Tiên Hà Phong Bạo

Chương 480 : Sư huynh đệ gặp lại (1)

Trong lòng Từ Huyền khẽ động, quyết định đi linh thành này một chuyến.

Giữa đường xá, dưới tán cây đại thụ to lớn đang truyền tới thanh âm tranh chấp ác liệt.

- Lần này liên thủ bắt giết Thiết Giáp Hỏa Tích thực lực tiếp cận đan đạo đã chết nhiều huynh đệ của ta, Trịnh Thiên Chu ta cũng vì điều này tiêu hao vài tấm phẩm thượng giai linh phù và thượng phẩm phòng Ngự Linh giáp, đồng thời còn bị hư tổn, lấy thêm một cái nội đan Hỏa Tích thì có gì mà không thể? Người như ngươi mới tiến vào Liệp Yêu đoàn mới hai ba năm, có tư cách gì cò kè mặc cả?

Một cái đại hán tóc đỏ lạnh giọng bức hiếp, hung hăng nhìn chằm chằm vào thanh niên đối diện che nửa khuôn mặt.

Bên cạnh đại hán tóc đỏ có hai ba Liệp Yêu Giả luyện thần thất bát trọng, đều nhìn chằm chằm vào thanh niên này.

- Hơn phân nửa giá trị trên người Thiết Giáp Hỏa Tích đều là đến từ nội đan Hỏa Tích, ngươi một người thì muốn nuốt một mình sao?

Thanh niên cười lạnh một tiếng, trên người dâng lên một cỗ lăng lệ ác liệt chi khí, tóc tai trên người di động lộ ra một khuôn mặt tuấn tú nhưng mơ hồ còn có vết sẹo do đao chém, càng thêm mấy phần dữ tợn:

- Thiết Giáp Hỏa Tích là do ta đánh một kích cuối cùng giết chết, dựa vào cái gì phải tặng cho ngươi?

Nội đan Hỏa Tích?

Từ Huyền đang bay về phương hướng này thoáng cả kinh, bình thường có nội đan yêu thú, cho dù không có đạt tới đạt đan đạo, ít nhất cũng là đan đạo.

Một viên nội đan Hỏa Tích có giá trị bằng được Tam phẩm linh tài, đối với Ngưng Đan cao nhân đều có hấp dẫn rất lớn, mà đối với Luyện Thần Kỳ tu giả mà nói thì càng có thể điên cuồng.

- Tểu tử họ Nhạc kia, ngươi ở trong Liệp Sát Đoàn tư lịch còn thấp, thức thời thì mau đem nội đan Hỏa Tích Hỏa Tích tặng cho Trịnh lão nhị.

- Ngươi dám phản kháng, đừng trách chúng ta ra tay vô tình.

Mấy cái Liệp Yêu Giả khác lạnh giọng uy hiếp.

- Tuyệt không khả năng! Nhạc mỗ chính cần viên Hỏa Tích đan này để trùng kích bích lũy đan đạo.

Trong cơ thể thanh niên sinh ra một cỗ pháp lực cường đại, hai tay hiện lên một tràng thanh sắc phong đoàn cuồng bạo, bên trong còn tràn ngập một cỗ hồng diễm nhiệt độ cao.

Đối với cấp độ đan đạo trở xuống náo loạn gây sự, Từ Huyền cũng không quan tâm, nhưng mà khi ánh mắt của hắn xẹt qua thanh niên mơ hồ có thể thấy được vết sẹo trên khuôn mặt tuấn tú của hắn thì thần sắc Từ Huyền bỗng dưng biến đổi.

- Ha ha ha. . . Tiểu tử này quả thật không biết lượng sức, lại vọng tưởng tranh đoạt nội đan Hỏa Tích trùng kích đan đạo bích lũy.

Đại hán tóc đỏ ngửa đầu thét dài bỗng dưng một vận pháp lực, quanh thân quanh quẩn một tầng quang diễm màu xanh, khí thế so với thanh niên kia không yếu chút nào.

Cùng một chỗ với đại hán tóc đỏ là bốn Liệp Yêu Giả Luyện Thần Kỳ, mà bên cạnh thanh niên này chỉ có một mình, rất lẻ loi, căn bản không cân tài cân sức.

Nhưng mà, đám người này đã đánh giá sai phách lực cùng quyết tâm sát phạt của thanh niên này.

Vèo hô!

Thân hình nhoáng một cái, người thanh niên huyễn hóa thành mấy đạo tàn ảnh xuyên thấu qua mấy người này, hai tay giao thoa tạo nên hai cái hồng diễm phong đoàn nhanh chóng kích phá bên cạnh người đại hán tóc đỏ. Những Liệp Yêu Giả bên cạnh đều sợ ngây người, không kịp ngăn cản, chỉ có thể miễn cưỡng phòng ngự.

Hô! Ba!! oanh!!!

Hai cái hồng diễm phong đoàn oanh tạc trước mặt đại hán tóc đỏ, va chạm hạ sinh ra một phản ứng dây chuyền, lửa khói cương phong cuồng bạo bạo tạc, đầu tiên thoáng cái đem đại hán tóc đỏ đánh bay, còn những viêm lực hóa thành hỏa xà phóng tới quanh thân những người này.

Ah ah!!!

Chỉ trong một lúc hai cái Liệp Yêu Giả bên cạnh thân đại hán tóc đỏ kêu thảm thiết bỏ mình.

Một nam tử cơ bắp luyện thần bát trọng ngã ra đất lăn máy vòng, trên người lưu lại những vết cháy đen nên tránh được một kiếp.

- Hảo tiểu tử. . . , ngươi điên rồi, cũng dám liều mạng như vậy.

Đại hán tóc đỏ bay tới trên gốc cây đối diện, một kiện áo bào đỏ bên ngoài thân đã bị rách nát ngưng kết quang tráo, bên trên cũng có vài lỗ hổng cùng vết rạn, hiển nhiên một kích vừa rồi hắn cũng không thể chống đỡ toàn bộ.

Thanh niên hừ nhẹ một tiếng, thân hình có chút lay động một cái, cũng không rảnh suy tư thẳng hướng nam tử cơ bắp cách mình khá gần.

Lúc này, đại hán tóc đỏ cùng nam tử cơ bắp, một xa một gần, trong thời gian ngắn nếu không giết một người thì vô cùng bất lợi với hắn.

Thời điểm người thanh niên bay về phía nam tử cơ bắp, đại hán tóc đỏ điều khiển một linh kiếm màu đỏ phá không trảm tới hơi ngừng lại trong chốc lát.

Thanh niên cùng nam tử cơ bắp cận thân công kích, thân hình lắc lư, ánh sáng màu xanh cùng hồng mang toán loạn chỉ lưu lại một đạo tàn ảnh, vô luận là thân pháp hay là tốc độ, đều cực kỳ kinh người.

Đại hán tóc đỏ xa xa thầm nghĩ không tốt, dưới loại tình huống này, hắn điều khiển phi kiếm, nếu không phải không dễ dàng trảm được Nhạc Phong, còn có thể làm bị thương đồng bạn.

Đằng vèo!

Đại hán tóc đỏ sắc mặt âm trầm, trong mắt lệ quang lóe lên, phóng người lên bay vọt thẳng hướng thanh niên, nhưng ở trong khe hở khoảng điện quang hỏa thạch (cực nhanh), một tay thanh niên vẽ một cái , một tràng thanh nhận lăng lệ gào thét xoay tròn dùng xu thế cường hoành nhất cử phá vỡ tầng phòng ngự của nam tử cơ bắp.

Ah!!!

Tên này hai kêu thảm một tiếng, bị nuốt hết, ngã xuống đất mà chết.

Nguyên lai thanh niên này lúc trước lại ẩn nấp tu vi, bỗng nhiên bộc phát ra công kích mạnh mẽ chém giết nam tử cơ bắp tu vi thấp hơn mình một giai.

- Ta muốn ngươi phải chết!

Đại hán tóc đỏ ở bên trong sự kinh sợ, trong tay cầm linh kiếm màu đỏ chém ra từng đạo diễm quang trảm, đem thanh niên bức liên tiếp bại lui.

Hai người đều là luyện thần đỉnh phong tu giả, nhưng thanh niên tại trước đó trong chiến đấu tiêu hao nguyên khí lớn hơn, giờ phút này có chút bất lực nhưng vẫn cắn răng kiên trì, kiên cường chống đỡ.

Cùng lúc đó Từ Huyền hơi nghiêng người lặng lẽ quan sát, không khỏi gật đầu nói:

- So sánh với lúc ban đầu cùng Huyết Linh Đạo giao phong, kinh nghiệm thực chiến cùng sát phạt phách lực của Nhạc huynh so dĩ vãng mạnh hơn nhiều lắm, ngược lại có vài phần phong cách của Niếp Hàn.

Nguyên lai, thanh niên trước mắt này đúng là đệ tử chân truyền Nhạc Phong của Phong Vũ Môn lúc trước.

Cách nhiều năm như vậy, Từ Huyền cơ hồ không nhận ra nhưng đạo vết thương trên gương mặt thanh niên tuấn tú thì lập tức bạo lộ thân phận của hắn.

Giờ phút này, Nhạc Phong đang cùng đại hán tóc đỏ, triển khai một hồi sinh tử chém giết.

Đại hán tóc đỏ thân là Liệp Yêu đoàn lão Nhị, có được luyện thần đỉnh phong tu vi, vô luận kinh nghiệm chiến đấu hay là tiên pháp khống chế đều không giống bình thường. Hơn nữa phương diện pháp bảo lại chiếm được ưu thế không nhỏ, bởi hắn có một kiện thượng phẩm phòng Ngự Linh khí.

Nhạc Phong một bên thở dốc, một bên ngăn cản công kích điên cuồng của đại hán tóc đỏ.

Phốc! Phốc phốc!!!

Lại vài đạo diễm quang trảm hướng Nhạc Phong giáp công mà đi.

Lăn người!

Nhạc Phong ngay tại chỗ lăn một vòng, rơi xuống mấy cây đại thụ , diễm quang trảm đánh vào thân cây, sét đánh bạo tiếng nổ ngọn lửa văng ra bốn phía.

back top