Nếu thoáng chú ý một chút, sẽ phát hiện lần này Trương Hằng thi triển Chấn Áp Quyết mà không tế ra Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp.
Chỉ khoát tay, giữa biển sâu này lập tức sinh ra một cỗ lực trọng áp hùng hồn.
Lực chấn áp này có thể đồng thời nhắm vào linh hồn cùng thân thể. mạnh mẽ ép tách rời nước biển khỏi một mảnh khu vực nhỏ. hình Thành một khu "vùng chân không".
Ba yêu tu còn lại bị lực chấn áp mạnh mẽ cố định ở giữa không trung mảnh chân không này. thừa nhận trọng lực tinh thần vô thượng cùng trọng áp vật lý công kích hai mặt.
- A!
Văn sĩ trung niên thực lực yếu nhất không chịu nổi cỗ trọng áp khủng bố này. thân thể bị ép chết tươi, máu thịt bắn ra vô cùng thê thảm. Nguyên Anh bị cỗ trọng áp tinh thần kia ép đến hồn phi phách tán, hoàn toàn biến mất khỏi thế gian này.
Bạch Quyên nữ yêu tu này trong thời khắc nguy cấp. đột nhiên tế ra một cái ô dù. những vòng hào quang rực rỡ hình thành một vòng bảo hộ trong suốt bảo vệ nàng bên trong.
Nhưng dù là thế, nàng vẫn bị trọng áp tinh thần mạnh mẽ công kích.
Phốc!
sắc mặt nàng tái nhợt, phun một ngụm máu. tâm thần tổn hao. Miễn cưỡng ổn định thân thể nhỏ nhắn, liếc mắt liền thấy văn sĩ trung niên đã bị miễu sát, tử trạng bi thảm đến cực điểm. trong lòng càng thêm hoảng sợ.
May mà Quy Tổ cách nàng không xa lại có thể chọi cứng lại cỗ công kích trọng áp biến thái này, có lẽ hắn có phương pháp đối phó Trương Hằng.
-Ồ!
Trương Hằng đi ra khỏi cấm khu mười trượng Vẫn Đống Bạch Tinh, lộ ra vẻ kinh ngạc.
Lực phòng ngự cùng sinh cơ mạnh mẽ trong cơ thể Quy Tổ vượt qua hắn tưởng tượng.
Cho dù lúc này hắn dùng Chấn Áp Quyết không sử dụng bảo tháp, càng không dùng hết toàn lực. nhưng vẫn phát huy ra uy lực có uy hiếp rất lớn đến đại tu sĩ bình thường, càng đừng nói dùng thân thể chọi cứng.
Quy Tổ trôi nổi trong nước biển cách đó không xa. xúc tua xanh lục bên người đan xen thành một mảnh dày đặc. một vòng ánh sáng xanh lục lộ ra khí tức sinh mệnh mạnh mẽ vờn quanh người hắn.
Trên thực tế, vừa rồi Trương Hằng thi triển Chấn Áp Quyết không tạo thành tổn thương gì tới thân thể hắn. nhưng tạo thành đả kích nhất định tới linh hồn hắn.
Quy Tổ dưới trọng áp tinh thần tối thiểu bị tổn thương rất nhỏ. nhưng trong ngoài cơ thể hắn ẩn chứa sinh cơ khổng lồ, trong khoảng khắc phục hồi lại tổn thương thần thức rất nhỏ kia.
Chỉ cần không thể một lần diệt sát Quy Tổ. như vậy hắn có thể khôi phục thương thế của mình trong khoảnh khắc.
"Không hổ là Trường Thọ Quy. sinh tồn mấy trăm vạn năm, thậm chí cả ngàn vạn năm tháng, một thân lực lượng sinh mệnh hệ mộc mạnh mẽ đến mức này. Còn thân thể cùng linh hồn của hắn được lực lượng sinh mệnh khổng lồ tầm bổ cô đọng, vượt xa tu sĩ cùng cấp. thậm chí sánh được với Thần thú."
Trong lòng Trương Hằng khẽ thở dài:
"Xem ra hôm nay muốn giết vị tiên tri đáy biên này. thật là có chút phiền toái."
- Tu sĩ nhân loại, bây giờ ngươi nên nhanh chóng rời Cửu U hải vực đi...
Quy Tổ thở ra một hơi. dường như đã buông tha ý muốn diệt sát Trương Hằng.
- Lão Quy ta sống ở mảnh hải vực này suốt những niên đại dài dòng, cụ thể sống bao nhiều năm. ngay cả bản thân ta cũng không đếm hết. Tuy rằng ta không có tuyệt kỹ lực sát thương mạnh mẽ gì, nhưng lực sinh tồn mạnh mẽ vượt xa ngươi tưởng tượng, ở trong năm tháng vô tận này, ta từng có mấy lần đại kiếp nạn phủ xuống, đều bị ta ung dung vượt qua.
- Ha ha, nói như vậy. ta chính là một lần đại kiếp nạn trong mệnh của ngươi?
Trương Hằng cười khẽ:
- Nếu nói năng lực khôi phục, quả thật Trương mỗ không bằng ngươi. Nhưng nếu nói đến lực sinh tồn kẻ có thể chân chính uy hiêp đến ta ở trong mảnh hải vực này. có lẽ Chỉ có Ma Xà phủ chủ mà ta chưa từng gặp mặt. Dù là lúc này ta không làm gì được ngươi, nhưng kế tiếp ngươi cũng khó mà thoát được một Kiếp.
Sắc mặt Quy Tổ hơi đổi mơ hồ hiện lên vài phần lạnh lùng:
- Như vậy để ta xem. ngươi làm sao lấy được tánh mạng lão Quỷ này.
Nói xong câu đỏ, mai rùa nặng nề cổ xưa trên lưng Quy Tổ đột nhiên tản mát ra một cỗ hào quang xanh lục đậm, hơn nữa kéo dài ra thành một hư ảnh mai rùa thật lớn bao trùm lây hắn.
Trên mai rùa thần bí lóe ra vô số hoa văn cùng đường tuyến, tồ hợp lại trở nên vô cùng thâm ảo.
Khi Trương Hằng đối mặt với mai rùa này. lại chợt nhớ tới Huyền Quy mà mình từng đối mặt.
- Chiếc mai rùa này đã đi cùng lão tổ ta hơn ngàn vạn năm. đã thật lâu thật lâu rồi không ai có thể công phá phòng ngự của nó...
Quỷ Tô nhẹ nhàng vuốt ve mai rùa thần bí này. chạm tới hoa văn thô ráp. lộ ra thần sắc tướng nhớ. đủ loại hình ảnh trước kia hiện ra trong đầu hắn.
Lúc này, vị lão nhân Quy Tổ hiện rõ ý tang thương xa xưa. vinh nhục thế gian ở trước mặt hắn giông như trò đùa. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Bỗng dưng thần sắc Trương Hằng nghiêm lại, gắt gao theo dõi mai rùa trên người hắn. ở trước mặt cỗ khí tức trăm lắng xa xưa kia, luôn cảm thấy mình nhỏ bé.
Mặc kệ ngươi có pháp lực thông thiên, có thể dời sông lấp biển, một tay chống trời, Nhưng trước mặt năm tháng xa xưa vô tận. vẫn bé nhỏ không đáng nói
Ngay cả thần thông cao tới đâu. ngươi có thể sống ở trước thời gian thiên địa hay sao?
Bất luận là người, hay là tiên đẳng cấp cao hơn cũng không thoát khỏi kết quả thiên địa vận chuyên sinh ra.
- Lực phòng ngự của mai rùa này, có lẽ không yếu hơn Linh bảo phòng ngự trung phẩm?
Trương Hằng nhỏ giọng tự nói, mà không lập tức ra tay. trong lòng bỗng sinh ra một dự báo cổ quái: dường như hôm nay mình thật sự không thể diệt sát được đối phương.
- Linh bảo phòng ngự trung phẩm?
Ánh mắt Quy Tổ lộ ra một tia khinh thường:
- Từ sau khi nó đại thành, mấy trăm vạn năm qua khắp hai vực gần nhu không ai có thể chân chính đột phá phòng ngự của nó. chân chính xúc phạm tới ta.
Nghe ý này, linh bảo phòng ngự trung phẩm còn không bằng cả mai rùa này.
- Ha ha, Trương mỗ thật có chút không tin, muốn thử một lần xem.
Nói xong, đột nhiên Trương Hằng duỗi tay. nắm chặt một thanh phi kiêm màu bạc sáng bóng hoa lệ.
Lập tức, một cỗ khí tức sắc bén cực điểm phun ra từ trên phi kiếm màu bạc này.
Oong!
Tiếng rồng ngâm tận trời truyền ra từ thân kiếm, dẫn đến hải vực gần đó đều rung chuyển bất an. Uy áp mạnh mễ phủ xuống khu vực này. uy thế không kém gi linh bảo công kích thượng phẩm.
Đây là Pháp bảo bản mạng được Trương Hằng đào tạo lâu nhất, ký gửi tâm huyết lớn nhất - Phá Không Kiếm.
Trong nháy mắt Phá Không Kiếm hiện thế. kiếm quang màu bạc không gì không phá nổi bùng lên từ thân kiếm bán trong suốt, nước biển bốn phía run lên.tất cả dòng chảy yên tĩnh.
- Lợi khí công kích thật đáng sợ. Chỉ sợ kiếm này sinh, ra là vì giết chóc cùng hủy diệt, khó trách ngươi chính là đại kiếp nạn trong mệnh của ta.
Quy Tổ vừa thấy kiếm này. thần sắc đại biến, ánh mắt nhìn về phía Trương Hằng càng thêm phức tạp.
Đây là một Thanh kiếm hủy diệt thuần túy theo đuổi lực sát thương, muốn phá vỡ vạn vật thiên địa cùng pháp tắc thế gian.
- Hôm nay Trương mỗ muốn xem. là mai rùa của ngươi cứng rắn. hay là Phá Không Kiếm của ta sắc bén...
Khóe miệng Trương Hằng hiện lên tươi cười tự tin.
Khi Phá Không Kiếm cùng mai rùa thần bí gặp nhau, sẽ sinh ra kết quá thế nào?
Một bên Phá Không Kiếm thuần túy là lợi khí công kích không gì không phá được, không cầu phòng ngự, Chỉ cầu tiến công, Một phía khác là mai rùa thần bí xa xưa không thể công phá. vì để phòng ngự mà sinh, Chỉ theo đuổi phòng ngự.
Một bên là mâu, một phía là thuẫn!
Trương Hằng nắm chặt Phá Không Kiếm, trong phút chốc tiến vào cảnh giới không gì không phá.
Gặp thần sát thần, gặp ma trăm ma!
Chỉ cầu công kích, Chỉ cầu chiến thắng, không có sợ hãi, không có do dự.
Ở trong cảnh giới này, Trương Hằng tay cầm Phá Không Kiếm, lực công kích mạnh mẽ đến mức khó tin.
- Người không liên quan, trừ bỏ trước!
Đột nhiên ánh mắt hắn vừa chuyến rơi xuống nữ yêu tu Bạch Quyên còn may mắn tồn tại ngoài Quy Tổ ra.
- Chạy mau...
Bạch Quyên thân thể khẽ run lên. liền khống chế linh bảo hình dù che chở mình, chuẩn bị thuấn di ra xa.
Nhưng mà ở trước mặt đại tu sĩ như Trương Hằng, nàng nào có thể thuấn di? Dù là thuấn di Thành công, cuối cùng cũng khó mà thoát khỏi cái chết.
Xẹt....
Trương Hằng nhấc Phá Không Kiếm nhẹ nhàng vung lên. một đạo kiếm quang màu bạc hình cung cắt một khu vực nước biển này thành hai nửa.
Bạch Quyên vừa mới chuẩn bị thuấn di, liền có một cỗ uy áp tinh thần hùng hồn phong tỏa chặt chẽ khu vực này.
Đến trình tự như Trương Hằng. vận dụng lực lượng linh hồn đã vượt xa đại tu sĩ Hợp thể bình thường. Thần thông chủ tu Ngự Thân ở tầng ba cổ tháp, là bí thuật chuẩn bị tu luyện mặt linh hồn.
Cho nên, lúc này bằng vào uy áp tinh thần dễ dàng ngăn cản Bạch Quyên muốn thuấn di.
Xẹt!
Mắt thấy hào quang màu bạc sắp chém lên người Bạch Quyên.
Chỉ khoát tay, giữa biển sâu này lập tức sinh ra một cỗ lực trọng áp hùng hồn.
Lực chấn áp này có thể đồng thời nhắm vào linh hồn cùng thân thể. mạnh mẽ ép tách rời nước biển khỏi một mảnh khu vực nhỏ. hình Thành một khu "vùng chân không".
Ba yêu tu còn lại bị lực chấn áp mạnh mẽ cố định ở giữa không trung mảnh chân không này. thừa nhận trọng lực tinh thần vô thượng cùng trọng áp vật lý công kích hai mặt.
- A!
Văn sĩ trung niên thực lực yếu nhất không chịu nổi cỗ trọng áp khủng bố này. thân thể bị ép chết tươi, máu thịt bắn ra vô cùng thê thảm. Nguyên Anh bị cỗ trọng áp tinh thần kia ép đến hồn phi phách tán, hoàn toàn biến mất khỏi thế gian này.
Bạch Quyên nữ yêu tu này trong thời khắc nguy cấp. đột nhiên tế ra một cái ô dù. những vòng hào quang rực rỡ hình thành một vòng bảo hộ trong suốt bảo vệ nàng bên trong.
Nhưng dù là thế, nàng vẫn bị trọng áp tinh thần mạnh mẽ công kích.
Phốc!
sắc mặt nàng tái nhợt, phun một ngụm máu. tâm thần tổn hao. Miễn cưỡng ổn định thân thể nhỏ nhắn, liếc mắt liền thấy văn sĩ trung niên đã bị miễu sát, tử trạng bi thảm đến cực điểm. trong lòng càng thêm hoảng sợ.
May mà Quy Tổ cách nàng không xa lại có thể chọi cứng lại cỗ công kích trọng áp biến thái này, có lẽ hắn có phương pháp đối phó Trương Hằng.
-Ồ!
Trương Hằng đi ra khỏi cấm khu mười trượng Vẫn Đống Bạch Tinh, lộ ra vẻ kinh ngạc.
Lực phòng ngự cùng sinh cơ mạnh mẽ trong cơ thể Quy Tổ vượt qua hắn tưởng tượng.
Cho dù lúc này hắn dùng Chấn Áp Quyết không sử dụng bảo tháp, càng không dùng hết toàn lực. nhưng vẫn phát huy ra uy lực có uy hiếp rất lớn đến đại tu sĩ bình thường, càng đừng nói dùng thân thể chọi cứng.
Quy Tổ trôi nổi trong nước biển cách đó không xa. xúc tua xanh lục bên người đan xen thành một mảnh dày đặc. một vòng ánh sáng xanh lục lộ ra khí tức sinh mệnh mạnh mẽ vờn quanh người hắn.
Trên thực tế, vừa rồi Trương Hằng thi triển Chấn Áp Quyết không tạo thành tổn thương gì tới thân thể hắn. nhưng tạo thành đả kích nhất định tới linh hồn hắn.
Quy Tổ dưới trọng áp tinh thần tối thiểu bị tổn thương rất nhỏ. nhưng trong ngoài cơ thể hắn ẩn chứa sinh cơ khổng lồ, trong khoảng khắc phục hồi lại tổn thương thần thức rất nhỏ kia.
Chỉ cần không thể một lần diệt sát Quy Tổ. như vậy hắn có thể khôi phục thương thế của mình trong khoảnh khắc.
"Không hổ là Trường Thọ Quy. sinh tồn mấy trăm vạn năm, thậm chí cả ngàn vạn năm tháng, một thân lực lượng sinh mệnh hệ mộc mạnh mẽ đến mức này. Còn thân thể cùng linh hồn của hắn được lực lượng sinh mệnh khổng lồ tầm bổ cô đọng, vượt xa tu sĩ cùng cấp. thậm chí sánh được với Thần thú."
Trong lòng Trương Hằng khẽ thở dài:
"Xem ra hôm nay muốn giết vị tiên tri đáy biên này. thật là có chút phiền toái."
- Tu sĩ nhân loại, bây giờ ngươi nên nhanh chóng rời Cửu U hải vực đi...
Quy Tổ thở ra một hơi. dường như đã buông tha ý muốn diệt sát Trương Hằng.
- Lão Quy ta sống ở mảnh hải vực này suốt những niên đại dài dòng, cụ thể sống bao nhiều năm. ngay cả bản thân ta cũng không đếm hết. Tuy rằng ta không có tuyệt kỹ lực sát thương mạnh mẽ gì, nhưng lực sinh tồn mạnh mẽ vượt xa ngươi tưởng tượng, ở trong năm tháng vô tận này, ta từng có mấy lần đại kiếp nạn phủ xuống, đều bị ta ung dung vượt qua.
- Ha ha, nói như vậy. ta chính là một lần đại kiếp nạn trong mệnh của ngươi?
Trương Hằng cười khẽ:
- Nếu nói năng lực khôi phục, quả thật Trương mỗ không bằng ngươi. Nhưng nếu nói đến lực sinh tồn kẻ có thể chân chính uy hiêp đến ta ở trong mảnh hải vực này. có lẽ Chỉ có Ma Xà phủ chủ mà ta chưa từng gặp mặt. Dù là lúc này ta không làm gì được ngươi, nhưng kế tiếp ngươi cũng khó mà thoát được một Kiếp.
Sắc mặt Quy Tổ hơi đổi mơ hồ hiện lên vài phần lạnh lùng:
- Như vậy để ta xem. ngươi làm sao lấy được tánh mạng lão Quỷ này.
Nói xong câu đỏ, mai rùa nặng nề cổ xưa trên lưng Quy Tổ đột nhiên tản mát ra một cỗ hào quang xanh lục đậm, hơn nữa kéo dài ra thành một hư ảnh mai rùa thật lớn bao trùm lây hắn.
Trên mai rùa thần bí lóe ra vô số hoa văn cùng đường tuyến, tồ hợp lại trở nên vô cùng thâm ảo.
Khi Trương Hằng đối mặt với mai rùa này. lại chợt nhớ tới Huyền Quy mà mình từng đối mặt.
- Chiếc mai rùa này đã đi cùng lão tổ ta hơn ngàn vạn năm. đã thật lâu thật lâu rồi không ai có thể công phá phòng ngự của nó...
Quỷ Tô nhẹ nhàng vuốt ve mai rùa thần bí này. chạm tới hoa văn thô ráp. lộ ra thần sắc tướng nhớ. đủ loại hình ảnh trước kia hiện ra trong đầu hắn.
Lúc này, vị lão nhân Quy Tổ hiện rõ ý tang thương xa xưa. vinh nhục thế gian ở trước mặt hắn giông như trò đùa. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Bỗng dưng thần sắc Trương Hằng nghiêm lại, gắt gao theo dõi mai rùa trên người hắn. ở trước mặt cỗ khí tức trăm lắng xa xưa kia, luôn cảm thấy mình nhỏ bé.
Mặc kệ ngươi có pháp lực thông thiên, có thể dời sông lấp biển, một tay chống trời, Nhưng trước mặt năm tháng xa xưa vô tận. vẫn bé nhỏ không đáng nói
Ngay cả thần thông cao tới đâu. ngươi có thể sống ở trước thời gian thiên địa hay sao?
Bất luận là người, hay là tiên đẳng cấp cao hơn cũng không thoát khỏi kết quả thiên địa vận chuyên sinh ra.
- Lực phòng ngự của mai rùa này, có lẽ không yếu hơn Linh bảo phòng ngự trung phẩm?
Trương Hằng nhỏ giọng tự nói, mà không lập tức ra tay. trong lòng bỗng sinh ra một dự báo cổ quái: dường như hôm nay mình thật sự không thể diệt sát được đối phương.
- Linh bảo phòng ngự trung phẩm?
Ánh mắt Quy Tổ lộ ra một tia khinh thường:
- Từ sau khi nó đại thành, mấy trăm vạn năm qua khắp hai vực gần nhu không ai có thể chân chính đột phá phòng ngự của nó. chân chính xúc phạm tới ta.
Nghe ý này, linh bảo phòng ngự trung phẩm còn không bằng cả mai rùa này.
- Ha ha, Trương mỗ thật có chút không tin, muốn thử một lần xem.
Nói xong, đột nhiên Trương Hằng duỗi tay. nắm chặt một thanh phi kiêm màu bạc sáng bóng hoa lệ.
Lập tức, một cỗ khí tức sắc bén cực điểm phun ra từ trên phi kiếm màu bạc này.
Oong!
Tiếng rồng ngâm tận trời truyền ra từ thân kiếm, dẫn đến hải vực gần đó đều rung chuyển bất an. Uy áp mạnh mễ phủ xuống khu vực này. uy thế không kém gi linh bảo công kích thượng phẩm.
Đây là Pháp bảo bản mạng được Trương Hằng đào tạo lâu nhất, ký gửi tâm huyết lớn nhất - Phá Không Kiếm.
Trong nháy mắt Phá Không Kiếm hiện thế. kiếm quang màu bạc không gì không phá nổi bùng lên từ thân kiếm bán trong suốt, nước biển bốn phía run lên.tất cả dòng chảy yên tĩnh.
- Lợi khí công kích thật đáng sợ. Chỉ sợ kiếm này sinh, ra là vì giết chóc cùng hủy diệt, khó trách ngươi chính là đại kiếp nạn trong mệnh của ta.
Quy Tổ vừa thấy kiếm này. thần sắc đại biến, ánh mắt nhìn về phía Trương Hằng càng thêm phức tạp.
Đây là một Thanh kiếm hủy diệt thuần túy theo đuổi lực sát thương, muốn phá vỡ vạn vật thiên địa cùng pháp tắc thế gian.
- Hôm nay Trương mỗ muốn xem. là mai rùa của ngươi cứng rắn. hay là Phá Không Kiếm của ta sắc bén...
Khóe miệng Trương Hằng hiện lên tươi cười tự tin.
Khi Phá Không Kiếm cùng mai rùa thần bí gặp nhau, sẽ sinh ra kết quá thế nào?
Một bên Phá Không Kiếm thuần túy là lợi khí công kích không gì không phá được, không cầu phòng ngự, Chỉ cầu tiến công, Một phía khác là mai rùa thần bí xa xưa không thể công phá. vì để phòng ngự mà sinh, Chỉ theo đuổi phòng ngự.
Một bên là mâu, một phía là thuẫn!
Trương Hằng nắm chặt Phá Không Kiếm, trong phút chốc tiến vào cảnh giới không gì không phá.
Gặp thần sát thần, gặp ma trăm ma!
Chỉ cầu công kích, Chỉ cầu chiến thắng, không có sợ hãi, không có do dự.
Ở trong cảnh giới này, Trương Hằng tay cầm Phá Không Kiếm, lực công kích mạnh mẽ đến mức khó tin.
- Người không liên quan, trừ bỏ trước!
Đột nhiên ánh mắt hắn vừa chuyến rơi xuống nữ yêu tu Bạch Quyên còn may mắn tồn tại ngoài Quy Tổ ra.
- Chạy mau...
Bạch Quyên thân thể khẽ run lên. liền khống chế linh bảo hình dù che chở mình, chuẩn bị thuấn di ra xa.
Nhưng mà ở trước mặt đại tu sĩ như Trương Hằng, nàng nào có thể thuấn di? Dù là thuấn di Thành công, cuối cùng cũng khó mà thoát khỏi cái chết.
Xẹt....
Trương Hằng nhấc Phá Không Kiếm nhẹ nhàng vung lên. một đạo kiếm quang màu bạc hình cung cắt một khu vực nước biển này thành hai nửa.
Bạch Quyên vừa mới chuẩn bị thuấn di, liền có một cỗ uy áp tinh thần hùng hồn phong tỏa chặt chẽ khu vực này.
Đến trình tự như Trương Hằng. vận dụng lực lượng linh hồn đã vượt xa đại tu sĩ Hợp thể bình thường. Thần thông chủ tu Ngự Thân ở tầng ba cổ tháp, là bí thuật chuẩn bị tu luyện mặt linh hồn.
Cho nên, lúc này bằng vào uy áp tinh thần dễ dàng ngăn cản Bạch Quyên muốn thuấn di.
Xẹt!
Mắt thấy hào quang màu bạc sắp chém lên người Bạch Quyên.