Tiếc nuối duy nhất là Từ Huyền đi Thần Hoang lần này, hai lần đã gặp thoáng qua di lạc côi bảo.
Bản thân Từ Huyền chính là đột phá hàng rào đan đạo trong Thần Hoang, cho nên đề nghị Nhạc Phong cũng lưu lại đây để tấn chức đan đạo. Có một khối thổ địa thần kỳ so với tuyệt đại đa số địa vực ngoại giới còn có ưu thế lớn hơn, lưu lại cơ hội để ngày sau tiến đến không phải càng tốt sao?
Rất nhanh, Nhạc Phong dưới sự an bài của Từ Huyền liền chuẩn bị trùng kích hàng rào đan đạo ở biên giới U Ám Cổ Lâm.
- Chậm đã!
Từ Huyền đột nhiên mỉm cười khoát tay:
- Nếu là một khỏa hỏa tích nội đan thì chỉ có thể khiến tỷ lệ trùng kích thành công của ngươi gia tăng lên hai ba thành thôi.
- Ý của Từ sư đệ là...
Nhạc Phong hơi kinh ngạc nói.
Công thêm dược hiệu của hỏa tích nội đan, xác xuất trùng kích thành công của hắn dã ngoài năm thành, cái này đối với tuyệt đại đa số tu giả luyện thần đỉnh phong mà nói đã là chuyện cầu mà không được rồi.
Phải biết đại bộ phận tu giả luyện thần cửu trọng trên thế gian đều cả đời dừng lại ở cảnh giới đó, không cách nào vượt qua hào rộng hàng rào đan đạo được.
Còn không đợi Nhạc Phong nói xong, chỉ thấy Từ Huyền nhấc tay.
Bá!
Trước người hai người đột nhiên xuất hiện một cái đại hải bối khổng lồ đường kính hơn hai mươi trượng, mặt ngoài trắng noãn, hoa văn tinh tế phức tạp, nhìn qua phảng phất như một tầng lưu ly tinh ngọc, giống như một kiện tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ vậy, tỏa ra minh quang đủ loại màu sắc.
Trong một sát na khi vật kia xuất hiện thì tại chỗ vang lên một tiếng ầm vang rất nhỏ, tiếp theo phát ra một cổ áp bách không tầm thường, thải quang bảo khí trong suốt tràn đầy bốn phía.
- Đây là!
Nhạc Phong chấn động trong lòng, khi đối mặt với vật ấy, hắn bị áp bách khiến khó có thể thở dốc nổi.
- Nhạc sư huynh vào đó tu luyện đi, hiệu quả hơn xa ngoại giới rất nhiều.
Từ Huyền cười thần bí, két C-K-Í-T.. T... T!
Hải bối khổng lồ kia, bối giáp trắng tinh mở ra một cái khe hở dài hơn một trượng, Từ Huyền bước một bước vào trong đó.
Nhạc Phong có vẻ hơi tâm thân bất định bước vào trong, phát giác bên trong cũng không âm u ẩm ướt như trong tưởng tượng, bên trong một mảnh tinh nhuận sáng bóng, chớp động một mảnh thải quang, mông lung như huyễn, giẫm lên rất mềm mại thoái mái và dễ chịu.
- Độ tinh khiết linh khí ở đây cuộc đời này khó gặp, hấp thu lại còn thông thuận như vậy, có cái này rồi thì việc ta nắm chắc đột phá hàng rào đan đạo lại có thể tăng lên hai thành nữa rồi.
Nhạc Phong vừa mới đi vào liền vô cùng chấn động, chợt mặt lộ vẻ cuồng hỉ.
Hoàn cảnh linh khí trong đại hải bối nội tự nhiên tinh khiết, dễ dàng hấp thu, thậm chí so với Yêu Ngư cổ thành mà Từ Huyền từng đi qua còn hơn xa mấy lần, chứ đừng nói đến các Linh thành bình thường khác.
Từ Huyền ý niệm khẽ động, quanh thân đại hải bối chớp động lên một mảnh phong quang màu sắc rực rỡ, rất nhanh liền lâm vào sâu trong thổ nhưỡng, bị đại địa che dấu.
Đối với cái này, hắn cũng lo lắng, "Thổ tỳ" trong cơ theer tách ra một mảnh ảnh sáng màu vàng nhạt, bao phủ bốn phía đại hải bối, cùng khí tức đại địa chung quanh tương tan lại với nhau, tuy hai mà một.
- Ha ha, ta cho ngươi thêm một vậ khiến tỷ lệ đột phá hàng rào đan đạo sẽ tăng lên đến ngoài chín thành.
Từ Huyền cười thần bí.
Chín thành? Còn ngoài chín thành nữa?
Nhạc Phong trợn mắt há hốc mồm, cái này cũng quá dễ dàng đi? Tự học luyện đến nay, hắn chưa từng nghe nói qua có người nào có thể nắm chắc bước vào hàng rào đan đạo như vậy.
- Tu giới thiên địa linh bảo vô số, trong tình huống đầy đủ tài nguyên thì không có gì không làm được cả, cải thiện hoàn cảnh linh khí, tốc độ tu luyện có thể nhanh hơn, thọ nguyên có thể gia tăng... Thậm chí ngay cả cảnh giới linh hồn cũng có thể tăng lên! Còn có gì mà không làm được nữa!
Từ Huyền minh bạch, vị trí cấp độ của Nhạc Phong quyết định giới hạn tầm mắt của hắn.
Lời giải thích, này từ lúc mười năm trước khi ở Hoàng Long thành, Sở Đông cũng đã từng nói qua.
Dứt lời, Từ Huyền cong ngón búng ra, một ít đoàn linh dịch mộng ảo băng tinh lơ lửng trong tay.
Nhạc Phong nhìn chằm chằm vào khỏa linh dịch thần bí kia, tâm thần thiếu chút nữa bị hút đi, mạnh mẽ lắc đầu, hắn có thể khẳng định, đẳng cấp của linh dịch này vượt qua bất luận một Thiên địa linh tài nào mà hắn đã từng thấy.
- Đây là Băng Lam chi thủy cơ hồ đã tuyệt tích trong giới này, có thể tăng lên và củng cố cảnh giới linh hồn của tu giả trong một trình độ nhất định, đối với việc đột phá cổ chai rất có ích lợi.
Từ Huyền đưa đoàn Băng Lam chi thủy kia cho Nhạc Phong.
- Sư đệ... Trân bảo quý hiếm như vậy, ngươi cho ta sử dụng sao?
Nhạc Phong có chút không có ý tứ.
- Băng Lam chi thủy, ở đây ta vẫn còn một chút, ngươi cứ yên tâm phục dụng, sau đó chúng ta lại giết hồi lại Côn Vân Quốc.
Từ Huyền không thèm để ý đến nói.
Lúc tranh đoạt Băng Lam chi thủy trong tê mộc sào ở Yêu Ngư cổ thành, cuối cùng Từ Huyền đạt được một chút, còn có một bộ phận bị tiêu hủy, mà Thiết Sa tộc trả giá một cái giá lớn cũng chỉ lấy được một phần năm.
Từ Huyền xem chừng thì Băng Lam chi thủy trong tay mình, một phần hai mươi phân lượng, có thể gia tăng tỷ lệ đột phá đan đạo. Một phần mười phân lượng, có thể gia tăng đột phá cấp độ đan đạo, nếu có một phần năm phân lượng thìcó thể tăng lớn tỷ lệ đột phá bình cảnh Nguyên Đan kỳ.
Đương nhiên, tất cả những cái này đều được thành lập khi tu vị bản thân ở đỉnh phong một cấp độ nào đó, nếu không thì sau khi phục dụng chỉ có thể gia tăng chút ít Linh hồn cảnh giới thôi.
Kế tiếp, Từ Huyền và Nhạc Phong cũng bắt đầu dốc lòng tu luyện.
Trọng điểm của Từ Huyền vẫn là ở tu luyện "Thổ tỳ". Lấy tu vị Ngưng Đan trung kỳ hiện giờ của hắn nhưng việc tinh thể hóa thổ tỳ mới chỉ hoàn thành được có hai phần mười.
Sở dĩ chậm chạp như vậy, một vì thổ tỳ là do thổ nguyên lực đẳng cấp cao ngưng luyện thành, giờ phút này mỗi một phần thổ nguyên lực, phải do tám phần hỏa nguyên lực chuyển hóa thành, độ tinh khiết rất cao. Theo không ngừng chuyển hóa thì tỷ lệ chuyển hóa này sẽ ngày càng nhỏ, bởi vì trong quá trình ngưng luyện "Thổ tỳ" nguyên lực đẳng cấp cao thì đồng thời cũng cải thiện thể chất Từ Huyền, cũng xúc tiến "Hỏa chi tâm" tăng lên.
Từ mười phần chuyển hóa lúc ban đầu, nếu như có thể đạt tới chuyển hóa một đối một, như vậy cũng chính là lúc Thổ Tỳ của Từ Huyền Đại viên mãn, cũng đến lúc hoàn toàn đả thông ngũ tạng Ngũ Hành bước thứ hai rồi.
Từ Huyền cũng không vội ở cầu thành, đây là một quá trình dài dòng buồn chán, lần này muốn trở về Hoàng Long thành, hắn còn phải tìm hiểu thêm Áo nghĩa thần thông có liên quan đến Thổ Tỳ nữa mới được..
Thoáng chớp mắt, hơn nửa tháng thời gian đã trôi qua.
Một ngày này, bên trong đại hải bối sinh ra linh áp khí tức không tầm thường, từng vòng xoáy linh khí như mây mù phun ra nuốt vào, xoay quanh trên đỉnh đầu Nhạc Phong.
Bản thân Từ Huyền chính là đột phá hàng rào đan đạo trong Thần Hoang, cho nên đề nghị Nhạc Phong cũng lưu lại đây để tấn chức đan đạo. Có một khối thổ địa thần kỳ so với tuyệt đại đa số địa vực ngoại giới còn có ưu thế lớn hơn, lưu lại cơ hội để ngày sau tiến đến không phải càng tốt sao?
Rất nhanh, Nhạc Phong dưới sự an bài của Từ Huyền liền chuẩn bị trùng kích hàng rào đan đạo ở biên giới U Ám Cổ Lâm.
- Chậm đã!
Từ Huyền đột nhiên mỉm cười khoát tay:
- Nếu là một khỏa hỏa tích nội đan thì chỉ có thể khiến tỷ lệ trùng kích thành công của ngươi gia tăng lên hai ba thành thôi.
- Ý của Từ sư đệ là...
Nhạc Phong hơi kinh ngạc nói.
Công thêm dược hiệu của hỏa tích nội đan, xác xuất trùng kích thành công của hắn dã ngoài năm thành, cái này đối với tuyệt đại đa số tu giả luyện thần đỉnh phong mà nói đã là chuyện cầu mà không được rồi.
Phải biết đại bộ phận tu giả luyện thần cửu trọng trên thế gian đều cả đời dừng lại ở cảnh giới đó, không cách nào vượt qua hào rộng hàng rào đan đạo được.
Còn không đợi Nhạc Phong nói xong, chỉ thấy Từ Huyền nhấc tay.
Bá!
Trước người hai người đột nhiên xuất hiện một cái đại hải bối khổng lồ đường kính hơn hai mươi trượng, mặt ngoài trắng noãn, hoa văn tinh tế phức tạp, nhìn qua phảng phất như một tầng lưu ly tinh ngọc, giống như một kiện tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ vậy, tỏa ra minh quang đủ loại màu sắc.
Trong một sát na khi vật kia xuất hiện thì tại chỗ vang lên một tiếng ầm vang rất nhỏ, tiếp theo phát ra một cổ áp bách không tầm thường, thải quang bảo khí trong suốt tràn đầy bốn phía.
- Đây là!
Nhạc Phong chấn động trong lòng, khi đối mặt với vật ấy, hắn bị áp bách khiến khó có thể thở dốc nổi.
- Nhạc sư huynh vào đó tu luyện đi, hiệu quả hơn xa ngoại giới rất nhiều.
Từ Huyền cười thần bí, két C-K-Í-T.. T... T!
Hải bối khổng lồ kia, bối giáp trắng tinh mở ra một cái khe hở dài hơn một trượng, Từ Huyền bước một bước vào trong đó.
Nhạc Phong có vẻ hơi tâm thân bất định bước vào trong, phát giác bên trong cũng không âm u ẩm ướt như trong tưởng tượng, bên trong một mảnh tinh nhuận sáng bóng, chớp động một mảnh thải quang, mông lung như huyễn, giẫm lên rất mềm mại thoái mái và dễ chịu.
- Độ tinh khiết linh khí ở đây cuộc đời này khó gặp, hấp thu lại còn thông thuận như vậy, có cái này rồi thì việc ta nắm chắc đột phá hàng rào đan đạo lại có thể tăng lên hai thành nữa rồi.
Nhạc Phong vừa mới đi vào liền vô cùng chấn động, chợt mặt lộ vẻ cuồng hỉ.
Hoàn cảnh linh khí trong đại hải bối nội tự nhiên tinh khiết, dễ dàng hấp thu, thậm chí so với Yêu Ngư cổ thành mà Từ Huyền từng đi qua còn hơn xa mấy lần, chứ đừng nói đến các Linh thành bình thường khác.
Từ Huyền ý niệm khẽ động, quanh thân đại hải bối chớp động lên một mảnh phong quang màu sắc rực rỡ, rất nhanh liền lâm vào sâu trong thổ nhưỡng, bị đại địa che dấu.
Đối với cái này, hắn cũng lo lắng, "Thổ tỳ" trong cơ theer tách ra một mảnh ảnh sáng màu vàng nhạt, bao phủ bốn phía đại hải bối, cùng khí tức đại địa chung quanh tương tan lại với nhau, tuy hai mà một.
- Ha ha, ta cho ngươi thêm một vậ khiến tỷ lệ đột phá hàng rào đan đạo sẽ tăng lên đến ngoài chín thành.
Từ Huyền cười thần bí.
Chín thành? Còn ngoài chín thành nữa?
Nhạc Phong trợn mắt há hốc mồm, cái này cũng quá dễ dàng đi? Tự học luyện đến nay, hắn chưa từng nghe nói qua có người nào có thể nắm chắc bước vào hàng rào đan đạo như vậy.
- Tu giới thiên địa linh bảo vô số, trong tình huống đầy đủ tài nguyên thì không có gì không làm được cả, cải thiện hoàn cảnh linh khí, tốc độ tu luyện có thể nhanh hơn, thọ nguyên có thể gia tăng... Thậm chí ngay cả cảnh giới linh hồn cũng có thể tăng lên! Còn có gì mà không làm được nữa!
Từ Huyền minh bạch, vị trí cấp độ của Nhạc Phong quyết định giới hạn tầm mắt của hắn.
Lời giải thích, này từ lúc mười năm trước khi ở Hoàng Long thành, Sở Đông cũng đã từng nói qua.
Dứt lời, Từ Huyền cong ngón búng ra, một ít đoàn linh dịch mộng ảo băng tinh lơ lửng trong tay.
Nhạc Phong nhìn chằm chằm vào khỏa linh dịch thần bí kia, tâm thần thiếu chút nữa bị hút đi, mạnh mẽ lắc đầu, hắn có thể khẳng định, đẳng cấp của linh dịch này vượt qua bất luận một Thiên địa linh tài nào mà hắn đã từng thấy.
- Đây là Băng Lam chi thủy cơ hồ đã tuyệt tích trong giới này, có thể tăng lên và củng cố cảnh giới linh hồn của tu giả trong một trình độ nhất định, đối với việc đột phá cổ chai rất có ích lợi.
Từ Huyền đưa đoàn Băng Lam chi thủy kia cho Nhạc Phong.
- Sư đệ... Trân bảo quý hiếm như vậy, ngươi cho ta sử dụng sao?
Nhạc Phong có chút không có ý tứ.
- Băng Lam chi thủy, ở đây ta vẫn còn một chút, ngươi cứ yên tâm phục dụng, sau đó chúng ta lại giết hồi lại Côn Vân Quốc.
Từ Huyền không thèm để ý đến nói.
Lúc tranh đoạt Băng Lam chi thủy trong tê mộc sào ở Yêu Ngư cổ thành, cuối cùng Từ Huyền đạt được một chút, còn có một bộ phận bị tiêu hủy, mà Thiết Sa tộc trả giá một cái giá lớn cũng chỉ lấy được một phần năm.
Từ Huyền xem chừng thì Băng Lam chi thủy trong tay mình, một phần hai mươi phân lượng, có thể gia tăng tỷ lệ đột phá đan đạo. Một phần mười phân lượng, có thể gia tăng đột phá cấp độ đan đạo, nếu có một phần năm phân lượng thìcó thể tăng lớn tỷ lệ đột phá bình cảnh Nguyên Đan kỳ.
Đương nhiên, tất cả những cái này đều được thành lập khi tu vị bản thân ở đỉnh phong một cấp độ nào đó, nếu không thì sau khi phục dụng chỉ có thể gia tăng chút ít Linh hồn cảnh giới thôi.
Kế tiếp, Từ Huyền và Nhạc Phong cũng bắt đầu dốc lòng tu luyện.
Trọng điểm của Từ Huyền vẫn là ở tu luyện "Thổ tỳ". Lấy tu vị Ngưng Đan trung kỳ hiện giờ của hắn nhưng việc tinh thể hóa thổ tỳ mới chỉ hoàn thành được có hai phần mười.
Sở dĩ chậm chạp như vậy, một vì thổ tỳ là do thổ nguyên lực đẳng cấp cao ngưng luyện thành, giờ phút này mỗi một phần thổ nguyên lực, phải do tám phần hỏa nguyên lực chuyển hóa thành, độ tinh khiết rất cao. Theo không ngừng chuyển hóa thì tỷ lệ chuyển hóa này sẽ ngày càng nhỏ, bởi vì trong quá trình ngưng luyện "Thổ tỳ" nguyên lực đẳng cấp cao thì đồng thời cũng cải thiện thể chất Từ Huyền, cũng xúc tiến "Hỏa chi tâm" tăng lên.
Từ mười phần chuyển hóa lúc ban đầu, nếu như có thể đạt tới chuyển hóa một đối một, như vậy cũng chính là lúc Thổ Tỳ của Từ Huyền Đại viên mãn, cũng đến lúc hoàn toàn đả thông ngũ tạng Ngũ Hành bước thứ hai rồi.
Từ Huyền cũng không vội ở cầu thành, đây là một quá trình dài dòng buồn chán, lần này muốn trở về Hoàng Long thành, hắn còn phải tìm hiểu thêm Áo nghĩa thần thông có liên quan đến Thổ Tỳ nữa mới được..
Thoáng chớp mắt, hơn nửa tháng thời gian đã trôi qua.
Một ngày này, bên trong đại hải bối sinh ra linh áp khí tức không tầm thường, từng vòng xoáy linh khí như mây mù phun ra nuốt vào, xoay quanh trên đỉnh đầu Nhạc Phong.