Bộ dạng đương nhiên này của hắn khiến mọi người ở phụ cận cửa vào khuôn mặt run rẩy một hồi. cố nén xúc động muốn đánh.
- Ta không tin mệnh trung chú định. Tiểu bối, thức thời giao ra Ngân Từ Nguyên Châu và Thiên Cơ Lệnh, ta sẽ xem xét tha cho ngươi một mạng. Đừng tưởng rằng, trăm vạn khôi lỗi đại quân này thật có thể ngăn cản Bất Hủ Kim Đan.
Thiếu niên áo vải sắc mặt lạnh nhạt mà nói.
- Ha ha ha. . . Chỉ cần ngươi có thể xông đến trước mặt của ta, hai vật này, ta sẽ chắp tay nhường cho.
Từ Huyền ngửa mặt lên trời cười dài, trên mặt mỉa mai.
Bất Hủ Kim Đan thì như thế nào? Đối mặt với thiên thiên vạn vạn khôi lỗi đẳng cấp cao, thậm chí Cự Thần Binh thực lực càng thêm đáng sợ, cũng khó có thể đến gần mình được.
Ba người Sở Đông ở bên cạnh lại thầm ngắt một bả mồ hôi lạnh.
Dù sao đứng ở đối diện chính là Kim Đan chỉ giới hạn trong truyền thuyết, có thể nói là cấp bậc đỉnh tiêm của thế giới này, thần uy mà đối phương nắm giữ không thể đánh giá. Dưới tình huống bình thường trăm vạn tu giả đại quân, thật đúng là không ngăn được đối phương.
- Vô tri ngu muội!
thiếu niên áo vải trong ánh mắt sát cơ lập loè, cười lạnh một tiếng, ánh mắt nhàn nhạt quét qua bọn người Trấn Tây Hầu ở đằng sau.
Bá XÍU... UU!!
Thân ảnh nhoáng một cái, thiếu niên áo vải trong khoảnh khắc xuyên thẳng qua trăm trượng, xâm nhập vào trong khôi lỗi đại quân.
Ầm ầm băng --
Bên ngoài thân thiếu niên áo vải ẩn ẩn hiện động một tầng lưu ly kim quang, một cổ thần uy vô cùng to lớn oanh tạc ra.
Chỉ trong nháy mắt, mấy trăm khôi lỗi chung quanh đều tan thành mây khói.
Ba người trên bệ đá sắc mặt hoảng hốt, thực lực của Bất Hủ Kim Đan cũng quá kinh khủng đi.
Công kích của thiếu niên áo vải tự nhiên xúc động tầng tầng cơ quan cấm chế.
Nhưng tốc độ của hắn quá nhanh, thoáng chớp mắt gian liền tiến vào chỗ càng sâu hơn, công kích phô thiên cái địa kia cơ hồ đại bộ phận thất bại.
Không đến mười tức, thiếu niên áo vải đã vượt qua một nửa lộ trình.
Quá nhanh!
Từ Huyền và Sở Đông trong lòng đều là xiết chặt.
Trước đây không lâu, hai người thiên tân vạn khổ, lúc đi vào phụ cận bệ đá cũng phải dùng suốt thời gian một ngày.
Còn đối phương lại dùng thực lực bễ nghễ, bỏ qua hết thảy cấm chế cơ quan, không đến mười tức đã xông qua một nửa lộ trình.
- Giết đi vào. . .
Bọn người Trấn Tây Hầu theo lỗ hổng thông đạo mà thiếu niên áo vải mở ra đánh tới trung ương bệ đá.
Xuyên qua một nửa lộ trình, tần suất xuất hiện khôi lỗi đẳng cấp cao gia tăng, cấm chế trở nên mạnh mẽ.
Nhưng cái này cũng không ảnh hưởng gì lớn đối với thiếu niên áo vải, dùng thực lực Kim Đan kỳ của hắn, Ngưng Đan Nguyên Đan bình thường, căn bản là trong nháy mắt tức diệt, thậm chí tùy ý một chưởng cũng có đập diệt đi mười cổ khôi lỗi cấp Ngưng Đan.
Bọn người Từ Huyền cảm thấy kinh hãi lạnh mình, thật sự quá mạnh mẽ!
Khó có thể tưởng tượng, ở giữa thiên địa, còn có lực lượng gì có thể ngăn cản Bất Hủ Kim Đan.
Sở Đông gần đây tỉnh táo thong dong, cũng không khỏi có chút lo lắng, đối mặt với tồn tại cấp độ này, tiên diễn chi thuật của hắn cũng khó mà thành công.
- Yên tâm, khôi lỗi phía trước thực lực bản thân rất thấp, ở trước mặt Kim Đan Chí Tôn tự nhiên không phát huy bao nhiêu tác dụng.
Từ Huyền cố gắng trấn định, chậm rãi nhắm mắt lại, tâm thần rót vào trong Thiên Cơ Lệnh.
Ông oanh. . .
Rồi đột nhiên, trong cung điện dưới mặt đất, mảng lớn mảng lớn cấm chế, lôi quang màu trắng, linh hỏa màu đỏ bốn phương tám hướng, phô thiên cái địa đánh tới thiếu niên áo vải.
Thiếu niên áo vải lập tức gặp phải lực cản cường đại, không chỉ có cấm chế công kích, mà còn còn càng nhiều khôi lỗi đẳng cấp cao ở sâu bên trong nữa.
Khi còn cách bệ đá ngàn trượng thì ngàn vạn khôi lỗi ở phụ cận thể tích cao lớn, khí thế hung lệ, cơ hồ chỉ toàn là khôi lỗi đẳng cấp cao!
Bất Hủ Kim Đan tuy mạnh, nhưng là đối mặt ngàn vạn khôi lỗi đẳng cấp cao, cũng sẽ cảm thấy vô lực.
Cũng may, bọn người Trấn Tây Hầu từ sau đánh tới cũng thay hắn chia sẻ bộ phận áp lực.
Thừa nhận công kích như thủy triều, thiếu niên áo vải khi thì kêu rên một tiếng, bỗng dưng cắn răng một cái, vẻ mặt hàn ý:
- Chấm dứt đi --
Chỉ một thoáng, thân thể hắn tách ra một vòng lục hà chói mắt, tốc độ gia tăng mấy lần, trong khoảnh khắc xuyên thẳng qua mấy trăm trượng.
Tốc độ thật sự quá nhanh, cơ hồ nháy mắt gian đã tới gần trung ương bệ đá.
Từ Huyền thừa nhận khí tức Kim Đam tuyệt cường bễ nghễ, cơ hồ đứng không vững, hít thở không thông, tất cả mọi người đều trở tay không kịp.
- Toàn bộ đi chết đi. . .
Thiếu niên áo vải trong mắt ánh sáng lạnh ngưng trệ, khi cách bệ đá còn có một hai trăm trượng thì hứn liền chậm rãi giơ chưởng lên.
Dưới nguy cơ trí mạng bức hiếp, Từ Huyền đang nhắm chặt hai mắt, bỗng vung Thiên Cơ Lệnh lên.
Khoe khoang ầm ầm --
Phụ cận bệ đá, một Cự Thần Binh màu vang cao tới hai ba mươi trượng bỗng nhiên ra tay, dẫn tới mặt đất chấn động.
Thoáng chốc, một cổ khí tức kinh khủng tuyệt luân phát ra, cương phong trùng thiên, thậm chí còn áp chế khí tức Bất Hủ Kim Đan của thiếu niên áo vải. XÍU... UU! Bành!
Cự Thần Binh màu vàng trường kích mãnh lực vung lên, một mảnh quang trảm màu vàng lăng liệt chói mắt cắt ngang hư không một hai trăm trượng, nương theo một mảnh lôi quang màu vàng, vô cùng chuẩn xác tập trung vào thiếu niên áo vải.
Cả hai giao kích, sinh ra một đạo tiếng nổ kinh thiên, chợt thân hình thiếu niên áo vải run lên trong hư không, bay ra mấy trăm trượng, giữa không trung trong nhổ ra một búng máu, kinh nghi khó định:
- Điều này sao có thể. . .
Đáng sợ hơn còn ở phía sau, Cự Thần Binh màu vàng kích thương thiếu niên áo vải hóa thành một đạo kim sắc quang ảnh, truy kích như một tia chớp.
Hô oanh --
Khí tức khủng bố bằng được với Bất Hủ Kim Đan mang theo cương phong kim quang mãnh liệt, nhanh chóng truy kích thiếu niên áo vải.
Hai người trên hư không khi thì giao kích, thiếu niên áo vãi cường hoành đến cập độ Kim Đan vậy mà khi thì lại chịu thiệt, mỗi một lần giao thủ, đều bị đánh lui.
Trên trận rất nhiều tu giả đều kinh hãi hoảng sợ, hít một hơi lãnh khí.
Trong cung điện dưới mặt đất, rõ ràng có có thể chống lại khôi lỗi Bất Hủ Kim Đan.
Đại chiến cấp Kim Đan khiến cả cung điện dưới mặt đất mãnh liệt lắc lư, vô thượng uy áp chấn nhiếp vũ nội bao phủ toàn bộ di lạc cổ thành.
Từ Huyền đứng trên bệ đá, đóng chặt hai con ngươi, hai tay bấm niệm pháp quyết, Thiên Cơ Lệnh trong tay tung bay đến giữa không trung, nổi lên một tia ám kim độn quang.
Trong lúc vô hình, phảng phất có một đại thủ đang dẫn dắt khống chế nhất cử nhất động của Cự Thần Binh.
Sở Đông và Nhiếp Hàn, thở phào một hơi, nhưng thấy được động tác của Từ Huyền cũng rung động vô cùng.
Nguyên lai, Từ Huyền đang thông qua Thiên Cơ Lệnh khống chế Cự Thần Binh màu vàng kia.
Nếu như khôi lỗi bình thường, lấy tu vị cảnh giới của Từ Huyền, ít nhất có thể khống chế trên một vạn.
Nhưng Cự Thần Binh màu vàng, đã thoát ly phạm trù khôi lỗi bình thường, khống chế một cái cũng rất cố hết sức.
- Ta không tin mệnh trung chú định. Tiểu bối, thức thời giao ra Ngân Từ Nguyên Châu và Thiên Cơ Lệnh, ta sẽ xem xét tha cho ngươi một mạng. Đừng tưởng rằng, trăm vạn khôi lỗi đại quân này thật có thể ngăn cản Bất Hủ Kim Đan.
Thiếu niên áo vải sắc mặt lạnh nhạt mà nói.
- Ha ha ha. . . Chỉ cần ngươi có thể xông đến trước mặt của ta, hai vật này, ta sẽ chắp tay nhường cho.
Từ Huyền ngửa mặt lên trời cười dài, trên mặt mỉa mai.
Bất Hủ Kim Đan thì như thế nào? Đối mặt với thiên thiên vạn vạn khôi lỗi đẳng cấp cao, thậm chí Cự Thần Binh thực lực càng thêm đáng sợ, cũng khó có thể đến gần mình được.
Ba người Sở Đông ở bên cạnh lại thầm ngắt một bả mồ hôi lạnh.
Dù sao đứng ở đối diện chính là Kim Đan chỉ giới hạn trong truyền thuyết, có thể nói là cấp bậc đỉnh tiêm của thế giới này, thần uy mà đối phương nắm giữ không thể đánh giá. Dưới tình huống bình thường trăm vạn tu giả đại quân, thật đúng là không ngăn được đối phương.
- Vô tri ngu muội!
thiếu niên áo vải trong ánh mắt sát cơ lập loè, cười lạnh một tiếng, ánh mắt nhàn nhạt quét qua bọn người Trấn Tây Hầu ở đằng sau.
Bá XÍU... UU!!
Thân ảnh nhoáng một cái, thiếu niên áo vải trong khoảnh khắc xuyên thẳng qua trăm trượng, xâm nhập vào trong khôi lỗi đại quân.
Ầm ầm băng --
Bên ngoài thân thiếu niên áo vải ẩn ẩn hiện động một tầng lưu ly kim quang, một cổ thần uy vô cùng to lớn oanh tạc ra.
Chỉ trong nháy mắt, mấy trăm khôi lỗi chung quanh đều tan thành mây khói.
Ba người trên bệ đá sắc mặt hoảng hốt, thực lực của Bất Hủ Kim Đan cũng quá kinh khủng đi.
Công kích của thiếu niên áo vải tự nhiên xúc động tầng tầng cơ quan cấm chế.
Nhưng tốc độ của hắn quá nhanh, thoáng chớp mắt gian liền tiến vào chỗ càng sâu hơn, công kích phô thiên cái địa kia cơ hồ đại bộ phận thất bại.
Không đến mười tức, thiếu niên áo vải đã vượt qua một nửa lộ trình.
Quá nhanh!
Từ Huyền và Sở Đông trong lòng đều là xiết chặt.
Trước đây không lâu, hai người thiên tân vạn khổ, lúc đi vào phụ cận bệ đá cũng phải dùng suốt thời gian một ngày.
Còn đối phương lại dùng thực lực bễ nghễ, bỏ qua hết thảy cấm chế cơ quan, không đến mười tức đã xông qua một nửa lộ trình.
- Giết đi vào. . .
Bọn người Trấn Tây Hầu theo lỗ hổng thông đạo mà thiếu niên áo vải mở ra đánh tới trung ương bệ đá.
Xuyên qua một nửa lộ trình, tần suất xuất hiện khôi lỗi đẳng cấp cao gia tăng, cấm chế trở nên mạnh mẽ.
Nhưng cái này cũng không ảnh hưởng gì lớn đối với thiếu niên áo vải, dùng thực lực Kim Đan kỳ của hắn, Ngưng Đan Nguyên Đan bình thường, căn bản là trong nháy mắt tức diệt, thậm chí tùy ý một chưởng cũng có đập diệt đi mười cổ khôi lỗi cấp Ngưng Đan.
Bọn người Từ Huyền cảm thấy kinh hãi lạnh mình, thật sự quá mạnh mẽ!
Khó có thể tưởng tượng, ở giữa thiên địa, còn có lực lượng gì có thể ngăn cản Bất Hủ Kim Đan.
Sở Đông gần đây tỉnh táo thong dong, cũng không khỏi có chút lo lắng, đối mặt với tồn tại cấp độ này, tiên diễn chi thuật của hắn cũng khó mà thành công.
- Yên tâm, khôi lỗi phía trước thực lực bản thân rất thấp, ở trước mặt Kim Đan Chí Tôn tự nhiên không phát huy bao nhiêu tác dụng.
Từ Huyền cố gắng trấn định, chậm rãi nhắm mắt lại, tâm thần rót vào trong Thiên Cơ Lệnh.
Ông oanh. . .
Rồi đột nhiên, trong cung điện dưới mặt đất, mảng lớn mảng lớn cấm chế, lôi quang màu trắng, linh hỏa màu đỏ bốn phương tám hướng, phô thiên cái địa đánh tới thiếu niên áo vải.
Thiếu niên áo vải lập tức gặp phải lực cản cường đại, không chỉ có cấm chế công kích, mà còn còn càng nhiều khôi lỗi đẳng cấp cao ở sâu bên trong nữa.
Khi còn cách bệ đá ngàn trượng thì ngàn vạn khôi lỗi ở phụ cận thể tích cao lớn, khí thế hung lệ, cơ hồ chỉ toàn là khôi lỗi đẳng cấp cao!
Bất Hủ Kim Đan tuy mạnh, nhưng là đối mặt ngàn vạn khôi lỗi đẳng cấp cao, cũng sẽ cảm thấy vô lực.
Cũng may, bọn người Trấn Tây Hầu từ sau đánh tới cũng thay hắn chia sẻ bộ phận áp lực.
Thừa nhận công kích như thủy triều, thiếu niên áo vải khi thì kêu rên một tiếng, bỗng dưng cắn răng một cái, vẻ mặt hàn ý:
- Chấm dứt đi --
Chỉ một thoáng, thân thể hắn tách ra một vòng lục hà chói mắt, tốc độ gia tăng mấy lần, trong khoảnh khắc xuyên thẳng qua mấy trăm trượng.
Tốc độ thật sự quá nhanh, cơ hồ nháy mắt gian đã tới gần trung ương bệ đá.
Từ Huyền thừa nhận khí tức Kim Đam tuyệt cường bễ nghễ, cơ hồ đứng không vững, hít thở không thông, tất cả mọi người đều trở tay không kịp.
- Toàn bộ đi chết đi. . .
Thiếu niên áo vải trong mắt ánh sáng lạnh ngưng trệ, khi cách bệ đá còn có một hai trăm trượng thì hứn liền chậm rãi giơ chưởng lên.
Dưới nguy cơ trí mạng bức hiếp, Từ Huyền đang nhắm chặt hai mắt, bỗng vung Thiên Cơ Lệnh lên.
Khoe khoang ầm ầm --
Phụ cận bệ đá, một Cự Thần Binh màu vang cao tới hai ba mươi trượng bỗng nhiên ra tay, dẫn tới mặt đất chấn động.
Thoáng chốc, một cổ khí tức kinh khủng tuyệt luân phát ra, cương phong trùng thiên, thậm chí còn áp chế khí tức Bất Hủ Kim Đan của thiếu niên áo vải. XÍU... UU! Bành!
Cự Thần Binh màu vàng trường kích mãnh lực vung lên, một mảnh quang trảm màu vàng lăng liệt chói mắt cắt ngang hư không một hai trăm trượng, nương theo một mảnh lôi quang màu vàng, vô cùng chuẩn xác tập trung vào thiếu niên áo vải.
Cả hai giao kích, sinh ra một đạo tiếng nổ kinh thiên, chợt thân hình thiếu niên áo vải run lên trong hư không, bay ra mấy trăm trượng, giữa không trung trong nhổ ra một búng máu, kinh nghi khó định:
- Điều này sao có thể. . .
Đáng sợ hơn còn ở phía sau, Cự Thần Binh màu vàng kích thương thiếu niên áo vải hóa thành một đạo kim sắc quang ảnh, truy kích như một tia chớp.
Hô oanh --
Khí tức khủng bố bằng được với Bất Hủ Kim Đan mang theo cương phong kim quang mãnh liệt, nhanh chóng truy kích thiếu niên áo vải.
Hai người trên hư không khi thì giao kích, thiếu niên áo vãi cường hoành đến cập độ Kim Đan vậy mà khi thì lại chịu thiệt, mỗi một lần giao thủ, đều bị đánh lui.
Trên trận rất nhiều tu giả đều kinh hãi hoảng sợ, hít một hơi lãnh khí.
Trong cung điện dưới mặt đất, rõ ràng có có thể chống lại khôi lỗi Bất Hủ Kim Đan.
Đại chiến cấp Kim Đan khiến cả cung điện dưới mặt đất mãnh liệt lắc lư, vô thượng uy áp chấn nhiếp vũ nội bao phủ toàn bộ di lạc cổ thành.
Từ Huyền đứng trên bệ đá, đóng chặt hai con ngươi, hai tay bấm niệm pháp quyết, Thiên Cơ Lệnh trong tay tung bay đến giữa không trung, nổi lên một tia ám kim độn quang.
Trong lúc vô hình, phảng phất có một đại thủ đang dẫn dắt khống chế nhất cử nhất động của Cự Thần Binh.
Sở Đông và Nhiếp Hàn, thở phào một hơi, nhưng thấy được động tác của Từ Huyền cũng rung động vô cùng.
Nguyên lai, Từ Huyền đang thông qua Thiên Cơ Lệnh khống chế Cự Thần Binh màu vàng kia.
Nếu như khôi lỗi bình thường, lấy tu vị cảnh giới của Từ Huyền, ít nhất có thể khống chế trên một vạn.
Nhưng Cự Thần Binh màu vàng, đã thoát ly phạm trù khôi lỗi bình thường, khống chế một cái cũng rất cố hết sức.