Nhưng vào lúc này, xuất hiện một chuyện cực kì quỷ dị nhưng không có một ai chú ý. Trên không giới diện âm u nhẹ nhàng vặn vẹo, một cái he hở màu đen mở ra.
Vù!
Trong cái khe màu đen kia, nam tử tóc tím chậm rãi đi ra với sắc mặt tái nhợt. Hắc khải trên người hắn gần như đã bị phá thành mảnh nhỏ.
Được âm ám ma khí che lấp, sự xuất hiện của hắn trong vạn quân đen kịt chỉ như một hạt bụi, cũng không gây chú ý ánh mắt của người ngoài.
Nam tử tóc tím không ngờ là Thác Bạt Ngọc đã chết mà phục sinh,
Chỉ giờ phút này, trên người Thác Bạt Ngọc cơ hồ không có bất kỳ một tia sinh cơ, hắn rõ ràng đứng ở nơi đó, lại phảng phất căn bản cảm thụ không được sự hiện hữu của hắn.
Người thứ nhất cảm ứng được hắn tồn tại chính là Liễu Vũ Yên, khuôn mặt nàng đột nhiên thất sắc.
Phản ứng của nàng khiến cho Từ Huyền cùng Sở Đông chú ý.
- Xảy ra chuyện gì?
Từ Huyền theo ánh mắt nhìn lại, trong lòng hung hăng run rẩy một chút.
Thác Bạt Ngọc bị mình liều mình đánh một kích đáng lẽ phải chết...
Không đúng! Trên người hắn không có khí tức sinh mệnh.
Từ Huyền có một loại trực giác, giờ phút này Thác Bạt Ngọc rất quỷ dị, đồng thời cũng cực kì nguy hiểm.
Sở Đông sắc mặt biến hóa bất định, tay cầm Thiên Cơ Phiến, tay còn lại khép hờ hai mắt không ngừng bấm đốt ngón tay.
Oa!
Sở Đông bỗng nhiên nhổ ra một búng máu, sắc mặt tái nhợt, hoảng sợ nhìn về phía Thác Bạt Ngọc không hề có sinh cơ:
- Chuyện xấu...vô cùng xấu. Đây chính là Thiên Cơ không có vận mệnh cơ hồ bằng được Từ Huyền.
- Thác Bạt sư huynh. Không phải đã bị chết, như thế nào. . . Chẳng lẽ là. . .
Từ đám mây trên cao, một thiếu nữ chân trần yêu mụ nhìn chằm chằm vào Thác Bạt Ngọc phía dưới không hề có sinh cơ.
Nhưng mà đây chỉ là một chuyện nhỏ xen vào chiến cuộc. Từ một loại cảm giác nào đó Từ Huyền cũng không có xuất thủ đối với Thác Bạt Ngọc.
Thần sắc Liễu Vũ Yên bên cạnh hắn lần đầu tiên trở nên khẩn trương, chậm rãi mở ra lòng bàn tay đột nhiên lóe lên một đoàn hư quang hoa mỹ mộng ảo. Nhưng hấp dẫn lực chú ý của tất cả mọi người vẫn chỉ có Diệt Thế Quân Hoàng có uy năng hủy thiên diệt địa.
Bốn nhịp thở... Ba nhịp thở. . . Hai nhịp thở. . .
Khí tức của Hủy diệt Hắc Giao Long càng ngày càng gần.
Đến cuối cùng, cảm giác thông thiên địa thậm chí mơ hồ chỉ còn được một chấm đen nhỏ. Chấm đen nhỏ dùng tốc độ khủng bố không thể hình dung, nhanh hơn tia chớp bắn đến.
Khoảng cách ngàn dặm trăm dặm đối với điểm đen mà nói chỉ là vô dụng.
Trong đồng tử của những cường giả đỉnh phong, chấm đen nhỏ không ngừng mở rộng.
Ầm ầm --
Hư không giới diện phụ cận giống như một cái lá mỏng bị nghiền nát, không ngừng xuất hiện vết rách.
Vẻn vẹn chỉ có diệt thế ma khí trùng kích mà đến cũng khiến cho phòng ngự đại trận của Tinh Phong Thánh Đô không ngừng lay động.
Một đám cường giả đỉnh phong sắc mặt xám như tro tàn.
Trước khi Diệt Thế Hắc Giao Long hàng lâm , tất cả mọi người đều suy nghĩ lực lượng của hắn, thậm chí tận lực đánh giá cao thực lực của hắn.
Nhưng mà lúc này, khi hắn chính thức phủ xuống lập tức cấp cho mọi người một kích trùng điệp.
- Tất cả đan đạo tu giả củng cố đại trận.
Trong thanh âm Sở Đông lộ ra vẻ cả kinh cùng gấp gáp vô cùng.
Hắn và Từ Huyền liếc nhau, khóe miệng đắng chát:
- Thực lực chân chánh của Diệt Thế Hắc Giao Long so với trong tưởng tượng còn mạnh hơn vài lần.
Ầm ầm --
Vương triều số mệnh gia tăng trên Tinh Phong Thánh Đô, trước mặt diệt thế ma khí không chịu nổi một kích, lần lượt hội tụ rồi lại lần lượt bị đánh nát.
- Bái kiến Bất Diệt quân Hoàng!
Giao Long Ma Hoàng cùng Niếp Hàn - hai đại quân vương, sóng vai bay ra ngoài, nghênh hướng hắc lân khổng lồ nơi tiền phương.
Hình thể của Hắc Giao Long khổng lồ dài đến gần mười dặm, những nơi hắn đi qua thiên diêu địa hoảng, Diệt Thế Ma Diễm cấm kỵ cháy cả thiên hư.
Uy năng của Diệt Thế Ma Diễm đủ để nhẹ nhàng thiêu cháy Hóa Anh trung và hậu kỳ.
Trên trận không có bất kỳ người nào có thể chính diện ngăn cản Diệt Thế Ma Diễm.
Năm đó phân thân của Thác Bạt Ngọc, lực lượng tăng lên tới Hóa Anh trung kỳ bị một ngụm Diệt Thế Ma Diễm hóa thành tro bụi.
- So với trong dự liệu của ta còn mạnh hơn...
Liễu Vũ Yên thấp giọng tự nói.
Trong đầu Từ Huyền cũng vang lên thanh âm của tàn hồn kiếp trước:
- Chỉ bằng vào thân thể bản tôn thì lực lượng của nó đã sánh được với Anh Biến Kỳ ... Hi vọng của các ngươi rất là nhỏ bé, tốt nhất là sớm lui lại thì hơn.
Lui lại?
Trong lòng Từ Huyền đắng chát, hôm nay chạy tới một bước này, còn có cái gì hi vọng nữa đây?
Lên!
Từ Huyền cắn răng một cái, toàn lực khống chế Thiên Cơ Lệnh.
Lực lượng Thất Bảo hợp nhất lập tức hội tụ toàn bộ số mệnh cùng thiên địa nguyên lực của vương triều.
Nguy cơ trước nay chưa có tiến thêm một bước nghiền ép tiềm lực của Từ Huyền, thiên địa tinh phách chi lực nguyên bản cất giữ trong thể nội hoàn toàn kích phát thiêu đốt.
Trong sát na linh hồn lực lượng của Từ Huyền cũng tại mộng hồi thôi động mà dung nhập vào trong Thiên Cơ Lệnh.
Oanh ~ Linh hồn chấn động mãnh liệt, Từ Huyền phát giác giác quan của mình khuếch trương tới vô hạn.
Một khắc này, thông qua Thiên Cơ Lệnh, huyết nhục khí lực Viễn Cổ của hắn phảng phất kéo dài vô hạn.
Tinh Phong Thánh Đô. . . Tích Nhật Côn Vân Quốc. . . Phương Thiên Trọng Sang. . . Hoàng Long thành. . . Nguyên Tương Vân Quốc. . . Càng xa xôi hơn là Đông Hoang khu vực.
Huyết nhục phảng phất kéo dài khuếch trương đến toàn bộ Tinh Phong Vương Triều.
Thiên Cơ Lệnh dung hợp Thất Bảo chi lực, mà mất đi Thất Bảo lại dùng Giới Nguyên Thạch làm trung tâm cùng vương triều Khí Vận Đại Trận tương liên.
Mà vương triều Khí Vận Đại Trận, lại dung nhập một phương vương triều sơn hà thổ địa.
Trong lúc vô hình, Thiên Cơ Lệnh trở thành một sợi dây ràng buộc, sau khi dung hợp, huyết nhục giác quan của Từ Huyền kéo dài toàn bộ vương triều.
Trong sát na cảnh giới Viễn Cổ thể tu của Từ Huyền bị vô hạn phóng đại, hô hấp vô tận thiên địa nguyên khí cùng tinh phách, cũng dung nhập vào trong thể nội.
- Chuyện gì đang xảy ra???
Từ Huyền chấn động.
Hắn cảm giác tu vi của mình hoàn toàn bước vào Hóa Anh Kỳ, mà cảnh giới thậm chí còn mạnh hơn cả Hóa Anh Kỳ vô số lần.
- Ha ha ha. . . Đây là đại kỳ ngộ ngàn năm một thuở, còn không mau xuất kích, có thể đi thêm bao nhiêu nữa toàn bộ đều nhờ vào vận mệnh của ngươi đó.
Tàn hồn kiếp trước cười dài một tiếng.
Dưới áp bách của nguy cơ trước nay chưa có, tiềm lực Phách Vương thể cường đại Viễn Cổ thể tu của Từ Huyền bị nghiền ép đến cực hạn.
Một khắc này, huyết nhục giác quan của Từ Huyền thông qua đầu mối then chốt Thiên Cơ Lệnh kéo dài hô ứng toàn bộ Tinh Phong Vương Triều.
Nguyên khí cùng tinh phách mênh mông vô tận thiên địa phảng phất trở thành khí thể do Từ Huyền hô hấp mà sinh ra.
Giờ phút này, Hỏa sinh thổ của Từ Huyền dưới sự kích thích cực hạn hoàn toàn đạt đến thập thành Đại viên mãn.
Vù!
Trong cái khe màu đen kia, nam tử tóc tím chậm rãi đi ra với sắc mặt tái nhợt. Hắc khải trên người hắn gần như đã bị phá thành mảnh nhỏ.
Được âm ám ma khí che lấp, sự xuất hiện của hắn trong vạn quân đen kịt chỉ như một hạt bụi, cũng không gây chú ý ánh mắt của người ngoài.
Nam tử tóc tím không ngờ là Thác Bạt Ngọc đã chết mà phục sinh,
Chỉ giờ phút này, trên người Thác Bạt Ngọc cơ hồ không có bất kỳ một tia sinh cơ, hắn rõ ràng đứng ở nơi đó, lại phảng phất căn bản cảm thụ không được sự hiện hữu của hắn.
Người thứ nhất cảm ứng được hắn tồn tại chính là Liễu Vũ Yên, khuôn mặt nàng đột nhiên thất sắc.
Phản ứng của nàng khiến cho Từ Huyền cùng Sở Đông chú ý.
- Xảy ra chuyện gì?
Từ Huyền theo ánh mắt nhìn lại, trong lòng hung hăng run rẩy một chút.
Thác Bạt Ngọc bị mình liều mình đánh một kích đáng lẽ phải chết...
Không đúng! Trên người hắn không có khí tức sinh mệnh.
Từ Huyền có một loại trực giác, giờ phút này Thác Bạt Ngọc rất quỷ dị, đồng thời cũng cực kì nguy hiểm.
Sở Đông sắc mặt biến hóa bất định, tay cầm Thiên Cơ Phiến, tay còn lại khép hờ hai mắt không ngừng bấm đốt ngón tay.
Oa!
Sở Đông bỗng nhiên nhổ ra một búng máu, sắc mặt tái nhợt, hoảng sợ nhìn về phía Thác Bạt Ngọc không hề có sinh cơ:
- Chuyện xấu...vô cùng xấu. Đây chính là Thiên Cơ không có vận mệnh cơ hồ bằng được Từ Huyền.
- Thác Bạt sư huynh. Không phải đã bị chết, như thế nào. . . Chẳng lẽ là. . .
Từ đám mây trên cao, một thiếu nữ chân trần yêu mụ nhìn chằm chằm vào Thác Bạt Ngọc phía dưới không hề có sinh cơ.
Nhưng mà đây chỉ là một chuyện nhỏ xen vào chiến cuộc. Từ một loại cảm giác nào đó Từ Huyền cũng không có xuất thủ đối với Thác Bạt Ngọc.
Thần sắc Liễu Vũ Yên bên cạnh hắn lần đầu tiên trở nên khẩn trương, chậm rãi mở ra lòng bàn tay đột nhiên lóe lên một đoàn hư quang hoa mỹ mộng ảo. Nhưng hấp dẫn lực chú ý của tất cả mọi người vẫn chỉ có Diệt Thế Quân Hoàng có uy năng hủy thiên diệt địa.
Bốn nhịp thở... Ba nhịp thở. . . Hai nhịp thở. . .
Khí tức của Hủy diệt Hắc Giao Long càng ngày càng gần.
Đến cuối cùng, cảm giác thông thiên địa thậm chí mơ hồ chỉ còn được một chấm đen nhỏ. Chấm đen nhỏ dùng tốc độ khủng bố không thể hình dung, nhanh hơn tia chớp bắn đến.
Khoảng cách ngàn dặm trăm dặm đối với điểm đen mà nói chỉ là vô dụng.
Trong đồng tử của những cường giả đỉnh phong, chấm đen nhỏ không ngừng mở rộng.
Ầm ầm --
Hư không giới diện phụ cận giống như một cái lá mỏng bị nghiền nát, không ngừng xuất hiện vết rách.
Vẻn vẹn chỉ có diệt thế ma khí trùng kích mà đến cũng khiến cho phòng ngự đại trận của Tinh Phong Thánh Đô không ngừng lay động.
Một đám cường giả đỉnh phong sắc mặt xám như tro tàn.
Trước khi Diệt Thế Hắc Giao Long hàng lâm , tất cả mọi người đều suy nghĩ lực lượng của hắn, thậm chí tận lực đánh giá cao thực lực của hắn.
Nhưng mà lúc này, khi hắn chính thức phủ xuống lập tức cấp cho mọi người một kích trùng điệp.
- Tất cả đan đạo tu giả củng cố đại trận.
Trong thanh âm Sở Đông lộ ra vẻ cả kinh cùng gấp gáp vô cùng.
Hắn và Từ Huyền liếc nhau, khóe miệng đắng chát:
- Thực lực chân chánh của Diệt Thế Hắc Giao Long so với trong tưởng tượng còn mạnh hơn vài lần.
Ầm ầm --
Vương triều số mệnh gia tăng trên Tinh Phong Thánh Đô, trước mặt diệt thế ma khí không chịu nổi một kích, lần lượt hội tụ rồi lại lần lượt bị đánh nát.
- Bái kiến Bất Diệt quân Hoàng!
Giao Long Ma Hoàng cùng Niếp Hàn - hai đại quân vương, sóng vai bay ra ngoài, nghênh hướng hắc lân khổng lồ nơi tiền phương.
Hình thể của Hắc Giao Long khổng lồ dài đến gần mười dặm, những nơi hắn đi qua thiên diêu địa hoảng, Diệt Thế Ma Diễm cấm kỵ cháy cả thiên hư.
Uy năng của Diệt Thế Ma Diễm đủ để nhẹ nhàng thiêu cháy Hóa Anh trung và hậu kỳ.
Trên trận không có bất kỳ người nào có thể chính diện ngăn cản Diệt Thế Ma Diễm.
Năm đó phân thân của Thác Bạt Ngọc, lực lượng tăng lên tới Hóa Anh trung kỳ bị một ngụm Diệt Thế Ma Diễm hóa thành tro bụi.
- So với trong dự liệu của ta còn mạnh hơn...
Liễu Vũ Yên thấp giọng tự nói.
Trong đầu Từ Huyền cũng vang lên thanh âm của tàn hồn kiếp trước:
- Chỉ bằng vào thân thể bản tôn thì lực lượng của nó đã sánh được với Anh Biến Kỳ ... Hi vọng của các ngươi rất là nhỏ bé, tốt nhất là sớm lui lại thì hơn.
Lui lại?
Trong lòng Từ Huyền đắng chát, hôm nay chạy tới một bước này, còn có cái gì hi vọng nữa đây?
Lên!
Từ Huyền cắn răng một cái, toàn lực khống chế Thiên Cơ Lệnh.
Lực lượng Thất Bảo hợp nhất lập tức hội tụ toàn bộ số mệnh cùng thiên địa nguyên lực của vương triều.
Nguy cơ trước nay chưa có tiến thêm một bước nghiền ép tiềm lực của Từ Huyền, thiên địa tinh phách chi lực nguyên bản cất giữ trong thể nội hoàn toàn kích phát thiêu đốt.
Trong sát na linh hồn lực lượng của Từ Huyền cũng tại mộng hồi thôi động mà dung nhập vào trong Thiên Cơ Lệnh.
Oanh ~ Linh hồn chấn động mãnh liệt, Từ Huyền phát giác giác quan của mình khuếch trương tới vô hạn.
Một khắc này, thông qua Thiên Cơ Lệnh, huyết nhục khí lực Viễn Cổ của hắn phảng phất kéo dài vô hạn.
Tinh Phong Thánh Đô. . . Tích Nhật Côn Vân Quốc. . . Phương Thiên Trọng Sang. . . Hoàng Long thành. . . Nguyên Tương Vân Quốc. . . Càng xa xôi hơn là Đông Hoang khu vực.
Huyết nhục phảng phất kéo dài khuếch trương đến toàn bộ Tinh Phong Vương Triều.
Thiên Cơ Lệnh dung hợp Thất Bảo chi lực, mà mất đi Thất Bảo lại dùng Giới Nguyên Thạch làm trung tâm cùng vương triều Khí Vận Đại Trận tương liên.
Mà vương triều Khí Vận Đại Trận, lại dung nhập một phương vương triều sơn hà thổ địa.
Trong lúc vô hình, Thiên Cơ Lệnh trở thành một sợi dây ràng buộc, sau khi dung hợp, huyết nhục giác quan của Từ Huyền kéo dài toàn bộ vương triều.
Trong sát na cảnh giới Viễn Cổ thể tu của Từ Huyền bị vô hạn phóng đại, hô hấp vô tận thiên địa nguyên khí cùng tinh phách, cũng dung nhập vào trong thể nội.
- Chuyện gì đang xảy ra???
Từ Huyền chấn động.
Hắn cảm giác tu vi của mình hoàn toàn bước vào Hóa Anh Kỳ, mà cảnh giới thậm chí còn mạnh hơn cả Hóa Anh Kỳ vô số lần.
- Ha ha ha. . . Đây là đại kỳ ngộ ngàn năm một thuở, còn không mau xuất kích, có thể đi thêm bao nhiêu nữa toàn bộ đều nhờ vào vận mệnh của ngươi đó.
Tàn hồn kiếp trước cười dài một tiếng.
Dưới áp bách của nguy cơ trước nay chưa có, tiềm lực Phách Vương thể cường đại Viễn Cổ thể tu của Từ Huyền bị nghiền ép đến cực hạn.
Một khắc này, huyết nhục giác quan của Từ Huyền thông qua đầu mối then chốt Thiên Cơ Lệnh kéo dài hô ứng toàn bộ Tinh Phong Vương Triều.
Nguyên khí cùng tinh phách mênh mông vô tận thiên địa phảng phất trở thành khí thể do Từ Huyền hô hấp mà sinh ra.
Giờ phút này, Hỏa sinh thổ của Từ Huyền dưới sự kích thích cực hạn hoàn toàn đạt đến thập thành Đại viên mãn.