Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 573: Huyết tẩy (Nhất)

Biển sâu, Bách Linh Uyên.
- Đại ca sẽ không tha cho các ngươi...
Trong Huyết Sát lĩnh vực truyền ra tiếng rít gào hận thù thấu xương của Bách Linh Ngư Vương trước khi chết, quanh quân trong mảnh hải vực này. hàng tỷ Bách Linh Ngư cũng kêu khóc, bi thương cực điểm.
Ầm!
Vị đại yêu tu Hợp thể này nổ tan xác mà chết, sóng xung kích mạnh mẽ đánh tan cả mây máu, thời khắc nguy cơ hai đại Huyết Sát Quân Vương bay vọt ra, hiểm hóc tránh né một kích chí mạng này.
Trương Hằng đứng ở một góc trong Huyết Sát lĩnh vực. dư sóng nổ mạnh chớp mắt xẹt qua chỗ hắn.
Lực phá hoại do đại yêu tu Hợp thể tự bạo sinh ra đáng sợ cỡ nào. nếu tu sĩ cùng cấp ở ngay khu vực trung tâm. quá nửa cửu tử nhất sinh.

Đối mặt dư sóng bùng nổ kéo theo khí tức tử vong. Trương Hằng trấn định tự nhiên, quanh người mơ hồ có một cỗ uy lực tinh thần hình thành một tầng phòng hộ vô hình, đón đỡ quá nửa lực đánh vào. Vài phân công kích còn lại đối với thân thể mạnh mẽ của hắn chỉ là râu ria.
Ngay trong nháy mắt bùng nổ, từ trong Huyết Sát lĩnh vực bắn ra một đạo ngọc phù màu lam trong suốt, nhanh như chớp trực tiếp bay về phía Bát Yêu Đảo.
Vũ...
Trong ngọc màu lam nửa trong suốt này ẩn chứa một cỗ dao động tinh thần mịt mờ. trong chớp mắt bay ra ngàn dặm.
Biến cố này làm cho hai đại Huyết Sát Quân Vương vô cùng giật mình, muốn ngăn cản cũng không được, bởi vì tốc độ ngọc phù nhanh hơn bọn họ.
- Chạy đi đâu?
Trương Hằng cười lạnh một tiếng, một cỗ ý niệm tinh thần phủ xuống cả khu vực, hóa thành bàn tay vô hình trói buộc nó ngay tại chỗ.
Cứ việc bị uy lực tinh thần của Trương Hằng trói buộc, nhưng ngọc phù màu lam vẫn liều mạng giãy dụa. toàn thân lóe ra dòng hào quang màu lam, phát ra từng trận rít gào làm lòng người phát lạnh.
-Phá!
Ánh mắt Trương Hằng chợt ngưng, ngọc phù màu lam bỗng nhiên nổ tung, hóa thành hư vô.
Làm xong chuyện này, Trương Hằng mới thở ra một hơi. nhưng sắc mặt càng tái nhợt, lại tiêu hao không ít pháp lực.
Vù vù!
Nam Kiếm Phong cùng Vân Dịch bay đến trước mặt Trương Hằng.
- Sư tôn đều trách chúng ta sơ sót, cuối cùng vẫn phải dựa vào ngài ra tay mới hoàn thành viên mãn nhiệm vụ.
Vân Dịch hổ thẹn nói.
- Điều này không trách các ngươi, hai người các ngươi có thể đánh chết tu sĩ cùng cấp thành công đã là không tệ rồi. Ngọc phù vừa rồi chỉ là Bách Linh Ngư Vương trước khi chết truyền tin tức cho Bát Yêu Đảo. may mắn bị vi sư chặn lại. nếu không thật hư của chúng ta sẽ bại lộ trước mặt Bát Yêu Đảo.
Trương Hằng nói cũng có một tia may mắn, nếu vừa rồi hắn sơ sẩy một chút, có thể đã bị Bách Linh Ngư Vương thực hiện được âm mưu trước khi chết.
- Sư tôn. vậy lúc này Bát Yêu Đảo hẳn đã biết Bách Linh Ngư Vương kia tử vong rồi chứ?
Vân Dịch hỏi.
- Nhất định biết, tám người bọn họ đều là anh em kết nghĩa, hình nộm bản mạng hẳn là ở trên Bát Yêu Đảo. Nhưng chỉ cần chúng yêu trên Bát Yêu Đảo không biết Bách Linh Ngư Vương chết như thế nào. sẽ không ảnh hưởng tới kế hoạch của chúng ta, thậm chí còn có trợ giúp cho chúng ta nữa.
Khóe miệng Trương Hằng hiện lên một tia ý cười âm mưu.
- Ngài nói là sau khi Bách Linh Ngư Vương chết. Bát Yêu Đảo nhất định phái người điều tra, như vậy thực lực của bọn họ sẽ phân tán, chắc chắn sẽ có người lạc đàn.
Vân Dịch bừng tỉnh đại ngộ, đột nhiên phát hiện trí mưu sư tôn mình cũng không tầm thường.
Trương Hằng gật đầu nói:
- Đúng vậy, hiện giờ chúng ta hoàn toàn không cần diệt Bát Yêu Đảo, chỉ cần ở gần Bách Linh Uyên chờ bọn họ đến, có thể dễ dàng đắc thủ.
- Hiện giờ chúng ta lập tức thu chiến lợi phẩm.
Trương Hằng lại phân phó, trong lòng thầm than:
"Đáng tiếc Bách Linh Ngư Vương kia tự bạo. không còn xác chết, ngay cả Pháp bảo thông linh trong tay cũng mất đi quá nửa linh tính, tinh túy thiên địa ẩn chứa bên trong cũng xói mòn rất nhiều."
Rất nhanh, Trương Hằng phân phó hai người cướp đoạt hang ổ Bách Linh Ngư Vương, trong quá trình này ánh mắt bạc của hắn quét khắp động phủ.
- Tuy rằng là đại yêu tu thực lực không tầm thường, nhưng dù sao cũng không phải pháp lực thông thiên, so sánh với phủ chủ nắm giữ một mảnh hải vực. hang ổ này cũng không có bao nhiêu bảo vật.
Ánh bạc trong mắt Trương Hằng dần nhạt đi, có chút tiếc nuối nói.
Trên thực tế, trong hang ổ Bách Linh Ngư Vương cũng không phái không có bảo vật trân quý. trong đó Pháp bảo thông linh hạ phẩm cũng có mười mấy kiện, các loại tài liệu quý hiếm cũng không ít.
Những thứ này đối với tu sĩ đỉnh cấp thông thường mà nói, đúng là một món tài phú trên trời.
Nhưng đối với tu sĩ thực lực chuẩn phủ chủ như Trương Hằng, không tính là gì cả.
Một hồi sau, hai đại Huyết Sát Quân Vương dọn Pháp bảo, tài liệu vào lĩnh vực không gian của Trương Hằng.
- Được rồi. hai người các ngươi tiến vào lĩnh vực không gian, đến thời cơ ta tự nhiên sẽ cho các ngươi đi ra.
Trương Hằng phân phó với hai người.
- Rõ. sư tôn (chủ nhản)!
Không gian chỗ hai người Nam Kiếm Phong cùng Vân Dịch khẽ rang động, liền biến mất tại chỗ, tiến vào lĩnh vực không gian của Trương Hằng.
Khí giết chóc trên người hai đại Huyết Sát Quân Vương quá nổi bậc, dù cho cố gắng thu liễm cũng khó mà che giấu được tu sĩ cùng cấp ở gần đó.
Nếu muốn trốn ở đây gạt người, Trương Hằng tựnhiên không thể để bọn họ ở gần đây.
Tìm một chỗ san hô bí ẩn gần đó. Trương Hằng khoanh chân ngồi xuống, khí tức trên người nhạt đi. một cỗ uy lực tinh thần mịt mờ hình thành một tầng kết giới vô hình xung quanh hắn.
Thông qua phương thức tĩnh tọa, hắn thu liễm khí tức trên người đến mức tận cùng, lại thêm uy lực tinh thần cấp chuẩn phủ chủ, hoàn toàn có thể che giấu tu sĩ cùng cấp thần không biết quy không hay.
Đồng thời, ở trong lĩnh vực không gian, ngân diễm mãnh liệt đang điên cuồng cắn nuốt những chiến lợi phẩm mới thu được, những hạt màu bạc cuồn cuộn sinh ra trong cơ thể Trương Hằng, chậm rãi tăng lên thực lực của hắn, từng chút một rảo bước lên công pháp tầng bốn.
Tuy rằng lúc này hắn chỉ còn một khoảng cách đến Luyện Thiên Hóa Địa Công tầng bốn nhưng chỉ cần cắn nuốt một thời gian như thế. Trương Hằng cuối cùng có thể bước vào một cảnh giới mới. tung hoành hạ giới không còn là một giấc mộng.
"Những chiến lợi phẩm mới có được này cộng lại chỉ bằng bốn kiện linh bảo trung phẩm... Đáng tiếc xác chết yêu thú cùng Pháp bảo thông linh, vốn liếng trên người đại yêu tu lẽ ra phái gấp đôi con số này mới phải."
Trong quá trình Trương Hằng nhanh chóng hấp thu tinh túy hấp thu, cũng thầm nghĩ đáng tiếc.
Vào thời điểm tranh giành mạng sống với thời gian, mỗi một kiện linh bảo trung phẩm đều cực kỳ trọng yếu.
Tĩnh dưỡng lần này khoảng nửa ngày, phía trước bỗng đảo qua mấy đạo thần thức mạnh mẽ, hiển nhiên là cấp bậc đại yêu tu.
Trong mắt Trương Hằng chợt lóe thần quang, khẳng định là yêu tu Bát Yêu Đảo chạy đến.
Hắn không động đậy, yên lặng khôi phục pháp lực tâm thần, tranh thủ đạt tới trạng thái mạnh nhất.
Chỉ Một lát sau, ba yêu thú hình người bay đến Bách Linh Uyên đổ nát, Bách Linh Ngư xung quanh xôn xao sợ hãi một trận.
Trương Hằng không thả ra thần thức, mà dùng ánh mắt đánh giá ba người.
Ba đại yêu tu Hợp thể này chia làm hai nam một nữ, xem ra nữ yêu tu dẫn đầu.
Nữ yêu tu ở giữa có chút yêu diễm, mặc váy ngắn màu trắng bạc. phía dưới lộ ra đôi chân dài trắng tuyết mê người, trước ngực đồi núi cao vút. mặt cười như hoa. mũi nhỏ môi hồng, một đôi mắt sáng lóe ra quyến rũ động lòng người.
Theo tin tức Trương Hằng lấy được từ Lam Ngọc Điền, nữ yêu tu này hẳn là Nguyệt Kiều, nữ tính nhỏ tuổi nhất trong Bát Yêu.
Bên cạnh Nguyệt Kiều là hai nam yêu tu, bề ngoài khoảng trên dưới hai mươi tuổi.
Trong đó một thanh niên bộ dạng cường tráng, làn đa lúa mì, cơ thể cứng rắn như sắt thép, vẻ mặt hung hãn, một thanh niên khác dáng người gầy yếu, mặc nho bào màu trắng, mặt như quan ngọc, thoạt nhìn thật nho nhã.
Trong lòng Trương Hằng vừa động trong đầu cũng nổi lên tin tức có liên quan tới họ: Yêu tu vẻ mặt hung hãn, tứ chi phát triển kia là lão lục trong Bát Yêu, dứt khoát gọi là Bưu Lục. Thanh niên văn nhã kia đứng hàng bảy. gọi là Nho Sinh.
Bưu Lục, Nho Sinh, Nguyệt Kiều.
Ba người phân biệt là lão lục. lão thất, lão bát trong Bát Yêu. đều là đại yêu tu thực lực không tầm thường, thực lực mỗi người cũng không kém gì Bách Linh Ngư Vương trước đó.
Theo Trương Hằng biết, ba yêu tu này vừa lúc quan hệ tình yêu tam giác. Bưu Lục cùng Nho Sinh đều có ý với Nguyệt Kiều, nhưng lại khó mà nắm bắt cõi lòng của Lão bát Nguyệt Kiều.
- Lão nhị!
Bưu Lục lập tức vọt tới gần động phủ, vẻ mặt đau đớn gọi mấy câu.
Nho Sinh cùng Nguyệt Kiều đều lộ vẻ bi thương, đi đến chỗ Bách Linh Ngư Vương trước khi chết.
Ba người rất ăn ý nhắm mắt lại, cảm nhận khí tức Bách Linh Ngư Vương lưu lại trước khi chết.
- Lão nhị chết ở nơi này...
Thật lâu sau. Nho Sinh thở dài.
- Kẻ nào to gan như thế, đám xâm nhập Bách Linh Uyên giết lão nhị? Nếu để cho ta biết, nhất định phải bằm thây hắn vạn đoạn!
Trên người Bưu Lục tản ra sát ý thực chất lạnh như băng, nước biển xung quanh đều ngưng kết.
- Phóng mắt khắp hải vực Ma Xà Phủ chỉ sợ không mấy người có thực lực mạnh như thế, có thể thể thần không biết quỷ không hay giết lão nhị.
Nguyệt Kiều nhăn hàng mi nhỏ.
- Để ta hỏi những Bách Linh Ngư xung quanh...
Nho Sinh chuyên mắt, nhìn vào những Bách Linh Ngư xung quanh.
- Ngươi! Tới đây, nói cho ta biết gần đây xảy ra chuyện gì?
Bưu Lục hung tợn nhìn chằm chằm một con Bách Linh Ngư Nguyên anh kỳcách đó trăm dặm.
- Đại nhân...
Con yêu tu này cả người phát run, không đám chống cự. bay về phía ba người.
- Xin ba vị đại nhân báo thù cho thánh tổ. chuyện là thế này...
Con Bách Linh Ngư Nguyên anh kỳnày bắt đầu kể lại, ba đại yêu tu cẩn thận lắng nghe.
Phốc!
Đúng lúc này, một đạo kiếm khí màu máu chém ra từ hư không, cắt con Bách Linh Ngư Nguyên anh kỳthành hai nửa, huyết quang bùng lên, chỉ khoảng khắc biến nó thành một bãi máu loãng.
Nháy mắt tử vong.
- Kẻ nào?
Tam yêu kinh hãi, đồng thời tế ra linh bảo phòng ngự.
- Đương nhiên là người thu gặt sinh mệnh các ngươi...
Chỉ thấy một nam tử cao ngạo, toàn thân phát ra huyết quang làm người ta run sợ lơ lửng trước mặt ba người, truyền ra một cỗ khí giết chóc kinh thế hãi tục.
Chính là một trong Huyết Sát Quân Vương, Nam Kiếm Phong.
- Ba tên các ngươi, cùng chịu chết đi.
Nam Kiếm Phong nói như thế, ánh mắt cũng không nhìn họ một chút.

back top