Phân thân Trương Hằng vừa lúc khắc chế được Mị Ảnh Hoàng với tốc độ gia tăng, điều này khiến bản tôn Trương Hằng thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Ở một mức độ nào đó mà nói thì uy hiếp của Mị Ảnh Hoàng đối với Trương Hằng còn lớn hơn Giao Long Hoàng vì tốc độ của đối phương thật sự quá nhanh, nhanh đến độ Trương Hằng rất khó phòng ngự.
Mà làm yêu thú Hóa Thần Kỳ, công kích của đối phương rất mạnh, Trương Hằng cũng không thể dùng thân thể cứng rắn đối kháng, trừ khi hắn tu luyện tới cảnh giới tầng ba rất cao.
Cũng may Mị Ảnh Hoàng tuy rằng cường đại vô cùng nhưng không phải là không có sơ hở, qua mấy lần giao chiến, Trương Hằng phát hiện công pháp tu luyện của nó bị thần thông lôi điện khắc chế. Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến phân thân Trương Hằng có thể chống đỡ được trong thời gian ngắn.
Nếu phân thân đã có thể chia sẻ một nửa áp lực cho mình, trong lòng bản tôn Trương Hằng đột nhiên sinh ra một cỗ chiến ý, quyết chiến tới cùng với Giao Long Hoàng trước mắt. Nguyên nhân chính cũng là do hắn dù muốn chạy cũng không thể thoát được khỏi tay đối phương.
Đồng thời Trương Hằng cũng tin tưởng bằng vào thực lực của Lạc Hà, hắn có thể chiến thắng Yêu tộc chí cường Hắc Ma Hoàng. Mặc kệ nói thế nào, bản tôn Lạc Hà cũng là tiên nhân, chiếm được rất nhiều ưu thế về mặt cảnh giới.
Bá!
Trương Hằng lại thi triển Tiểu Na Di, bay về phía đỉnh đầu Huyết Giao Long, huy động Phá Không Kiếm, bắt đầu tiến hành công kích như bão táp tới thân thể khổng lồ không mấy linh hoạt của đối phương.
Giao Long Hoàng giận dữ, giao thân khổng lồ lay động, đồng thời còn sinh ra quang huy màu vàng cường đại, ý đồ bức Trương Hằng hạ xuống.
Nhưng Trương Hằng sao lại có thể để nó như ý?!
Sự cường đại của bản tôn Giao Long Hoàng đúng là không thể hoài nghi. Bất kể là công kích, tốc độ hay lực phòng ngự đều đạt tới cảnh giới hoàn mỹ.
Sơ hở duy nhất của nó chính là thân thể quá khổng lồ, không đủ linh hoạt. Một khi Trương Hằng rơi ra khỏi người hắn thì sẽ gặp phải uy hiếp rất lớn.
Đinh đinh, phốc phốc...
Trên người Trương Hằng nổi lên một mảnh Hỏa Diễm màu bạc, ngăn cản công kích bằng quang huy màu vàng của Giao Long Hoàng. Phá Không Kiếm trên tay cũng liên tiếp công kích.
Mỗi lần công kích tuy rằng chỉ lưu lại vài đạo vết máu trên long lân nhưng duy trì lâu dài, dù thân thể Giao Long Hoàng có cường hãn cũng không thể chịu đựng nổi.
Thân thể Giao Long Hoàng nhanh chóng xẹt qua xẹt lại trên bầu trời, thi thoảng lại cao thấp quay cuồng, giãy ngang giãy dọc, phát ra từng trận long ngâm kinh thiên. Ở ngoài cả chục dặm vẫn có thể nghe được tiếng rít gào phẫn nộ và oán hận.
Dưới tình huống như vậy, Trương Hằng không thể không tiêu phí hơn nửa tâm lực để đề phòng Giao Long Hoàng bỏ rơi, tần suất công kích và độ chính xác cũng kém đi. Nhưng dù sao vẫn có thể nói hắn đang chiếm thượng phong.
Tuy nhiên, một khi có sơ sẩy, Trương Hằng chắc chắn cũng sẽ gặp phải công kích trí mạng của Giao Long Hoàng.
Cách chiến trường bên này chừng mấy chục dặm, Lạc Hà và Hắc Ma Hoàng đang giao phong, vẫn không phân được cao thấp.
Hai mắt Lạc Hà nhắm chặt, quanh thân lay động một đám phù văn màu xanh, rung động như ngọn lửa, sinh ra một cỗ lực lượng kháng cự linh hồn vô hình.
Mà Hắc Ma Hoàng phát ra hư ảnh mãng xà cực lớn, đôi mắt bắn ra từng đạo lục mang, đang giao tranh với phù văn màu xanh quanh thân Lạc Hà, sinh ra một cỗ trùng kích tinh thần vô hình, dật tán về bốn phía.
Nếu lúc này có tu sĩ Nguyên anh kỳở nơi này, hơn phân nửa sẽ không thể chạy thoát, vẻn vẹn chỉ là dư ba giao phong tinh thần cũng đủ chấn nhiếp tu sĩ Hóa Thần Kỳ rồi.
Hắc Ma Hoàng và Lạc Hà cách nhau mấy trượng, giằng co nhau, im lặng không nói.
Tuy nhiên, Giao Long Hoàng ở xa xa lại truyền tới những tiếng long ngâm chấn thiên, khiến bọn họ chú ý.
Hai người nhìn nhau, đồng thời phân ra một chút tâm thần, dùng thần thức quét qua tỉnh huống bên kia, phát hiện ra Trương Hằng lấy một địch hai, đối kháng với công kích của hai đại Hoàng giả của thế giới Yêu tộc.
Theo lý thuyết, Trương Hằng đối phó với một Yêu Hoàng cũng đã rất khó khăn rồi, huống hồ lấy một địch hai.
Nhưng chuyện xảy ra trước mắt đã cho thấy Trương Hằng chẳng những đối kháng được công kích của hai người mà mơ hồ còn chiếm được thế thượng phong.
Tốc độ của Mị Ảnh Hoàng tuy rằng cực nhanh nhưng phân thân Trương Hằng cũng không trốn tránh công kích của nó. Ngươi đánh ta một cái ta chém ngươi một kiếm. Mị Ảnh Hoàng cũng không dám dùng thân thể cứng rắn đối kháng Huy Hoàng Kiếm có kèm theo thần thông lôi điện.
Nhất thời, Mị Ảnh Hoàng không thể làm gì được phận thân Trương Hằng. Dù sao nó cũng không có thể chất như Bất Tử Thân, lực phòng ngự cũng không cường hàn như Giao Long Hoàng.
Mà bản tôn Trương Hằng lại gắt gao bám lấy thân thể khổng lồ của Giao Long Hoàng, không chịu rời ra, ôm tư tưởng "dày tích mỏng phát" huy động Phá Không Kiếm thi thoảng chém vài cái khiến Giao Long Hoàng gào rít không thôi!
Có thể nói Trương Hằng đã tận dụng tốt sơ hở của hai Yêu Hoàng, nhất thời không bị lâm vào hạ phong.
Loại tình huống này khiến trong lòng Lạc Hà mừng rỡ trong khi Hắc Ma Hoàng đối diện lại trầm mặc không nói, chắc rằng trong lòng cũng không thấy thoải mái.
Chi chi
Ngay một khắc này, Tụ Lý Càn Khôn của Lạc Hà nổi lên một động khẩu màu xám, truyền tới một tiếng phượng minh chấn thiên, phóng thẳng lên cao, khiến lòng người run sợ, cũng lộ ra chút hàn ý bi thảm.
Ầm!
Một mảnh Hỏa Diễm màu xanh nhạt khủng bố chói mắt từ trong động khẩu này nổ tung.
Ống tay áo Lạc Hà bị đánh thành mảnh nhỏ, khóe miệng tràn ra một chút máu tươi.
Sau đó, động khẩu màu xám bị khí tức Hỏa Diễm đáng sợ kia phá vỡ, sóng nhiệt kinh thiên quét ra cả phạm vi mười dặm, bao phủ cả Lạc Hà và Hắc Ma Hoàng vào trong.
- Hỏa Phượng Hoàng...
Mị Ảnh Hoàng đang giao chiến với Trương Hằng lộ ra vẻ mặt ưu thương, hóa thành một đạo quang ảnh màu tím, tách khôi cuộc chiến, nhìn về tình huống phía bên này.
Giao Long Hoàng cũng tạm đình chỉ giãy dụa, nhìn phía ảnh lửa tận trời kia. Cách xa mấy chục dặm vẫn có thể cảm nhận được sóng nhiệt kinh khủng kia.
Kết quả, trong Hỏa Diễm đầy trời, thân ảnh Hỏa Phượng Hoàng đã biến mất.
Từ nay về sau, Thế giới Yêu tộc ở Tam Tinh Vực sẽ mất đi một vị Yêu Hoàng thực lực cường đại.
Đứng ở trong Tụ Lý Càn Khôn, không ngừng bị công kích linh quang cường đại của Lạc Hà, không được bao lâu, Hỏa Phượng Hoàng cũng không thể kiên trì được, cho nên mới quyết định tự bạo như Lúc này.
- Ha ha ha...
Trong ánh lửa đầy trời, một mảnh hắc vụ ngưng tụ thành Huyền U Thiên Ma, phát ra một trận cười đắc ý, sau đó thuấn di, bay ra ngoài trăm dặm.
Lạc Hà vừa muốn ra tay lại bị Hắc Ma Hoàng ngăn cản.
Hư ảnh mãng xà cao tới mười trượng mở ra cái mồm to như chậu máu, phun ra một đoàn lục vụ thật lớn, bao phủ lấy Lạc Hà.
- Hôm nay, ngươi phải chết!
Chiếc nón tre trên đầu Hắc Ma Hoàng chợt vỡ tung, hiện ra một bộ mặt xấu xí tới cực điểm.
Khuôn mặt màu vàng xám khô quắt, còn đầy nếp nhăn, hai mắt màu đỏ tươi như máu, lộ ra lệ quang khiến người ta kinh hãi. Khuôn mặt này không có mũi và tai, cái miệng lại lóe ra hai chiếc răng nang màu lục.
Vừa thấy bộ mặt này, ngay cả Lạc Hà cũng sửng sốt trong giây lát. Hiển nhiên đây là lần đầu tiên hắn thấy bộ mặt xấu xí như vậy.
Khuôn mặt Hắc Ma Hoàng cười lạnh, đột nhiên há miệng ra, ngửa mặt lên trời gào thét.
Trong mắt Lạc Hà, cái miệng như bồn máu của Hắc Ma Hoàng đang càng lúc càng lớn.
Đường kính ba tấc, một thước, một trượng, mười trượng...
Đường kính rộng tới mười trượng lớn như thế nào?! Đủ để nuốt cả một ngọn núi bình thường, khoảnh khắc nuốt được cả một căn nhà thât lớn ở đia cầu. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Hơn nữa, đường kính mười trượng này còn chưa phải là cực hạn, nó vẫn tiếp tục mở rộng ra.
Tê!
Long quyển màu đen cuồng bạo liền tàn sát phạm vi mấy chục dặm.
Ở trung ương long quyển này có một con cự mãng siêu cấp với hoa văn màu đen, dài tới cả trăm trượng.
Theo sự xuất hiện của nó, thiên địa này dường như cũng nhỏ bé hơn rất nhiều!
Mọi người nơi này đều chấn kinh.
Đây là quái vật như thế nào?! Đủ để xếp vào cấp hoang dã cự thú!
Hoàng Kim Giao Long vốn vô cùng khổng lồ ở trước mặt nó cũng trở nên quá bé nhỏ.
về phần đám tu sĩ nhân loại như Lạc Hà, Trương Hằng thì so với nó chỉ bằng một con kiến mà thôi!
Tê!
Con cự mãng siêu cấp này mở ra cái miệng to khổng lồ, lực hút vô cùng mạnh mẽ liền xuất hiện trong phạm vi trăm dặm.
Những cơn bạo phong tàn sát bừa băi liền quét cả về phía Trương Hằng, Giao Long Hoàng và Mị Ảnh Hoàng khiến bọn họ cũng không thể ổn định được thân hỉnh.
Hưu
Lạc Hà cũng không kịp chạy trốn, bị cự màng siêu cấp này nuốt vào trong miệng.
Chạy trốn ra ngoài cả trăm dặm, Huyền U Thiên Ma nhìn chằm chằm vào cự màng xa xa, không khỏi hít sâu một hơi khí lạnh:
- Phệ Thiên Mãng trong truyền thuyết... thật đáng sợ!
Phệ Thiên Mãng chính là Thần thú thời kỳ thượng cổ, nghe nói tu luyện tới đỉnh cấp sẽ có uy lực thôn phệ thiên địa, ngay cả tiên nhân gặp phải cũng phải thối lui.
Vừa thấy Hắc Ma Hoàng hiện ra bản tôn là Thần thú Phệ Thiên Mãng, đồng thời một ngụm nuốt luôn Lạc Hà, đám người Giao Long Hoàng liền mừng rỡ, thậm nghĩ mọi chuyện đều đã được giải quyết!
Phệ Thiên Mãng che thiên cái địa sau khi nuốt Lạc Hà, cái đầu khổng lồ với hai con mắt như hai mặt trời lập tức nhìn về phía Trương Hằng và Huyền U Thiên Ma.
Lập tức Trương Hằng liền cảm thấy toàn thân như lâm vào băng quật, cứng ngắc và lạnh lẽo. Một cỗ khí tức tử vong ập thẳng tới linh hồn, thân thể cũng không nhúc nhích nổi.
Ầm!
Phệ Thiên Mãng làm nổi lên một mảnh mây đen cuồn cuộn, khiên cả khu vực như lâm vào bóng đêm.
Sau đó, nó lại mở miệng ra, lao về phía Huyền U Thiên Ma.
Mục tiêu của nó lại không phải là Trương Hằng!
Có lẽ giá trị của Huyền U Thiên Ma còn cao hơn cả Trương Hằng.
Hô!
Trương Hằng thở phào một hơi nhẹ nhõm, mồ hôi ướt sũng quần áo, âm thầm kêu may mắn. trong lòng cũng không khỏi lo lắng cho an nguy của Lạc Hà.
Cường đại như phân thân của Lạc Hà nhưng cũng bị Phệ Thiên Mãng nuốt vào bụng, Trương Hằng càng không thể kháng cự được!
Mà lúc này, Giao Long Hoàng và Mị Ảnh Hoàng cũng hóa thành hai đạo hào quang vàng và tím, ngăn cản trước sau Trương Hằng.
Mị Ảnh Hoàng không thêm để ý tới sự quấy nhiễu của phân thân, dùng tốc độ cũng đủ tránh né công kích của phân thân Trương Hằng.
Mà Giao Long Hoàng đã khôi phục lại hình thái nửa giao nửa long, bên ngoài thân nổi lên một tầng kim lân khải giáp, ánh mắt U lãnh nhìn chằm chằm bản tôn Trương Hằng.
Thấy vậy, Trương Hằng liền trợn tròn mắt.
Mị Ảnh Hoàng và Giao Long Hoàng dù sao cũng không phải là kẻ ngốc, đương nhiên sẽ không lưu lại sơ hở của mình cho Trương Hằng lợi dụng.
Khi hai đại Yêu Hoàng liên thủ cùng với nhau, Trương Hằng gần như không thể kiên trì được quá hai lần hô hấp.
- Một khi đã như vậy...
Trương Hằng hít sâu một hơi, hơi lắc mình đã hợp nhất phân thân với bản tôn lại.
Nếu đã không thể đánh thắng, chạy cũng không được thì Trương Hằng đành phải thi triển một loại bí thuật chưa từng sử dụng khi bước chân vào cảnh giới cổ tháp tầng hai...
Ở một mức độ nào đó mà nói thì uy hiếp của Mị Ảnh Hoàng đối với Trương Hằng còn lớn hơn Giao Long Hoàng vì tốc độ của đối phương thật sự quá nhanh, nhanh đến độ Trương Hằng rất khó phòng ngự.
Mà làm yêu thú Hóa Thần Kỳ, công kích của đối phương rất mạnh, Trương Hằng cũng không thể dùng thân thể cứng rắn đối kháng, trừ khi hắn tu luyện tới cảnh giới tầng ba rất cao.
Cũng may Mị Ảnh Hoàng tuy rằng cường đại vô cùng nhưng không phải là không có sơ hở, qua mấy lần giao chiến, Trương Hằng phát hiện công pháp tu luyện của nó bị thần thông lôi điện khắc chế. Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến phân thân Trương Hằng có thể chống đỡ được trong thời gian ngắn.
Nếu phân thân đã có thể chia sẻ một nửa áp lực cho mình, trong lòng bản tôn Trương Hằng đột nhiên sinh ra một cỗ chiến ý, quyết chiến tới cùng với Giao Long Hoàng trước mắt. Nguyên nhân chính cũng là do hắn dù muốn chạy cũng không thể thoát được khỏi tay đối phương.
Đồng thời Trương Hằng cũng tin tưởng bằng vào thực lực của Lạc Hà, hắn có thể chiến thắng Yêu tộc chí cường Hắc Ma Hoàng. Mặc kệ nói thế nào, bản tôn Lạc Hà cũng là tiên nhân, chiếm được rất nhiều ưu thế về mặt cảnh giới.
Bá!
Trương Hằng lại thi triển Tiểu Na Di, bay về phía đỉnh đầu Huyết Giao Long, huy động Phá Không Kiếm, bắt đầu tiến hành công kích như bão táp tới thân thể khổng lồ không mấy linh hoạt của đối phương.
Giao Long Hoàng giận dữ, giao thân khổng lồ lay động, đồng thời còn sinh ra quang huy màu vàng cường đại, ý đồ bức Trương Hằng hạ xuống.
Nhưng Trương Hằng sao lại có thể để nó như ý?!
Sự cường đại của bản tôn Giao Long Hoàng đúng là không thể hoài nghi. Bất kể là công kích, tốc độ hay lực phòng ngự đều đạt tới cảnh giới hoàn mỹ.
Sơ hở duy nhất của nó chính là thân thể quá khổng lồ, không đủ linh hoạt. Một khi Trương Hằng rơi ra khỏi người hắn thì sẽ gặp phải uy hiếp rất lớn.
Đinh đinh, phốc phốc...
Trên người Trương Hằng nổi lên một mảnh Hỏa Diễm màu bạc, ngăn cản công kích bằng quang huy màu vàng của Giao Long Hoàng. Phá Không Kiếm trên tay cũng liên tiếp công kích.
Mỗi lần công kích tuy rằng chỉ lưu lại vài đạo vết máu trên long lân nhưng duy trì lâu dài, dù thân thể Giao Long Hoàng có cường hãn cũng không thể chịu đựng nổi.
Thân thể Giao Long Hoàng nhanh chóng xẹt qua xẹt lại trên bầu trời, thi thoảng lại cao thấp quay cuồng, giãy ngang giãy dọc, phát ra từng trận long ngâm kinh thiên. Ở ngoài cả chục dặm vẫn có thể nghe được tiếng rít gào phẫn nộ và oán hận.
Dưới tình huống như vậy, Trương Hằng không thể không tiêu phí hơn nửa tâm lực để đề phòng Giao Long Hoàng bỏ rơi, tần suất công kích và độ chính xác cũng kém đi. Nhưng dù sao vẫn có thể nói hắn đang chiếm thượng phong.
Tuy nhiên, một khi có sơ sẩy, Trương Hằng chắc chắn cũng sẽ gặp phải công kích trí mạng của Giao Long Hoàng.
Cách chiến trường bên này chừng mấy chục dặm, Lạc Hà và Hắc Ma Hoàng đang giao phong, vẫn không phân được cao thấp.
Hai mắt Lạc Hà nhắm chặt, quanh thân lay động một đám phù văn màu xanh, rung động như ngọn lửa, sinh ra một cỗ lực lượng kháng cự linh hồn vô hình.
Mà Hắc Ma Hoàng phát ra hư ảnh mãng xà cực lớn, đôi mắt bắn ra từng đạo lục mang, đang giao tranh với phù văn màu xanh quanh thân Lạc Hà, sinh ra một cỗ trùng kích tinh thần vô hình, dật tán về bốn phía.
Nếu lúc này có tu sĩ Nguyên anh kỳở nơi này, hơn phân nửa sẽ không thể chạy thoát, vẻn vẹn chỉ là dư ba giao phong tinh thần cũng đủ chấn nhiếp tu sĩ Hóa Thần Kỳ rồi.
Hắc Ma Hoàng và Lạc Hà cách nhau mấy trượng, giằng co nhau, im lặng không nói.
Tuy nhiên, Giao Long Hoàng ở xa xa lại truyền tới những tiếng long ngâm chấn thiên, khiến bọn họ chú ý.
Hai người nhìn nhau, đồng thời phân ra một chút tâm thần, dùng thần thức quét qua tỉnh huống bên kia, phát hiện ra Trương Hằng lấy một địch hai, đối kháng với công kích của hai đại Hoàng giả của thế giới Yêu tộc.
Theo lý thuyết, Trương Hằng đối phó với một Yêu Hoàng cũng đã rất khó khăn rồi, huống hồ lấy một địch hai.
Nhưng chuyện xảy ra trước mắt đã cho thấy Trương Hằng chẳng những đối kháng được công kích của hai người mà mơ hồ còn chiếm được thế thượng phong.
Tốc độ của Mị Ảnh Hoàng tuy rằng cực nhanh nhưng phân thân Trương Hằng cũng không trốn tránh công kích của nó. Ngươi đánh ta một cái ta chém ngươi một kiếm. Mị Ảnh Hoàng cũng không dám dùng thân thể cứng rắn đối kháng Huy Hoàng Kiếm có kèm theo thần thông lôi điện.
Nhất thời, Mị Ảnh Hoàng không thể làm gì được phận thân Trương Hằng. Dù sao nó cũng không có thể chất như Bất Tử Thân, lực phòng ngự cũng không cường hàn như Giao Long Hoàng.
Mà bản tôn Trương Hằng lại gắt gao bám lấy thân thể khổng lồ của Giao Long Hoàng, không chịu rời ra, ôm tư tưởng "dày tích mỏng phát" huy động Phá Không Kiếm thi thoảng chém vài cái khiến Giao Long Hoàng gào rít không thôi!
Có thể nói Trương Hằng đã tận dụng tốt sơ hở của hai Yêu Hoàng, nhất thời không bị lâm vào hạ phong.
Loại tình huống này khiến trong lòng Lạc Hà mừng rỡ trong khi Hắc Ma Hoàng đối diện lại trầm mặc không nói, chắc rằng trong lòng cũng không thấy thoải mái.
Chi chi
Ngay một khắc này, Tụ Lý Càn Khôn của Lạc Hà nổi lên một động khẩu màu xám, truyền tới một tiếng phượng minh chấn thiên, phóng thẳng lên cao, khiến lòng người run sợ, cũng lộ ra chút hàn ý bi thảm.
Ầm!
Một mảnh Hỏa Diễm màu xanh nhạt khủng bố chói mắt từ trong động khẩu này nổ tung.
Ống tay áo Lạc Hà bị đánh thành mảnh nhỏ, khóe miệng tràn ra một chút máu tươi.
Sau đó, động khẩu màu xám bị khí tức Hỏa Diễm đáng sợ kia phá vỡ, sóng nhiệt kinh thiên quét ra cả phạm vi mười dặm, bao phủ cả Lạc Hà và Hắc Ma Hoàng vào trong.
- Hỏa Phượng Hoàng...
Mị Ảnh Hoàng đang giao chiến với Trương Hằng lộ ra vẻ mặt ưu thương, hóa thành một đạo quang ảnh màu tím, tách khôi cuộc chiến, nhìn về tình huống phía bên này.
Giao Long Hoàng cũng tạm đình chỉ giãy dụa, nhìn phía ảnh lửa tận trời kia. Cách xa mấy chục dặm vẫn có thể cảm nhận được sóng nhiệt kinh khủng kia.
Kết quả, trong Hỏa Diễm đầy trời, thân ảnh Hỏa Phượng Hoàng đã biến mất.
Từ nay về sau, Thế giới Yêu tộc ở Tam Tinh Vực sẽ mất đi một vị Yêu Hoàng thực lực cường đại.
Đứng ở trong Tụ Lý Càn Khôn, không ngừng bị công kích linh quang cường đại của Lạc Hà, không được bao lâu, Hỏa Phượng Hoàng cũng không thể kiên trì được, cho nên mới quyết định tự bạo như Lúc này.
- Ha ha ha...
Trong ánh lửa đầy trời, một mảnh hắc vụ ngưng tụ thành Huyền U Thiên Ma, phát ra một trận cười đắc ý, sau đó thuấn di, bay ra ngoài trăm dặm.
Lạc Hà vừa muốn ra tay lại bị Hắc Ma Hoàng ngăn cản.
Hư ảnh mãng xà cao tới mười trượng mở ra cái mồm to như chậu máu, phun ra một đoàn lục vụ thật lớn, bao phủ lấy Lạc Hà.
- Hôm nay, ngươi phải chết!
Chiếc nón tre trên đầu Hắc Ma Hoàng chợt vỡ tung, hiện ra một bộ mặt xấu xí tới cực điểm.
Khuôn mặt màu vàng xám khô quắt, còn đầy nếp nhăn, hai mắt màu đỏ tươi như máu, lộ ra lệ quang khiến người ta kinh hãi. Khuôn mặt này không có mũi và tai, cái miệng lại lóe ra hai chiếc răng nang màu lục.
Vừa thấy bộ mặt này, ngay cả Lạc Hà cũng sửng sốt trong giây lát. Hiển nhiên đây là lần đầu tiên hắn thấy bộ mặt xấu xí như vậy.
Khuôn mặt Hắc Ma Hoàng cười lạnh, đột nhiên há miệng ra, ngửa mặt lên trời gào thét.
Trong mắt Lạc Hà, cái miệng như bồn máu của Hắc Ma Hoàng đang càng lúc càng lớn.
Đường kính ba tấc, một thước, một trượng, mười trượng...
Đường kính rộng tới mười trượng lớn như thế nào?! Đủ để nuốt cả một ngọn núi bình thường, khoảnh khắc nuốt được cả một căn nhà thât lớn ở đia cầu. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Hơn nữa, đường kính mười trượng này còn chưa phải là cực hạn, nó vẫn tiếp tục mở rộng ra.
Tê!
Long quyển màu đen cuồng bạo liền tàn sát phạm vi mấy chục dặm.
Ở trung ương long quyển này có một con cự mãng siêu cấp với hoa văn màu đen, dài tới cả trăm trượng.
Theo sự xuất hiện của nó, thiên địa này dường như cũng nhỏ bé hơn rất nhiều!
Mọi người nơi này đều chấn kinh.
Đây là quái vật như thế nào?! Đủ để xếp vào cấp hoang dã cự thú!
Hoàng Kim Giao Long vốn vô cùng khổng lồ ở trước mặt nó cũng trở nên quá bé nhỏ.
về phần đám tu sĩ nhân loại như Lạc Hà, Trương Hằng thì so với nó chỉ bằng một con kiến mà thôi!
Tê!
Con cự mãng siêu cấp này mở ra cái miệng to khổng lồ, lực hút vô cùng mạnh mẽ liền xuất hiện trong phạm vi trăm dặm.
Những cơn bạo phong tàn sát bừa băi liền quét cả về phía Trương Hằng, Giao Long Hoàng và Mị Ảnh Hoàng khiến bọn họ cũng không thể ổn định được thân hỉnh.
Hưu
Lạc Hà cũng không kịp chạy trốn, bị cự màng siêu cấp này nuốt vào trong miệng.
Chạy trốn ra ngoài cả trăm dặm, Huyền U Thiên Ma nhìn chằm chằm vào cự màng xa xa, không khỏi hít sâu một hơi khí lạnh:
- Phệ Thiên Mãng trong truyền thuyết... thật đáng sợ!
Phệ Thiên Mãng chính là Thần thú thời kỳ thượng cổ, nghe nói tu luyện tới đỉnh cấp sẽ có uy lực thôn phệ thiên địa, ngay cả tiên nhân gặp phải cũng phải thối lui.
Vừa thấy Hắc Ma Hoàng hiện ra bản tôn là Thần thú Phệ Thiên Mãng, đồng thời một ngụm nuốt luôn Lạc Hà, đám người Giao Long Hoàng liền mừng rỡ, thậm nghĩ mọi chuyện đều đã được giải quyết!
Phệ Thiên Mãng che thiên cái địa sau khi nuốt Lạc Hà, cái đầu khổng lồ với hai con mắt như hai mặt trời lập tức nhìn về phía Trương Hằng và Huyền U Thiên Ma.
Lập tức Trương Hằng liền cảm thấy toàn thân như lâm vào băng quật, cứng ngắc và lạnh lẽo. Một cỗ khí tức tử vong ập thẳng tới linh hồn, thân thể cũng không nhúc nhích nổi.
Ầm!
Phệ Thiên Mãng làm nổi lên một mảnh mây đen cuồn cuộn, khiên cả khu vực như lâm vào bóng đêm.
Sau đó, nó lại mở miệng ra, lao về phía Huyền U Thiên Ma.
Mục tiêu của nó lại không phải là Trương Hằng!
Có lẽ giá trị của Huyền U Thiên Ma còn cao hơn cả Trương Hằng.
Hô!
Trương Hằng thở phào một hơi nhẹ nhõm, mồ hôi ướt sũng quần áo, âm thầm kêu may mắn. trong lòng cũng không khỏi lo lắng cho an nguy của Lạc Hà.
Cường đại như phân thân của Lạc Hà nhưng cũng bị Phệ Thiên Mãng nuốt vào bụng, Trương Hằng càng không thể kháng cự được!
Mà lúc này, Giao Long Hoàng và Mị Ảnh Hoàng cũng hóa thành hai đạo hào quang vàng và tím, ngăn cản trước sau Trương Hằng.
Mị Ảnh Hoàng không thêm để ý tới sự quấy nhiễu của phân thân, dùng tốc độ cũng đủ tránh né công kích của phân thân Trương Hằng.
Mà Giao Long Hoàng đã khôi phục lại hình thái nửa giao nửa long, bên ngoài thân nổi lên một tầng kim lân khải giáp, ánh mắt U lãnh nhìn chằm chằm bản tôn Trương Hằng.
Thấy vậy, Trương Hằng liền trợn tròn mắt.
Mị Ảnh Hoàng và Giao Long Hoàng dù sao cũng không phải là kẻ ngốc, đương nhiên sẽ không lưu lại sơ hở của mình cho Trương Hằng lợi dụng.
Khi hai đại Yêu Hoàng liên thủ cùng với nhau, Trương Hằng gần như không thể kiên trì được quá hai lần hô hấp.
- Một khi đã như vậy...
Trương Hằng hít sâu một hơi, hơi lắc mình đã hợp nhất phân thân với bản tôn lại.
Nếu đã không thể đánh thắng, chạy cũng không được thì Trương Hằng đành phải thi triển một loại bí thuật chưa từng sử dụng khi bước chân vào cảnh giới cổ tháp tầng hai...