Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 626: Tầng bốn, tái tạo thân thể (hạ)

Âm Dương Tán Tiên nhướng mày. không khí trong đại điện chợt ngưng đọng.
Lạc Hà trịnh trọng nói:
- Ta lấy tâm ma thể, chuyện này tuyệt không giả dối.
Âm Dương Tán Tiên rốt cuộc động dung, kinh hô:
- Trương Hằng độ kiếp đã chết, vậy Huyết Sát Lệnh thứ tám trong tay hắn chẳng phải...
Nếu chiếc Huyết Sát Lệnh thứ tám đã biến thành tro bụi dưới Dị Loại Thiên Kiếp, vậy thì giới này đã mất đi cơ hội mở ra chủ động phủ Huyết Sát.
- Đạo hữu không cần gấp. theo ta phỏng đoán chiếc Huyết sát Lệnh bài thứ tám hẳn vẫn tồn tại. Chỉ là...
- Chỉ là gì?
Trong mắt Âm Dương Tán Tiên chợt lóe tinh quang.
- Chỉ là... phải chờ Trương huynh đệ của ta sống lại, mới có thể xuất hiện.
Lạc Hà đáp.
- Sống lại?
Âm Dương Tán Tiên cười khẽ:
- Khó trách ta không tính được sinh tử của hắn. chẳng lẽ chỉ là chết giả.
Tiếp đó, hắn lại băng quơ hỏi:
- Không biết lúc này hắn ở nơi nào?
Lạc Hà lắc đầu nói:
- Không biết. Lúc độ Dị Loại Thiên Kiếp, hắn đã biết trước tình cảnh ngày độ kiếp...
Âm Dương Tán Tiên thâm ý nói:
- Lạc đạo hữu giấu ta thật khổ. hiện giờ mới cho ta biết bí mật này... có lẽ vào Lúc này, hắn đã qua thời kỳ mấu chốt nhất.
- Lời này sai rồi. Trương huynh đệ của ta sống lại. không có một ai ở giới này ngăn cản được.
Lạc Hà phủ định.
- Vậy xin đạo hữu báo cho một thời gian cụ thể... Đã đợi nhiều năm qua, cũng quen rồi. Âm Dương Tán Tiên có vẻ lười nhác nói.
Trong sinh mệnh như vĩnh hằng, rất ít có chuyện làm hắn hứng thú. Chủ động phủ Huyết Sát đối với bọn họ mà nói, vừa là thứ hứng thú, cũng là dụ hoặc chí mạng.
Ở một mặt khác, ba người Ninh Tuyết Dung đến Ma Xà Phủ, Cửu U hải vực.
Còn cách thật xa, bọn họ đã nhìn thấy khu vực thoáng U ám trên không trung hải vực.
Khu vực này chính là Độ Kiếp Tuyệt Địa. cấm địa khủng bố hình thành gần trăm năm nay ở Chu Vương Triều.
Có những người đã ghi lại Độ Kiếp Tuyệt Địa này vào ngọc giản cùng bản đồ. Từ từ đến gần, ba người liền cảm nhận được một lực kéo hút đáng sợ.
Cỗ lực lượng này làm cho hết thảy sinh linh kinh hãi vỡ mật, chạy càng xa càng tốt.
Trong mắt Ninh Tuyết Dung ngậm lệ. ngước nhìn khu vực tử vong U ám kia, chậm rãi đến gần.
- Sư mẫu... đừng mà
Vân Dịch cùng Quách Phong kinh hô, đồng thời ngăn cản.
Ninh Tuyết Dung dừng lại, nức nở nói:
- Ta chỉ muốn đến gần huynh ấy một chút.
- Sư mẫu xin nén bi thương.
Vân Dịch khuyên giải.
Trong lời nói, bọn họ không đề cập khả năng Trương Hằng chết mà sống lại.
Quách Phong cũng khuyên nhủ:
- Sư mẫu ngàn vạn đừng lấy thân mạo hiểm, bị Độ Kiếp Tuyệt Địa kia cẳn nuốt.
Ninh Tuyết Dung gật đầu. không đến gần hơn nữa.
Trên thực tế, bằng tu vi của nàng, còn có thể đi tới gần hơn một chút.
Thời gian trôi qua từng chút, ba ngày ba đêm sau. bóng đáng ba người Ninh Tuyết Dung biến mất khỏi gần Độ Kiếp Tuyệt Địa.
- Đã tròn một trăm năm... Ta rõ ràng tận mắt thấy hắn tan thành tro bụi dưới thiên kiếp, vì sao trong lòng vẫn khó mà bình yên?
Mấy ngàn dặm dưới đáy biển sâu, lão giả lưng đeo mai rùa, nhỏ giọng lẩm bẩm.
Trong ánh mắt cơ trí của hắn mang theo vài phần mê hoặc.
Mấy ngày gần đây, trong lòng hắn càng thêm bất an. ảnh hưởng tâm lý biến hóa của hắn. chính là Độ Kiếp Tuyệt Địa ở hải vực kia.
- Nghịch thiên mà đi, biến thành tro bụi dưới Dị Loại Thiên Kiếp, chẳng lẽ hắn còn có cơ hội sống lại?
Trong đầu Quy Tổ đột nhiên hiện lên tình cảnh ngày đó. khi Trương Hằng độ một đạo Dị Loại Thiên Lôi cuối cùng.
Trên người Trương Hằng bùng lên ánh bạc. cực kỳ chói mắt, kiếp vân hùng hồn trong hư không vô tận ngạo nghễ nói:
"Ngươi đã không dám đánh xuống một đạo thiên kiếp cuối cùng, vậy để cho Trương Hằng ta thế thiên hành đạo, tự giáng thiên kiếp!"
Thế thiên hành đạo, tự giáng thiên kiếp!
Quy Tổ nghĩ đến tình hình khi đó. trong lòng vẫn sợ hãi.
Trong xa xăm, có một cái bóng ma không xóa nhòa trong lòng hắn.
Lý trí nói cho hắn Trương Hằng không thể chết mà sống lại. Nhưng trực giác kỳ dị lại nói với hắn Trương Hằng đang trong sống lại...
Dưới loại tâm lý mâu thuẫn này, làm cho hắn ở dưới biển sâu trải qua nhiều năm, Quy Tổ không biết, trong khi hắn sợ hãi không thôi. trong không trung hải vực Độ Kiếp Tuyệt Địa đang xảy ra biến đổi mờ mịt.
Trên khu vực tử vong U ám kia, ngay cả tu sĩ Đại Thừa KỲ cũng không đám đặt chân sinh ra một cỗ ý chí tinh thần mạnh mẽ bất diệt.
Xì xẹt xẹt....
ở một góc trong khu vực tử vong, phát ra âm thanh quái dị.
Nhìn kỹ lại, khu vực này rõ ràng không có vật thể gì. dù là tu sĩ đứng đầu dùng thần thức tra xét, cũng khó mà điều tra ra dấu vết gì.
Xì xì xẹt...
Tiếng động này chỉ nghe được từ trong linh hồn, nó vô cùng nhỏ. bị trói buộc trong khu vực tử vong, bên ngoài không nghe được.
Theo thời gian trôi qua, một ngày, hai ngày, ba ngày...
Nửa tháng sau, ở một góc trong khu vực tử vong, xuất hiện một ít hạt cực nhỏ.
Những hạt này quá mức nhỏ bé, không nhìn được bằng mắt thường, thần thức mới có thể bắt được.
Tu sĩ đứng đầu dùng thần thức cẩn thận điều tra, sẽ phát hiện những hạt cực nhỏ kia có màu vàng nhạt.
Xì xì... xì xì...
Tiếng động dần lớn hơn những hạt cực nhỏ trong khu vực tử vong đã có một bộ phận tổ hợp lại, hình thành những mảnh vỡ nhỏ bé.
Các mảnh vỡ này màu vàng nhạt, vẫn còn rất nhỏ. nhưng đã miễn cưỡng nhìn thấy được bằng mắt thường.
Rất nhanh, các mảnh vỡ nhỏ bé màu vàng nhạt này bắt đầu hội tụ vào trung tâm khu vực tử vong.
Oong....
Vị trí trung tâm truyền ra một cỗ dao động đặc thù, dấu hiệu tia chớp đen không ngừng lóe lên.
Xì xì xẹt....
Mảnh vỡ màu vàng hội tụ một chỗ, xoay tròn chất chồng, tổ hợp.
Từng đợt dao động kỳ lạ cùng tiếng chú ngữ mơ hồ lượn lờ quanh khu vực tử vong, cực kỳ quỷ dị.
Vào một thời điểm, một cái bóng vàng nhạt cùng dấu ấn tinh thần hiện ra ở nơi đó.
Cái bóng màu vàng nhạt kia không có hình thái cố định, ở cùng chỗ với dấu ấn tinh thần kia, cái trước bao phủ cái sau.
Bất chợt, xung quanh dấu ấn tinh thần kia sinh ra một cỗ ý chí mạnh mẽ. hào quang màu đen tinh khiết cắn nuốt nó, hóa thành đốm sáng màu đen.
Cái bóng màu vàng nhạt Vù một cái, kéo theo đốm sáng đen kia bồ nhào vào dấu hiệu tia chớp đen phía trước.
Thoáng cái, dị tượng xuất hiện.
Một chiếc ngọc giản màu tím vàng hiện ra phía trước cái bóng vàng nhạt.
- Công pháp tầng bốn... Tái tạo thân thể... Đúc thành Bất Tử Kim Thân... Từ nay về sau siêu việt sinh tử luân hồi. không khác gì tiên nhân.
Âm thanh mịt mờ tràn ngập ý chí kiên định, hoàn toàn không khác gì tiếng nói của Trương Hằng.
Vừa dứt lời, đám mảnh vỡ màu vàng nhạt điên cuồng xoay chuyển hình thành một cơn lốc xoáy khổng lồ.
Vù Vù vù!
Ngọc giản màu tím vàng, cái bóng vàng nhạt, đốm sáng đen tuyền, toàn bộ nhập vào trong lốc xoáy vàng nhạt kia.
Ở xung quanh lốc xoáy vàng nhạt này sinh ra từng đợt sóng khe rách không gian rất nhỏ. tản mát ra không gian xung quanh.
Xẹt xẹt...
Các khe rách không gian nhỏ bé này dày đặc. tràn ngập mang theo một cỗ lực lượng hủy diệt không gian, tiêu diệt tất cả sự vật.
ở giới này, trừ bỏ tồn tại Pháp bảo thông linh cực phẩm ra, bất cứ thứ gì ở trước mặt khe rách không gian này đều không thể tồn tại được.
Bên trong biển sâu, khe rách không gian thành đoàn đánh xuống, vô tình tiêu diệt từng con rừng con yêu thú đỉnh cấp. Một số ít sống sót được, quá nửa đều thiếu tay thiếu chân.
Quy Tổ đột nhiên cảm nhận được khác thường, trong lòng sinh ra cảnh báo.
Thần thức quét qua, sắc mặt hắn trắng bệch, muốn nhảy dựng lên:
- Khe rách không gian!

Quy Tổ lập tức chạy ra xa nhất có thể, sử dụng bí thuật một hơi chạy ra mấy vạn dặm mới ngừng lại. Trên thực tế. khe rách không gian nho nhỏ kia cũng chỉ xoay chuyển trong phạm vi trăm dặm.
Quy Tổ một hơi chạy xa như vậy là bởi sợ hãi đối với "khe rách không gian".
Hắn lòng còn hoảng sợ nhìn chằm chằm Độ Kiếp Tuyệt Địa, khó mà tin được:
- Chẳng lẽ hắn thật sự sắp sống lại...
Nghịch thiên mà đi, biến thành tro bụi dưới Dị Loại Thiên Kiếp, hiện giờ sống lại. điều này thật là khó tưởng tượng.
- Nếu kẻ này thật sự sống lại. vậy thì thực lực sẽ mạnh mẽ đến trình độ nào. ít nhất... cũng là nhân vật thân Bán tiên cấm kỵ giới này.
Trong lòng Quy Tổ dâng lên cơn sóng ngập trời.
Đúng lúc này, lốc xoáy màu vàng kia dần dần ổn định lại, mơ hồ thấy được một cái bóng vàng nhạt:
- Công pháp tầng bốn... Tái tạo thân thể!

back top