Lập tức Khô Lâu Vương bỏ chạy, trong hai tròng mắt của Từ Huyền nổi lên một tầng thông thấu hư vô bạch quang, bên trong chớp động dị quang lưu ly đặc biệt.
Dùng địa vị cảnh giới tàn hồn kiếp trước thúc dục bí thuật, muốn tìm ra chân thân Khô Lâu Vương đào tẩu thì tự nhiên không có khó khăn.
Nhưng vào lúc này, Từ Huyền đột nhiên cảm giác đến trợ lực bên trong Tinh Hải có chút yếu đi...
- Không được. . . Linh hồn tài liệu tiêu hao không còn. Cũng may đối thủ là Quỷ tu, ngược lại dễ đối phó một ít.
Ở bên trong Ký Ức Tinh Hải tàn hồn kiếp trước hơi có vẻ suy yếu mà nói.
Ngay tại tiếp theo trong nháy mắt, ngân vân tinh giáp bên ngoài thân của Từ Huyền hóa thành một tràng bạch quang lóe lên rồi biến mất.
Khi Khô Lâu Vương bị đuổi đi về Từ Huyền cảm giác nguyên lực bên trong thể nội bị tiêu hao gần nửa. Hiển nhiên vừa rồi phen chiến đấu, ngoại trừ tiêu hao lớn lượng hồn lực ra thì cũng rút lấy rất nhiều nguyên lực của Từ Huyền, nếu như lại tiếp tục đánh nữa thì đối với hắn cũng không có lợi.
Thời điểm Khô Lâu Vương bị đánh lui, dị tộc hoặc là nhân loại phụ cận đang xem cuộc chiến nhìn về phía Từ Huyền trong mắt lộ ra sợ hãi và kiêng kị.
Yêu Ngư công chúa thở phào một hơi, nhưng đối với vị chủ nhân của đối với chính mình trong lòng còn có kính sợ. Trên người chủ nhân dường như có vô tận bí mật, không dừng lại luôn vượt qua cực hạn lẽ thường.
- Nhanh chóng ra tay.
Từ Huyền để cho Yêu Ngư công chúa chuẩn bị, liên thủ thu lấy Đại cổ bối.
Thời điểm Yêu Ngư công chúa lại lần nữa thi triển bí thuật, câu thông liên hệ đại cổ bối, Từ Huyền tại bên này nhanh chóng sàng chọn ra mấy cái linh hồn trân châu, bỏ vào Ký Ức Tinh Hải.
Vù!
Lần này Từ Huyền liên hợp tàn hồn kiếp trước, thò tay vỗ một cái, đại cổ bối ở bên trong thuỷ quyển đáy biển biến mất.
- Thu thứ to xác này cũng tiêu hao hồn lực nhiều thật.
Tàn hồn kiếp trước hơi có vẻ kinh ngạc mà nói.
Nhìn sang đại cổ bối ở bên trong Ký Ức Tinh Hải, Từ Huyền cảm thấy mỹ mãn, vật ấy sau này có thể sản xuất linh hồn trân châu, tác dụng đối với chính mình không phải chuyện đùa.
- Chúc mừng chủ nhân thu được truyền thuyết kỳ bảo Đại cổ bối.
Yêu Ngư công chúa vui mừng nói.
Từ Huyền ngồi xuống xuất ra viêm tính linh đan, thiên địa linh tài phục dụng, cũng vận chuyển nguyên lực bên trong thể nội khôi phục nhanh hơn.
Đồng thời, hắn để cho Yêu Ngư công chúa đi sàng chọn linh hồn trân châu bốn phía rơi lả tả.
Đám Thiết Sa Tộc cùng các tu giả khác không dám tới đoạt.
Cuối cùng, Yêu Ngư công chúa lại lấy ra trên trăm viên linh hồn trân châu, Từ Huyền đem chúng để vào Ký Ức Tinh Hải.
Tại quanh năm suốt tháng trân châu ngọc tại đây có càng nhiều là dung nhập thổ nhưỡng, hóa thành kết tinh, có thể được đến trên trăm viên linh hồn trân châu đã là không tệ.
Mấy canh giờ sau, nguyên lực khôi phục tám chín phần, Từ Huyền không dừng lại, cùng Yêu Ngư công chúa dắt tay nhau hướng ở trong chỗ sâu Yêu Ngư thành cổ bay đi.
- Chủ nhân, đây là Băng Lam chi thủy vừa rồi lấy được có lẽ có trợ giúp ngài ngày sau đột phá.
Mỗi lầncó chiến lợi phẩm Tuyết Vi đều giao cho Từ Huyền, chính mình một chút cũng không lưu.
Từ Huyền tiếp nhận Băng Lam chi thủy, hơi có chút cảm động, vật ấy là do Yêu Ngư công chúa thừa nhận nguy hiểm tới tánh mạng lấy được.
- Có lẽ nên đi tới kế hoạch chân chính rồi, Di Lạc Côi Bảo. Thời gian càng kéo dài chỉ sợ sẽ có thêm nhiều chuyện xấu, để tránh đêm dài lắm mộng, chúng ta ở bên trong thu hoạch không ít, cho dù đến lúc đó thất bại, cũng không có gì phải tiếc nuối nữa.
Ngữ khí Từ Huyền hơi có vẻ gấp gáp.
- Vâng chủ nhân. Di Lạc Côi Bảo cách đây bên cạnh không đến trăm dặm, hi vọng chúng ta có thể thành công.
Trong mắt hai người đều hiện tinh mang.
Di Lạc Côi Bảo từ xưa đến nay, chỉ có chín kiện, có thể được một kiện thì ai mà không phải là nhân vật tuyệt thế sừng sững trên đỉnh phong vân?
Ở bên trong Tê Mộc Sào không ít, không ít nhân loại hoặc dị tộc còn ở lại phụ cận chỗ này tìm tòi bảo vật, trong đó cũng không thiếu số ít tu giả, có phát hiện, đạt được bảo bối làm cho người ta ao ước.
Bất quá, các loại linh tài bảo bối này mà so với Đại cổ bối bên trong ba mươi sáu kiện kỳ bảo của Thần Hoang thì không có mấy ý nghĩa.
Phụ cận Tê Mộc Sào Tê Mộc Sào, ở bên trong đá san hô đột nhiên thò ra một cái thân ảnh âm trầm, đầu mang mặt nạ Khô Lâu trắng bệch đủ để đem một người bình thường dọa tới sợ hãi.
- Viễn Cổ Yêu Ngư bên người Tiểu tử kia khí tức phi phàm, lại có ‘ thiên mệnh vương miện ", chắc chắn là Yêu Ngư hoàng tộc. Thấy bộ dạng hai người này vội vàng mà đi chẳng lẽ biết rõ manh mối của Di Lạc Côi Bảo?
Trong con mắt đen kịt của Khô Lâu Vương hiển hiện một vòng u hồng lạnh như băng, hắn đưa mắt nhìn hai người Từ Huyền ly khai.
Hắn cố tình muốn theo sau, nhưng lúc này thân thụ thương nặng, nguyên khí tổn hao nhiều cho nên đành hữu tâm vô lực.
Hơn nữa tưởng tượng lại tao ngộ hôm nay, hắn than vãn không may, vốn là cùng Thiết Sa Tộc Trưởng thi triển Dung Linh Hợp Thể thuật ngạnh bính đại chiến một hồi. Rồi sau đó giết chết mỹ phụ mặc áo xanh lục, để cho Lãnh Diện Tử Ma lâm vào điên cuồng, tiến vào Tử Ma nhập thể không muốn sống đánh tới.
Dù hắn có mạnh như Quỷ tu Nguyên Đan Kỳ, đều có chút không chịu đựng nổi, sáng suốt tạm lánh phong mang chuẩn bị tìm cơ hội đem những người này giết sạch.
Hành vi cùng kế hoạch của Khô Lâu Vương đều không có sai.
Nhưng thật sự quá nhọ cho đội sóc lọ, trong lúc hắn điều tức dưỡng thương thì lại cùng Từ Huyền gặp mặt rồi phát sinh xung đột. Vì đạt được "Đại cổ bối ", Từ Huyền cam nguyện trả giá thật nhiều, liên thủ tàn hồn kiếp trước, thi triển bí thuật Giới Ngoại cao tầng Tinh không bí linh thuật để cho Khô Lâu Vương bị quay cuồng, liên tục đả bại triệt để thua cuộc.
Nếu là thua ở đồng giai cường giả thì cũng thôi đi, chỉ là cùng hắn giao phong cũng không phải là đồng giai Nguyên Đan, nhưng hết lần này tới lần khác tại thời khắc mấu chốt bộc phát ra hết lần này tới lần khác lực lượng kinh người.
- Vừa gặp Di Lạc Cổ Thành mở ra. . . Nhưng vận khí của ta quá kém!
Thân hình Khô Lâu Vương run lên, than vãn chính mình thời vận không tốt.
Hắn trốn ở trong chỗ tối của đá san hô điều tức, nắm chặt thời gian khôi phục nguyên khí, trong lòng tiếp tục tính toán nói:
- Nếu như tiểu tử kia, chính thức tìm được Di Lạc Côi Bảo ’. Động tĩnh khẳng định không nhỏ, đến lúc đó ta lại tùy thời xuất thủ.
Giờ phút này kế hoạch của hắn cũng không sai.
Nhưng vào lúc này....
Hưu....hưu...!!! Vèo --
Một đạo quang ảnh Hắc Thủy từ bên ngoài Yêu Ngư thành cổ bay tới, nơi nó đi qua, một màu hắc thủy quang lan tràn, lực áp bách trầm trọng, uy năng che phủ phạm vi hơn mười dặm.
- Là Nguyên Đan Kỳ dị tộc...
Sắc mặt Khô Lâu Vương khẽ biến, trong lòng ngưng trọng, nhìn ra xa. Phát hiện một mỹ nhân áo đen cầm trong tay cầm hắc trượng.
Dùng địa vị cảnh giới tàn hồn kiếp trước thúc dục bí thuật, muốn tìm ra chân thân Khô Lâu Vương đào tẩu thì tự nhiên không có khó khăn.
Nhưng vào lúc này, Từ Huyền đột nhiên cảm giác đến trợ lực bên trong Tinh Hải có chút yếu đi...
- Không được. . . Linh hồn tài liệu tiêu hao không còn. Cũng may đối thủ là Quỷ tu, ngược lại dễ đối phó một ít.
Ở bên trong Ký Ức Tinh Hải tàn hồn kiếp trước hơi có vẻ suy yếu mà nói.
Ngay tại tiếp theo trong nháy mắt, ngân vân tinh giáp bên ngoài thân của Từ Huyền hóa thành một tràng bạch quang lóe lên rồi biến mất.
Khi Khô Lâu Vương bị đuổi đi về Từ Huyền cảm giác nguyên lực bên trong thể nội bị tiêu hao gần nửa. Hiển nhiên vừa rồi phen chiến đấu, ngoại trừ tiêu hao lớn lượng hồn lực ra thì cũng rút lấy rất nhiều nguyên lực của Từ Huyền, nếu như lại tiếp tục đánh nữa thì đối với hắn cũng không có lợi.
Thời điểm Khô Lâu Vương bị đánh lui, dị tộc hoặc là nhân loại phụ cận đang xem cuộc chiến nhìn về phía Từ Huyền trong mắt lộ ra sợ hãi và kiêng kị.
Yêu Ngư công chúa thở phào một hơi, nhưng đối với vị chủ nhân của đối với chính mình trong lòng còn có kính sợ. Trên người chủ nhân dường như có vô tận bí mật, không dừng lại luôn vượt qua cực hạn lẽ thường.
- Nhanh chóng ra tay.
Từ Huyền để cho Yêu Ngư công chúa chuẩn bị, liên thủ thu lấy Đại cổ bối.
Thời điểm Yêu Ngư công chúa lại lần nữa thi triển bí thuật, câu thông liên hệ đại cổ bối, Từ Huyền tại bên này nhanh chóng sàng chọn ra mấy cái linh hồn trân châu, bỏ vào Ký Ức Tinh Hải.
Vù!
Lần này Từ Huyền liên hợp tàn hồn kiếp trước, thò tay vỗ một cái, đại cổ bối ở bên trong thuỷ quyển đáy biển biến mất.
- Thu thứ to xác này cũng tiêu hao hồn lực nhiều thật.
Tàn hồn kiếp trước hơi có vẻ kinh ngạc mà nói.
Nhìn sang đại cổ bối ở bên trong Ký Ức Tinh Hải, Từ Huyền cảm thấy mỹ mãn, vật ấy sau này có thể sản xuất linh hồn trân châu, tác dụng đối với chính mình không phải chuyện đùa.
- Chúc mừng chủ nhân thu được truyền thuyết kỳ bảo Đại cổ bối.
Yêu Ngư công chúa vui mừng nói.
Từ Huyền ngồi xuống xuất ra viêm tính linh đan, thiên địa linh tài phục dụng, cũng vận chuyển nguyên lực bên trong thể nội khôi phục nhanh hơn.
Đồng thời, hắn để cho Yêu Ngư công chúa đi sàng chọn linh hồn trân châu bốn phía rơi lả tả.
Đám Thiết Sa Tộc cùng các tu giả khác không dám tới đoạt.
Cuối cùng, Yêu Ngư công chúa lại lấy ra trên trăm viên linh hồn trân châu, Từ Huyền đem chúng để vào Ký Ức Tinh Hải.
Tại quanh năm suốt tháng trân châu ngọc tại đây có càng nhiều là dung nhập thổ nhưỡng, hóa thành kết tinh, có thể được đến trên trăm viên linh hồn trân châu đã là không tệ.
Mấy canh giờ sau, nguyên lực khôi phục tám chín phần, Từ Huyền không dừng lại, cùng Yêu Ngư công chúa dắt tay nhau hướng ở trong chỗ sâu Yêu Ngư thành cổ bay đi.
- Chủ nhân, đây là Băng Lam chi thủy vừa rồi lấy được có lẽ có trợ giúp ngài ngày sau đột phá.
Mỗi lầncó chiến lợi phẩm Tuyết Vi đều giao cho Từ Huyền, chính mình một chút cũng không lưu.
Từ Huyền tiếp nhận Băng Lam chi thủy, hơi có chút cảm động, vật ấy là do Yêu Ngư công chúa thừa nhận nguy hiểm tới tánh mạng lấy được.
- Có lẽ nên đi tới kế hoạch chân chính rồi, Di Lạc Côi Bảo. Thời gian càng kéo dài chỉ sợ sẽ có thêm nhiều chuyện xấu, để tránh đêm dài lắm mộng, chúng ta ở bên trong thu hoạch không ít, cho dù đến lúc đó thất bại, cũng không có gì phải tiếc nuối nữa.
Ngữ khí Từ Huyền hơi có vẻ gấp gáp.
- Vâng chủ nhân. Di Lạc Côi Bảo cách đây bên cạnh không đến trăm dặm, hi vọng chúng ta có thể thành công.
Trong mắt hai người đều hiện tinh mang.
Di Lạc Côi Bảo từ xưa đến nay, chỉ có chín kiện, có thể được một kiện thì ai mà không phải là nhân vật tuyệt thế sừng sững trên đỉnh phong vân?
Ở bên trong Tê Mộc Sào không ít, không ít nhân loại hoặc dị tộc còn ở lại phụ cận chỗ này tìm tòi bảo vật, trong đó cũng không thiếu số ít tu giả, có phát hiện, đạt được bảo bối làm cho người ta ao ước.
Bất quá, các loại linh tài bảo bối này mà so với Đại cổ bối bên trong ba mươi sáu kiện kỳ bảo của Thần Hoang thì không có mấy ý nghĩa.
Phụ cận Tê Mộc Sào Tê Mộc Sào, ở bên trong đá san hô đột nhiên thò ra một cái thân ảnh âm trầm, đầu mang mặt nạ Khô Lâu trắng bệch đủ để đem một người bình thường dọa tới sợ hãi.
- Viễn Cổ Yêu Ngư bên người Tiểu tử kia khí tức phi phàm, lại có ‘ thiên mệnh vương miện ", chắc chắn là Yêu Ngư hoàng tộc. Thấy bộ dạng hai người này vội vàng mà đi chẳng lẽ biết rõ manh mối của Di Lạc Côi Bảo?
Trong con mắt đen kịt của Khô Lâu Vương hiển hiện một vòng u hồng lạnh như băng, hắn đưa mắt nhìn hai người Từ Huyền ly khai.
Hắn cố tình muốn theo sau, nhưng lúc này thân thụ thương nặng, nguyên khí tổn hao nhiều cho nên đành hữu tâm vô lực.
Hơn nữa tưởng tượng lại tao ngộ hôm nay, hắn than vãn không may, vốn là cùng Thiết Sa Tộc Trưởng thi triển Dung Linh Hợp Thể thuật ngạnh bính đại chiến một hồi. Rồi sau đó giết chết mỹ phụ mặc áo xanh lục, để cho Lãnh Diện Tử Ma lâm vào điên cuồng, tiến vào Tử Ma nhập thể không muốn sống đánh tới.
Dù hắn có mạnh như Quỷ tu Nguyên Đan Kỳ, đều có chút không chịu đựng nổi, sáng suốt tạm lánh phong mang chuẩn bị tìm cơ hội đem những người này giết sạch.
Hành vi cùng kế hoạch của Khô Lâu Vương đều không có sai.
Nhưng thật sự quá nhọ cho đội sóc lọ, trong lúc hắn điều tức dưỡng thương thì lại cùng Từ Huyền gặp mặt rồi phát sinh xung đột. Vì đạt được "Đại cổ bối ", Từ Huyền cam nguyện trả giá thật nhiều, liên thủ tàn hồn kiếp trước, thi triển bí thuật Giới Ngoại cao tầng Tinh không bí linh thuật để cho Khô Lâu Vương bị quay cuồng, liên tục đả bại triệt để thua cuộc.
Nếu là thua ở đồng giai cường giả thì cũng thôi đi, chỉ là cùng hắn giao phong cũng không phải là đồng giai Nguyên Đan, nhưng hết lần này tới lần khác tại thời khắc mấu chốt bộc phát ra hết lần này tới lần khác lực lượng kinh người.
- Vừa gặp Di Lạc Cổ Thành mở ra. . . Nhưng vận khí của ta quá kém!
Thân hình Khô Lâu Vương run lên, than vãn chính mình thời vận không tốt.
Hắn trốn ở trong chỗ tối của đá san hô điều tức, nắm chặt thời gian khôi phục nguyên khí, trong lòng tiếp tục tính toán nói:
- Nếu như tiểu tử kia, chính thức tìm được Di Lạc Côi Bảo ’. Động tĩnh khẳng định không nhỏ, đến lúc đó ta lại tùy thời xuất thủ.
Giờ phút này kế hoạch của hắn cũng không sai.
Nhưng vào lúc này....
Hưu....hưu...!!! Vèo --
Một đạo quang ảnh Hắc Thủy từ bên ngoài Yêu Ngư thành cổ bay tới, nơi nó đi qua, một màu hắc thủy quang lan tràn, lực áp bách trầm trọng, uy năng che phủ phạm vi hơn mười dặm.
- Là Nguyên Đan Kỳ dị tộc...
Sắc mặt Khô Lâu Vương khẽ biến, trong lòng ngưng trọng, nhìn ra xa. Phát hiện một mỹ nhân áo đen cầm trong tay cầm hắc trượng.