Trương Hằng dùng ánh mắt lãnh đạm đánh giá Lạc tiên tử trước mắt. thu hồi ô Linh Kiếm gác lên cổ trắng ngần của nàng, nhưng tay kia vẫn đặt lên trên vai nàng, giam cầm pháp lực trong cơ thể nàng.
- Lạc sư muội. Không nghĩ tới sư muội lại thi triển thuật mị hoặc quỷ dị như thế đối với sư huynh?
Trương Hằng dùng ánh mắt trêu tức nhìn chăm chú vào Lạc Ngưng Tuyết.
ở gần sát người nàng như thế, Trương Hằng ngửi được một mùi thơm mát như lan như có như không trên thân nàng.
Trương Hằng không chút khách khí cùng cặp mắt hau háu đảo trên người nàng không chút kiêng kị.
Lạc Ngưng Tuyết lẳng lặng nhìn Trương Hằng. đôi mắt yên tĩnh không màng danh lợi của nàng dường như có thể xúc động tâm linh. Mặc dù giờ phút này Trương Hằng đã khống chế nàng, nhưng cùng không dám dễ dàng đi chiếm tiện nghi của nàng.
Không trả lời Trương Hằng, Lạc Ngưng Tuyết không có một chút giác ngộ là tù nhân của Trương Hằng. Trên khuôn mặt tuyệt thế vô song của nàng Lần đầu tiên nỡ rộ ý cười nhợt nhạt, giống như một đóa hoa sen nở rộ trong mưa móc.
Tâm thần Trương Hằng suýt nữa thì thất thủ. Luyện Hư Linh Khí trong tay lại tăng mạnh thêm mấy thành, lòng còn sợ hãi nhìn Lạc Ngưng Tuyết đang cười yếu ớt.
Mặc dù phong bế pháp lực nàng này. nhưng nàng vẫn còn thủ đoạn mê hoặc người như thế. có lẽ là một loại bản lĩnh tự nhiên mà có.
Trương Hằng nhanh chóng bảo thủ linh dài. thần quang trong mắt dần dần tụ lại. tâm linh vững chắc như bàn đá.
- Mạng của ngươi hiện tại nằm trong tay Đường mồ. Nếu muốn sống thì ngoan ngoãn trả lời vấn đề của ta.
Lạc Ngưng Tuyết thu hồi nụ cười đủ để hại dân hại nước của nàng, đầu cúi xuống coi như đáp lại lời trương hằng.
- Đầu tiên ngươi phải nói cho ta, vì sao muốn tuyết liên trong túi trữ vật của ta? Tuyết liên này có lai lịch gì?
Trương Hằng dùng thần thức khóa chặt Lạc Ngưng Tuyết. Nếu đối phương có bất kỳ cử động gì. hắn đều làm ra cử động tương ứng trong nháy mắt.
Trong con ngươi bình thản của Lạc Ngưng Tuyết hiện lên vè phức tạp. thanh âm thánh thót dễ nghe chậm rãi truyền đến:
- Đóa tuyết liên này sinh ra ở trên một ngọn núi băng từ rất sớm rất sớm trước kia. Vào một ngày nào đó, nó may mắn đạt được một giọt Thiên Linh Dịch trong truyền thuyết. từ đó có được thần thông hóa thành hình người và đi tới nhân thế... Tuyết liên này chứa đựng Tinh hoa thiên địa mấy vạn năm. hơn nữa bản thân nó cũng có một loại thần thông đặc thù. Nếu bị tu sĩ nhân gian đoạt được, có thể dùng để luyện chế linh đan cực phẩm.
Trương Hằng nửa tin nửa ngờ đối với lời của nàng, lại hỏi:
- Vì sao cô biết lai lịch của Tuyết liên này...
Đúng lúc này, Trương Hằng cảm giác thân thể của mình có chút tê dại. toàn thân dần dần trở nên yếu ớt vô lực, thậm chí còn mất khống chế pháp lực trong cơ thể.
- Ngươi...
Trương Hằng không thể tin nhìn Lạc Ngưng Tuyết, thân thể mềm oặt ngã xuống đất.
Hắn không rõ mình trúng chiêu đối phương như thế nào. Pháp lực trên người Lạc Ngưng Tuyết rõ ràng đã bị hắn phong bế. làm sao còn có thể dùng được thủ đoạn qủy dị như thế?
Sắc mặt Trương Hằng trắng bệch, chẳng lẽ là mùi thơm mê người dị thưởng trên người nàng? Nhưng là dưới tình huống không có pháp lực. nàng không có khả năng thúc giục loại pháp thuật này. trừ khi là mùi thơm cơ thể tự thân nàng phát ra.
Nhưng mà mùi thơm cơ thể tự nhiên phát ra trên người nữ nhân làm sao lại có kỳ hiệu như vậy? Hơn nữa hai lần trước gặp mặt. cũng từng ngửi qua loại mùi thơm này nhưng không có bất kỳ khác thường.
Nên biết Trương Hằng tu luyện Biến Thái Công, bản thân liền có năng lực bách độc bất xâm. Đối với mê hương hăn là có năng lực chống cự rất mạnh.
Nàng này quả thật dáng sợ!
Lạc Ngưng Tuyết như cười như không nhìn hắn. trong mắt còn hiện len một tia kinh ngạc:
- Trúng thần thông thiên phú của ta không ngờ qua một hồi như vậy mới có hiệu lực. Xem ra thực lực của ngươi cũng không đơn giản là tu sĩ Luyện Khí Kỳ hả.
Trương Hằng không rõ vì sao đối phương lại có thần thông thiên phú.
Thần thông thiên phú bình thường Chỉ có những người có huyết mạch đặc thù mới có. Nghe nói một số Thần thú trong truyền thuyết cũng có được thần thông thiên phú.
Đột nhiên khuôn mặt Lạc Ngưng Tuyết khẽ biến. Nàng phát hiện pháp lực trong cơ thể mình vẫn đang bị một cỗ linh khí bá đạo vô cùng phong bế.
Tuy rằng Trương Hằng trúng thần thông thiên phú của nàng, thân thể ngã xuống đất nhưng còn có một bộ phận Luyện Hư Linh Khí còn lưu lại trong cơ thể nàng.
Cỗ Luyện Hư Linh Khí này còn ngoan cố phong ấn pháp lực trong cơ thể nàng.
Lạc Ngưng Tuyết cũng không quá để tâm cỗ linh khí ở trong người nàng.
Ý niệm vừa động, linh khí trong cơ thể hóa thành một cỗ bạch quang nhu hòa nỡ rộ trên thân thể, bao phủ về phía Luyện Hư Linh Khí.
Trong giây lát, cỗ Luyện Hư Linh Khí kia đã bị bạch quang nàng phát ra nuốt trọn.
Nhưng mà ngay sau đó nàng phát hiện linh khí bị cắn nuốt đang dùng một loại phương thức qủy dị luyện hóa năng lượng của mình.
Nàng cực kỳ sợ hãi, nhanh chóng điều động càng nhiều bạch quang đi áp chế cỗ linh khí này.
Tuy rằng Trương Hằng nằm trên mặt đất nhưng cũng không phải là không hề có sức phản kháng.
Hắn mơ hồ cảm nhận được cốt cách và cơ bắp các nơi trong thân thể mình đang khẽ biến động, dường như đang chống lại một loại lực lượng vô hình nào đó.
Tiếng “Chi chi” ỵếu ớt vang lên trong cơ thể. hắn dùng thần thức nhìn vào, phát hiện trong toàn bộ thân thể lóe ra hào quang màu bạc.
Hào quang màu bạc này đảo qua khắp toàn thân hắn, khiến thân thể Trương Hằng sinh, ra một cơn đau nhức dữ dội. Chỉ chốc lát. trong thân thể bốc ra một làn sương trắng như ẩn như hiện.
Hào quang màu bạc đột nhiên ập tới cỗ sương trắng kia. sương trắng dường như cảm thấy sợ hãi, không ngờ muốn chạy trốn ra ngoài.
Nhưng hào quang màu bạc thần bí này làm sao cho nó như ý, từ bốn phương tám hướng bao bọc tới, rồi cắn nuốt không còn một mảnh.
Thân thể của Trương Hằng trong nháy mắt khôi phục bình thường, hào quang màu bạc thần bí lại hóa thành vô số đốm nhỏ màu bạc, chìm vào trong làn da cơ thịt, xương cốt cùng ngũ tạng lục phủ của Trương Hằng.
Tại khoảnh khắc này, Trương Hằng sinh, ra một loại cảm giác. Nếu lại gặp phải thần thông thiên phú này của Lạc Ngưng Tuyết, hắn có thể hoàn toàn miễn dịch.
Trong cơ thể đột nhiên trào ra hào quang màu bạc là năng lượng kỳ lạ ẩn chứa trong cơ thể Trương Hằng. Cỗ lực lượng này còn cường đại hơn mấy lần so với luyện hư linh khí mà hiện tại Trương Hằng nắm giữ.
Nhưng là cỗ lực lượng này lại không dễ dàng xuất động, chỉ là chia nhỏ ra tiềm tàng các nơi trong thân thể. Trừ khi thân thể Trương Hằng gặp phải biến cố to lớn nào đó. nếu không nó sẽ chỉ là một cỗ lực lượng tiềm ẩn, yên lặng bảo vệ thân thể Trương Hằng.
Khẽ thở phào một hơi, Trương Hằng thật không ngờ thân thể được xưng bách độc bất xâm của mình lại trúng chiêu của đối phương.
Nhưng hắn cũng hiểu được, bách độc bất xâm đối với hắn trước mắt chỉ là năng lực đề kháng siêu cường đối với độc vật và mê hương, cũng không có nghĩa là hoàn toàn miễn dịch.
Huống chi, Lạc Ngưng Tuyết thi triển không phải là một loại mê hương đơn thuần, theo lời của nàng thì đó chính là một loại thần thông thiên phú.
Trương Hằng đứng dậy, ánh mắt nhìn sang Lạc Ngưng Tuyết.
Lúc này Lạc Ngưng Tuyết cũng đã dùng một cỗ bạch quang lớn mang theo Luyện Hư Linh Khí của Trương Hằng bức ra ngoài cơ thể. Lúc này nàng mới thở dài một hơi nhẹ nhõm.
Cỗ linh khí kia thật sự quá quái dị, muốn bắt nó luyện hóa hoặc cắn nuốt đều không có khả năng, đành phải vứt bỏ một bộ phận pháp lực bức cỗ linh khí này ra ngoài.
Mà đúng lúc này nàng phát hiện Trương Hằng đang đứng dậy, trong mắt lóe lên vẻ khiếp sợ.
Không nghĩ tới đối phương là một tu sĩ Luyện Khí Kỳ nho nhỏ không ngờ có thể khôi phục lại nhanh Như thế sau khi trúng thần thông thiên phú của nàng.
Thân hình nàng nhẹ nhàng bay lên, lập tức kéo giãn khoảng cách mấy trượng với Trương Hằng, rất nhanh tế ra Linh khí Phiêu Vân Đái quấn ở bên hông.
Hơn nữa, bàn tay ngọc của nàng liên tục điểm trong hư không, còn rất nhanh đánh ra hai quầng sáng phòng ngự ở trước người.
Quầng sáng màu trắng trong suốt cứ thế bảo hộ trước thân thể nàng, có thể nhìn thấy thân thể mềm mại nhỏ nhắn của nàng lay động trong quầng sáng, mông lung mà xinh đẹp.
Trương Hằng cùng không tiến tới công kích nàng mà là đưa ánh mắt nhìn tới cỗ Luyện Hư Linh Khí xen lẫn trong tảng lớn bạch quang bị Lạc Ngưng Tuyết bức ra ngoài cơ thể.
Theo Lý thuyết những linh khí này sau khi mất sự khống chế của chủ nhân hẳn là sẽ biến mắt. nhưng là tình huống trước mắt lại vượt qua sự tưởng tượng của Trương Hằng.
Dường như có một cỗ lực hút vô hình khiến đám bạch quang tán loạn kia bị Luyện Hư Linh Khí mạnh mẽ kéo lại và không ngừng bị Luyện Hư Linh Khí luyện hóa hấp thu.
Thời gian một hô hấp ngắn ngủi, đám bạch quang kia bị Luyện Hư Linh Khí luyện hóa, đoàn Luyện Hư Linh Khí kia cũng bởi vậy mà lớn mạnh vài Lần.
Giờ phút này Trương Hằng còn có thể sinh ra loại liên hệ nào đó với đoàn Luyện Hư Linh Khí trong hư không kia.
Tâm niệm hắn khẽ động, hơi duỗi tay ra, cỗ Luyện Hư Linh Khí lớn mạnh vài Lần kia cứ vậy bay trở về trong tay hắn.
Sắc mặt Trương Hằng hiện ra một tia vui mừng, đoàn ánh sáng bạc trong tay hắn hơi nhảy lên vài cái theo sau dung nhập vào cơ thể hắn trong nháy mắt.
Trương Hằng mơ hồ cảm giác Biến Thái Công của mình thoáng tiến bộ một chút xíu. nhưng là tốc độ tiến bộ so với luyện hóa Linh khí thì kém rất xa.
Tuy nhiên trong lúc vô ý có phát hiện này. Trương Hằng cũng đã thấy đủ. Hẳn tin tưởng theo công lực của mình tăng trưởng, các loại bí mật bên trong Biến Thái Công sẽ hiện ra trước mắt mình.
Lạc Ngưng Tuyết đứng yên ở đối điện yên lặng quan sát Trương Hằng thu hồi linh khí trong hư không, trong mắt lại mang theo vài tia phức tạp. không biết đang nghĩ gì.
Sau khi Trương Hằng thu hồi Luyện Hư Linh Khí, dùng vẻ mặt đạm mạc nhìn nàng:
- Không nghĩ tới Lạc sư muội còn có thủ đoạn lợi hại như vậy. Đáng tiếc a, một nữ tu tuyệt sắc thiên tài như cô lại sẽ chết ở đây.
Cùng lúc đó. một cỗ linh áp không thuộc về tu sĩ Luyện Khí Kỳ lập tức phủ xuống trên người Lạc Ngưng Tuyết.
Khuôn mặt xinh đẹp tuyệt luân của nàng lập tức tái nhợt không màu sắc.
Xem ra Trương Hằng đã hạ quyết tâm, chuẩn bị vùi hoa dập liễu không thương tiếc!