Trong kiếm khí màu máu đầy trời do hai Sát Lục Khôi Lỗi già trẻ hợp lực phát ra. đoàn người lập tức nguy cơ bốn bề, chỉ có ba đầu sỏ Hắc Ma Hoàng có thể có lực tự bảo vệ mình.
- A~
Theo một tiếng kêu thê lương thảm thiết, lại là một yêu thú Hóa Thần Kỳ bị huyết quang đánh trúng phòng ngự. trong khoảnh khắc trở thành một bộ phận trong khu vực huyết vụ.
Vút Vút Vút —
Kiếm khí màu máu đầy trời giống như mưa phùn kín không một kẻ hở bao phủ kín cả khu vực.
- Chúng ta nhanh đi vào, nếu không thì phiền toái!
Một tầng vòng bảo hộ màu đen quanh thân Hắc Ma Hoàng nhộn nhạo trong kiếm khí màu máu. hắn thúc giục Lạc Hà, Trương Hằng, trong giọng nói lộ ra một vẻ gấp gáp.
Lạc Hà gật gật đầu hướng ánh mắt về phía Trương Hằng đang thay Từ Huyền giải vây.
Toàn thân Trương Hằng được bao phủ bởi một lớp áo giáp màu bạc, trên tay ngưng kết ra một lớp quang tráo màu bạc thêm vào trên người Từ Huyền thay hắn ngăn cản tất cả công kích.
- Trầm đạo hữu.
Hai mắt Từ Huyền ngưng tụ một mảnh huyết quang, miệng khẽ lẩm bẩm, nước mắt trên mặt còn chưa khô.
Trương Hằng xem nhẹ quan hệ giữ Từ Huyền cùng Thánh Lam Thủy Tiên, không nghĩ tới cái chết của nàng ta lại khiến Từ Huyền thất thố như thế, thậm chí khiến cho tâm tình dao động mãnh liệt.
Phốc Phốc Phốc —
Từng luồng kiếm khí màu máu đánh lên trên tầng phòng ngự do Trương Hằng thêm vào cho Từ Huyền, quang tráo màu bạc bắt đầu lay động không ngừng, mà Từ Huyền ở bên trong thì có vẻ không phát hiện ra. huyết quang trong mắt ngược lại càng tăng.
- Trương đạo hữu. ngươi bỏ lại người này đi thôi. Hắn rất nhanh sẽ biến thành Sát Lục Khôi Lỗi.
Hắc Ma Hoàng cùng hướng mắt sang bên này, lên tiếng khuyên bảo.
- Biến thành Sát Lục Khôi Lỗi?
Trương Hằng không khỏi hít sâu một ngụm khí lạnh, nhìn chăm chú Từ Huyền trước mắt. trên mặt có vài tia không đành lòng.
Từ Huyền vừa rồi bởi vì cái chết Thánh Lam Thủy Tiên mà tâm tình thất thường, lại thêm ở vào khu vực huyết vụ cho nên bị lực lượng giết chóc vô hình thừa cơ xâm nhập, giờ phút này đã mất đi hơn nửa thần trí.
- Từ đạo hữu!
Trương Hằng hét lớn một tiếng, thanh âm như tiếng sấm động vang lên bên tai Từ Huyền, xông thẳng vào linh hồn.
Ầm~
Thân hình Từ Huyền run lên, ngẩng đầu nhìn Trương Hằng một cái. Nhưng huyết quang trong mắt đột nhiên nở rộ khiến cho vài tia thanh minh hắn vừa khôi phục lại bị giết chóc thay thế.
- Trầm đạo hữu... Ta muốn báo thù cho nàng!
Từ Huyền rời khỏi tầm bảo hộ của Trương Hằng, thân hình cấp tốc bay về phía hai Sát Lục Khôi Lỗi một già một trẻ, vẻ mặt điên cuồng cùng dữ tợn đã hoàn toàn mất lý trí.
Phốc Phốc Phốc ~
Mất đi sự duy trì của pháp lực Trương Hằng, tầng phòng ngự trên người Từ Huyền trong khoảnh khắc bị kiếm khí màu máu rậm rạp xuyên thủng, sau đó cũng tiếp bước Thánh Lam Thủy Tiên.
- Từ đạo hữu...
Thân hình Trương Hằng hơi run một cái, trơ mắt nhìn Từ Huyền chết vô cùng thê thảm trong tay mình.
Ầm Ầm Ầm —
Đúng lúc này, Huyền Quy phía sau đã bay tới, thân thể khổng lồ "Vù" một tiếng xuyên qua vài dặm, với khí thế Thái Sơn áp đỉnh đột nhiên ập tới. Khí tức cuồng bạo khiến công kích của hai Sát Lục Khôi Lỗi già trẻ hơi ngừng một lát.
- Chúng ta đi nhanh đi...
Thân hình Hắc Ma Hoàng nhoáng lên, tiến lên nghênh đón nhẹ nhàng đánh ra một chưởng chặn thế công của Huyền Quy, một bên thúc giục Trương Hằng.
Trương Hằng thở dài một hơi, gật gật đầu với Hắc Ma Hoàng:
- Xin chờ một chút, ta phải tự tay giết chết hai tiểu lâu la này để báo thù cho bằng hữu.
Sát khí trong mắt hơi lóe lên, ánh mắt Trương Hằng tập trung trên người hai Sát Lục Khôi Lỗi.
Thịch Thịch Thịch —
Hắc Ma Hoàng cùng Huyền Quy giao kích cùng một chỗ ở trên bầu trời, vừa nghe lời nói của Trương Hằng, sắc mặt hơi cứng lại:
- Ý ngươi là gì?
Lạc Hà vẫn là bộ dạng lạnh nhạt, khẽ thở dài:
- Trương huynh đệ, ngươi tốc chiến tốc thắng đi.
- Cho ta một ít thời gian...
Trương Hằng hít một hơi thật sâu vận chuyển Luyện Hư Linh Khí cường đại trong cơ thể, áo giáp bạc quanh thân đột nhiên tăng cường vài phần, hào quang bắn ra bốn phía huyễn lệ đến cực điểm. Kiếm khí màu máu còn chưa tới gần đã tan rã một nửa.
- Tốt nhất ngươi nhanh một chút, bằng không sẽ đưa tới càng nhiều Sát Lục Khôi Lỗi cường đại.
Trong mắt Hắc Ma Hoàng hiện lên một tia khác thường, đáp lại một tiếng rồi bắt đầu toàn lực ứng phó công kích của Huyền Quy. Hai người đều là cấp bậc Thần thú, Hắc Ma Hoàng về mặt lực sát thương thì hơn xa đối phương nhưng phòng ngự của Huyền Quy cũng khiến Hắc Ma Hoàng không làm sao được.
Bá~
Trương Hằng giống như Ma Thần màu bạc, trực tiếp xuyên qua kiếm khí màu máu dày đặc trong chớp mắt đi tới trước người lão già khôi lỗi, sau đó nhẹ nhàng vỗ ra một chưởng.
Sát Lục Khôi Lỗi già không chút lùi bước, trên tay huyết quang tòa bốn phía, một quyền nghênh đón Trương Hằng. Cùng lúc đó, thiếu niên khôi lỗi đánh úp lại từ phía sau trương hằng, một kiếm đâm hướng ngực hắn. Trong không khí lóe ra một luồng hồ quang màu máu, uy lực cường đại khiến cho không gian trong một khu vực hơi đọng lại.
Chi chi—
Hồ quang màu máu vừa chạm đến áo giáp bạc bên ngoài Trương Hằng, chỉ thấy một vùng lôi điện huyễn lệ chói mắt từ trên người hắn bắn mạnh ra, giống như lôi xà trên chín tầng trời đánh bay Sát Lục Khôi Lỗi thiếu niên ra xa mấy trượng, toàn bộ da trên người cháy xém, đứng yên tại chỗ trong giây lát mất năng lực chiến đấu.
Mà ở một bên khác, trong lòng bàn tay Trương Hằng phụt ra một đóa Hỏa Diễm lam thẫm huyễn lệ trong suốt, vừa lúc giao kích cùng một chỗ với nắm tay của Sát Lục Khôi Lỗi già.
Ti ti—
Lão già khôi lỗi trong khoảnh khắc hóa thành một pho tượng băng màu lam sống động như thật rơi xuống mặt đất.
-Hả?
Hắc Ma Hoàng đang đối chiến với Huyền Quy không khỏi kinh ngạc, không nghĩ tới Trương Hằng lại có thần thông nghịch thiên như thế, trong khoảnh khắc đánh cho hai Sát Lục Khôi Lỗi không chút trả đòn.
Két... Vút'
Sát Lục Khôi Lỗi thiếu niên khôi phục lại, mặc dù bị một ít vết thương nhưng cũng không ảnh hưởng đến dục vọng giết chóc của hắn.
Đồng tử màu máu rất nhanh tập trung Trương Hằng, Sát Lục Khôi Lỗi thiếu niên rít gào một tiếng, hóa thành một tàn ảnh màu máu chém ra từng luồng kiếm khí màu máu sắc bén tột cùng. vây quanh Trương Hằng mưa gió không lọt.
Thịch Thịch Thịch —
Chịu đựng công kích cường độ như thế, trên giáp bạc bên ngoài Trương Hằng bắt đầu xuất hiện một số vết rạn, nhưng theo một trận rung động của Linh hạch bên trong cơ thể, áo giáp nhanh chóng chữa trị.
- Trương đạo hữu. Hai khôi lỗi này ở trong khu vực huyết vụ có được nguyên khí vô cùng tận, thể chất bản thân cũng siêu việt nhân loại, rất khó hoàn toàn giết chết. Bất kỳ thương thế gì đối với chúng nó đều sẽ khôi phục trong nháy mắt.
Trên bầu trời xa xa truyền tới thanh âm của Hắc Ma Hoàng.
- Ta biết rồi.
Trương Hằng đáp lời. Hắn đã sớm phát hiện hai Sát Lục Khôi Lỗi già trẻ này mỗi một lần công kích đều dùng hết toàn lực, không cần lo lắng nguyên khí không đủ, cũng không cần lo lắng thương thế trên người.
Dưới hoàn cảnh đặc thù của khu vực huyết vụ, bọn họ có được nguyên khí bổ sung vô cùng tận dùng không hết, bị thương mức độ bình thường đối với chúng nó không có ảnh hưởng gì.
- Nếu đã như vậy...
Trương Hằng khẽ lẩm bẩm một câu, ở trong ánh mắt kinh ngạc của Lạc Hà, thò tay ở trong hư không nắm lại.
Xuy... vút-
Huyết vụ mông lung đột nhiên bị một vùng ngân quang chói mắt che phủ. Tiếng kiếm ngân vang động bầu trời mang theo long uy mơ hồ theo một luồng sáng bạc chợt lóe trong khoảnh khắc truyền đến.
Sau khi bạch quang hiện lên, Trương Hằng vẫn đứng tại chỗ như trước, vừa vặn thu hồi cánh tay.
Mà Sát Lục Khôi Lỗi thiếu niên đã không biết tung tích, giống như cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện trên thế gian này.
- Đã giải quyết xong một tên?
Trong thanh âm Hắc Ma Hoàng mang theo vài tia bất ngờ. ánh mắt rơi xuống trên người lão già Sát Lục Khôi Lỗi, hỏi:
- Nếu thi triển đại thần thông như thế, vì sao không cùng tiêu diệt một lượt?
Trương Hằng "bá" một tiếng bay đến bên cạnh Sát Lục Khôi Lỗi bị đóng băng, duỗi tay thu vào nhẫn không gian, thản nhiên nói:
- Vật này ta giữ lại ngày sau nghiên cứu một phen...
Hắc Ma Hoàng cùng Lạc Hà không khỏi kinh ngạc.
- Được rồi, chúng ta mau đi thôi...
Thần thức Trương Hằng đảo qua bốn phía, phát hiện đang có Sát Lục Khôi Lỗi thực lực cường đại chạy về bên này.
-Rút!
Bàn tay Hắc Ma Hoàng đột nhiên biến lớn gấp đôi, hắc quang bốn phía đánh bay Huyền Quy ra xa mấy chục trượng, theo sát hai người Trương Hằng bay về phía khu vực chất dính màu máu ở xa.
Giờ phút này, một đoàn mười người trừ Hắc Ma Hoàng, Lạc Hà, Trương Hằng ra còn có hai yêu thú Hóa Thần Kỳ không chết.
- Vừa rồi ngươi vận dụng Thông linh Pháp bảo, suýt nữa vượt qua cực hạn lực lượng của Tam Tinh Vực.
Lạc Hà cùng Trương Hằng sóng vai phi hành, thần thức truyền âm với hắn.
Trương Hằng gật đầu:
- Ta chẳng qua là phát huy hiệu quả của thần thông đến mức lớn nhất mà thôi, vẫn còn có thể nắm chắc lực lượng lớn nhỏ.
Lạc Hà lại dặn dò một câu:
- Vào lúc còn chưa tới bước đường cùng. ngươi tốt nhất giữ lại một chút pháp lực.
- Ta hiểu.
Trương Hằng khẽ thở phào nhẹ nhõm, biết mình vừa rồi quả thật có chút xúc động. Nhưng trơ mắt nhìn bằng hữu bị địch nhân giết chết mà mình có năng lực báo thù thì còn có thể thờ ơ sao? Sinh tồn cùng ích lợi ở Tu chân giới Tuy rằng là quan trọng nhất, nhưng ở trong phạm vi đặc thù, là một con người như trước cần một chút huyết tính, ít nhất có thể làm được không thẹn với lòng.
Chỉ chốc lát ba người Trương Hằng liền đi tới biên giới của khu vực chất dính màu máu, ba người ánh mắt trao đổi một chút liền cùng nhau bay vào bên trong.
Thịch Thịch Thịch —
Quả nhiên ba người Trương Hằng bị một cỗ lực lượng không rõ từ trên bầu trời đè ép xuống dưới, nặng nề rơi trên mặt đất thật dính.
Ông~
Cảnh tượng trước mắt đột nhiên biến ảo, huyết vụ đầy trời biến thành dòng sông màu máu vô biên vô hạn, chia không gian tối đen thành hai nửa.
- Đây...
Ba người Trương Hằng hai mặt nhìn nhau.
Sau khi bước vào khu vực chất dính màu máu, bọn họ thế mà lại tiến vào một không gian đặc thù.
Một cỗ áp lực, khí tức khủng bố từ cuối không gian tối đen này truyền đến, giống như trong cõi vô hình có đôi mắt đang lạnh lùng nhìn nhất cử nhất động của bọn họ.
- Ta có một loại cảm giác không được tự nhiên...
Trương Hằng vẻ mặt không yên truyền âm nói với Lạc Hà. Hắn phát hiện thần thức của mình ở trong không gian này Chỉ có thể kéo dài được mấy chục thước, chất dính màu máu dưới chân truyền đến một lực dính rất lớn, mơ hồ còn hấp thu pháp lực trong cơ thể của hắn.
- Không sai. Ta cảm giác sinh mệnh khí tức cùng nguyên khí đang xói mòn.
Hắc Ma Hoàng thản nhiên nói, trên mặt cũng không có kinh hoảng bao nhiêu.
Ầm Ầm Ầm —
Thần thú Huyền Quy cũng tiến vào nơi này, đôi mắt màu máu nhìn chằm chằm đám người Trương Hằng. tới gần từng chút.
Ầm~
Trong phút chốc, Huyền Quy biến lớn mấy chục lần giống như một ngọn núi cao tới mấy trăm thước. Một luồng khí tức cuồng bạo từ trên người nó truyền đến, khí thế đột nhiên tăng lên, nháy mắt vượt qua Hóa Thần Kỳ.
Trương Hằng khẽ "A" một tiếng nói:
- Nơi này đã không có hạn chế lực lượng nữa... Chẳng lẽ chúng ta đã rời khỏi Tu chân giới Tam Tinh Vực?
- A~
Theo một tiếng kêu thê lương thảm thiết, lại là một yêu thú Hóa Thần Kỳ bị huyết quang đánh trúng phòng ngự. trong khoảnh khắc trở thành một bộ phận trong khu vực huyết vụ.
Vút Vút Vút —
Kiếm khí màu máu đầy trời giống như mưa phùn kín không một kẻ hở bao phủ kín cả khu vực.
- Chúng ta nhanh đi vào, nếu không thì phiền toái!
Một tầng vòng bảo hộ màu đen quanh thân Hắc Ma Hoàng nhộn nhạo trong kiếm khí màu máu. hắn thúc giục Lạc Hà, Trương Hằng, trong giọng nói lộ ra một vẻ gấp gáp.
Lạc Hà gật gật đầu hướng ánh mắt về phía Trương Hằng đang thay Từ Huyền giải vây.
Toàn thân Trương Hằng được bao phủ bởi một lớp áo giáp màu bạc, trên tay ngưng kết ra một lớp quang tráo màu bạc thêm vào trên người Từ Huyền thay hắn ngăn cản tất cả công kích.
- Trầm đạo hữu.
Hai mắt Từ Huyền ngưng tụ một mảnh huyết quang, miệng khẽ lẩm bẩm, nước mắt trên mặt còn chưa khô.
Trương Hằng xem nhẹ quan hệ giữ Từ Huyền cùng Thánh Lam Thủy Tiên, không nghĩ tới cái chết của nàng ta lại khiến Từ Huyền thất thố như thế, thậm chí khiến cho tâm tình dao động mãnh liệt.
Phốc Phốc Phốc —
Từng luồng kiếm khí màu máu đánh lên trên tầng phòng ngự do Trương Hằng thêm vào cho Từ Huyền, quang tráo màu bạc bắt đầu lay động không ngừng, mà Từ Huyền ở bên trong thì có vẻ không phát hiện ra. huyết quang trong mắt ngược lại càng tăng.
- Trương đạo hữu. ngươi bỏ lại người này đi thôi. Hắn rất nhanh sẽ biến thành Sát Lục Khôi Lỗi.
Hắc Ma Hoàng cùng hướng mắt sang bên này, lên tiếng khuyên bảo.
- Biến thành Sát Lục Khôi Lỗi?
Trương Hằng không khỏi hít sâu một ngụm khí lạnh, nhìn chăm chú Từ Huyền trước mắt. trên mặt có vài tia không đành lòng.
Từ Huyền vừa rồi bởi vì cái chết Thánh Lam Thủy Tiên mà tâm tình thất thường, lại thêm ở vào khu vực huyết vụ cho nên bị lực lượng giết chóc vô hình thừa cơ xâm nhập, giờ phút này đã mất đi hơn nửa thần trí.
- Từ đạo hữu!
Trương Hằng hét lớn một tiếng, thanh âm như tiếng sấm động vang lên bên tai Từ Huyền, xông thẳng vào linh hồn.
Ầm~
Thân hình Từ Huyền run lên, ngẩng đầu nhìn Trương Hằng một cái. Nhưng huyết quang trong mắt đột nhiên nở rộ khiến cho vài tia thanh minh hắn vừa khôi phục lại bị giết chóc thay thế.
- Trầm đạo hữu... Ta muốn báo thù cho nàng!
Từ Huyền rời khỏi tầm bảo hộ của Trương Hằng, thân hình cấp tốc bay về phía hai Sát Lục Khôi Lỗi một già một trẻ, vẻ mặt điên cuồng cùng dữ tợn đã hoàn toàn mất lý trí.
Phốc Phốc Phốc ~
Mất đi sự duy trì của pháp lực Trương Hằng, tầng phòng ngự trên người Từ Huyền trong khoảnh khắc bị kiếm khí màu máu rậm rạp xuyên thủng, sau đó cũng tiếp bước Thánh Lam Thủy Tiên.
- Từ đạo hữu...
Thân hình Trương Hằng hơi run một cái, trơ mắt nhìn Từ Huyền chết vô cùng thê thảm trong tay mình.
Ầm Ầm Ầm —
Đúng lúc này, Huyền Quy phía sau đã bay tới, thân thể khổng lồ "Vù" một tiếng xuyên qua vài dặm, với khí thế Thái Sơn áp đỉnh đột nhiên ập tới. Khí tức cuồng bạo khiến công kích của hai Sát Lục Khôi Lỗi già trẻ hơi ngừng một lát.
- Chúng ta đi nhanh đi...
Thân hình Hắc Ma Hoàng nhoáng lên, tiến lên nghênh đón nhẹ nhàng đánh ra một chưởng chặn thế công của Huyền Quy, một bên thúc giục Trương Hằng.
Trương Hằng thở dài một hơi, gật gật đầu với Hắc Ma Hoàng:
- Xin chờ một chút, ta phải tự tay giết chết hai tiểu lâu la này để báo thù cho bằng hữu.
Sát khí trong mắt hơi lóe lên, ánh mắt Trương Hằng tập trung trên người hai Sát Lục Khôi Lỗi.
Thịch Thịch Thịch —
Hắc Ma Hoàng cùng Huyền Quy giao kích cùng một chỗ ở trên bầu trời, vừa nghe lời nói của Trương Hằng, sắc mặt hơi cứng lại:
- Ý ngươi là gì?
Lạc Hà vẫn là bộ dạng lạnh nhạt, khẽ thở dài:
- Trương huynh đệ, ngươi tốc chiến tốc thắng đi.
- Cho ta một ít thời gian...
Trương Hằng hít một hơi thật sâu vận chuyển Luyện Hư Linh Khí cường đại trong cơ thể, áo giáp bạc quanh thân đột nhiên tăng cường vài phần, hào quang bắn ra bốn phía huyễn lệ đến cực điểm. Kiếm khí màu máu còn chưa tới gần đã tan rã một nửa.
- Tốt nhất ngươi nhanh một chút, bằng không sẽ đưa tới càng nhiều Sát Lục Khôi Lỗi cường đại.
Trong mắt Hắc Ma Hoàng hiện lên một tia khác thường, đáp lại một tiếng rồi bắt đầu toàn lực ứng phó công kích của Huyền Quy. Hai người đều là cấp bậc Thần thú, Hắc Ma Hoàng về mặt lực sát thương thì hơn xa đối phương nhưng phòng ngự của Huyền Quy cũng khiến Hắc Ma Hoàng không làm sao được.
Bá~
Trương Hằng giống như Ma Thần màu bạc, trực tiếp xuyên qua kiếm khí màu máu dày đặc trong chớp mắt đi tới trước người lão già khôi lỗi, sau đó nhẹ nhàng vỗ ra một chưởng.
Sát Lục Khôi Lỗi già không chút lùi bước, trên tay huyết quang tòa bốn phía, một quyền nghênh đón Trương Hằng. Cùng lúc đó, thiếu niên khôi lỗi đánh úp lại từ phía sau trương hằng, một kiếm đâm hướng ngực hắn. Trong không khí lóe ra một luồng hồ quang màu máu, uy lực cường đại khiến cho không gian trong một khu vực hơi đọng lại.
Chi chi—
Hồ quang màu máu vừa chạm đến áo giáp bạc bên ngoài Trương Hằng, chỉ thấy một vùng lôi điện huyễn lệ chói mắt từ trên người hắn bắn mạnh ra, giống như lôi xà trên chín tầng trời đánh bay Sát Lục Khôi Lỗi thiếu niên ra xa mấy trượng, toàn bộ da trên người cháy xém, đứng yên tại chỗ trong giây lát mất năng lực chiến đấu.
Mà ở một bên khác, trong lòng bàn tay Trương Hằng phụt ra một đóa Hỏa Diễm lam thẫm huyễn lệ trong suốt, vừa lúc giao kích cùng một chỗ với nắm tay của Sát Lục Khôi Lỗi già.
Ti ti—
Lão già khôi lỗi trong khoảnh khắc hóa thành một pho tượng băng màu lam sống động như thật rơi xuống mặt đất.
-Hả?
Hắc Ma Hoàng đang đối chiến với Huyền Quy không khỏi kinh ngạc, không nghĩ tới Trương Hằng lại có thần thông nghịch thiên như thế, trong khoảnh khắc đánh cho hai Sát Lục Khôi Lỗi không chút trả đòn.
Két... Vút'
Sát Lục Khôi Lỗi thiếu niên khôi phục lại, mặc dù bị một ít vết thương nhưng cũng không ảnh hưởng đến dục vọng giết chóc của hắn.
Đồng tử màu máu rất nhanh tập trung Trương Hằng, Sát Lục Khôi Lỗi thiếu niên rít gào một tiếng, hóa thành một tàn ảnh màu máu chém ra từng luồng kiếm khí màu máu sắc bén tột cùng. vây quanh Trương Hằng mưa gió không lọt.
Thịch Thịch Thịch —
Chịu đựng công kích cường độ như thế, trên giáp bạc bên ngoài Trương Hằng bắt đầu xuất hiện một số vết rạn, nhưng theo một trận rung động của Linh hạch bên trong cơ thể, áo giáp nhanh chóng chữa trị.
- Trương đạo hữu. Hai khôi lỗi này ở trong khu vực huyết vụ có được nguyên khí vô cùng tận, thể chất bản thân cũng siêu việt nhân loại, rất khó hoàn toàn giết chết. Bất kỳ thương thế gì đối với chúng nó đều sẽ khôi phục trong nháy mắt.
Trên bầu trời xa xa truyền tới thanh âm của Hắc Ma Hoàng.
- Ta biết rồi.
Trương Hằng đáp lời. Hắn đã sớm phát hiện hai Sát Lục Khôi Lỗi già trẻ này mỗi một lần công kích đều dùng hết toàn lực, không cần lo lắng nguyên khí không đủ, cũng không cần lo lắng thương thế trên người.
Dưới hoàn cảnh đặc thù của khu vực huyết vụ, bọn họ có được nguyên khí bổ sung vô cùng tận dùng không hết, bị thương mức độ bình thường đối với chúng nó không có ảnh hưởng gì.
- Nếu đã như vậy...
Trương Hằng khẽ lẩm bẩm một câu, ở trong ánh mắt kinh ngạc của Lạc Hà, thò tay ở trong hư không nắm lại.
Xuy... vút-
Huyết vụ mông lung đột nhiên bị một vùng ngân quang chói mắt che phủ. Tiếng kiếm ngân vang động bầu trời mang theo long uy mơ hồ theo một luồng sáng bạc chợt lóe trong khoảnh khắc truyền đến.
Sau khi bạch quang hiện lên, Trương Hằng vẫn đứng tại chỗ như trước, vừa vặn thu hồi cánh tay.
Mà Sát Lục Khôi Lỗi thiếu niên đã không biết tung tích, giống như cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện trên thế gian này.
- Đã giải quyết xong một tên?
Trong thanh âm Hắc Ma Hoàng mang theo vài tia bất ngờ. ánh mắt rơi xuống trên người lão già Sát Lục Khôi Lỗi, hỏi:
- Nếu thi triển đại thần thông như thế, vì sao không cùng tiêu diệt một lượt?
Trương Hằng "bá" một tiếng bay đến bên cạnh Sát Lục Khôi Lỗi bị đóng băng, duỗi tay thu vào nhẫn không gian, thản nhiên nói:
- Vật này ta giữ lại ngày sau nghiên cứu một phen...
Hắc Ma Hoàng cùng Lạc Hà không khỏi kinh ngạc.
- Được rồi, chúng ta mau đi thôi...
Thần thức Trương Hằng đảo qua bốn phía, phát hiện đang có Sát Lục Khôi Lỗi thực lực cường đại chạy về bên này.
-Rút!
Bàn tay Hắc Ma Hoàng đột nhiên biến lớn gấp đôi, hắc quang bốn phía đánh bay Huyền Quy ra xa mấy chục trượng, theo sát hai người Trương Hằng bay về phía khu vực chất dính màu máu ở xa.
Giờ phút này, một đoàn mười người trừ Hắc Ma Hoàng, Lạc Hà, Trương Hằng ra còn có hai yêu thú Hóa Thần Kỳ không chết.
- Vừa rồi ngươi vận dụng Thông linh Pháp bảo, suýt nữa vượt qua cực hạn lực lượng của Tam Tinh Vực.
Lạc Hà cùng Trương Hằng sóng vai phi hành, thần thức truyền âm với hắn.
Trương Hằng gật đầu:
- Ta chẳng qua là phát huy hiệu quả của thần thông đến mức lớn nhất mà thôi, vẫn còn có thể nắm chắc lực lượng lớn nhỏ.
Lạc Hà lại dặn dò một câu:
- Vào lúc còn chưa tới bước đường cùng. ngươi tốt nhất giữ lại một chút pháp lực.
- Ta hiểu.
Trương Hằng khẽ thở phào nhẹ nhõm, biết mình vừa rồi quả thật có chút xúc động. Nhưng trơ mắt nhìn bằng hữu bị địch nhân giết chết mà mình có năng lực báo thù thì còn có thể thờ ơ sao? Sinh tồn cùng ích lợi ở Tu chân giới Tuy rằng là quan trọng nhất, nhưng ở trong phạm vi đặc thù, là một con người như trước cần một chút huyết tính, ít nhất có thể làm được không thẹn với lòng.
Chỉ chốc lát ba người Trương Hằng liền đi tới biên giới của khu vực chất dính màu máu, ba người ánh mắt trao đổi một chút liền cùng nhau bay vào bên trong.
Thịch Thịch Thịch —
Quả nhiên ba người Trương Hằng bị một cỗ lực lượng không rõ từ trên bầu trời đè ép xuống dưới, nặng nề rơi trên mặt đất thật dính.
Ông~
Cảnh tượng trước mắt đột nhiên biến ảo, huyết vụ đầy trời biến thành dòng sông màu máu vô biên vô hạn, chia không gian tối đen thành hai nửa.
- Đây...
Ba người Trương Hằng hai mặt nhìn nhau.
Sau khi bước vào khu vực chất dính màu máu, bọn họ thế mà lại tiến vào một không gian đặc thù.
Một cỗ áp lực, khí tức khủng bố từ cuối không gian tối đen này truyền đến, giống như trong cõi vô hình có đôi mắt đang lạnh lùng nhìn nhất cử nhất động của bọn họ.
- Ta có một loại cảm giác không được tự nhiên...
Trương Hằng vẻ mặt không yên truyền âm nói với Lạc Hà. Hắn phát hiện thần thức của mình ở trong không gian này Chỉ có thể kéo dài được mấy chục thước, chất dính màu máu dưới chân truyền đến một lực dính rất lớn, mơ hồ còn hấp thu pháp lực trong cơ thể của hắn.
- Không sai. Ta cảm giác sinh mệnh khí tức cùng nguyên khí đang xói mòn.
Hắc Ma Hoàng thản nhiên nói, trên mặt cũng không có kinh hoảng bao nhiêu.
Ầm Ầm Ầm —
Thần thú Huyền Quy cũng tiến vào nơi này, đôi mắt màu máu nhìn chằm chằm đám người Trương Hằng. tới gần từng chút.
Ầm~
Trong phút chốc, Huyền Quy biến lớn mấy chục lần giống như một ngọn núi cao tới mấy trăm thước. Một luồng khí tức cuồng bạo từ trên người nó truyền đến, khí thế đột nhiên tăng lên, nháy mắt vượt qua Hóa Thần Kỳ.
Trương Hằng khẽ "A" một tiếng nói:
- Nơi này đã không có hạn chế lực lượng nữa... Chẳng lẽ chúng ta đã rời khỏi Tu chân giới Tam Tinh Vực?