Tiên Hà Phong Bạo

Chương 423 : Thiên Lam Vân Lôi (2)

Từ Huyền tâm thần rùng mình, ở dưới khí tức đáng sợ kia áp xuống, có một loại ảo giác bị cô lập chưa từng có.

- Ngưng Đan hậu kỳ... Cái này không xong.

Từ Huyền cảm thấy vài phần khó giải quyết, không nghĩ tới thực lực Ngưng Đan hậu kỳ sẽ mạnh như thế, cái này chỉ là cảm ứng bên trên khí thế.

Vèo…

Tiếng xé gió đâm rít gào, cuồng phong gào thét đại, một ngân phát lão giả thân khoác trường bào màu lam kỳ lạ, bay đến nơi này.

Ngân phát lão giả kia, tướng mạo thường thường không có gì lạ, nhưng trường bào màu lam trên người kia, từ một loại tơ dệt lam nhạt không rõ lai lịch làm thành, mặt ngoài lưu quang bốn phía, rất là cảnh đẹp ý vui.

Mà lúc này rất nhiều Tu Giả phụ cận, kể cả vài vị Ngưng Đan kỳ, trong ánh mắt nhìn về phía ngân phát lão giả, đều lộ ra kính ngưỡng, sợ hãi, kiêng kị...

Hắn là Hoàng Cửu Thông, lão tổ Hoàng thị gia tộc, một trong những Ngưng Đan hậu kỳ cường giả không nhiều trong Thiên Xà trại.

- Người trẻ tuổi, ngươi rất có phách lực cùng dũng khí, nhưng hôm nay ngươi phải vì mình nhất thời xúc động mà trả một cái giá lớn, thù giết tôn nữ của ta, đó cũng không phải là chết có thể kết.

Trong nội tâm Hoàng Cửu Thông cừu hận cùng phẫn nộ, triệt để chuyển hóa thành một cổ sát ý như thực chất, khóa chặt lại đan đạo cường giả mới quật khởi đối diện.

Lúc đánh giá Từ Huyền, cho dù là Hoàng Cửu Thông là Ngưng Đan hậu kỳ cường giả, cũng cảm thấy giật mình, bởi vì đối phương thật sự tuổi còn rất trẻ!

Dùng hai mươi tuổi tuổi, tấn chức đan đạo Tam Cảnh, cái này phóng nhãn cả Cửu Long vịnh, đều là cực kỳ hiếm thấy, không có đại thiên phú, đại kỳ ngộ, đều là không thể nào.

Mà cái này lại để cho trong nội tâm Hoàng Cửu Thông càng tăng lên sát ý, vô luận như thế nào cũng phải diệt trừ người này, nếu không ngày sau đích thị là một địch nhân đáng sợ.

- Ha ha, Ngưng Đan hậu kỳ? Khẩu khí thật là lớn, Từ mỗ ngược lại muốn nhìn, ngươi có thể làm khó dễ được ta?

Từ Huyền ở dưới áp lực chưa từng có, nhưng trên mặt lại một mảnh trấn định.

Muốn chiến thắng Ngưng Đan hậu kỳ, hắn không có chút nào nắm chắc, nhưng nếu đối phương muốn đơn giản diệt sát, thậm chí bắt giữ mình, hắn hoàn toàn không tin.

- Thử xem liền biết!

Hoàng Cửu Thông cười lạnh một tiếng, hai tay áo vung vẩy, trong hư không đột nhiên gắn kết ra một tầng quang vân màu xanh da trời, từ vài thước khuếch trương đến mấy trượng, lại nhanh chóng tăng vọt đến phương viên hai ba mươi trượng.

Quang hoành màu xanh da trời kia, sáng tối bất định, bên trong một tia lôi quang màu xanh da trời, quanh quẩn lập loè, làm cho khu vực phụ cận áp lực khó có thể thở dốc.

Từ Huyền thừa nhận áp lực khó có thể tưởng tượng, hô hấp có chút khó khăn, quang vân màu xanh da trời khuếch trương bành trướng, khí tức bàng bạc to lớn, tập trung thân thể của hắn, ở trong lòng giống như bóng mờ, lái đi không được.

Ti…

Từng tia sáng màu xanh da trời cùng điện xà từ quang vân rơi xuống, đối với Từ Huyền hình thành tính đả kích hủy diệt.

Đồng thời, quang vân màu xanh da trời kia giống như bóng dáng, ở trên không áp bách Từ Huyền.

Bang bang oanh...

Từ Huyền hét lớn một tiếng, một đôi thiết quyền dùng phương thức nguyên thủy đơn giản nhất, hướng phía trên oanh kích mà đi, từng đạo diễm quang vàng nhạt cùng đỏ thẫm, đánh nát những tia sáng màu xanh da trời cùng điện xà kia.

Cho dù thần thông công kích đến từ quang vân màu xanh da trời kia, chiếm cứ thượng phong nhất định, áp chế đựoc Từ Huyền, nhưng muốn đánh bại hắn là không có khả năng.

Trong mắt Hoàng Cửu Thông lộ ra một tia trào phúng, hai tay hung hăng vẽ một cái.

Hô oanh…

Sấm sét điện thiểm trong hư không, quang vân màu xanh da trời kia như một Cự Thú khổng lồ, thanh thế mênh mông cuồn cuộn, hủy thiên diệt địa, hung hăng trùng kích đến Từ Huyền.

- Cái gì!

Từ Huyền hoảng sợ, nhưng muốn tránh cũng không được.

Ở thời khắc nguy cấp này, hắn hít sâu một hơi, thổ tỳ trong cơ thể tách ra vầng sáng màu vàng đất, khuếch trương lan tràn toàn thân.

Đồng thời thân hình hắn đột nhiên chùng xuống, hơn nữa hướng dưới mặt đất hung hăng đạp một cái.

Băng ầm ầm…

Một tiếng vang thật lớn chấn triệt Vân Tiêu, điện xà màu lam cuồng bạo tàn sát bừa bãi, tràn ngập phương viên bốn mươi năm mươi trượng, trên cơ sở hố sâu lúc trứoc, hình thành vũng hố kinh khủng hơn, nuốt hết rất nhiều cửa hàng phụ cận...

Mặt đất chấn động, nổ tung một mảnh vết rách dài hẹp, bụi đất tung bay nổi lên bốn phía.

Thần thông như thế, làm cho Tu Giả ở phụ cận đang xem cuộc chiến ngừng thở.

Ngưng Đan hậu kỳ cường giả, không ngờ cường hãn như vậy!

Lực phá hoại như thần thong này, dù có hơn mười trên trăm Luyện Thần Tu Giả, đều có thể một kích tức diệt.

- Tuyệt kỹ thành danh Thiên Lam Vân Lôi của Hoàng Cửu Thông, quả nhiên không giống người thường, được xưng không người có thể đối chiến dưới Nguyên Đan kỳ.

Một gã Ngưng Đan kỳ đang xem cuộc chiến khẽ thở dài.

- Đáng tiếc ah, một vị Ngưng Đan kỳ mới quật khởi, cứ như vậy vẫn lạc.

Càng có không ít Tu Giả, tiếc hận cảm khái.

- Từ đại sư...

Ánh mắt Trần Phù lộ ra một tia bi thống, nhìn chằm chằm vào phương hướng bụi bậm giảm đi kia, thi thể cháy đen lúc nãy, bây giờ chỉ còn lại một nửa?

Mà ngân phát lão giả trôi nổi giữa không trung, hô hấp hơi có vẻ dồn dập, nhìn chằm chằm vào hố to phía dưới, trong mắt một mảnh màu sắc trang nhã, nghĩ thầm:

- Thiên phú tiềm lực kẻ này thật đáng sợ, tuyệt không có thể có bất kỳ lưu thủ.

Hắn vừa ra tay là thần thông hủy diệt phạm vi lớn, không để cho Từ Huyền có một cơ hội chạy trốn.

Nhưng thời điểm Tu Giả toàn trường, rung động thực lực cùng lực phá hoại của Ngưng Đan hậu kỳ cường giả.

- Khục khục...

Một thanh âm thật nhỏ ở bên trong hố to truyền đến.

Thanh âm gì!

Rất nhiều người nghe được thanh âm kia đều quay đầu nhìn lại.

Chẳng lẽ là ảo giác? Thế nhưng mà nghe được thanh âm, cũng không phải một hai tiếng.

- Khục khục!

Thanh âm ho khan kia, lại rõ ràng truyền đến.

Phần đông Tu Giả, ngừng thở khó có thể tin nhìn về phía dưới:

- Chẳng lẽ tiểu tử kia không có chết!

Hoàng Cửu Thông trôi nổi giữa không trung, đồng tử ngưng tụ, mặt lộ vẻ kinh ngạc.

- Hắc hắc, cho dù bất tử, nghĩ đến cũng bị nổ không thành hình người a.

Một đệ tử Hoàng thị gia tộc mỉm cười nói.

Bất quá rất nhanh, dáng tươi cười trên mặt hắn cứng lại...

PHỐC!

Một thân hình từ dưới tầng đất nhảy lên,nhanh chóng phủi bụi đất trên người, nỉ non lẩm bẩm:

- May mà ta trốn vào phía dưới tầng đất.

Sauk hi bụi bậm tán đi, lộ ra một thân ảnh hơi có vẻ chật vật.

Từ Huyền lau khô một vết máu trên khóe miệng, trên người có chút vết thưong nhỏ, khí sắc nhìn về phía trên coi như bình thường, chủ yếu là bị một ít ngoại thương.

- Điều này sao có thể...

Khuôn mặt Ngân phát lão giả run rẩy, đồng tử ngưng trệ, ngây người tại chỗ.

Ngưng Đan cao nhân khác trên trận, ngàn vạn Tu Giả, đều ngây ra như phỗng, rung động khó nói lên lời.

Nguyên lai, một khắc nguy cơ hàng lâm này, Từ Huyền dùng Thổ nguyên chi lực cố thủ toàn thân, đặc biệt là bộ vị trọng yếu, đồng thời cổ lực lượng này còn dung nhập vào tầng ngân cương.

back top