Thân hình mập mạp của Vương Viên cận thận bước từng bước vào trong vòng cấm màu đỏ kia, mọi người đều như nín thở, đợi phản ứng của quái xà khủng bố này.
- Ah!
Con quái xà không có hành động gì nhưng thân hình mập mạp của Vương Viên đột nhiên lao ra ngoài vòng cấm.
- Thằng béo kia sợ chết quá!
- Sợ cái gì?! Đi vào đánh nhau với nó một trận đi!
- Không phải chỉ là một con quái xà thôi sao?!
Rất nhiều tu sĩ nơi này không tiếc dùng lời lẽ cay độc để làm nhục Vương Viên.
- Vào đi!
Đôi mắt lạnh như băng của Nam Minh nhìn chằm chằm vào Vương Viên, trong tay nổi lên một ngọn lửa màu lam hồng.
Vương Viên nhìn bốn phía, thấy không có một ai đứng ra bênh vực mình đành Lần nữa đi vào trong vòng cấm màu đỏ.
Còn quái xà cũng nhìn chằm chằm Vương Viên, thân mình cũng căng cứng lên. tùy thời có thể ra tay.
- Nếu ngươi lại nhảy ra thì dừng trách ta ra tay vô tình!
Mộ Tuyền khống chế ngân ti trong tay, nhiều điểm hào quang màu xanh ngọc hiện lên trên ngân ti.
Lần thứ hai Vương Viên đi vào vòng cấm này, cũng không lập tức lao ra mà đứng đối điện với quái xà.
Quái xà dường như cũng không có dấu hiệu muốn động thủ. đôi con ngươi màu đỏ lóe ra vài tia xảo quýệt.
- Đánh nó! Đánh đi!
Chúng tu sĩ bên ngoài bắt đầu gào lên.
Nam Minh lạnh lùng nói:
- Thằng béo. dùng pháp thuật công kích nó một cái!
Ngân ti trong tay Mộ Tuyền hơi siết một cái.
Bất đắc dĩ. hai tay Vương Viên run rẩy đánh ra một đạo pháp quyết đơn giản, một viên hỏa cầu bắn về phía quái xà.
Thịch thịch!
Hỏa cầu đánh lên trên thân xà quái nhưng cũng không tạo thành chút uy hiếp nào đối với nó.
Thân thể của yêu thú tứ cấp Quả nhiên biến thái.
Dưới mệnh lệnh của Nam Minh, Vương Viên lại đánh ra một pháp thuật bậc hai.
Một loạt địa thứ bén nhọn lập tức từ phía dưới chân quái xà đánh lên nhưng cũng chỉ vẻn vẹn khiến thân thể quái xà hơi chấn động.
Vẫn lông tóc vô tổn hoặc là nói chút thương tồn này đối với nó cũng quá mức bé nhỏ.
- Dùng linh khí công kích tiếp!
Nam Minh lại ra lệnh.
- Ta không có Linh khí...
Vương Viên thấp giọng, ngữ khí yếu đuối nói.
- Không có Linh khí?!
Chúng tu sĩ nơi này đều sửng sốt.
Tu sĩ tiến vào động phủ, người nào trong tay chẳng có một hai kiện linh khí?!
Chỉ có một số ít tu sĩ Phương Vân sơn mới biết được Vương Viên quá thật Chỉ có một kiện linh khí hạ phẩm nhưng tại Đại Hội Phương Vân đã bị Lý Hoành dùng phương pháp qủy dị nào đó đoạt đi mất.
Nam Minh cũng nhớ lại tình cảnh ngày đó trên Đại Hội Phương Vân, là một tên tu sĩ tu luyện bản lược giản của Huyết Ma Chân Kinh, khiến linh khí của Vương Viên bị ô nhiễm rồi cướp mất.
Trong đám người này có không ít kẻ chuyển mắt nhìn sang LÝ Hoành, người gây ra điều này.
- Hừ!
Lý Hoành hừ nhẹ một tiếng, trên người bộc phát ra một cỗ sát khí đầy áp lực. trên đỉnh đầu cũng có mười mấy huyết sát ấn kỳ, gần bằng Triệu Thụy.
Đúng lúc này, linh quang trong mắt Mộ Tuyền chợt lóe, bàn tay ngọc khẽ rung lên, kéo thân thể Vương Viên ra ngoài.
Đồng thời quái xà vốn lặng yên bất động lúc này hộc ra một đạo Huyết quang, đánh thẳng vào vị trí Vương Viên vừa đứng.
Trên mặt đất lập tức hiện lên một cái hố sâu nửa thước.
Trong lòng Vương Viên kinh hãi, đưa tay vỗ vỗ ngực, quay lại mắng quái xà:
- Tiểu quái xà. dám đánh lén lão tử sao?!
Con quái xà kia hiển nhiên có thể nghe hiểu Vương Viên nói. trong mắt lóe lên một mảnh lửa giận, nhưng cũng không làm gì được.
Nam Minh nói với những tu sĩ nơi này:
- Con quái xà Tuy lợi hại nhưng không thể rời khỏi vòng cấm màu máu này. mọi người có thể yên tâm công kích, nếu có nguy hiểm thì nhanh chóng lui lại.
Chúng tu sĩ nơi này lập tức bàn luận xôn xao.
Qua một lúc. Chỉ có một bộ phận tu sĩ nguyện ý đi thử!
- Có thể thả ta ra được chưa?!
Vương Viên khép nép hỏi, đưa ánh mắt dáng thương nhìn về phía Nam Minh.
-Có thể!
Nam Minh đáp ứng thỉnh cầu của hắn, sau đó bước lên, nhấc thân thể Vương Viên, dùng sức ném về phía con quái xà.
Quái xà thấy Vương Viên bay tới. thân rắn lập tức rục rịch.
- Mọi người cùng động thủ, nếu không dừng ai mơ tưởng có thể tiến vào Huyết Sát Thần Điện!?
Nam Minh hét lớn một tiếng, dẫn theo hai vị tu sĩ Trúc cơ kỳ tiến vào vòng cấm màu máu.
Cùng lúc đó. một đạo Huyết quang cũng tiến vào phạm vi công kích của quái xà. Người này chính là Lý Hoành.
Có mấy người dẫn đầu. một ít tu sĩ to gan cũng xâm nhập vào trong vòng cấm.
- Ngươi cũng vào xem đi!
Hà Y Tú nói với Thạch Lỗi.
- Được!
Làm một tu sĩ Trúc cơ kỳ, Thạch Lỗi khống chế độn quang còn chưa thành hình dưới chân vọt vào vòng chiến.
Nhất thời, vòng cấm màu máu bành trướng.
Mục tiêu đầu tiên của quái xà chính là Vương Viên vị bị ném vào. nó há rộng miệng, táp tới Vương Viên. Chỉ tiếc, Mộ Tuyền hơi giật tay lại, kéo thân hình Vương Viên chuyển sang một hướng khác, khiến nó táp vào hư không.
Mà lúc này, trong tay Nam Minh bắn ra mấy viên băng cầu màu lam hồng.
Băng cầu màu lam hồng này đánh vào trên người quái xà lập tức ngưng kết một tầng băng sương, khiến tốc độ quái xà chậm lại. Nguồn: http://truyenfull.vn
- Phá!
Từng đạo bóng kiếm nhanh chóng bắn tới. Toàn thân Lý Hoành phát ra sát khí lẫm lẫm. huy động Huyết Ảnh u Ma Kiếm, bay tới bên sườn quái xà.
Thân thể quái xà lập tức xuất hiện vài đạo vết thương không nhẹ. máu đen từ trong thân rắn chảy ra.
- Công kích thật dáng sợ!
Những tu sĩ nơi này âm thầm kinh hãi.
Đứng ở ngoài vòng cấm, Trương Hằng cũng thầm tán thưởng! Lực công kích của Lý Hoành quá thực dáng sợ. ngày đó hắn công kích mình e rằng chưa dốc toàn lực.
Quái xà kêu lên một tiếng đau đớn, chuyển mục tiêu công kích sang phía Lý Hoành. Lý Hoành cũng không phải kẻ ngốc, thân hình chợt lóe lên. đi ra bên ngoài vòng cấm. Chỉ cần hơi có dị động, hắn lập tức rút lui.
- Ầm!
Trên bầu trời đột nhiên đánh xuống một cây cự chùy màu vàng đất lớn như một căn phòng, đánh mạnh vào người quái xà khiến thân hình nó hơi khựng lại.
Linh quyết trên tay Thạch Lỗi liên tục được đánh ra, cự chùy thật lớn kia lại biến về hình thái bình thường, về lại trong tay hắn.
Bị một kích như vậy của Thạch Lỗi. quái xà dường như có chút không ổn, không lập tức công kích nhưng tu sĩ khác.
- Cơ hội tốt!
Số tu sĩ trong vòng cấm lập tức phát động một hồi công kích mãnh liệt!
Các loại pháp thuật cuồn cuộn mãnh liệt đánh lên người quái xà.
Càng dáng sợ chính là Huyết Ảnh u Ma Kiếm trong tay Lý Hoành, một kiếm đã đâm mạnh vào một con mắt của quái xà.
Sau khi đâm ra một kiếm này, thân hình Lý Hoành lập tức lui lại.
- Tất cả mọi người mau thối lui!
Mộ Tuyền đột nhiên thở nhẹ một tiếng.
Nghe lời ấy, tu sĩ Bích Tuyết Tương Vân Tông lập tức không chút chậm trễ bay lùi ra sau.
Những tu sĩ khác thấy tình cảnh này cũng không ngu ngốc ở lại, đều lùi ra.
- Phốc!
Con xà quái đột nhiên kêu lớn một tiếng, trong miệng phun ra một màng khí độc màu xám đen. toàn bộ trong vòng cấm màu máu đều bị khí độc này lan tràn.
- Ahh...
Một tiếng hét thảm vang lên. một tên tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn dù có Linh khí phòng ngự nhưng cũng bị khí độc này nhiễm vào thân, nháy mắt biến thành một đống máu loãng.
- Khí độc thật dáng sợ!
Những tu sĩ lui ra kịp thời đều âm thầm kêu may mắn!
Mộ Tuyền có thiên phú biết trước tương lại cho nên giúp chúng tu sĩ thoát được một kiếp.
Nam Minh đi tới bên cạnh Mộ Tuyền, thấp giọng nói:
- Có muội bên cạnh, ta cũng yên tâm hơn!
sắc mặt Mộ Tuyền không thay đổi. vẻ mặt u lãnh nói:
- Sư huynh cũng phải cận thận, trước khi tiến vào Thần Điện thì ta còn có thể giúp được đôi chút mà thôi.
Khi khí độc trong vòng cấm tan hết. Nam Minh lại hướng về phía tu sĩ khác nói:
- Chỉ cần nghe theo sư muội ta điều động, có thể tránh khỏi những nguy cơ trí mạng. Con quái xà này cũng sớm không trụ được nữa rồi. mọi người cùng tiến lên.
Từ trên thân con quái xà trong vòng cấm màu máu này tràn ra rất nhiều máu tươi, một mắt cũng đã bị đâm mù.
Lần này. càng có nhiều tu sĩ gia nhập vòng chiến.
Trương Hằng âm thầm suy nghĩ tình cảnh lúc này, trong lòng không khỏi nhớ tới tình cảnh đánh BOSS trong game ở kiếp trước.
Nếu coi chúng tu sĩ nơi này là một đám người chơi thì con quái xà sẽ tương đương là một BOSS.
Đột nhiên trong đầu Trương Hằng sinh ra một Ý niệm. Nếu là đánh BOSS thì có thể phun ra đồ trang bị hay không đây?
Nghĩ vậy, Trương Hằng giật mình, liền lập tức thi triển Phong Hành Thuật; tiềm hành về phía vòng cấm.
- Ah!
Con quái xà không có hành động gì nhưng thân hình mập mạp của Vương Viên đột nhiên lao ra ngoài vòng cấm.
- Thằng béo kia sợ chết quá!
- Sợ cái gì?! Đi vào đánh nhau với nó một trận đi!
- Không phải chỉ là một con quái xà thôi sao?!
Rất nhiều tu sĩ nơi này không tiếc dùng lời lẽ cay độc để làm nhục Vương Viên.
- Vào đi!
Đôi mắt lạnh như băng của Nam Minh nhìn chằm chằm vào Vương Viên, trong tay nổi lên một ngọn lửa màu lam hồng.
Vương Viên nhìn bốn phía, thấy không có một ai đứng ra bênh vực mình đành Lần nữa đi vào trong vòng cấm màu đỏ.
Còn quái xà cũng nhìn chằm chằm Vương Viên, thân mình cũng căng cứng lên. tùy thời có thể ra tay.
- Nếu ngươi lại nhảy ra thì dừng trách ta ra tay vô tình!
Mộ Tuyền khống chế ngân ti trong tay, nhiều điểm hào quang màu xanh ngọc hiện lên trên ngân ti.
Lần thứ hai Vương Viên đi vào vòng cấm này, cũng không lập tức lao ra mà đứng đối điện với quái xà.
Quái xà dường như cũng không có dấu hiệu muốn động thủ. đôi con ngươi màu đỏ lóe ra vài tia xảo quýệt.
- Đánh nó! Đánh đi!
Chúng tu sĩ bên ngoài bắt đầu gào lên.
Nam Minh lạnh lùng nói:
- Thằng béo. dùng pháp thuật công kích nó một cái!
Ngân ti trong tay Mộ Tuyền hơi siết một cái.
Bất đắc dĩ. hai tay Vương Viên run rẩy đánh ra một đạo pháp quyết đơn giản, một viên hỏa cầu bắn về phía quái xà.
Thịch thịch!
Hỏa cầu đánh lên trên thân xà quái nhưng cũng không tạo thành chút uy hiếp nào đối với nó.
Thân thể của yêu thú tứ cấp Quả nhiên biến thái.
Dưới mệnh lệnh của Nam Minh, Vương Viên lại đánh ra một pháp thuật bậc hai.
Một loạt địa thứ bén nhọn lập tức từ phía dưới chân quái xà đánh lên nhưng cũng chỉ vẻn vẹn khiến thân thể quái xà hơi chấn động.
Vẫn lông tóc vô tổn hoặc là nói chút thương tồn này đối với nó cũng quá mức bé nhỏ.
- Dùng linh khí công kích tiếp!
Nam Minh lại ra lệnh.
- Ta không có Linh khí...
Vương Viên thấp giọng, ngữ khí yếu đuối nói.
- Không có Linh khí?!
Chúng tu sĩ nơi này đều sửng sốt.
Tu sĩ tiến vào động phủ, người nào trong tay chẳng có một hai kiện linh khí?!
Chỉ có một số ít tu sĩ Phương Vân sơn mới biết được Vương Viên quá thật Chỉ có một kiện linh khí hạ phẩm nhưng tại Đại Hội Phương Vân đã bị Lý Hoành dùng phương pháp qủy dị nào đó đoạt đi mất.
Nam Minh cũng nhớ lại tình cảnh ngày đó trên Đại Hội Phương Vân, là một tên tu sĩ tu luyện bản lược giản của Huyết Ma Chân Kinh, khiến linh khí của Vương Viên bị ô nhiễm rồi cướp mất.
Trong đám người này có không ít kẻ chuyển mắt nhìn sang LÝ Hoành, người gây ra điều này.
- Hừ!
Lý Hoành hừ nhẹ một tiếng, trên người bộc phát ra một cỗ sát khí đầy áp lực. trên đỉnh đầu cũng có mười mấy huyết sát ấn kỳ, gần bằng Triệu Thụy.
Đúng lúc này, linh quang trong mắt Mộ Tuyền chợt lóe, bàn tay ngọc khẽ rung lên, kéo thân thể Vương Viên ra ngoài.
Đồng thời quái xà vốn lặng yên bất động lúc này hộc ra một đạo Huyết quang, đánh thẳng vào vị trí Vương Viên vừa đứng.
Trên mặt đất lập tức hiện lên một cái hố sâu nửa thước.
Trong lòng Vương Viên kinh hãi, đưa tay vỗ vỗ ngực, quay lại mắng quái xà:
- Tiểu quái xà. dám đánh lén lão tử sao?!
Con quái xà kia hiển nhiên có thể nghe hiểu Vương Viên nói. trong mắt lóe lên một mảnh lửa giận, nhưng cũng không làm gì được.
Nam Minh nói với những tu sĩ nơi này:
- Con quái xà Tuy lợi hại nhưng không thể rời khỏi vòng cấm màu máu này. mọi người có thể yên tâm công kích, nếu có nguy hiểm thì nhanh chóng lui lại.
Chúng tu sĩ nơi này lập tức bàn luận xôn xao.
Qua một lúc. Chỉ có một bộ phận tu sĩ nguyện ý đi thử!
- Có thể thả ta ra được chưa?!
Vương Viên khép nép hỏi, đưa ánh mắt dáng thương nhìn về phía Nam Minh.
-Có thể!
Nam Minh đáp ứng thỉnh cầu của hắn, sau đó bước lên, nhấc thân thể Vương Viên, dùng sức ném về phía con quái xà.
Quái xà thấy Vương Viên bay tới. thân rắn lập tức rục rịch.
- Mọi người cùng động thủ, nếu không dừng ai mơ tưởng có thể tiến vào Huyết Sát Thần Điện!?
Nam Minh hét lớn một tiếng, dẫn theo hai vị tu sĩ Trúc cơ kỳ tiến vào vòng cấm màu máu.
Cùng lúc đó. một đạo Huyết quang cũng tiến vào phạm vi công kích của quái xà. Người này chính là Lý Hoành.
Có mấy người dẫn đầu. một ít tu sĩ to gan cũng xâm nhập vào trong vòng cấm.
- Ngươi cũng vào xem đi!
Hà Y Tú nói với Thạch Lỗi.
- Được!
Làm một tu sĩ Trúc cơ kỳ, Thạch Lỗi khống chế độn quang còn chưa thành hình dưới chân vọt vào vòng chiến.
Nhất thời, vòng cấm màu máu bành trướng.
Mục tiêu đầu tiên của quái xà chính là Vương Viên vị bị ném vào. nó há rộng miệng, táp tới Vương Viên. Chỉ tiếc, Mộ Tuyền hơi giật tay lại, kéo thân hình Vương Viên chuyển sang một hướng khác, khiến nó táp vào hư không.
Mà lúc này, trong tay Nam Minh bắn ra mấy viên băng cầu màu lam hồng.
Băng cầu màu lam hồng này đánh vào trên người quái xà lập tức ngưng kết một tầng băng sương, khiến tốc độ quái xà chậm lại. Nguồn: http://truyenfull.vn
- Phá!
Từng đạo bóng kiếm nhanh chóng bắn tới. Toàn thân Lý Hoành phát ra sát khí lẫm lẫm. huy động Huyết Ảnh u Ma Kiếm, bay tới bên sườn quái xà.
Thân thể quái xà lập tức xuất hiện vài đạo vết thương không nhẹ. máu đen từ trong thân rắn chảy ra.
- Công kích thật dáng sợ!
Những tu sĩ nơi này âm thầm kinh hãi.
Đứng ở ngoài vòng cấm, Trương Hằng cũng thầm tán thưởng! Lực công kích của Lý Hoành quá thực dáng sợ. ngày đó hắn công kích mình e rằng chưa dốc toàn lực.
Quái xà kêu lên một tiếng đau đớn, chuyển mục tiêu công kích sang phía Lý Hoành. Lý Hoành cũng không phải kẻ ngốc, thân hình chợt lóe lên. đi ra bên ngoài vòng cấm. Chỉ cần hơi có dị động, hắn lập tức rút lui.
- Ầm!
Trên bầu trời đột nhiên đánh xuống một cây cự chùy màu vàng đất lớn như một căn phòng, đánh mạnh vào người quái xà khiến thân hình nó hơi khựng lại.
Linh quyết trên tay Thạch Lỗi liên tục được đánh ra, cự chùy thật lớn kia lại biến về hình thái bình thường, về lại trong tay hắn.
Bị một kích như vậy của Thạch Lỗi. quái xà dường như có chút không ổn, không lập tức công kích nhưng tu sĩ khác.
- Cơ hội tốt!
Số tu sĩ trong vòng cấm lập tức phát động một hồi công kích mãnh liệt!
Các loại pháp thuật cuồn cuộn mãnh liệt đánh lên người quái xà.
Càng dáng sợ chính là Huyết Ảnh u Ma Kiếm trong tay Lý Hoành, một kiếm đã đâm mạnh vào một con mắt của quái xà.
Sau khi đâm ra một kiếm này, thân hình Lý Hoành lập tức lui lại.
- Tất cả mọi người mau thối lui!
Mộ Tuyền đột nhiên thở nhẹ một tiếng.
Nghe lời ấy, tu sĩ Bích Tuyết Tương Vân Tông lập tức không chút chậm trễ bay lùi ra sau.
Những tu sĩ khác thấy tình cảnh này cũng không ngu ngốc ở lại, đều lùi ra.
- Phốc!
Con xà quái đột nhiên kêu lớn một tiếng, trong miệng phun ra một màng khí độc màu xám đen. toàn bộ trong vòng cấm màu máu đều bị khí độc này lan tràn.
- Ahh...
Một tiếng hét thảm vang lên. một tên tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn dù có Linh khí phòng ngự nhưng cũng bị khí độc này nhiễm vào thân, nháy mắt biến thành một đống máu loãng.
- Khí độc thật dáng sợ!
Những tu sĩ lui ra kịp thời đều âm thầm kêu may mắn!
Mộ Tuyền có thiên phú biết trước tương lại cho nên giúp chúng tu sĩ thoát được một kiếp.
Nam Minh đi tới bên cạnh Mộ Tuyền, thấp giọng nói:
- Có muội bên cạnh, ta cũng yên tâm hơn!
sắc mặt Mộ Tuyền không thay đổi. vẻ mặt u lãnh nói:
- Sư huynh cũng phải cận thận, trước khi tiến vào Thần Điện thì ta còn có thể giúp được đôi chút mà thôi.
Khi khí độc trong vòng cấm tan hết. Nam Minh lại hướng về phía tu sĩ khác nói:
- Chỉ cần nghe theo sư muội ta điều động, có thể tránh khỏi những nguy cơ trí mạng. Con quái xà này cũng sớm không trụ được nữa rồi. mọi người cùng tiến lên.
Từ trên thân con quái xà trong vòng cấm màu máu này tràn ra rất nhiều máu tươi, một mắt cũng đã bị đâm mù.
Lần này. càng có nhiều tu sĩ gia nhập vòng chiến.
Trương Hằng âm thầm suy nghĩ tình cảnh lúc này, trong lòng không khỏi nhớ tới tình cảnh đánh BOSS trong game ở kiếp trước.
Nếu coi chúng tu sĩ nơi này là một đám người chơi thì con quái xà sẽ tương đương là một BOSS.
Đột nhiên trong đầu Trương Hằng sinh ra một Ý niệm. Nếu là đánh BOSS thì có thể phun ra đồ trang bị hay không đây?
Nghĩ vậy, Trương Hằng giật mình, liền lập tức thi triển Phong Hành Thuật; tiềm hành về phía vòng cấm.