Viễn Cổ thể tu với khí lực trên việc tu luyện tự nhiên là mạnh nhất, nhưng về phương diện linh hồn thì lại có chút uy hiếp.
Vì thế, kiếp trước Từ Huyền tu luyện Mộng Hồi Nghịch Mệnh đại pháp, cũng xây dựng một trong những bí thuật nghịch thiên Ký Ức Tinh Hải.
Bảo tàng ký ức kiếp trước, Mộng Hồi Đại Pháp, Nguyệt Quang Bí Châu, tam đại trợ lực thôi động linh hồn lực lượng của Từ Huyền gia tăng cùng lột xác mãnh liệt.
Từ Huyền tựa hồ cũng ý thức được tác dụng của Nguyệt Quang Bí Châu, hắn đem một bộ phận của Mộng Hồi Hồn Lực chảy vào trong Nguyệt Quang Bí Châu.
Ô ông!
Ở bên trong Nguyệt Quang Bí Châu tách ra từng đạo dòng điện xông vào giữa linh hồn của Từ Huyền.
Oanh!
Từ Huyền chỉ cảm thấy thiên địa rúng động, ở trong Ký Ức Tinh Hải sinh ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, vô số ánh sao bộc phát tinh quang chói mắt.
Hắn cảm giác ý thức linh hồn của chính mình trong nháy mắt phảng phất giống như thoát ly thân thể.
Trong chốc lát, không gian trong vòng ngàn dặm dẫn vào Tâm Hải, nhìn một phát là thấy hết, thậm chí còn khuếch trương thêm một bước.
Nhưng loại giác quan này theo phạm vi mở rộng mà sẽ giảm độ chính xác.
Trên thực tế, linh hồn của Từ Huyền cũng không thoát ly thân thể.
Viễn Cổ thể tu không có khái niệm "Toái đan Hóa Anh ". Nhưng Từ Huyền đã có một phen cảm xúc khác, thân thể của mình phảng phất được mở ra một cái đại môn, nguyên bản chỉ có đất cắm dùi thì hiện giờ đã đứng ở trung tâm của thế giới, trên một đỉnh núi cao sừng sững, quan sát cả dãy núi.
Thân thể Từ Huyền phảng phất kéo dài ra cả ngàn dặm, mỗi nơi trở thành một bộ phận của thân thể, đều bị Từ Huyền khống chế.
Lúc này, Từ Huyền chỉ cần hét lớn một tiếng, thúc dục thần thông đó thì ngàn dặm sông núi có thể san thành bình địa, hô phong hoán vũ, phiên giang đảo hải (dời sông lấp biển) chỉ như một trò chơi.
Hô!
Từ Huyền sâu hít sâu, Thiên Hư sinh ra từng đạo Lôi Đình, phong vũ lôi điện cả kinh chín tầng trời.
Một khắc này, Từ Huyền sinh ra một loại ảo giác, chính mình đang đứng giữa thiên địa, thiên địa không hề thuộc về vũ trụ mà là thuộc về mình.
Ngũ Hành Ngũ Tạng Thông Mạch Pháp sinh ra thần thông, làm cho Từ Huyền vượt qua cực hạn bản thân của Viễn Cổ thể tu, mỗi một lần bay vọt, đều đại biểu ẩn mạch của thể nội mở ra, một cái đại môn nhân thể tiểu vũ trụ được mở ra.
Có thể phát hiện hôm nay, thể nội Từ Huyền đã mở ra một trăm lẻ năm cái.
Đoán chừng tới thời điểm mở đến một 108 cái, Từ Huyền có thể hoàn toàn bước vào cấp độ Nguyên Thần Đại Đạo.
Giờ phút này, linh hồn Từ Huyền đã sớm tiến nhập cấp độ Hóa Anh Kỳ.
Viễn Cổ thể tu, không có thuyết pháp Toái đan Hóa Anh, cho nên từ cấp độ Nguyên Thần Đại Đạo về sau, thông thường cảnh giới tu luyện phải do Từ Huyền tự mình suy nghĩ.
- Ta hiện tại có lẽ tính toán nửa chân đạp vào bước thứ ba của ngũ tạng Ngũ Hành.
Từ Huyền thấp giọng lẩm bẩm.
Hôm nay, chỉ có ngũ tạng Ngũ Hành thông mạch pháp có thể chính thức cân nhắc cảnh giới tu luyện cùng giai đoạn của Từ Huyền.
So sánh với Hóa Anh Kỳ, Từ Huyền tựa hồ không cách nào dùng những từ Nguyên Anh câu thông thiên địa, nơi hắn đứng lên chính là thiên địa của mình, hiểu được thiên địa là khống chế hết thảy mọi thứ xung quanh..
Từ phạm vi giác quan mà xét thì Từ Huyền không cách nào siêu việt Hóa Anh Kỳ, nhưng mà lực khống chế cùng độ chính xác thì viễn siêu hơn cả Hóa Anh Kỳ.
Hóa Anh Kỳ là thông qua Nguyên Anh câu thông thiên địa và phụ thuộc thiên địa.
Từ Huyền phụ thuộc chính là mình, xét về lực lượng thì có được quyền chủ đạo tuyệt đối, hoàn toàn là hai con đường không giống nhau, nhưng ai cao ai thấp, càng đến hậu kỳ thì mới biết được.
Linh hồn cảnh giới của Từ Huyền tăng lên tới cấp độ Nguyên Thần Đại Đạo thì ở bên trong Tinh Phong Thánh Đô vô số sinh linh, thân thể, linh hồn đều cảm thấy run sợ, thậm chí còn phủ phục đầy đất.
- Nguyên Thần Đại Đạo!
Vô số Đan Đạo cường giả kinh hô thất sắc, nhìn lên phương hướng hoàng cung Thánh Đô.
- Có người tấn chức Nguyên Thần Đại Đạo, cỗ hơi thở này giống như là...
Tử Sương đang bế quan tĩnh tu thân hình cứng đờ, chợt mặt mũi tràn đầy kinh hãi.
Có người tấn chức rồi... Rất nhiều người đều đi ra ngoài, hoặc sợ hãi thán phục hoặc hâm mộ, đưa tới vô số ánh mắt ngưỡng mộ cùng sùng kính.
- Là Từ Huyền!
Trong mật điện dưới mặt đất nào đó ở Thánh Đô, Vô Không Minh nhẹ nhàng thở dài.
Hắn vốn cho là linh hồn cảnh giới của mình tới gần Kim Đan đỉnh phong, tu vi tiếp cận Kim Đan đại thành, đã rất rất giỏi, nhưng mà giờ khắc này thần sắc hắn hơi có vẻ ảm đạm, ngoài ra còn mang theo một tia chán chường.
Hắn bị Từ Huyền triệt để bỏ lại rất xa.
Nguyên bản phóng nhãn cả thế giới này, Vô Không chính là thiên tài vạn năm khó gặp, tư chất của hắn thậm chí còn vượt qua cả các đời Thánh chủ.
Chỉ tiếc, niên đại này thiên tài tranh nhau phát sáng, tân tú xuất hiện lớp lớp, mà hắn lại còn gặp Từ Huyền.
- Nguyên Thần Đại Đạo. . . tư chất cùng tiềm lực của hắn vượt qua Tưởng gia...
Liễu Vũ Yên lơ lửng giữa hư không thấp giọng lẩm bẩm.
Lúc này, trong óc nàng cũng truyền đến lời nhắn gửi của sư tôn trước lúc chia tay:
- Nếu vô pháp chém giết người nọ thì hắn chính là cơ hội tìm kiếm duy nhất của là chúng ta.
Cùng lúc đó tại Vân Điên thuộc về hư không giới diện của Bất Hủ Kim Đan đỉnh phong, hai cái thân ảnh một nam một nữ lăng không đứng ở giới diện mặt khác của Tinh Phong Thánh Đô.
- Thác Bạt sư huynh, người này lại đột phá đến Nguyên Thần Đại Đạo, chúng ta có nên cải biến kế hoạch hay không?
Bình sư muội mặt sắc mặt ngưng trọng hỏi.
- Sư tôn sắp chia tay trước từng nói, nếu ta không cách nào bắt người này thì đối phương sắp thành đối thủ duy nhất của thập phương ngoại giới vực.
Thác Bạt Ngọc cười nhạt một tiếng.
- Hừ, điều này sao có thể! Ngay cả Nguyên Thần Đại Đạo bước thứ ba Thần Hư Đế Tôn đều làm không được chuyện, một kẻ ấu anh còn trong cái nôi thì làm được cái gì?
Bình sư muội xì mũi coi thường.
- Trước mắt xem ra hắn không thể, ngay cả Hóa Anh sơ kỳ cũng chưa để vào mắt được. Ta vĩnh viễn không cách nào minh bạch, vì sao sư tôn lại cần một đối thủ chứ? Thiên tài là phải bóp chết, nếu để cho hắn xuất hiện trước mặt ta thì phải dừng lại vĩnh viễn.
Thác Bạt Ngọc bên ngoài thì cười nhạo, nhưng bên trong mắt lại xuất hiện vẻ mê mang.
Hết thảy những điều này không thể thăm dò sư tôn được.
Cảnh giới linh hồn của Từ Huyền chức Nguyên Thần Đại Đạo, dấu hiệu thiên địa chấn nhiếp phạm vi mấy vạn dặm, vô số sinh linh đều phủ phục cúng bái.
Ở trong Tiểu Ngư Giới, tại một chỗ vô cùng xa, cường giả có tu vi cáp bậc Nguyên Thần Đại Đạo thậm chí có thể sinh ra một tia lực lượng thần bí cảm ứng.
Mạnh như tu giả Giới Ngoại, Thánh Cảnh Chi Chủ cũng phải chịu động dung, ngay cả Diệt Thế Quân Hoàng Diệt Thế Quân Hoàng quát sá vô địch thế giới cũng không dám khinh tâm.
Bản thân Từ Huyền khinh thường đan đạo, thực lực vô địch tung hoành, hôm nay cảnh giới linh hồn tăng lên lại càng giống như hổ thêm cánh.
Vì thế, kiếp trước Từ Huyền tu luyện Mộng Hồi Nghịch Mệnh đại pháp, cũng xây dựng một trong những bí thuật nghịch thiên Ký Ức Tinh Hải.
Bảo tàng ký ức kiếp trước, Mộng Hồi Đại Pháp, Nguyệt Quang Bí Châu, tam đại trợ lực thôi động linh hồn lực lượng của Từ Huyền gia tăng cùng lột xác mãnh liệt.
Từ Huyền tựa hồ cũng ý thức được tác dụng của Nguyệt Quang Bí Châu, hắn đem một bộ phận của Mộng Hồi Hồn Lực chảy vào trong Nguyệt Quang Bí Châu.
Ô ông!
Ở bên trong Nguyệt Quang Bí Châu tách ra từng đạo dòng điện xông vào giữa linh hồn của Từ Huyền.
Oanh!
Từ Huyền chỉ cảm thấy thiên địa rúng động, ở trong Ký Ức Tinh Hải sinh ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, vô số ánh sao bộc phát tinh quang chói mắt.
Hắn cảm giác ý thức linh hồn của chính mình trong nháy mắt phảng phất giống như thoát ly thân thể.
Trong chốc lát, không gian trong vòng ngàn dặm dẫn vào Tâm Hải, nhìn một phát là thấy hết, thậm chí còn khuếch trương thêm một bước.
Nhưng loại giác quan này theo phạm vi mở rộng mà sẽ giảm độ chính xác.
Trên thực tế, linh hồn của Từ Huyền cũng không thoát ly thân thể.
Viễn Cổ thể tu không có khái niệm "Toái đan Hóa Anh ". Nhưng Từ Huyền đã có một phen cảm xúc khác, thân thể của mình phảng phất được mở ra một cái đại môn, nguyên bản chỉ có đất cắm dùi thì hiện giờ đã đứng ở trung tâm của thế giới, trên một đỉnh núi cao sừng sững, quan sát cả dãy núi.
Thân thể Từ Huyền phảng phất kéo dài ra cả ngàn dặm, mỗi nơi trở thành một bộ phận của thân thể, đều bị Từ Huyền khống chế.
Lúc này, Từ Huyền chỉ cần hét lớn một tiếng, thúc dục thần thông đó thì ngàn dặm sông núi có thể san thành bình địa, hô phong hoán vũ, phiên giang đảo hải (dời sông lấp biển) chỉ như một trò chơi.
Hô!
Từ Huyền sâu hít sâu, Thiên Hư sinh ra từng đạo Lôi Đình, phong vũ lôi điện cả kinh chín tầng trời.
Một khắc này, Từ Huyền sinh ra một loại ảo giác, chính mình đang đứng giữa thiên địa, thiên địa không hề thuộc về vũ trụ mà là thuộc về mình.
Ngũ Hành Ngũ Tạng Thông Mạch Pháp sinh ra thần thông, làm cho Từ Huyền vượt qua cực hạn bản thân của Viễn Cổ thể tu, mỗi một lần bay vọt, đều đại biểu ẩn mạch của thể nội mở ra, một cái đại môn nhân thể tiểu vũ trụ được mở ra.
Có thể phát hiện hôm nay, thể nội Từ Huyền đã mở ra một trăm lẻ năm cái.
Đoán chừng tới thời điểm mở đến một 108 cái, Từ Huyền có thể hoàn toàn bước vào cấp độ Nguyên Thần Đại Đạo.
Giờ phút này, linh hồn Từ Huyền đã sớm tiến nhập cấp độ Hóa Anh Kỳ.
Viễn Cổ thể tu, không có thuyết pháp Toái đan Hóa Anh, cho nên từ cấp độ Nguyên Thần Đại Đạo về sau, thông thường cảnh giới tu luyện phải do Từ Huyền tự mình suy nghĩ.
- Ta hiện tại có lẽ tính toán nửa chân đạp vào bước thứ ba của ngũ tạng Ngũ Hành.
Từ Huyền thấp giọng lẩm bẩm.
Hôm nay, chỉ có ngũ tạng Ngũ Hành thông mạch pháp có thể chính thức cân nhắc cảnh giới tu luyện cùng giai đoạn của Từ Huyền.
So sánh với Hóa Anh Kỳ, Từ Huyền tựa hồ không cách nào dùng những từ Nguyên Anh câu thông thiên địa, nơi hắn đứng lên chính là thiên địa của mình, hiểu được thiên địa là khống chế hết thảy mọi thứ xung quanh..
Từ phạm vi giác quan mà xét thì Từ Huyền không cách nào siêu việt Hóa Anh Kỳ, nhưng mà lực khống chế cùng độ chính xác thì viễn siêu hơn cả Hóa Anh Kỳ.
Hóa Anh Kỳ là thông qua Nguyên Anh câu thông thiên địa và phụ thuộc thiên địa.
Từ Huyền phụ thuộc chính là mình, xét về lực lượng thì có được quyền chủ đạo tuyệt đối, hoàn toàn là hai con đường không giống nhau, nhưng ai cao ai thấp, càng đến hậu kỳ thì mới biết được.
Linh hồn cảnh giới của Từ Huyền tăng lên tới cấp độ Nguyên Thần Đại Đạo thì ở bên trong Tinh Phong Thánh Đô vô số sinh linh, thân thể, linh hồn đều cảm thấy run sợ, thậm chí còn phủ phục đầy đất.
- Nguyên Thần Đại Đạo!
Vô số Đan Đạo cường giả kinh hô thất sắc, nhìn lên phương hướng hoàng cung Thánh Đô.
- Có người tấn chức Nguyên Thần Đại Đạo, cỗ hơi thở này giống như là...
Tử Sương đang bế quan tĩnh tu thân hình cứng đờ, chợt mặt mũi tràn đầy kinh hãi.
Có người tấn chức rồi... Rất nhiều người đều đi ra ngoài, hoặc sợ hãi thán phục hoặc hâm mộ, đưa tới vô số ánh mắt ngưỡng mộ cùng sùng kính.
- Là Từ Huyền!
Trong mật điện dưới mặt đất nào đó ở Thánh Đô, Vô Không Minh nhẹ nhàng thở dài.
Hắn vốn cho là linh hồn cảnh giới của mình tới gần Kim Đan đỉnh phong, tu vi tiếp cận Kim Đan đại thành, đã rất rất giỏi, nhưng mà giờ khắc này thần sắc hắn hơi có vẻ ảm đạm, ngoài ra còn mang theo một tia chán chường.
Hắn bị Từ Huyền triệt để bỏ lại rất xa.
Nguyên bản phóng nhãn cả thế giới này, Vô Không chính là thiên tài vạn năm khó gặp, tư chất của hắn thậm chí còn vượt qua cả các đời Thánh chủ.
Chỉ tiếc, niên đại này thiên tài tranh nhau phát sáng, tân tú xuất hiện lớp lớp, mà hắn lại còn gặp Từ Huyền.
- Nguyên Thần Đại Đạo. . . tư chất cùng tiềm lực của hắn vượt qua Tưởng gia...
Liễu Vũ Yên lơ lửng giữa hư không thấp giọng lẩm bẩm.
Lúc này, trong óc nàng cũng truyền đến lời nhắn gửi của sư tôn trước lúc chia tay:
- Nếu vô pháp chém giết người nọ thì hắn chính là cơ hội tìm kiếm duy nhất của là chúng ta.
Cùng lúc đó tại Vân Điên thuộc về hư không giới diện của Bất Hủ Kim Đan đỉnh phong, hai cái thân ảnh một nam một nữ lăng không đứng ở giới diện mặt khác của Tinh Phong Thánh Đô.
- Thác Bạt sư huynh, người này lại đột phá đến Nguyên Thần Đại Đạo, chúng ta có nên cải biến kế hoạch hay không?
Bình sư muội mặt sắc mặt ngưng trọng hỏi.
- Sư tôn sắp chia tay trước từng nói, nếu ta không cách nào bắt người này thì đối phương sắp thành đối thủ duy nhất của thập phương ngoại giới vực.
Thác Bạt Ngọc cười nhạt một tiếng.
- Hừ, điều này sao có thể! Ngay cả Nguyên Thần Đại Đạo bước thứ ba Thần Hư Đế Tôn đều làm không được chuyện, một kẻ ấu anh còn trong cái nôi thì làm được cái gì?
Bình sư muội xì mũi coi thường.
- Trước mắt xem ra hắn không thể, ngay cả Hóa Anh sơ kỳ cũng chưa để vào mắt được. Ta vĩnh viễn không cách nào minh bạch, vì sao sư tôn lại cần một đối thủ chứ? Thiên tài là phải bóp chết, nếu để cho hắn xuất hiện trước mặt ta thì phải dừng lại vĩnh viễn.
Thác Bạt Ngọc bên ngoài thì cười nhạo, nhưng bên trong mắt lại xuất hiện vẻ mê mang.
Hết thảy những điều này không thể thăm dò sư tôn được.
Cảnh giới linh hồn của Từ Huyền chức Nguyên Thần Đại Đạo, dấu hiệu thiên địa chấn nhiếp phạm vi mấy vạn dặm, vô số sinh linh đều phủ phục cúng bái.
Ở trong Tiểu Ngư Giới, tại một chỗ vô cùng xa, cường giả có tu vi cáp bậc Nguyên Thần Đại Đạo thậm chí có thể sinh ra một tia lực lượng thần bí cảm ứng.
Mạnh như tu giả Giới Ngoại, Thánh Cảnh Chi Chủ cũng phải chịu động dung, ngay cả Diệt Thế Quân Hoàng Diệt Thế Quân Hoàng quát sá vô địch thế giới cũng không dám khinh tâm.
Bản thân Từ Huyền khinh thường đan đạo, thực lực vô địch tung hoành, hôm nay cảnh giới linh hồn tăng lên lại càng giống như hổ thêm cánh.