Cho tới nay, Tuyền sư huynh trong lòng nàng là thiên tài hoàn mỹ không thể chiến thắng, càng tâm sinh sùng bái, ái mộ.
Nhưng trước mắt một nam tử quen thuộc khác, lấy lực lượng cường thế đánh bại Tuyền sư huynh.
- Chu nhi!
Hồng bào chấp pháp trưởng lão kia hét lớn một tiếng, thân hình hóa thành một đạo hồng quang kinh tựa lôi đình, chạy ào đến Kiền Khôn Thai.
Từ Huyền đột nhiên cảm thụ được một cổ khí tức Kim Đan bễ nghễ vũ nội, khiến toàn thân huyết nhục và linh hồn run sợ, hầu như không thở nổi.
Đây là khí tức hoàn toàn sánh ngang với bất hủ Kim Đan.
Bán bộ Kim Đan, tại cảnh giới cùng bất hủ Kim Đan chân chính cũng không cách biệt lắm.
Loại cảm giác này phảng phất như năm xưa tại Thiên Ky Cổ Thành đối mặt với áp bách của bố y thiếu niên kia.
Hai người mang đến áp bách hầu như tương đương.
Có thể năm xưa, bố y thiếu niên kia cũng vẫn chưa hoàn toàn bước vào bất hủ Kim Đan.
Mắt thấy đồ nhi âu yếm, ngã vào trong vũng máu, hồng bào chấp pháp trưởng lão kia, trong mắt lộ ra phẫn nộ sát khí.
Ba!
Hồng bào chấp pháp trưởng lão một chưởng phách về phía Từ Huyền.
Chỉ một thoáng, một cổ lực lượng tuyệt cường bễ nghễ, dũng lao ra, trong thiên địa linh khí hạo hãn, sôi trào lên.
Khí tức của bất hủ Kim Đan khiến thiên địa biến sắc, trong phương viên mấy trăm dặm ngưng kết thần uy cuồn cuộn.
Phụ cận ngàn vạn Tu Giả, thừa thụ áp lực đáng sợ, tu vi càng cao, loại áp lực này ngược lại càng lớn.
Một chưởng kia còn không có bổ tới trước người, Từ Huyền đã sản sinh một loại cảm giác muốn thổ huyết.
Ngay thời khắc nguy cấp chỉ mành treo chuông này.
Ba bành!
Một đại thủ mạnh mẽ hữu lực, nắm lấy cánh tay hồng bào chấp pháp trưởng lão.
Hồng bào chấp pháp trưởng lão muốn dùng lực, lại phát hiện toàn bộ cánh tay, căn bản khó động chút nào, giật mình nói:
- Tông chủ!
Chỉ thấy trong Kiền Khôn Thai lại hiện ta một trung niên cao to ám thanh kim văn trường bào.
Người tới chính là Thất Hiền tông chủ.
Đều là bán bộ Kim Đan, thực lực của hắn tựa hồ so với hồng bào chấp pháp trưởng lão hơn nửa trù.
Từ Huyền không khỏi buông ra một hơi thở, thầm nghĩ trong lòng:
- Bán bộ Kim Đan thực lực so với trong tưởng tượng muốn đáng sợ hơn nhiều. May là Thất Hiền tông chủ xuất hiện, bằng không ta sẽ bị ép sử dụng con bài chưa lật khác.
Ở trước mặt bán bộ Kim Đan cường giả, Từ Huyền tự biết cho dù sử dụng Phương Ấn Sơn hoặc Ngân Từ Nguyên Châu cũng khó thủ thắng, tối đa có thể tự bảo vệ mình.
- Đông trưởng lão, Tuyền Chu chỉ là thụ thương hôn mê ngất đi.
Tông chủ hơi thâm ý liếc mắt nhìn hồng bào chấp pháp trưởng lão.
- Còn tốt...
Kiều trưởng lão bên ngoài Kiền Khôn Thai buông ra một hơi thở dài, chợt âm thầm cắn răng nói:
- Đông chấp pháp trưởng lão này rõ ràng là muốn mượn cơ hội giết chết Từ Huyền.
Tuyền Chu chỉ là bị thương nặng, cũng chưa chết, lấy thần thức của hồng bào chấp pháp trưởng lão tự nhiên sẽ không thể không nhìn ra được.
- Đông trưởng lão, thật là thủ đoạn độc ác. Ta đoạt danh ngạch của đệ tử hắn. Đối phương sau đó vị tất sẽ bỏ qua cho ta. Bất quá tương lai ta có thể đi vào thánh cảnh, nắm giữ khả năng sẽ không kém bất hủ Kim Đan, hắn cũng không thể tránh được.
Từ Huyền âm thầm thầm nghĩ.
- Một trận chiến này, Từ Huyền thắng.
Thất Hiền tông chủ thanh âm đạm mạc quanh quẩn phương viên trăm dặm.
Phụ cận Tu Giả tông phái Phụ cận câm như hến, đều rời đi.
Sau đó, trừ Đông trưởng lão kia mang theo đệ tử đi chữa thương, còn lại mấy trưởng lão, lại tiến nhập Thất Hiền Điện.
Lúc này đây, Thất Hiền Điện lại tới một vị bán bộ Kim Đan chấp pháp trưởng lão, cùng với hai ba vị quyền lực trưởng lão, hiển nhiên là bị một trận chiến vừa rồi kinh động.
Dưới con mắt chăm chú của bán bộ Kim Đan, Từ Huyền thản nhiên mà đứng, dư quang khóe mắt quan sát phía trên.
Vừa rồi hồng bào Đông trưởng lão kia đi rồi, lại tới một vị lão giả mặt đen mặc ám kim huyền bào, cũng là bán bộ Kim Đan.
- Thất Hiền Các này không hổ là Tam Dương Thập Tông nhất cấp siêu cấp đại phái, chỉ là bán bộ Kim Đan đã có nhiều như vậy.
Từ Huyền không khỏi líu lưỡi.
Chỉ là, hiện nay hắn còn không có thấy bất hủ Kim Đan trên ý nghĩa hoàn toàn.
- Tông chủ, dựa theo thương nghị lúc trước, Từ Huyền theo lý nên đạt được tư cách danh ngạch đi thánh cảnh khảo hạch.
Kiều trưởng lão khom người nói, khó có thể che giấu hưng phấn trong mắt.
Còn không đợi Thất Hiền tông chủ lên tiếng.
- Ta phản đối.
Trưởng lão mũi ưng đứng ra, hơi tiếu ý nói:
- Lúc trước, tông chủ chỉ là hứa hẹn cho Từ Huyền một cơ hội tranh đoạt danh ngạch, cũng không nói nếu như hắn thắng, danh ngạch nhất định thuộc về người này.
- Sài trưởng lão... Này hoàn toàn là ở để tâm vào chuyện vụn vặt.
Kiều trưởng lão tức giận nảy ra, trong ánh mắt thiếu chút nữa bốc hỏa.
Cái này thực sự quá mức quá phận!
Thất Hiền tông chủ lúc trước mặc dù không có nói rõ, nếu như Từ Huyền thắng lợi là có thể đạt được một danh ngạch, nhưng ngụ ý cũng không sai biệt nhiều.
Dù sao lúc trước, không ai nghĩ đến, Từ Huyền sẽ thắng lợi.
Từ Huyền càng ngẩn ra, không nghĩ tới Sài trưởng lão này lại vô sỉ đến trình độ đó.
- Thỉnh tông chủ định đoạt!
Sài trưởng lão cười lạnh một tiếng, luận thực lực tư lịch, hắn có thể không bằng Kiều trưởng lão, thế nhưng hắn tìm được kỳ tài như Mông Thủy, lập được đại công, căn bản không cần sợ đối phương.
- Vọng tông chủ theo lẽ công bằng phán xử!
Kiều trưởng lão chính sắc nói.
Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Thất Hiền tông chủ sắc mặt biến ảo, thoáng lộ biến ảo, không có định được chủ ý.
- Tông chủ sư đệ, Từ Huyền này tuổi còn trẻ đã có tạo nghệ tu vi như thế, luận tiềm lực hơn xa Hoàng Phủ Lâm và Tuyền Chu. Đến lúc đó nếu có cơ hội tiến nhập thánh cảnh, cơ hội thành tựu bất hủ Kim Đan cũng còn hơn đại bộ phận người ở đây. Cho dù bất luận hứa hẹn ước định gì cũng theo lý nên ưu tiên.
Một thanh âm lười biếng vang lên.
Thanh âm kia dĩ nhiên xưng Thất Hiền tông chủ là sư đệ!
Sài trưởng lão biến sắc.
Người lên tiếng chính là bán bộ Kim Đan trên đường lão giả mặt đen ám kim huyền bào.
- Phiền sư huynh nói có lý.
Thất Hiền tông chủ mặt mang mỉm cười, thập phần khách khí.
Một vị lam bào chấp pháp trưởng lão khác, cũng gật đầu tán thành nói:
- Dù sao đi thánh cảnh mục đích là sáng lập bất hủ Kim Đan mới, Từ Huyền ở trước mặt nhiều người như vậy, chiến thắng Tuyền Chu, nếu như không chiếm được danh ngạch, thực sự không thể nào nói nổi, cũng có tổn hại uy nghiêm của bản tông.
Chuyển biến như thế khiến Từ Huyền vô cùng kinh ngạc.
Hắn không dám nhìn thẳng và lục soát bán bộ Kim Đan mặt đen họ Phiền kia, nhưng trong Ký Ức Tinh Hải tàn hồn kiếp trước lại không có hạn chế.
- Ân, đan nguyên trong cơ thể người này lột xác, đã đạt được cửu thành, kém một thành cuối cùng là có thể đúc tạo thành bất hủ Kim Đan hoàn toàn. Mà hai vị bán bộ Kim Đan khác, đan nguyên lột xác chỉ đạt được lục thành và thất thành. Trên trình độ nào đó, lão giả mặt đen này hầu như có thể xưng được với bất hủ Kim Đan chân chính, cùng bố y thiếu niên xuất hiện trong cổ thành lần trước tương đương.
Tàn hồn kiếp trước nói.
Nhưng trước mắt một nam tử quen thuộc khác, lấy lực lượng cường thế đánh bại Tuyền sư huynh.
- Chu nhi!
Hồng bào chấp pháp trưởng lão kia hét lớn một tiếng, thân hình hóa thành một đạo hồng quang kinh tựa lôi đình, chạy ào đến Kiền Khôn Thai.
Từ Huyền đột nhiên cảm thụ được một cổ khí tức Kim Đan bễ nghễ vũ nội, khiến toàn thân huyết nhục và linh hồn run sợ, hầu như không thở nổi.
Đây là khí tức hoàn toàn sánh ngang với bất hủ Kim Đan.
Bán bộ Kim Đan, tại cảnh giới cùng bất hủ Kim Đan chân chính cũng không cách biệt lắm.
Loại cảm giác này phảng phất như năm xưa tại Thiên Ky Cổ Thành đối mặt với áp bách của bố y thiếu niên kia.
Hai người mang đến áp bách hầu như tương đương.
Có thể năm xưa, bố y thiếu niên kia cũng vẫn chưa hoàn toàn bước vào bất hủ Kim Đan.
Mắt thấy đồ nhi âu yếm, ngã vào trong vũng máu, hồng bào chấp pháp trưởng lão kia, trong mắt lộ ra phẫn nộ sát khí.
Ba!
Hồng bào chấp pháp trưởng lão một chưởng phách về phía Từ Huyền.
Chỉ một thoáng, một cổ lực lượng tuyệt cường bễ nghễ, dũng lao ra, trong thiên địa linh khí hạo hãn, sôi trào lên.
Khí tức của bất hủ Kim Đan khiến thiên địa biến sắc, trong phương viên mấy trăm dặm ngưng kết thần uy cuồn cuộn.
Phụ cận ngàn vạn Tu Giả, thừa thụ áp lực đáng sợ, tu vi càng cao, loại áp lực này ngược lại càng lớn.
Một chưởng kia còn không có bổ tới trước người, Từ Huyền đã sản sinh một loại cảm giác muốn thổ huyết.
Ngay thời khắc nguy cấp chỉ mành treo chuông này.
Ba bành!
Một đại thủ mạnh mẽ hữu lực, nắm lấy cánh tay hồng bào chấp pháp trưởng lão.
Hồng bào chấp pháp trưởng lão muốn dùng lực, lại phát hiện toàn bộ cánh tay, căn bản khó động chút nào, giật mình nói:
- Tông chủ!
Chỉ thấy trong Kiền Khôn Thai lại hiện ta một trung niên cao to ám thanh kim văn trường bào.
Người tới chính là Thất Hiền tông chủ.
Đều là bán bộ Kim Đan, thực lực của hắn tựa hồ so với hồng bào chấp pháp trưởng lão hơn nửa trù.
Từ Huyền không khỏi buông ra một hơi thở, thầm nghĩ trong lòng:
- Bán bộ Kim Đan thực lực so với trong tưởng tượng muốn đáng sợ hơn nhiều. May là Thất Hiền tông chủ xuất hiện, bằng không ta sẽ bị ép sử dụng con bài chưa lật khác.
Ở trước mặt bán bộ Kim Đan cường giả, Từ Huyền tự biết cho dù sử dụng Phương Ấn Sơn hoặc Ngân Từ Nguyên Châu cũng khó thủ thắng, tối đa có thể tự bảo vệ mình.
- Đông trưởng lão, Tuyền Chu chỉ là thụ thương hôn mê ngất đi.
Tông chủ hơi thâm ý liếc mắt nhìn hồng bào chấp pháp trưởng lão.
- Còn tốt...
Kiều trưởng lão bên ngoài Kiền Khôn Thai buông ra một hơi thở dài, chợt âm thầm cắn răng nói:
- Đông chấp pháp trưởng lão này rõ ràng là muốn mượn cơ hội giết chết Từ Huyền.
Tuyền Chu chỉ là bị thương nặng, cũng chưa chết, lấy thần thức của hồng bào chấp pháp trưởng lão tự nhiên sẽ không thể không nhìn ra được.
- Đông trưởng lão, thật là thủ đoạn độc ác. Ta đoạt danh ngạch của đệ tử hắn. Đối phương sau đó vị tất sẽ bỏ qua cho ta. Bất quá tương lai ta có thể đi vào thánh cảnh, nắm giữ khả năng sẽ không kém bất hủ Kim Đan, hắn cũng không thể tránh được.
Từ Huyền âm thầm thầm nghĩ.
- Một trận chiến này, Từ Huyền thắng.
Thất Hiền tông chủ thanh âm đạm mạc quanh quẩn phương viên trăm dặm.
Phụ cận Tu Giả tông phái Phụ cận câm như hến, đều rời đi.
Sau đó, trừ Đông trưởng lão kia mang theo đệ tử đi chữa thương, còn lại mấy trưởng lão, lại tiến nhập Thất Hiền Điện.
Lúc này đây, Thất Hiền Điện lại tới một vị bán bộ Kim Đan chấp pháp trưởng lão, cùng với hai ba vị quyền lực trưởng lão, hiển nhiên là bị một trận chiến vừa rồi kinh động.
Dưới con mắt chăm chú của bán bộ Kim Đan, Từ Huyền thản nhiên mà đứng, dư quang khóe mắt quan sát phía trên.
Vừa rồi hồng bào Đông trưởng lão kia đi rồi, lại tới một vị lão giả mặt đen mặc ám kim huyền bào, cũng là bán bộ Kim Đan.
- Thất Hiền Các này không hổ là Tam Dương Thập Tông nhất cấp siêu cấp đại phái, chỉ là bán bộ Kim Đan đã có nhiều như vậy.
Từ Huyền không khỏi líu lưỡi.
Chỉ là, hiện nay hắn còn không có thấy bất hủ Kim Đan trên ý nghĩa hoàn toàn.
- Tông chủ, dựa theo thương nghị lúc trước, Từ Huyền theo lý nên đạt được tư cách danh ngạch đi thánh cảnh khảo hạch.
Kiều trưởng lão khom người nói, khó có thể che giấu hưng phấn trong mắt.
Còn không đợi Thất Hiền tông chủ lên tiếng.
- Ta phản đối.
Trưởng lão mũi ưng đứng ra, hơi tiếu ý nói:
- Lúc trước, tông chủ chỉ là hứa hẹn cho Từ Huyền một cơ hội tranh đoạt danh ngạch, cũng không nói nếu như hắn thắng, danh ngạch nhất định thuộc về người này.
- Sài trưởng lão... Này hoàn toàn là ở để tâm vào chuyện vụn vặt.
Kiều trưởng lão tức giận nảy ra, trong ánh mắt thiếu chút nữa bốc hỏa.
Cái này thực sự quá mức quá phận!
Thất Hiền tông chủ lúc trước mặc dù không có nói rõ, nếu như Từ Huyền thắng lợi là có thể đạt được một danh ngạch, nhưng ngụ ý cũng không sai biệt nhiều.
Dù sao lúc trước, không ai nghĩ đến, Từ Huyền sẽ thắng lợi.
Từ Huyền càng ngẩn ra, không nghĩ tới Sài trưởng lão này lại vô sỉ đến trình độ đó.
- Thỉnh tông chủ định đoạt!
Sài trưởng lão cười lạnh một tiếng, luận thực lực tư lịch, hắn có thể không bằng Kiều trưởng lão, thế nhưng hắn tìm được kỳ tài như Mông Thủy, lập được đại công, căn bản không cần sợ đối phương.
- Vọng tông chủ theo lẽ công bằng phán xử!
Kiều trưởng lão chính sắc nói.
Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Thất Hiền tông chủ sắc mặt biến ảo, thoáng lộ biến ảo, không có định được chủ ý.
- Tông chủ sư đệ, Từ Huyền này tuổi còn trẻ đã có tạo nghệ tu vi như thế, luận tiềm lực hơn xa Hoàng Phủ Lâm và Tuyền Chu. Đến lúc đó nếu có cơ hội tiến nhập thánh cảnh, cơ hội thành tựu bất hủ Kim Đan cũng còn hơn đại bộ phận người ở đây. Cho dù bất luận hứa hẹn ước định gì cũng theo lý nên ưu tiên.
Một thanh âm lười biếng vang lên.
Thanh âm kia dĩ nhiên xưng Thất Hiền tông chủ là sư đệ!
Sài trưởng lão biến sắc.
Người lên tiếng chính là bán bộ Kim Đan trên đường lão giả mặt đen ám kim huyền bào.
- Phiền sư huynh nói có lý.
Thất Hiền tông chủ mặt mang mỉm cười, thập phần khách khí.
Một vị lam bào chấp pháp trưởng lão khác, cũng gật đầu tán thành nói:
- Dù sao đi thánh cảnh mục đích là sáng lập bất hủ Kim Đan mới, Từ Huyền ở trước mặt nhiều người như vậy, chiến thắng Tuyền Chu, nếu như không chiếm được danh ngạch, thực sự không thể nào nói nổi, cũng có tổn hại uy nghiêm của bản tông.
Chuyển biến như thế khiến Từ Huyền vô cùng kinh ngạc.
Hắn không dám nhìn thẳng và lục soát bán bộ Kim Đan mặt đen họ Phiền kia, nhưng trong Ký Ức Tinh Hải tàn hồn kiếp trước lại không có hạn chế.
- Ân, đan nguyên trong cơ thể người này lột xác, đã đạt được cửu thành, kém một thành cuối cùng là có thể đúc tạo thành bất hủ Kim Đan hoàn toàn. Mà hai vị bán bộ Kim Đan khác, đan nguyên lột xác chỉ đạt được lục thành và thất thành. Trên trình độ nào đó, lão giả mặt đen này hầu như có thể xưng được với bất hủ Kim Đan chân chính, cùng bố y thiếu niên xuất hiện trong cổ thành lần trước tương đương.
Tàn hồn kiếp trước nói.