa sinh Thổ, liên tục không ngừng.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, hơn nửa năm thời gian trôi qua, tu vi cảnh giới của Từ Huyền đã được củng cố xuống, một ít di chứng trong cơ thể, ở dưới Nguyệt Quang bí châu cùng Thổ nguyên chi lực song trọng điều hòa, rốt cục hoàn toàn được khu trừ.
Mà ở một ngày này, hồng sắc linh dịch ở trong Thất Phương ngọc bình dần dần khô cạn, phát ra "Chi két" một tiếng...
Một tiếng nổ kỳ dị kia cũng kinh động Từ Huyền, vội vàng lấy ra Thất Phương Ngọc bình.
Lúc này Thiên hỏa linh dịch trong Thất Phương Ngọc bình, chỉ còn lại có một phần tư, bên trong có ấp một quả trứng thần bí.
"Két" một thanh âm kỳ dị vang lên lần nữa, chính là đến từ Phượng Tước đản biến dị này.
Ngưng mắt nhìn lại, tầng kén hồng bên ngoài quả trứng kia, nổ tung ra một lỗ hổng, tản mát ra một cổ nóng bức kinh hồn đáng sợ, khí tức bất thường, dần dần lộ mở.
Từ Huyền triển khai thần thức, rót vào trong đó quan sát, phát hiện bên trong hồng kén, bày biện ra một vỏ trứng có vân lạc thần bí, dị thường bóng loáng, khí tức cổ xưa mà lại để cho người kinh hãi.
Hắn tinh tường nhớ rõ, nguyên lai mặt ngoài quả trứng, hoa văn không có phức tạp như vậy, càng không có khí tức cổ quái kia.
Hơn nữa lúc này, ở bên trong Phượng tước đản biến dị này, có một dấu hiệu tánh mạng vô cùng cường đại.
Từ Huyền nhắm mắt lại, Hỏa chi tâm trong cơ thể gia tốc nhảy lên.
Bành! Bành!
Nhịp đập của Từ Huyền, rất nhanh dung nhập với nhịp đập của sinh linh trong Phượng Tước đản biến dị, thậm chí sinh ra một loại cộng hưởng thần bí.
Bằng vào liên hệ này, Từ Huyền rõ ràng cảm nhận được sinh mệnh lực cường đại của sinh linh thai nghén bên trong quả trứng kia, chưa sinh ra, cũng đã hơn xa một ít yêu thú trưởng thành.
- Sinh linh thai nghén ở bên trong Phượng Tước đản biến dị này, không khỏi cũng quá mạnh đi.
Từ Huyền hơi giật mình, thậm chí có chút ít hâm mộ ghen ghét.
Trong thiên địa, nhất định có có chút sinh linh, chúng cái gì cũng không cần làm, vừa ra đời đã gặp may mắn, có được ưu thế không gì sánh kịp.
Giờ phút này sinh linh thai nghén ở bên trong Phượng Tước đản biến dị này, cũng là như thế, chưa sinh ra đã có được lực lượng còn hơn một ít yêu thú trưởng thành, hỏa linh chi uy ẩn chứa thậm chí so với Phượng Tước điểu Luyện Thần cửu trọng kia còn mạnh hơn.
Từ Huyền ý niệm tầm đó, tiến vào trí nhớ Tinh Hải, tìm được tàn hồn kiếp trước.
- Tìm ta làm gì? Có rảnh đi tìm nhiều linh hồn trân bảo chút ít, lần trước mô phỏng Bất Hủ Kim Đan, tiêu hao hơn nửa tài liệu rồi...
Tàn hồn kiếp trước lười biếng nói.
- Phượng Tước đản biến dị kia, đã phục sinh!
Từ Huyền hơi có vẻ hưng phấn nói.
- Cái gì! Ngươi nói là Phượng Tước đản biến dị kia á?
Tàn hồn kiếp trước lộ vẻ dị sắc, nhắm mắt lại, bắt đầu quan sát Phượng Tước đản biến dị trong Thất Phong Ngọc bình.
Khổng Tước lão bà cảm giác thất thố nghiêm trọng, nếu như để cho ngoại giới cùng dị tộc khác biết được, chí bảo của Khổng Tước nhất tộc vậy mà mất tích, bị nhân loại đoạt được, cái kia còn có tư cách gì dừng chân trong Thần hoang?
...
Đưa mắt nhìn Khổng Tước lão bà chạy ra khỏi phạm vi thần thức, Từ Huyền có vài tia không cam lòng, nhưng sau đó xoay người, trở lại Hỏa Nhai phủ.
- Chủ nhân trở lại.
Tuyết Vi trong động phủ chờ đã lâu, lúc này chứng kiến Từ Huyền bình yên vô sự trở lại, cũng là hơi buông lỏng một hơi, trận chiến này liền giết hai đại Ngưng Đan kỳ, chiến lợi phẩm đều ở trên tay Tuyết Vi, nàng cũng ngoan ngoãn giao cho Từ Huyền.
Từ Huyền sửa sang lại chiến lợi phẩm, rất nhiều thứ đều hư hao ở trong chiến đấu, thí dụ như Kim Lang đại Vương bị Thất Linh tước linh đốt cháy, hóa thành tro tàn, chỉ còn lại có Thanh Đồng trường kích kia là bảo vật nguyên vẹn.
Túi trữ vật của Thư Ngọc San, ngược lại là nguyên vẹn, bên trong có vài trăm khối chính phẩm linh thạch, kể cả Bảo khí kia, còn có đại lượng linh đan, linh phù...
- Chậc chậc, diệt sát một Ngưng Đan kỳ, so với ta ở trong Hoàng Long thành chinh chiến hơn một năm thu hoạch còn nhiều hơn.
Từ Huyền cảm thấy mỹ mãn, duy nhất tiếc nuối là để cho Khổng Tước lão bà kia đào tẩu.
- Chủ nhân, không nghĩ tới trên tay ngài trừ Phương Thiên Họa Kích ra, còn có Thất Linh đồng tước là truyền thừa chi bảo của Khổng Tước tộc, đây chính là tồn tại bài danh thứ ba trong ba mươi sáu kiện kỳ bảo truyền thuyết của Thần hoang. Từ xa xưa tới nay, vật ấy đều đặt ở Khổng Tước thánh điện, với tư cách trấn tộc chi bảo, cực ít sử dụng. Hơn nữa với tư cách truyền thừa chi bảo, không phải hậu duệ Khổng Tước nhất tộc, là khó có thể khống chế nắm giữ vật ấy, không biết chủ nhân là như thế nào làm được?
Yêu Ngư công chúa Tuyết Vi, cảm thấy ngoài ý muốn nói.
- Ha ha ha! Khổng Tước nhất tộc trấn tộc chi bảo?
Lúc này đến phiên Từ Huyền kinh hỉ ngoài ý muốn, khó trách lúc ấy dùng Thất Linh Đồng Tước diệt sát Kim Lang đại Vương, Khổng Tước lão bà kia biểu lộ cực kỳ đặc sắc.
Như vậy tính toán, trong tay Từ Huyền đã có hai kiện truyền thuyết kỳ bảo, theo thứ tự là thiết sách cùng Thất Linh đồng tước. Thiết sách kia bài danh còn không rõ.
Nghĩ đến Thiết Dực Long hư hao, Từ Huyền lấy ra Thiết sách, đầu nhập tài liệu linh thạch, tiến hành chữa trị cùng tinh luyện.
Sau khi Từ Huyền hỏi thăm xuống, Tuyết Vi trầm ngâm một lát đáp:
- Cái này có thể là Thiên Giới Sách thần bí nhất của Thiên Cơ tộc, bài danh thứ bảy, địa vị gần với Thiên Cơ Lệnh đứng đầu ba mươi sáu kiện kỳ bảo.
- Thiên Giới Sách?
Con mắt Từ Huyền sáng ngời, rốt cuộc biết được danh tự của vật này.
Bất quá, tin tức cụ thể có quan hệ tới Thiên Giới Sách, Tuyết Vi cũng không rõ ràng lắm.
Năm sáu ngày sau, tu bổ Thiết Dực Long Khôi Lỗi hoàn thành, Từ Huyền cân nhắc gom góp tài liệu, vì nó thăng cấp luyện chế.
Bất quá, thời điểm hắn mở ra trang thứ tư Thiên Giới Sách, phát hiện trận đồ một tờ này, từ nguyên lai ảm đạm không ánh sáng, đã khôi phục đến màu sắc sáng ngời bình thường.
Trang thứ ba là luyện chế ra Thiết Dực Long Khôi Lỗi cường đại. Như vậy trang thứ tư có thể chế tạo Khôi Lỗi cường hoành hạng gì?
Từ Huyền đem thần thức rót vào, xem thật lâu, mở to mắt, thở dài một hơi:
- Trang thứ tư này đồng dạng là sáng tạo Khôi Lỗi mới, thực lực cường hoành, ít nhất đạt tới Ngưng Đan hậu kỳ, thậm chí rất cao. Nhưng tài liệu sưu tập cần thiết, so với trang thứ ba càng nhiều hơn không chỉ mười lần...
Rồi sau đó một thời gian ngắn, Từ Huyền ở Hỏa Nhai phủ bế quan, củng cố tu vi cảnh giới.
Một tháng điên cuồng tăng lên kia, hoặc nhiều hoặc ít, mang đến cho thân thể một ít di chứng, không có khả năng trong thời gian ngắn thanh trừ.
Từ Huyền hít sâu một hơi, Hỏa chi tâm trong thân thể lưu chuyển ra một tia quang khí hồng ngọc, dung nhập hệ thống Tỳ chủ thổ, cuối cùng chuyển hóa làm một phần Thổ Nguyên lực, dung nhập Thổ tỳ.
Bản thân hắn là Hỏa thuộc tính, thông qua loại huyền ảo này, từ Hỏa sinh Thổ, liên tục không ngừng.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, hơn nửa năm thời gian trôi qua, tu vi cảnh giới của Từ Huyền đã được củng cố xuống, một ít di chứng trong cơ thể, ở dưới Nguyệt Quang bí châu cùng Thổ nguyên chi lực song trọng điều hòa, rốt cục hoàn toàn được khu trừ.
Mà ở một ngày này, hồng sắc linh dịch ở trong Thất Phương ngọc bình dần dần khô cạn, phát ra "Chi két" một tiếng...
Một tiếng nổ kỳ dị kia cũng kinh động Từ Huyền, vội vàng lấy ra Thất Phương Ngọc bình.
Lúc này Thiên hỏa linh dịch trong Thất Phương Ngọc bình, chỉ còn lại có một phần tư, bên trong có ấp một quả trứng thần bí.
"Két" một thanh âm kỳ dị vang lên lần nữa, chính là đến từ Phượng Tước đản biến dị này.
Ngưng mắt nhìn lại, tầng kén hồng bên ngoài quả trứng kia, nổ tung ra một lỗ hổng, tản mát ra một cổ nóng bức kinh hồn đáng sợ, khí tức bất thường, dần dần lộ mở.
Từ Huyền triển khai thần thức, rót vào trong đó quan sát, phát hiện bên trong hồng kén, bày biện ra một vỏ trứng có vân lạc thần bí, dị thường bóng loáng, khí tức cổ xưa mà lại để cho người kinh hãi.
Hắn tinh tường nhớ rõ, nguyên lai mặt ngoài quả trứng, hoa văn không có phức tạp như vậy, càng không có khí tức cổ quái kia.
Hơn nữa lúc này, ở bên trong Phượng tước đản biến dị này, có một dấu hiệu tánh mạng vô cùng cường đại.
Từ Huyền nhắm mắt lại, Hỏa chi tâm trong cơ thể gia tốc nhảy lên.
Bành! Bành!
Nhịp đập của Từ Huyền, rất nhanh dung nhập với nhịp đập của sinh linh trong Phượng Tước đản biến dị, thậm chí sinh ra một loại cộng hưởng thần bí.
Bằng vào liên hệ này, Từ Huyền rõ ràng cảm nhận được sinh mệnh lực cường đại của sinh linh thai nghén bên trong quả trứng kia, chưa sinh ra, cũng đã hơn xa một ít yêu thú trưởng thành.
- Sinh linh thai nghén ở bên trong Phượng Tước đản biến dị này, không khỏi cũng quá mạnh đi.
Từ Huyền hơi giật mình, thậm chí có chút ít hâm mộ ghen ghét.
Trong thiên địa, nhất định có có chút sinh linh, chúng cái gì cũng không cần làm, vừa ra đời đã gặp may mắn, có được ưu thế không gì sánh kịp.
Giờ phút này sinh linh thai nghén ở bên trong Phượng Tước đản biến dị này, cũng là như thế, chưa sinh ra đã có được lực lượng còn hơn một ít yêu thú trưởng thành, hỏa linh chi uy ẩn chứa thậm chí so với Phượng Tước điểu Luyện Thần cửu trọng kia còn mạnh hơn.
Từ Huyền ý niệm tầm đó, tiến vào trí nhớ Tinh Hải, tìm được tàn hồn kiếp trước.
- Tìm ta làm gì? Có rảnh đi tìm nhiều linh hồn trân bảo chút ít, lần trước mô phỏng Bất Hủ Kim Đan, tiêu hao hơn nửa tài liệu rồi...
Tàn hồn kiếp trước lười biếng nói.
- Phượng Tước đản biến dị kia, đã phục sinh!
Từ Huyền hơi có vẻ hưng phấn nói.
- Cái gì! Ngươi nói là Phượng Tước đản biến dị kia á?
Tàn hồn kiếp trước lộ vẻ dị sắc, nhắm mắt lại, bắt đầu quan sát Phượng Tước đản biến dị trong Thất Phong Ngọc bình.