Bởi vì thân thể đi đầu đột phá trước một bước, cảnh giới linh hồn đã sớm đạt tới Nguyên Đan kỳ, Từ Huyền chỉ cần củng cố thêm mấy ngày, liền lập tức vượt qua cảnh giới, cùng tu hành áo nghĩa, tác dụng của Khấp Phương Ấn, so với Ngân Từ Nguyên Châu còn muốn lớn hơn.
Sau khi thu hồi Phương Ấn Sơn, Thiên Hình bá chủ, khôi phục tự do.
Sắc mặt Niếp Hàn lạnh lùng, một tay chậm rãi nắm hư không, trên người ngưng tụ một cổ kiếm ý kinh thiên địa khiếp quỷ thần.
- Ngươi đi đi, đều là thể tu, ta không muốn làm khó ngươi. Nhưng ngươi phải dùng Tâm Ma Thệ, từ nay về sau, không được đánh chủ ý lên chúng ta, cũng không thể tiết lộ chuyện của chúng ta.
Vẻ mặt Từ Huyền đạm mạc nói ra.
Thiên Hình bá chủ, cao tới gần hơn một trượng, kim thân mạnh mẽ, sừng sững tại chỗ, tản mát ra uy năng phách tuyệt thiên địa, ánh mắt lập loè bất định, nhìn chằm chằm vào Từ Huyền.
Từ Huyền cùng Niếp Hàn, sóng vai mà đứng, bọn họ tấn chức Nguyên Đan kỳ, lúc này đối mặt với áp lực của Thiên Hình bá chủ, vẫn có chút run sợ.
Chênh lệch không có lớn như trước, nhưng quyết không thể bỏ qua được.
Nếu không sở dụng Thiên Cơ lệnh, liên hợp lực lượng của Từ Huyền cùng Niếp Hàn, cũng không có phần thắng quá lớn.
Đương nhiên, hai người liên thủ thực lực, cũng khiến cho Thiên Hình bá chủ sinh lòng kiêng kị, một khi tính toán Thiên Cơ lệnh vào trong, Thiên Hình bá chủ hoàn toàn không có phần thắng.
Thật lâu sau, Thiên Hình bá chủ hít sâu một hơi, ánh mắt lập loè bất định:
- Đều là thể tu, ta muốn thăm dò thực lực của các hạ một chút, Viễn Cổ thể tu sao?
Trong mắt của Từ Huyền có tinh quang lóe lên, không ngờ Thiên Hình bá chủ lại đoán được con đường chính thức của mình.
Dứt lời, thân thể của Thiên Hình bá chủ giống như cột điện, xuất hiện hỏa vân kim thân, thân thể ngưng tụ lực lượng vô cùng khủng bố.
Chỉ một thoáng, khu vực quanh mình, sinh ra một cổ áp lực lớn lao, giống như có ngàn vạn ngọn núi áp bách tới.
Niếp Hàn thấy vậy thân thể trầm xuống, khí huyết bị ngăn trở, thập phần khó chịu.
Đây vẻn vẹn chỉ là hiệu quả ngưng tụ lực lượng cơ thể của Thiên Hình bá chủ sinh ra mà thôi.
- Để cho ta tới!
Từ Huyền chậm rãi đưa tay, trên làn da xuất hiện một tầng kim vân như hóa thành thực chất, nhưng cơ bắp, cốt cách cũng vận chuyển, tự động sinh ra hiệu quả trên làn da, chất phác nguyên thủy, không pha tạp bất cứ linh khí chấn động nào.
Khu vực chung quanh, đột nhiên sinh ra một cổ khí tức vô hình, khí tức bá chủ Viển Cổ làm chi thiên địa cũng phải cúi đầu, có thể gây tổn thương cho người ta trong vô hình.
Lập tức, hai thân thể như kim cương giằng co khí lực với nhau.
Khác nhau ở chỗ, thân hình của Thiên Hình bá chủ, khung xương, cơ bắp thoạt nhìn càng cường tráng, giống như tòa kim tháp.
Mà thân hình của Từ Huyền thân hình thon dài cân xứng, so với người bình thường còn cao hơn, nhưng những điểm còn lại giông nhau cả, kim vân di động trên cơ bắp, hiện ra hình giọt nước.
Thoạt nhìn, Từ Huyền yếu nhược hơn không ít.
Khí tức va chạm trong không khí vô hình, phát ra từng tiếng động mạnh mẽ, kinh tâm động phách.
Đằng!
Thân hình của Thiên Hình bá chủ nhoáng một cái, sắc mặt kinh nghi bất định.
Hiển nhiên đang giận tức trong quá trình giao phong, hắn đã bị Từ Huyền đánh bại.
Ngay sau đó, khí lực và khí tức của Từ Huyền, càng ngày càng mạnh.
Trong giao phong vô hình, Thiên Hình bá chủ, đã rơi vào hạ phong, vẻ mặt khó có thể tin:
- Điều đó không có khả năng! Khi lực và lực lượng của ta, rõ ràng hơi thắng ngươi.
Từ Huyền cười lạnh một tiếng, thể tu đời sau, làm sao có thể đánh đồng với thủy tổ chân chính của thể tu, dù phương pháp tu hành của Thiên Hình bá chủ, đã thập phần tiếp cận Viễn Cổ thể tu.
Oanh!
Thiên Hình bá chủ kinh sợ quát lên một tiếng lớn, bầu trời giống như có sấm sét mới xoẹt qua, mà Niếp Hàn ở gần đó, chỉ cảm thấy khí huyết bốc lên.
Từ Huyền không bị ảnh hưởng chút nào, kim vân di động trên nắm đấm, khuếch trương một vòng, xẹt qua không khí, làm cho hư không vặn vẹo, hung hăng nghênh tiếp bàn tay lớn của Thiên Hình bá chủ đánh qua.
Tiếng va chạm nhau vô cùng to lớn, nổ tung trong hư không, sàn cổ thành cứng rắn, tróc bong nghiền nát thành từng mảnh.
Một chân của Từ Huyền giẫm lên sàn nhà, hãm sâu một thước, mà Thiên Hình bá chủ, liên tục rút lui hai ba bước, lưu lại mấy cước ấn, mới khó khăn lắm ổn định lại.
Nếu đơn thuần đối chiến thân thể, Từ Huyền vẫn thắng nửa trù.
Thiên Hình bá chủ gào thét lên, phát ra một tiếng rống to, múa quyền chưởng, muốn trả lại đả kích cho Từ Huyền.
Ba ba bang bang quyền đấm cước đá loạn lên, hai người va chạm nhau như tiếng sấm, lực lượng mỗi một quyền mỗi một chưởng, đều có thể diệt sát một Nguyên Đan bình thường.
Nhưng mà, chiến đấu một lát, Thiên Hình bá chủ vẫn không chiếm được tiện nghi gì.
Nhưng bởi vì Thiên Hình bá chủ có tu vi Nguyên Đan kỳ, khí lực đúng là mạnh hơn một chút, Từ Huyền cũng không làm gì được hắn.
Ba!
Cho đến một thời khắc, thân hình hai người tách ra, một cổ khí lãng vô hình, bao phủ phạm vi mười dặm.
Hai người lâm vào giằng co.
Từ Huyền khí định thần nhàn, hô hấp của Thiên Hình bá chủ hơi có vẻ dồn dập.
Đơn thuần solo thân thể, Thiên Hình bá chủ hơi lâm vào hạ phong, sắc mặt âm tình bất định, có chút cắn răng, nhìn chằm chằm vào Từ Huyền.
Từ Huyền cũng không có bất cứ kiêu ngạo gì, luận khí lực cùng lực lượng, hắn không sánh bằng đối phương, thậm chí bởi vì kim bá vương thể mới tiến vào giai đoạn thứ hai, còn có chút thua kém. Sở dĩ có thể thủ thắng, là vì lực lượng của Viễn Cổ thể tu, càng tiếp cận bản chất sinh linh hơn.
Đương nhiên, đây chỉ là đọ sức khí lực và lực lượng.
Tính cả tu vị, Thiên Hình bá chủ đạt tới Nguyên Đan hậu kỳ, nếu toàn lwucj quán chú pháp lực vào tron thân thể, uy năng sinh ra, tất nhiên kinh thế hãi tục.
Niếp Hàn đứng ở một bên, nhìn thấy mà trợn mắt há hốc mồm, chỉ bế quan tu luyện có mấy năm, Từ Huyền đã có được đột phá trọng đại như thế.
Nếu như tính thêm nhân tố di lặc côi bảo phụ trợ, thực lực chân chính của Từ Huyền, chẳng phải có cơ hội vấn đỉnh vương tọa truyền thuyết sao?
...
Hắn trước tiên, đi quảng trường Thiên Cơ.
Ao thủy tinh thiên hỏa linh dịch, Minh Tước giống như lớn hơn, còn lẳng lặng ngủ ở trong ao, bên ngoài thân có hồng kén óng ánh, đã bong ra từng màng, lông vũ màu đen biến thành cứng rắn mượt mà hơn, đặt mình trong ao thủy tinh thiên hỏa linh dịch, không bị thương chút nào.
Có thể tưởng tượng, Minh Tước sau khi trải qua lột xác, kháng lực miễn dịch với Viêm Hỏa, đạt tới tình trạng nào?
Từ Huyền phát hiện, thiên hỏa linh dịch trong ao thủy tinh, không ngờ tiêu hao hơn một nửa, vốn sâu hơn hai trượng, hiện tại chỉ còn lại vài thước.
Biến hóa như thế, ngược lại làm cho hắn hít sâu một hơi.
Hắn có thể xác định, tu vi của Minh Tước, so với chính mình cùng Niếp Hàn, còn tiến nhanh hơn một bước, tấn chức Nguyên Đan kỳ.
Nhưng mà, con chim này vẫn chìm trong giấc ngủ.
Cách cách!
Trong ao thiên hỏa linh dịch, đột nhiên xuất hiện một tiếng nổ kỳ dị, ánh chim của Minh Tước rung lên, mở to con mắt lười biếng ra, nâng cao bụng nhỏ, nhìn qua chủ nhân.
Sau khi thu hồi Phương Ấn Sơn, Thiên Hình bá chủ, khôi phục tự do.
Sắc mặt Niếp Hàn lạnh lùng, một tay chậm rãi nắm hư không, trên người ngưng tụ một cổ kiếm ý kinh thiên địa khiếp quỷ thần.
- Ngươi đi đi, đều là thể tu, ta không muốn làm khó ngươi. Nhưng ngươi phải dùng Tâm Ma Thệ, từ nay về sau, không được đánh chủ ý lên chúng ta, cũng không thể tiết lộ chuyện của chúng ta.
Vẻ mặt Từ Huyền đạm mạc nói ra.
Thiên Hình bá chủ, cao tới gần hơn một trượng, kim thân mạnh mẽ, sừng sững tại chỗ, tản mát ra uy năng phách tuyệt thiên địa, ánh mắt lập loè bất định, nhìn chằm chằm vào Từ Huyền.
Từ Huyền cùng Niếp Hàn, sóng vai mà đứng, bọn họ tấn chức Nguyên Đan kỳ, lúc này đối mặt với áp lực của Thiên Hình bá chủ, vẫn có chút run sợ.
Chênh lệch không có lớn như trước, nhưng quyết không thể bỏ qua được.
Nếu không sở dụng Thiên Cơ lệnh, liên hợp lực lượng của Từ Huyền cùng Niếp Hàn, cũng không có phần thắng quá lớn.
Đương nhiên, hai người liên thủ thực lực, cũng khiến cho Thiên Hình bá chủ sinh lòng kiêng kị, một khi tính toán Thiên Cơ lệnh vào trong, Thiên Hình bá chủ hoàn toàn không có phần thắng.
Thật lâu sau, Thiên Hình bá chủ hít sâu một hơi, ánh mắt lập loè bất định:
- Đều là thể tu, ta muốn thăm dò thực lực của các hạ một chút, Viễn Cổ thể tu sao?
Trong mắt của Từ Huyền có tinh quang lóe lên, không ngờ Thiên Hình bá chủ lại đoán được con đường chính thức của mình.
Dứt lời, thân thể của Thiên Hình bá chủ giống như cột điện, xuất hiện hỏa vân kim thân, thân thể ngưng tụ lực lượng vô cùng khủng bố.
Chỉ một thoáng, khu vực quanh mình, sinh ra một cổ áp lực lớn lao, giống như có ngàn vạn ngọn núi áp bách tới.
Niếp Hàn thấy vậy thân thể trầm xuống, khí huyết bị ngăn trở, thập phần khó chịu.
Đây vẻn vẹn chỉ là hiệu quả ngưng tụ lực lượng cơ thể của Thiên Hình bá chủ sinh ra mà thôi.
- Để cho ta tới!
Từ Huyền chậm rãi đưa tay, trên làn da xuất hiện một tầng kim vân như hóa thành thực chất, nhưng cơ bắp, cốt cách cũng vận chuyển, tự động sinh ra hiệu quả trên làn da, chất phác nguyên thủy, không pha tạp bất cứ linh khí chấn động nào.
Khu vực chung quanh, đột nhiên sinh ra một cổ khí tức vô hình, khí tức bá chủ Viển Cổ làm chi thiên địa cũng phải cúi đầu, có thể gây tổn thương cho người ta trong vô hình.
Lập tức, hai thân thể như kim cương giằng co khí lực với nhau.
Khác nhau ở chỗ, thân hình của Thiên Hình bá chủ, khung xương, cơ bắp thoạt nhìn càng cường tráng, giống như tòa kim tháp.
Mà thân hình của Từ Huyền thân hình thon dài cân xứng, so với người bình thường còn cao hơn, nhưng những điểm còn lại giông nhau cả, kim vân di động trên cơ bắp, hiện ra hình giọt nước.
Thoạt nhìn, Từ Huyền yếu nhược hơn không ít.
Khí tức va chạm trong không khí vô hình, phát ra từng tiếng động mạnh mẽ, kinh tâm động phách.
Đằng!
Thân hình của Thiên Hình bá chủ nhoáng một cái, sắc mặt kinh nghi bất định.
Hiển nhiên đang giận tức trong quá trình giao phong, hắn đã bị Từ Huyền đánh bại.
Ngay sau đó, khí lực và khí tức của Từ Huyền, càng ngày càng mạnh.
Trong giao phong vô hình, Thiên Hình bá chủ, đã rơi vào hạ phong, vẻ mặt khó có thể tin:
- Điều đó không có khả năng! Khi lực và lực lượng của ta, rõ ràng hơi thắng ngươi.
Từ Huyền cười lạnh một tiếng, thể tu đời sau, làm sao có thể đánh đồng với thủy tổ chân chính của thể tu, dù phương pháp tu hành của Thiên Hình bá chủ, đã thập phần tiếp cận Viễn Cổ thể tu.
Oanh!
Thiên Hình bá chủ kinh sợ quát lên một tiếng lớn, bầu trời giống như có sấm sét mới xoẹt qua, mà Niếp Hàn ở gần đó, chỉ cảm thấy khí huyết bốc lên.
Từ Huyền không bị ảnh hưởng chút nào, kim vân di động trên nắm đấm, khuếch trương một vòng, xẹt qua không khí, làm cho hư không vặn vẹo, hung hăng nghênh tiếp bàn tay lớn của Thiên Hình bá chủ đánh qua.
Tiếng va chạm nhau vô cùng to lớn, nổ tung trong hư không, sàn cổ thành cứng rắn, tróc bong nghiền nát thành từng mảnh.
Một chân của Từ Huyền giẫm lên sàn nhà, hãm sâu một thước, mà Thiên Hình bá chủ, liên tục rút lui hai ba bước, lưu lại mấy cước ấn, mới khó khăn lắm ổn định lại.
Nếu đơn thuần đối chiến thân thể, Từ Huyền vẫn thắng nửa trù.
Thiên Hình bá chủ gào thét lên, phát ra một tiếng rống to, múa quyền chưởng, muốn trả lại đả kích cho Từ Huyền.
Ba ba bang bang quyền đấm cước đá loạn lên, hai người va chạm nhau như tiếng sấm, lực lượng mỗi một quyền mỗi một chưởng, đều có thể diệt sát một Nguyên Đan bình thường.
Nhưng mà, chiến đấu một lát, Thiên Hình bá chủ vẫn không chiếm được tiện nghi gì.
Nhưng bởi vì Thiên Hình bá chủ có tu vi Nguyên Đan kỳ, khí lực đúng là mạnh hơn một chút, Từ Huyền cũng không làm gì được hắn.
Ba!
Cho đến một thời khắc, thân hình hai người tách ra, một cổ khí lãng vô hình, bao phủ phạm vi mười dặm.
Hai người lâm vào giằng co.
Từ Huyền khí định thần nhàn, hô hấp của Thiên Hình bá chủ hơi có vẻ dồn dập.
Đơn thuần solo thân thể, Thiên Hình bá chủ hơi lâm vào hạ phong, sắc mặt âm tình bất định, có chút cắn răng, nhìn chằm chằm vào Từ Huyền.
Từ Huyền cũng không có bất cứ kiêu ngạo gì, luận khí lực cùng lực lượng, hắn không sánh bằng đối phương, thậm chí bởi vì kim bá vương thể mới tiến vào giai đoạn thứ hai, còn có chút thua kém. Sở dĩ có thể thủ thắng, là vì lực lượng của Viễn Cổ thể tu, càng tiếp cận bản chất sinh linh hơn.
Đương nhiên, đây chỉ là đọ sức khí lực và lực lượng.
Tính cả tu vị, Thiên Hình bá chủ đạt tới Nguyên Đan hậu kỳ, nếu toàn lwucj quán chú pháp lực vào tron thân thể, uy năng sinh ra, tất nhiên kinh thế hãi tục.
Niếp Hàn đứng ở một bên, nhìn thấy mà trợn mắt há hốc mồm, chỉ bế quan tu luyện có mấy năm, Từ Huyền đã có được đột phá trọng đại như thế.
Nếu như tính thêm nhân tố di lặc côi bảo phụ trợ, thực lực chân chính của Từ Huyền, chẳng phải có cơ hội vấn đỉnh vương tọa truyền thuyết sao?
...
Hắn trước tiên, đi quảng trường Thiên Cơ.
Ao thủy tinh thiên hỏa linh dịch, Minh Tước giống như lớn hơn, còn lẳng lặng ngủ ở trong ao, bên ngoài thân có hồng kén óng ánh, đã bong ra từng màng, lông vũ màu đen biến thành cứng rắn mượt mà hơn, đặt mình trong ao thủy tinh thiên hỏa linh dịch, không bị thương chút nào.
Có thể tưởng tượng, Minh Tước sau khi trải qua lột xác, kháng lực miễn dịch với Viêm Hỏa, đạt tới tình trạng nào?
Từ Huyền phát hiện, thiên hỏa linh dịch trong ao thủy tinh, không ngờ tiêu hao hơn một nửa, vốn sâu hơn hai trượng, hiện tại chỉ còn lại vài thước.
Biến hóa như thế, ngược lại làm cho hắn hít sâu một hơi.
Hắn có thể xác định, tu vi của Minh Tước, so với chính mình cùng Niếp Hàn, còn tiến nhanh hơn một bước, tấn chức Nguyên Đan kỳ.
Nhưng mà, con chim này vẫn chìm trong giấc ngủ.
Cách cách!
Trong ao thiên hỏa linh dịch, đột nhiên xuất hiện một tiếng nổ kỳ dị, ánh chim của Minh Tước rung lên, mở to con mắt lười biếng ra, nâng cao bụng nhỏ, nhìn qua chủ nhân.