Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 370: Triệu Thụy chết !!!

- Dừng tayyyy...
Đã bay xa được mười dặm, Triệu Thụy biến sắc. quát lớn một tiếng, mang theo vẻ lo lắng lao nhanh quay lại.
Triệu Thụy hiểu được nếu mình không ngăn cản được chiêu này. toàn bộ cao thấp Cực Diễm Môn sẽ gặp phải tai ương ngập đầu. Một mình hắn quả thật có thể chạy trốn nhưng toàn bộ hai ngàn tu sĩ Cực Diễm Môn khẳng định không thể tránh thoát được.
Trước mặt nhân vật đặt nửa chân vào Hóa Thần Kỳ như Băng Phong thượng nhân thì dù những tu sĩ Cực Diễm Môn mượn uy lực của trận pháp cũng không thể thay đổi được vận mệnh bị diệt sát.
Ánh mắt Băng Phong thượng nhân hiện ra vài tia nghiền ngẫm:
- Ha ha ha. rốt cục ngươi đã trở lại.
Hắn có thể cảm nhận được được tâm tình hiện tại của Triệu Thụy. Nếu đổi lại, Bích Tuyết Tương Vân Tông gặp phải cục diện như vậy, có lẽ hắn cũng hành động y Như vậy, Dù sao đây là tông môn một tay mình gây dựng nên, chứa đựng rất nhiều tình cảm và tinh lực. chỉ cần còn một hy vọng, mình cũng không thể buông tha được.
Băng Phong thượng nhân nhẹ nhàng khoát tay. viên băng cầu màu lam rốt cục không rơi xuống nữa mà lại bắt đầu tiên cuồng hấp thu linh khí băng thuộc tính cường đại trong thiên địa. nháy mắt đã đạt tới trạng thái sắp bùng nổ.
Hai ngàn tu sĩ Cực Diễm Môn bên dưới rốt cục thở dài một hơi. giương mắt nhìn lên. thấy được phương xa đang có một đạo hỏa quang chói mắt cấp tốc bay về phía này.
Hưu—
Triệu Thụy rất nhanh đã bay về Cực Diễm Môn.
Mà đúng lúc này trên mặt Băng Phong thượng nhân lại hiện lên một nụ cười giả tạo:
- Ta sẽ làm trò trước mặt ngươi, khiến Cực Diễm Môn dưới chân hóa thành băng phong Tử Vực.
Chỉ thấy hàn quang trong tay hắn dừng lại một chút, băng cầu màu lam lơ lửng giữa hư không đột nhiên tiếp tục rời xuống. Bóng ma tử vọng lập tức buông xuống Cực Diễm Môn.
Khí tức áp lực khiến hai hai ngàn tu sĩ bên dưới khó có thể hô hấp.
Phanh phanh'—
- Mọi người không được từ bỏ! Tông chủ đã trở lại...
Trong mắt Lam Hoa tràn ngập Ý chí chiến đấu và tự tin, ra lệnh cho chúng tu sĩ tiếp tục kiên tri
Mắt thấy viên băng châu đủ khiến Cực Diễm Môn hóa thành băng phong sắp buông xuống, Cực Diễm Sơn, chúng tu sĩ Cực Diễm Môn đều vô cùng căng thẳng.
Ngay tại thời khắc nguy hiểm vạn phần này. Triệu Thụy quát lớn một tiếng, thân hình nhoáng lên, Hỏa Nguyên Châu trong cơ thể bùng nổ. khiến hắn như thuấn di xuất hiện trước mặt băng cầu màu lam.
Vươn một cánh tay đỏ như máu ra. Triệu Thụy định nắm lấy băng cầu màu lam này. Nhưng Mà lúc này, khóe miệng Băng Phong thượng nhân hiện lên vài tia tươi cười.
- Nhị đệ. nguy hiểm!
Trương Hằng nhìn ra âm mưu trong đó. vội vàng ngăn cản.
Bàn tay Triệu Thụy vừa mới chạm vào băng cầu thì chỉ nghe "ầm" một tiếng, băng cầu đột nhiên bùng nổ. Băng tiết và đống khí màu lam đầy trời lập tức lan tràn về Bốn phương tám hướng.
Triệu Thụy đứng mũi chịu sào, một cánh tay lập tức bị băng phong, hóa thành một cây cột băng, Sau đó, thân thể màu đỏ trong suốt của hắn lại bắt đầu vỡ ra.
Thân thể hắn bắt đầu băng giải Với tốc độ có thể thấy được. Không tới nửa khắc, hắn sẽ biến mất trên thế gian, ngay cả hồn phách cũng không thể thoát được.
-Nhị đệ!
Phân thân Trương Hằng vô cùng lo lắng, hô lớn nhưng không thể đột phá cấm chế xung quanh. Thực lực bản tôn tăng lên. thần thức bản tôn tuy rằng tăng cao nhưng còn cần phải tu luyện một thời gian thực lực mới gia tăng. Dù nói thế nào, thực lực phân thân Trương Hằng lúc này nhiều nhất cũng chỉ mới là Nguyên Anh sơ Kỳ.
- Ahhhh...
Trương Hằng kêu thám một tiếng, Thanh âm thê lương liền nhộn nhạo khắp không gian này, khiến người ta không kìm nổi phải hiện lên nỗi bi thống trong lòng.
Chúng tu sĩ Cực Diễm Môn đều trở nên trầm mặc.
- Tông chủ... ô ô ô...
Thanh niên quật cường Lam Hỏa giờ khắc này không kìm nổi phải rơi lệ.
Còn bản tôn Trương Hằng ở xa ngàn dặm đang phi hành đột nhiên dừng lại, đôi mắt tràn đầy thương cảm và cừu hận nghiến răng nghiến lợi nói:
- Nhị đệ... Hãy chờ ta báo thù cho ngươi!
Không trung trên Cực Diễm Môn.
Thân thể cứng rắn không trọn vẹn từ trên bầu trời vô lực rơi xuống. Máu tươi đọng lại thành trân châu, thê mỹ mà tráng lệ...
Vẻ mặt Băng Phong thượng nhân bình tĩnh, không tiếp tục ra tay mà có lẽ là tôn trọng dũng khí và sự can đảm của đối phương.
Đống khí màu lam còn sót lại hạ xuống, đánh lên trên đại trận hộ phái, tạo nên từng đợt gợn sóng thê lương nhưng chung quy vẫn không thể phá vỡ được.
Vừa rồi Triệu Thụy dùng lực lượng bản thân thừa nhận đa số lực công kích, lúc này mới khiến cao thấp Cực Diễm Môn có một tia sinh cơ.
- Tông chủ đã chết sao?!
Chúng tu sĩ Cực Diễm Môn kêu gào.
Phân thân Trương Hằng dùng thần thức xẹt qua thân thể tan nát không trọn vẹn của Triệu Thụy, phát hiện hắn Tuy rằng bị đả kích thảm trọng nhưng linh hồn lại được một lực lượng nào đó bảo hộ, còn chưa tiêu vong.
Phanh phanh!
Rồi đột nhiên, dị tượng phát sinh!
Âm Thanh tim đập đột nhiên từ trên người Triệu Thụy phát ra. Tiếng tim đập này mạnh mẽ mà hữu lực, thậm chí có thể lay chuyển tâm linh những tu sĩ nơi này.
Phanh phanh~~
Giống như Thanh âm bồn chồn.
- Làm sao có thể...
sắc mặt Băng Phong thượng nhân kinh biến.
Ầm!
Một đạo hỏa quang xung thiên từ trên người Triệu Thụy phát ra. một cỗ khí tức Tuyên cổ hồng hoang buông xuống, uy áp vô hình khiến cho Băng Phong thượng nhân sinh ra một loại cảm giác không thể kháng lại.
Hào quang màu đỏ lập tức khiến bầu trời hiện lên một đạo vết rách rất nhỏ nhưng nhanh chóng khôi phục lại. Trong hỏa quang chói mắt này, cũng không ai phát hiện ra điểm này.
Hỏa diễm hừng hực thiêu đốt trên người Triệu Thụy, sinh mệnh lực cường đại mà ngoan cường lúc này nở rộ vô cùng huyến lệ.
- Thiêu đốt sinh mệnh...
Băng Phong thượng nhân kinh ngạc lẩm bẩm.
Thiêu đốt sinh mệnh Với hy vọng dùng cái giá Hy sinh, thọ nguyên và sinh mệnh lực. phát động bí thuật cường đại gấp mấy chục lần bình thường. Một khi thi pháp thành công, tu sĩ sẽ bị tổn thương cực điểm, dù không chết cũng không sống thêm được lâu.
- Nhị đệ... Ngươi mau dừng lại. có lẽ còn Hy vọng bảo mạng...
Phân thân Trương Hằng vô cùng lo lắng.
Đồng thời với đó. một đôi mắt màu bạc hiện lên giữa thiên địa nhìn xuống đại địa...
Hết thảy mọi thứ trên thế gian này đều không thể thoát được ánh mắt như thần linh này. Đó chính là bên thứ ba. cạnh thiên và địa, nhìn xuống thiên địa vận chuyền, vượt qua đại thiên thế giới.
Thần thông Ngưng Mâu Thiên Lý lại lần nữa buông xuống Tam Tinh Vực!
- Đây là...
Khi Băng Phong thượng nhân nhìn thấy đôi mắt màu bạc này, linh hồn không tự chủ được phải run rẩy. Trên người hắn chịu đựng một áp lực lạnh người, khiến linh hồn cũng phải run rẩy.
Hắn cảm giác chính mình giống như một đứa trẻ không mặc quần áo. nhất cử nhất động đều không thể thoát khỏi ánh mắt này, linh hồn cũng không phải ngoại lệ.
Tất cả tu sĩ Cực Diễm Môn đều bị đôi mắt màu bạc này gãy chấn động, đáy lòng không tự chủ được, sinh ra Ý niệm cúng bái trong đầu. Thậm chí trong mắt những tu sĩ bậc thấp thì đôi mắt này đại biểu cho Thiên đạo và Thần Linh.
Bùm bùm…
Một ít tu sĩ bậc thấp không kìm nổi lòng phải quỳ xuống, cả người run rẩy.
- Đại ca... Đã không dừng lại được nữa... Nó đã bị ta khởi động rồi!
Triệu Thụy nhìn thoáng qua đôi mắt trên bầu trời hơi chua xót nói.
Sinh mệnh lực bắt đầu điên cuồng thiêu đốt, càng có thêm nhiều hỏa diễm mãnh liệt thiêu đốt người hắn. Rất nhanh, toàn thân hắn nhanh chóng bị chôn vùi trong một mảnh hỏa diễm màu đỏ thẫm.
Đôi mắt trên bầu trời hiện lên vài tia thương cảm. nhìn xuyên vào thân thể, thấy được một hạt châu đỏ chói mắt. Hạt châu này đã thay thế vị trí vốn là trái tim Triệu Thụy.
Hạt châu này chính là Tiên thiên Linh bảo thượng cổ - Hỏa Nguyên Châu! Chí bảo mà ngay cả tiên nhân cũng phải đỏ mắt. Bằng vào tu vi Nguyên Anh Kỳ, nếu muốn sử dụng nó khẳng định phải trả giá thảm trọng!
- Trước khi đi. ta phải giết chết ngươi...
Đôi mắt Triệu Thụy hiện lên sát ý kinh thiên. Bình sinh, đây là lần mà sát khí trong mắt hắn đạt tới đỉnh điểm!
Sát ý nồng đậm khiến Băng Phong thượng nhân cách đó không xa cũng cảm thất không rét mà run, thậm chí tâm sinh thối ý.
- Chết
Hỏa Nguyên Châu ở trái tim Triệu Thụy đột nhiên sáng ngời.
Ngay sau đó, hắn liền xuất hiện trước mặt Băng Phong thượng nhân tốc độ như vậy đã vượt qua khả năng phản ứng của Băng Phong thượng nhân.
Lúc này, tốc độ di chuyển tuyệt đối còn hiệu quá hơn cả thuấn di. Dù sao thuấn di còn cần thời gian rất ngắn phát động, mà tác chiến trong phạm vi ngắn thì tác dụng của thuấn di ngược lại không bằng được so Với cấp tốc di chuyển. Đương nhiên, việc chạy trốn lại là ngoại lệ.
Một quyền… Một quyền chói mắt, lộ ra lực lượng nguyên Thủy hồng hoang, đánh trúng người Băng Phong thượng nhân.
Rắc rắc!
Hai tiếng giờn tan vang lên. Hai đạo phòng ngự của Băng Phong thượng nhân nháy mắt bị đánh tan.
Sau đó, thân thể Băng Phong thượng nhân nháy mắt bị đốt thành tro tàn, ngay cả pháp bảo. túi trữ vật cũng không là ngoại lệ.
Gió nhẹ nhàng thổi qua...
Băng Phong thượng nhân hoàn toàn biến mất trên thế gian này, không lưu lại bất cứ dấu tích nào cả.
Cứ như vậy, một gã Nguyên Anh đại viên mãn, thậm chí đặt một chân vào Hóa Thần Kỳ đã chân chính ngã xuống ở Tam Tinh Vưc.
Một quyền "sạch sẽ" như vậy! Giây sát một gã tu sĩ Nguyên Anh đại viên mãn am hiểu phòng ngự. dù là tu sĩ Hóa Thần Kỳ cũng không làm được!
Có lẽ, Một quyền này đã vượt qua cực hạn Tam Tinh Vực!
-Đại ca. ta phải đi...
Triệu Thụy chua xót cười, hướng về cặp mắt kia nói. trong mắt cũng hiện ra vẻ lưu luyến đối với thế gian này, gồm cả những Kỳ ức tươi đẹp!
Thời Kỳ thiếu niên, trong một gia Đình thế ngoại đào tiên, phụ thân nghiêm túc. tỷ tỷ tinh tế, mẫu thân chưa bao giờ được gặp!
Sau khi rời nhà, cuộc sống ở Phương Vân sơn lịch lãm Huyết Sát Động Phủ thậm chí trở thành tông chủ Cực Diễm Môn...
Hết thảy những Điều này lúc này đều thật đẹp...
- Thụy... ô ô ô... Huynh không thể bỏ lại ta...
ở một góc trong Cực Diễm MÔN cô gái kêu Tú Hương vô lực té trên mặt đất. không ngừng khóc nức nở. lệ tràn đầy khuôn mặt...
- Tú Hương, ngươi về sau phải sống thật tốt...
Vẻ mặt Triệu Thụy phức tạp nhìn cô gái từng khiến hắn động tâm...
- Tông chủ... Cực Diễm Môn không thể mất người...
Lam Hỏa hô lên. chúng tu sĩ nơi này không ngừng kêu gọi.
- Từ nay về sau vị trí Tông chủ giao cho đại ca của ta Bất Tử Tà Đế... Trương Hằng!
Triệu Thụy đưa ánh mắt nhìn về phân thân Trương Hằng, ngân mâu trên bầu trời đã biến mất. Bản tôn Trương Hằng lúc này đang kiệt lực lao về phía nơi này.
- Đại ca. Cực Diễm Môn liền giao lại cho huynh, cũng Hy vọng huynh có thể bảo vệ tốt Tú Hương...
Đôi mắt Triệu Thụy lộ ra vẻ cầu khẩn.
- Nhị đệ yên tâm...
Phân thân Trương Hằng cực Kỳ bi ai nói. trong mắt cũng hơi ướt át, lại bị cấm chế xung quan hóa thành băng châu.
- Đại ca. bảo trọng... Không thể cùng nhau phi thăng Thượng giới quả là một chuyện thật đáng tiếc...
Triệu Thụy mỉm cười, yên bình nhắm hai mắt lại.
Theo sau, hỏa diễm màu máu trên mặt và quanh thân hắn nháy mắt biến mất. sinh cơ cũng trôi đi.
Ầm!
Hắn rơi xuống mặt đất bị Thanh niên Lam Hỏa đang cấp tốc lao tới tiếp được.
Trong vòng một ngày. liên tiếp hai gã thực lực đạt tới Nguyên anh kỳđỉnh phong đã chết đi!
Sau một lúc, lôi quang chói mắt từ trên bầu trời xẹt tới. Một Thanh niên như thiên thần từ trên trời giáng xuống bên cạnh thi thể Triệu Thụy, thương cảm nói:
- Nhị đệ. ta nhất định sẽ nghĩ cách cứu sống ngươi...

back top