- Mọi người vào thành trò chuyện.
Từ Huyền mang theo mọi người, tiến vào Hoàng Long Linh Thành.
Vào lúc này, hắn phát hiện quan hệ thân mật bất thường của muội muội và Trương Phong, ánh mắt nhẹ nhàng đảo qua người hai người.
Trương Phong và Từ Huệ Lan đều xấu hổ, cúi đầu xuống, nhưng hai người lại nhanh chóng nắm tay nhau không buông ra.
Từ Huyền hết sức kinh ngạc, đồng thời trong nội tâm cũng cảm khái, trong thời gian này, bất kể là người hay là vật, đều đã xảy ra rất nhiều biến hóa.
Mọi người cùng nhau tiến vào đại điện trong linh thanh, nói cho nhau nghe về những việc đã trải qua trong hơn mười năm qua.
Đa số thời gian dều là Từ Huyền nghe Trương Phong nói.
Nguyên lai, mẫu thân đã quan đời nhiều năm của Trương Phong từng là một vị đại tiểu thư của Thần gia Bắc Phong trọng thành. Cho dù Trương mẫu mất đã lâu, hai thành cũng cách nhau khá xa, quan hệ cũng không thân lắm nhưng cuối cùng vẫn là họ hàng với nhau. Cho nên sau khi cuộc chiến Hoàng Long bị thua, Trương thị gia tộc ở một trình độ nhất định được Bắc Phong trọng thành che chở. Việc này cũng liên quan đến việc công tử của dòng chính duy nhất Thần gia Bắc Phong trọng thành đã chết ở trong tay Đông Phương gia.
Bởi vậy, trong Côn Vân tu giới hiện giờ, Bắc Phong thần gia cũng là một phương địch nhân lớn nhất của Đông Phương gia.
Từ Huyền rất nhanh hỏi về tình huống của phụ mẫu mình.
- Chỗ Bí Cảnh kia có có rất nhiều thần thuộc nữ quyến của người liên quan đến Trương gia, đến nay cũng chưa từng bị phát hiện. Đợi đến khi thế cục Phương Thiên lục thành ổn định lại là có thể mở ra rồi.
Trương Phong đáp.
Từ Huyền khẽ gật đầu, Bí Cảnh bình thường an toàn u tĩnh, hoàn cảnh ưu việt, thế ngoại đào nguyên như thế, để cha mẹ ở chơi bên trong một thời gian cũng xem như an toàn.
Cuối cùng, Từ Huyền đề cập đến Du Cầm muội muội, cùng với tình hình gần đây của Trương Vũ Hàm .
- Du Cầm muội muội bế quan tu luyện với Đại trưởng lão, rất nhanh sẽ xuất quan. Về phần Vũ Hàm tỷ tỷ, qua một thời gian ngắn, chúng ta cùng đi xem nàng.
Trong mắt Từ Huệ Lan hiện lên một vẻ bối rối, vội vàng cướp đáp.
- Bắt đầu từ không nay, Hoàng Long Linh Thành, giao do Trương thị gia tộc ngày xưa toàn quyền tiếp quản.
Thanh âm của Từ Huyền truyền đãng toàn bộ Hoàng Long Linh Thành, lộ ra một cổ uy nghiêm không thể trái nghịch.
Giờ khắc này, Trương Phong cố nén dòng lệ nóng, trong nội tâm trăm mối cảm xúc ngổn ngang, cũng không hề khách sáo làm gì.
Đoạt lại Hoàng Long thành, vốn là tâm nguyên suốt đời của hắn. Đối với Từ Huyền, trong lòng của hắn vạn phần cảm kích, thiên ngôn vạn ngữ lại không thể thốt ra lời nào.
Trương thị gia tộc, vốn là thế lực bản địa ở Hoàng Long Linh Thành, có được căn cơ và nhân mạch nhân định, tiếp quản Hoàng Long Linh Thành cũng không có gì khó khăn, thậm chí còn được không ít thế lực ủng hộ, thập phần thuận lợi.
Mục tiêu cuối cùng của Từ Huyền là cởi bỏ mê hoặc kiếp trước, truy tìm Tiên Hà thần bí trong đại thế giới từ cổ chí kim trường tồn!
Đối với thế lực gia tộc, hắn không có bất kỳ hứng thú nào, cho nên dứt khoát biết thời biết thế giao lại Hoàng Long Linh Thành cho Trương gia.
Trong thời gian kế tiếp, tu giả của Hoàng Long Linh Thành do người Trương gia tiếp quản, cũng không xuất chiến mà nắm chặt thời gian, nghỉ ngơi lấy lại sức, Trương thị gia tộc hiệu lệnh một tiếng, một vài đệ tử trốn chạy ngày xưa đều nhao nhao chạy đến đầu nhập vào, thực lực từ từ cường đại lên.
Từ Huyền đối với tình huống của Hoàng Long Linh Thành về cơ bản là rất yên tâm, để Nhạc Phong hiệp trợ Trương gia, củng cố địa vị bá chủ ở Hoàng Long thành, còn hắn mang theo Đổng Băng Vân và muội muội Huệ Lan đi Phương Thiên trọng thành.
Với tư cách là nơi hạch tâm của Phương Thiên lục thành, vị trí chiến lược của Phương Thiên thành rõ ràng trọng yếu nhất.
Lần này quay lại Phương Thiên trọng thành, Từ Huyền ở trong Phương Thiên học phủ gặp lại được lão viện trưởng.
Lão viện trưởng là một lão giả tóc tai trắng xóa, mặc một thần áo bào mộc mạc màu tím đen, mặt mũi tràn đầy nếp nhăn, thần sắc thân thiết hòa ái, rồi lại khiến người kính ngưỡng và tín nhiệm không hiểu.
Đối với Từ Huyền đến, lão viện trưởng thập phần khách khí, cảm khái nói:
- Thật sự là hậu sinh khả uý, dù ngày đó Đông Phương Quý thương thế chưa lành, nhưng ngươi có thể đánh hắn phải trọng thương rút lui cũng đủ để trở thành nhân vật đỉnh phong năm giữ vận mệnh Côn Vân tu giới rồi.
- Tiền bối khen nhầm, dùng chút thực lực ấy thì còn xa không đủ để rung chuyển Đông Phương gia tộc một tay che trời ở Côn Vân tu giới.
Từ Huyền sắc mặt bình tĩnh, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói.
Lúc hai người nói chuyện với nhau thì một ít Ngưng Đan cao nhân ở bên dưới cũng không dám đơn giản chen vào.
Hiện nay, Từ Huyền hoàn toàn có được tư cách và địa vị để cùng lão viện trường bình khởi bình tọa, hắn nổi danh như mặt trời ban trưa, danh chấn Côn Vân tu giới.
Kế tiếp, lão viện trưởng nói cho Từ Huyền một ít bí mật về cao tầng Côn Vân tu giới.
Chính thức có thể uy hiếp được Từ Huyền ít nhất phải là những Nguyên Đan kỳ lão quái có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Côn Vân tu giới có tất cả Tứ đại trọng thành, phân biệt là: Phương Thiên trọng thành, Bắc Phong trọng thành, Vân Yên trọng thành, Cửu Khung trọng thành.
Bốn tòa trọng thành này, ba tòa trong đó đều có Nguyên Đan kỳ lão quái tọa trấn.
Trong này, Cửu Khung trọng thành bị Đông Phương gia khống chế, thực lực tại nổi tiếng đệ nhất trong Tứ đại trọng thành.
Còn nữa Vân Yên trọng thành không có Nguyên Đan lão quái tọa trấn, mấy năm trước cũng đã thần phục Đông Phương gia.
Nói cách khác, Đông Phương gia ngoại trừ thế lực ở Côn Vân Hoàng Đô ra, còn thống trị hai đại trọng thành nữa.
- Ngoài ra, Đông Phương gia ở Côn Vân quóc nội đánh tan tất cả thế lực gia tộc, trở thành long đầu thủ lĩnh ở đây. Côn Vân hoàng tộc, bị gắt gao ngăn chặn, cũng tràn đầy nguy cơ...
Lão viện trưởng cảm khái nói.
-Xin hỏi lão viện trưởng, Đông Phương gia đến cùng có bao nhiêu cường giả?
Từ Huyền hỏi vấn đề mà bản thân quan tâm nhất.
- Theo ta được biết, chỉ ở trong bổn tộc thôi chí ít có ba cái, Đông Phương Quý kia trong Nguyên Đan sơ kỳ có thực lực không tầm thường, nhưng trong tam đại nguyên đan trung kỳ của Đông Phương lại chính là người yếu nhất. Lão tổ Đông Phương gia hiện giờ, Đông Phương Quân từng một lần được vinh dự là Côn Vân tu giới đệ nhất nhân, có được truyền thừa huyết mạch tương đối thuần khiết, đã từng có ghi chép chém giết Nguyên Đan lão quái, thập phần đáng sợ, Nguyên Đan kỳ khác chỉ sợ không phải là đối thủ.
Lão viện trưởng thấp giọng trần thuật nói.
Đông Phương Quân?
Trong đầu Từ Huyền bỗng nhiên nhớ lại mười mấy năm trước, thân ảnh màu tím đen đáng sợ chém giết Ca Tống, sừng sững đứng trên đám mây kia.
Lúc kia, Từ Huyền vẫn chỉ là một tiểu tử luyện thần, Đông Phương Quý còn chưa tấn chức Nguyên Đan.
- Đông Phương Quân này tuy rằng được tôn sùng là Côn Vân tu giới đệ nhất nhân, nhưng ở Đông Phương gia còn có một nhân vật thần bí đáng sợ hơn nữa.
Lão viện trưởng nói đến đây, thần sắc bỗng dưng ngưng trọng lên.
Từ Huyền mang theo mọi người, tiến vào Hoàng Long Linh Thành.
Vào lúc này, hắn phát hiện quan hệ thân mật bất thường của muội muội và Trương Phong, ánh mắt nhẹ nhàng đảo qua người hai người.
Trương Phong và Từ Huệ Lan đều xấu hổ, cúi đầu xuống, nhưng hai người lại nhanh chóng nắm tay nhau không buông ra.
Từ Huyền hết sức kinh ngạc, đồng thời trong nội tâm cũng cảm khái, trong thời gian này, bất kể là người hay là vật, đều đã xảy ra rất nhiều biến hóa.
Mọi người cùng nhau tiến vào đại điện trong linh thanh, nói cho nhau nghe về những việc đã trải qua trong hơn mười năm qua.
Đa số thời gian dều là Từ Huyền nghe Trương Phong nói.
Nguyên lai, mẫu thân đã quan đời nhiều năm của Trương Phong từng là một vị đại tiểu thư của Thần gia Bắc Phong trọng thành. Cho dù Trương mẫu mất đã lâu, hai thành cũng cách nhau khá xa, quan hệ cũng không thân lắm nhưng cuối cùng vẫn là họ hàng với nhau. Cho nên sau khi cuộc chiến Hoàng Long bị thua, Trương thị gia tộc ở một trình độ nhất định được Bắc Phong trọng thành che chở. Việc này cũng liên quan đến việc công tử của dòng chính duy nhất Thần gia Bắc Phong trọng thành đã chết ở trong tay Đông Phương gia.
Bởi vậy, trong Côn Vân tu giới hiện giờ, Bắc Phong thần gia cũng là một phương địch nhân lớn nhất của Đông Phương gia.
Từ Huyền rất nhanh hỏi về tình huống của phụ mẫu mình.
- Chỗ Bí Cảnh kia có có rất nhiều thần thuộc nữ quyến của người liên quan đến Trương gia, đến nay cũng chưa từng bị phát hiện. Đợi đến khi thế cục Phương Thiên lục thành ổn định lại là có thể mở ra rồi.
Trương Phong đáp.
Từ Huyền khẽ gật đầu, Bí Cảnh bình thường an toàn u tĩnh, hoàn cảnh ưu việt, thế ngoại đào nguyên như thế, để cha mẹ ở chơi bên trong một thời gian cũng xem như an toàn.
Cuối cùng, Từ Huyền đề cập đến Du Cầm muội muội, cùng với tình hình gần đây của Trương Vũ Hàm .
- Du Cầm muội muội bế quan tu luyện với Đại trưởng lão, rất nhanh sẽ xuất quan. Về phần Vũ Hàm tỷ tỷ, qua một thời gian ngắn, chúng ta cùng đi xem nàng.
Trong mắt Từ Huệ Lan hiện lên một vẻ bối rối, vội vàng cướp đáp.
- Bắt đầu từ không nay, Hoàng Long Linh Thành, giao do Trương thị gia tộc ngày xưa toàn quyền tiếp quản.
Thanh âm của Từ Huyền truyền đãng toàn bộ Hoàng Long Linh Thành, lộ ra một cổ uy nghiêm không thể trái nghịch.
Giờ khắc này, Trương Phong cố nén dòng lệ nóng, trong nội tâm trăm mối cảm xúc ngổn ngang, cũng không hề khách sáo làm gì.
Đoạt lại Hoàng Long thành, vốn là tâm nguyên suốt đời của hắn. Đối với Từ Huyền, trong lòng của hắn vạn phần cảm kích, thiên ngôn vạn ngữ lại không thể thốt ra lời nào.
Trương thị gia tộc, vốn là thế lực bản địa ở Hoàng Long Linh Thành, có được căn cơ và nhân mạch nhân định, tiếp quản Hoàng Long Linh Thành cũng không có gì khó khăn, thậm chí còn được không ít thế lực ủng hộ, thập phần thuận lợi.
Mục tiêu cuối cùng của Từ Huyền là cởi bỏ mê hoặc kiếp trước, truy tìm Tiên Hà thần bí trong đại thế giới từ cổ chí kim trường tồn!
Đối với thế lực gia tộc, hắn không có bất kỳ hứng thú nào, cho nên dứt khoát biết thời biết thế giao lại Hoàng Long Linh Thành cho Trương gia.
Trong thời gian kế tiếp, tu giả của Hoàng Long Linh Thành do người Trương gia tiếp quản, cũng không xuất chiến mà nắm chặt thời gian, nghỉ ngơi lấy lại sức, Trương thị gia tộc hiệu lệnh một tiếng, một vài đệ tử trốn chạy ngày xưa đều nhao nhao chạy đến đầu nhập vào, thực lực từ từ cường đại lên.
Từ Huyền đối với tình huống của Hoàng Long Linh Thành về cơ bản là rất yên tâm, để Nhạc Phong hiệp trợ Trương gia, củng cố địa vị bá chủ ở Hoàng Long thành, còn hắn mang theo Đổng Băng Vân và muội muội Huệ Lan đi Phương Thiên trọng thành.
Với tư cách là nơi hạch tâm của Phương Thiên lục thành, vị trí chiến lược của Phương Thiên thành rõ ràng trọng yếu nhất.
Lần này quay lại Phương Thiên trọng thành, Từ Huyền ở trong Phương Thiên học phủ gặp lại được lão viện trưởng.
Lão viện trưởng là một lão giả tóc tai trắng xóa, mặc một thần áo bào mộc mạc màu tím đen, mặt mũi tràn đầy nếp nhăn, thần sắc thân thiết hòa ái, rồi lại khiến người kính ngưỡng và tín nhiệm không hiểu.
Đối với Từ Huyền đến, lão viện trưởng thập phần khách khí, cảm khái nói:
- Thật sự là hậu sinh khả uý, dù ngày đó Đông Phương Quý thương thế chưa lành, nhưng ngươi có thể đánh hắn phải trọng thương rút lui cũng đủ để trở thành nhân vật đỉnh phong năm giữ vận mệnh Côn Vân tu giới rồi.
- Tiền bối khen nhầm, dùng chút thực lực ấy thì còn xa không đủ để rung chuyển Đông Phương gia tộc một tay che trời ở Côn Vân tu giới.
Từ Huyền sắc mặt bình tĩnh, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói.
Lúc hai người nói chuyện với nhau thì một ít Ngưng Đan cao nhân ở bên dưới cũng không dám đơn giản chen vào.
Hiện nay, Từ Huyền hoàn toàn có được tư cách và địa vị để cùng lão viện trường bình khởi bình tọa, hắn nổi danh như mặt trời ban trưa, danh chấn Côn Vân tu giới.
Kế tiếp, lão viện trưởng nói cho Từ Huyền một ít bí mật về cao tầng Côn Vân tu giới.
Chính thức có thể uy hiếp được Từ Huyền ít nhất phải là những Nguyên Đan kỳ lão quái có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Côn Vân tu giới có tất cả Tứ đại trọng thành, phân biệt là: Phương Thiên trọng thành, Bắc Phong trọng thành, Vân Yên trọng thành, Cửu Khung trọng thành.
Bốn tòa trọng thành này, ba tòa trong đó đều có Nguyên Đan kỳ lão quái tọa trấn.
Trong này, Cửu Khung trọng thành bị Đông Phương gia khống chế, thực lực tại nổi tiếng đệ nhất trong Tứ đại trọng thành.
Còn nữa Vân Yên trọng thành không có Nguyên Đan lão quái tọa trấn, mấy năm trước cũng đã thần phục Đông Phương gia.
Nói cách khác, Đông Phương gia ngoại trừ thế lực ở Côn Vân Hoàng Đô ra, còn thống trị hai đại trọng thành nữa.
- Ngoài ra, Đông Phương gia ở Côn Vân quóc nội đánh tan tất cả thế lực gia tộc, trở thành long đầu thủ lĩnh ở đây. Côn Vân hoàng tộc, bị gắt gao ngăn chặn, cũng tràn đầy nguy cơ...
Lão viện trưởng cảm khái nói.
-Xin hỏi lão viện trưởng, Đông Phương gia đến cùng có bao nhiêu cường giả?
Từ Huyền hỏi vấn đề mà bản thân quan tâm nhất.
- Theo ta được biết, chỉ ở trong bổn tộc thôi chí ít có ba cái, Đông Phương Quý kia trong Nguyên Đan sơ kỳ có thực lực không tầm thường, nhưng trong tam đại nguyên đan trung kỳ của Đông Phương lại chính là người yếu nhất. Lão tổ Đông Phương gia hiện giờ, Đông Phương Quân từng một lần được vinh dự là Côn Vân tu giới đệ nhất nhân, có được truyền thừa huyết mạch tương đối thuần khiết, đã từng có ghi chép chém giết Nguyên Đan lão quái, thập phần đáng sợ, Nguyên Đan kỳ khác chỉ sợ không phải là đối thủ.
Lão viện trưởng thấp giọng trần thuật nói.
Đông Phương Quân?
Trong đầu Từ Huyền bỗng nhiên nhớ lại mười mấy năm trước, thân ảnh màu tím đen đáng sợ chém giết Ca Tống, sừng sững đứng trên đám mây kia.
Lúc kia, Từ Huyền vẫn chỉ là một tiểu tử luyện thần, Đông Phương Quý còn chưa tấn chức Nguyên Đan.
- Đông Phương Quân này tuy rằng được tôn sùng là Côn Vân tu giới đệ nhất nhân, nhưng ở Đông Phương gia còn có một nhân vật thần bí đáng sợ hơn nữa.
Lão viện trưởng nói đến đây, thần sắc bỗng dưng ngưng trọng lên.