Có thể thấy vẻ sầu lo trên mặt Từ Huyền, ma y lão giả lại cười nói:
- Tiểu đạo hữu không cần lo lắng, Quỷ Cốt Tông nguyên bản cùng Thất Hiền Các ta, làm không hợp, Cát Thu đến Đông Hoang biên cảnh làm xằng làm bậy, chết ở nơi đây, cũng là gieo gió gặt bão. Còn nữa, thần bí nhân phụ thể Cát Thu kia cần đợi truy cứu.
Từ Huyền nghe vậy, không khỏi tâm sinh cảm kích đối với lão giả ma y, đối phương nói như vậy, rốt cuộc chủ động gánh trách nhiệm Cát Thu tử vong.
Đông Hoang biên cảnh Tu Giới tiểu quốc, không thể trêu vào Quỷ Cốt Tông, nhưng đều là Tam Dương Thập Tông Thất Hiền Các lại là bất đồng.
Hai tôn này vốn chính là quan hệ đối lập, thân là trưởng lão nắm giữ thực quyền của Thất Hiền Các, giữ gìn danh dự bản tông, giết chết một Quỷ Cốt Tông hậu bối, có thể nói lý lẽ có thừa.
- Hì hì, Từ Huyền đạo hữu, ta và gia gia tại Đông Hoang biên cảnh, quan sát ngươi hồi lâu.
La Quần tiểu cô nương kia cười cợt nhả nói.
- Quan sát?
Từ Huyền hơi lộ ra vẻ kinh ngạc.
Ma y lão giả Kiều Bách, hung hăng liếc mắt nhìn tiểu cô nương, cười nói với Từ Huyền:
- Đây là tôn nữ của ta, Kiều Tiểu Hà, thường ngày thập phần bướng bỉnh, ngươi là đại nhân vật một phương địa vực, cần phải tha thứ.
- Tiểu Hà cô nương xin chào.
Từ Huyền cười lên tiếng kêu gọi, hắn tự nhiên sẽ không chú ý những cái này, trong lòng đúng là nắm bắt suy đoán. Hai người này đến từ cao tầng Thất Hiền Các, tại Đông Hoang biên cảnh, quan sát chính mình làm gì? Chẳng lẽ là bởi vì sự kiện kia?
Từ Huyền và ma y lão giả Kiều Bách, nói chuyện với nhau trong chốc lát, để Tuyết Vi và Yêu Ngư mỹ phụ áp giải Vạn Quy Tông mấy đại Nguyên Đan trở về Tinh Phong Quốc.
Trở lại thủ đô, mấy người Trương Phong và Sở Đông đã chờ đợi từ lâu, nhìn thấy Từ Huyền trở lại, không khỏi thờ dài một hơi nhẹ nhõm.
Từ Huyền vẻ mặt trịnh trọng, đem ma y lão giả Kiều Bách giới thiệu cho Trương Phong và Sở Đông nhận thức.
Biết được thân phận của ma y lão giả, Trương Phong và Sở Đông đều hơi bị động dung.
Đây chính là nhân vật đại trưởng lão của Tam Dương Thập Tông, đặt ở Trung Bộ Thánh Địa cũng là nhất hào đại nhân vật.
Kể cả Yêu Ngư mỹ phụ Nguyên Đan hậu kỳ, đối với ma y lão giả cũng đều là tâm sinh kiêng kỵ và kính phục.
Luận tu vi, Yêu Ngư mỹ phụ vừa mới khôi phục đến Nguyên Đan hậu kỳ, mà ma y lão giả sợ rằng đã đạt được Nguyên Đan đỉnh phong, thậm chí cấp bậc kinh khủng bán bộ Kim Đan.
Khi nói chuyện, mọi người lại đề cập đến người sáng lập kim điện thần bí đã phụ thể Cát Thu kia.
Hôm nay, danh hào của người sáng lập kim điện cũng đã trồi lên mặt nước.
- Xin hỏi Kiều tiền bối, tại Trung Bộ địa vực, có từng nghe qua Thủy Vu. nhân vật này hay không?
Từ Huyền dò hỏi.
Ta tên Thủy Vu.
Vị người sáng lập kim điện vẫn ẩn nấp phía sau màn kia, cũng xem như lưu lại cho Từ Huyền một ít đầu mối có thể truy tìm.
Đạt được tầng thứ này của người sáng lập kim điện không có khả năng trên thế gian không có một tia vết tích.
Thế nhưng, ma y lão giả Kiều Bách lại cau mày, rơi vào trong trầm tư, một lúc lâu sau, lắc đầu nói:
- Cảnh nội Tam Dương chưa bao giờ nghe nói qua nhân vật có danh hào như vậy. Thậm chí lão hủ đã từng đi các địa phương khác của Tiểu Ngư Giới du lịch qua, cũng là chưa từng nghe nói danh tự này.
Thủy Vu.
Bản thân cái tên này đã là cổ quái, không hề tầm thường, nếu như từng ở Tiểu Ngư Giới có động tác gì lớn, trong vòng nghìn năm, hẳn sẽ không bị quên đi.
Dù sao coi như là bất hủ Kim Đan, tối đa cũng chỉ có thể có thọ nguyên tám trăm năm, không thể siêu việt cùm xiềng xiếc nghìn năm.
- Ngay cả Kiều tiền bối cũng chưa từng nghe nói qua.
Từ Huyền đáy lòng chấn động.
Chẳng lẽ, Thủy Vu cũng không phải là tên thật của người sáng lập kim điện?
Nhưng nếu là như vậy, hắn cũng không cần uổng công vô ích như thế.
- Có thể tra tìm thêm một ít cổ tích, có lẽ có kết quả.
Sở Đông hơi suy tư nói.
Kiều Bách nghe vậy, khẽ gật đầu:
- Không bài trừ đối phương là quái thai đã sinh tồn quá lâu rồi, không thể chỉ trong tầm nhìn cực hạn gần nghìn năm.
Mọi người mặc dù tìm ra một mạch suy nghĩ, bất quá trong khoảng thời gian ngắn cũng rất khó phát ra tác dụng.
Bởi vì văn minh Tu Giới của Tiểu Ngư Giới đã cực kỳ lâu rồi, lịch sử của nó có thể ngược dòng đến hơn mười vạn năm trước. Đây chỉ là có thể ngược dòng đến, thời gian Tiểu Ngư Giới sinh ra không thể đánh giá được.
Trong dòng sông lịch sử lâu dài như thế, xuất hiện cường giả đại năng, tự nhiên vô số kể, muốn từ trong đó tìm được một nhân vật, không khác nào mò kim đáy biển.
- Nhưng thật ra Từ tiểu hữu cùng người này từng có xung đột, có thể nói trải qua không?
Ma y lão giả ánh mắt hiếu kỳ hướng phía Từ Huyền hỏi.
Hôm nay khi Thủy Vu phụ thể trên người Cát Thu. Ngay cả hắn cũng cảm thụ được một tia uy hiếp và áp bách, khó có thể tưởng tượng được. Từ Huyền đã từng chiến thắng qua nhân vật như thế.
Từ Huyền cũng không giấu diếm, đem quá trình mấy người chính mình chiến thắng Thủy Vu đại khái kể ra một lần, cuối cùng tổng kết nói:
-... Người này đặc điểm lớn nhất là vạn phần thần bí, cẩn thận. Cũng không tự mình xuất thủ, gặp qua hình dáng của hắn, hiện nay cũng không còn trên đời.
Từ Huyền bình tĩnh kể lại xong.
Ở giữa, hắn tự nhiên giấu diếm quá trình tàn hồn kiếp trước hiệp trợ xuất thủ.
Ma y lão giả sau khi nghe xong, hơi thâm ý liếc mắt nhìn Từ Huyền một cái:
- Từ huynh đệ cũng không phải hạng người tầm thường thế gian. Bằng không hết sức khó khăn chiến thắng nhân vật đáng sợ bực này.
Từ Huyền cũng rất nhanh nói sang chuyện khác:
- Lúc trước nghe Tiểu Hà cô nương nói. Tiền bối đến Đông Hoang biên cảnh tựa hồ cùng ta có quan hệ.
Vừa nghe lời ấy, ma y lão giả sắc mặt nghiêm lại, rốt cục nhớ tới mục đích chân chính của chuyến đi này.
- Kiều mỗ cũng không quanh co lòng vòng, tình huống có liên quan đến Thiên Đô Thánh Cảnh, nghĩ đến Vạn Quy Tông mấy tên hề kia đều đã nói cho chư vị. Thất Hiền Các ta cũng không ngoại lệ, đi trước các nơi trong Tam Dương cảnh nội tìm kiếm tuổi trẻ tài tuấn. Tại mấy năm trước, may mắn gặp được Từ đạo hữu và một vị kiếm tu kỳ tài khác xuất thủ. Khí đó liền bắt đầu nảy sinh ý đồ chiêu nạp.
Ma y lão giả nói xong, mang theo chút tiếu ý và chờ mong, nhìn Từ Huyền, ánh mắt đã ở trên người Sở Đông và Trương Phong thoáng lướt qua.
Ý đồ đến của Thất Hiền Các cũng không ngoài dự liệu của mấy người Từ Huyền, nhưng khi chân chính nghe được đáp án, vẫn có chút kinh hỉ.
Dù sao lần này tìm tới cửa là danh môn chính phái rất có hiền đức trong Tam Dương Thập Tông, lại từng giúp Từ Huyền một tay, có thể nói là có hảo cảm bằng hữu.
- Từ mỗ cũng có nghi hoặc. Kiều trưởng lão tại mấy năm trước khi phát hiện chúng ta, vì sao không lập tức ra tay chiêu nạp?
Từ Huyền cũng không có lập tức đáp ứng hay cự tuyệt, mà nói ra nghi vấn của bản thân.
- Tiểu đạo hữu không cần lo lắng, Quỷ Cốt Tông nguyên bản cùng Thất Hiền Các ta, làm không hợp, Cát Thu đến Đông Hoang biên cảnh làm xằng làm bậy, chết ở nơi đây, cũng là gieo gió gặt bão. Còn nữa, thần bí nhân phụ thể Cát Thu kia cần đợi truy cứu.
Từ Huyền nghe vậy, không khỏi tâm sinh cảm kích đối với lão giả ma y, đối phương nói như vậy, rốt cuộc chủ động gánh trách nhiệm Cát Thu tử vong.
Đông Hoang biên cảnh Tu Giới tiểu quốc, không thể trêu vào Quỷ Cốt Tông, nhưng đều là Tam Dương Thập Tông Thất Hiền Các lại là bất đồng.
Hai tôn này vốn chính là quan hệ đối lập, thân là trưởng lão nắm giữ thực quyền của Thất Hiền Các, giữ gìn danh dự bản tông, giết chết một Quỷ Cốt Tông hậu bối, có thể nói lý lẽ có thừa.
- Hì hì, Từ Huyền đạo hữu, ta và gia gia tại Đông Hoang biên cảnh, quan sát ngươi hồi lâu.
La Quần tiểu cô nương kia cười cợt nhả nói.
- Quan sát?
Từ Huyền hơi lộ ra vẻ kinh ngạc.
Ma y lão giả Kiều Bách, hung hăng liếc mắt nhìn tiểu cô nương, cười nói với Từ Huyền:
- Đây là tôn nữ của ta, Kiều Tiểu Hà, thường ngày thập phần bướng bỉnh, ngươi là đại nhân vật một phương địa vực, cần phải tha thứ.
- Tiểu Hà cô nương xin chào.
Từ Huyền cười lên tiếng kêu gọi, hắn tự nhiên sẽ không chú ý những cái này, trong lòng đúng là nắm bắt suy đoán. Hai người này đến từ cao tầng Thất Hiền Các, tại Đông Hoang biên cảnh, quan sát chính mình làm gì? Chẳng lẽ là bởi vì sự kiện kia?
Từ Huyền và ma y lão giả Kiều Bách, nói chuyện với nhau trong chốc lát, để Tuyết Vi và Yêu Ngư mỹ phụ áp giải Vạn Quy Tông mấy đại Nguyên Đan trở về Tinh Phong Quốc.
Trở lại thủ đô, mấy người Trương Phong và Sở Đông đã chờ đợi từ lâu, nhìn thấy Từ Huyền trở lại, không khỏi thờ dài một hơi nhẹ nhõm.
Từ Huyền vẻ mặt trịnh trọng, đem ma y lão giả Kiều Bách giới thiệu cho Trương Phong và Sở Đông nhận thức.
Biết được thân phận của ma y lão giả, Trương Phong và Sở Đông đều hơi bị động dung.
Đây chính là nhân vật đại trưởng lão của Tam Dương Thập Tông, đặt ở Trung Bộ Thánh Địa cũng là nhất hào đại nhân vật.
Kể cả Yêu Ngư mỹ phụ Nguyên Đan hậu kỳ, đối với ma y lão giả cũng đều là tâm sinh kiêng kỵ và kính phục.
Luận tu vi, Yêu Ngư mỹ phụ vừa mới khôi phục đến Nguyên Đan hậu kỳ, mà ma y lão giả sợ rằng đã đạt được Nguyên Đan đỉnh phong, thậm chí cấp bậc kinh khủng bán bộ Kim Đan.
Khi nói chuyện, mọi người lại đề cập đến người sáng lập kim điện thần bí đã phụ thể Cát Thu kia.
Hôm nay, danh hào của người sáng lập kim điện cũng đã trồi lên mặt nước.
- Xin hỏi Kiều tiền bối, tại Trung Bộ địa vực, có từng nghe qua Thủy Vu. nhân vật này hay không?
Từ Huyền dò hỏi.
Ta tên Thủy Vu.
Vị người sáng lập kim điện vẫn ẩn nấp phía sau màn kia, cũng xem như lưu lại cho Từ Huyền một ít đầu mối có thể truy tìm.
Đạt được tầng thứ này của người sáng lập kim điện không có khả năng trên thế gian không có một tia vết tích.
Thế nhưng, ma y lão giả Kiều Bách lại cau mày, rơi vào trong trầm tư, một lúc lâu sau, lắc đầu nói:
- Cảnh nội Tam Dương chưa bao giờ nghe nói qua nhân vật có danh hào như vậy. Thậm chí lão hủ đã từng đi các địa phương khác của Tiểu Ngư Giới du lịch qua, cũng là chưa từng nghe nói danh tự này.
Thủy Vu.
Bản thân cái tên này đã là cổ quái, không hề tầm thường, nếu như từng ở Tiểu Ngư Giới có động tác gì lớn, trong vòng nghìn năm, hẳn sẽ không bị quên đi.
Dù sao coi như là bất hủ Kim Đan, tối đa cũng chỉ có thể có thọ nguyên tám trăm năm, không thể siêu việt cùm xiềng xiếc nghìn năm.
- Ngay cả Kiều tiền bối cũng chưa từng nghe nói qua.
Từ Huyền đáy lòng chấn động.
Chẳng lẽ, Thủy Vu cũng không phải là tên thật của người sáng lập kim điện?
Nhưng nếu là như vậy, hắn cũng không cần uổng công vô ích như thế.
- Có thể tra tìm thêm một ít cổ tích, có lẽ có kết quả.
Sở Đông hơi suy tư nói.
Kiều Bách nghe vậy, khẽ gật đầu:
- Không bài trừ đối phương là quái thai đã sinh tồn quá lâu rồi, không thể chỉ trong tầm nhìn cực hạn gần nghìn năm.
Mọi người mặc dù tìm ra một mạch suy nghĩ, bất quá trong khoảng thời gian ngắn cũng rất khó phát ra tác dụng.
Bởi vì văn minh Tu Giới của Tiểu Ngư Giới đã cực kỳ lâu rồi, lịch sử của nó có thể ngược dòng đến hơn mười vạn năm trước. Đây chỉ là có thể ngược dòng đến, thời gian Tiểu Ngư Giới sinh ra không thể đánh giá được.
Trong dòng sông lịch sử lâu dài như thế, xuất hiện cường giả đại năng, tự nhiên vô số kể, muốn từ trong đó tìm được một nhân vật, không khác nào mò kim đáy biển.
- Nhưng thật ra Từ tiểu hữu cùng người này từng có xung đột, có thể nói trải qua không?
Ma y lão giả ánh mắt hiếu kỳ hướng phía Từ Huyền hỏi.
Hôm nay khi Thủy Vu phụ thể trên người Cát Thu. Ngay cả hắn cũng cảm thụ được một tia uy hiếp và áp bách, khó có thể tưởng tượng được. Từ Huyền đã từng chiến thắng qua nhân vật như thế.
Từ Huyền cũng không giấu diếm, đem quá trình mấy người chính mình chiến thắng Thủy Vu đại khái kể ra một lần, cuối cùng tổng kết nói:
-... Người này đặc điểm lớn nhất là vạn phần thần bí, cẩn thận. Cũng không tự mình xuất thủ, gặp qua hình dáng của hắn, hiện nay cũng không còn trên đời.
Từ Huyền bình tĩnh kể lại xong.
Ở giữa, hắn tự nhiên giấu diếm quá trình tàn hồn kiếp trước hiệp trợ xuất thủ.
Ma y lão giả sau khi nghe xong, hơi thâm ý liếc mắt nhìn Từ Huyền một cái:
- Từ huynh đệ cũng không phải hạng người tầm thường thế gian. Bằng không hết sức khó khăn chiến thắng nhân vật đáng sợ bực này.
Từ Huyền cũng rất nhanh nói sang chuyện khác:
- Lúc trước nghe Tiểu Hà cô nương nói. Tiền bối đến Đông Hoang biên cảnh tựa hồ cùng ta có quan hệ.
Vừa nghe lời ấy, ma y lão giả sắc mặt nghiêm lại, rốt cục nhớ tới mục đích chân chính của chuyến đi này.
- Kiều mỗ cũng không quanh co lòng vòng, tình huống có liên quan đến Thiên Đô Thánh Cảnh, nghĩ đến Vạn Quy Tông mấy tên hề kia đều đã nói cho chư vị. Thất Hiền Các ta cũng không ngoại lệ, đi trước các nơi trong Tam Dương cảnh nội tìm kiếm tuổi trẻ tài tuấn. Tại mấy năm trước, may mắn gặp được Từ đạo hữu và một vị kiếm tu kỳ tài khác xuất thủ. Khí đó liền bắt đầu nảy sinh ý đồ chiêu nạp.
Ma y lão giả nói xong, mang theo chút tiếu ý và chờ mong, nhìn Từ Huyền, ánh mắt đã ở trên người Sở Đông và Trương Phong thoáng lướt qua.
Ý đồ đến của Thất Hiền Các cũng không ngoài dự liệu của mấy người Từ Huyền, nhưng khi chân chính nghe được đáp án, vẫn có chút kinh hỉ.
Dù sao lần này tìm tới cửa là danh môn chính phái rất có hiền đức trong Tam Dương Thập Tông, lại từng giúp Từ Huyền một tay, có thể nói là có hảo cảm bằng hữu.
- Từ mỗ cũng có nghi hoặc. Kiều trưởng lão tại mấy năm trước khi phát hiện chúng ta, vì sao không lập tức ra tay chiêu nạp?
Từ Huyền cũng không có lập tức đáp ứng hay cự tuyệt, mà nói ra nghi vấn của bản thân.