Trên tay Trương Hằng đánh ra từng đạo pháp quyết. thành từng đám Hỏa Diễm màu bạc, hóa thành điểm điểm phù văn như nõng nọc. bao bọc bốn phía hàn quang trên thanh kiếm màu bạc, rèn luyện cải tạo...
"Chi chi..."
Phút chốc sau, trong mắt Trương Hằng chợt lóe sáng, một mảng lôi điện bắt đầu lượn lờ ở trên thanh kiếm màu bạc. truyền đến một tràng tiếng nổ "lốp bốp", đốm lửa văng khắp nơi.
Ba ngày ba đêm sau.
Trong miệng Trương Hằng lại phun ra một mảng hỏa diễm màu đỏ sậm, không ngừng đốt cháy trên thanh kiếm màu bạc, truyền đến hơi nóng cực Kỳ khủng bố.
Sau khi thiêu đốt ba ngày. Trương Hằng thu hồi Hỏa Diễm, khẽ hé miệng lại là một đoàn băng diễm màu lam rơi xuống trên thanh kiếm màu bạc. ngưng kết thành một tầng băng sương ngưng luyện từng chút một.
Vì để đề cao phẩm chất của Thanh kiếm, Trương Hằng có thể nói là dùng hết bản lãnh của minh, cứ như thế lập đi lập lại dùng lôi điện, Hỏa Diễm, băng diễm không ngừng rèn luyện...
Thấm thoát, thời gian nhoáng một cái đã qua nửa năm.
Vô Ưu Lâm, trong đại điện thần bí ở trung tâm rừng rậm âm u.
Thiết Mộc đang ngồi giữa đại điện, một đôi mắt ưng màu xanh trên mặt lộ ra vẻ ngưng trọng. Giờ phút này. thương thế của hắn sớm đã khôi phục, hắn có vẻ kính sợ nhìn một vị nam nhân trung niên mặc hoa lệ hoàng bào ngôi ở phía trên hắn.
Trung niên hoàng bào này tướng mạo bình thường, nhưng có một loại uy thế tự nhiên làm cho trong tiềm thức người ta sinh ra một loại kính sợ. Cứ xem chỗ ngồi của hai người là biết thân phận của trung niên hoàngbào rõ ràng phải cao hơn một bậc so với Thiết Mộc.
- Thiết Mộc! Cảnh ngộ ngươi gặp phải bổn hoàng đều đã biết, nếu có thời gian nhất định ta sẽ lấy lại công đạo cho ngươi. Nhưng từ Thanh Vũ nơi đó. ta được biết người cầm trong tay Dẫn Lôi Phủ đã độn tới cảnh nội Ngọc Phật Tự. đồng thời mất đi tung tích ở gần đó. Việc này có liên quan tới hưng suy tồn vong của Yêu tộc ta, nên cần phải giải quyết trước tiên...
Trong cặp mắt U ám của trung niên hoàng bào lóe ra một tia hào quang màu vàng, lập tức uy áp vô hình tràn ngập quanh thân hắn. bầu không khí trong đại điện như bị cô đọng lại.
Nhưng cổ uy áp này Chỉ kéo dài chừng một hai lần hô hấp, hơn nữa còn là trung niên hoàng bào vô thức phóng ra. Nhưng dù vậy, Thiết Mộc ngồi bên cạnh lại cảm nhận được một trận áp lực trước nay chưa từng có, sinh ra một loại ảo giác không thể chống lại.
- Giao Long Hoàng đại nhân! Ta cũng biết tầm quan trọng của Dẫn Lôi Phủ nhưng lần đó ta bị Vũ Vô Cực quấy nhiễu, để cho tên thanh niên kia chạy thoát, cũng làm cho Dẫn Lôi Phủ mất đi manh mối cuối cùng. Ngoài ra Chí Viêm Ma Tôn chết đi, Cực Diễm Môn do Bất Tử Tà Đế nắm trong tay thực lực càng thêm thần bí khó lường. Đồng thời ta đã bị thương nặng, cũng bất lực không thể tra xét chuyện Cực Diễm Môn này...
Thiết Mộc vội giải thích với vị Giao Long Hoàng đại nhân, trên mặt cùng mang theo vài tia bất đắc dĩ.
Người trung niên hoàng bào thoáng trầm ngâm một lát. rồi nói:
- Trong phần đông yêu thú Biến Hóa Kỳ Yêu tộc ta. trừ bổn hoàng, thực lực của ngươi là mạnh nhất. Vũ Vô Cực cùng với Bất Tử Tà Đế kia không ngờ có thể làm cho ngươi sinh, ra lòng cố kỵ... Hay là thực lực của bọn họ đã vượt qua Nguyên Anh Kỳ. đạt tới đỉnh phong của Tam Tinh Vực? Huống Chi dù gặp phải tu sĩ Hóa Thần kỳ bình thường, cùng không nhất định có thể dễ dàng thương tổn tới ngươi như thế.
Thiết Mộc lắc đầu nói:
- Hóa Thần Kỳ ngược lại chưa đạt tới. Dưới tình huống bình thường, thực lực của bản thân Vũ Vô Cực tiếp cận ta. tuy nhiên một khi ta hóa thành hình thái bản tôn, cho dù là hai tên Vũ Vô Cực cũng không nhất định có thể thương tổn được ta. Thế nhưng... trên người tên này dường như có ẩn giấu một cái Long Hồn cổ quái, không ngờ có thể bằng vào một loại công kích linh hồn quỷ dị chế ngự được ta...
- Long Hồn?
Trung niên hoàng bào hơi lộ vẻ mặt kinh ngạc, ngay sau đó lại thản nhiên nói:
- Người này có lẽ có thân phận nào đó khó lường, chúng ta tạm thời theo dõi hắn một đoạn thời gian, không nên tùy tiện ra tay...
Làm vương giả của bộ tộc Giao long, thế mà đối với "Long Hồn" từ miệng Thiết Mộc nói ra. trung niên hoàng bào có một loại kiêng kị khó hiểu.
- Không biết hiện giờ Bất Tử Tà Đế nắm trong tay Cực Diễm Môn, thực lực như thế nào? Ngọc Phật Tự nho nhỏ không ngờ tiềm ẩn nhiều cường giả như vậy... ha ha... bổn hoàng dự định lưu lại đây một thời gian...
Trung niên hoàng bào nói, trên mặt đầy ý cười, đối với Thiết Mộc thực lực tiếp cận Hóa Thần kỳ, hắn vẫn duy trì tôn trọng phần nào. Dù sao hai người đều thuộc tầng lớp yêu thú Biến Hóa Kỳ.
- Người này ta chưa thấy qua nhưng khoảng một năm trước. Bất Tử Tà Đế này không ngờ dựa vào thực lực bản thân, đánh bại Vũ Vô Cực tới cửa khiêu chiến, việc này đã chấn động toàn bộ Ngọc Phật Tự. Nghe đồn, Bất Tử Tà Đế này có lẽ đã có được thực lực Hóa Thần Kỳ.
- Hóa Thần Kỳ? Ha ha...
Trung niên hoàng bào cười một tràng thật tùy ý:
- Giới tu chân Triệu Quốc gần hai nghìn năm qua, cũng không có sinh ra một tu sĩ Hóa Thần Kỳ nào, cho dù người này thật sự tiến vào Hóa Thần Kỳ cũng Chỉ là sự kiện mấy năm gần đây, không đủ chấn nhiếp giới tu chân. Nhưng thật ra ba vị đại tu sĩ Hóa Thần kỳ của Triệu Quốc đều có chút bản lãnh. Một năm trước bổn hoàng từng đuổi theo thằng nhãi Cửu Sát Chân Quân từ Triệu Quốc tới tuyệt địa Tử Vực. mới miễn cưỡng từ trong tay hắn đoạt lấy Lưỡng Cực Từ Nguyên Kính, nhưng con Ẩn Linh Thử của Yêu tộc ta lại ở trong trận chiến đó chết đi, mối Cửu này ngày sau nhất định phải hoàn trả gấp mười...
Khi nhắc tới tên "Cửu Sát Chân Quân", con ngươi trong mắt trung niên hoàng bào phát ra hàn quang lạnh giá.
Thiết Mộc hơi có vẻ tò mò nói:
- Lưỡng Cực Từ Nguyên Kính? Pháp bảo này ta thật ra có nghe nói qua. nhưng so với Dẫn Lôi Phủ tác dụng của nó với Yêu tộc ta dường như cũng không tính là lớn lắm.
Trung niên hoàng bào cười nói:
- Dẫn Lôi Phủ có thể ở trình độ nhất định nào đó làm suy yếu uy lực thiên kiếp Hóa Hình, do đó tăng cao Tỷ lệ tấn chức Biến Hóa Kỳ của con dân Yêu tộc ta. Đối với Yêu tộc ta mà nói. đích xác có tác dụng rất lớn. Nhưng Lưỡng Cực Từ Nguyên Kính này tác dụng thậm chí còn lớn hơn so với Dẫn Lôi Phủ. Hừ! Kính này cũng không phải là một kiện Pháp bảo đỉnh cấp đơn giản như vậy. nếu không phải trong lúc vô tình ta tra trong sách cổ Yêu tộc cũng không biết bí mật trong nó...
Nói tới đây. trung niên hoàng bào dừng lại. vẻ mặt thần bí nói:
- Chờ tới lúc thời cơ thích hợp. tự nhiên ta sẽ nói cho ngươi biết nguyên do đó. Đến lúc đó ngươi thậm chí có thể tấn chức thêm một bậc trên Biến Hóa KỲ...
- Nếu thực sự có cơ hội tấn chức thì thật là vạn hạnh! Đến lúc đó có chỗ nào dùng tới Thiết Mộc. Giao Long Hoàng đại nhân cứ việc sai phái!
Thiết Mộc có vẻ kích động nói. Có thể có cơ hội tấn chức, đương nhiên hắn sẽ không bỏ qua. Đối với Giao Long Hoàng đại nhân trước mắt này. đúng là hắn kính sợ tận đáy lòng. Tuy rằng đều là Biến Hóa Kỳ đỉnh phong, nhưng thực lực của đối phương hiển nhiên đã đạt tới cực hạn của Tam Tinh Vực, có thể đánh cho tu sĩ Hóa Thần Kỳ nhân loại chạy trối chết.
Ở trong Yêu tộc, ngay cả một ít yêu thú Hóa Thần Kỳ cũng không là đối thủ của Giao Long Hoàng.
Yêu thú bắt đầu từ Biến Hóa KỲ có thể hóa Thành hình người, cảnh giới tiếp theo phân chia giống như tu sĩ nhân loại, không hề khác biệt, ngay cả phương pháp tu luyện đều có vài phần tương tự. ở phía trên Biến Hóa Kỳ, đó là yêu thú Hóa Thần Kỳ.
- Ta cần theo dõi cảnh nội Ngọc Phật Tự một đoạn thời gian. Thế lực Nơi đây rồng rắn lẫn lộn. cường giả tiềm ẩn cũng không ở số ít. có lẽ sẽ trở thành nguồn gốc tai họa và rắc rối cho giới tu chân Triệu Quốc... là mục tiêu hàng đầu của chúng ta...
Giọng nói của trung niên hoàng bào dần dần hạ thấp, bắt đầu thấp giọng bàn bạc cùng Thiết Mộc.
Phút chốc sau, Chỉ thấy trong tay trung niên hoàng bào trống rỗng hiện ra một lá cờ lấp lánh, hào quang vàng ánh. mặt trên vẽ một ít ngôn ngữ Yêu tộc không biết tên.
Vừa thấy trung niên hoàng bào xuất ra lá cờ này. Thiết Mộc không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc, kìm lòng không được kêu lên:
- Vạn Yêu Lệnh Kỳ?!
Xoát!
Theo ống tay áo trung niên hoàng bào vung lên. lá cờ màu vàng này liền xé hư không mà ra. hóa thành một Thanh lợi kiếm màu vàng, Chỉ chốc lát liền biến mất trên không trung Vô Ưu Lâm.
- Giao Long Hoàng đại nhân? Chẳng lẽ ngài định phát động chiến tranh với giới tu chân Triệu Quốc?
Thiết Mộc có chút khó hiểu hỏi. :
- Hừ! Lần này không cần nhiều người như vậy. ta đi vào giới tu chân nhân loại, kỳ thật còn có một mục đích khác...
Trong mắt trung niên hoàng bào lộ ra vài tia ý cười thần bí khó lường, hắn nhìn lên bầu trời xa xôi. mơ hồ hiển lộ ra một cổ khí thế ngạo thị thiên hạ.
Nhưng rất nhanh, trung niên hoàng bào liền thu liễm khí tức trên người đến mức tận cùng, khôi phục lại đáng vẻ của một tu sĩ bình thường.
Thấy Thiết Mộc lộ vẻ mặt kinh ngạc, trung niên hoàng bào thản nhiên nói:
- Ngươi có còn nhớ mấy vạn năm trước, giới tu chân Tam Tinh Vực đánh cho Huyền U Thiên Ma loạn thành một đoàn...
- Huyền U Thiên Ma?
Thiết Mộc hơi lộ vẻ kinh hãi, đáp lời:
- Thời điểm đó. ta còn là một con yêu thú không có tiếng tăm gì...
Ngay tại thời điểm hai người bí mật trao đổi, tại Cực Diễm Sơn cách nơi đây ước chừng hai ba ngàn dặm.
Một tiếng kiếm ngân kinh thiên vang động khắp bầu trời, dẫn tới tu sĩ trong phạm vi mười dặm đều khiếp đảm. tim đập nhanh một trận.
Nhưng tiếng kiếm ngân này Chỉ kéo dài một lát liền tiêu tan, cũng không có bao nhiêu tu sĩ để ý tới chuyện này.
Tuy nhiên ngay trong khoảnh khắc này. trung niên hoàng bào trong đại điện Vô Ưu Lâm thần bí. sắc mặt lại thoáng biến đổi liếc mắt nhìn về hướng Cực Diễm Sơn vài lần. trong mắt lộ ra thần sắc kinh ngạc, nghi hoặc.
ở trong cơ thể hắn, có một vật gì đó đang rung động rất nhẹ. Dường như có xu thế rục rịch muốn động, thật lâu sau mới yên tĩnh trở lại.
- Giao Long Hoàng đại nhân! Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Thiết Mộc lộ vẻ mặt quái dị hỏi. hiển nhiên có hơi khó hiểu với phản ứng của trung niên hoàng bào.
- Ở cảnh nội Ngọc Phật Tự Dường như sinh ra một kiện Pháp bảo không phải là nhỏ. thậm chí còn lộ ra khí tức của Thông linh pháp bảo. Thật kỳ lạ, ở giới tu chân hiện nay. còn có ai có thể luyện chế ra vũ khí tiếp cận cấp bậc Thông linh pháp bảo...
Trung niên hoàng bào cau mày. trong mắt lấp tóe Thần Quang, không biết đang suy nghĩ điều gì.
- Thông linh pháp bảo...
Thiết Mộc lộ vẻ mặt hoảng sợ. hắn có thể hiểu được, ở giới tu chân Tam Tinh Vực. khi một kiện Thông linh pháp bảo được nhận chủ thì sẽ sinh ra uy lực đến mức nào?
Trong động phủ tông chủ ở Cực Diễm Sơn.
Trương Hằng khoanh chân ngồi trên tấm thảm cỏ trên mặt đất. ở trước mặt hắn lơ lửng hai dạng đồ vật khác biệt: một thanh kiếm màu bạc chói mắt. một chiếc khăn tay trắng như tuyết có vẻ ảm đạm.
Trong đó, trong tiểu kiếm màu bạc lộ ra một khí tức sắc bén chí cường, dường như sắp phá vỡ không gian trước mắt. bất luận kẻ nào nhìn vào nó. đầu tiên đều sẽ sinh ra một loại ảo giác không có gì kiên cố mà không phá nổi.
Tiểu kiếm màu bạc dài chừng ba thước, cả vật thể lộ ra ngân quang trong suốt, lưỡi kiếm và mũi nhọn còn mỏng hơn so với cánh ve. hiện ra một sắc thái bán trong suốt, dưới ánh sáng chiếu rọi phát ra hào quang rực rỡ mà lạnh như băng.
- Kiếm này có thể theo bên ta cả đời, gọi tên là: Phá Không đi.
Trương Hằng ngắm nhìn thanh kiếm màu bạc phát sáng trước mắt. trong mắt lộ ra một mối tình hoài khó hiểu.
Phá Không, bắt đầu từ khoảnh khắc nó sinh ra, liền ký thác hy vọng cùng cảm tình của Trương Hằng chôn đấu tận đáy lòng. Chung quy có một ngày, nó sẽ cùng với chủ nhân của mình bước trên đỉnh thế giới...
"Chi chi..."
Phút chốc sau, trong mắt Trương Hằng chợt lóe sáng, một mảng lôi điện bắt đầu lượn lờ ở trên thanh kiếm màu bạc. truyền đến một tràng tiếng nổ "lốp bốp", đốm lửa văng khắp nơi.
Ba ngày ba đêm sau.
Trong miệng Trương Hằng lại phun ra một mảng hỏa diễm màu đỏ sậm, không ngừng đốt cháy trên thanh kiếm màu bạc, truyền đến hơi nóng cực Kỳ khủng bố.
Sau khi thiêu đốt ba ngày. Trương Hằng thu hồi Hỏa Diễm, khẽ hé miệng lại là một đoàn băng diễm màu lam rơi xuống trên thanh kiếm màu bạc. ngưng kết thành một tầng băng sương ngưng luyện từng chút một.
Vì để đề cao phẩm chất của Thanh kiếm, Trương Hằng có thể nói là dùng hết bản lãnh của minh, cứ như thế lập đi lập lại dùng lôi điện, Hỏa Diễm, băng diễm không ngừng rèn luyện...
Thấm thoát, thời gian nhoáng một cái đã qua nửa năm.
Vô Ưu Lâm, trong đại điện thần bí ở trung tâm rừng rậm âm u.
Thiết Mộc đang ngồi giữa đại điện, một đôi mắt ưng màu xanh trên mặt lộ ra vẻ ngưng trọng. Giờ phút này. thương thế của hắn sớm đã khôi phục, hắn có vẻ kính sợ nhìn một vị nam nhân trung niên mặc hoa lệ hoàng bào ngôi ở phía trên hắn.
Trung niên hoàng bào này tướng mạo bình thường, nhưng có một loại uy thế tự nhiên làm cho trong tiềm thức người ta sinh ra một loại kính sợ. Cứ xem chỗ ngồi của hai người là biết thân phận của trung niên hoàngbào rõ ràng phải cao hơn một bậc so với Thiết Mộc.
- Thiết Mộc! Cảnh ngộ ngươi gặp phải bổn hoàng đều đã biết, nếu có thời gian nhất định ta sẽ lấy lại công đạo cho ngươi. Nhưng từ Thanh Vũ nơi đó. ta được biết người cầm trong tay Dẫn Lôi Phủ đã độn tới cảnh nội Ngọc Phật Tự. đồng thời mất đi tung tích ở gần đó. Việc này có liên quan tới hưng suy tồn vong của Yêu tộc ta, nên cần phải giải quyết trước tiên...
Trong cặp mắt U ám của trung niên hoàng bào lóe ra một tia hào quang màu vàng, lập tức uy áp vô hình tràn ngập quanh thân hắn. bầu không khí trong đại điện như bị cô đọng lại.
Nhưng cổ uy áp này Chỉ kéo dài chừng một hai lần hô hấp, hơn nữa còn là trung niên hoàng bào vô thức phóng ra. Nhưng dù vậy, Thiết Mộc ngồi bên cạnh lại cảm nhận được một trận áp lực trước nay chưa từng có, sinh ra một loại ảo giác không thể chống lại.
- Giao Long Hoàng đại nhân! Ta cũng biết tầm quan trọng của Dẫn Lôi Phủ nhưng lần đó ta bị Vũ Vô Cực quấy nhiễu, để cho tên thanh niên kia chạy thoát, cũng làm cho Dẫn Lôi Phủ mất đi manh mối cuối cùng. Ngoài ra Chí Viêm Ma Tôn chết đi, Cực Diễm Môn do Bất Tử Tà Đế nắm trong tay thực lực càng thêm thần bí khó lường. Đồng thời ta đã bị thương nặng, cũng bất lực không thể tra xét chuyện Cực Diễm Môn này...
Thiết Mộc vội giải thích với vị Giao Long Hoàng đại nhân, trên mặt cùng mang theo vài tia bất đắc dĩ.
Người trung niên hoàng bào thoáng trầm ngâm một lát. rồi nói:
- Trong phần đông yêu thú Biến Hóa Kỳ Yêu tộc ta. trừ bổn hoàng, thực lực của ngươi là mạnh nhất. Vũ Vô Cực cùng với Bất Tử Tà Đế kia không ngờ có thể làm cho ngươi sinh, ra lòng cố kỵ... Hay là thực lực của bọn họ đã vượt qua Nguyên Anh Kỳ. đạt tới đỉnh phong của Tam Tinh Vực? Huống Chi dù gặp phải tu sĩ Hóa Thần kỳ bình thường, cùng không nhất định có thể dễ dàng thương tổn tới ngươi như thế.
Thiết Mộc lắc đầu nói:
- Hóa Thần Kỳ ngược lại chưa đạt tới. Dưới tình huống bình thường, thực lực của bản thân Vũ Vô Cực tiếp cận ta. tuy nhiên một khi ta hóa thành hình thái bản tôn, cho dù là hai tên Vũ Vô Cực cũng không nhất định có thể thương tổn được ta. Thế nhưng... trên người tên này dường như có ẩn giấu một cái Long Hồn cổ quái, không ngờ có thể bằng vào một loại công kích linh hồn quỷ dị chế ngự được ta...
- Long Hồn?
Trung niên hoàng bào hơi lộ vẻ mặt kinh ngạc, ngay sau đó lại thản nhiên nói:
- Người này có lẽ có thân phận nào đó khó lường, chúng ta tạm thời theo dõi hắn một đoạn thời gian, không nên tùy tiện ra tay...
Làm vương giả của bộ tộc Giao long, thế mà đối với "Long Hồn" từ miệng Thiết Mộc nói ra. trung niên hoàng bào có một loại kiêng kị khó hiểu.
- Không biết hiện giờ Bất Tử Tà Đế nắm trong tay Cực Diễm Môn, thực lực như thế nào? Ngọc Phật Tự nho nhỏ không ngờ tiềm ẩn nhiều cường giả như vậy... ha ha... bổn hoàng dự định lưu lại đây một thời gian...
Trung niên hoàng bào nói, trên mặt đầy ý cười, đối với Thiết Mộc thực lực tiếp cận Hóa Thần kỳ, hắn vẫn duy trì tôn trọng phần nào. Dù sao hai người đều thuộc tầng lớp yêu thú Biến Hóa Kỳ.
- Người này ta chưa thấy qua nhưng khoảng một năm trước. Bất Tử Tà Đế này không ngờ dựa vào thực lực bản thân, đánh bại Vũ Vô Cực tới cửa khiêu chiến, việc này đã chấn động toàn bộ Ngọc Phật Tự. Nghe đồn, Bất Tử Tà Đế này có lẽ đã có được thực lực Hóa Thần Kỳ.
- Hóa Thần Kỳ? Ha ha...
Trung niên hoàng bào cười một tràng thật tùy ý:
- Giới tu chân Triệu Quốc gần hai nghìn năm qua, cũng không có sinh ra một tu sĩ Hóa Thần Kỳ nào, cho dù người này thật sự tiến vào Hóa Thần Kỳ cũng Chỉ là sự kiện mấy năm gần đây, không đủ chấn nhiếp giới tu chân. Nhưng thật ra ba vị đại tu sĩ Hóa Thần kỳ của Triệu Quốc đều có chút bản lãnh. Một năm trước bổn hoàng từng đuổi theo thằng nhãi Cửu Sát Chân Quân từ Triệu Quốc tới tuyệt địa Tử Vực. mới miễn cưỡng từ trong tay hắn đoạt lấy Lưỡng Cực Từ Nguyên Kính, nhưng con Ẩn Linh Thử của Yêu tộc ta lại ở trong trận chiến đó chết đi, mối Cửu này ngày sau nhất định phải hoàn trả gấp mười...
Khi nhắc tới tên "Cửu Sát Chân Quân", con ngươi trong mắt trung niên hoàng bào phát ra hàn quang lạnh giá.
Thiết Mộc hơi có vẻ tò mò nói:
- Lưỡng Cực Từ Nguyên Kính? Pháp bảo này ta thật ra có nghe nói qua. nhưng so với Dẫn Lôi Phủ tác dụng của nó với Yêu tộc ta dường như cũng không tính là lớn lắm.
Trung niên hoàng bào cười nói:
- Dẫn Lôi Phủ có thể ở trình độ nhất định nào đó làm suy yếu uy lực thiên kiếp Hóa Hình, do đó tăng cao Tỷ lệ tấn chức Biến Hóa Kỳ của con dân Yêu tộc ta. Đối với Yêu tộc ta mà nói. đích xác có tác dụng rất lớn. Nhưng Lưỡng Cực Từ Nguyên Kính này tác dụng thậm chí còn lớn hơn so với Dẫn Lôi Phủ. Hừ! Kính này cũng không phải là một kiện Pháp bảo đỉnh cấp đơn giản như vậy. nếu không phải trong lúc vô tình ta tra trong sách cổ Yêu tộc cũng không biết bí mật trong nó...
Nói tới đây. trung niên hoàng bào dừng lại. vẻ mặt thần bí nói:
- Chờ tới lúc thời cơ thích hợp. tự nhiên ta sẽ nói cho ngươi biết nguyên do đó. Đến lúc đó ngươi thậm chí có thể tấn chức thêm một bậc trên Biến Hóa KỲ...
- Nếu thực sự có cơ hội tấn chức thì thật là vạn hạnh! Đến lúc đó có chỗ nào dùng tới Thiết Mộc. Giao Long Hoàng đại nhân cứ việc sai phái!
Thiết Mộc có vẻ kích động nói. Có thể có cơ hội tấn chức, đương nhiên hắn sẽ không bỏ qua. Đối với Giao Long Hoàng đại nhân trước mắt này. đúng là hắn kính sợ tận đáy lòng. Tuy rằng đều là Biến Hóa Kỳ đỉnh phong, nhưng thực lực của đối phương hiển nhiên đã đạt tới cực hạn của Tam Tinh Vực, có thể đánh cho tu sĩ Hóa Thần Kỳ nhân loại chạy trối chết.
Ở trong Yêu tộc, ngay cả một ít yêu thú Hóa Thần Kỳ cũng không là đối thủ của Giao Long Hoàng.
Yêu thú bắt đầu từ Biến Hóa KỲ có thể hóa Thành hình người, cảnh giới tiếp theo phân chia giống như tu sĩ nhân loại, không hề khác biệt, ngay cả phương pháp tu luyện đều có vài phần tương tự. ở phía trên Biến Hóa Kỳ, đó là yêu thú Hóa Thần Kỳ.
- Ta cần theo dõi cảnh nội Ngọc Phật Tự một đoạn thời gian. Thế lực Nơi đây rồng rắn lẫn lộn. cường giả tiềm ẩn cũng không ở số ít. có lẽ sẽ trở thành nguồn gốc tai họa và rắc rối cho giới tu chân Triệu Quốc... là mục tiêu hàng đầu của chúng ta...
Giọng nói của trung niên hoàng bào dần dần hạ thấp, bắt đầu thấp giọng bàn bạc cùng Thiết Mộc.
Phút chốc sau, Chỉ thấy trong tay trung niên hoàng bào trống rỗng hiện ra một lá cờ lấp lánh, hào quang vàng ánh. mặt trên vẽ một ít ngôn ngữ Yêu tộc không biết tên.
Vừa thấy trung niên hoàng bào xuất ra lá cờ này. Thiết Mộc không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc, kìm lòng không được kêu lên:
- Vạn Yêu Lệnh Kỳ?!
Xoát!
Theo ống tay áo trung niên hoàng bào vung lên. lá cờ màu vàng này liền xé hư không mà ra. hóa thành một Thanh lợi kiếm màu vàng, Chỉ chốc lát liền biến mất trên không trung Vô Ưu Lâm.
- Giao Long Hoàng đại nhân? Chẳng lẽ ngài định phát động chiến tranh với giới tu chân Triệu Quốc?
Thiết Mộc có chút khó hiểu hỏi. :
- Hừ! Lần này không cần nhiều người như vậy. ta đi vào giới tu chân nhân loại, kỳ thật còn có một mục đích khác...
Trong mắt trung niên hoàng bào lộ ra vài tia ý cười thần bí khó lường, hắn nhìn lên bầu trời xa xôi. mơ hồ hiển lộ ra một cổ khí thế ngạo thị thiên hạ.
Nhưng rất nhanh, trung niên hoàng bào liền thu liễm khí tức trên người đến mức tận cùng, khôi phục lại đáng vẻ của một tu sĩ bình thường.
Thấy Thiết Mộc lộ vẻ mặt kinh ngạc, trung niên hoàng bào thản nhiên nói:
- Ngươi có còn nhớ mấy vạn năm trước, giới tu chân Tam Tinh Vực đánh cho Huyền U Thiên Ma loạn thành một đoàn...
- Huyền U Thiên Ma?
Thiết Mộc hơi lộ vẻ kinh hãi, đáp lời:
- Thời điểm đó. ta còn là một con yêu thú không có tiếng tăm gì...
Ngay tại thời điểm hai người bí mật trao đổi, tại Cực Diễm Sơn cách nơi đây ước chừng hai ba ngàn dặm.
Một tiếng kiếm ngân kinh thiên vang động khắp bầu trời, dẫn tới tu sĩ trong phạm vi mười dặm đều khiếp đảm. tim đập nhanh một trận.
Nhưng tiếng kiếm ngân này Chỉ kéo dài một lát liền tiêu tan, cũng không có bao nhiêu tu sĩ để ý tới chuyện này.
Tuy nhiên ngay trong khoảnh khắc này. trung niên hoàng bào trong đại điện Vô Ưu Lâm thần bí. sắc mặt lại thoáng biến đổi liếc mắt nhìn về hướng Cực Diễm Sơn vài lần. trong mắt lộ ra thần sắc kinh ngạc, nghi hoặc.
ở trong cơ thể hắn, có một vật gì đó đang rung động rất nhẹ. Dường như có xu thế rục rịch muốn động, thật lâu sau mới yên tĩnh trở lại.
- Giao Long Hoàng đại nhân! Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Thiết Mộc lộ vẻ mặt quái dị hỏi. hiển nhiên có hơi khó hiểu với phản ứng của trung niên hoàng bào.
- Ở cảnh nội Ngọc Phật Tự Dường như sinh ra một kiện Pháp bảo không phải là nhỏ. thậm chí còn lộ ra khí tức của Thông linh pháp bảo. Thật kỳ lạ, ở giới tu chân hiện nay. còn có ai có thể luyện chế ra vũ khí tiếp cận cấp bậc Thông linh pháp bảo...
Trung niên hoàng bào cau mày. trong mắt lấp tóe Thần Quang, không biết đang suy nghĩ điều gì.
- Thông linh pháp bảo...
Thiết Mộc lộ vẻ mặt hoảng sợ. hắn có thể hiểu được, ở giới tu chân Tam Tinh Vực. khi một kiện Thông linh pháp bảo được nhận chủ thì sẽ sinh ra uy lực đến mức nào?
Trong động phủ tông chủ ở Cực Diễm Sơn.
Trương Hằng khoanh chân ngồi trên tấm thảm cỏ trên mặt đất. ở trước mặt hắn lơ lửng hai dạng đồ vật khác biệt: một thanh kiếm màu bạc chói mắt. một chiếc khăn tay trắng như tuyết có vẻ ảm đạm.
Trong đó, trong tiểu kiếm màu bạc lộ ra một khí tức sắc bén chí cường, dường như sắp phá vỡ không gian trước mắt. bất luận kẻ nào nhìn vào nó. đầu tiên đều sẽ sinh ra một loại ảo giác không có gì kiên cố mà không phá nổi.
Tiểu kiếm màu bạc dài chừng ba thước, cả vật thể lộ ra ngân quang trong suốt, lưỡi kiếm và mũi nhọn còn mỏng hơn so với cánh ve. hiện ra một sắc thái bán trong suốt, dưới ánh sáng chiếu rọi phát ra hào quang rực rỡ mà lạnh như băng.
- Kiếm này có thể theo bên ta cả đời, gọi tên là: Phá Không đi.
Trương Hằng ngắm nhìn thanh kiếm màu bạc phát sáng trước mắt. trong mắt lộ ra một mối tình hoài khó hiểu.
Phá Không, bắt đầu từ khoảnh khắc nó sinh ra, liền ký thác hy vọng cùng cảm tình của Trương Hằng chôn đấu tận đáy lòng. Chung quy có một ngày, nó sẽ cùng với chủ nhân của mình bước trên đỉnh thế giới...