Một là chân truyền đệ tử của bán bộ Kim Đan, chấp pháp trưởng lão.
Một người khác càng là đệ tử chân truyền của Thất Hiền Các tông chủ.
Luận bối cảnh và tư lịch xác thực kém nhau quá xa.
Vì vậy, cho dù Từ Huyền thiên phú tiềm lực cùng bọn chúng tương đương, hoặc mạnh hơn một chút, đều khó có thể uy hiếp đến địa vị của bọn họ.
- Làm phiền sư huynh chỉ điểm.
Từ Huyền rất bình thản đáp lại nói.
Hoàng sư huynh này nói rất trực tiếp, rất rõ ràng, không để ý bộ mặt rất có chút đả thương người.
Nhưng không thừa nhận cũng không được, đây là sự thực, rất có đạo lý.
- Hoàng sư huynh, câm miệng cho ta!
Kiều Tiểu Hà tức giận quát lớn nói.
Nàng lo lắng Hoàng sư huynh nói sẽ làm bị thương đến tự tôn của Từ Huyền.
Đối phương ngàn dặm xa xôi, phi hành một hai năm thật vất vả đi tới Thất Hiền Các, nếu như ngay cả tư cách tranh đoạt danh ngạch thánh cảnh cũng không có, cũng thực sự quá nghẹn khuất.
Bất quá, Từ Huyền biểu hiện cũng bình tĩnh ngoài dự liệu của nàng.
- Ha ha, ta đúng là miệng quạ đen của bản tông.
Hoàng sư huynh kia cười lớn một tiếng, phi khoái một đoạn, nhưng không có lập tức rời khỏi.
Hưu sưu...
Đúng lúc này, Kiều trưởng lão từ trong Thất Hiền Điện bay ra, trên mặt hơi âm trầm và tức giận.
Nhìn biểu tình của Kiều trưởng lão rõ ràng không thoải mái.
- Gia gia...
Kiều Tiểu Hà cẩn trọng nói.
Kiều trưởng lão bay đến trước mặt, hít sâu một hơi, kiềm nén lửa giận, thấp giọng nói:
- Từ Huyền, ngươi lập tức sẽ được gặp tông chủ và mấy trưởng lão. Ta nhắc nhở một câu, chúng cao tầng tông phái cũng không quá xem trọng ngươi. Đây chủ yếu là bởi vì một vị trưởng lão khác của bản tông đã tìm được một thiên tài có thiên phú đáng sợ.
- Hiểu được.
Từ Huyền gật đầu nói.
Kiều trưởng lão nhìn vào hai mắt hắn, lại có chút không đành lòng nói:
- Bản trưởng lão vẫn rất tự tin đối với ngươi, nhưng tiếc rằng cao tầng tông phái lại không cho rằng như vậy, do đó các ngươi phải cẩn thận ứng phó, nên biểu hiện thì biểu hiện, nhưng nghìn vạn lần không nên chống đối.
- Dạ, Kiều trưởng lão, vãn bối sẽ không để người thất vọng.
Từ Huyền có thể cảm thụ được một mảnh hảo tâm của Kiều trưởng lão.
Dù sao chính mình cũng là thiên tài đối phương lựa chọn từ Đông Hoang ra. Kiều trưởng lão vì thế nỗ lực rất nhiều tâm huyết.
- Ngươi theo ta đi vào.
Kiều trưởng lão ở phía trước dẫn đường, bay đi đến trúc lâu điện các khổng lồ phía trước. Từ Huyền theo sát hắn đi vào trúc lâu điện các trước mặt, tài liệu cực kỳ đặc thù, từ cây trúc, lại mang theo băng lãnh cứng rắn như kim chúc.
Lúc này, trong đại điện, ngồi xếp bằng bốn gã cường giả, cộng đồng toả ra khí tức hội tụ, thậm chí viễn siêu bất hủ Kim Đan Từ Huyền từng đối mặt.
Dù sao luận cảnh giới, bán bộ Kim Đan cũng không thua kém Kim Đan chân chính.
Mà lúc này trong đại điện, trong bốn người ngồi xếp bằng kia có ba đều là bán bộ Kim Đan.
Ở tung ương, trung niên cao to mặc một thân ám thanh kim văn trường bào, khí tức cường thịnh nhất, không hề nghi ngờ chính là Thất Hiền Các tông chủ.
Ở hai bên trái phải của hắn, đều có một vị Chấp pháp trưởng lão phân biệt mặc hồng bào và bào đều đạt được bán bộ Kim Đan.
Đối mặt tam đại bán bộ Kim Đan này, Từ Huyền tâm thần mơ hồ rim sợ.
Trừ cái đó ra, cuối cùng một vị lão giả mũi ưng, tu vi cùng Kiều trưởng lão tương đương, là Thất Hiền Các trưởng lão quyền lực.
Thất Hiền Các trưởng lão, chia làm ba cấp bậc: đẳng cấp thấp nhất là trưởng lão bình thường, tu vi Nguyên Đan hậu kỳ là được, trưởng lão như vậy trong tông phái có rất nhiều.
Thứ nhì là Quyền lực trưởng lão như Kiều Bách đạt được Nguyên Đan đỉnh phong, tu vi hơn xa Nguyên Đan hậu kỳ.
Cấp bậc cao nhất là Chấp pháp trưởng lão số lượng cực nhỏ, nhưng không thể nghi ngờ là nhân vật đỉnh phong trong giới này, có tu vi bán bộ Kim Đan.
- Ngươi chính là Từ Huyền kia?
Thất Hiền Các tông chủ, vị trung niên cao to mặc ám kim văn trường bào kia, ánh mắt lóe ra như đuốc, nhìn kỹ Từ Huyền đang đứng phía dưới.
- Chính là vãn bối.
Từ Huyền không kiêu ngạo không siểm nịnh, hơi hành lễ đáp.
Ngay sau một khắc, Từ Huyền cảm thụ được một cổ khí tức thần uy hùng hồn bàng bạc phủ xuống ở trên người.
- Ba cổ thần thức cấp bậc bất hủ Kim Đan...
Trong Ký Ức Tinh Hải, tàn hồn kiếp trước hơi kinh ngạc nói.
Bất quá, mặc dù là trình tự bất hủ Kim Đan, bọn họ cũng khó phát hiện bí mật Ký Ức Tinh Hải.
Lúc này, ba cổ thần thức cấp bậc bất hủ Kim Đan bao phủ trên người Từ Huyền, cổ áp lực kia có thể nghĩ được.
Từ Huyền cật lực vạn phần, thân thể hầu như có chút đứng thẳng bất ổn.
Cũng may hắn hai năm gần đây trọng điểm tu luyện Mộng Hồi bí thuật, phương diện thần hồn tạo nghệ tương đối cao.
Lại thêm tính đặc thù của Viễn Cổ thể tu, khí huyết tinh thần toàn bộ dung nhập trong huyết nhục, đối với ngoại lực chống lại rất mạnh.
Ba cổ thần thức bất hủ Kim Đan kia rất nhanh chóng thu hồi lại.
Tông chủ và hai vị chấp pháp trưởng lão, trong mắt đồng thời lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Chính là khoảng năm mươi tuổi, đã có tu vi tạo nghệ như vậy, hơn nữa cảnh giới linh hồn so với Nguyên Đan trung kỳ cũng không kém bao nhiêu.
Trong đó vị lam chấp pháp trưởng lão kia, sợ hãi than nói.
Đối với điều này, Từ Huyền cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, tại trình tự cảnh giới chênh lệch thật lớn, ba vị bán bộ Kim Đan có thể dễ dàng kiểm tra tuổi tác, tu vi, cảnh giới của chính mình.
- Là không tệ, cảnh giới linh hồn đặc biệt còn hơn tu vi nhiều như vậy, tiềm lực rất lớn. Tương lai muốn tấn chức bất hủ Kim Đan, tỷ lệ rất nhỏ, thế nhưng thành tựu bán bộ Kim Đan đã có một chút hi vọng.
Tông chủ gật đầu nói.
Nghe nói lời này, một bên Kiều trưởng lão nhất thời mặt lộ vẻ sắc mặt vui mừng.
- Ha ha, là rất không sai... Bất quá, so với Mông Thủy ta tìm được, đã có chênh lệch rõ ràng. Mông Thủy hài tử kia tuổi tác không lớn hơn hắn chục tuổi, tu vi lại đạt được Nguyên Đan trung kỳ đỉnh phong, phóng nhãn cả Tam Dương Thập Tông toàn bộ kinh diễm chi tài cũng chỉ có một hai người, có thể cùng hắn đánh đồng.
Trong đại điện vị trưởng lão mũi ưng kia hơi tự đắc nói.
Vừa nghe lời ấy Từ Huyền thất kinh, hơi bị động dung.
Thiên tài gọi là Mông Thủy kia, tuổi so với mình không lớn hơn chục tuổi, tu vi lại đạt được Nguyên Đan trung kỳ đỉnh phong, đây cũng thật sự là đáng sợ.
- Lời ấy sai rồi.
Kiều trưởng lão có chút không phục nói:
- Mông Thủy là từ thiên tài bí mật là từ một đại gia tộc Trung Bộ địa vực tìm được. Mà Từ Huyền hắn đến từ Đông Hoang biên cảnh sát biên giới, hai nơi hoàn cảnh tu luyện, kém đâu chỉ chục lần? Nếu như so sánh tu vi, Từ Huyền không bằng hắn, nhưng luận tư chất tiềm lực, tuyệt đối không thua Mông Thủy. Đặc biệt tiềm lực của Từ tiểu hữu rất có ưu thế.
- Nói có lý, tiềm lực của Từ Huyền này xác thực rất lớn. Tại Đông Hoang chi địa hẻo lánh, có thể đạt được loại tình trạng này, cảnh giới linh hồn lại vượt qua tu vi nhiều như vậy, tiềm lực là rất mạnh. Tổng hợp lại xem ra hắn có thể thắng được Hoàng Phủ Lâm và Tuyền Chu nửa trù. So với Mông Thủy cũng kém không quá nhiều.
Tông chủ gật đầu đồng ý.
Một người khác càng là đệ tử chân truyền của Thất Hiền Các tông chủ.
Luận bối cảnh và tư lịch xác thực kém nhau quá xa.
Vì vậy, cho dù Từ Huyền thiên phú tiềm lực cùng bọn chúng tương đương, hoặc mạnh hơn một chút, đều khó có thể uy hiếp đến địa vị của bọn họ.
- Làm phiền sư huynh chỉ điểm.
Từ Huyền rất bình thản đáp lại nói.
Hoàng sư huynh này nói rất trực tiếp, rất rõ ràng, không để ý bộ mặt rất có chút đả thương người.
Nhưng không thừa nhận cũng không được, đây là sự thực, rất có đạo lý.
- Hoàng sư huynh, câm miệng cho ta!
Kiều Tiểu Hà tức giận quát lớn nói.
Nàng lo lắng Hoàng sư huynh nói sẽ làm bị thương đến tự tôn của Từ Huyền.
Đối phương ngàn dặm xa xôi, phi hành một hai năm thật vất vả đi tới Thất Hiền Các, nếu như ngay cả tư cách tranh đoạt danh ngạch thánh cảnh cũng không có, cũng thực sự quá nghẹn khuất.
Bất quá, Từ Huyền biểu hiện cũng bình tĩnh ngoài dự liệu của nàng.
- Ha ha, ta đúng là miệng quạ đen của bản tông.
Hoàng sư huynh kia cười lớn một tiếng, phi khoái một đoạn, nhưng không có lập tức rời khỏi.
Hưu sưu...
Đúng lúc này, Kiều trưởng lão từ trong Thất Hiền Điện bay ra, trên mặt hơi âm trầm và tức giận.
Nhìn biểu tình của Kiều trưởng lão rõ ràng không thoải mái.
- Gia gia...
Kiều Tiểu Hà cẩn trọng nói.
Kiều trưởng lão bay đến trước mặt, hít sâu một hơi, kiềm nén lửa giận, thấp giọng nói:
- Từ Huyền, ngươi lập tức sẽ được gặp tông chủ và mấy trưởng lão. Ta nhắc nhở một câu, chúng cao tầng tông phái cũng không quá xem trọng ngươi. Đây chủ yếu là bởi vì một vị trưởng lão khác của bản tông đã tìm được một thiên tài có thiên phú đáng sợ.
- Hiểu được.
Từ Huyền gật đầu nói.
Kiều trưởng lão nhìn vào hai mắt hắn, lại có chút không đành lòng nói:
- Bản trưởng lão vẫn rất tự tin đối với ngươi, nhưng tiếc rằng cao tầng tông phái lại không cho rằng như vậy, do đó các ngươi phải cẩn thận ứng phó, nên biểu hiện thì biểu hiện, nhưng nghìn vạn lần không nên chống đối.
- Dạ, Kiều trưởng lão, vãn bối sẽ không để người thất vọng.
Từ Huyền có thể cảm thụ được một mảnh hảo tâm của Kiều trưởng lão.
Dù sao chính mình cũng là thiên tài đối phương lựa chọn từ Đông Hoang ra. Kiều trưởng lão vì thế nỗ lực rất nhiều tâm huyết.
- Ngươi theo ta đi vào.
Kiều trưởng lão ở phía trước dẫn đường, bay đi đến trúc lâu điện các khổng lồ phía trước. Từ Huyền theo sát hắn đi vào trúc lâu điện các trước mặt, tài liệu cực kỳ đặc thù, từ cây trúc, lại mang theo băng lãnh cứng rắn như kim chúc.
Lúc này, trong đại điện, ngồi xếp bằng bốn gã cường giả, cộng đồng toả ra khí tức hội tụ, thậm chí viễn siêu bất hủ Kim Đan Từ Huyền từng đối mặt.
Dù sao luận cảnh giới, bán bộ Kim Đan cũng không thua kém Kim Đan chân chính.
Mà lúc này trong đại điện, trong bốn người ngồi xếp bằng kia có ba đều là bán bộ Kim Đan.
Ở tung ương, trung niên cao to mặc một thân ám thanh kim văn trường bào, khí tức cường thịnh nhất, không hề nghi ngờ chính là Thất Hiền Các tông chủ.
Ở hai bên trái phải của hắn, đều có một vị Chấp pháp trưởng lão phân biệt mặc hồng bào và bào đều đạt được bán bộ Kim Đan.
Đối mặt tam đại bán bộ Kim Đan này, Từ Huyền tâm thần mơ hồ rim sợ.
Trừ cái đó ra, cuối cùng một vị lão giả mũi ưng, tu vi cùng Kiều trưởng lão tương đương, là Thất Hiền Các trưởng lão quyền lực.
Thất Hiền Các trưởng lão, chia làm ba cấp bậc: đẳng cấp thấp nhất là trưởng lão bình thường, tu vi Nguyên Đan hậu kỳ là được, trưởng lão như vậy trong tông phái có rất nhiều.
Thứ nhì là Quyền lực trưởng lão như Kiều Bách đạt được Nguyên Đan đỉnh phong, tu vi hơn xa Nguyên Đan hậu kỳ.
Cấp bậc cao nhất là Chấp pháp trưởng lão số lượng cực nhỏ, nhưng không thể nghi ngờ là nhân vật đỉnh phong trong giới này, có tu vi bán bộ Kim Đan.
- Ngươi chính là Từ Huyền kia?
Thất Hiền Các tông chủ, vị trung niên cao to mặc ám kim văn trường bào kia, ánh mắt lóe ra như đuốc, nhìn kỹ Từ Huyền đang đứng phía dưới.
- Chính là vãn bối.
Từ Huyền không kiêu ngạo không siểm nịnh, hơi hành lễ đáp.
Ngay sau một khắc, Từ Huyền cảm thụ được một cổ khí tức thần uy hùng hồn bàng bạc phủ xuống ở trên người.
- Ba cổ thần thức cấp bậc bất hủ Kim Đan...
Trong Ký Ức Tinh Hải, tàn hồn kiếp trước hơi kinh ngạc nói.
Bất quá, mặc dù là trình tự bất hủ Kim Đan, bọn họ cũng khó phát hiện bí mật Ký Ức Tinh Hải.
Lúc này, ba cổ thần thức cấp bậc bất hủ Kim Đan bao phủ trên người Từ Huyền, cổ áp lực kia có thể nghĩ được.
Từ Huyền cật lực vạn phần, thân thể hầu như có chút đứng thẳng bất ổn.
Cũng may hắn hai năm gần đây trọng điểm tu luyện Mộng Hồi bí thuật, phương diện thần hồn tạo nghệ tương đối cao.
Lại thêm tính đặc thù của Viễn Cổ thể tu, khí huyết tinh thần toàn bộ dung nhập trong huyết nhục, đối với ngoại lực chống lại rất mạnh.
Ba cổ thần thức bất hủ Kim Đan kia rất nhanh chóng thu hồi lại.
Tông chủ và hai vị chấp pháp trưởng lão, trong mắt đồng thời lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Chính là khoảng năm mươi tuổi, đã có tu vi tạo nghệ như vậy, hơn nữa cảnh giới linh hồn so với Nguyên Đan trung kỳ cũng không kém bao nhiêu.
Trong đó vị lam chấp pháp trưởng lão kia, sợ hãi than nói.
Đối với điều này, Từ Huyền cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, tại trình tự cảnh giới chênh lệch thật lớn, ba vị bán bộ Kim Đan có thể dễ dàng kiểm tra tuổi tác, tu vi, cảnh giới của chính mình.
- Là không tệ, cảnh giới linh hồn đặc biệt còn hơn tu vi nhiều như vậy, tiềm lực rất lớn. Tương lai muốn tấn chức bất hủ Kim Đan, tỷ lệ rất nhỏ, thế nhưng thành tựu bán bộ Kim Đan đã có một chút hi vọng.
Tông chủ gật đầu nói.
Nghe nói lời này, một bên Kiều trưởng lão nhất thời mặt lộ vẻ sắc mặt vui mừng.
- Ha ha, là rất không sai... Bất quá, so với Mông Thủy ta tìm được, đã có chênh lệch rõ ràng. Mông Thủy hài tử kia tuổi tác không lớn hơn hắn chục tuổi, tu vi lại đạt được Nguyên Đan trung kỳ đỉnh phong, phóng nhãn cả Tam Dương Thập Tông toàn bộ kinh diễm chi tài cũng chỉ có một hai người, có thể cùng hắn đánh đồng.
Trong đại điện vị trưởng lão mũi ưng kia hơi tự đắc nói.
Vừa nghe lời ấy Từ Huyền thất kinh, hơi bị động dung.
Thiên tài gọi là Mông Thủy kia, tuổi so với mình không lớn hơn chục tuổi, tu vi lại đạt được Nguyên Đan trung kỳ đỉnh phong, đây cũng thật sự là đáng sợ.
- Lời ấy sai rồi.
Kiều trưởng lão có chút không phục nói:
- Mông Thủy là từ thiên tài bí mật là từ một đại gia tộc Trung Bộ địa vực tìm được. Mà Từ Huyền hắn đến từ Đông Hoang biên cảnh sát biên giới, hai nơi hoàn cảnh tu luyện, kém đâu chỉ chục lần? Nếu như so sánh tu vi, Từ Huyền không bằng hắn, nhưng luận tư chất tiềm lực, tuyệt đối không thua Mông Thủy. Đặc biệt tiềm lực của Từ tiểu hữu rất có ưu thế.
- Nói có lý, tiềm lực của Từ Huyền này xác thực rất lớn. Tại Đông Hoang chi địa hẻo lánh, có thể đạt được loại tình trạng này, cảnh giới linh hồn lại vượt qua tu vi nhiều như vậy, tiềm lực là rất mạnh. Tổng hợp lại xem ra hắn có thể thắng được Hoàng Phủ Lâm và Tuyền Chu nửa trù. So với Mông Thủy cũng kém không quá nhiều.
Tông chủ gật đầu đồng ý.