- Từ đại sư, ngươi thật đúng là quý nhân của Lữ gia ta.
Lữ Thanh kích động vạn phần, sau khi nhìn thấy Từ Huyền, trực tiếp cúi đầu.
Các thế lực, gia tộc lớn trở về, khiến cho Thiên Xà trại càng thêm hỗn loạn.
Vào lúc này, Thiên Xà trại cần một nhân vật có thể kinh sợ quần hùng.
Một đám gia tộc cùng tổ chức thế lực, tụ hợp lại một nơi, thương lượng việc này.
Trong đó, trận doanh Lữ thị gia tộc dồn dập ủng hộ Từ Huyền, đảm nhiệm trại chủ Thiên Xà trại.
Đề nghị này, một khi đưa ra, căn bản không có dị nghị.
Thời điểm thủ lĩnh các thế lực tới tìm Từ Huyền, hắn hơi trầm ngâm, sau đó dĩ nhiên đáp ứng.
- Lần này tới Thần hoang, thời gian lâu dài, muốn cướp đoạt thành quả di lạc chín thành thắng lợi, thực cần một ít căn cơ. Huống hồ, phải tìm Nhiếp Hàn, Tuyết Vi, cũng cần lực nhiều người. . .
Trong lòng Từ Huyền, tự nhiên có dự định.
Rất nhanh, trại chủ Thiên Xà trại tuyên cáo tứ phương.
Đối với ứng cử viên trại chủ, ngàn vạn tu giả Thiên Xà trại đều kính phục.
Sauk hi trở thành trại chủ Thiên Xà trại, Từ Huyền tự nhiên nghĩ cách chiếu cố Lữ gia, cùng với Trần Phù quản lý Hạ thị hàng rèn.
Lấy thiên phú của Trần Phù, cùng với tu vi Ngưng đan hậu kỳ đỉnh cao, Từ Huyền muốn để hắn tăng lên tới Nguyên đan kỳ, chỉ là một hai tháng công phu.
Thực lực Trần Phù mạnh, cũng có thể giúp Từ Huyền chăm sóc Hạ thị hàng rèn tốt hơn.
Từ Huyền nghĩ cách lấy Lữ gia làm trụ cột, ảnh hưởng cùng hiệu lệnh toàn bộ Thiên Xà trại.
Ở dưới uy tín vô thượng của hắn, trong Thiên Xà trại không người dám làm tráo, tất cả bắt đầu đi vào trật tự.
Ước chừng nửa năm, Từ Huyền thành công chưởng khống Thiên Xà trại, tay cầm thực quyền, cũng trở thành nhân vật linh hồn.
Trong thời gian này, Luyện trận đại sư Lăng Vũ Thanh ngày xưa, cũng tới đây nương nhờ, trợ giúp củng cố đại trận Thiên Xà trại.
Lăng Vũ Thanh cùng với Hạ đại sư và Từ Huyền, đều có giao tình không tệ. Tự nhiên vô cùng trung tâm tình nguyện.
Từ Huyền cũng vui lòng lấy ra mấy viên tứ phẩm linh đan, đối với hắn mà nói, ung dung cực kỳ, nhưng có thể giúp Lăng Vũ Thanh đột phá Nguyên đan kỳ.
Có thể nói, tâm phúc bên người Từ Huyền, tu vi đều là tăng nhanh như gió.
Ở nửa năm này, Thiên Xà trại cùng tên Từ Huyền, cũng dần dần truyền đi các nơi Cửu Long vịnh.
Trong lúc này, cũng không ít một ít Nguyên đan cường giả, thậm chí nửa bước Kim đan, lại đây khiêu khích tìm cớ. Hoặc là tham lam di lạc báu vật, đều bị Từ Huyền vô tình giết chết.
Thủ đoạn Từ Huyền thiết huyết cùng thực lực kinh người, cũng là dần dần dương danh Đại cổ vực.
Tu giả Thần hoang đối với thực lực của hắn, hầu như có thể sánh ngang cùng Bất Hủ Kim đan.
Từ Huyền một bên tu luyện, một bên tăng nhân thủ, tìm hiểu tin tức của Nhiếp Hàn, Tuyết Vi, cũng quan tâm đầu mối di lạc cổ thành khác.
Chớp mắt một cái, Từ Huyền ở trong Thiên Xà trại đã một năm, cũng góp nhặt một số tài liệu, đã có điều kiện luyện chế khôi lỗi trang thứ năm trong Thiên giới thư.
Dù nắm giữ cự thần binh, nhưng Từ Huyền vẫn như cũ lựa chọn luyện chế khôi lỗi trang thứ năm.
Thậm chí, lần này hắn tiến vào Thần hoang, càng là cố ý từ trong cổ thành, lại dẫn theo hai cái, tăng cường đến bốn cái!
Thế nhưng, cự thần binh Từ Huyền nhiều nhất chỉ có thể đồng thời điều khiển hai cái, nhiều hơn sẽ không cách nào điều khiển.
Trong tình huống bình thường, Từ Huyền một bên chiến đấu, một bên điều khiển một cái, đã là cực hạn.
Thế nhưng khôi lỗi mà Thiên giới thư luyện chế, lại bất đồng.
Loại khôi lỗi này, hoàn toàn được Từ Huyền luyện hóa thành độc lập, hơn nữa có linh trí nhất định, chỉ cần một mệnh lệnh, là có thể hoàn thành hành vi phức tạp, không cần quan tâm.
Luyện chế khôi lỗi này, Từ Huyền dùng tới ba, bốn tháng.
Khôi lỗi ở trang thứ năm, trên thực tế là khôi lỗi tăng cường thăng cấp.
Trên hình thể, khôi lỗi Tiểu Sửu mới này tăng cao đến người bình thường. Xa xa nhìn tới, thật giống một đồng bạn bên người.
Trên chất liệu thì mạnh hơn khôi lỗi Tiểu Sửu cũ, tài liệu hồn thể nổi lên một tia kim trạch nhàn nhạt.
Ba cây lao sau lưng, tăng cường đến bảy cái, màu sắc thuộc tính khác nhau.
Thiết sạn trong tay, tăng cường lớn lên, ngân quang thuẫn cũng đồng dạng mở rộng.
Từ Huyền đem khôi lỗi Tiểu Sửu mới này, đặt tên là Kim ngẫu Tiểu Sửu.
Theo đánh giá, kim ngẫu Tiểu Sửu này nắm giữ thực lực cùng Kim đan bình thường.
Muốn chống đỡ lực lượng của kim ngẫu Tiểu Sửu, cần Thượng phẩm linh thạch gần như tuyệt tích.
Cũng may, Từ Huyền đi qua Thánh cảnh một lần, Thượng phẩm linh thạch trong tay ngược lại có không ít.
Luyện thành khôi lỗi Tiểu Sửu, sau khi xuất quan, Từ Huyền rất nhanh đạt được Lữ Thanh truyền đến tin tức.
- Tin tức có quan hệ tới Nhiếp Hàn, cùng với Yêu Ngư công chúa rất ít. Thế nhưng, chỉ có mấy đầu mối mơ hồ không rõ. . .
Lữ Thanh nói.
- Nói một chút xem.
Sắc mặt Từ Huyền bình tĩnh, dù sao có đầu mối cũng hơn không có một chút manh mối nào.
Thần hoang đại địa, rộng lớn như vậy, muốn tìm hai người, không khác gì mò kim đáy biển.
- Đầu mối thứ nhất, Nhiếp Hàn cùng Yêu Ngư công chúa, ở mười mấy năm trước, tựa hồ từng đi qua Cổ Thông Hà, cùng với Tử Hải. . .
- Đầu mối thứ hai, Nhiếp Hàn cùng tuyệt thế thiên tài Thiên Hạt tộc, đại chiến qua một, hai lần, đến lần thứ ba, liền không hề có tin tức. Trong đó chiến trường lần thứ nhất là ở Tử Hải, hai lần khác thì lại không rõ.
- Đầu mối thứ ba, Thiên Hạt cổ thành, trong vòng mười mấy năm này tựa hồ có dị động.
Lữ Thanh trước tiên đơn giản nói rõ ba đầu mối này.
Sau đó, căn cứ Từ Huyền tra hỏi, càng tỉ mỉ nói một chút chi tiết nhỏ.
- Ba đầu mối?
Từ Huyền phân tích chốc lát, hơi thở ra một hơi.
Hiện nay, chí ít không có được tình huống liên quan tới Nhiếp Hàn cùng Tuyết Vi vẫn lạc.
Hai người này, đều nắm giữ báu vật di lạc, một khi vẫn lạc, động tĩnh tất nhiên không nhỏ, cũng tất nhiên gợi ra một hồi tinh phong huyết vũ.
Thế nhưng, cũng có điểm đáng ngờ.
Vì sao mấy năm gần đây, không hề có tin tức hai người Nhiếp Hàn và Tuyết Vi.
Phảng phất hai người này, bỗng dưng bốc hơi khỏi Thần hoang đại địa.
Sauk hi xác định ba đầu này mối, Từ Huyền không chút nào lưu lại liền xuất phát.
Hai tháng sau…
Tại Ám Đại cổ vực, trước một dòng sông dâng trào không thôi.
Một thân ảnh nhân loại kim hồng đan xen, chậm rãi hạ xuống.
Dòng sông cổ lão trước mắt này, đó là Cổ Thông Hà, có thể đi thong Tử Hải thần bí hung hiểm.
Cổ Thông Hà không giống Cửu Long Vịnh, chung quanh đây đóng quân, phần lớn là dị tộc, thậm chí yêu tộc.
Nhân loại thực lực nhỏ bé, bình thường sẽ không lại đây.
- Căn cứ đầu mối thứ nhất, Nhiếp Hàn cùng Tuyết Vi, từng xuất hiện ở nơi này, thậm chí tiến vào Tử Hải. . .
Thân ảnh nhân loại kia, chậm rãi trôi lơ lửng ở trên Cổ Thông Hà, nỉ non tự nói.
Hắn cũng không có dự định lập tức rời khỏi, ở trên Cổ Thông Hà phi hành, triển khai thần thức cường đại.
Nếu như hắn nhớ không lầm, ngày xưa Thánh cô áo bào đen kia là trú đóng ở Cổ Thông Hà này.
Lữ Thanh kích động vạn phần, sau khi nhìn thấy Từ Huyền, trực tiếp cúi đầu.
Các thế lực, gia tộc lớn trở về, khiến cho Thiên Xà trại càng thêm hỗn loạn.
Vào lúc này, Thiên Xà trại cần một nhân vật có thể kinh sợ quần hùng.
Một đám gia tộc cùng tổ chức thế lực, tụ hợp lại một nơi, thương lượng việc này.
Trong đó, trận doanh Lữ thị gia tộc dồn dập ủng hộ Từ Huyền, đảm nhiệm trại chủ Thiên Xà trại.
Đề nghị này, một khi đưa ra, căn bản không có dị nghị.
Thời điểm thủ lĩnh các thế lực tới tìm Từ Huyền, hắn hơi trầm ngâm, sau đó dĩ nhiên đáp ứng.
- Lần này tới Thần hoang, thời gian lâu dài, muốn cướp đoạt thành quả di lạc chín thành thắng lợi, thực cần một ít căn cơ. Huống hồ, phải tìm Nhiếp Hàn, Tuyết Vi, cũng cần lực nhiều người. . .
Trong lòng Từ Huyền, tự nhiên có dự định.
Rất nhanh, trại chủ Thiên Xà trại tuyên cáo tứ phương.
Đối với ứng cử viên trại chủ, ngàn vạn tu giả Thiên Xà trại đều kính phục.
Sauk hi trở thành trại chủ Thiên Xà trại, Từ Huyền tự nhiên nghĩ cách chiếu cố Lữ gia, cùng với Trần Phù quản lý Hạ thị hàng rèn.
Lấy thiên phú của Trần Phù, cùng với tu vi Ngưng đan hậu kỳ đỉnh cao, Từ Huyền muốn để hắn tăng lên tới Nguyên đan kỳ, chỉ là một hai tháng công phu.
Thực lực Trần Phù mạnh, cũng có thể giúp Từ Huyền chăm sóc Hạ thị hàng rèn tốt hơn.
Từ Huyền nghĩ cách lấy Lữ gia làm trụ cột, ảnh hưởng cùng hiệu lệnh toàn bộ Thiên Xà trại.
Ở dưới uy tín vô thượng của hắn, trong Thiên Xà trại không người dám làm tráo, tất cả bắt đầu đi vào trật tự.
Ước chừng nửa năm, Từ Huyền thành công chưởng khống Thiên Xà trại, tay cầm thực quyền, cũng trở thành nhân vật linh hồn.
Trong thời gian này, Luyện trận đại sư Lăng Vũ Thanh ngày xưa, cũng tới đây nương nhờ, trợ giúp củng cố đại trận Thiên Xà trại.
Lăng Vũ Thanh cùng với Hạ đại sư và Từ Huyền, đều có giao tình không tệ. Tự nhiên vô cùng trung tâm tình nguyện.
Từ Huyền cũng vui lòng lấy ra mấy viên tứ phẩm linh đan, đối với hắn mà nói, ung dung cực kỳ, nhưng có thể giúp Lăng Vũ Thanh đột phá Nguyên đan kỳ.
Có thể nói, tâm phúc bên người Từ Huyền, tu vi đều là tăng nhanh như gió.
Ở nửa năm này, Thiên Xà trại cùng tên Từ Huyền, cũng dần dần truyền đi các nơi Cửu Long vịnh.
Trong lúc này, cũng không ít một ít Nguyên đan cường giả, thậm chí nửa bước Kim đan, lại đây khiêu khích tìm cớ. Hoặc là tham lam di lạc báu vật, đều bị Từ Huyền vô tình giết chết.
Thủ đoạn Từ Huyền thiết huyết cùng thực lực kinh người, cũng là dần dần dương danh Đại cổ vực.
Tu giả Thần hoang đối với thực lực của hắn, hầu như có thể sánh ngang cùng Bất Hủ Kim đan.
Từ Huyền một bên tu luyện, một bên tăng nhân thủ, tìm hiểu tin tức của Nhiếp Hàn, Tuyết Vi, cũng quan tâm đầu mối di lạc cổ thành khác.
Chớp mắt một cái, Từ Huyền ở trong Thiên Xà trại đã một năm, cũng góp nhặt một số tài liệu, đã có điều kiện luyện chế khôi lỗi trang thứ năm trong Thiên giới thư.
Dù nắm giữ cự thần binh, nhưng Từ Huyền vẫn như cũ lựa chọn luyện chế khôi lỗi trang thứ năm.
Thậm chí, lần này hắn tiến vào Thần hoang, càng là cố ý từ trong cổ thành, lại dẫn theo hai cái, tăng cường đến bốn cái!
Thế nhưng, cự thần binh Từ Huyền nhiều nhất chỉ có thể đồng thời điều khiển hai cái, nhiều hơn sẽ không cách nào điều khiển.
Trong tình huống bình thường, Từ Huyền một bên chiến đấu, một bên điều khiển một cái, đã là cực hạn.
Thế nhưng khôi lỗi mà Thiên giới thư luyện chế, lại bất đồng.
Loại khôi lỗi này, hoàn toàn được Từ Huyền luyện hóa thành độc lập, hơn nữa có linh trí nhất định, chỉ cần một mệnh lệnh, là có thể hoàn thành hành vi phức tạp, không cần quan tâm.
Luyện chế khôi lỗi này, Từ Huyền dùng tới ba, bốn tháng.
Khôi lỗi ở trang thứ năm, trên thực tế là khôi lỗi tăng cường thăng cấp.
Trên hình thể, khôi lỗi Tiểu Sửu mới này tăng cao đến người bình thường. Xa xa nhìn tới, thật giống một đồng bạn bên người.
Trên chất liệu thì mạnh hơn khôi lỗi Tiểu Sửu cũ, tài liệu hồn thể nổi lên một tia kim trạch nhàn nhạt.
Ba cây lao sau lưng, tăng cường đến bảy cái, màu sắc thuộc tính khác nhau.
Thiết sạn trong tay, tăng cường lớn lên, ngân quang thuẫn cũng đồng dạng mở rộng.
Từ Huyền đem khôi lỗi Tiểu Sửu mới này, đặt tên là Kim ngẫu Tiểu Sửu.
Theo đánh giá, kim ngẫu Tiểu Sửu này nắm giữ thực lực cùng Kim đan bình thường.
Muốn chống đỡ lực lượng của kim ngẫu Tiểu Sửu, cần Thượng phẩm linh thạch gần như tuyệt tích.
Cũng may, Từ Huyền đi qua Thánh cảnh một lần, Thượng phẩm linh thạch trong tay ngược lại có không ít.
Luyện thành khôi lỗi Tiểu Sửu, sau khi xuất quan, Từ Huyền rất nhanh đạt được Lữ Thanh truyền đến tin tức.
- Tin tức có quan hệ tới Nhiếp Hàn, cùng với Yêu Ngư công chúa rất ít. Thế nhưng, chỉ có mấy đầu mối mơ hồ không rõ. . .
Lữ Thanh nói.
- Nói một chút xem.
Sắc mặt Từ Huyền bình tĩnh, dù sao có đầu mối cũng hơn không có một chút manh mối nào.
Thần hoang đại địa, rộng lớn như vậy, muốn tìm hai người, không khác gì mò kim đáy biển.
- Đầu mối thứ nhất, Nhiếp Hàn cùng Yêu Ngư công chúa, ở mười mấy năm trước, tựa hồ từng đi qua Cổ Thông Hà, cùng với Tử Hải. . .
- Đầu mối thứ hai, Nhiếp Hàn cùng tuyệt thế thiên tài Thiên Hạt tộc, đại chiến qua một, hai lần, đến lần thứ ba, liền không hề có tin tức. Trong đó chiến trường lần thứ nhất là ở Tử Hải, hai lần khác thì lại không rõ.
- Đầu mối thứ ba, Thiên Hạt cổ thành, trong vòng mười mấy năm này tựa hồ có dị động.
Lữ Thanh trước tiên đơn giản nói rõ ba đầu mối này.
Sau đó, căn cứ Từ Huyền tra hỏi, càng tỉ mỉ nói một chút chi tiết nhỏ.
- Ba đầu mối?
Từ Huyền phân tích chốc lát, hơi thở ra một hơi.
Hiện nay, chí ít không có được tình huống liên quan tới Nhiếp Hàn cùng Tuyết Vi vẫn lạc.
Hai người này, đều nắm giữ báu vật di lạc, một khi vẫn lạc, động tĩnh tất nhiên không nhỏ, cũng tất nhiên gợi ra một hồi tinh phong huyết vũ.
Thế nhưng, cũng có điểm đáng ngờ.
Vì sao mấy năm gần đây, không hề có tin tức hai người Nhiếp Hàn và Tuyết Vi.
Phảng phất hai người này, bỗng dưng bốc hơi khỏi Thần hoang đại địa.
Sauk hi xác định ba đầu này mối, Từ Huyền không chút nào lưu lại liền xuất phát.
Hai tháng sau…
Tại Ám Đại cổ vực, trước một dòng sông dâng trào không thôi.
Một thân ảnh nhân loại kim hồng đan xen, chậm rãi hạ xuống.
Dòng sông cổ lão trước mắt này, đó là Cổ Thông Hà, có thể đi thong Tử Hải thần bí hung hiểm.
Cổ Thông Hà không giống Cửu Long Vịnh, chung quanh đây đóng quân, phần lớn là dị tộc, thậm chí yêu tộc.
Nhân loại thực lực nhỏ bé, bình thường sẽ không lại đây.
- Căn cứ đầu mối thứ nhất, Nhiếp Hàn cùng Tuyết Vi, từng xuất hiện ở nơi này, thậm chí tiến vào Tử Hải. . .
Thân ảnh nhân loại kia, chậm rãi trôi lơ lửng ở trên Cổ Thông Hà, nỉ non tự nói.
Hắn cũng không có dự định lập tức rời khỏi, ở trên Cổ Thông Hà phi hành, triển khai thần thức cường đại.
Nếu như hắn nhớ không lầm, ngày xưa Thánh cô áo bào đen kia là trú đóng ở Cổ Thông Hà này.