Thanh âm già nua dày dạn sương gió từ góc sâu trong kho báu truyền ra, trong giọng nói lộ ra vài tia tịch mịch và cô đơn.
Nghe thanh âm này trong lòng Trương Hằng hơi kinh hãi, ánh mắt đảo qua tiểu không gian chứa không ít vật phẩm quý hiếm, cũng không phát hiện ra chủ nhân của thanh âm này.
- Hữu hộ pháp!
Tử Lượng cùng Tả hộ pháp cùng kêu lên, trên mặt hiện lên vẻ cung kính.
Trương Hằng cùng không vội tìm ra hữu hộ pháp thần bí vừa lên tiếng, khẽ thở dài nói:
- Ngươi biết ta sẽ tới nơi này?
- Lão phu sống ở kho báu Tử Hoàng Điện mấy chục vạn năm, chưa từng hỏi qua thế sự. Cho dù xảy ra chuyện động trời, cũng rất khó lan tới nơi đây.
Thanh âm hữu hộ pháp truyền đến, giọng điệu dần trầm thấp. Trong không gian nơi kho báu, không khí hơi xao động, dường như phản ánh tâm tình của người nói.
- Nhưng là thần Thông cổ quái ngươi thi triển ngay cả nơi an cư này của ta đều bị ảnh hưởng. Hoàn hảo các loại bảo vật trân quý nơi đây cũng không bị tổn thất gì, nếu không cho dù giết chết mười ngươi cũng không đủ giải hận.
Trong thanh âm kia mơ hồ mang theo một vẻ cao ngạo có thể nắm giữ sinh tử người khác.
- Chẳng lẽ ngươi cho rằng ăn chắc Trương mỗ rồi?
Trương Hằng híp mắt, cẩn thận quan sát không gian bốn phía, ý đồ tìm ra một số dấu vết.
- Ha ha ha... Đừng phí công vô ích. Bắt đầu từ lúc tiến vào lĩnh vực không gian của ta, đã quyết định sinh tử của ngươi nằm trong tay của lão phu.
Trong thanh âm của hữu hộ pháp mang theo hưng phấn dị thường, giống như một lão già chưa hết tính cách ngây thơ.
- Ha ha. Quả nhiên là lĩnh vực không gian. Chuyện càng ngày càng trở nên thú vị. Trong Tử Hoàng Điện này lại cất giấu nhân vật như ngươi.
Vẻ tươi cười Trương Hằng lộ rõ, vươn hai tay ra vỗ "Bốp bốp" vài cái, thật giống như xem tuồng ở quán trà.
- Nếu biết là lĩnh vực không gian, ngươi còn dám tiến vào? Chẳng lẽ ngươi tự cho là nắm giữ một hai chiêu kỳ thuật là có tư cách kiêu ngạo trước mặt lão phu? Nói cho ngươi biết, cho dù Tử Hoàng vào nơi này cũng phải lẽ phép ba phần với ta.
Hữu hộ pháp thủy chung không chịu lộ diện, nhưng vẻ hưng phấn cùng chờ mong trong giọng hắn cũng bị Trương Hằng nắm được.
- Ha ha. Nguyên lai là một lão bất tử bị trói buộc ở Tử Hoàng Điện. Trải qua năm tháng dài lâu như vậy, ngươi cũng chưa từng rời khỏi nơi đây. Cô đơn, tịch mịch, buồn tẻ, tĩnh mịch, phát điên?
Trương Hằng không chút do dự dùng ngôn ngữ đả kích, ý châm chọc lộ rõ ràng.
- Ngươi muốn chết!
Thanh âm nổi giãn của hữu hộ pháp từ sâu trong kho báu truyền ra.
Lập tức toàn bộ không gian sinh ra một cỗ lực ép lớn lao ép tới Trương Hằng.
Trương Hằng hừ nhẹ một tiếng, trong hư không đột nhiên sinh ra một cỗ tinh thần uy năng chống lại cỗ lực lượng này.
Trong khoảng thời gian ngắn, hai cỗ lực lượng giằng co nhau, không có xu thế phân thắng bại.
- Cấp Phủ chủ?
Trong thanh âm hữu hộ pháp mang theo vài tia kinh ngạc, tuy nhiên lại thấp giọng nói:
- Không đúng, cách cấp Phủ chủ còn có một đoạn.
- Không nghĩ tới một mao đầu tiểu tử như ngươi lại có thể tu luyện tới cảnh giới như thế.
Trong giọng nói của hữu hộ pháp lộ ra ý hâm mộ.
Áp lực không rõ trong kho báu biến mất tiêu.
Rất hiển nhiên, thực lực của Trương Hằng đã được đối phương tán thành.
Thấy vậy, Trương Hằng cũng thu hồi tinh thần uy năng tràn khắp hư không, vẻ mặt bình tĩnh thản nhiên nói:
- Trương mỗ cùng không quanh co lòng vòng. Giờ phút này ta tới kho báu Tử Hoàng Điện là vì đời lấy thù lao thuộc về ta, xin ngươi không nên ngăn cản ta.
- Thù lao? Tử Hoàng đồng ý sao? Nếu chỉ vẻn vẹn là đại công tử mang ngươi vào, ở tầng ngoài chọn một ít bảo vật. Chỉ cần không quá mức, Lão phu cũng sẽ không ngăn cản.
Hữu hộ pháp rất tùy ý nói.
Ánh mắt Trương Hằng đảo qua các loại trân bảo tài liệu rực rỡ muôn màu trước mắt, khinh thường nói:
- Mấy thứ này đối với tu sĩ đỉnh cấp bình thường mà nói là bảo vật hiếm có, nhưng Trương mỗ còn không để vào mắt.
- Hiện tại Trương mỗ bằng vào thực lực bản thân bảo vệ sự an nguy của Tử Hoàng Điện ngươi, chỉ dùng chút đồ vật này để đuổi ta đi?
Sắc mặt Trương Hằng hơi trầm xuống, thanh âm cũng tăng lên, mang đến cho Tử Lượng cùng Tả hộ pháp ở bên cạnh một áp lực không nhỏ.
- Hừ. Sự an nguy của Tử Hoàng Điện, liên quan chó gì đến ta?
Hữu hộ pháp cười nhạo nói:
- Ta còn ước gì tên Tử Hoàng kia bị người xử lý, nếu như vậy ta có thể tự do. Đáng tiếc chính là Tử Hoàng thân là Thần thú, trong phạm vi cấp Phủ chủ gần như ai có thể đẩy hắn vào chỗ chết.
ước gì Tử Hoàng đi chết?
Lời nói này lập tức khiến ba người Trương Hằng kinh ngạc không thôi.
Tử Lượng cùng Tả hộ pháp lại càng khiếp sợ.
- Nói thật cho ngươi biết, lão phu vốn là thiên địa kỳ vật Không Linh Thạch sinh tồn dưới đáy biển sâu, trải qua vô số năm diễn biến và tiến hóa sinh ra linh trí, đồng thời có duyên đi lên con đường tu luyện...
- Cuối cùng có một ngày ta tu luyện tới cảnh giới Hợp thể đại viên mãn. lại gặp lão bất tử Tử Hoàng kia. Bằng vào thiên phú dị bẩm, ta không sợ nhân vật cấp Phủ chủ. liền cùng hắn đánh cuộc chiến một hồi, người thua sẽ bị người thắng sai phái một trăm vạn năm. Kết quả, ta vẫn còn coi thường hắn, cuối cùng bại bởi hắn. Bại bởi thần Thông bản mạng của Thần thú...
Hữu hộ pháp có lẽ tịch mịch đã lâu, thấp giọng thuật lại chuyện cũ năm xưa của mình.
Sau khi hắn giảng thuật xong: đám người Trương Hằng cũng hiểu được ân oán giữa hữu hộ pháp cùng Tử Hoàng.
- Không Linh Thạch a... Bản thể của ngươi không ngờ lại là thiên địa kỳ vật hiếm thấy bậc này. Khó trách linh hồn cảnh giới còn chưa đạt tới Độ kiếp kỳ liền có được lĩnh vực không gian.
Trương Hằng khẽ thở dài một hơi, trong giọng nói mang theo tiếc nuối thật sâu, trong lòng lại hơi động đối với thần thông bản mạng của Thần thú mà hữu hộ pháp đề cập tới.
Không Linh Thạch chính là trân bảo vô cùng hiếm thấy trong một giới, là một trong những tài liệu chính luyện chế đạo cụ không gian, giá trị liên thành, không thể do lường.
Nhưng ngay tại giờ phút này, chướng ngại vật mà ba người Trương Hằng gặp phải lại là một khối Không Linh Thạch có được linh trí đồng thời tu luyện thành hình người.
Nghe được ý tiếc nuối trong tiếng thở dài của Trương Hằng, tiếng cười lạnh của hữu hộ pháp truyền đến:
- Làm sao vậy, chẳng lẽ ngươi còn muốn có mưu đồ với lão phu?
Hắn nhìn ra được ý tưởng trong lòng Trương Hằng.
Trương Hằng lạnh nhạt cười, cũng không phủ nhận nói:
- Nếu bản tôn của ta có thể tới nơi này, liên hợp lại có lẽ nắm chắc vài phần. Đáng tiếc...
Có thể tưởng tượng, nếu như cắn nuốt khối Không Linh Thạch trải qua vô số năm diễn biến và tiến hóa, có thể mang đến hiệu quả như thế nào cho Trương Hằng. Điều này tuyệt đối đáng giá chờ mong.
Tiếc nuối chính là hiện tại Trương Hằng còn không có được thực lực giết chết nhân vật cấp Phủ chủ.
Khối Không Linh Thạch này thiên phú dị bẩm, sau khi tu luyện đến đỉnh cấp tự nhiên lĩnh ngộ lĩnh vực không gian, thực lực có thể sánh với Thần thú cùng cấp. Cho dù so với nhân vật cấp Phủ chủ bình thường cũng không kém bao nhiêu.
- Ngươi ngược lại rất thẳng thắn thành khẩn, không giả dối và tráo trở giống tu sĩ nhân loại bình thường. Điểm này Lão phu rất thích. Tuy nhiên, nếu ngươi muốn tiến vào kho báu nội tầng lại không có khả năng. Bởi vì năm xưa lúc Lão phu đánh cuộc chiến với Tử Hoàng từng lập linh hồn huyết thệ, không được vi phạm hứa hẹn năm đó.
Ngoài dự đoán chính là, khi hữu hộ pháp nghe được Trương Hằng không phủ nhận có lòng mơ ước đối với khối Không Linh Thạch như hắn, đáy lòng ngược lại sinh ra vài tia cảm tình.
Trương Hằng gật đầu nói:
- Ta hiểu được ý của ngươi. Nếu muốn đạt được trân bảo trong kho báu nội tầng phải thông qua một cửa của ngươi. Đồng thời, ngươi sẽ không chút nương tay mặc dù ngươi có tâm tư như vậy.
- Đúng vậy. Nếu muốn đoạt được trọng bảo, phải đánh bại ta và tám tên tử sĩ trung với Tử Hoàng.
Hữu hộ pháp nói, trong giọng nói cũng mang theo vài tia bất đắc dĩ.
Vừa dứt lời, trong lĩnh vực không gian nơi kho báu trống rỗng xuất hiện tám tên tử sĩ bao trùm trong áo giáp màu đen.
Áo giáp trên người tám gã tử sĩ này đều là Linh bảo phòng ngự trung phẩm, trùm kín toàn thân, ngay cả đầu, mắt đều không ngoại lệ. Không để lại một khe hở và sơ hở nào.
Tu vi bọn họ đều đạt tới Hợp thể trung kỳ đỉnh, xếp hàng chữ nhất, phát ra khí sát phạt lẫm liệt, xông thẳng cốt tủy, chặn đường ba người Trương Hằng.
Choeng-
Tám gã tử sĩ đồng thời rút ra một thanh loan đao hắc diễm rào rạt, sáng bóng yêu dị, phong mang màu đỏ thẫm, mơ hồ ẩn chứa một cỗ tinh thần công kích ảnh hưởng đến tâm trí. Nguồn: https://
Mặc Linh bảo phòng ngự trung phẩm, cầm Linh bảo công kích trung phẩm trong tay, tận trung với Tử Hoàng, không sợ tử vong mà còn am hiểu liên thủ đối địch.
Đối với tám gã tử sĩ như vậy, ba người Trương Hằng hơi cảm thấy đau đầu.
Có thể nói, tám gã tử sĩ liên thủ còn khó đối phó hơn so với hai ba tên đại yêu tu.
- Nhìn thấy bản công tử, các ngươi còn không lui ra? Hiện giờ Tử Hoàng Điện gặp phải nguy cơ chưa từng có, cần phải mờ kho báu nội tầng.
Tử Lượng lớn tiếng quát.
- Lui ra!
Tả hộ pháp lấy ra một tấm lệnh bài, đại biểu thân phận hộ pháp của hắn tại Tử Hoàng Điện.
Nghe thanh âm này trong lòng Trương Hằng hơi kinh hãi, ánh mắt đảo qua tiểu không gian chứa không ít vật phẩm quý hiếm, cũng không phát hiện ra chủ nhân của thanh âm này.
- Hữu hộ pháp!
Tử Lượng cùng Tả hộ pháp cùng kêu lên, trên mặt hiện lên vẻ cung kính.
Trương Hằng cùng không vội tìm ra hữu hộ pháp thần bí vừa lên tiếng, khẽ thở dài nói:
- Ngươi biết ta sẽ tới nơi này?
- Lão phu sống ở kho báu Tử Hoàng Điện mấy chục vạn năm, chưa từng hỏi qua thế sự. Cho dù xảy ra chuyện động trời, cũng rất khó lan tới nơi đây.
Thanh âm hữu hộ pháp truyền đến, giọng điệu dần trầm thấp. Trong không gian nơi kho báu, không khí hơi xao động, dường như phản ánh tâm tình của người nói.
- Nhưng là thần Thông cổ quái ngươi thi triển ngay cả nơi an cư này của ta đều bị ảnh hưởng. Hoàn hảo các loại bảo vật trân quý nơi đây cũng không bị tổn thất gì, nếu không cho dù giết chết mười ngươi cũng không đủ giải hận.
Trong thanh âm kia mơ hồ mang theo một vẻ cao ngạo có thể nắm giữ sinh tử người khác.
- Chẳng lẽ ngươi cho rằng ăn chắc Trương mỗ rồi?
Trương Hằng híp mắt, cẩn thận quan sát không gian bốn phía, ý đồ tìm ra một số dấu vết.
- Ha ha ha... Đừng phí công vô ích. Bắt đầu từ lúc tiến vào lĩnh vực không gian của ta, đã quyết định sinh tử của ngươi nằm trong tay của lão phu.
Trong thanh âm của hữu hộ pháp mang theo hưng phấn dị thường, giống như một lão già chưa hết tính cách ngây thơ.
- Ha ha. Quả nhiên là lĩnh vực không gian. Chuyện càng ngày càng trở nên thú vị. Trong Tử Hoàng Điện này lại cất giấu nhân vật như ngươi.
Vẻ tươi cười Trương Hằng lộ rõ, vươn hai tay ra vỗ "Bốp bốp" vài cái, thật giống như xem tuồng ở quán trà.
- Nếu biết là lĩnh vực không gian, ngươi còn dám tiến vào? Chẳng lẽ ngươi tự cho là nắm giữ một hai chiêu kỳ thuật là có tư cách kiêu ngạo trước mặt lão phu? Nói cho ngươi biết, cho dù Tử Hoàng vào nơi này cũng phải lẽ phép ba phần với ta.
Hữu hộ pháp thủy chung không chịu lộ diện, nhưng vẻ hưng phấn cùng chờ mong trong giọng hắn cũng bị Trương Hằng nắm được.
- Ha ha. Nguyên lai là một lão bất tử bị trói buộc ở Tử Hoàng Điện. Trải qua năm tháng dài lâu như vậy, ngươi cũng chưa từng rời khỏi nơi đây. Cô đơn, tịch mịch, buồn tẻ, tĩnh mịch, phát điên?
Trương Hằng không chút do dự dùng ngôn ngữ đả kích, ý châm chọc lộ rõ ràng.
- Ngươi muốn chết!
Thanh âm nổi giãn của hữu hộ pháp từ sâu trong kho báu truyền ra.
Lập tức toàn bộ không gian sinh ra một cỗ lực ép lớn lao ép tới Trương Hằng.
Trương Hằng hừ nhẹ một tiếng, trong hư không đột nhiên sinh ra một cỗ tinh thần uy năng chống lại cỗ lực lượng này.
Trong khoảng thời gian ngắn, hai cỗ lực lượng giằng co nhau, không có xu thế phân thắng bại.
- Cấp Phủ chủ?
Trong thanh âm hữu hộ pháp mang theo vài tia kinh ngạc, tuy nhiên lại thấp giọng nói:
- Không đúng, cách cấp Phủ chủ còn có một đoạn.
- Không nghĩ tới một mao đầu tiểu tử như ngươi lại có thể tu luyện tới cảnh giới như thế.
Trong giọng nói của hữu hộ pháp lộ ra ý hâm mộ.
Áp lực không rõ trong kho báu biến mất tiêu.
Rất hiển nhiên, thực lực của Trương Hằng đã được đối phương tán thành.
Thấy vậy, Trương Hằng cũng thu hồi tinh thần uy năng tràn khắp hư không, vẻ mặt bình tĩnh thản nhiên nói:
- Trương mỗ cùng không quanh co lòng vòng. Giờ phút này ta tới kho báu Tử Hoàng Điện là vì đời lấy thù lao thuộc về ta, xin ngươi không nên ngăn cản ta.
- Thù lao? Tử Hoàng đồng ý sao? Nếu chỉ vẻn vẹn là đại công tử mang ngươi vào, ở tầng ngoài chọn một ít bảo vật. Chỉ cần không quá mức, Lão phu cũng sẽ không ngăn cản.
Hữu hộ pháp rất tùy ý nói.
Ánh mắt Trương Hằng đảo qua các loại trân bảo tài liệu rực rỡ muôn màu trước mắt, khinh thường nói:
- Mấy thứ này đối với tu sĩ đỉnh cấp bình thường mà nói là bảo vật hiếm có, nhưng Trương mỗ còn không để vào mắt.
- Hiện tại Trương mỗ bằng vào thực lực bản thân bảo vệ sự an nguy của Tử Hoàng Điện ngươi, chỉ dùng chút đồ vật này để đuổi ta đi?
Sắc mặt Trương Hằng hơi trầm xuống, thanh âm cũng tăng lên, mang đến cho Tử Lượng cùng Tả hộ pháp ở bên cạnh một áp lực không nhỏ.
- Hừ. Sự an nguy của Tử Hoàng Điện, liên quan chó gì đến ta?
Hữu hộ pháp cười nhạo nói:
- Ta còn ước gì tên Tử Hoàng kia bị người xử lý, nếu như vậy ta có thể tự do. Đáng tiếc chính là Tử Hoàng thân là Thần thú, trong phạm vi cấp Phủ chủ gần như ai có thể đẩy hắn vào chỗ chết.
ước gì Tử Hoàng đi chết?
Lời nói này lập tức khiến ba người Trương Hằng kinh ngạc không thôi.
Tử Lượng cùng Tả hộ pháp lại càng khiếp sợ.
- Nói thật cho ngươi biết, lão phu vốn là thiên địa kỳ vật Không Linh Thạch sinh tồn dưới đáy biển sâu, trải qua vô số năm diễn biến và tiến hóa sinh ra linh trí, đồng thời có duyên đi lên con đường tu luyện...
- Cuối cùng có một ngày ta tu luyện tới cảnh giới Hợp thể đại viên mãn. lại gặp lão bất tử Tử Hoàng kia. Bằng vào thiên phú dị bẩm, ta không sợ nhân vật cấp Phủ chủ. liền cùng hắn đánh cuộc chiến một hồi, người thua sẽ bị người thắng sai phái một trăm vạn năm. Kết quả, ta vẫn còn coi thường hắn, cuối cùng bại bởi hắn. Bại bởi thần Thông bản mạng của Thần thú...
Hữu hộ pháp có lẽ tịch mịch đã lâu, thấp giọng thuật lại chuyện cũ năm xưa của mình.
Sau khi hắn giảng thuật xong: đám người Trương Hằng cũng hiểu được ân oán giữa hữu hộ pháp cùng Tử Hoàng.
- Không Linh Thạch a... Bản thể của ngươi không ngờ lại là thiên địa kỳ vật hiếm thấy bậc này. Khó trách linh hồn cảnh giới còn chưa đạt tới Độ kiếp kỳ liền có được lĩnh vực không gian.
Trương Hằng khẽ thở dài một hơi, trong giọng nói mang theo tiếc nuối thật sâu, trong lòng lại hơi động đối với thần thông bản mạng của Thần thú mà hữu hộ pháp đề cập tới.
Không Linh Thạch chính là trân bảo vô cùng hiếm thấy trong một giới, là một trong những tài liệu chính luyện chế đạo cụ không gian, giá trị liên thành, không thể do lường.
Nhưng ngay tại giờ phút này, chướng ngại vật mà ba người Trương Hằng gặp phải lại là một khối Không Linh Thạch có được linh trí đồng thời tu luyện thành hình người.
Nghe được ý tiếc nuối trong tiếng thở dài của Trương Hằng, tiếng cười lạnh của hữu hộ pháp truyền đến:
- Làm sao vậy, chẳng lẽ ngươi còn muốn có mưu đồ với lão phu?
Hắn nhìn ra được ý tưởng trong lòng Trương Hằng.
Trương Hằng lạnh nhạt cười, cũng không phủ nhận nói:
- Nếu bản tôn của ta có thể tới nơi này, liên hợp lại có lẽ nắm chắc vài phần. Đáng tiếc...
Có thể tưởng tượng, nếu như cắn nuốt khối Không Linh Thạch trải qua vô số năm diễn biến và tiến hóa, có thể mang đến hiệu quả như thế nào cho Trương Hằng. Điều này tuyệt đối đáng giá chờ mong.
Tiếc nuối chính là hiện tại Trương Hằng còn không có được thực lực giết chết nhân vật cấp Phủ chủ.
Khối Không Linh Thạch này thiên phú dị bẩm, sau khi tu luyện đến đỉnh cấp tự nhiên lĩnh ngộ lĩnh vực không gian, thực lực có thể sánh với Thần thú cùng cấp. Cho dù so với nhân vật cấp Phủ chủ bình thường cũng không kém bao nhiêu.
- Ngươi ngược lại rất thẳng thắn thành khẩn, không giả dối và tráo trở giống tu sĩ nhân loại bình thường. Điểm này Lão phu rất thích. Tuy nhiên, nếu ngươi muốn tiến vào kho báu nội tầng lại không có khả năng. Bởi vì năm xưa lúc Lão phu đánh cuộc chiến với Tử Hoàng từng lập linh hồn huyết thệ, không được vi phạm hứa hẹn năm đó.
Ngoài dự đoán chính là, khi hữu hộ pháp nghe được Trương Hằng không phủ nhận có lòng mơ ước đối với khối Không Linh Thạch như hắn, đáy lòng ngược lại sinh ra vài tia cảm tình.
Trương Hằng gật đầu nói:
- Ta hiểu được ý của ngươi. Nếu muốn đạt được trân bảo trong kho báu nội tầng phải thông qua một cửa của ngươi. Đồng thời, ngươi sẽ không chút nương tay mặc dù ngươi có tâm tư như vậy.
- Đúng vậy. Nếu muốn đoạt được trọng bảo, phải đánh bại ta và tám tên tử sĩ trung với Tử Hoàng.
Hữu hộ pháp nói, trong giọng nói cũng mang theo vài tia bất đắc dĩ.
Vừa dứt lời, trong lĩnh vực không gian nơi kho báu trống rỗng xuất hiện tám tên tử sĩ bao trùm trong áo giáp màu đen.
Áo giáp trên người tám gã tử sĩ này đều là Linh bảo phòng ngự trung phẩm, trùm kín toàn thân, ngay cả đầu, mắt đều không ngoại lệ. Không để lại một khe hở và sơ hở nào.
Tu vi bọn họ đều đạt tới Hợp thể trung kỳ đỉnh, xếp hàng chữ nhất, phát ra khí sát phạt lẫm liệt, xông thẳng cốt tủy, chặn đường ba người Trương Hằng.
Choeng-
Tám gã tử sĩ đồng thời rút ra một thanh loan đao hắc diễm rào rạt, sáng bóng yêu dị, phong mang màu đỏ thẫm, mơ hồ ẩn chứa một cỗ tinh thần công kích ảnh hưởng đến tâm trí. Nguồn: https://
Mặc Linh bảo phòng ngự trung phẩm, cầm Linh bảo công kích trung phẩm trong tay, tận trung với Tử Hoàng, không sợ tử vong mà còn am hiểu liên thủ đối địch.
Đối với tám gã tử sĩ như vậy, ba người Trương Hằng hơi cảm thấy đau đầu.
Có thể nói, tám gã tử sĩ liên thủ còn khó đối phó hơn so với hai ba tên đại yêu tu.
- Nhìn thấy bản công tử, các ngươi còn không lui ra? Hiện giờ Tử Hoàng Điện gặp phải nguy cơ chưa từng có, cần phải mờ kho báu nội tầng.
Tử Lượng lớn tiếng quát.
- Lui ra!
Tả hộ pháp lấy ra một tấm lệnh bài, đại biểu thân phận hộ pháp của hắn tại Tử Hoàng Điện.