Dọc theo con đường dính đầy máu này, trong bầu Trời đầy mưa tuyết mông lung, mấy người Trương Hằng thong thả đi về phía cung điện màu máu trong tầm mắt.
Trên con đường này, tiếng ca khiến tiêu tan Ý chí chiến đấu cũng không xuất hiện nữa. Hiển nhiên, những người còn lại sẽ không ai bị tiếng ca này ảnh hưởng nữa.
Khi mấy người tiếp cận cung điện màu máu. phát hiện ra mua Tuyết mông lung đã bắt đầu hết dần. không khí lạnh lẽo cũng đã biến mất.
Tới một lúc, Trương Hằng cảm giác hai chân mình đã bước nhẹ nhàng hơn mặt đường màu máu dính dáp đột đã biến mất từ bao giờ.
Mặt đường vẫn trần đầy chất lỏng màu máu nhưng cũng không khác gì những con đường bình thường.
- Xem ra đã chân chính thông qua cửa thứ nhất Luyện Ngục Lộ rồi! Cho nên trói buộc mới chấm dứt!
Trong lòng Trương Hằng thầm nghĩ.
Nếu cửa thứ nhất đã thông qua, vậy nơi này có còn là cấm phi lĩnh vực?! Trương Hằng đột nhiên nghĩ tới vấn đề này.
Nghĩ tới đây, Trương Hằng lập tức thi triển Ngự Phong Thuật. Một tầng quang lưu màu xanh nhàn nhạt bao bọc cơ thể hắn. khiến hắn lơ lửng lên giữa không trung.
- Không ngờ có thể bay được!?
Những người bên cạnh cũng hơi kinh ngạc.
- Thật tốt quá! Rốt cục có thể bay được rồi!
Triệu Thụy vui mừng nói. cũng bay lên với Trương Hằng.
- Chúng ta mau đi lên!
Ô Lăng kéo Lấy Triệu Thụy. thấp giọng nói.
- Ah. đại ca hắn phải hành động một mình...
Triệu Thụy cuối cùng cũng hiểu ra vấn đề.
- Triệu đạo hữu, không ngờ ngươi có thể còn sống, từ trong băng phong đi ra. Hà tiểu thư và Thạch sư huynh nhất định sẽ rất cao hứng!
Đông hành với Trương Hằng chính là một gã tu sĩ Độc Thiên Bảo, hắn đi tới bắt chuyện. Thần sắc Trương Hằng lảnh đạm:
- Các ngươi sau khi tiến vào cung điện kia đã Xảy ra chuyện gì?
- Khi chúng ta đi tới cung điện màu máu kia thì vẻn vẹn chỉ còn lại hai mươi mốt người. Trong cung điện màu máu kia cũng không có gì đặc biệt, nhưng đó là nhập khẩu của cửa thứ hai.
Nhập khẩu của cửa thứ hai?! Trong lòng Trương Hằng lập tức hiểu ra. Bởi vì bốn người Trương Hằng còn chưa tiến vào cung điện màu máu cho nên nhập khẩu cửa thứ hai vẫn chưa mở ra.
Tốc độ phi hành so với đi bộ tới còn nhanh hơn. Chỉ một lúc. Trương Hằng theo tu sĩ Độc Thiên Bảo kia đi tới cung điện màu máu.
- Triệu huynh ngươi tới rồi...Mới vừa tới trước cửa vào cung điện màu máu, Hà Y Tú đã hô lên. đôi mắt sau chiếc khăn che mặt hơi lóe lên một tia vui mừng.
- Ha ha ha... Triệu huynh quả nhiên không tầm thường! Cho dù bị đóng băng vẫn có thể thong đong đi ra!
Thạch Lỗi đi lên nghênh đón.
Nam Minh và Mộ Tuyền của Bích Tuyết Tương Vân Tông sắc mặt đều có chút khó coi.
- Hắn không ngờ không chết...
Ánh mắt như huyền băng vạn năm của Nam Minh toát ra đôi chút tiếc nuối và bất đắc dĩ. Mộ Tuyền khẽ thở dài:
- Sư huynh hắn chính là kình địch lớn nhất của chúng ta từ khi tiến vào thần điện! Tới mấy cửa sau. hy vọng huynh tận lực không đối nghịch với hắn.
Quang hoa chợt lóe lên trong mắt Nam Minh, trên người nổi lên một cỗ chiến ý không chịu thua kém:
- Không! Nam Minh ta chưa bao giờ chịu thua! Cũng như sư muội ngươi chưa từng khuất phục vận mệnh vậy!
Mộ Tuyền im lặng không nói, lẳng lặng nhìn về phía Trương Hằng ở ngoài điện. Đồng thời sắc mặt của Lý Hoành cũng không vui vẻ gì khi nhìn thấy Trương Hằng đang đi tới.
- Xem ra việc Triệu mỗ không chết, trong lòng nhiều người không được thoải mái!
Trương Hằng trước tươi cười với Hà Y Tú và Thạch Lỗi. sau đó ánh mắt hơi đảo qua toàn trường rồi nói.
- Bớt sàm ngôn đi! Chỉ chờ có mấy người các ngươi nữa mà thôi!
Có tên tu sĩ không kiên nhẫn hét lên.
Mấy người Triệu Thụy cũng nhanh chóng đi vào cung điện.
Trương Hằng hơi quan sát chúng tu sĩ nơi này. phát hiện gỗm cả mình, tổng cộng chỉ còn lại hai mươi lăm người. Từ con số một trăm người tiến vào Huyết Sát Động Phủ. năm mươi người tiến vào Huyết Sát Thần Điện, giờ phút này chỉ còn lại hai mươi lăm người. Vậy là đã chết đi ba phần tư rồi.
Giờ phút này, hai mươi lăm người còn sống tuyệt đối là tinh anh trong số tinh anh!
Trải qua giết chóc ở tầng ngoài của Huyết Sát Động Phủ và các loại khảo nghiệm ở cửa thứ nhất của Luyện Ngục Lộ. những người có thể kiên trì được tới nay cũng không phải là tay mơ.
Trương Hằng hiểu được, hơn hai mươi người nơi này, mỗi người đều có thể dễ dàng chém giết những tu sĩ cùng giai bình thường.
Hiện giờ, Bích Tuyết Tương Vân Tông chỉ còn lại bảy người. Độc Thiên Bảo còn lại mười người nếu tính cả Trương Hằng. Phương Vân sơn còn lại tám người.
Những tu sĩ còn sống phần lớn đều có tu vi Luyện Khí đại viên mãn và Trúc cơ kỳ.
Trên Luyện Ngục Lộ, không có tu sĩ Trúc cơ kỳ nào chết đi. Bích Tuyết Tương Vân Tông có bốn. Độc Thiên Bảo có hai, Phương Vân sơn có ba.
Với tình hình trước mắt. Bích Tuyết Tương Vân Tông là phe có thực lực cường đại nhất trong ba phe.
- Nhập khẩu vào cửa thứ hai ở đâu?
Ánh mắt Trương Hằng tìm tòi khấp cung điện. Một pho tượng ở chính giữa cung điện nhanh chóng hấp dẫn sự chú Ý của hắn. Pho tượng này điều khắc một nam nhân có tướng mạo quỷ dị. thân thể có hai màu trắng đen. bên trái màu trắng, bên phải màu đen.
Hai con mắt cũng có nhan sắc khác nhau. Một con mắt tối đen thâm thúy, lóe ra khí tức tử vong vô tận khiến người ta không dám nhìn lâu vì sợ mất đi sinh mạng. Một con mắt còn lại trần đây bạch quang dịu dàng, tản mát lực lượng sinh mệnh, khiến người ta cảm thấy vô cùng thoải mái. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
- Mọi người đã tới đông đủ...
Phân thân Huyết Sát Thần Đế đột nhiên xuất hiện ở trong cung điện.
- Cửa thứ nhất của Luyện Ngục Lộ chủ yếu là khảo nghiệm thực lực của các ngươi. Có thể kiên trì tới lúc này đã chứng tỏ mỗi người các ngươi đều có một thân thực lực ngạo thị cùng giai!
Mọi người lẳng lặng nhìn nhân vật tuyệt thế tung hoành Đông Vân mười vạn năm trước này, dù trước mắt cũng chỉ là một đạo hóa thân mà thôi.
Thân ảnh màu máu chậm rãi đi về phía bức tượng hai màu đen trắng ở trung tâm cung điện.
- Pho tượng trước mặt ta chính là một nhân vật tồn tại chân thực. Hiện tại. hắn còn sống tiểu dao vô cùng ở Thượng giới. Thực lực của hắn cũng bình thường nhưng trên toàn bộ vũ trụ này, danh khí của hắn rất lớn. Bởi vì hắn đã nắm trong tay một thứ rất nghịch thiên. Đó chính là vận khí! Tuyệt kỹ thành danh của hắn chính là Sinh Tử Môn!
Nắm giữ vận khí!? Những tu sĩ nơi này không khỏi ngạc nhiên. Tất cả đều chưa từng nghe nói qua có người nào nắm giữ được một năng lực như vậy!
- Thời gian và nhân quả là hai loại sự vật khó nắm bắt nhất, mà vận khí cũng là một nhánh của nhân quả!
- Cửa thứ hai, Sinh Tử Môn! Có thể thông qua được Hay không không quan hệ chút nào tới thực lực của các ngươi. Các ngươi duy nhất chỉ có thể dựa vào vận khí của chính mình. Cho nên, một cửa đơn giản này, vận khí tốt sẽ sống, vận khí không tốt sẽ chết!
Một cửa này đơn giản chỉ dựa vào vận khí sao?! Điều này hoàn toàn vượt qua dự liệu của chúng tu sĩ. Hơn nữa, ván bài này đặt cược bằng sinh tử! Nói cách khác, mỗi người chỉ có tỷ lệ sống sót là một nửa mà thôi!
- Sao lại có kiểu thí luyện như vậy?! Thí luyện không phải là bằng vào thực lực và tâm kế sao?!
Có tu sĩ nào đó bắt đầu oán hận!
Thân ảnh màu máu hừ lạnh, một tiếng:
- Có đôi khi, vận khí còn trọng yếu hơn hẳn thực lực! Bổn tọa lúc trước cũng chỉ là một người có phế linh căn, nếu không phải vì có ýận khí tốt thì làm gì có thành tựu như hôm nay?!
Phế linh căn!? Trương Hằng đột nhiên nhớ tới Phạm Tiểu Hắc!
Người có phế linh căn gần như không có khả năng bước vào con đường tu tiên, mà Huyết Sát Thần Đế lúc trước cũng là một tu sĩ có phế linh căn. lại có thể đạt tới trình độ tung hoành khấp Đông Vân! Điều này chứng tỏ hắn đã gặp được kỳ ngộ khiến người ta phái đố kỵ!
- Không thể! Phế linh căn đi tu tiên căn bản là đi tìm tử lộ...
Không ít tu sĩ vẫn có bộ dáng không thể tin như cũ.
- Cửa thứ hai, Sinh Tử Môn. bắt đầu!
Ánh mắt màu máu xẹt qua hai người Trương Hằng và Triệu Thụy. Trương Hằng đột nhiên nhớ tới đĩnh bạc có được từ Phạm Tiểu Hắc.
Huyết tẩy Phạm Gia Trấn, đặc xá Sinh Tử Môn!
"Đặc xá Sinh Tử Môn?! Đó chẳng phải là..
Nghĩ tới đây, trong lòng Trương Hằng không khỏi mừng như điên. Thân ảnh màu máu đưa tay điểm nhẹ một cái lên pho tượng hai màu trắng đen.
Lập tức, hai viên xúc xắc đỏ như máu xuất hiện giữa hư không. Đồng Thời, toàn bộ không gian trở nên tối đen.
Trong tầm mắt mọi người dường như chỉ còn hai viên xúc xắc màu máu không ngừng xoay tròn này. Thân ảnh màu máu đột nhiên điểm thêm một cái, hai viên xúc xắc đột nhiên đứng yên lại.
- Dựa theo cách đặt cửa trên thế gian, các ngươi tới đặt đi...
Khuôn mặt thân ảnh màu máu hiện lên vẻ mỉm cười.
- Đặt thăng thì sống, thua sẽ chết!
sắc mặt tất cả tu sĩ lập tức đại biến, không ngờ dùng phương thức này để so đấu vận khí!
Trên con đường này, tiếng ca khiến tiêu tan Ý chí chiến đấu cũng không xuất hiện nữa. Hiển nhiên, những người còn lại sẽ không ai bị tiếng ca này ảnh hưởng nữa.
Khi mấy người tiếp cận cung điện màu máu. phát hiện ra mua Tuyết mông lung đã bắt đầu hết dần. không khí lạnh lẽo cũng đã biến mất.
Tới một lúc, Trương Hằng cảm giác hai chân mình đã bước nhẹ nhàng hơn mặt đường màu máu dính dáp đột đã biến mất từ bao giờ.
Mặt đường vẫn trần đầy chất lỏng màu máu nhưng cũng không khác gì những con đường bình thường.
- Xem ra đã chân chính thông qua cửa thứ nhất Luyện Ngục Lộ rồi! Cho nên trói buộc mới chấm dứt!
Trong lòng Trương Hằng thầm nghĩ.
Nếu cửa thứ nhất đã thông qua, vậy nơi này có còn là cấm phi lĩnh vực?! Trương Hằng đột nhiên nghĩ tới vấn đề này.
Nghĩ tới đây, Trương Hằng lập tức thi triển Ngự Phong Thuật. Một tầng quang lưu màu xanh nhàn nhạt bao bọc cơ thể hắn. khiến hắn lơ lửng lên giữa không trung.
- Không ngờ có thể bay được!?
Những người bên cạnh cũng hơi kinh ngạc.
- Thật tốt quá! Rốt cục có thể bay được rồi!
Triệu Thụy vui mừng nói. cũng bay lên với Trương Hằng.
- Chúng ta mau đi lên!
Ô Lăng kéo Lấy Triệu Thụy. thấp giọng nói.
- Ah. đại ca hắn phải hành động một mình...
Triệu Thụy cuối cùng cũng hiểu ra vấn đề.
- Triệu đạo hữu, không ngờ ngươi có thể còn sống, từ trong băng phong đi ra. Hà tiểu thư và Thạch sư huynh nhất định sẽ rất cao hứng!
Đông hành với Trương Hằng chính là một gã tu sĩ Độc Thiên Bảo, hắn đi tới bắt chuyện. Thần sắc Trương Hằng lảnh đạm:
- Các ngươi sau khi tiến vào cung điện kia đã Xảy ra chuyện gì?
- Khi chúng ta đi tới cung điện màu máu kia thì vẻn vẹn chỉ còn lại hai mươi mốt người. Trong cung điện màu máu kia cũng không có gì đặc biệt, nhưng đó là nhập khẩu của cửa thứ hai.
Nhập khẩu của cửa thứ hai?! Trong lòng Trương Hằng lập tức hiểu ra. Bởi vì bốn người Trương Hằng còn chưa tiến vào cung điện màu máu cho nên nhập khẩu cửa thứ hai vẫn chưa mở ra.
Tốc độ phi hành so với đi bộ tới còn nhanh hơn. Chỉ một lúc. Trương Hằng theo tu sĩ Độc Thiên Bảo kia đi tới cung điện màu máu.
- Triệu huynh ngươi tới rồi...Mới vừa tới trước cửa vào cung điện màu máu, Hà Y Tú đã hô lên. đôi mắt sau chiếc khăn che mặt hơi lóe lên một tia vui mừng.
- Ha ha ha... Triệu huynh quả nhiên không tầm thường! Cho dù bị đóng băng vẫn có thể thong đong đi ra!
Thạch Lỗi đi lên nghênh đón.
Nam Minh và Mộ Tuyền của Bích Tuyết Tương Vân Tông sắc mặt đều có chút khó coi.
- Hắn không ngờ không chết...
Ánh mắt như huyền băng vạn năm của Nam Minh toát ra đôi chút tiếc nuối và bất đắc dĩ. Mộ Tuyền khẽ thở dài:
- Sư huynh hắn chính là kình địch lớn nhất của chúng ta từ khi tiến vào thần điện! Tới mấy cửa sau. hy vọng huynh tận lực không đối nghịch với hắn.
Quang hoa chợt lóe lên trong mắt Nam Minh, trên người nổi lên một cỗ chiến ý không chịu thua kém:
- Không! Nam Minh ta chưa bao giờ chịu thua! Cũng như sư muội ngươi chưa từng khuất phục vận mệnh vậy!
Mộ Tuyền im lặng không nói, lẳng lặng nhìn về phía Trương Hằng ở ngoài điện. Đồng thời sắc mặt của Lý Hoành cũng không vui vẻ gì khi nhìn thấy Trương Hằng đang đi tới.
- Xem ra việc Triệu mỗ không chết, trong lòng nhiều người không được thoải mái!
Trương Hằng trước tươi cười với Hà Y Tú và Thạch Lỗi. sau đó ánh mắt hơi đảo qua toàn trường rồi nói.
- Bớt sàm ngôn đi! Chỉ chờ có mấy người các ngươi nữa mà thôi!
Có tên tu sĩ không kiên nhẫn hét lên.
Mấy người Triệu Thụy cũng nhanh chóng đi vào cung điện.
Trương Hằng hơi quan sát chúng tu sĩ nơi này. phát hiện gỗm cả mình, tổng cộng chỉ còn lại hai mươi lăm người. Từ con số một trăm người tiến vào Huyết Sát Động Phủ. năm mươi người tiến vào Huyết Sát Thần Điện, giờ phút này chỉ còn lại hai mươi lăm người. Vậy là đã chết đi ba phần tư rồi.
Giờ phút này, hai mươi lăm người còn sống tuyệt đối là tinh anh trong số tinh anh!
Trải qua giết chóc ở tầng ngoài của Huyết Sát Động Phủ và các loại khảo nghiệm ở cửa thứ nhất của Luyện Ngục Lộ. những người có thể kiên trì được tới nay cũng không phải là tay mơ.
Trương Hằng hiểu được, hơn hai mươi người nơi này, mỗi người đều có thể dễ dàng chém giết những tu sĩ cùng giai bình thường.
Hiện giờ, Bích Tuyết Tương Vân Tông chỉ còn lại bảy người. Độc Thiên Bảo còn lại mười người nếu tính cả Trương Hằng. Phương Vân sơn còn lại tám người.
Những tu sĩ còn sống phần lớn đều có tu vi Luyện Khí đại viên mãn và Trúc cơ kỳ.
Trên Luyện Ngục Lộ, không có tu sĩ Trúc cơ kỳ nào chết đi. Bích Tuyết Tương Vân Tông có bốn. Độc Thiên Bảo có hai, Phương Vân sơn có ba.
Với tình hình trước mắt. Bích Tuyết Tương Vân Tông là phe có thực lực cường đại nhất trong ba phe.
- Nhập khẩu vào cửa thứ hai ở đâu?
Ánh mắt Trương Hằng tìm tòi khấp cung điện. Một pho tượng ở chính giữa cung điện nhanh chóng hấp dẫn sự chú Ý của hắn. Pho tượng này điều khắc một nam nhân có tướng mạo quỷ dị. thân thể có hai màu trắng đen. bên trái màu trắng, bên phải màu đen.
Hai con mắt cũng có nhan sắc khác nhau. Một con mắt tối đen thâm thúy, lóe ra khí tức tử vong vô tận khiến người ta không dám nhìn lâu vì sợ mất đi sinh mạng. Một con mắt còn lại trần đây bạch quang dịu dàng, tản mát lực lượng sinh mệnh, khiến người ta cảm thấy vô cùng thoải mái. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
- Mọi người đã tới đông đủ...
Phân thân Huyết Sát Thần Đế đột nhiên xuất hiện ở trong cung điện.
- Cửa thứ nhất của Luyện Ngục Lộ chủ yếu là khảo nghiệm thực lực của các ngươi. Có thể kiên trì tới lúc này đã chứng tỏ mỗi người các ngươi đều có một thân thực lực ngạo thị cùng giai!
Mọi người lẳng lặng nhìn nhân vật tuyệt thế tung hoành Đông Vân mười vạn năm trước này, dù trước mắt cũng chỉ là một đạo hóa thân mà thôi.
Thân ảnh màu máu chậm rãi đi về phía bức tượng hai màu đen trắng ở trung tâm cung điện.
- Pho tượng trước mặt ta chính là một nhân vật tồn tại chân thực. Hiện tại. hắn còn sống tiểu dao vô cùng ở Thượng giới. Thực lực của hắn cũng bình thường nhưng trên toàn bộ vũ trụ này, danh khí của hắn rất lớn. Bởi vì hắn đã nắm trong tay một thứ rất nghịch thiên. Đó chính là vận khí! Tuyệt kỹ thành danh của hắn chính là Sinh Tử Môn!
Nắm giữ vận khí!? Những tu sĩ nơi này không khỏi ngạc nhiên. Tất cả đều chưa từng nghe nói qua có người nào nắm giữ được một năng lực như vậy!
- Thời gian và nhân quả là hai loại sự vật khó nắm bắt nhất, mà vận khí cũng là một nhánh của nhân quả!
- Cửa thứ hai, Sinh Tử Môn! Có thể thông qua được Hay không không quan hệ chút nào tới thực lực của các ngươi. Các ngươi duy nhất chỉ có thể dựa vào vận khí của chính mình. Cho nên, một cửa đơn giản này, vận khí tốt sẽ sống, vận khí không tốt sẽ chết!
Một cửa này đơn giản chỉ dựa vào vận khí sao?! Điều này hoàn toàn vượt qua dự liệu của chúng tu sĩ. Hơn nữa, ván bài này đặt cược bằng sinh tử! Nói cách khác, mỗi người chỉ có tỷ lệ sống sót là một nửa mà thôi!
- Sao lại có kiểu thí luyện như vậy?! Thí luyện không phải là bằng vào thực lực và tâm kế sao?!
Có tu sĩ nào đó bắt đầu oán hận!
Thân ảnh màu máu hừ lạnh, một tiếng:
- Có đôi khi, vận khí còn trọng yếu hơn hẳn thực lực! Bổn tọa lúc trước cũng chỉ là một người có phế linh căn, nếu không phải vì có ýận khí tốt thì làm gì có thành tựu như hôm nay?!
Phế linh căn!? Trương Hằng đột nhiên nhớ tới Phạm Tiểu Hắc!
Người có phế linh căn gần như không có khả năng bước vào con đường tu tiên, mà Huyết Sát Thần Đế lúc trước cũng là một tu sĩ có phế linh căn. lại có thể đạt tới trình độ tung hoành khấp Đông Vân! Điều này chứng tỏ hắn đã gặp được kỳ ngộ khiến người ta phái đố kỵ!
- Không thể! Phế linh căn đi tu tiên căn bản là đi tìm tử lộ...
Không ít tu sĩ vẫn có bộ dáng không thể tin như cũ.
- Cửa thứ hai, Sinh Tử Môn. bắt đầu!
Ánh mắt màu máu xẹt qua hai người Trương Hằng và Triệu Thụy. Trương Hằng đột nhiên nhớ tới đĩnh bạc có được từ Phạm Tiểu Hắc.
Huyết tẩy Phạm Gia Trấn, đặc xá Sinh Tử Môn!
"Đặc xá Sinh Tử Môn?! Đó chẳng phải là..
Nghĩ tới đây, trong lòng Trương Hằng không khỏi mừng như điên. Thân ảnh màu máu đưa tay điểm nhẹ một cái lên pho tượng hai màu trắng đen.
Lập tức, hai viên xúc xắc đỏ như máu xuất hiện giữa hư không. Đồng Thời, toàn bộ không gian trở nên tối đen.
Trong tầm mắt mọi người dường như chỉ còn hai viên xúc xắc màu máu không ngừng xoay tròn này. Thân ảnh màu máu đột nhiên điểm thêm một cái, hai viên xúc xắc đột nhiên đứng yên lại.
- Dựa theo cách đặt cửa trên thế gian, các ngươi tới đặt đi...
Khuôn mặt thân ảnh màu máu hiện lên vẻ mỉm cười.
- Đặt thăng thì sống, thua sẽ chết!
sắc mặt tất cả tu sĩ lập tức đại biến, không ngờ dùng phương thức này để so đấu vận khí!