Từ Huyền thân là Viễn Cổ thể tu, truy cầu cực hạn tu thể, thân thể vô số lần lột xác, sớm đã siêu thoát cấp độ nhân loại.
Nếu không phải ở cửa thứ hai thiên phú đài, Từ Huyền lấy được thiên phú hoàn cũng không có khả năng cao như vậy.
Dưới tình huống này, bản năng phản ứng của Từ Huyền so ý thức nhanh hơn, hoặc là nói, căn bản không thông qua ý thức.
Một kích thất bại, Tử Ô mai danh ẩn tích, bầu trời càng thêm ảm đạm, thậm chí trở nên đen kịt, sát cơ sâm lãnh xuyên thẳng qua mỗi một khu vực.
Phụ cận, có số ít thiên tài may mắn chứng kiến một trận chiến này, tất cả đều ngừng hô hấp lại, trong lòng kinh hãi hoảng sợ:
- Thực lực của Từ Huyền lại có thể áp chế Tử Ô một trong Tam đại bất thế kỳ tài.
Một khắc này.
Dị biến tái sinh.
- Ám Thiên Tam Tuyệt Sát!
Ba đạo hàn ảnh sâm lãnh biến ảo bất định khi thì hiển hiện, khi thì ẩn nấp, sáng tối giao thoa, như thiểm điện lướt đến trước người Từ Huyền, phân biệt đâm về đầu, phần cổ, trái tim của hắn.
Sắc mặt của Từ Huyền đại biến, đồng thời cảm nhận được ba cỗ hàn ý trí mạng, sát cơ đã nhập vào cơ thể mà công kích tự nhiên cũng rơi xuống trên người.
Ám Thiên Tam Tuyệt Sát ẩn chứa tam trọng công kích, toàn bộ là công kích chân thật, mà cơ hồ là đồng thời đâm vào mục tiêu.
Ba Tạch...!
Thân thể của Từ Huyền như linh xà cao thấp lắc lư vặn vẹo, trong nháy mắt thông qua chấn động các đốt ngón tay và thân thể dùng ba cái bộ vị, đối chiến ba đạo công kích đồng thời rơi vào trên người.
Đinh đinh đinh. . .
Đốm lửa văng khắp nơi, một đạo u ám hư ảnh lại một lần nữa bị đánh bay ra ngoài.
Oa!
Tử Ô nhổ ra một búng máu, thương thế không nhẹ, hắn cắn răng nói:
- Xem như ngươi lợi hại
Vù!
Thân ảnh Tử Ô nhoáng một cái, biến mất hư không, sát cơ trải rộng bốn phía cũng biến mất không thấy gì nữa.
Từ Huyền hơi buông lỏng một hơi:
- May mắn ta trước kia cùng Vô Song Điện Vương đối chiến qua, có một chút kinh nghiệm. . .
Nhìn như hắn thắng được nhẹ nhàng như vậy, kì thực vạn phần mạo hiểm, đổi lại là Nguyên Đan hậu kỳ bình thường chỉ sợ đã bị diệt sát một hai lần rồi.
Còn nữa, Từ Huyền tấn Thăng Nguyên Đan trung kỳ, thực lực tăng lên một khoảng lớn, thân thể hoàn mỹ vượt qua phản kích của ý thức. Với một trình độ nhất định, cũng khắc chế bí kỹ của Ám Không Điện.
- Từ Huyền không ngờ lại chiến thắng Ám Không Điện Tử Ô. . .
Thiên tài quan sát ở phụ cận kinh tâm sợ run, bị làm cho sợ đến lập tức chạy thục mạng.
Đánh bại Tử Ô, Từ Huyền tiếp tục đi về phía trước.
Trên đường đi đám tu giả thiên tài nhìn thấy hắn đều nhanh chóng đi đường vòng, chạy trối chết.
Từ Huyền mặc kệ sẽ những tiểu lâu la này.
Muốn đoạt thứ nhất, phải chém giết Tà Ương có số lượng lệnh bài qua cửa tối đa.
- Còn thừa lại cuối cùng một ngày, Tà Ương nhất định sẽ lọt vào đuổi giết của đám người Vô Không Minh.
Trong lòng Từ Huyền thầm nghĩ.
Đúng như Từ Huyền sở liệu, Tà Ương tại một ngày cuối cùng này lâm vào nguy cơ cùng phiền toái, phải trốn tránh khắp nơi.
Thiên Vân Kiếm Tông Vô Không Minh tại bốn phía điều tra chỗ của Tà Ương.
- Tuy rằng chúng ta người đông thế mạnh, nhưng một khi được Vô Không Minh tìm được, cũng gặp phải nguy hiểm.
Tà Ương cùng hai vị Nguyên Đan hậu kỳ khác thương nghị.
- Chúng ta đã phái ra một nửa nhân lực, các nơi nhìn chằm chằm vào Vô Không Minh, nếu như vận khí không tốt, cũng chỉ có liều mạng thôi.
Bùi Kình nói.
- Vô Không Minh mạnh mẽ như thế nào, cũng chỉ lẻ loi một mình, chúng ta Tam đại Nguyên Đan hậu kỳ liên thủ, cộng thêm nhiều người như vậy phát động chiến thuật biển người có lẽ có lực đánh một trận.
Một vị Nguyên Đan hậu kỳ Huyền Y Vũ Tu, nhàn nhạt mà nói.
Quỷ Cốt Tông liên minh, Tam đại Nguyên Đan hậu kỳ, hơn hai mươi tu giả, chia làm ba cỗ trước sau liên hệ, tận lực hướng nơi vắng vẻ đi tới.
Nhưng mà đám người Tà Ương vừa mới rời đi một lát.
Hưu...hưu... Hưu....hưu...!!! --
Bốn đạo Kiếm Vân quang hà, rơi xuống khu vực phụ cận.
- Có lẽ vừa đi một lát, Quỷ Cốt Tông liên minh ở bên trong Thiên Lục Nguyên cừu địch rất nhiều, chắc chắn sẽ có người báo tin báo tin cho chúng ta, đám người trốn không thoát đâu.
Một vị Kiếm Tông thiên tài nói.
Vô Không Minh một đầu tóc tím phiêu động, hắn nhắm lại hai con ngươi, đứng lặng giữa không trung, vô hình kiếm ý, xuyên thẳng qua thiên địa, dung nhập Vân quang, phong thanh, quang ảnh.
Trong sát na, quanh thân thiên địa vạn vật, phảng phất đã hóa thân thành kiếm.
- Đã tìm được! Ta một người là đủ, các ngươi phụ trách tiếp ứng.
Vô Không Minh nhàn nhạt mà nói.
Vừa mới nói xong.
Vù hưu....hưu...!!! -- Một đạo Vân Ảnh kiếm quang, như thiểm điện lướt hướng phương xa.
Trên không huyết sắc quang giới.
- Vô Không Minh thật đúng là biến thái, kiếm ý quán thông thiên địa, bỏ qua hạn chế thần thức giác quan, tìm được địch nhân bên ngoài phạm vi siêu việt hơn mười dặm.
Một vị kim bào thủ lĩnh cảm khái nói.
Cùng lúc đó.
Đám người Tà Ương bay đến một tràng dãy núi trên không.
Đột nhiên thân ảnh Tà Ương cứng đờ rồi ngừng lại.
- Làm sao vậy?
Bùi Kình kỳ quái hỏi.
- Vô Không Minh đến rồi.
Sắc mặt Tà Ương ngưng trọng nói.
- Hoàn toàn không có dấu hiệu, ngươi xác định không có sai chứ?
Huyền Y Vũ Tu, kinh nghi khó hiểu mà nói.
- Không có sai! Ta từng cùng Vô Không Minh có chiến một trận, khí tức kiếm ý của hắn hết sức quen thuộc.
Tà Ương hít sâu một hơi, trong mắt lệ quang u lãnh:
- Tất cả mọi người, chuẩn bị chiến tranh!
Chuẩn bị chiến tranh!
Đám thiên tài bọn họ của Quỷ Cốt Tông liên minh tổ chức lên trận thế, pháp lực thần thông hùng hồn dung hội cùng một chỗ, sinh ra khí thế vô cùng cường đại.
- Tà Ương, giao ra lệnh bài qua cửa!
Một cái thanh âm đạm mạc, từ xa phương truyền đến.
Sau một khắc.
Thân ảnh quang của Vô Không Minh mờ mịt như huyễn bay đến trên không bao quát xa xa.
- Tuyệt không khả năng!
Tà Ương cười lạnh một tiếng:
- Vô Không Minh, ngươi lẻ loi một mình, tới khiêu chiến toàn bộ liên minh Quỷ Cốt Tông chúng ta xem ra là chán sống rồi.
Vừa mới nói xong, một tay của hắn hướng không trung nhấn một cái.
Hô ông!
Đỉnh đầu mở ra một cái vòng xoáy u ám đường kính hơn mười trượng, huyết sóng cuồn cuộn.
Nương theo từng cơn sắc nhọn, ở bên trong vòng xoáy huyết ba bay ra bốn đầu Biên Bức Lệ Quỷ thực lực tiếp cận Nguyên Đan hậu kỳ.
Chợt ở bên trong vòng xoáy lại chấn động đi ra một huyết cốt nhân cao tới mười trượng, tay cầm cự đao trầm trọng gỉ sét, chém ra thành từng mảnh huyết sắc quang nhận.
Vẻn vẹn chỉ một huyết cốt nhân, tứ đầu Biên Bức Lệ Quỷ, kỳ thật thực lực cũng đủ để cho Nguyên Đan, bình thường nghe tin đã sợ mất mật.
Đồng thời, phụ cận một hai chục tên thiên tài kết thành trận pháp hoặc phòng thủ, hoặc công kích, hết sức ăn ý.
Vù!
Thân ảnh Vô Không Minh biến ảo, giống như một đám mây màu hư ảnh, một tay vẽ một cái, một đạo kiếm khí hư vô mờ mịt thẩm thấu mỗi một nơi hẻo lánh phụ cận hư không, lần lượt phát động công kích quỷ dị khó lường.
Một hai chục tên thiên tài phụ trách phòng thủ rất nhanh có người kêu rên hoặc kêu thảm thiết.
Nếu không phải ở cửa thứ hai thiên phú đài, Từ Huyền lấy được thiên phú hoàn cũng không có khả năng cao như vậy.
Dưới tình huống này, bản năng phản ứng của Từ Huyền so ý thức nhanh hơn, hoặc là nói, căn bản không thông qua ý thức.
Một kích thất bại, Tử Ô mai danh ẩn tích, bầu trời càng thêm ảm đạm, thậm chí trở nên đen kịt, sát cơ sâm lãnh xuyên thẳng qua mỗi một khu vực.
Phụ cận, có số ít thiên tài may mắn chứng kiến một trận chiến này, tất cả đều ngừng hô hấp lại, trong lòng kinh hãi hoảng sợ:
- Thực lực của Từ Huyền lại có thể áp chế Tử Ô một trong Tam đại bất thế kỳ tài.
Một khắc này.
Dị biến tái sinh.
- Ám Thiên Tam Tuyệt Sát!
Ba đạo hàn ảnh sâm lãnh biến ảo bất định khi thì hiển hiện, khi thì ẩn nấp, sáng tối giao thoa, như thiểm điện lướt đến trước người Từ Huyền, phân biệt đâm về đầu, phần cổ, trái tim của hắn.
Sắc mặt của Từ Huyền đại biến, đồng thời cảm nhận được ba cỗ hàn ý trí mạng, sát cơ đã nhập vào cơ thể mà công kích tự nhiên cũng rơi xuống trên người.
Ám Thiên Tam Tuyệt Sát ẩn chứa tam trọng công kích, toàn bộ là công kích chân thật, mà cơ hồ là đồng thời đâm vào mục tiêu.
Ba Tạch...!
Thân thể của Từ Huyền như linh xà cao thấp lắc lư vặn vẹo, trong nháy mắt thông qua chấn động các đốt ngón tay và thân thể dùng ba cái bộ vị, đối chiến ba đạo công kích đồng thời rơi vào trên người.
Đinh đinh đinh. . .
Đốm lửa văng khắp nơi, một đạo u ám hư ảnh lại một lần nữa bị đánh bay ra ngoài.
Oa!
Tử Ô nhổ ra một búng máu, thương thế không nhẹ, hắn cắn răng nói:
- Xem như ngươi lợi hại
Vù!
Thân ảnh Tử Ô nhoáng một cái, biến mất hư không, sát cơ trải rộng bốn phía cũng biến mất không thấy gì nữa.
Từ Huyền hơi buông lỏng một hơi:
- May mắn ta trước kia cùng Vô Song Điện Vương đối chiến qua, có một chút kinh nghiệm. . .
Nhìn như hắn thắng được nhẹ nhàng như vậy, kì thực vạn phần mạo hiểm, đổi lại là Nguyên Đan hậu kỳ bình thường chỉ sợ đã bị diệt sát một hai lần rồi.
Còn nữa, Từ Huyền tấn Thăng Nguyên Đan trung kỳ, thực lực tăng lên một khoảng lớn, thân thể hoàn mỹ vượt qua phản kích của ý thức. Với một trình độ nhất định, cũng khắc chế bí kỹ của Ám Không Điện.
- Từ Huyền không ngờ lại chiến thắng Ám Không Điện Tử Ô. . .
Thiên tài quan sát ở phụ cận kinh tâm sợ run, bị làm cho sợ đến lập tức chạy thục mạng.
Đánh bại Tử Ô, Từ Huyền tiếp tục đi về phía trước.
Trên đường đi đám tu giả thiên tài nhìn thấy hắn đều nhanh chóng đi đường vòng, chạy trối chết.
Từ Huyền mặc kệ sẽ những tiểu lâu la này.
Muốn đoạt thứ nhất, phải chém giết Tà Ương có số lượng lệnh bài qua cửa tối đa.
- Còn thừa lại cuối cùng một ngày, Tà Ương nhất định sẽ lọt vào đuổi giết của đám người Vô Không Minh.
Trong lòng Từ Huyền thầm nghĩ.
Đúng như Từ Huyền sở liệu, Tà Ương tại một ngày cuối cùng này lâm vào nguy cơ cùng phiền toái, phải trốn tránh khắp nơi.
Thiên Vân Kiếm Tông Vô Không Minh tại bốn phía điều tra chỗ của Tà Ương.
- Tuy rằng chúng ta người đông thế mạnh, nhưng một khi được Vô Không Minh tìm được, cũng gặp phải nguy hiểm.
Tà Ương cùng hai vị Nguyên Đan hậu kỳ khác thương nghị.
- Chúng ta đã phái ra một nửa nhân lực, các nơi nhìn chằm chằm vào Vô Không Minh, nếu như vận khí không tốt, cũng chỉ có liều mạng thôi.
Bùi Kình nói.
- Vô Không Minh mạnh mẽ như thế nào, cũng chỉ lẻ loi một mình, chúng ta Tam đại Nguyên Đan hậu kỳ liên thủ, cộng thêm nhiều người như vậy phát động chiến thuật biển người có lẽ có lực đánh một trận.
Một vị Nguyên Đan hậu kỳ Huyền Y Vũ Tu, nhàn nhạt mà nói.
Quỷ Cốt Tông liên minh, Tam đại Nguyên Đan hậu kỳ, hơn hai mươi tu giả, chia làm ba cỗ trước sau liên hệ, tận lực hướng nơi vắng vẻ đi tới.
Nhưng mà đám người Tà Ương vừa mới rời đi một lát.
Hưu...hưu... Hưu....hưu...!!! --
Bốn đạo Kiếm Vân quang hà, rơi xuống khu vực phụ cận.
- Có lẽ vừa đi một lát, Quỷ Cốt Tông liên minh ở bên trong Thiên Lục Nguyên cừu địch rất nhiều, chắc chắn sẽ có người báo tin báo tin cho chúng ta, đám người trốn không thoát đâu.
Một vị Kiếm Tông thiên tài nói.
Vô Không Minh một đầu tóc tím phiêu động, hắn nhắm lại hai con ngươi, đứng lặng giữa không trung, vô hình kiếm ý, xuyên thẳng qua thiên địa, dung nhập Vân quang, phong thanh, quang ảnh.
Trong sát na, quanh thân thiên địa vạn vật, phảng phất đã hóa thân thành kiếm.
- Đã tìm được! Ta một người là đủ, các ngươi phụ trách tiếp ứng.
Vô Không Minh nhàn nhạt mà nói.
Vừa mới nói xong.
Vù hưu....hưu...!!! -- Một đạo Vân Ảnh kiếm quang, như thiểm điện lướt hướng phương xa.
Trên không huyết sắc quang giới.
- Vô Không Minh thật đúng là biến thái, kiếm ý quán thông thiên địa, bỏ qua hạn chế thần thức giác quan, tìm được địch nhân bên ngoài phạm vi siêu việt hơn mười dặm.
Một vị kim bào thủ lĩnh cảm khái nói.
Cùng lúc đó.
Đám người Tà Ương bay đến một tràng dãy núi trên không.
Đột nhiên thân ảnh Tà Ương cứng đờ rồi ngừng lại.
- Làm sao vậy?
Bùi Kình kỳ quái hỏi.
- Vô Không Minh đến rồi.
Sắc mặt Tà Ương ngưng trọng nói.
- Hoàn toàn không có dấu hiệu, ngươi xác định không có sai chứ?
Huyền Y Vũ Tu, kinh nghi khó hiểu mà nói.
- Không có sai! Ta từng cùng Vô Không Minh có chiến một trận, khí tức kiếm ý của hắn hết sức quen thuộc.
Tà Ương hít sâu một hơi, trong mắt lệ quang u lãnh:
- Tất cả mọi người, chuẩn bị chiến tranh!
Chuẩn bị chiến tranh!
Đám thiên tài bọn họ của Quỷ Cốt Tông liên minh tổ chức lên trận thế, pháp lực thần thông hùng hồn dung hội cùng một chỗ, sinh ra khí thế vô cùng cường đại.
- Tà Ương, giao ra lệnh bài qua cửa!
Một cái thanh âm đạm mạc, từ xa phương truyền đến.
Sau một khắc.
Thân ảnh quang của Vô Không Minh mờ mịt như huyễn bay đến trên không bao quát xa xa.
- Tuyệt không khả năng!
Tà Ương cười lạnh một tiếng:
- Vô Không Minh, ngươi lẻ loi một mình, tới khiêu chiến toàn bộ liên minh Quỷ Cốt Tông chúng ta xem ra là chán sống rồi.
Vừa mới nói xong, một tay của hắn hướng không trung nhấn một cái.
Hô ông!
Đỉnh đầu mở ra một cái vòng xoáy u ám đường kính hơn mười trượng, huyết sóng cuồn cuộn.
Nương theo từng cơn sắc nhọn, ở bên trong vòng xoáy huyết ba bay ra bốn đầu Biên Bức Lệ Quỷ thực lực tiếp cận Nguyên Đan hậu kỳ.
Chợt ở bên trong vòng xoáy lại chấn động đi ra một huyết cốt nhân cao tới mười trượng, tay cầm cự đao trầm trọng gỉ sét, chém ra thành từng mảnh huyết sắc quang nhận.
Vẻn vẹn chỉ một huyết cốt nhân, tứ đầu Biên Bức Lệ Quỷ, kỳ thật thực lực cũng đủ để cho Nguyên Đan, bình thường nghe tin đã sợ mất mật.
Đồng thời, phụ cận một hai chục tên thiên tài kết thành trận pháp hoặc phòng thủ, hoặc công kích, hết sức ăn ý.
Vù!
Thân ảnh Vô Không Minh biến ảo, giống như một đám mây màu hư ảnh, một tay vẽ một cái, một đạo kiếm khí hư vô mờ mịt thẩm thấu mỗi một nơi hẻo lánh phụ cận hư không, lần lượt phát động công kích quỷ dị khó lường.
Một hai chục tên thiên tài phụ trách phòng thủ rất nhanh có người kêu rên hoặc kêu thảm thiết.