Nhìn sang thân ảnh nam tử nhân loại chôn vùi ở trong Di Thiên Hải Khiếu, Yêu Ngư công chúa trôi nổi tại đầu nguồn cự lãng vô tận phong bạo, trong đôi mắt đẹp dịu dàng màu lam chớp động lệ quang:
- Chủ nhân không muốn liên lụy ta, hay là muốn mỗi người đi một ngả?
Vô tận phong bạo cùng sóng lớn, tại bên trên tử hải cuồng bạo, vô số sinh linh lúc này đều vong mạng.
Những Ngưng Đan cường giả bị cuốn thừa nhận tàn phá cùng áp bách của đáng sợ phong bạo sóng biển, không cách nào kiên trì đấy, đều sẽ táng thân trong tử hải. Yêu Ngư Tộc cấm kỵ tiên pháp "Di Thiên Hải Khiếu. " có thể mang đi bao nhiêu tánh mạng của Ngưng Đan còn không cách nào đánh giá.
Tỷ lệ còn sống của tu giả Ngưng Đan kỳ bình thường cũng không tính cao, còn phải xem vào vận khí.
Từ Huyền có được khí lực cường đại, không làm bất luận cái gì phản kháng , mặc kệ lực lượng của hải khiếu thôi động chính mình với một tốc độ khủng khiếp, chẳng có phương hướng, tại bên trên Hải Vực phiêu đãng.
Tốc độ sóng biển cực nhanh, so với Từ Huyền lúc phi hành bình thường chỉ sợ cũng phải gấp mười lần, hơn nữa còn giữ tốc độ như vậy rất lâu.
Trên thực tế, chỉ mấy hơi thở sau, Nhân Ngư Chi Lệ đã đình chỉ làm phép.
Nhưng lực lượng của cấm kỵ tiên pháp đánh phá sự cân đối của tự nhiên, dẫn động tai nạn hải khiếu còn phải tiếp tục trong một thời gian ngắn nữa.
Một ngày một đêm sau, lực lượng hải khiếu giảm mạnh, nhưng Từ Huyền cảm giác sức cùng lực kiệt, tiếp tục phiêu đãng trong thủy văn, tốc độ cũng không chậm.
Cứ như vậy, lại hai ngày về sau, sóng biển cơ bản đã được dẹp loạn, thân hình Từ Huyền nhấp nhô theo sóng nước trên mặt biển, ăn vào mấy viên Viêm Liệt linh đan cùng thiên địa linh tài, bắt đầu điều tức khôi phục nguyên khí.
- Xem tình hình ta tại sóng biển trong ít nhất phiêu đãng vài chục vạn dặm rồi, tỷ lệ gặp phải cường giả không cao lắm.
Từ Huyền nhắm hai mắt trầm tư đồng thời vận chuyển nguyên lực bên trong thể nội.
Vài ngày sau, thương thế đã tốt hơn bảy tám phần.
Từ Huyền triển khai thần thức, quan sát phụ cận hải vực khi thì có thể phát hiện một ít thi thể, đều là sinh linh bên trong tử hải.
Về phần Yêu Ngư công chúa đi con đường nào, Từ Huyền không biết, cũng không quan tâm.
Trước mắt quan trọng nhất là tránh né bởi vì sau khi "Nhân Ngư Chi Lệ " hiện thế sinh ra một loạt nguy cơ tiếp theo.
Có thể lường trước, Nhân Ngư Chi Lệ xuất hiện, sẽ mang tới cho tử hải này một hồi đại loạn phong bạo.
Phụ cận Tử hải thậm chí cường giả Thần Hoang đại địa các nơi sẽ lộn xộn tuôn ra.
Từ Huyền dù sao cũng cùng Yêu Ngư công chúa mở ra Di Lạc Chi Thành, hai người quan hệ bất thường, rất có thể sẽ bị tai bay vạ gió.
Ngày ấy hắn giãy tay của Tuyết Vi ra, một là không muốn đem đối phương chìm vào hải khiếu, thứ hai cũng ít đi một cái phiền phức.
- Trong mấy năm này, tử hải chi địa chỉ sợ cũng khó khăn yên tĩnh, tùy tiện ra bên ngoài bỏ chạy, một khi bị tu giả khác từ thành cổ trong chạy trốn phát hiện, đó cũng xảy ra vô số phiền toái cùng nguy cơ.
Từ Huyền trầm ngâm thật lâu, quyết định trốn ở bên trong tử hải tiềm tu mấy năm.
Lần này mở ra Di Lạc Cổ Thành, bởi vì nguyên nhân khách quan không có được Di Lạc Côi Bảo, nhưng Từ Huyền ở bên trong Yêu Ngư thành cổ thu hoạch cũng rất lớn.
Hắn đột nhiên nhớ tới, sau khi tiến vào Yêu Ngư thành cổ, Tuyết Vi toàn lực trợ chính mình đoạt bảo, trải qua mạo hiểm, nhưng bảo vật cùng thiên địa linh tài, đều đưa cho mình.
- Có lẽ nàng biết ta cuối cùng không cách nào nắm giữ ‘ Nhân Ngư Chi Lệ " lúc trước mới có hành động như thế, toàn lực ứng phó là vì đền bù lừa gạt cùng lợi dụng cuối cùng sao?
Từ Huyền nghĩ tới đây, trong lòng đối với nghi vấn cùng không vui với Tuyết Vi cũng giảm bớt vài phần.
Tuy rằng hắn cùng với Tuyết Vi là quan hệ chủ tớ trên danh nghĩa, nhưng kì thực cũng có lợi dụng lẫn nhau
Đem các loại cảm xúc trong đầu vứt bỏ, Từ Huyền thân hình nhoáng lên chìm sâu vào trong đáy biển.
Lần này thu hoạch trong Di Lạc Cổ Thành tương đối khá, nếu có thể tiêu hóa một ít linh tài cùng bảo bối trong đó có thể làm cho Từ Huyền gia tăng tu vi cùng vốn liếng rất nhiều.
Trong quá trình trầm xuống, tâm thần Từ Huyền tiến vào Ký Ức Tinh Hải.
Chuyện thứ nhất, hắn cùng với tàn hồn kiếp trước, thương nghị luyện hóa "Đại cổ bối ".
Đại Hải Bối khổng lồ đường kính hơn hai mươi trượng Bối, mặt ngoài hoàn mĩ, hoa văn tinh tế phức tạp giống như một lưu ly tinh ngọc. Đại Hải Bối bày ở trước mặt, để cho Từ Huyền cảm thấy vài phần khó giải quyết.
Đại cổ bối cũng không phải pháp bảo bình thường có thể luyện hóa đơn giản như vậy.
- Chúng ta còn có trên trăm viên linh hồn trân châu, chúng ta liên thủ thi triển ‘ tinh không bí linh thuật " luyện hóa kỳ bảo này có lẽ sẽ nắm chắc bảy tám phần.
Tàn hồn kiếp trước trầm ngâm nói.
Tinh không bí linh thuật, không phải thần thông tiên pháp của Tiểu Ngư Giới mà là đến từ ký ức kiếp trước
Ngày ấy chính là bằng vào bí thuật này mà Từ Huyền đem Quỷ tu Khô Lâu Vương đáng sợ khắc chế.
Chỉ chốc lát, trong Tinh Hải dùng tàn hồn kiếp trước làm trung tâm, dâng lên từng khỏa tinh thần quang điểm, dung nhập tâm thần của Từ Huyền lại thông qua thần cảm bao phủ bên trên đại cổ bối.
Lúc đầu, đại cổ bối lắc lư giãy dụa rất nhỏ mặt ngoài mặt ngoài lưu ly Bối Xác bắn ra từng sợi thải quang xạ tuyến, nhưng mà bốn phía là tinh thần quang điểm nhàn nhạt không ngừng biến hóa lập loè, càng xây dựng thành một phiến tiểu tinh không, lực lượng huyền diệu kì ảo hấp thu phản kích của đại cổ bối đại cổ bối, một tia tinh quang trong suốt dần dần thẩm thấu tầng phòng ngự của nó.
Thời gian từng chút một qua đi, linh hồn trân châu trong ký ức tinh hải nhanh chóng tiêu hao.
Cũng may đại cổ bối sơ bộ luyện hóa một vài lần đã đình chỉ giãy dụa.
Mà lúc này linh tài cho linh hồn cơ hồ hao hết, Từ Huyền cũng không đau lòng, bởi vì đại cổ bối thường cách một đoạn thời gian, có thể tự động sinh ra một ít trân châu kỳ ngọc, kể cả linh hồn trân châu hiếm thấy.
Chìm vào đáy biển, ở bên trong, Ký Ức Tinh Hải Từ Huyền tiếp tục luyện hóa đại cổ bối.
Mấy ngày sau, Từ Huyền sơ bộ luyện hóa xong truyền thuyết kỳ bảo này.
Thấy sinh linh Hải Vực cũng không có dị động gì, Từ Huyền ý niệm khẽ động, lấy ra đại cổ bối.
Hô oanh!
Hải bối tuyết trắng cực lớn mới vừa xuất hiện, thì khiến cho một tràng nước bùn cùng sóng nước.
Từ Huyền một tay nhấc, đại cổ bối lại mở ra Bối Xác, bên trong tách ra một tia minh nhuận quang trạch, linh khí bắn ra bốn phía.
- Ha ha, không tệ!
Từ Huyền bước lên một bước tiến vào bên trong đại cổ bối, bên trong một tràng tinh nhuận quang trạch, chớp động thải quang, mông lung như huyễn, dẫm lên bên trên, xúc cảm mềm mại thoải mái dễ chịu tràn tới.
Theo hắn tiến vào, hai mảnh giáp tuyết trắng của đại cổ bối rất nhanh khép lại.
Hoàn cảnh linh khí bên trong Đại cổ bối tự nhiên tinh khiết, dễ dàng hấp thu, so với bên trong Yêu Ngư thành cổ còn nhanh hơn mấy lần, càng đừng đề cập tới linh thành bình thường.
- Chủ nhân không muốn liên lụy ta, hay là muốn mỗi người đi một ngả?
Vô tận phong bạo cùng sóng lớn, tại bên trên tử hải cuồng bạo, vô số sinh linh lúc này đều vong mạng.
Những Ngưng Đan cường giả bị cuốn thừa nhận tàn phá cùng áp bách của đáng sợ phong bạo sóng biển, không cách nào kiên trì đấy, đều sẽ táng thân trong tử hải. Yêu Ngư Tộc cấm kỵ tiên pháp "Di Thiên Hải Khiếu. " có thể mang đi bao nhiêu tánh mạng của Ngưng Đan còn không cách nào đánh giá.
Tỷ lệ còn sống của tu giả Ngưng Đan kỳ bình thường cũng không tính cao, còn phải xem vào vận khí.
Từ Huyền có được khí lực cường đại, không làm bất luận cái gì phản kháng , mặc kệ lực lượng của hải khiếu thôi động chính mình với một tốc độ khủng khiếp, chẳng có phương hướng, tại bên trên Hải Vực phiêu đãng.
Tốc độ sóng biển cực nhanh, so với Từ Huyền lúc phi hành bình thường chỉ sợ cũng phải gấp mười lần, hơn nữa còn giữ tốc độ như vậy rất lâu.
Trên thực tế, chỉ mấy hơi thở sau, Nhân Ngư Chi Lệ đã đình chỉ làm phép.
Nhưng lực lượng của cấm kỵ tiên pháp đánh phá sự cân đối của tự nhiên, dẫn động tai nạn hải khiếu còn phải tiếp tục trong một thời gian ngắn nữa.
Một ngày một đêm sau, lực lượng hải khiếu giảm mạnh, nhưng Từ Huyền cảm giác sức cùng lực kiệt, tiếp tục phiêu đãng trong thủy văn, tốc độ cũng không chậm.
Cứ như vậy, lại hai ngày về sau, sóng biển cơ bản đã được dẹp loạn, thân hình Từ Huyền nhấp nhô theo sóng nước trên mặt biển, ăn vào mấy viên Viêm Liệt linh đan cùng thiên địa linh tài, bắt đầu điều tức khôi phục nguyên khí.
- Xem tình hình ta tại sóng biển trong ít nhất phiêu đãng vài chục vạn dặm rồi, tỷ lệ gặp phải cường giả không cao lắm.
Từ Huyền nhắm hai mắt trầm tư đồng thời vận chuyển nguyên lực bên trong thể nội.
Vài ngày sau, thương thế đã tốt hơn bảy tám phần.
Từ Huyền triển khai thần thức, quan sát phụ cận hải vực khi thì có thể phát hiện một ít thi thể, đều là sinh linh bên trong tử hải.
Về phần Yêu Ngư công chúa đi con đường nào, Từ Huyền không biết, cũng không quan tâm.
Trước mắt quan trọng nhất là tránh né bởi vì sau khi "Nhân Ngư Chi Lệ " hiện thế sinh ra một loạt nguy cơ tiếp theo.
Có thể lường trước, Nhân Ngư Chi Lệ xuất hiện, sẽ mang tới cho tử hải này một hồi đại loạn phong bạo.
Phụ cận Tử hải thậm chí cường giả Thần Hoang đại địa các nơi sẽ lộn xộn tuôn ra.
Từ Huyền dù sao cũng cùng Yêu Ngư công chúa mở ra Di Lạc Chi Thành, hai người quan hệ bất thường, rất có thể sẽ bị tai bay vạ gió.
Ngày ấy hắn giãy tay của Tuyết Vi ra, một là không muốn đem đối phương chìm vào hải khiếu, thứ hai cũng ít đi một cái phiền phức.
- Trong mấy năm này, tử hải chi địa chỉ sợ cũng khó khăn yên tĩnh, tùy tiện ra bên ngoài bỏ chạy, một khi bị tu giả khác từ thành cổ trong chạy trốn phát hiện, đó cũng xảy ra vô số phiền toái cùng nguy cơ.
Từ Huyền trầm ngâm thật lâu, quyết định trốn ở bên trong tử hải tiềm tu mấy năm.
Lần này mở ra Di Lạc Cổ Thành, bởi vì nguyên nhân khách quan không có được Di Lạc Côi Bảo, nhưng Từ Huyền ở bên trong Yêu Ngư thành cổ thu hoạch cũng rất lớn.
Hắn đột nhiên nhớ tới, sau khi tiến vào Yêu Ngư thành cổ, Tuyết Vi toàn lực trợ chính mình đoạt bảo, trải qua mạo hiểm, nhưng bảo vật cùng thiên địa linh tài, đều đưa cho mình.
- Có lẽ nàng biết ta cuối cùng không cách nào nắm giữ ‘ Nhân Ngư Chi Lệ " lúc trước mới có hành động như thế, toàn lực ứng phó là vì đền bù lừa gạt cùng lợi dụng cuối cùng sao?
Từ Huyền nghĩ tới đây, trong lòng đối với nghi vấn cùng không vui với Tuyết Vi cũng giảm bớt vài phần.
Tuy rằng hắn cùng với Tuyết Vi là quan hệ chủ tớ trên danh nghĩa, nhưng kì thực cũng có lợi dụng lẫn nhau
Đem các loại cảm xúc trong đầu vứt bỏ, Từ Huyền thân hình nhoáng lên chìm sâu vào trong đáy biển.
Lần này thu hoạch trong Di Lạc Cổ Thành tương đối khá, nếu có thể tiêu hóa một ít linh tài cùng bảo bối trong đó có thể làm cho Từ Huyền gia tăng tu vi cùng vốn liếng rất nhiều.
Trong quá trình trầm xuống, tâm thần Từ Huyền tiến vào Ký Ức Tinh Hải.
Chuyện thứ nhất, hắn cùng với tàn hồn kiếp trước, thương nghị luyện hóa "Đại cổ bối ".
Đại Hải Bối khổng lồ đường kính hơn hai mươi trượng Bối, mặt ngoài hoàn mĩ, hoa văn tinh tế phức tạp giống như một lưu ly tinh ngọc. Đại Hải Bối bày ở trước mặt, để cho Từ Huyền cảm thấy vài phần khó giải quyết.
Đại cổ bối cũng không phải pháp bảo bình thường có thể luyện hóa đơn giản như vậy.
- Chúng ta còn có trên trăm viên linh hồn trân châu, chúng ta liên thủ thi triển ‘ tinh không bí linh thuật " luyện hóa kỳ bảo này có lẽ sẽ nắm chắc bảy tám phần.
Tàn hồn kiếp trước trầm ngâm nói.
Tinh không bí linh thuật, không phải thần thông tiên pháp của Tiểu Ngư Giới mà là đến từ ký ức kiếp trước
Ngày ấy chính là bằng vào bí thuật này mà Từ Huyền đem Quỷ tu Khô Lâu Vương đáng sợ khắc chế.
Chỉ chốc lát, trong Tinh Hải dùng tàn hồn kiếp trước làm trung tâm, dâng lên từng khỏa tinh thần quang điểm, dung nhập tâm thần của Từ Huyền lại thông qua thần cảm bao phủ bên trên đại cổ bối.
Lúc đầu, đại cổ bối lắc lư giãy dụa rất nhỏ mặt ngoài mặt ngoài lưu ly Bối Xác bắn ra từng sợi thải quang xạ tuyến, nhưng mà bốn phía là tinh thần quang điểm nhàn nhạt không ngừng biến hóa lập loè, càng xây dựng thành một phiến tiểu tinh không, lực lượng huyền diệu kì ảo hấp thu phản kích của đại cổ bối đại cổ bối, một tia tinh quang trong suốt dần dần thẩm thấu tầng phòng ngự của nó.
Thời gian từng chút một qua đi, linh hồn trân châu trong ký ức tinh hải nhanh chóng tiêu hao.
Cũng may đại cổ bối sơ bộ luyện hóa một vài lần đã đình chỉ giãy dụa.
Mà lúc này linh tài cho linh hồn cơ hồ hao hết, Từ Huyền cũng không đau lòng, bởi vì đại cổ bối thường cách một đoạn thời gian, có thể tự động sinh ra một ít trân châu kỳ ngọc, kể cả linh hồn trân châu hiếm thấy.
Chìm vào đáy biển, ở bên trong, Ký Ức Tinh Hải Từ Huyền tiếp tục luyện hóa đại cổ bối.
Mấy ngày sau, Từ Huyền sơ bộ luyện hóa xong truyền thuyết kỳ bảo này.
Thấy sinh linh Hải Vực cũng không có dị động gì, Từ Huyền ý niệm khẽ động, lấy ra đại cổ bối.
Hô oanh!
Hải bối tuyết trắng cực lớn mới vừa xuất hiện, thì khiến cho một tràng nước bùn cùng sóng nước.
Từ Huyền một tay nhấc, đại cổ bối lại mở ra Bối Xác, bên trong tách ra một tia minh nhuận quang trạch, linh khí bắn ra bốn phía.
- Ha ha, không tệ!
Từ Huyền bước lên một bước tiến vào bên trong đại cổ bối, bên trong một tràng tinh nhuận quang trạch, chớp động thải quang, mông lung như huyễn, dẫm lên bên trên, xúc cảm mềm mại thoải mái dễ chịu tràn tới.
Theo hắn tiến vào, hai mảnh giáp tuyết trắng của đại cổ bối rất nhanh khép lại.
Hoàn cảnh linh khí bên trong Đại cổ bối tự nhiên tinh khiết, dễ dàng hấp thu, so với bên trong Yêu Ngư thành cổ còn nhanh hơn mấy lần, càng đừng đề cập tới linh thành bình thường.