Đại cổ bối, không phải vật tầm thường, chỉ cần khẽ dựa gần thì mặt ngoài lưu ly Bối Xác sẽ bắn ra từng sợi thải quang xạ tuyến, đủ để xuyên thủng tầng phòng ngự Ngưng Đan bình thường.
Đinh đinh đinh. . .
Tầng ngân cương của Từ Huyền bị những thải quang xạ tuyến đánh cho văng đốm lửa khắp nơi, bỗng nhiên ảm đạm, rất nhanh bị chấn lui về.
Chỉ sợ không có tu vi Nguyên Đan Kỳ đều không thể đụng chạm đến đại cổ bối, về phần muốn đem nó thu phục chiếm được thì càng không dám nghĩ.
Tuyết Vi rất nhanh nhắm mắt lại, đắm chìm ở trong trí nhớ truyền thừa lịch đại Yêu Ngư công chúa.
Một khắc này, nàng đột nhiên mở to mắt:
- Tựa hồ có một cách, đợi lát nữa ta dùng thân phận Yêu Ngư công chúa cùng đại cổ bối câu thông, khiến nó không phản kháng, chủ nhân lại thu lấy nó. Về phần luyện hóa đại cổ bối, ngay cả ta đều bất lực rồi. Tuy rằng đại cổ bối cùng Yêu Ngư Cổ Tộc có tình hữu nghị cực kỳ sâu, nhưng niên đại sự hiện hữu của nó thậm chí so Viễn Cổ cửu tộc còn dài hơn nhiều.
- Được!
Từ Huyền gật đầu, có thể thu được vật ấy, chính mình có thể thu thập rất nhiều linh hồn trân châu. Về phần như thế nào luyện hóa, cái vấn đề đau đầu này không bằng giao cho tàn hồn kiếp trước.
Tuyết Vi nhắm mỹ mâu lại, đuôi cá ưu nhã màu tím đong đưa, ngón tay ngọc hết sức nhỏ như hành tây bấm niệm pháp quyết ba động, đôi môi khẽ mở phun ra chú văn thần bí, một đạo gợn sóng lam nhạt trong suốt lướt đến bên trên đại cổ bối.
Lập tức, đại cổ bối nhẹ nhàng nhoáng một cái, mặt ngoài lưu ly thải quang thu liễm vài phần.
Nhưng lúc Từ Huyền tiếp cận, quang vân màu sắc rực rỡ mặt ngoài đại cổ bối lần nữa tách ra, để cho hắn không dám tới gần.
Ông!
Đỉnh đầu Tuyết Vi công chúa hiển hiện một cái vương miện Thủy Lam mỹ lệ thần bí tách ra từng đạo lam sắc quang ba trong suốt vô hình dung nhập gợn sóng tiến vào trong đại cổ bối,.
Vì thúc đẩy việc này, Yêu Ngư công chúa ngay cả "Thiên mệnh vương miện " đều đem ra hết.
Rất nhanh, vậy đại cổ bối khôi phục yên tĩnh, phát ra một cỗ khí tức xa xưa vĩnh cửu.
Từ Huyền lần nữa tiếp cận, không có bị bất luận công kích cùng áp bách gì nữa.
Hắn rất nhanh vươn tay đặt lên người đại cổ bối, muốn thu lấy quái vật khổng lồ này vào trong Ký Ức Tinh Hải.
Nhưng hiển nhiên chỉ bằng vào lực lượng cá nhân của hắn lại bất lực, hiển nhiên đẳng cấp lực lượng của đại cổ bối không giống bình thường, không cách nào đơn giản lấy đi.
Từ Huyền đang muốn liên hợp tàn hồn kiếp trước, đem đại cổ bối thu hút Tinh Hải.
Đột nhiên, từ một hướng khác trong đám rong biển truyền đến một cái thanh âm quái dị khiến trái tim người ta kinh hãi băng giá:
- Khặc khặ-x-xxxxx khặc. . . Đại cổ bối. . . Còn có thiên mệnh vương miện, vận khí bổn tọa không phải tốt bình thường tùy tiện tìm một chỗ khôi phục nguyên khí đều có thể gặp được chuyện tốt bực này.
Hô oanh! Một khu vực rong biển bị hôi quang cường đại đánh thành bình địa.
Hôi quang khí cường đại để cho Từ Huyền cùng Tuyết Vi ngừng động tác toàn lực phòng ngự, trận địa sẵn sàng đón quân địch.
Từ Huyền chỉ cảm thấy toàn thân bị một cỗ khí tức âm lãnh quấn quanh, khí huyết nguyên lực đề bị ngưng trệ, cỗ lực lượng kia ngay cả tầng ngân cương cũng không thể hoàn toàn ngăn cách. Sắc mặt Tuyết Vi công chúa hơi có vẻ tái nhợt, ngọc thủ bấm niệm pháp quyết, bên ngoài thân tách ra một tầng tử sắc quang vân hình dáng vẩy cá đem lực lượng đáng sợ này bức lui.
Rất nhanh một cái đầu thân ảnh khô gầy mang Khô Lâu mặt nạ đạp trên hôi lưu âm khí nặng nề xuất hiện trước mặt hai người.
- Khô Lâu Vương!
Từ Huyền cùng Tuyết Vi biến sắc, không nghĩ tới tại quan khẩu này sẽ gặp Khô Lâu Vương.
Hai người đều không nghĩ tới, Khô Lâu Vương lại ẩn nấp ở trong chỗ sâu rong biển điều dưỡng khôi phục nguyên khí.
Giờ phút này, uy áp đáng sợ cùng thanh thế cường đại của Nguyên Đan Kỳ Quỷ tu để cho hai người khó thở.
- Khặc khặ-x-xxxxx. . . Vừa rồi hình như là ngươi giết thủ hạ của ta.
Một đôi con mắt thâm thúy như mực của Khô Lâu Vương hiện lên một tia hồng quang, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Từ Huyền:
- Hôm nay cho ngươi một cái cơ hội, tính cả Yêu Ngư thần phục bổn tọa ta sẽ xem xét tha các ngươi một mạng.
Từ Huyền hít sâu một hơi, đây là lần đầu hắn trực diện lão quái Nguyên Đan Kỳ, một cỗ cảm giác nguy cơ mãnh liệt tập kích trong lòng.
Nên trốn hay là chiến? Có khác gì nhau chứ?
Sắc mặt Yêu Ngư công chúa tái nhợt, trong mắt có vài phần tuyệt vọng.
- đại cổ bối này, Từ mỗ ta nguyện nhất định phải có.
Trong mắt của Từ Huyền ngưng tụ hàn quang kỳ dị, trên người bỗng nhiên dâng lên một cỗ khí tức kỳ dị lạ lẫm tức, vừa hướng Tuyết Vi nói:
- Ngươi trước lui ra phía sau, đợi lát nữa hành sự tùy theo hoàn cảnh.
- Chủ nhân...
Ánh mắt Yêu Ngư công chúa run lên, không biết là cảm động hay là kính sợ tin phục.
Nàng cảm giác trên người chủ nhân giờ khắc này nhiều ra một cỗ khí tức lạ lẫm, giống như nhân vật tuyệt thế kinh thiên vĩ địa.
- Tiểu tử này có cổ quái!
Trong con ngươi Khô Lâu Vương lập loè u hồng bất định, không có hành động thiếu suy nghĩ.
Bởi vì trên người nam tử trẻ tuổi kia đột nhiên nhiều ra một cỗ linh hồn ba động để cho hắn rung động bất an.
- Nguyên khí Quỷ tu này hao tổn rất nặng, thương thế không nhẹ, nhưng mà có thể phát huy bảy tám phần thực lực, cùng hắn ngạnh bính, phần thắng của ngươi không cao hơn ba thành. Bất quá hắn là Quỷ tu thì để cho ra ra chơi đùa với hắn.
Trong đầu Từ Huyền truyền đến thanh âm của tàn hồn kiếp trước.
Ông! Ở bên trong Ký Ức Tinh Hải, một đống linh hồn tài liệu, kể cả một ít trân châu linh hồn vừa rồi bỗng nhiên bốc cháy lên. . .
Thời điểm Từ Huyền lựa chọn dứt khoát chiến một trận thì ở phụ cận Tê Mộc Sào, một ít tu giả rải rác đều cảm nhận được khí tức đáng sợ từ Nguyên Đan Kỳ nhao nhao ghé mắt nhìn lại.
Khu vực Từ Huyền cùng Khô Lâu Vương giằng co hôi quang khí cường đại tiêu diệt thành bình địa.
- Là tiểu tử nhân loại kia còn có Khô Lâu Vương!
Một vị tu giả của Thiết Sa Tộc hoảng sợ nói.
- Nam tử nhân loại kia dám khiêu chiến Khô Lâu Vương?
Thiết Sa Tộc Trưởng mang theo thần sắc khó có thể tin, giờ phút này khí sắc của hắn không tốt, rất khó coi. Hiển nhiên lúc trước thi triển Dung Linh Hợp Thể thuật đã phải trả một cái giá lớn.
- Khặc khặ-x-xxxxx khặc. . . Phóng nhãn toàn bộ tử hải chi địa này còn không có Ngưng Đan tu giả dám làm trái ý ta. Bổn tọa ngược lại muốn nhìn, ngươi đến cùng có cái gì để dựa vào!
Trong con mắt đen kịt của Khô Lâu Vương chớp động hàn ý kinh tâm.
Sau một khắc, hắn vung một tay lên, ở bên trong, hôi quang khí hiển hiện hai cái bàn tay lớn màu trắng bệch, lục diễm cuồn cuộn, hóa thành một đạo hôi lục kinh quang như thiểm điện công kích Từ Huyền.
Thời khắc hai cái bàn tay lớn trắng bệch công kích, những người đang xem cuộc chiến đều rùng mình một cái. Tuyết Vi ở vị trí phía sau chỉ cảm thấy sinh cơ huyết dịch bên trong thể nội cơ hồ ngưng trệ.
Đinh đinh đinh. . .
Tầng ngân cương của Từ Huyền bị những thải quang xạ tuyến đánh cho văng đốm lửa khắp nơi, bỗng nhiên ảm đạm, rất nhanh bị chấn lui về.
Chỉ sợ không có tu vi Nguyên Đan Kỳ đều không thể đụng chạm đến đại cổ bối, về phần muốn đem nó thu phục chiếm được thì càng không dám nghĩ.
Tuyết Vi rất nhanh nhắm mắt lại, đắm chìm ở trong trí nhớ truyền thừa lịch đại Yêu Ngư công chúa.
Một khắc này, nàng đột nhiên mở to mắt:
- Tựa hồ có một cách, đợi lát nữa ta dùng thân phận Yêu Ngư công chúa cùng đại cổ bối câu thông, khiến nó không phản kháng, chủ nhân lại thu lấy nó. Về phần luyện hóa đại cổ bối, ngay cả ta đều bất lực rồi. Tuy rằng đại cổ bối cùng Yêu Ngư Cổ Tộc có tình hữu nghị cực kỳ sâu, nhưng niên đại sự hiện hữu của nó thậm chí so Viễn Cổ cửu tộc còn dài hơn nhiều.
- Được!
Từ Huyền gật đầu, có thể thu được vật ấy, chính mình có thể thu thập rất nhiều linh hồn trân châu. Về phần như thế nào luyện hóa, cái vấn đề đau đầu này không bằng giao cho tàn hồn kiếp trước.
Tuyết Vi nhắm mỹ mâu lại, đuôi cá ưu nhã màu tím đong đưa, ngón tay ngọc hết sức nhỏ như hành tây bấm niệm pháp quyết ba động, đôi môi khẽ mở phun ra chú văn thần bí, một đạo gợn sóng lam nhạt trong suốt lướt đến bên trên đại cổ bối.
Lập tức, đại cổ bối nhẹ nhàng nhoáng một cái, mặt ngoài lưu ly thải quang thu liễm vài phần.
Nhưng lúc Từ Huyền tiếp cận, quang vân màu sắc rực rỡ mặt ngoài đại cổ bối lần nữa tách ra, để cho hắn không dám tới gần.
Ông!
Đỉnh đầu Tuyết Vi công chúa hiển hiện một cái vương miện Thủy Lam mỹ lệ thần bí tách ra từng đạo lam sắc quang ba trong suốt vô hình dung nhập gợn sóng tiến vào trong đại cổ bối,.
Vì thúc đẩy việc này, Yêu Ngư công chúa ngay cả "Thiên mệnh vương miện " đều đem ra hết.
Rất nhanh, vậy đại cổ bối khôi phục yên tĩnh, phát ra một cỗ khí tức xa xưa vĩnh cửu.
Từ Huyền lần nữa tiếp cận, không có bị bất luận công kích cùng áp bách gì nữa.
Hắn rất nhanh vươn tay đặt lên người đại cổ bối, muốn thu lấy quái vật khổng lồ này vào trong Ký Ức Tinh Hải.
Nhưng hiển nhiên chỉ bằng vào lực lượng cá nhân của hắn lại bất lực, hiển nhiên đẳng cấp lực lượng của đại cổ bối không giống bình thường, không cách nào đơn giản lấy đi.
Từ Huyền đang muốn liên hợp tàn hồn kiếp trước, đem đại cổ bối thu hút Tinh Hải.
Đột nhiên, từ một hướng khác trong đám rong biển truyền đến một cái thanh âm quái dị khiến trái tim người ta kinh hãi băng giá:
- Khặc khặ-x-xxxxx khặc. . . Đại cổ bối. . . Còn có thiên mệnh vương miện, vận khí bổn tọa không phải tốt bình thường tùy tiện tìm một chỗ khôi phục nguyên khí đều có thể gặp được chuyện tốt bực này.
Hô oanh! Một khu vực rong biển bị hôi quang cường đại đánh thành bình địa.
Hôi quang khí cường đại để cho Từ Huyền cùng Tuyết Vi ngừng động tác toàn lực phòng ngự, trận địa sẵn sàng đón quân địch.
Từ Huyền chỉ cảm thấy toàn thân bị một cỗ khí tức âm lãnh quấn quanh, khí huyết nguyên lực đề bị ngưng trệ, cỗ lực lượng kia ngay cả tầng ngân cương cũng không thể hoàn toàn ngăn cách. Sắc mặt Tuyết Vi công chúa hơi có vẻ tái nhợt, ngọc thủ bấm niệm pháp quyết, bên ngoài thân tách ra một tầng tử sắc quang vân hình dáng vẩy cá đem lực lượng đáng sợ này bức lui.
Rất nhanh một cái đầu thân ảnh khô gầy mang Khô Lâu mặt nạ đạp trên hôi lưu âm khí nặng nề xuất hiện trước mặt hai người.
- Khô Lâu Vương!
Từ Huyền cùng Tuyết Vi biến sắc, không nghĩ tới tại quan khẩu này sẽ gặp Khô Lâu Vương.
Hai người đều không nghĩ tới, Khô Lâu Vương lại ẩn nấp ở trong chỗ sâu rong biển điều dưỡng khôi phục nguyên khí.
Giờ phút này, uy áp đáng sợ cùng thanh thế cường đại của Nguyên Đan Kỳ Quỷ tu để cho hai người khó thở.
- Khặc khặ-x-xxxxx. . . Vừa rồi hình như là ngươi giết thủ hạ của ta.
Một đôi con mắt thâm thúy như mực của Khô Lâu Vương hiện lên một tia hồng quang, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Từ Huyền:
- Hôm nay cho ngươi một cái cơ hội, tính cả Yêu Ngư thần phục bổn tọa ta sẽ xem xét tha các ngươi một mạng.
Từ Huyền hít sâu một hơi, đây là lần đầu hắn trực diện lão quái Nguyên Đan Kỳ, một cỗ cảm giác nguy cơ mãnh liệt tập kích trong lòng.
Nên trốn hay là chiến? Có khác gì nhau chứ?
Sắc mặt Yêu Ngư công chúa tái nhợt, trong mắt có vài phần tuyệt vọng.
- đại cổ bối này, Từ mỗ ta nguyện nhất định phải có.
Trong mắt của Từ Huyền ngưng tụ hàn quang kỳ dị, trên người bỗng nhiên dâng lên một cỗ khí tức kỳ dị lạ lẫm tức, vừa hướng Tuyết Vi nói:
- Ngươi trước lui ra phía sau, đợi lát nữa hành sự tùy theo hoàn cảnh.
- Chủ nhân...
Ánh mắt Yêu Ngư công chúa run lên, không biết là cảm động hay là kính sợ tin phục.
Nàng cảm giác trên người chủ nhân giờ khắc này nhiều ra một cỗ khí tức lạ lẫm, giống như nhân vật tuyệt thế kinh thiên vĩ địa.
- Tiểu tử này có cổ quái!
Trong con ngươi Khô Lâu Vương lập loè u hồng bất định, không có hành động thiếu suy nghĩ.
Bởi vì trên người nam tử trẻ tuổi kia đột nhiên nhiều ra một cỗ linh hồn ba động để cho hắn rung động bất an.
- Nguyên khí Quỷ tu này hao tổn rất nặng, thương thế không nhẹ, nhưng mà có thể phát huy bảy tám phần thực lực, cùng hắn ngạnh bính, phần thắng của ngươi không cao hơn ba thành. Bất quá hắn là Quỷ tu thì để cho ra ra chơi đùa với hắn.
Trong đầu Từ Huyền truyền đến thanh âm của tàn hồn kiếp trước.
Ông! Ở bên trong Ký Ức Tinh Hải, một đống linh hồn tài liệu, kể cả một ít trân châu linh hồn vừa rồi bỗng nhiên bốc cháy lên. . .
Thời điểm Từ Huyền lựa chọn dứt khoát chiến một trận thì ở phụ cận Tê Mộc Sào, một ít tu giả rải rác đều cảm nhận được khí tức đáng sợ từ Nguyên Đan Kỳ nhao nhao ghé mắt nhìn lại.
Khu vực Từ Huyền cùng Khô Lâu Vương giằng co hôi quang khí cường đại tiêu diệt thành bình địa.
- Là tiểu tử nhân loại kia còn có Khô Lâu Vương!
Một vị tu giả của Thiết Sa Tộc hoảng sợ nói.
- Nam tử nhân loại kia dám khiêu chiến Khô Lâu Vương?
Thiết Sa Tộc Trưởng mang theo thần sắc khó có thể tin, giờ phút này khí sắc của hắn không tốt, rất khó coi. Hiển nhiên lúc trước thi triển Dung Linh Hợp Thể thuật đã phải trả một cái giá lớn.
- Khặc khặ-x-xxxxx khặc. . . Phóng nhãn toàn bộ tử hải chi địa này còn không có Ngưng Đan tu giả dám làm trái ý ta. Bổn tọa ngược lại muốn nhìn, ngươi đến cùng có cái gì để dựa vào!
Trong con mắt đen kịt của Khô Lâu Vương chớp động hàn ý kinh tâm.
Sau một khắc, hắn vung một tay lên, ở bên trong, hôi quang khí hiển hiện hai cái bàn tay lớn màu trắng bệch, lục diễm cuồn cuộn, hóa thành một đạo hôi lục kinh quang như thiểm điện công kích Từ Huyền.
Thời khắc hai cái bàn tay lớn trắng bệch công kích, những người đang xem cuộc chiến đều rùng mình một cái. Tuyết Vi ở vị trí phía sau chỉ cảm thấy sinh cơ huyết dịch bên trong thể nội cơ hồ ngưng trệ.