Nhìn nữ tu áo trắng trước mắt, sắc mặt của Trương Hằng cùng Quách Phong đều biến đổi.
- Sư tôn, người chạy mau, đừng quản ta. Người đánh không lại nàng.
Quách Phong lộ vẻ lo lắng, muốn cho Trương Hằng đi trước.
Hắn hiểu được Bởi vì nguyên nhân đặc thù nào đó. Bích U Tiên Tử sẽ không thương tổn hắn. Nhưng nếu là Trương Hằng thì lại khác.
Nếu sư tôn Bởi vì cứu mình mà chết, trong lòng Quách Phong sẽ cảm thấy bất an sâu sắc.
Trương Hằng không khỏi cười khổ, đánh giá Bích U Tiên Tử phong hoa tuyệt đại ở đối điện, vừa giật mình Bởi thực lực cường đại của đối phương cùng thầm khen tư sắc khí chất của đối phương.
- Tiền bối có phải là Bích U Tiên Tử của Bích Tuyết Tương Vân Tông? Mục đích chuyến này của vãn bối chính là dẫn vị đệ tử này của ta đi. nếu như có chỗ đắc tội xin tiền bối bao dung.
Trương Hằng hơi lộ vẻ cung kính nói với Bích U Tiên Tử.
Đối mặt với nhân vật đỉnh cấp của Tam Tinh Vực, Trương Hằng không thể không bảo trì sự cung kính ứng có. trên thực tế trong đáy lòng cũng có vài phần kính sợ.
- Thực lực không tệ. dũng khí có thừa. Tu sĩ trẻ tuổi ưu tú như ngươi ở Bích Tuyết Tương Vân Tông cũng là hiếm có.
Bích U Tiên Tử không nhanh không chậm nói. trong thần thái nhìn phía Trương Hằng còn có vài tia tán thưởng.
Mà trên mặt Trương Hằng thì lộ ra vài tia quái dị, chẳng lẽ mình cùng nàng không phải địch nhân sao?
Trên thực tế, tán thưởng của Bích U Tiên Tử đối với Trương Hằng cũng phát ra từ nội tâm.
Một tu sĩ Trúc cơ kỳ cũng đám xâm nhập nơi có tu sĩ Nguyên anh kỳtọa trấn, còn cứu người trong nhiều tầng cấm chế. Bất kể thực lực hay là khí phách đều vượt xa tu sĩ cùng thế hệ.
- Tiền bối quá khen.
Trương Hằng cảm giác mình có chút nhìn không rõ ý đồ của đối phương.
- Nếu ngươi nguyện ý. có thể gia nhập Bích Tuyết Tương Vân Tông. Chắc Nam Minh cũng sẽ rất hoan nghênh ngươi.
Bích U Tiên Tử mỉm cười, như phù dung sau mưa. tỏa ra hấp dẫn vô tận. tung cảnh ô liu với Trương Hằng.
Trương Hằng thì trong lòng cười lạnh, ngoài mặt lại thản nhiên nói:
- Bẩm tiền bối. ta không biết Nam Minh theo như lời người. Lần này tới. mục đích chỉ là vì đệ tử này của ta đã thu vài năm trước. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Trương Hằng đương nhiên không muốn lộ ra quan hệ gì với Nam Minh. Nếu không, chuyện Huyết Sát động phủ khẳng định không thể thoát được quan hệ với hắn.
Bích U Tiên Tử thở dài sâu kín, hơi chút thất vọng nhìn phía Trương Hằng một cái, đạm mạc nói:
- Quách Phong về sau sẽ đi theo ta tu tiên, suy nghĩ cho tiền đồ sau này của hắn chắc là ngươi cũng không cự tuyệt.
Một cỗ tinh thần uy áp như có như không phủ xuống trên người Trương Hằng.
Thần sắc Trương Hằng hơi đối liền khôi phục bình thường.
Sau khi chiến đấu cùng Vũ Vô Cực. hắn đã có thể miễn cưỡng ứng phó uy áp của tu sĩ Nguyên Anh sơ Kỳ.
Cho nên giờ phút này Trương Hằng có thể không sợ uy áp của Bích U Tiên Tử. Trong lòng Bích U Tiên Tử khiếp sợ không thôi.
Đã bao giờ có một tu sĩ Trúc cơ kỳ lại có thể chính diện chống lại tinh thần uy áp của tu sĩ Nguyên Anh Kỳ.
Cho dù là tu sĩ Kết Đan Kỳ bình thường dưới uy áp như vậy cũng sớm không có bao nhiêu ý chí chiến đấu rồi mà đối phương lại vẻ mặt tự nhiên đứng ở đó.
- Đây là phong phạm của tu sĩ Nguyên anh kỳcác ngươi? Không ngờ lại dùng thủ đoạn như thế cướp đồ đệ với một tu sĩ Trúc cơ kỳ như ta.
Trương Hằng cười lạnh, liên tục.
Hắn có một loại cảm giác, chuyện hôm nay tuyệt đối không thể đừng lại ở đây.
Cho dù Trương Hằng nhường Quách Phong, Bích U Tiên Tử cũng sẽ không bỏ qua cho hắn. Sắc mặt Bích U Tiên Tử bình tĩnh, không vui không buồn, thản nhiên nói:
- Tuyệt thế kỳ tài như Quách Phong, cho một tu sĩ Trúc cơ kỳ như ngươi truyền thụ tiên đạo. chẳng phải là lãng phí khối ngọc thô cực phẩm này sao?
- Ha ha ha... Tuyệt thế Kỳ tài?
Trương Hằng vừa nghe lời ấy. không khỏi cười ha hả. thiếu chút nữa trào cả nước mắt. Hắn chỉ vào Bích U Tiên Tử cười lạnh nói:
- Phế linh căn lại bị ngươi nói thành tuyệt thế Kỳ tài, như vậy *** chó cũng có thể bị ngươi nói thành cục vàng. Ha hạ không biết trên người đồ nhi của ta tồn tại bí mật như thế nào lại khiến Nguyên anh kỳnhư ngươi làm ra việc đê tiện Như vậy,
Khuôn mặt Bích U Tiên Tử như sương lạnh, khóe miệng lộ vẻ châm biếm:
- Thật sự là kiến thức nông cạn. Thiên Cơ thần mạch trong truyền thuyết lại bị ngươi coi là phế linh căn. Điều này làm sao ta có thể yên tâm giao Phong nhi cho ngươi lãng phí chứ?
- Thiên Cơ thần mạch?
Trương Hằng đầu tiên là sửng sốt, sau đó lại cười lạnh.
Cái gì Thiên Cơ thần mạch, hắn chưa từng nghe qua.
Ai cũng đều biết, phần chia linh căn của Tu Tiên giới là: Phế linh căn. linh căn bình thường, linh căn thiên phú. linh căn cực phẩm. Ngoài ra còn có một số linh căn biến dị và một số linh căn trong truyền thuyết.
Trong nhiều linh căn Như vậy, Trương Hằng chưa từng nghe nói qua "Thiên Cơ linh căn" gì cả.
- Rắm chó!
Trương Hằng hơi trầm mặc. hướng về nữ tu Nguyên anh kỳtrước mắt phun ra hai từ thô tục.
Trong mắt Bích U Tiên Tử đột nhiên hiện lên một tia sát khí. Cho dù nàng nhân từ tới đầu cũng sẽ không cho phép Trương Hằng làm nhục Như vậy,
Lúc trước nàng có ý tưởng thu Trương Hằng để sử dụng hoặc là bắt sống. Bởi vì nàng cảm giác Trương Hằng ra tay cùng Nam Minh đột nhiên tới cũng không phải ngẫu nhiên.
Nàng đoán Trương Hằng cùng Nam Minh là một bọn!
Cố nén sát ý trong lòng, Bích U Tiên Tử hiểu được mình không nên xúc động. Trước tiên bắt giữ tu sĩ trước mắt rồi tính, nếu không lại bị hắn làm nhục vài câu. rất có khả năng mình sẽ giận quá mà trực tiếp gạt bỏ hắn.
- Ngươi đã ngang bướng không thuận như vậy thì Chờ trách ta xuống tay vô tình.
Bàn tay ngọc của Bích U Tiên Tử khẽ nhấc lên. một vòng sáng (quang hoàn) màu xanh biếc lập tức bắn về phía Trương Hằng. tốc độ thậm chí khiến Trương Hằng có chút không phản ứng kịp.
Tu sĩ Nguyên anh kỳchính là bất đồng. Chỉ vẻn vẹn một kích tiện tay liền mang đến áp lực lớn như vậy cho Trương Hằng.
Đưa Quách Phong bảo vệ ở sau lưng. Trương Hằng đột nhiên vươn tay. một vùng ngân quang chói mắt bám ở trên tay.
Sau đó, Trương Hằng dùng tay nắm chặt vòng sáng màu xanh biếc đó.
Nhưng trên vòng sáng màu xanh lập tức lan tràn một cỗ hàn băng khủng bố khiến nửa cánh tay của Trương Hằng bị băng sương bao trùm. Hơn nữa hàn khí thấu xương trong đó điên cuồng tràn vào trong cơ thể Trương Hằng.
Ánh mắt Trương Hằng rung động, trên tay lập tức dâng lên một ngọn hỏa diễm màu bạc cắn nuốt hết Băng sương.
-Ổ!
Bích U Tiên Tử vốn không dùng hết toàn lực, chỉ muốn bắt sống đối phương nhưng không nghĩ tới công kích của mình lại bị đối phương hóa giải.
- Chạy!
Trương Hằng không nói lần thứ hai, mang theo Quách Phong đột nhiên lóe ra về phía trước. Đối với hắn hiện tại mà nói, Giằng co với tu sĩ Nguyên anh kỳkhông phải là chuyện sáng suốt.
Vút! Vút! Vút!
Ngân quang dưới chân Trượng Hằng rung lên dữ dội, tốc độ càng lúc càng nhanh thậm chí vượt qua cực hạn mà tu sĩ Kết Đan Kỳ có khả năng đạt tới.
Nhưng phía sau lại truyền đến tiếng cười khẽ của Bích U Tiên Tử. Bất kể Trương Hằng lóe ra như thế nào. đối phương đều có thể đi theo hắn không nhanh không chậm.
- Ngươi vẫn nên thúc thủ chịu trói đi. Tiếp tục Như vậy, sớm hay muộn ngươi sẽ hao hết nguyên khí.
Pháp bảo đám mây rực rỡ dưới chân Bích U Tiên Tử tỏa ra sắc thái huyễn lệ, làm nổi bật dáng người tuyệt lệ tao nhã của nàng.
- Xú bà nương!
Trương Hằng không khỏi mắng to tuy nhiên lại dùng ngôn ngữ địa cầu. chắc đối phương nghe cũng không hiểu.
Bích U Tiên Tử sửng sốt. hơi lộ ra tươi cười, cho rằng Trương Hằng đang oán giận cái gì.
Mà đúng vào Lúc này, Trương Hằng đang phi hành đột nhiên ngừng lại, Bích U Tiên Tử cũng ngừng theo.
Dường như có ăn ý, tốc độ của hai người đều giảm rất nhiều.
Sắc mặt Trương Hằng âm trầm, thoáng trầm mặc một hồi. sau đó đưa ánh mắt nhìn sang Quách Phong, trên mặt mang theo vài tia xin lỗi:
- Phong nhi, thật xin lỗi...
- Sư tôn. rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
Quách Phong mê hoặc nói trong con mắt sáng ngời lộ ra vẻ nghi hoặc.
- Sư tôn, người chạy mau, đừng quản ta. Người đánh không lại nàng.
Quách Phong lộ vẻ lo lắng, muốn cho Trương Hằng đi trước.
Hắn hiểu được Bởi vì nguyên nhân đặc thù nào đó. Bích U Tiên Tử sẽ không thương tổn hắn. Nhưng nếu là Trương Hằng thì lại khác.
Nếu sư tôn Bởi vì cứu mình mà chết, trong lòng Quách Phong sẽ cảm thấy bất an sâu sắc.
Trương Hằng không khỏi cười khổ, đánh giá Bích U Tiên Tử phong hoa tuyệt đại ở đối điện, vừa giật mình Bởi thực lực cường đại của đối phương cùng thầm khen tư sắc khí chất của đối phương.
- Tiền bối có phải là Bích U Tiên Tử của Bích Tuyết Tương Vân Tông? Mục đích chuyến này của vãn bối chính là dẫn vị đệ tử này của ta đi. nếu như có chỗ đắc tội xin tiền bối bao dung.
Trương Hằng hơi lộ vẻ cung kính nói với Bích U Tiên Tử.
Đối mặt với nhân vật đỉnh cấp của Tam Tinh Vực, Trương Hằng không thể không bảo trì sự cung kính ứng có. trên thực tế trong đáy lòng cũng có vài phần kính sợ.
- Thực lực không tệ. dũng khí có thừa. Tu sĩ trẻ tuổi ưu tú như ngươi ở Bích Tuyết Tương Vân Tông cũng là hiếm có.
Bích U Tiên Tử không nhanh không chậm nói. trong thần thái nhìn phía Trương Hằng còn có vài tia tán thưởng.
Mà trên mặt Trương Hằng thì lộ ra vài tia quái dị, chẳng lẽ mình cùng nàng không phải địch nhân sao?
Trên thực tế, tán thưởng của Bích U Tiên Tử đối với Trương Hằng cũng phát ra từ nội tâm.
Một tu sĩ Trúc cơ kỳ cũng đám xâm nhập nơi có tu sĩ Nguyên anh kỳtọa trấn, còn cứu người trong nhiều tầng cấm chế. Bất kể thực lực hay là khí phách đều vượt xa tu sĩ cùng thế hệ.
- Tiền bối quá khen.
Trương Hằng cảm giác mình có chút nhìn không rõ ý đồ của đối phương.
- Nếu ngươi nguyện ý. có thể gia nhập Bích Tuyết Tương Vân Tông. Chắc Nam Minh cũng sẽ rất hoan nghênh ngươi.
Bích U Tiên Tử mỉm cười, như phù dung sau mưa. tỏa ra hấp dẫn vô tận. tung cảnh ô liu với Trương Hằng.
Trương Hằng thì trong lòng cười lạnh, ngoài mặt lại thản nhiên nói:
- Bẩm tiền bối. ta không biết Nam Minh theo như lời người. Lần này tới. mục đích chỉ là vì đệ tử này của ta đã thu vài năm trước. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Trương Hằng đương nhiên không muốn lộ ra quan hệ gì với Nam Minh. Nếu không, chuyện Huyết Sát động phủ khẳng định không thể thoát được quan hệ với hắn.
Bích U Tiên Tử thở dài sâu kín, hơi chút thất vọng nhìn phía Trương Hằng một cái, đạm mạc nói:
- Quách Phong về sau sẽ đi theo ta tu tiên, suy nghĩ cho tiền đồ sau này của hắn chắc là ngươi cũng không cự tuyệt.
Một cỗ tinh thần uy áp như có như không phủ xuống trên người Trương Hằng.
Thần sắc Trương Hằng hơi đối liền khôi phục bình thường.
Sau khi chiến đấu cùng Vũ Vô Cực. hắn đã có thể miễn cưỡng ứng phó uy áp của tu sĩ Nguyên Anh sơ Kỳ.
Cho nên giờ phút này Trương Hằng có thể không sợ uy áp của Bích U Tiên Tử. Trong lòng Bích U Tiên Tử khiếp sợ không thôi.
Đã bao giờ có một tu sĩ Trúc cơ kỳ lại có thể chính diện chống lại tinh thần uy áp của tu sĩ Nguyên Anh Kỳ.
Cho dù là tu sĩ Kết Đan Kỳ bình thường dưới uy áp như vậy cũng sớm không có bao nhiêu ý chí chiến đấu rồi mà đối phương lại vẻ mặt tự nhiên đứng ở đó.
- Đây là phong phạm của tu sĩ Nguyên anh kỳcác ngươi? Không ngờ lại dùng thủ đoạn như thế cướp đồ đệ với một tu sĩ Trúc cơ kỳ như ta.
Trương Hằng cười lạnh, liên tục.
Hắn có một loại cảm giác, chuyện hôm nay tuyệt đối không thể đừng lại ở đây.
Cho dù Trương Hằng nhường Quách Phong, Bích U Tiên Tử cũng sẽ không bỏ qua cho hắn. Sắc mặt Bích U Tiên Tử bình tĩnh, không vui không buồn, thản nhiên nói:
- Tuyệt thế kỳ tài như Quách Phong, cho một tu sĩ Trúc cơ kỳ như ngươi truyền thụ tiên đạo. chẳng phải là lãng phí khối ngọc thô cực phẩm này sao?
- Ha ha ha... Tuyệt thế Kỳ tài?
Trương Hằng vừa nghe lời ấy. không khỏi cười ha hả. thiếu chút nữa trào cả nước mắt. Hắn chỉ vào Bích U Tiên Tử cười lạnh nói:
- Phế linh căn lại bị ngươi nói thành tuyệt thế Kỳ tài, như vậy *** chó cũng có thể bị ngươi nói thành cục vàng. Ha hạ không biết trên người đồ nhi của ta tồn tại bí mật như thế nào lại khiến Nguyên anh kỳnhư ngươi làm ra việc đê tiện Như vậy,
Khuôn mặt Bích U Tiên Tử như sương lạnh, khóe miệng lộ vẻ châm biếm:
- Thật sự là kiến thức nông cạn. Thiên Cơ thần mạch trong truyền thuyết lại bị ngươi coi là phế linh căn. Điều này làm sao ta có thể yên tâm giao Phong nhi cho ngươi lãng phí chứ?
- Thiên Cơ thần mạch?
Trương Hằng đầu tiên là sửng sốt, sau đó lại cười lạnh.
Cái gì Thiên Cơ thần mạch, hắn chưa từng nghe qua.
Ai cũng đều biết, phần chia linh căn của Tu Tiên giới là: Phế linh căn. linh căn bình thường, linh căn thiên phú. linh căn cực phẩm. Ngoài ra còn có một số linh căn biến dị và một số linh căn trong truyền thuyết.
Trong nhiều linh căn Như vậy, Trương Hằng chưa từng nghe nói qua "Thiên Cơ linh căn" gì cả.
- Rắm chó!
Trương Hằng hơi trầm mặc. hướng về nữ tu Nguyên anh kỳtrước mắt phun ra hai từ thô tục.
Trong mắt Bích U Tiên Tử đột nhiên hiện lên một tia sát khí. Cho dù nàng nhân từ tới đầu cũng sẽ không cho phép Trương Hằng làm nhục Như vậy,
Lúc trước nàng có ý tưởng thu Trương Hằng để sử dụng hoặc là bắt sống. Bởi vì nàng cảm giác Trương Hằng ra tay cùng Nam Minh đột nhiên tới cũng không phải ngẫu nhiên.
Nàng đoán Trương Hằng cùng Nam Minh là một bọn!
Cố nén sát ý trong lòng, Bích U Tiên Tử hiểu được mình không nên xúc động. Trước tiên bắt giữ tu sĩ trước mắt rồi tính, nếu không lại bị hắn làm nhục vài câu. rất có khả năng mình sẽ giận quá mà trực tiếp gạt bỏ hắn.
- Ngươi đã ngang bướng không thuận như vậy thì Chờ trách ta xuống tay vô tình.
Bàn tay ngọc của Bích U Tiên Tử khẽ nhấc lên. một vòng sáng (quang hoàn) màu xanh biếc lập tức bắn về phía Trương Hằng. tốc độ thậm chí khiến Trương Hằng có chút không phản ứng kịp.
Tu sĩ Nguyên anh kỳchính là bất đồng. Chỉ vẻn vẹn một kích tiện tay liền mang đến áp lực lớn như vậy cho Trương Hằng.
Đưa Quách Phong bảo vệ ở sau lưng. Trương Hằng đột nhiên vươn tay. một vùng ngân quang chói mắt bám ở trên tay.
Sau đó, Trương Hằng dùng tay nắm chặt vòng sáng màu xanh biếc đó.
Nhưng trên vòng sáng màu xanh lập tức lan tràn một cỗ hàn băng khủng bố khiến nửa cánh tay của Trương Hằng bị băng sương bao trùm. Hơn nữa hàn khí thấu xương trong đó điên cuồng tràn vào trong cơ thể Trương Hằng.
Ánh mắt Trương Hằng rung động, trên tay lập tức dâng lên một ngọn hỏa diễm màu bạc cắn nuốt hết Băng sương.
-Ổ!
Bích U Tiên Tử vốn không dùng hết toàn lực, chỉ muốn bắt sống đối phương nhưng không nghĩ tới công kích của mình lại bị đối phương hóa giải.
- Chạy!
Trương Hằng không nói lần thứ hai, mang theo Quách Phong đột nhiên lóe ra về phía trước. Đối với hắn hiện tại mà nói, Giằng co với tu sĩ Nguyên anh kỳkhông phải là chuyện sáng suốt.
Vút! Vút! Vút!
Ngân quang dưới chân Trượng Hằng rung lên dữ dội, tốc độ càng lúc càng nhanh thậm chí vượt qua cực hạn mà tu sĩ Kết Đan Kỳ có khả năng đạt tới.
Nhưng phía sau lại truyền đến tiếng cười khẽ của Bích U Tiên Tử. Bất kể Trương Hằng lóe ra như thế nào. đối phương đều có thể đi theo hắn không nhanh không chậm.
- Ngươi vẫn nên thúc thủ chịu trói đi. Tiếp tục Như vậy, sớm hay muộn ngươi sẽ hao hết nguyên khí.
Pháp bảo đám mây rực rỡ dưới chân Bích U Tiên Tử tỏa ra sắc thái huyễn lệ, làm nổi bật dáng người tuyệt lệ tao nhã của nàng.
- Xú bà nương!
Trương Hằng không khỏi mắng to tuy nhiên lại dùng ngôn ngữ địa cầu. chắc đối phương nghe cũng không hiểu.
Bích U Tiên Tử sửng sốt. hơi lộ ra tươi cười, cho rằng Trương Hằng đang oán giận cái gì.
Mà đúng vào Lúc này, Trương Hằng đang phi hành đột nhiên ngừng lại, Bích U Tiên Tử cũng ngừng theo.
Dường như có ăn ý, tốc độ của hai người đều giảm rất nhiều.
Sắc mặt Trương Hằng âm trầm, thoáng trầm mặc một hồi. sau đó đưa ánh mắt nhìn sang Quách Phong, trên mặt mang theo vài tia xin lỗi:
- Phong nhi, thật xin lỗi...
- Sư tôn. rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
Quách Phong mê hoặc nói trong con mắt sáng ngời lộ ra vẻ nghi hoặc.