Khẩn cầu này, làm diệt thế Hắc Giao Long ngoài ý muốn.
Nhất thống Thần hoang?
Này đối với hắn mà nói, tựa hồ cũng không có chỗ hỏng, thậm chí ở lực lượng của hắn chưa khôi phục đỉnh cao, sẽ có trợ giúp nhất định.
Hai người rơi vào trầm mặc ngắn ngủi.
Lúc này.
Thần hoang đại địa, vẫn đang chầm chậm lún xuống.
Lấy độ cao của Tiên Lê đại sư cùng Hắc Giao Long, đều có thể nhận biết được.
Toàn bộ thế giới trầm luân, đối với không gian một giới, sẽ tạo thành ảnh hưởng gì?
Không có ai rõ ràng hơn so với Tiên Lê.
Bởi vì…
Tất cả những thứ này, đều ở trong dự đoán của hắn phát sinh.
Cửu Bảo hợp nhất. . . Giới Nguyên thạch bóc ra từng mảng. . . Diệt thế Giao Long hiện thế. . . Thần hoang lún xuống. . .
Thậm chí tất cả, đều nằm ở trong hắn mong muốn, hắn mưu tính mà phát sinh.
Kế tiếp, lại sản sinh diễn biến như thế nào?
Tiên Lê đại sư, lấy lợi thế của mình, vứt đi tính mạng, cùng diệt thế Hắc Giao Long trực diện đàm phán.
. . .
Tam Dương cảnh, nơi hoang vu nào đó.
Khóe miệng Thác Bạt Ngọc, tràn ra một vệt máu, trong con ngươi lộ ra kinh sợ cùng oán hận.
Sắc mặt Bình sư muội có chút trắng xám, khó có thể tin nói:
- Làm sao sẽ thất bại?
Thời khắc cuối cùng liên thủ một kích, công kích chuyên môn nhằm vào linh hồn, coi như là cảnh giới linh hồn đạt đến Hóa Anh sơ kỳ, cũng là cửu tử nhất sinh, huống hồ cảnh giới chân chính của Từ Huyền, bất quá là Kim đan.
Đan Đạo tam cảnh cùng Nguyên Thần đại đạo, thuộc về hai Đại giai đoạn bất đồng, này cũng như Thoát phàm tam giai cùng Đan Đạo tam cảnh không thể vượt qua vậy.
Đồng thời, Nguyên Thần đại đạo, là Đại giai đoạn phương diện linh hồn lột xác tăng lên, chú trọng tu luyện cảnh giới cùng phương diện linh hồn hơn.
Muốn từ Kim đan lên cấp Nguyên Thần đại đạo, đầu tiên phải "Toái đan", phá rồi lại lập, không được thì lại phá huỷ tất cả căn cơ .
Một bước này, tức là toái đan Hóa Anh trong truyền thuyết, cũng là Hóa Anh kỳ.
Bởi vậy có thể thấy được, Kim đan cùng Hóa Anh chênh lệch bao lớn.
Ở tình huống như vậy, Thác Bạt Ngọc cùng Bình sư muội liên thủ công kích linh hồn, sau khi trải qua Hư Không quán linh, hầu như đạt đến Nguyên Thần hậu kỳ, dĩ nhiên không thành công.
Ngay cả Nguyên Thần sơ kỳ, cũng chỉ có thể chết tại chỗ, đối thủ kia, còn có thể cắt đứt Hư không quán linh môi giới, chuyển bại thành thắng.
- Khó có thể tưởng tượng, tiểu tử kia có thể thi triển Cấm Giới che trời, chẳng lẽ là viên nguyệt quang châu thần bí kia? Ồ. . . Pháp bảo kia!
Thác Bạt Ngọc nói xong lời cuối cùng, trong con ngươi bùng lên ra tinh quang kinh nhiếp thần quỷ.
- Sư huynh, thế nào?
Bình sư muội cảm thấy dị thường.
Thác Bạt Ngọc chậm rãi mở tay ra, một điểm đen sâu thẳm, hiện lên trong lòng bàn tay, bên trong mơ hồ có thể thấy được một vòng xoáy mâm tròn.
Sau một hồi lâu.
Thác Bạt Ngọc hít sâu một hơi, mặt lộ vẻ vui mừng:
- Phân thần sư tôn đã xác nhận, chính là pháp bảo kia.
- Pháp bảo gì?
Bình sư muội một mặt kinh ngạc, chợt tỉnh ngộ đại hỉ:
- Lẽ nào ngươi là nói. . .
. . .
Tam Dương cảnh.
Thiên Đô thánh cảnh vượt khỏi trần gian.
Cao nhất Tam động thiên.
- Đầu nguồn đến từ Thần hoang, lay động khung xương linh khí một giới, linh khí chi tỉnh tiến một bước phân hoá. Đại kiếp nạn sẽ tới. . .
Thánh chủ thở dài nói.
- Thánh chủ, ý của ngài là, Thần hoang đã bắt đầu chân chính hòa vào Tiểu Ngư giới.
Một vị tử sa mỹ nam bên cạnh, ngạc nhiên nói.
Hắn là Tử Sương đại nhân, một trong tam đại Chấp pháp trưởng lão của Thánh cảnh. Nguyên Thần đại đạo cường giả, từng tự mình nghênh tiếp tiên tử ngoại giới, thuộc về nhân vật chí tôn một giới.
- Không sai, ta mơ hồ bắt giữ đến một tia ma khí bản nguyên, hẳn là đến từ Diệt thế Hắc Giao Long .
Thánh chủ lạnh nhạt nói.
- Diệt thế Hắc Giao Long? Nghe nói yêu vật này, tư chất có thể so với thượng cổ Chân long, nắm giữ sức mạnh diệt thế.
Một vị lão giả áo bào trắng khác bên cạnh, sắc mặt rùng mình.
- Hừ, diệt thế Hắc Giao Long mạnh hơn nữa, cũng đánh không lại lực lượng một đại thánh cảnh. Tứ đại thánh cảnh liên thủ phái ra cường giả. Cũng có thể đưa diệt trừ nó, mặc dù giết không chết, cũng có thể lần thứ hai phong cấm.
Tử Sương đại nhân có chút xem thường nói.
- Diệt thế Giao Long, không thể coi thường. Nhẹ thì sinh linh đồ thán, nhiễu loạn một giới. Nặng thì trở thành trợ lực cho Đại kiếp nạn. Nếu như vậy, một giới nguy rồi.
Thánh chủ sầu não nói.
. . .
Sau mấy tháng.
Từ Huyền mang theo vài tia mệt mỏi, xuyên qua Thiên Mục thảo nguyên cùng Khai Nguyên vương triều, đi Tam Dương cảnh.
Hắn mơ hồ cảm nhận được toàn bộ Thần hoang đại địa biến hóa, phảng phất đang lún xuống.
- Giới trong giới đang hạ xuống, hòa vào toàn bộ Tiểu Ngư giới, đối với một giới sẽ sản sinh ảnh hưởng không thể đo đếm.
Âm thanh tàn hồn kiếp trước vang lên.
Ánh mắt Từ Huyền ngưng lại, hít sâu một hơi:
- Đây có phải mang ý nghĩa, ở ngày sau, Thần hoang cùng ngoại giới, sẽ không có bất luận cách trở gì, bất luận người nào, đều có thể thông suốt hay không.
- Không sai, nhưng điều này cần một quá trình, ngắn thì mười năm, nhiều thì mấy chục năm.
Tàn hồn kiếp trước nói.
Một khi Thần hoang thế giới lún xuống hòa vào Tiểu Ngư giới, sau đó hoàn toàn tương thông cùng ngoại giới, tuy hai mà một.
Thời điểm đi tới Khai Nguyên vương triều, Từ Huyền không quên nhắc nhở Khai Nguyên Thánh Hoàng một thoáng, bao quát Yêu Ngư mỹ phụ nhập trú nơi đây.
Bản thân hắn mang theo Giới Nguyên thạch cùng các loại trọng bảo, lo lắng diệt thế Hắc Giao Long đuổi lại đây, không ngừng không nghỉ, lại tiến vào Ám Đại cổ vực.
Thiên Xà trại, xem như là địa bàn của Từ Huyền.
- Phân phó xuống, Thần hoang đại địa sẽ nghênh đón Đại tai nạn trước nay chưa từng có, mọi người, rút khỏi Thần hoang, đi tới Tinh Phong quốc của Tam Dương cảnh.
Từ Huyền đối với Lữ Thanh cùng Trần Phù nói.
Lưu lại một câu nói kia, Từ Huyền cấp tốc chạy đi, xuyên qua u ám Cổ Lâm.
Thời điểm chạy đến Cát Thiên Hà, Từ Huyền rõ ràng phát hiện sức mạnh đang suy yếu.
Hôm nay, lấy thực lực mạnh mẽ của hắn, mạnh mẽ xông qua dòng sông không ổn định này.
Rời khỏi Thần hoang đại địa, Từ Huyền rõ ràng cảm nhận được biến hóa trên người.
- Lực lượng bản nguyên Thần hoang gia tăng kia, đã không còn nữa.
Từ Huyền phiêu lập tại chỗ, nhưng không kinh hãi.
Năng lực đặc thù của Di lạc báu vật, thu lấy lực lượng bản nguyên của một phương đại địa, chỉ giới hạn ở chín thành Thần hoang.
Nguyên bản, Từ Huyền nắm giữ hai di lạc báu vật, gia tăng sức mạnh bản nguyên, liền có thể so với Thánh cảnh trưởng lão.
Nhưng hiện nay, nguồn sức mạnh này không còn tồn tại.
Đương nhiên, lấy Từ Huyền ở Cửu Bảo quy nhất được đến chỗ tốt, coi như không sử dụng bất luận là pháp bảo cùng bí thuật gì, thực lực cũng có thể so với Kim đan đại thành. Một khi sử dụng bí thuật pháp bảo, thực lực cũng có thể tăng lên tới biên giới Nguyên Thần đại đạo.
- Thời điểm Cửu Bảo quy nhất, trong cơ thể ta chứa đựng sức mạnh cực cường chưa hấp thu, một khi hấp thu toàn bộ, ngũ tạng Ngũ hành bước thứ hai, có thể hướng tới viên mãn. Đến lúc đó, liền có thể xung kích Thổ sinh Kim đệ tam giai đoạn. . .
Nhất thống Thần hoang?
Này đối với hắn mà nói, tựa hồ cũng không có chỗ hỏng, thậm chí ở lực lượng của hắn chưa khôi phục đỉnh cao, sẽ có trợ giúp nhất định.
Hai người rơi vào trầm mặc ngắn ngủi.
Lúc này.
Thần hoang đại địa, vẫn đang chầm chậm lún xuống.
Lấy độ cao của Tiên Lê đại sư cùng Hắc Giao Long, đều có thể nhận biết được.
Toàn bộ thế giới trầm luân, đối với không gian một giới, sẽ tạo thành ảnh hưởng gì?
Không có ai rõ ràng hơn so với Tiên Lê.
Bởi vì…
Tất cả những thứ này, đều ở trong dự đoán của hắn phát sinh.
Cửu Bảo hợp nhất. . . Giới Nguyên thạch bóc ra từng mảng. . . Diệt thế Giao Long hiện thế. . . Thần hoang lún xuống. . .
Thậm chí tất cả, đều nằm ở trong hắn mong muốn, hắn mưu tính mà phát sinh.
Kế tiếp, lại sản sinh diễn biến như thế nào?
Tiên Lê đại sư, lấy lợi thế của mình, vứt đi tính mạng, cùng diệt thế Hắc Giao Long trực diện đàm phán.
. . .
Tam Dương cảnh, nơi hoang vu nào đó.
Khóe miệng Thác Bạt Ngọc, tràn ra một vệt máu, trong con ngươi lộ ra kinh sợ cùng oán hận.
Sắc mặt Bình sư muội có chút trắng xám, khó có thể tin nói:
- Làm sao sẽ thất bại?
Thời khắc cuối cùng liên thủ một kích, công kích chuyên môn nhằm vào linh hồn, coi như là cảnh giới linh hồn đạt đến Hóa Anh sơ kỳ, cũng là cửu tử nhất sinh, huống hồ cảnh giới chân chính của Từ Huyền, bất quá là Kim đan.
Đan Đạo tam cảnh cùng Nguyên Thần đại đạo, thuộc về hai Đại giai đoạn bất đồng, này cũng như Thoát phàm tam giai cùng Đan Đạo tam cảnh không thể vượt qua vậy.
Đồng thời, Nguyên Thần đại đạo, là Đại giai đoạn phương diện linh hồn lột xác tăng lên, chú trọng tu luyện cảnh giới cùng phương diện linh hồn hơn.
Muốn từ Kim đan lên cấp Nguyên Thần đại đạo, đầu tiên phải "Toái đan", phá rồi lại lập, không được thì lại phá huỷ tất cả căn cơ .
Một bước này, tức là toái đan Hóa Anh trong truyền thuyết, cũng là Hóa Anh kỳ.
Bởi vậy có thể thấy được, Kim đan cùng Hóa Anh chênh lệch bao lớn.
Ở tình huống như vậy, Thác Bạt Ngọc cùng Bình sư muội liên thủ công kích linh hồn, sau khi trải qua Hư Không quán linh, hầu như đạt đến Nguyên Thần hậu kỳ, dĩ nhiên không thành công.
Ngay cả Nguyên Thần sơ kỳ, cũng chỉ có thể chết tại chỗ, đối thủ kia, còn có thể cắt đứt Hư không quán linh môi giới, chuyển bại thành thắng.
- Khó có thể tưởng tượng, tiểu tử kia có thể thi triển Cấm Giới che trời, chẳng lẽ là viên nguyệt quang châu thần bí kia? Ồ. . . Pháp bảo kia!
Thác Bạt Ngọc nói xong lời cuối cùng, trong con ngươi bùng lên ra tinh quang kinh nhiếp thần quỷ.
- Sư huynh, thế nào?
Bình sư muội cảm thấy dị thường.
Thác Bạt Ngọc chậm rãi mở tay ra, một điểm đen sâu thẳm, hiện lên trong lòng bàn tay, bên trong mơ hồ có thể thấy được một vòng xoáy mâm tròn.
Sau một hồi lâu.
Thác Bạt Ngọc hít sâu một hơi, mặt lộ vẻ vui mừng:
- Phân thần sư tôn đã xác nhận, chính là pháp bảo kia.
- Pháp bảo gì?
Bình sư muội một mặt kinh ngạc, chợt tỉnh ngộ đại hỉ:
- Lẽ nào ngươi là nói. . .
. . .
Tam Dương cảnh.
Thiên Đô thánh cảnh vượt khỏi trần gian.
Cao nhất Tam động thiên.
- Đầu nguồn đến từ Thần hoang, lay động khung xương linh khí một giới, linh khí chi tỉnh tiến một bước phân hoá. Đại kiếp nạn sẽ tới. . .
Thánh chủ thở dài nói.
- Thánh chủ, ý của ngài là, Thần hoang đã bắt đầu chân chính hòa vào Tiểu Ngư giới.
Một vị tử sa mỹ nam bên cạnh, ngạc nhiên nói.
Hắn là Tử Sương đại nhân, một trong tam đại Chấp pháp trưởng lão của Thánh cảnh. Nguyên Thần đại đạo cường giả, từng tự mình nghênh tiếp tiên tử ngoại giới, thuộc về nhân vật chí tôn một giới.
- Không sai, ta mơ hồ bắt giữ đến một tia ma khí bản nguyên, hẳn là đến từ Diệt thế Hắc Giao Long .
Thánh chủ lạnh nhạt nói.
- Diệt thế Hắc Giao Long? Nghe nói yêu vật này, tư chất có thể so với thượng cổ Chân long, nắm giữ sức mạnh diệt thế.
Một vị lão giả áo bào trắng khác bên cạnh, sắc mặt rùng mình.
- Hừ, diệt thế Hắc Giao Long mạnh hơn nữa, cũng đánh không lại lực lượng một đại thánh cảnh. Tứ đại thánh cảnh liên thủ phái ra cường giả. Cũng có thể đưa diệt trừ nó, mặc dù giết không chết, cũng có thể lần thứ hai phong cấm.
Tử Sương đại nhân có chút xem thường nói.
- Diệt thế Giao Long, không thể coi thường. Nhẹ thì sinh linh đồ thán, nhiễu loạn một giới. Nặng thì trở thành trợ lực cho Đại kiếp nạn. Nếu như vậy, một giới nguy rồi.
Thánh chủ sầu não nói.
. . .
Sau mấy tháng.
Từ Huyền mang theo vài tia mệt mỏi, xuyên qua Thiên Mục thảo nguyên cùng Khai Nguyên vương triều, đi Tam Dương cảnh.
Hắn mơ hồ cảm nhận được toàn bộ Thần hoang đại địa biến hóa, phảng phất đang lún xuống.
- Giới trong giới đang hạ xuống, hòa vào toàn bộ Tiểu Ngư giới, đối với một giới sẽ sản sinh ảnh hưởng không thể đo đếm.
Âm thanh tàn hồn kiếp trước vang lên.
Ánh mắt Từ Huyền ngưng lại, hít sâu một hơi:
- Đây có phải mang ý nghĩa, ở ngày sau, Thần hoang cùng ngoại giới, sẽ không có bất luận cách trở gì, bất luận người nào, đều có thể thông suốt hay không.
- Không sai, nhưng điều này cần một quá trình, ngắn thì mười năm, nhiều thì mấy chục năm.
Tàn hồn kiếp trước nói.
Một khi Thần hoang thế giới lún xuống hòa vào Tiểu Ngư giới, sau đó hoàn toàn tương thông cùng ngoại giới, tuy hai mà một.
Thời điểm đi tới Khai Nguyên vương triều, Từ Huyền không quên nhắc nhở Khai Nguyên Thánh Hoàng một thoáng, bao quát Yêu Ngư mỹ phụ nhập trú nơi đây.
Bản thân hắn mang theo Giới Nguyên thạch cùng các loại trọng bảo, lo lắng diệt thế Hắc Giao Long đuổi lại đây, không ngừng không nghỉ, lại tiến vào Ám Đại cổ vực.
Thiên Xà trại, xem như là địa bàn của Từ Huyền.
- Phân phó xuống, Thần hoang đại địa sẽ nghênh đón Đại tai nạn trước nay chưa từng có, mọi người, rút khỏi Thần hoang, đi tới Tinh Phong quốc của Tam Dương cảnh.
Từ Huyền đối với Lữ Thanh cùng Trần Phù nói.
Lưu lại một câu nói kia, Từ Huyền cấp tốc chạy đi, xuyên qua u ám Cổ Lâm.
Thời điểm chạy đến Cát Thiên Hà, Từ Huyền rõ ràng phát hiện sức mạnh đang suy yếu.
Hôm nay, lấy thực lực mạnh mẽ của hắn, mạnh mẽ xông qua dòng sông không ổn định này.
Rời khỏi Thần hoang đại địa, Từ Huyền rõ ràng cảm nhận được biến hóa trên người.
- Lực lượng bản nguyên Thần hoang gia tăng kia, đã không còn nữa.
Từ Huyền phiêu lập tại chỗ, nhưng không kinh hãi.
Năng lực đặc thù của Di lạc báu vật, thu lấy lực lượng bản nguyên của một phương đại địa, chỉ giới hạn ở chín thành Thần hoang.
Nguyên bản, Từ Huyền nắm giữ hai di lạc báu vật, gia tăng sức mạnh bản nguyên, liền có thể so với Thánh cảnh trưởng lão.
Nhưng hiện nay, nguồn sức mạnh này không còn tồn tại.
Đương nhiên, lấy Từ Huyền ở Cửu Bảo quy nhất được đến chỗ tốt, coi như không sử dụng bất luận là pháp bảo cùng bí thuật gì, thực lực cũng có thể so với Kim đan đại thành. Một khi sử dụng bí thuật pháp bảo, thực lực cũng có thể tăng lên tới biên giới Nguyên Thần đại đạo.
- Thời điểm Cửu Bảo quy nhất, trong cơ thể ta chứa đựng sức mạnh cực cường chưa hấp thu, một khi hấp thu toàn bộ, ngũ tạng Ngũ hành bước thứ hai, có thể hướng tới viên mãn. Đến lúc đó, liền có thể xung kích Thổ sinh Kim đệ tam giai đoạn. . .